Nhật Kí Trưởng Thành Của Nữ Oa
Chương 102: Công việc của Khương Lễ

Nhật Kí Trưởng Thành Của Nữ Oa

Chương 102: Công việc của Khương Lễ

Lúc ra cửa còn mang 1 cái sinh phách, giờ biến thành hai cái.

Phong Tiểu Tiểu sửng sốt nửa ngày, thật sự nghĩ không ra, bất đắc dĩ đành quay ngược lại cửa hàng của Ngao Tiềm, đẩy cửa, buồn bực nói với đám Dương Nghiễn đang ngạc nhiên nhìn mình: “Anh Hai, sinh phách của chúng ta sinh lời…"



Nhìn thấy sinh phách trong ngọc bài mạnh mẽ hơn nhiều, Dương Nghiễn cũng nghẹn lời: “…Cùng một người?"

“Nhìn cũng thấy rồi đó, đương nhiên là cùng một người." Phong Tiểu Tiểu buồn bực.

Thành Hoàng nhịn không được hét to: “Tiểu Phong, bọn anh đưa em sinh phách là để trả về cho người ta, không phải để em câu ra hết chứ."

“Liên quan tới em cái khỉ gì." Phong Tiểu Tiểu lầm bầm vài tiếng, ngẩng đầu mất hứng: “Em mới bước ra chưa được mấy bước đã thấy mấy con tiểu quỉ của phố anh bu lại đùa sinh phách, sau đó vừa tới gần nó liền tự mình nhảy vào."

Thành Hoàng kinh ngạc: “Thật không sợ chết như vậy?!"

Tiến vào một lần đã rớt một cái sinh phách, cho dù không biết nguyên nhân nhưng thân thể không thoải mái cũng phải tự nhận thấy được chứ? Trạng huống đã nghiêm trọng như vậy còn cố sống cố chết tiến vào…Phố Thành Hoàng gần đây hình như đâu có xuất hiện sự kiện gì đáng giá người ta liều mạng như vậy!

“Có lần hai…Em phỏng chừng người nọ còn sẽ vào nữa, anh rảnh rỗi nói chị nhà cùng coi chừng đi." Phong Tiểu Tiểu cầm lại ngọc bài lắc lắc: “Em cố ý quay lại nói một tiếng, đến lúc đó đừng có bảo là em chưa nói đó."

Dương Nghiễn trầm tư: “Người bị mất sinh phách…Vậy thì giả thiết đi ngang qua có thể loại bỏ, nếu đi ngang qua cả hai lần đều đụng đến nơi này, như vậy nhân phẩm thật sự quá kém. Nhưng nếu là có nguyên nhân…Khả năng đi làm không lớn, thân thể không thoải mái không có lí do mà không xin phép. Nhà vừa chuyển đến cũng khó, nếu ở thì người này đã sớm bị hút khô rồi…Chẳng lẽ nói ở phố Thành Hoàng có lí do gì người đó không thể không tới?"

Thành Hoàng ngưng trọng hỏi: “Sẽ không phải là hướng về phía anh cùng tiểu Hắc…"

“Hai người có mâu thuẫn với ai không?" Dương Nghiễn hỏi lại.

“Nếu mà nói tới, mấy hôm trước có chuyện quan trọng, ở trung tâm nhà anh ra một bộ Thiên Ù (*), hại anh phải chung…." sắc mặt Thành Hoàng nghiêm túc.

(*) Thiên Ù: cách tính điểm trong bài mạt chược

“…" Dương Nghiễn dường như không có việc gì, quay lại xem Phong Tiểu Tiểu: “Anh thấy chúng ta vẫn nên tăng cường kiểm tra, có lẽ thật có đại sự gì xảy ra cũng không chừng, dù sao nơi này quá nhạy cảm, không thể không lưu tâm."

“…Này! Chú không nhìn anh là có ý gì?!"

“…" sòng bài nhà anh xuất hiện bộ Thiên ù tính cái rắm chứ chuyện lớn….Ý vậy đấy.

Nói xong chuyện, dù sao cũng không thể biết ngay là ai đánh mất hồn phách, cho nên Phong Nho Nho như trước mà quay về tiệm gốm. Còn Dương Nghiễn cũng dựa theo nguyên kế hoạch mà ở lại, chờ vài ngày xem có cơ hội đọc được trí nhớ của cậu Đường Cần lấy tư liệu Phục Hy chuyển thế hay không.

Vốn một đám người vô cùng náo nhiệt lại chỉ còn hai người Phong Tiểu Tiểu cùng Y Y ngồi trên bàn cơm, nhất thời cảm giác tịch mịch. Còn may, xong cơm chiều chưa bao lâu, Dương Nghiễn cũng nhàm chán gọi điện thoại đến buôn dưa lê: " Hôm nay không thấy ông bác kia ra ngoài, nhưng nghe tin tiểu Đường lại đến nhà ông cậu ở, nghe hình như vợ của em họ cậu ta bệnh không nhẹ, hôm nay không những bị chuyển tới phòng điều trị đặc biệt mà còn phải kiểm tra tổng quát, bác sĩ chỉ thiếu không đi hỏi chu kì rụng trứng của cô ta nữa thôi…Anh chắc còn phải ở bên này vài ngày, trong tiệm gần đây hẳn là không thành vấn đề. Có cần anh bảo Alice về gác đêm không?"

Phong Tiểu Tiểu hết sức cạn lời: “Không cần, Nghê Nhân Giáp Nghê Nhân Ất đều ở đây, còn một thần tiên, một yêu tinh lại thêm con quỉ…Tên côn đồ bình thường nào dám đến cửa?"

“Ờ" Dương Nghiễn không chút để ý trả lời: “Anh mày cũng chỉ nói vây thôi, không cần cũng được."

“Đúng rồi, Thành Hoàng bên kia có manh mối không? Ổng nói chuyện sinh phách với tiểu Hắc chưa?" Phong Tiểu Tiểu một bên gặm hoa quả một bên hỏi.

“Không, hôm nay đánh mạt chược xong tâm tình anh ta có chút không bình thường, anh nghĩ chắc tạm thời Thành Hoàng không có sức nghĩ đến chuyện khác."

“Sao vậy?"

Đầu dây bên kia vang lên tiếng Dương Nghiễn cười lạnh: “Chơi mạt chược với anh đây? Không phải muốn tìm chết thì là gì?"

“…" nghĩ đến Thông Thiên nhãn, Phong Tiểu Tiểu im lặng — quả thật là đi tìm chết.

Phỏng chừng chỉ với một buổi chiều là thua ngay cả quần lót cũng không chừa. Như vậy tâm tình vui vẻ được mới là lạ.

….

Gần đây Khương Lễ cũng bề bộn nhiều việc, sở dĩ công tác về rồi mà vẫn không ghé thường xuyên không phải vì cậu ta bận nhận đơn hàng giết người mà bởi vì đang bận rộn thực tập.

tuy rằng sát thủ là công việc chính nhưng sát thủ cũng cần một chức nghiệp bên ngoài xã hội làm ngụy trang, không thể giống trong TV mà cả ngày cà phê trà đá, sau đó ra ngoài mua đồ hiệu, tỏ vẻ một kẻ vô công rỗi nghề có thể đúng lí hợp tình mà mua đống lớn hàng đắt tiền…Cuộc sống như vậy ngày thường thì ok đấy, nhưng một khi cảnh sát kiểm tra thì không ra vấn đề mới là chuyện khó tin.

Huống chi có khi mục tiêu xuất hiện ở những trưởng hợp xa hoa, nếu cấp bậc thân phận không đủ cũng không có cách nào tiếp cận được.

Nói đơn giản chính là Khương Lễ cần một thân phận bình thường làm mặt nạ cho bản thân ở cuộc sống xã hội bình thường.

Ví dụ như ba Khương, ông nội Khương, ngoài là gia chủ nhà họ Khương, còn là tổng sự của một công ty trên danh nghĩa, công ty do nhà mình mở, kiếm ra tiền hay không không quan trọng, mấu chốt là để rửa tiền, đỡ phải mua bao giấy vệ sinh cũng bị nghi ngờ là tiền bất hợp pháp…Hơn nữa ở nước ngoài quản lí thuế gắt gao hơn trong nước rất nhiều.

Khương Lễ học cùng năm với Phong Tiểu Tiểu, Phong Tiểu Tiểu đã thực tập nửa năm, thằng nhóc này tự nhiên cũng không ngoại lệ, nửa năm trước còn du đãng là vì chuyên tâm tán gái cùng hoàn thành báo cáo tốt nghiệp của gia tộc, hiện tại cậu ta xin về nước, như vậy công tác nhất định cũng không thể tiến vào công ty nhà mình, tất nhiên phải tự tìm việc ở thành phố.

Nhà Dương Nghiễn thật ra không phải không thể hỗ trợ, nhưng Khương Lễ không phải là người có thói quen nhờ vả quan hệ, Dương Nghiễn cũng không phải là loại người suy nghĩ cho người khác, hai bên một không nhờ một không hỏi, vì thế sẽ tự nhiên mà không để trong lòng. Khương Lễ đã tự tìm được công việc thực tập, cũng chỉ là một trợ lí nhỏ ở công ti tài vụ bình thường, dù sao chuyên ngành của cậu ta học là tài chính…

Đường Cần hành lí tuy ít nhưng vẫn có một cái máy bỏ quên trong tiệm Phong Tiểu Tiểu. Người ta là sát thủ tự do, máy tính đều phải cài đặt phần mềm đặt biệt để vào trang web đặc biệt, máy tính ở quán dùng không tiện, có tiện cũng không có cách dùng, Phong Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, dù sao cũng không có việc gì, gởi lại cho người ta.

Sau khi gọi điện biết được Đường Cần đang chuẩn bị ăn chực cơm trưa ở công ty cậu em họ, Phong Tiểu Tiểu thuận đường đi dạo phố, đến một địa chỉ sau đó chờ em gái tiếp tân gọi cuộc điện thoại, tiếp theo trợ lí của em họ xuống đón người, đợi không tới một phút đồng hồ, người đi đến lại chính là Khương Lễ…
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại