Nhật Kí Trưởng Thành Của Nữ Oa
Chương 23: Khai trương cửa hàng
Đây là lần đầu tiên Phong Tiểu Tiểu đến cửa hàng mặt tiền trên danh nghĩa của mình này. Cũng không phải lí do gì to tát, chẳng qua là vì không có hứng thú.
Trên thế giới này không phải ai cũng đều nguyện ý làm ông chủ, tỉ như nói Phong Tiểu Tiểu, nếu mỗi tháng cho cô thu vào mười vạn, nhưng mỗi ngày đều phải suy tư công việc, quản lí nhân viên, tính toán lợi nhuận tư bản, quảng cáo tuyên truyền, bla bla các loại vấn đề thì kì thật cá nhân cô càng nguyện ý lựa chọn mỗi tháng chỉ cần lấy ba ngàn thôi.
Tuy nói không có tiền là vạn bất năng, nhưng có tiền mà không thời gian để tiêu xài thì lại càng thống khổ. Giống như bây giờ vẫn tốt hơn là có thân thể khỏe mạnh siêu phàm, tu dưỡng cả trong lẫn ngoài, khí chất cao nhã, nói năng hào phóng còn thêm của cải dày cộm tiền lương hậu đãi vân vân…, nhưng rồi cũng tìm không thấy đối tượng…
“Anh Hai!" Vì có thể đẩy dời đi phiền toái trong tương lai, Phong Tiểu Tiểu ngồi trong xe bắt đầu bụng dạ khó lường âm mưu mượn người ra sức bán mạng làm công, móng vuốt đen tối chụp đến người ngồi ở ghế phụ lái: “Phương diện quản lí này em không được, ngài là nhân tài chuyên nghiệp, ngài tốt hơn nhiều. Em chỉ nên không lí tưởng chơi bùn là được."
“Quên đi." Dương Nghiễn vỗ móng vuốt trên vai mình, không thèm để ý tiếp tục chơi đùa với con chim sẻ béo: “Chỉ bằng cái cửa hàng này mà cũng không biết xấu hổ mời bản công tử làm CEO?!"
Phong Tiểu Tiểu cười: “Anh Hai đừng khôi hài, một tiệm gốm thì CEO làm cái len sợi, dù sao cũng đã nói với ông già mình đến đây làm công, chuyển bùn trông tiệm cũng là làm, quản lí kinh doanh cũng là làm…em chỉ sợ tự thân xuất mã làm lỗ vốn, lỡ như đến lúc đó Lý Trường đi đến chỗ tuyệt địa nào đó thám hiểm, ai đến lấp cái lỗ thủng này cho chúng ta?!"
Lý Trường một bên lái xe một bên mắng: “Một cái không chí tiến thủ, một cái tự cao tự đại."
Phong Tiểu Tiểu không để ý tới hắn, chỉ nóng bỏng nhìn Dương Nghiễn. Nhị Lang Thần bị cặp mắt lửa nóng đằng sau nhìn không kiên nhẫn, không thèm quay đầu lại quăng ra một kẻ chết thay: “Tìm Xi Vưu, khẳng định cậu ta sẽ đồng ý."
Chợt nghĩ thì ý tưởng này không tệ, nhưng cẩn thận cân nhắc sẽ thấy áp lực. Phong Tiểu Tiểu sờ cằm suy nghĩ một chốc, cuối cùng vẫn là vừa lau mồ hôi lạnh vừa cự tuyệt: “Công việc của tiểu Khương bận rộn. Lại nói anh cũng không sợ lỡ như có người đến quấy rối, tiểu Khương trộm một đồng tiền từ trong quầy làm phí thuê rồi thuận tay đem người ta làm thịt hả?!"
“…"
Trầm mặc—————–hai người đàn ông ngồi đằng trước cùng nhau đổ mồ hôi———–quả thật thằng nhóc kia làm được loại chuyện đó…
Cuối cùng cũng đến nơi sau một đường trốn tránh trách nhiệm, Lý Trường đi tìm chỗ đậu xe, Phong Tiểu Tiểu cùng Dương Nghiễn cầm chìa khóa trực tiếp đi mở cửa.
Cửa tiệm vừa trang trí xong còn khá rộng rãi, phía trước mặt tiền để hàng trưng bày, đi vào phòng trong là một cái xưởng nhỏ. Trước mặt tiền Lý trường đã để sẵn hàng hóa, có các loại lọ trang trí cùng hàng mĩ nghệ bằng đất, chế tác tinh xảo, thoạt nhìn rất cao cấp. Xưởng chia thành hai gian phòng, phòng làm việc cùng phòng để khách hàng DIY*
• viết tắt của chữ DO IT YOURSELF.
“Kì thật cửa hàng muốn kinh doanh cũng rất đơn giản, bởi vì loại cửa hàng này không cần làm quảng cáo, cho nên chỉ cần theo quĩ đạo, sau cứ tiếp tục như thế là được." Tuy ngoài miệng nói mặc kệ, nhưng cân nhắc đến tương lai còn ở trong này hỗn một thời gian, Dương Nghiễn rốt cuộc vẫn trôi chảy tổng kết vài câu: “Loại cửa hàng gốm này, cá nhân anh không đề nghị nhập hàng, tốt nhất là hình thức tiêu thụ sản phẩm tự sáng tạo đơn lẻ, nói cách khác, thân là chủ cửa hàng, em sáng tác ra những tác phẩm độc đáo tiệm khác không có được, sau đó đưa vào tiêu thụ. Hoặc là bán tác phẩm của nghệ thuật gia danh tiếng cùng nghiệp dư, còn có DIY, những khách hàng nào có tác phẩm đẹp cũng có thể đưa vào tiêu thụ. Nếu cuối cùng những thứ này cũng làm không ra lợi nhuận thì như vậy cũng còn có thể dựa vào nguồn thu từ khách hàng rảnh rỗi đến DIY."
Lý Trường đậu xe quay lại, vào cửa vừa vặn nghe Dương Nghiễn nói chuyện, liền tiếp: “Nhị Lang Thần nói đúng, ta cũng nghĩ nên đưa cửa hàng vào hình thức hoạt động như vậy, như vậy thì con cũng chỉ cần phụ trách thu tiền cũng nặn bùn cho thuần thục. Đất nặn ta đã an bài bổ sung định kì, công tác chủ yếu của hai đứa vẫn là tìm kiếm đồng loại."
Mặt bằng đã mua, vấn đề tiền thuê không tồn tại. Nguồn đất nặn cũng không sầu lo, Phong Tiểu Tiểu tương đương là làm ăn không lo tiền vốn, đến một người khách là đến một phần lợi nhuận, ngoại trừ tiền điện nước thì toàn bộ Lý Trường đã bao.
Chính mình có tính là bị bao dưỡng hay không?! Phong Tiểu Tiểu nghiêm túc tự hỏi vấn đề này, sau đó mười giây lại tức giận…Bao dưỡng cái rắm!! Cô không có mờ mắt đến mức coi trọng gã Lý Trường cưa sừng làm nghé tuổi già mặt trẻ này.
“Theo ý thầy con nên tìm đồng loại bằng kiểu gì?" Phong Tiểu Tiểu nghiêm túc hỏi: “Tự họ chui đầu vô lưới?! Con thấy hẳn là không phải thần tiên nào cũng hứng thú với tiệm gốm đâu nhỉ."
Lý Trường ngẩn người: “Đương nhiên là phải chủ động ra ngoài tìm."
“Ý thầy là mỗi ngày con mở cửa tiệm sau đó ra ngoài đường cái đi bộ?!"
“…"
Lý Trường thực không nghĩ đến cái lỗ hổng này. Nghiêm khắc mà nói thì đúng là hắn có ý định như vậy trong đầu, nhưng hành động cụ thể như thế nào thì lại chưa từng nghĩ đến.
Tìm được đồng chí Nữ Oa là thành quả suốt hai mươi năm sưu tầm của Lý trường, sau lại thêm nhị Lang Thần cùng Xi Vưu chính là đơn thuần chó ngáp phải ruồi. Vì thế Lý Trường cắn răng, nghẹn nửa ngày mới nghẹn ra được một câu: “Xem ý trời…"
Phong Tiểu Tiểu bất đắc dĩ: “Cho dù thiên ý làm con gặp được, thì làm sao mà biết được người đó có phải là thần tiên hay không?!"
Cô cũng không thể tìm khắp đường cái, thấy người liền kéo lại: “Hắc! Người anh em, chú có khả năng đặc biệt không?! Tinh thông cái gì cũng được. Tinh thông cụ thể là cái gì?! A, ví dụ như chơi bùn tốt đại loại như vậy…"
Chim sẻ béo được phép cất cánh tự do hoạt động, Dương Nghiễn vuốt vuốt tóc, chuyển một vòng trong tiệm mới tìm được một cái ghế, vẻ mặt ghét bỏ ngồi xuống: “Tôi thì không thành vấn đề, ở phương diện này thì tính thực dụng của Thông Thiên Nhãn rất mạnh."
Tiểu tâm can bị Phong Tiểu Tiểu đả kích của Lý Trường lúc này mới hồi phục vài phần, thở ra: “Vậy phương diện này chủ yếu nhờ vào Nhị Lang Thần" nói xong còn dùng vẻ mặt rèn sắt không thành thép nhìn Phong Tiểu Tiểu.
Đang nói chuyện, cửa bị đẩy ra, mấy tiểu nữ sinh hi hi ha ha tiến vào, thấy cửa hàng quá vắng vẻ, biểu tình đầu tiên là sửng sốt, tiện đà có chút cẩn thận mở miệng hỏi: “Hôm nay có mở tiệm sao?"
“Một ngày tốt lành." Lý Trường hướng Phong Tiểu Tiểu nhấc cằm: “Dấu hiệu không tệ, đi tiếp đãi đi."
Phong Tiểu Tiểu xem thường lướt qua vài cái, sau đó hướng mấy tiểu nữ sinh gật đầu: “Vừa khai trương, khuyến mãi 80% cho mọi thứ." nói rồi quay sang Dương Nghiễn:"CEO, giao cho anh."
Mấy nữ sinh đầu óc choáng váng quay đầu theo trình tự nói chuyện của hai người, một bộ dáng không hiểu rõ trạng huống hiện tại, cuối cùng nhìn đến Dương nghiễn thì mặt đỏ lên, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn sinh ra biểu tình muốn quay ra ngoài đỏ hồng lên vài phần, xấu hổ ngượng ngùng cúi đầu: “vậy…bọn em xem thử được không?!" nữ sinh nói chuyện xong quay đầu trưng cầu ý kiến của bạn bè.
“Dạ dạ, bọn em muốn vào xem trước." Mấy nữ sinh khác cũng không ngừng gật đầu.
Dương Nghiễn im hơi lặng tiếng quay đầu lại đằng sau khinh bỉ một cái, sau đó khóe môi cong lên đi lừa gạt thiếu nữ vị thành niên. Lý Trường nhân cơ hội thấu lại đây hạ giọng: “Vừa nhìn là thấy con không biết kinh doanh, phí tổn cũng không biết mà tùy tiện giảm giá…"
“Con nói đại, thầy cũng tin?!"Phong Tiểu Tiểu nhỏ giọng: “Dù sao không có bảng giá, có giảm hay không thì họ cũng có biết đâu."
Về phần Dương Nghiễn báo giá có bị lỗ vốn hay không?!…Nhãn lực của Nhị Lang Thần cô vẫn tin được.
Trên thế giới này không phải ai cũng đều nguyện ý làm ông chủ, tỉ như nói Phong Tiểu Tiểu, nếu mỗi tháng cho cô thu vào mười vạn, nhưng mỗi ngày đều phải suy tư công việc, quản lí nhân viên, tính toán lợi nhuận tư bản, quảng cáo tuyên truyền, bla bla các loại vấn đề thì kì thật cá nhân cô càng nguyện ý lựa chọn mỗi tháng chỉ cần lấy ba ngàn thôi.
Tuy nói không có tiền là vạn bất năng, nhưng có tiền mà không thời gian để tiêu xài thì lại càng thống khổ. Giống như bây giờ vẫn tốt hơn là có thân thể khỏe mạnh siêu phàm, tu dưỡng cả trong lẫn ngoài, khí chất cao nhã, nói năng hào phóng còn thêm của cải dày cộm tiền lương hậu đãi vân vân…, nhưng rồi cũng tìm không thấy đối tượng…
“Anh Hai!" Vì có thể đẩy dời đi phiền toái trong tương lai, Phong Tiểu Tiểu ngồi trong xe bắt đầu bụng dạ khó lường âm mưu mượn người ra sức bán mạng làm công, móng vuốt đen tối chụp đến người ngồi ở ghế phụ lái: “Phương diện quản lí này em không được, ngài là nhân tài chuyên nghiệp, ngài tốt hơn nhiều. Em chỉ nên không lí tưởng chơi bùn là được."
“Quên đi." Dương Nghiễn vỗ móng vuốt trên vai mình, không thèm để ý tiếp tục chơi đùa với con chim sẻ béo: “Chỉ bằng cái cửa hàng này mà cũng không biết xấu hổ mời bản công tử làm CEO?!"
Phong Tiểu Tiểu cười: “Anh Hai đừng khôi hài, một tiệm gốm thì CEO làm cái len sợi, dù sao cũng đã nói với ông già mình đến đây làm công, chuyển bùn trông tiệm cũng là làm, quản lí kinh doanh cũng là làm…em chỉ sợ tự thân xuất mã làm lỗ vốn, lỡ như đến lúc đó Lý Trường đi đến chỗ tuyệt địa nào đó thám hiểm, ai đến lấp cái lỗ thủng này cho chúng ta?!"
Lý Trường một bên lái xe một bên mắng: “Một cái không chí tiến thủ, một cái tự cao tự đại."
Phong Tiểu Tiểu không để ý tới hắn, chỉ nóng bỏng nhìn Dương Nghiễn. Nhị Lang Thần bị cặp mắt lửa nóng đằng sau nhìn không kiên nhẫn, không thèm quay đầu lại quăng ra một kẻ chết thay: “Tìm Xi Vưu, khẳng định cậu ta sẽ đồng ý."
Chợt nghĩ thì ý tưởng này không tệ, nhưng cẩn thận cân nhắc sẽ thấy áp lực. Phong Tiểu Tiểu sờ cằm suy nghĩ một chốc, cuối cùng vẫn là vừa lau mồ hôi lạnh vừa cự tuyệt: “Công việc của tiểu Khương bận rộn. Lại nói anh cũng không sợ lỡ như có người đến quấy rối, tiểu Khương trộm một đồng tiền từ trong quầy làm phí thuê rồi thuận tay đem người ta làm thịt hả?!"
“…"
Trầm mặc—————–hai người đàn ông ngồi đằng trước cùng nhau đổ mồ hôi———–quả thật thằng nhóc kia làm được loại chuyện đó…
Cuối cùng cũng đến nơi sau một đường trốn tránh trách nhiệm, Lý Trường đi tìm chỗ đậu xe, Phong Tiểu Tiểu cùng Dương Nghiễn cầm chìa khóa trực tiếp đi mở cửa.
Cửa tiệm vừa trang trí xong còn khá rộng rãi, phía trước mặt tiền để hàng trưng bày, đi vào phòng trong là một cái xưởng nhỏ. Trước mặt tiền Lý trường đã để sẵn hàng hóa, có các loại lọ trang trí cùng hàng mĩ nghệ bằng đất, chế tác tinh xảo, thoạt nhìn rất cao cấp. Xưởng chia thành hai gian phòng, phòng làm việc cùng phòng để khách hàng DIY*
• viết tắt của chữ DO IT YOURSELF.
“Kì thật cửa hàng muốn kinh doanh cũng rất đơn giản, bởi vì loại cửa hàng này không cần làm quảng cáo, cho nên chỉ cần theo quĩ đạo, sau cứ tiếp tục như thế là được." Tuy ngoài miệng nói mặc kệ, nhưng cân nhắc đến tương lai còn ở trong này hỗn một thời gian, Dương Nghiễn rốt cuộc vẫn trôi chảy tổng kết vài câu: “Loại cửa hàng gốm này, cá nhân anh không đề nghị nhập hàng, tốt nhất là hình thức tiêu thụ sản phẩm tự sáng tạo đơn lẻ, nói cách khác, thân là chủ cửa hàng, em sáng tác ra những tác phẩm độc đáo tiệm khác không có được, sau đó đưa vào tiêu thụ. Hoặc là bán tác phẩm của nghệ thuật gia danh tiếng cùng nghiệp dư, còn có DIY, những khách hàng nào có tác phẩm đẹp cũng có thể đưa vào tiêu thụ. Nếu cuối cùng những thứ này cũng làm không ra lợi nhuận thì như vậy cũng còn có thể dựa vào nguồn thu từ khách hàng rảnh rỗi đến DIY."
Lý Trường đậu xe quay lại, vào cửa vừa vặn nghe Dương Nghiễn nói chuyện, liền tiếp: “Nhị Lang Thần nói đúng, ta cũng nghĩ nên đưa cửa hàng vào hình thức hoạt động như vậy, như vậy thì con cũng chỉ cần phụ trách thu tiền cũng nặn bùn cho thuần thục. Đất nặn ta đã an bài bổ sung định kì, công tác chủ yếu của hai đứa vẫn là tìm kiếm đồng loại."
Mặt bằng đã mua, vấn đề tiền thuê không tồn tại. Nguồn đất nặn cũng không sầu lo, Phong Tiểu Tiểu tương đương là làm ăn không lo tiền vốn, đến một người khách là đến một phần lợi nhuận, ngoại trừ tiền điện nước thì toàn bộ Lý Trường đã bao.
Chính mình có tính là bị bao dưỡng hay không?! Phong Tiểu Tiểu nghiêm túc tự hỏi vấn đề này, sau đó mười giây lại tức giận…Bao dưỡng cái rắm!! Cô không có mờ mắt đến mức coi trọng gã Lý Trường cưa sừng làm nghé tuổi già mặt trẻ này.
“Theo ý thầy con nên tìm đồng loại bằng kiểu gì?" Phong Tiểu Tiểu nghiêm túc hỏi: “Tự họ chui đầu vô lưới?! Con thấy hẳn là không phải thần tiên nào cũng hứng thú với tiệm gốm đâu nhỉ."
Lý Trường ngẩn người: “Đương nhiên là phải chủ động ra ngoài tìm."
“Ý thầy là mỗi ngày con mở cửa tiệm sau đó ra ngoài đường cái đi bộ?!"
“…"
Lý Trường thực không nghĩ đến cái lỗ hổng này. Nghiêm khắc mà nói thì đúng là hắn có ý định như vậy trong đầu, nhưng hành động cụ thể như thế nào thì lại chưa từng nghĩ đến.
Tìm được đồng chí Nữ Oa là thành quả suốt hai mươi năm sưu tầm của Lý trường, sau lại thêm nhị Lang Thần cùng Xi Vưu chính là đơn thuần chó ngáp phải ruồi. Vì thế Lý Trường cắn răng, nghẹn nửa ngày mới nghẹn ra được một câu: “Xem ý trời…"
Phong Tiểu Tiểu bất đắc dĩ: “Cho dù thiên ý làm con gặp được, thì làm sao mà biết được người đó có phải là thần tiên hay không?!"
Cô cũng không thể tìm khắp đường cái, thấy người liền kéo lại: “Hắc! Người anh em, chú có khả năng đặc biệt không?! Tinh thông cái gì cũng được. Tinh thông cụ thể là cái gì?! A, ví dụ như chơi bùn tốt đại loại như vậy…"
Chim sẻ béo được phép cất cánh tự do hoạt động, Dương Nghiễn vuốt vuốt tóc, chuyển một vòng trong tiệm mới tìm được một cái ghế, vẻ mặt ghét bỏ ngồi xuống: “Tôi thì không thành vấn đề, ở phương diện này thì tính thực dụng của Thông Thiên Nhãn rất mạnh."
Tiểu tâm can bị Phong Tiểu Tiểu đả kích của Lý Trường lúc này mới hồi phục vài phần, thở ra: “Vậy phương diện này chủ yếu nhờ vào Nhị Lang Thần" nói xong còn dùng vẻ mặt rèn sắt không thành thép nhìn Phong Tiểu Tiểu.
Đang nói chuyện, cửa bị đẩy ra, mấy tiểu nữ sinh hi hi ha ha tiến vào, thấy cửa hàng quá vắng vẻ, biểu tình đầu tiên là sửng sốt, tiện đà có chút cẩn thận mở miệng hỏi: “Hôm nay có mở tiệm sao?"
“Một ngày tốt lành." Lý Trường hướng Phong Tiểu Tiểu nhấc cằm: “Dấu hiệu không tệ, đi tiếp đãi đi."
Phong Tiểu Tiểu xem thường lướt qua vài cái, sau đó hướng mấy tiểu nữ sinh gật đầu: “Vừa khai trương, khuyến mãi 80% cho mọi thứ." nói rồi quay sang Dương Nghiễn:"CEO, giao cho anh."
Mấy nữ sinh đầu óc choáng váng quay đầu theo trình tự nói chuyện của hai người, một bộ dáng không hiểu rõ trạng huống hiện tại, cuối cùng nhìn đến Dương nghiễn thì mặt đỏ lên, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn sinh ra biểu tình muốn quay ra ngoài đỏ hồng lên vài phần, xấu hổ ngượng ngùng cúi đầu: “vậy…bọn em xem thử được không?!" nữ sinh nói chuyện xong quay đầu trưng cầu ý kiến của bạn bè.
“Dạ dạ, bọn em muốn vào xem trước." Mấy nữ sinh khác cũng không ngừng gật đầu.
Dương Nghiễn im hơi lặng tiếng quay đầu lại đằng sau khinh bỉ một cái, sau đó khóe môi cong lên đi lừa gạt thiếu nữ vị thành niên. Lý Trường nhân cơ hội thấu lại đây hạ giọng: “Vừa nhìn là thấy con không biết kinh doanh, phí tổn cũng không biết mà tùy tiện giảm giá…"
“Con nói đại, thầy cũng tin?!"Phong Tiểu Tiểu nhỏ giọng: “Dù sao không có bảng giá, có giảm hay không thì họ cũng có biết đâu."
Về phần Dương Nghiễn báo giá có bị lỗ vốn hay không?!…Nhãn lực của Nhị Lang Thần cô vẫn tin được.
Tác giả :
Lăng Vũ Thủy Tụ