Nhất Hôn Khuynh Tâm
Chương 16: Chăm sóc
Edit: Doãn Vân Hi
Beta: Doãn Uyển Du
Phó Ninh Xuyên từ trước đến nay lái xe luôn rất ổn định, nhưng mà lần này tốc độ xe lại rất nhanh, lúc gặp phải đèn đỏ không thể không dừng lại, thì anh đều sẽ quay đầu nhìn tình hình của cô.
Nhìn cô chỉ là đang nhắm mắt nghỉ ngơi, trái tim đang thấp thỏm cũng không vì vậy mà hạ xuống.
Thật không dễ dàng để đến được tiểu khu, cự tuyệt yêu cầu muốn tự mình lên lầu của Hứa Niệm Hi, anh ôm lấy cô đồng thời cầm những thứ đã mua trước đó tiến vào thang máy.
Cô thực sự rất không thoải mái, ngoài tầng tầng lớp lớp mồ hôi lạnh chảy ra trên trán, ngay cả thân thể cô cũng đang phát run, Phó Ninh Xuyên ôm chặt cô hơn, lần đầu tiên trách móc thang máy sao lại chậm như vậy.
Vào trong nhà, Phó Ninh Xuyên trực tiếp bế cô đến phòng tắm, để lại một túi băng vệ sinh lớn rồi trầm mặc mà đi ra ngoài, đồng thời đóng cửa lại.
Hứa Niệm Hi nhìn thấy anh đã ra ngoài mới đứng thẳng người,chịu đựng đau đớn mà tiến về phía bọc túi lớn kia, khi nhìn thấy bên trong túi đầy ắp là băng vệ sinh, khuôn mặt tái nhợt của cô lại hiện thêm một chút phiếm hồng.
Lúc cô đang định lấy ra dùng, lại phát hiện bản thân không có đồ để thay liền muốn ra ngoài lấy, sau đó liền thấy cửa phòng tắm đã bị mở ra một khe hở, đồ ngủ cùng nội y đều được chuyển vào.
Cô kịp thời phản ứng nhận lấy, đóng chặt cửa đồng thời khóa trái cửa lại.
Tại sao có thể tự nhiên như vậy chứ? Hứa Niệm Hi vừa thay đồ vừa nghĩ, khuôn mặt lại một lần nữa đỏ lên.
Đợi cô thay đồ xong bước ra ngoài, Phó Ninh Xuyên liền tiến vào phòng, xốc chăn lên để cô nằm xuống, lại đem một túi nước nóng vừa nạp đầy điện đưa cho cô, sau đó mới đưa cho cô trà gừng đường đỏ vừa nấu xong.
“ Uống đi!"
Cốc hơi nóng, anh cẩn thận để một miếng lót bên dưới để cô khỏi bị phỏng. Trà gừng đường đỏ bốc lên hơi nóng ấm ấm, cô uống một ngụm, vừa vặn.
Anh ngồi bên mép giường nhìn cô, đợi cô uống xong liền nhận lấy cốc, còn hỏi cô còn muốn uống nữa hay không.
Cô lắc đầu, dựa vào đầu giường nghỉ ngơi
“ Bữa trưa đã ăn chưa?" anh hỏi.
“Chưa."
“Muốn ăn cái gì?"
Hứa Niệm Hi nghĩ ngợi: “ cái gì cũng không muốn ăn."
Đau bụng kinh tra tấn cô ăn cái gì cũng không vào, bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc.
Nhưng hiển nhiên Phó Ninh Xuyên không tán đồng cách nghĩ của cô, không nói gì nhiều liền bước ra ngoài, anh nghĩ đến táo đỏ bổ máu, dứt khoát làm cháo táo đỏ.
Lúc anh tiến vào, cô đang dựa vào đầu giường mơ màng sắp ngủ, anh ngồi xuống mép giường đỡ cô dậy, nhẹ nhàng đẩy cô.
Cô giật mình tỉnh giấc, vẻ mặt mê man nhìn anh, nhìn thấy trong tay anh đem theo cháo táo đỏ, thổi nguội một chút sau đó dùng thìa bón cho cô, cô theo bản năng mà há miệng.
Cháo thật mềm, cùng với hương vi táo đỏ ngọt lịm, vào miệng liền tan ra, cô nhấp nhấp miệng muốn nói mình có thể tự ăn, nhưng chiếc thìa lại đưa qua, cô nghẹn lại một lần nữa lại mở miệng.
Có một bát cháo, rất nhanh liền ăn hết, Hứa Niệm Hi nhìn anh ra ngoài, sau đó lại tiếp tục nằm xuống.
Tại sao anh lại biết? Cô thấy rất kì quái.
Nghĩ hết nửa ngày, Hứa Niệm Hi mới nhớ lại cuộc gọi lần trước, lúc đó cô rất tự nhiên mà tưởng rằng số đầu tiên trong nhật kí cuộc gọi chính là của Ôn Lộ, đều không có nhìn kĩ liền trực tiếp gọi qua.
Lẽ nào là gọi cho anh?
Nghĩ như vậy, cô lập tức nghiêng người lấy chiếc di động trên tủ đầu giường, mở khóa xong vừa nhìn thấy thật đúng là gọi cho anh.
Che mặt lại, Hứa Niệm Hi lại một lần nữa nằm xuống, lúc gọi điện cô đã nói những gì nhỉ?
À, nhờ Ôn Lộ mua băng vệ sinh.
Cô bây giờ liền biết một túi băng vệ sinh to kia là như thế nào rồi, nhiều như vậy, đều đủ để cô dùng nửa năm rồi.
Ngay lúc này, Hứa Niệm Hi ngại ngùng mà kéo chăn che hết mặt mình, cô ôm chặt túi chườm nóng, nhắm mắt lại
******
Rất nhanh liền rửa bát xong, Phó Ninh Xuyên vốn định trở về phòng xem cô như thế nào rồi, lại nghĩ đến quần áo cô thay ra ở phòng tắm, sau khi dừng bước liền trực tiếp đi về phía đó.
Quần áo được cô đặt trong bồn, vẫn còn chưa kịp giặt, anh nhìn xong rất tự nhiên mà đi qua mở nước giặt đồ.
Lần đầu tiên giặt quần áo phụ nữ, sắc mặt Phó Ninh Xuyên tuy rất trấn định nhưng nội tâm đã chạy vòng vòng, anh giặt rất nhanh rất sạch sẽ, phơi đồ xong anh lại dùng nước nóng để rửa tay, dảm bảo chút nữa chạm vào tay cô sẽ không bị lạnh.
Lúc tiến vào phòng, cô đã ngủ, Phó Ninh Xuyên nhẹ chân nhẹ tay ngồi xuống, đều có thể nghe thấy hơi thở bình ổn của cô, anh nhìn một lát rồi duỗi tay sờ vào bên trong, túi chườm có chút lạnh rồi.
Mang ra nạp điện, anh sờ tay mình một chút cũng không lạnh mới nhẹ nhàng nhấc chăn mà nằm vào.
Trong chăn dù rất ấm, nhưng thân thể cô vẫn đang phát run, Phó Ninh Xuyên nhíu mày không có lập tức ôm cô mà đợi quần áo ấm lên một chút mới duỗi tay ôm cô vào lòng.
Thân thể của đàn ông vẫn luôn rất ấm, quả thực là cái túi chườm nóng tự nhiên, rất hiển nhiên Hứa Niệm Hi đang say giấc mộng liền đem anh trở thành túi chườm nóng, không ngừng tiến gần về phía có hơi ấm, giống như con bạch tuộc tám chân mà gắt gao ôm anh.
Mà anh cư nhiên không hề cự tuyệt, thậm chí rất là vui vẻ, anh đỡ lưng cô để cô ngủ an tâm hơn.
Cô tuy rằng đang ngủ, nhưng không hề an phận luôn muốn động đậy, Phó Ninh Xuyên liền ôm lấy cô để cô không lộn xộn nữa, đồng thời cũng để cô tùy anh trên người anh mà cọ tới cọ lui.
Thật may cô một lúc sau liền không động đậy nữa, nghiêng khuôn mặt nhỏ giống như chú mèo nhỏ ngoan ngoãn mà dựa vào anh, ôm được một lát, cho dù không nỡ nhưng vẫn phải rời đi.
Một lần nữa đem túi chườm ấm đặt trên bụng cô, Phó Ninh Xuyên thấy cô không có nguồn nhiệt lớn bên cạnh theo bản năng mà nheo nheo mày, mặc áo khoác xong đồng thời đặt lên trán cô một nụ hôn.
Cái trán cô đầy đặn và trơn bóng,anh chỉ đụng một cái liền rời đi, sợ cô tỉnh dậy không nhìn thấy anh lại đoán lung tung, anh để lại một tờ giấy mới bắt đầu đi làm.
Lúc đến trường học, cách giờ lên lớp vẫn còn hơn mười phút, Phó Ninh Xuyên lặng lẽ ngồi trong phòng làm việc, trên người còn phảng phất hơi ấm của cô, anh liền nhắm mắt cảm nhận.
Đến giờ lên lớp, anh bắt đầu giảng giải, nhưng luôn không thể khống chế mà thất thần, khi thì lo lắng cô lại có lộn xộn hay không, khi thì lo lắng chăn có bị rơi ra hay không, khi thì nghĩ cô có phải đã tỉnh rồi hay chưa.
Trong đầu đầy ắp những suy nghĩ linh tinh, hơn nữa trên bảng thường ngày viết rất cẩn thận, ngay ngắn hôm nay lại bất giác viết loạn lên, học sinh bên dưới nhìn Phó Ninh Xuyên có chút khác thường, tuy thấy kì lạ nhưng cái gì cũng không dám hỏi.
Thật không dễ dàng đợi đến lúc tan học, học sinh bước đi rất nhanh, Phó Ninh Xuyên trực tiếp tiến lên gọi một bạn nữ sinh trước nay đều biểu hiện rất tốt, một mình đến phòng làm việc.
Bạn nữ sinh kinh ngạc, hoàn toàn không biết Phó Ninh Xuyên muốn làm cái gì, lúc ngồi xuống ghế, ngón tay còn cang thẳng mà nắm lại.
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy Phó Ninh Xuyên nói chuyện, bạn nữ sinh có chút kì quái, đành hỏi: “ Thầy Phó, tìm em có việc gì không?"
Phó Ninh Xuyên lúc này mới có phản ứng nhìn bạn nữ sinh, lại trầm mặc một lúc mới mở miệng:
“ Nữ sinh trong thời kì kinh nguyệt cần chú ý những gì?"
“ A? " Nữ sinh kinh ngạc mà trừng lớn mắt, hoàn toàn không nghĩ tới Phó Ninh Xuyên cư nhiên lại hỏi vấn đề này, cô đã biết chuyện Phó Ninh Xuyên kết hôn, lập tức nghĩ đến chính là Phó phu nhân.
“ Cái này........" nữ sinh ngại ngùng mà gãi tóc, lại phát hiện khuôn mặt không cảm xúc của Phó Ninh Xuyên căn bản không một chút ngượng ngùng, đơn giản cũng bất chấp tất cả,
“ Không thể đụng nước lạnh, không được ăn đồ cay hoặc lạnh, không được......."
Nữ sinh một lần liền nói rất nhiều, đều là những thứ cần chú ý trong thời kì kinh nguyệt, đợi cô nói xong mới phát hiện Phó Ninh Xuyên rất nhanh liền đánh lại tất cả các điều đó vào trong phần ghi nhớ trên máy tính.
“ Ừm!" anh gật đầu, nhàn nhạt nói: “ Cám ơn!"
Nữ sinh kéo kéo môi, vội vàng xua tay nói không có gì, sau khi biết Phó Ninh Xuyên đã không có việc gì rồi liền vội vàng kéo ghế ra chạy mất.
Đóng cửa phòng làm việc lại, nữ sinh tựa như một cơn gió biến mất ở góc hành lang.
Cùng một thầy giáo nói những chuyện này, quả thực quá ngại ngùng
Trong phòng làm việc, Phó Ninh Xuyên cầm lấy một tờ giấy, ghi lại những thứ vừa đánh trên máy tính, dùng tâm ghi nhớ.
Xem ra mấy ngày nay đều phải cho cùng dùng nước nóng, đồ ăn cũng phải chú ý hơn!
******
Hứa Niệm Hi ngủ được một nửa liền thấy lạnh mà thức dậy, cô mở mắt, cô sửng sốt một lúc lâu mới phản ứng lại đây là nhà mình.
Trong phòng an tĩnh kì cục, cô nhấc người ngồi dậy, sau khi đi phòng vệ sinh giải quyết nhu cầu sinh lý, liền quay lại ôm lấy chăn ngồi trên giường.
Túi chườm ấm đặt trên bụng cô lúc này đã lạnh rồi, cô nạp điện vào, cầm điện thoại nhìn thời gian.
Vẫn sớm, không biết anh có ở nhà hay không.
Nghĩ như vậy, cô liền xuống giường ra ngoài nhìn một chút, đáng tiếc cả căn nhà đều rất yên tĩnh, hiển nhiên anh không ở nhà.
Trong lòng có chút thất vọng, Hứa Niệm Hi cắn cắn môi, rót cho mình một cốc nước ấm rồi uống hết, xoay người định về phòng tiếp tục ngủ.
Nhưng khóe mắt chợt lóe lên, chân bất giác mà bước về phía trước, khi nhìn thấy quần áo cô thay ra lúc trước, còn dính máu của cô đã được giặt sạch sẽ phơi bên ngoài, nghĩ đến người đàn ông duy nhất có thể làm việc này, sắc mặt cô liền đỏ lên.
Xoa xoa mặt, Hứa Niệm Hi không dám tiếp tục nhìn, liền xoay người rời đi, cô nằm trên giường đôi mắt thẳng tắp nhìn trần nhà, sắc mặt ửng đỏ vẫn không có dấu hiệu hạ xuống.
Những việc giặt quần áo cho cô, có nhất thiết phải làm tốt như vậy không?
******
Lúc đó
Vệ Gia Lam vô vị mà ngồi ở nhà, nghĩ tới xung quanh có một chợ rau rất gần, dứt khoát đi mua chút đồ, lúc cô ta trở về, phát hiện dưới lầu đõ một chiếc xư quen thuộc, sắc mặt cô ta đơ ra.
Anh trở về rồi, hiện tại đang ở nhà!
Cái nhận thức này làm cô ta phải thật nhanh mà chạy lên lầu, thậm chí quên luôn cả đi thang máy, cô chạy nhanh đến tủ đồ chọn quần áo, chọn một bộ bản thân thấy đẹp nhất rồi mặc lên, lại đi đến trước bàn trang điểm trang điểm nhẹ rồi mới đi.
Đến được lầu dưới, vào trong thang máy, Vệ Gia Lam nhìn con số đang nhả lên, khóe môi gợi lên vui sướng mỉm cười.
******
Lúc chuông cửa vang lên, Hứa Niệm Hi đã ngủ được rất lâu rồi, cô vốn tưởng rằng là trong mơ nhưng nghe thấy tiếng chuông cửa không vang nữa, thay vào đó là tiếng gõ cửa, cô lập tức bừng tỉnh.
Ai đến vậy?
Cô chống tay ngồi dậy, không thoải mái mà nhíu nhíu mày,bụng vẫn còn đau, cô cũng không muốn bước ra khỏi ổ chăn ấm áp này.
Nhưng mà không được, tiếng gõ cửa không hề ngừng lại, thực sự làm Hứa Niệm Hi có chút phiền lòng, cô sửa lại tóc, liền mặc đồ ngủ xuống giường đi mở cửa.
Cũng không xem qua mắt mèo, Hứa Niệm Hi trực tiếp mở cửa, nhìn thấy một cô gái xa lạ ăn mặc gợi cảm đứng ở cửa, vẻ mặt cứng đờ mà nhìn chính mình, cô chớp chớp mắt, kì lạ hỏi:
“ Cô là?"
Beta: Doãn Uyển Du
Phó Ninh Xuyên từ trước đến nay lái xe luôn rất ổn định, nhưng mà lần này tốc độ xe lại rất nhanh, lúc gặp phải đèn đỏ không thể không dừng lại, thì anh đều sẽ quay đầu nhìn tình hình của cô.
Nhìn cô chỉ là đang nhắm mắt nghỉ ngơi, trái tim đang thấp thỏm cũng không vì vậy mà hạ xuống.
Thật không dễ dàng để đến được tiểu khu, cự tuyệt yêu cầu muốn tự mình lên lầu của Hứa Niệm Hi, anh ôm lấy cô đồng thời cầm những thứ đã mua trước đó tiến vào thang máy.
Cô thực sự rất không thoải mái, ngoài tầng tầng lớp lớp mồ hôi lạnh chảy ra trên trán, ngay cả thân thể cô cũng đang phát run, Phó Ninh Xuyên ôm chặt cô hơn, lần đầu tiên trách móc thang máy sao lại chậm như vậy.
Vào trong nhà, Phó Ninh Xuyên trực tiếp bế cô đến phòng tắm, để lại một túi băng vệ sinh lớn rồi trầm mặc mà đi ra ngoài, đồng thời đóng cửa lại.
Hứa Niệm Hi nhìn thấy anh đã ra ngoài mới đứng thẳng người,chịu đựng đau đớn mà tiến về phía bọc túi lớn kia, khi nhìn thấy bên trong túi đầy ắp là băng vệ sinh, khuôn mặt tái nhợt của cô lại hiện thêm một chút phiếm hồng.
Lúc cô đang định lấy ra dùng, lại phát hiện bản thân không có đồ để thay liền muốn ra ngoài lấy, sau đó liền thấy cửa phòng tắm đã bị mở ra một khe hở, đồ ngủ cùng nội y đều được chuyển vào.
Cô kịp thời phản ứng nhận lấy, đóng chặt cửa đồng thời khóa trái cửa lại.
Tại sao có thể tự nhiên như vậy chứ? Hứa Niệm Hi vừa thay đồ vừa nghĩ, khuôn mặt lại một lần nữa đỏ lên.
Đợi cô thay đồ xong bước ra ngoài, Phó Ninh Xuyên liền tiến vào phòng, xốc chăn lên để cô nằm xuống, lại đem một túi nước nóng vừa nạp đầy điện đưa cho cô, sau đó mới đưa cho cô trà gừng đường đỏ vừa nấu xong.
“ Uống đi!"
Cốc hơi nóng, anh cẩn thận để một miếng lót bên dưới để cô khỏi bị phỏng. Trà gừng đường đỏ bốc lên hơi nóng ấm ấm, cô uống một ngụm, vừa vặn.
Anh ngồi bên mép giường nhìn cô, đợi cô uống xong liền nhận lấy cốc, còn hỏi cô còn muốn uống nữa hay không.
Cô lắc đầu, dựa vào đầu giường nghỉ ngơi
“ Bữa trưa đã ăn chưa?" anh hỏi.
“Chưa."
“Muốn ăn cái gì?"
Hứa Niệm Hi nghĩ ngợi: “ cái gì cũng không muốn ăn."
Đau bụng kinh tra tấn cô ăn cái gì cũng không vào, bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc.
Nhưng hiển nhiên Phó Ninh Xuyên không tán đồng cách nghĩ của cô, không nói gì nhiều liền bước ra ngoài, anh nghĩ đến táo đỏ bổ máu, dứt khoát làm cháo táo đỏ.
Lúc anh tiến vào, cô đang dựa vào đầu giường mơ màng sắp ngủ, anh ngồi xuống mép giường đỡ cô dậy, nhẹ nhàng đẩy cô.
Cô giật mình tỉnh giấc, vẻ mặt mê man nhìn anh, nhìn thấy trong tay anh đem theo cháo táo đỏ, thổi nguội một chút sau đó dùng thìa bón cho cô, cô theo bản năng mà há miệng.
Cháo thật mềm, cùng với hương vi táo đỏ ngọt lịm, vào miệng liền tan ra, cô nhấp nhấp miệng muốn nói mình có thể tự ăn, nhưng chiếc thìa lại đưa qua, cô nghẹn lại một lần nữa lại mở miệng.
Có một bát cháo, rất nhanh liền ăn hết, Hứa Niệm Hi nhìn anh ra ngoài, sau đó lại tiếp tục nằm xuống.
Tại sao anh lại biết? Cô thấy rất kì quái.
Nghĩ hết nửa ngày, Hứa Niệm Hi mới nhớ lại cuộc gọi lần trước, lúc đó cô rất tự nhiên mà tưởng rằng số đầu tiên trong nhật kí cuộc gọi chính là của Ôn Lộ, đều không có nhìn kĩ liền trực tiếp gọi qua.
Lẽ nào là gọi cho anh?
Nghĩ như vậy, cô lập tức nghiêng người lấy chiếc di động trên tủ đầu giường, mở khóa xong vừa nhìn thấy thật đúng là gọi cho anh.
Che mặt lại, Hứa Niệm Hi lại một lần nữa nằm xuống, lúc gọi điện cô đã nói những gì nhỉ?
À, nhờ Ôn Lộ mua băng vệ sinh.
Cô bây giờ liền biết một túi băng vệ sinh to kia là như thế nào rồi, nhiều như vậy, đều đủ để cô dùng nửa năm rồi.
Ngay lúc này, Hứa Niệm Hi ngại ngùng mà kéo chăn che hết mặt mình, cô ôm chặt túi chườm nóng, nhắm mắt lại
******
Rất nhanh liền rửa bát xong, Phó Ninh Xuyên vốn định trở về phòng xem cô như thế nào rồi, lại nghĩ đến quần áo cô thay ra ở phòng tắm, sau khi dừng bước liền trực tiếp đi về phía đó.
Quần áo được cô đặt trong bồn, vẫn còn chưa kịp giặt, anh nhìn xong rất tự nhiên mà đi qua mở nước giặt đồ.
Lần đầu tiên giặt quần áo phụ nữ, sắc mặt Phó Ninh Xuyên tuy rất trấn định nhưng nội tâm đã chạy vòng vòng, anh giặt rất nhanh rất sạch sẽ, phơi đồ xong anh lại dùng nước nóng để rửa tay, dảm bảo chút nữa chạm vào tay cô sẽ không bị lạnh.
Lúc tiến vào phòng, cô đã ngủ, Phó Ninh Xuyên nhẹ chân nhẹ tay ngồi xuống, đều có thể nghe thấy hơi thở bình ổn của cô, anh nhìn một lát rồi duỗi tay sờ vào bên trong, túi chườm có chút lạnh rồi.
Mang ra nạp điện, anh sờ tay mình một chút cũng không lạnh mới nhẹ nhàng nhấc chăn mà nằm vào.
Trong chăn dù rất ấm, nhưng thân thể cô vẫn đang phát run, Phó Ninh Xuyên nhíu mày không có lập tức ôm cô mà đợi quần áo ấm lên một chút mới duỗi tay ôm cô vào lòng.
Thân thể của đàn ông vẫn luôn rất ấm, quả thực là cái túi chườm nóng tự nhiên, rất hiển nhiên Hứa Niệm Hi đang say giấc mộng liền đem anh trở thành túi chườm nóng, không ngừng tiến gần về phía có hơi ấm, giống như con bạch tuộc tám chân mà gắt gao ôm anh.
Mà anh cư nhiên không hề cự tuyệt, thậm chí rất là vui vẻ, anh đỡ lưng cô để cô ngủ an tâm hơn.
Cô tuy rằng đang ngủ, nhưng không hề an phận luôn muốn động đậy, Phó Ninh Xuyên liền ôm lấy cô để cô không lộn xộn nữa, đồng thời cũng để cô tùy anh trên người anh mà cọ tới cọ lui.
Thật may cô một lúc sau liền không động đậy nữa, nghiêng khuôn mặt nhỏ giống như chú mèo nhỏ ngoan ngoãn mà dựa vào anh, ôm được một lát, cho dù không nỡ nhưng vẫn phải rời đi.
Một lần nữa đem túi chườm ấm đặt trên bụng cô, Phó Ninh Xuyên thấy cô không có nguồn nhiệt lớn bên cạnh theo bản năng mà nheo nheo mày, mặc áo khoác xong đồng thời đặt lên trán cô một nụ hôn.
Cái trán cô đầy đặn và trơn bóng,anh chỉ đụng một cái liền rời đi, sợ cô tỉnh dậy không nhìn thấy anh lại đoán lung tung, anh để lại một tờ giấy mới bắt đầu đi làm.
Lúc đến trường học, cách giờ lên lớp vẫn còn hơn mười phút, Phó Ninh Xuyên lặng lẽ ngồi trong phòng làm việc, trên người còn phảng phất hơi ấm của cô, anh liền nhắm mắt cảm nhận.
Đến giờ lên lớp, anh bắt đầu giảng giải, nhưng luôn không thể khống chế mà thất thần, khi thì lo lắng cô lại có lộn xộn hay không, khi thì lo lắng chăn có bị rơi ra hay không, khi thì nghĩ cô có phải đã tỉnh rồi hay chưa.
Trong đầu đầy ắp những suy nghĩ linh tinh, hơn nữa trên bảng thường ngày viết rất cẩn thận, ngay ngắn hôm nay lại bất giác viết loạn lên, học sinh bên dưới nhìn Phó Ninh Xuyên có chút khác thường, tuy thấy kì lạ nhưng cái gì cũng không dám hỏi.
Thật không dễ dàng đợi đến lúc tan học, học sinh bước đi rất nhanh, Phó Ninh Xuyên trực tiếp tiến lên gọi một bạn nữ sinh trước nay đều biểu hiện rất tốt, một mình đến phòng làm việc.
Bạn nữ sinh kinh ngạc, hoàn toàn không biết Phó Ninh Xuyên muốn làm cái gì, lúc ngồi xuống ghế, ngón tay còn cang thẳng mà nắm lại.
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy Phó Ninh Xuyên nói chuyện, bạn nữ sinh có chút kì quái, đành hỏi: “ Thầy Phó, tìm em có việc gì không?"
Phó Ninh Xuyên lúc này mới có phản ứng nhìn bạn nữ sinh, lại trầm mặc một lúc mới mở miệng:
“ Nữ sinh trong thời kì kinh nguyệt cần chú ý những gì?"
“ A? " Nữ sinh kinh ngạc mà trừng lớn mắt, hoàn toàn không nghĩ tới Phó Ninh Xuyên cư nhiên lại hỏi vấn đề này, cô đã biết chuyện Phó Ninh Xuyên kết hôn, lập tức nghĩ đến chính là Phó phu nhân.
“ Cái này........" nữ sinh ngại ngùng mà gãi tóc, lại phát hiện khuôn mặt không cảm xúc của Phó Ninh Xuyên căn bản không một chút ngượng ngùng, đơn giản cũng bất chấp tất cả,
“ Không thể đụng nước lạnh, không được ăn đồ cay hoặc lạnh, không được......."
Nữ sinh một lần liền nói rất nhiều, đều là những thứ cần chú ý trong thời kì kinh nguyệt, đợi cô nói xong mới phát hiện Phó Ninh Xuyên rất nhanh liền đánh lại tất cả các điều đó vào trong phần ghi nhớ trên máy tính.
“ Ừm!" anh gật đầu, nhàn nhạt nói: “ Cám ơn!"
Nữ sinh kéo kéo môi, vội vàng xua tay nói không có gì, sau khi biết Phó Ninh Xuyên đã không có việc gì rồi liền vội vàng kéo ghế ra chạy mất.
Đóng cửa phòng làm việc lại, nữ sinh tựa như một cơn gió biến mất ở góc hành lang.
Cùng một thầy giáo nói những chuyện này, quả thực quá ngại ngùng
Trong phòng làm việc, Phó Ninh Xuyên cầm lấy một tờ giấy, ghi lại những thứ vừa đánh trên máy tính, dùng tâm ghi nhớ.
Xem ra mấy ngày nay đều phải cho cùng dùng nước nóng, đồ ăn cũng phải chú ý hơn!
******
Hứa Niệm Hi ngủ được một nửa liền thấy lạnh mà thức dậy, cô mở mắt, cô sửng sốt một lúc lâu mới phản ứng lại đây là nhà mình.
Trong phòng an tĩnh kì cục, cô nhấc người ngồi dậy, sau khi đi phòng vệ sinh giải quyết nhu cầu sinh lý, liền quay lại ôm lấy chăn ngồi trên giường.
Túi chườm ấm đặt trên bụng cô lúc này đã lạnh rồi, cô nạp điện vào, cầm điện thoại nhìn thời gian.
Vẫn sớm, không biết anh có ở nhà hay không.
Nghĩ như vậy, cô liền xuống giường ra ngoài nhìn một chút, đáng tiếc cả căn nhà đều rất yên tĩnh, hiển nhiên anh không ở nhà.
Trong lòng có chút thất vọng, Hứa Niệm Hi cắn cắn môi, rót cho mình một cốc nước ấm rồi uống hết, xoay người định về phòng tiếp tục ngủ.
Nhưng khóe mắt chợt lóe lên, chân bất giác mà bước về phía trước, khi nhìn thấy quần áo cô thay ra lúc trước, còn dính máu của cô đã được giặt sạch sẽ phơi bên ngoài, nghĩ đến người đàn ông duy nhất có thể làm việc này, sắc mặt cô liền đỏ lên.
Xoa xoa mặt, Hứa Niệm Hi không dám tiếp tục nhìn, liền xoay người rời đi, cô nằm trên giường đôi mắt thẳng tắp nhìn trần nhà, sắc mặt ửng đỏ vẫn không có dấu hiệu hạ xuống.
Những việc giặt quần áo cho cô, có nhất thiết phải làm tốt như vậy không?
******
Lúc đó
Vệ Gia Lam vô vị mà ngồi ở nhà, nghĩ tới xung quanh có một chợ rau rất gần, dứt khoát đi mua chút đồ, lúc cô ta trở về, phát hiện dưới lầu đõ một chiếc xư quen thuộc, sắc mặt cô ta đơ ra.
Anh trở về rồi, hiện tại đang ở nhà!
Cái nhận thức này làm cô ta phải thật nhanh mà chạy lên lầu, thậm chí quên luôn cả đi thang máy, cô chạy nhanh đến tủ đồ chọn quần áo, chọn một bộ bản thân thấy đẹp nhất rồi mặc lên, lại đi đến trước bàn trang điểm trang điểm nhẹ rồi mới đi.
Đến được lầu dưới, vào trong thang máy, Vệ Gia Lam nhìn con số đang nhả lên, khóe môi gợi lên vui sướng mỉm cười.
******
Lúc chuông cửa vang lên, Hứa Niệm Hi đã ngủ được rất lâu rồi, cô vốn tưởng rằng là trong mơ nhưng nghe thấy tiếng chuông cửa không vang nữa, thay vào đó là tiếng gõ cửa, cô lập tức bừng tỉnh.
Ai đến vậy?
Cô chống tay ngồi dậy, không thoải mái mà nhíu nhíu mày,bụng vẫn còn đau, cô cũng không muốn bước ra khỏi ổ chăn ấm áp này.
Nhưng mà không được, tiếng gõ cửa không hề ngừng lại, thực sự làm Hứa Niệm Hi có chút phiền lòng, cô sửa lại tóc, liền mặc đồ ngủ xuống giường đi mở cửa.
Cũng không xem qua mắt mèo, Hứa Niệm Hi trực tiếp mở cửa, nhìn thấy một cô gái xa lạ ăn mặc gợi cảm đứng ở cửa, vẻ mặt cứng đờ mà nhìn chính mình, cô chớp chớp mắt, kì lạ hỏi:
“ Cô là?"
Tác giả :
Hạ Li Tâm