Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn
Chương 284
Tôi nói: “Các em bị người âm ám.
Túi tiền kia là của con trai một gia đình mới chết ném ở ngã tư đường, cô gái trẻ đầu tiên nhặt được tiền, chẳng khác nào là nhận sính lễ của bọn họ, phải gả cho con trai bọn họ xứng với cuộc hôn nhân người âm.
"
“Hả?" Tống Anh kinh ngạc nói, “Cuộc kết hôn của người âm phải tìm nữ thi mới xứng chứ? Còn có tìm người sống xứng sao?"
Tôi cười lạnh một tiếng: “Có nhiều người thế này, cho rằng những cô gái đó bị bệnh sau khi chết cũng là bệnh quỷ, dáng vẻ phụ nữ khi chết không đẹp, cho rằng phải là hồn phách của một cô gái còn sống thì mới xứng đôi với con trai của mình.
"
Tống Anh lòng đầy căm phẫn nói: “Sao có thể có loại người này, đây chính là làm mất đi âm đức của tổ tông mười tám đời.
"
“Phương thức kết hôn của người âm này, tương đối thịnh hành trước khi xây dựng đất nước, nghe nói hiện tại bên phía Đài đảo vẫn còn, những du khách từ đại lục qua đó, kết quả trúng chiêu, chết đột ngột trên đường trở về.
" Tôi nói, “Bởi vì muốn mua được một mạng sống, thì tiền trong túi nhất định không ít, ít nhất phải trên mấy chục triệu.
Bọn họ còn sẽ sắp xếp người ở cách đó không xa quan sát, nếu bị đàn ông nhặt, hoặc là người không thích hợp nhặt, bọn họ sẽ chạy tới nói là họ là chủ nhân của túi tiền bị mất.
"
Tôi tính ngày, nói: “Trong vòng bảy ngày, đối phương phải tới đón cưới, các em nhặt được vào cuối tuần trước, đêm nay đã đến ngày đó.
"
Tống Anh nóng nảy: “Vậy phải làm sao bây giờ?"
“Đừng hoảng hốt, các em nộp tiền lên, không có quà đính hôn, thì không nhận sính lễ, chúng ta xuất quân có danh nghĩa, đi tìm hắn nói chuyện.
"
Cơ mặt Tống Anh run rẩy hai lần: “Còn có thể nói chuyện với người chết sao? Nếu như hắn không nói lý thì sao?"
Tôi âm hiểm cười hai tiếng: “Không nói lý, thì đánh hắn hồn phi phách tán.
"
Tống Anh cười hắc hắc, nói: “Vậy hắn vẫn nên không nói lý thì hay rồi.
"
Tôi ra cửa muốn lái Minibus, đột nhiên nhớ tới, trước đó xe dừng ở bên ngoài biệt thự của Lý chưởng môn, lúc bị nhóm cương thi bạch mao vây đánh, cũng đã bị phá nát hoàn toàn.
Tôi bất đắc dĩ thở dài, vẫn là ngồi xe buýt đi.
Chúng tôi trở về trường học, mới vừa bước vào cửa lớn của ký túc xá, thì có một bạn học cùng đi qua, cười tôi: “Khương Lăng à, nghe nói cô đi thủ đô chữa bệnh? Bệnh đã đỡ chưa"
“Đỡ chút rồi.
" Tôi chỉ có thể gật đầu đồng ý.
“Phải chú ý sức khỏe.
"Bạn học cùng ý vị thâm trường chớp chớp mắt với tôi, đi rồi.
Tôi cảm thấy có chút không đúng, tiếp tục đi vào bên trong, mỗi một bạn học cùng đều qua đây hỏi tôi đã đỡ chưa, bảo tôi chú ý sức khỏe, tôi không hiểu ra sao, hỏi Tống Anh: “Đây là chuyện gì?"
Tống Anh cố gắng nhịn cười, nói: “Khương Lăng, trước kia chú của chị tới giúp chị xin nghỉ, nói chị bị bệnh nặng, sắp không qua khỏi, chú ấy muốn mang chị đến thủ đô cứu mạng.
"
“Cái gì?" Tôi đầu đầy hắc tuyến, chú Trịnh này, thật là không đáng tin cậy.
“Sức khỏe của chị tốt như vậy, sao có thể bị bệnh nặng được, gọi điện thoại cho chị giọng nói của chị nghe vẫn cực kỳ trung khí, em đã biết, nhất định chị xin nghỉ là để đi nơi nào đó thu phục yêu quái trừ ma.
"
Tôi á khẩu, chỉ có thể gật gật đầu.
Trở về phòng ngủ, Lâm Khả Khanh đang ăn tối, sắc mặt cô ấy rất kém, tái nhợt đến có chút đáng sợ, hai quầng thâm mắt cực lớn, động tác ăn cơm rất máy móc, tinh thần dường như có chút hoảng hốt.
“Khả Khanh.
" Tống Anh nói, “Khương Lăng đã trở về rồi.
"
Lâm Khả Khanh ngẩng đầu liếc mắt nhìn tôi một cái, gật gật đầu.
Tôi bước nhanh qua đó, đè bả vai cô ấy, rút ra một lá tụ hồn phù, niệm tụng chú ngữ, dán phía sau lưng cô ấy, cô ấy bỗng nhiên chấn động, tinh thần nhìn có vẻ tốt lên không ít.
“Khương Lăng? Chị về rồi sao?" Cô ấy xoa xoa đôi mắt, nói.
Sắc mặt tôi nghiêm trọng nói: “Khả Khanh, em bị quỷ hồn quấn, đã hấp thu âm khí của bảy ngày, cơ thể của em đã vô cùng yếu ớt.
Trên người em có ba ngọn đèn, người khỏe mạnh có cả ba ngọn đèn, quỷ cấp thấp rất khó ám vào người, cho dù gắng gượng bám vào người, cũng sẽ phải trả giá cái giá rất đắt.
Bởi vậy quỷ rất thích làm cho người sống kinh sợ với đủ loại hình dáng ghê rợn, người bị kinh sợ, âm khí nhập vào cơ thể, đèn trên người sẽ bị diệt.
"