Nhất Gia Tam Khẩu
Chương 18
Thập bát.
Bên trong phòng khách còn diễn nhị trọng xướng, ma nữ trốn sau cửa nhìn lén (?) như ta đột nhiên vỗ tay, nho nhỏ kinh hô: “A ~~ ta đã biết."
“Biết cái gì?" Đã biết cũng ko cần cười quái dị như vậy đi.
“Biết hai nam nhân làm như thế nào a." Ma nữ một bộ ‘nhóc thật ngu ngốc’ nhìn ta.
“A?" Ta thăm dò nhìn ra một cục trắng tròn ngoài phòng khách: “Chị có thấu thị mắt a?"
“Ha hả, này chính là thâm ảo con nít như nhóc ko hiểu đc." Ma nữ cười trộm.
Đang nói, hai người trong phòng khách mới yên tĩnh đc chút lại bắt đầu hoạt động, sau đó nghe được tiếng ba ba kêu đau, tiếng anh trai trấn an.
Ma nữ có điểm líu lưỡi hỏi ta: “Anh trai nhóc không phải là chuẩn bị chén sạch đi."
Ta tỉnh tỉnh mê mê nhìn phòng khách, có điểm không lý giải hỏi: “Chị nói là nấu cơm a? Nấu rồi ko phải hợp ý chị?"
Rồi sau đó tràn ra tiếng rên rỉ nhẫn nại thực vất vả của ba ba, ta lo lắng hỏi: “Sẽ không thực đem ba ba làm rụng đi, ba ba giống như rất thống khổ a."
“Không có việc gì không có việc gì ~ này kêu khổ tận cam lai." Ma nữ tặc cười, rồi sau đó bám ở cạnh cửa kích động xem.
Thật sự không rõ ga giường lên xuống kia có gì đáng xem, ta quyết định quay về giường bổ miên. (a~~~~~ phí của giời, sao lại ko xem vậy ~~~~~~)
Chờ ta tỉnh lại đã là 10h, bụng ta bắt đầu biểu tình réo rắt. Cọ cọ tới cạnh cửa, quyết định hỏi người miễn cưỡng cũng coi như là ‘người lớn’ trong phòng: “Khi nào xong a, em đói ~~."
“Ha hả, nghe điệu này, phỏng chừng nhanh." Ma nữ che môi cười tủm tỉm nói.
Ta là nghe không ra tiếng rên kia có gì khác, bất quá thực đúng như ma nữ đã nói, cách một hồi liền nhìn thấy anh trai chỉ mặc có quần lót lõa thân, xốc ga giường chui ra hướng phòng tắm đi, sau đó nghe thấy tiếng xả nước.
Người còn lại trên ghế sô fa lại ko có chút động tĩnh gì, ta lo lắng hỏi: “Uy, ba ba còn sống đi."
Ma nữ mặt đỏ hồng chuyển lại đây: “Dáng người anh trai nhóc thật tốt, ho ho, yên tâm, ba ba nhóc rất hảo."
Ta chuẩn bị theo phòng chui ra, bị ma nữ kéo lại: “Không nghĩ bị anh trai nhóc giây sat thì đừng đi ra."
Cách không đến 5’ sau, anh trai bọc khăn tắm đi ra, ba ba trên ghế sô fa nhấp nhỏm một chút, anh trai nói: “Ta thả nước tắm."
Ba ba thấp giọng: “Ta rất khó chịu."
Anh trai lau lau tóc, cúi thắt lưng muốn ôm ba ba, thử thử, buông tha cho: “Ta ôm không nổi." = 口=
“Phụt ha ha ha ha ……………… Anh trai nhóc thực đùa, cười chết ta." Ma nữ ở sau ta đập tường cười lăn lộn.
Hai người ở sô fa giằng co một lúc, ba ba nói: “Ngươi đỡ ta đi."
Sau đó dùng ga giường bọc kín, dưới sự trợ giúp nửa ôm nửa kéo của anh trai đi vào phòng tắm.
Quần áo của ba ba tán loạn trên ghế, trong phòng cũng bay ra hương vị xạ hương xa lạ với ta.
Ma nữ nói: “Ngoan ngoãn ở trong này đừng đi ra." Sau đó đi ra thu thập, kéo rèm mở cửa thông gió.
Gió lạnh bên ngoài lập tức ùa vào, ta run run chạy nhanh khoác áo, chờ phòng khách bên ngoài khôi phục lại cảm giác mà ta quen thuộc khi, ma nữ nói: “Đi ra đi ra, bếp còn bánh bao ban sáng, nhóc ăn tạm đi."
Theo phòng chạy tới bếp, kết quả vừa mới ra cửa liền đụng trúng anh trai.
Anh trai quét mắt nhìn ta một cái, ho khan một chút vào phòng, lúc ta ngồi gặm bánh bao thì cũng là lúc anh thay xong quần áo cùng cầm quần áo của ba ba ra.
Chờ ba ba cùng anh trai đều đi ra, ma nữ trong một giây anh trai vào phòng kia vọt tới kéo ta về phòng.
“Uy uy, chị làm gì, kéo đau chết em." Ma nữ gì cũng ko nói, kéo ta vào phòng sau liền đóng cửa khóa lại.
“Hô, biểu tình mới nãy của anh trai nhóc thực đáng sợ." Ma nữ như còn sợ hãi vỗ vỗ ngực.
“Vậy thì liên quan gì tới em?" Ta bất mãn hỏi, bởi ma nữ tha quá nhanh nên hai cái bánh bao còn lại ta chưa kịp lấy.
“Đương nhiên …………..Oa a!!" Ma nữ lúc chuẩn bị nói thì có người đập cửa, ma nữ hồi hộp nhìn ta.
Thanh âm anh trai ở ngoài cửa: “Lê Lê, không nghĩ tôi chém chết cậu liền mau ra nấu cơm."
Nghe anh trai giống như trở về phòng, ma nữ mới hé cái khe như sợi chỉ ngó ra, oán giận: “Sao không làm cái mắt mèo trên cửa a, thật là…"
“Ai ở phòng mình làm cái mắt mèo a." Làm mới là có bệnh.
“Đi, hỗ trợ ta nấu cơm." Ma nữ ko nói hai lời xách cổ ta xuống bếp.
“Uy, em ko nói muốn đi a." Anh trai nấu cơm ta giúp là đúng a, ma nữ nấu cơm mắc gì ta phải theo a?
Sau đó liền xem ma nữ một bên bận rộn một bên lầu bầu.
Đang ở lúc lòng ta tràn đầy oán khí, anh trai đứng ở cửa phòng gọi: “Vũ Nhiên, qua đây."
Ta vì thế cũng không quản an toàn hay không, lạch bạch chạy qua.
“Anh đi ra ngoài một lúc, em vào nhớ khóa chặt cửa, bà cô kia có gõ cửa ngàn vạn lần cũng không đc mở." Nói xong khoác áo đem ta lôi vào, lại dặn dò một câu: “Anh về em mới đc mở, rõ không?"
“Nghe rõ ~~~~" Ta cười, trọng điểm bảo vệ ba ba, không chuẩn ma nữ xâm nhập.
“Kia ………. Anh, chừng nào anh về?" Ta ôm cánh cửa hỏi.
“Rất nhanh sẽ về." Anh trai nói xong vào bếp, tựa hồ cảnh cáo ma nữ cái gì, sau mới mở cửa xuất môn, ma nữ theo phòng bếp ló ra làm cái mặt quỷ sau lưng anh trai.
Sau, ma nữ trừng ta, ta nhanh chân ở lúc anh trai còn chưa rời hẳn lủi vào phòng, khóa trái.
Khóa cửa quay người, trên giường anh trai có một cái bao lớn, bên trong chụp ba ba.
Ta hoan hô một tiếng, đá dép nhảy lên giường, chồm tới bao bự kia. ( =-=|||)
Sau đó ta nghe thấy ba ba kêu rên một tiếng, hữu khí vô lực nói: “Vũ Nhiên, mau xuống, đừng áp đến ba ba."
Thiếu chút thì quên, mau chân chạy xuống ngốc ở một bên hỏi: “Ba ba, ba không sao chứ?"
Ba ba mặt có điểm tái, cười cười: “Không sao, có chút khó chịu." Mặc dù đang cười nhưng trong mắt vẫn rất bi thảm.
“Kia, ba ba, ba mất hứng a?" Ta hỏi.
Ba ba giương mắt nhìn ta, mỉm cười: “Không có a."
“Kia ba ba cười không vui nha." Ta nói.
Ba ba kéo kéo chăn, có điểm mệt mỏi nói: “Ba mệt."
Xem ra có chút này nọ là gạt người a, tuy rằng không thể hoàn toàn hiểu chuyện mà ba ba cùng anh trai mới làm kia đại biểu cho cái gì, nhưng theo như tin tức mà ta có thể thấy đc, làm chuyện đó hẳn là rất vui vẻ, nhưng là ba ba không vui a. Biểu hiện của anh trai cũng rất bình thản không có gì đc coi là biểu hiện vui vẻ. Duy nhất đc coi là cao hứng chỉ có mỗi ma nữ luôn vui sướng khi người gặp họa kia.
Vẫn là nắm tay, tâm sự, ăn cơm, dạo phố có điều vui vẻ hơn.
Ta vì thế cười cười, chui vào trong chăn: “Sáng nay dậy sớm. lại chưa ăn điểm tâm, thực mệt a ~." Công khai chiếm lấy chỗ của anh trai, ngủ.
Ba ba nhìn ta cười cười, xoa xoa đầu ta, thong thả trở mình: “Ân, ngủ tốt lắm." Sau đó nhắm hai mắt lại.
Bên trong phòng khách còn diễn nhị trọng xướng, ma nữ trốn sau cửa nhìn lén (?) như ta đột nhiên vỗ tay, nho nhỏ kinh hô: “A ~~ ta đã biết."
“Biết cái gì?" Đã biết cũng ko cần cười quái dị như vậy đi.
“Biết hai nam nhân làm như thế nào a." Ma nữ một bộ ‘nhóc thật ngu ngốc’ nhìn ta.
“A?" Ta thăm dò nhìn ra một cục trắng tròn ngoài phòng khách: “Chị có thấu thị mắt a?"
“Ha hả, này chính là thâm ảo con nít như nhóc ko hiểu đc." Ma nữ cười trộm.
Đang nói, hai người trong phòng khách mới yên tĩnh đc chút lại bắt đầu hoạt động, sau đó nghe được tiếng ba ba kêu đau, tiếng anh trai trấn an.
Ma nữ có điểm líu lưỡi hỏi ta: “Anh trai nhóc không phải là chuẩn bị chén sạch đi."
Ta tỉnh tỉnh mê mê nhìn phòng khách, có điểm không lý giải hỏi: “Chị nói là nấu cơm a? Nấu rồi ko phải hợp ý chị?"
Rồi sau đó tràn ra tiếng rên rỉ nhẫn nại thực vất vả của ba ba, ta lo lắng hỏi: “Sẽ không thực đem ba ba làm rụng đi, ba ba giống như rất thống khổ a."
“Không có việc gì không có việc gì ~ này kêu khổ tận cam lai." Ma nữ tặc cười, rồi sau đó bám ở cạnh cửa kích động xem.
Thật sự không rõ ga giường lên xuống kia có gì đáng xem, ta quyết định quay về giường bổ miên. (a~~~~~ phí của giời, sao lại ko xem vậy ~~~~~~)
Chờ ta tỉnh lại đã là 10h, bụng ta bắt đầu biểu tình réo rắt. Cọ cọ tới cạnh cửa, quyết định hỏi người miễn cưỡng cũng coi như là ‘người lớn’ trong phòng: “Khi nào xong a, em đói ~~."
“Ha hả, nghe điệu này, phỏng chừng nhanh." Ma nữ che môi cười tủm tỉm nói.
Ta là nghe không ra tiếng rên kia có gì khác, bất quá thực đúng như ma nữ đã nói, cách một hồi liền nhìn thấy anh trai chỉ mặc có quần lót lõa thân, xốc ga giường chui ra hướng phòng tắm đi, sau đó nghe thấy tiếng xả nước.
Người còn lại trên ghế sô fa lại ko có chút động tĩnh gì, ta lo lắng hỏi: “Uy, ba ba còn sống đi."
Ma nữ mặt đỏ hồng chuyển lại đây: “Dáng người anh trai nhóc thật tốt, ho ho, yên tâm, ba ba nhóc rất hảo."
Ta chuẩn bị theo phòng chui ra, bị ma nữ kéo lại: “Không nghĩ bị anh trai nhóc giây sat thì đừng đi ra."
Cách không đến 5’ sau, anh trai bọc khăn tắm đi ra, ba ba trên ghế sô fa nhấp nhỏm một chút, anh trai nói: “Ta thả nước tắm."
Ba ba thấp giọng: “Ta rất khó chịu."
Anh trai lau lau tóc, cúi thắt lưng muốn ôm ba ba, thử thử, buông tha cho: “Ta ôm không nổi." = 口=
“Phụt ha ha ha ha ……………… Anh trai nhóc thực đùa, cười chết ta." Ma nữ ở sau ta đập tường cười lăn lộn.
Hai người ở sô fa giằng co một lúc, ba ba nói: “Ngươi đỡ ta đi."
Sau đó dùng ga giường bọc kín, dưới sự trợ giúp nửa ôm nửa kéo của anh trai đi vào phòng tắm.
Quần áo của ba ba tán loạn trên ghế, trong phòng cũng bay ra hương vị xạ hương xa lạ với ta.
Ma nữ nói: “Ngoan ngoãn ở trong này đừng đi ra." Sau đó đi ra thu thập, kéo rèm mở cửa thông gió.
Gió lạnh bên ngoài lập tức ùa vào, ta run run chạy nhanh khoác áo, chờ phòng khách bên ngoài khôi phục lại cảm giác mà ta quen thuộc khi, ma nữ nói: “Đi ra đi ra, bếp còn bánh bao ban sáng, nhóc ăn tạm đi."
Theo phòng chạy tới bếp, kết quả vừa mới ra cửa liền đụng trúng anh trai.
Anh trai quét mắt nhìn ta một cái, ho khan một chút vào phòng, lúc ta ngồi gặm bánh bao thì cũng là lúc anh thay xong quần áo cùng cầm quần áo của ba ba ra.
Chờ ba ba cùng anh trai đều đi ra, ma nữ trong một giây anh trai vào phòng kia vọt tới kéo ta về phòng.
“Uy uy, chị làm gì, kéo đau chết em." Ma nữ gì cũng ko nói, kéo ta vào phòng sau liền đóng cửa khóa lại.
“Hô, biểu tình mới nãy của anh trai nhóc thực đáng sợ." Ma nữ như còn sợ hãi vỗ vỗ ngực.
“Vậy thì liên quan gì tới em?" Ta bất mãn hỏi, bởi ma nữ tha quá nhanh nên hai cái bánh bao còn lại ta chưa kịp lấy.
“Đương nhiên …………..Oa a!!" Ma nữ lúc chuẩn bị nói thì có người đập cửa, ma nữ hồi hộp nhìn ta.
Thanh âm anh trai ở ngoài cửa: “Lê Lê, không nghĩ tôi chém chết cậu liền mau ra nấu cơm."
Nghe anh trai giống như trở về phòng, ma nữ mới hé cái khe như sợi chỉ ngó ra, oán giận: “Sao không làm cái mắt mèo trên cửa a, thật là…"
“Ai ở phòng mình làm cái mắt mèo a." Làm mới là có bệnh.
“Đi, hỗ trợ ta nấu cơm." Ma nữ ko nói hai lời xách cổ ta xuống bếp.
“Uy, em ko nói muốn đi a." Anh trai nấu cơm ta giúp là đúng a, ma nữ nấu cơm mắc gì ta phải theo a?
Sau đó liền xem ma nữ một bên bận rộn một bên lầu bầu.
Đang ở lúc lòng ta tràn đầy oán khí, anh trai đứng ở cửa phòng gọi: “Vũ Nhiên, qua đây."
Ta vì thế cũng không quản an toàn hay không, lạch bạch chạy qua.
“Anh đi ra ngoài một lúc, em vào nhớ khóa chặt cửa, bà cô kia có gõ cửa ngàn vạn lần cũng không đc mở." Nói xong khoác áo đem ta lôi vào, lại dặn dò một câu: “Anh về em mới đc mở, rõ không?"
“Nghe rõ ~~~~" Ta cười, trọng điểm bảo vệ ba ba, không chuẩn ma nữ xâm nhập.
“Kia ………. Anh, chừng nào anh về?" Ta ôm cánh cửa hỏi.
“Rất nhanh sẽ về." Anh trai nói xong vào bếp, tựa hồ cảnh cáo ma nữ cái gì, sau mới mở cửa xuất môn, ma nữ theo phòng bếp ló ra làm cái mặt quỷ sau lưng anh trai.
Sau, ma nữ trừng ta, ta nhanh chân ở lúc anh trai còn chưa rời hẳn lủi vào phòng, khóa trái.
Khóa cửa quay người, trên giường anh trai có một cái bao lớn, bên trong chụp ba ba.
Ta hoan hô một tiếng, đá dép nhảy lên giường, chồm tới bao bự kia. ( =-=|||)
Sau đó ta nghe thấy ba ba kêu rên một tiếng, hữu khí vô lực nói: “Vũ Nhiên, mau xuống, đừng áp đến ba ba."
Thiếu chút thì quên, mau chân chạy xuống ngốc ở một bên hỏi: “Ba ba, ba không sao chứ?"
Ba ba mặt có điểm tái, cười cười: “Không sao, có chút khó chịu." Mặc dù đang cười nhưng trong mắt vẫn rất bi thảm.
“Kia, ba ba, ba mất hứng a?" Ta hỏi.
Ba ba giương mắt nhìn ta, mỉm cười: “Không có a."
“Kia ba ba cười không vui nha." Ta nói.
Ba ba kéo kéo chăn, có điểm mệt mỏi nói: “Ba mệt."
Xem ra có chút này nọ là gạt người a, tuy rằng không thể hoàn toàn hiểu chuyện mà ba ba cùng anh trai mới làm kia đại biểu cho cái gì, nhưng theo như tin tức mà ta có thể thấy đc, làm chuyện đó hẳn là rất vui vẻ, nhưng là ba ba không vui a. Biểu hiện của anh trai cũng rất bình thản không có gì đc coi là biểu hiện vui vẻ. Duy nhất đc coi là cao hứng chỉ có mỗi ma nữ luôn vui sướng khi người gặp họa kia.
Vẫn là nắm tay, tâm sự, ăn cơm, dạo phố có điều vui vẻ hơn.
Ta vì thế cười cười, chui vào trong chăn: “Sáng nay dậy sớm. lại chưa ăn điểm tâm, thực mệt a ~." Công khai chiếm lấy chỗ của anh trai, ngủ.
Ba ba nhìn ta cười cười, xoa xoa đầu ta, thong thả trở mình: “Ân, ngủ tốt lắm." Sau đó nhắm hai mắt lại.
Tác giả :
Ưu hiên chủ nhân