Nhật Bất Thăng Quốc Vương

Chương 6

Những tháng năm tươi đẹp đến thế này mà lại bi mai táng trong đống sách vở nhàm chán.

Cả ngày đều bị một đống tư liệu dày cui đè không thở nổi, Quốc vương đáng thương lết thân xác mệt nhừ trở lại tẩm cung, lăn ra giường một cái là lập tức không thể nào nhúc nhích nổi.

Vùi mình vào chiếc đệm lông thiên nga mềm mại, Caillar tuy mệt chết đi tưởng như bây giờ có thể ngủ một giấc ba ngày ba đêm, nhưng đầu óc lại không làm thế nào ngừng hoạt động.

Kỳ ghê, sao lại không ngủ được vầy nè? 

Lúc bức tranh mờ ảo trong đầu từ từ rõ nét, từng giọt nước tưởng như rõ ràng gần ngay trước mắt, một cỗ khí huyết từ bụng dưới xông lên, Caillar thiếu chút nữa phun máu mũi~~

“Chết tiệt!!" 

Quốc vương ôm mũi, hung hăng chửi thề một tiếng.

Caillar Clovis Sa Autuo, mi điên chắc? Mi là một Quốc vương có vô số mỹ nhân trong hậu cung, vậy mà lại nghĩ đến cái tên xấu xí kia rồi động dục là sao? Bất kể liên tục cảnh cáo chính mình không được suy nghĩ lung tung đến thế nào đi chăng nữa, Caillar vẫn lăn qua lăn lại trên giường mà không ngủ được.

“A a a ~~ đáng ghét! Bản vương mà ngủ không được, cái kẻ thủ ác kia cũng không được ngủ!"

Quốc vương tức giận lập tức rung chuông gọi người ta đến:

“Thị vệ! Bản vương không ngủ được, mau tìm biện pháp đi. Bây giờ anh muốn mang rượu đến hát cho Bản vương nghe, hay là múa một điệu cho Bản vương coi?"

“Nếu như Bệ hạ dư thừa tinh lực thế, không bằng thần giúp Bệ hạ ôn tập mấy tư liệu ban ngày Bệ hạ đã xem vậy nha."

“A a a ~~ anh có nhầm không? Cái tên không thú vị chút nào này!"

“Ngày đi York gần ngay trước mắt, nếu Bệ hạ không chăm chỉ học tập, sẽ là trò cười trước mặt dận chúng, Quốc vương, ngài mong chuyện như thế sẽ xảy ra sao?"

“Ạnh anh… được được! Dù nói gì anh cũng không quan tâm đâu, anh đọc đi!"

Hừ, dù sao cũng là một cách một cái màn, ngươi nhìn không thấy ta, Bản vương coi như nghe hát ru là được rồi, cho anh tức chết!

“York ở lãnh thổ phía Đông Bắc vương quốc, diện tích khoảng 100 bình, cả năm sản xuất…"

Tiếng nói nam nhân cất lên trong bóng đêm uẩn tĩnh, tràn ngập mị lực khó có thể hình dung… Bóng lưng gợi cảm lần thứ hai hiện lên trong óc, hạ thể nóng rực càng ngày càng khó kiềm chế.

Trước khi Quốc vương tôn quý khi kịp phát hiện thì tay cậu đã móc ra ngọc hành sung huyết cương cứng của mình, vội vã khó kìm nổi bắt đầu ma sát ~~

“York phía tây đa phần là đồi núi, phía đông là bình nguyên bằng phẳng, chăn nuôi rất phát triển. Phải rồi, thuận tiện nói một chút, dê non mà Bệ hạ thường ngày ăn đại bộ phận đều đến từ York đó. Điều này Bệ hạ có biết không?"

“……"

“Bệ hạ?"

“Ưm ừm.."

Từ trong màn truyền ra tiếng trả lời kỳ quái.

“Vậy thần nói tiếp, York ngoài chăn nuôi bò và dê, cũng có thuần dưỡng ngựa…"

Đáng ghét! Âm thanh trầm thấp khêu gợi như thế, quả thực là thứ thuốc kích dục mạnh mà. Tưởng tượng đôi tay lớn mạnh mẽ cầm vào tính khí mình, âu yếm âm nang căng tròn, Caillar không kìm được giãy giụa thân thể, cất một tiếng rên rỉ nhỏ nhỏ… Từ trong màn truyền ra một âm thanh nhỏ đến gần như không thể nghe được, nhưng Công tước Halmilton lập tức thấy sống lưng tê rần ~~ đó là âm thanh gì vậy?

“Bệ hạ, có vấn đề gì sao? Nếu thần giảng có chỗ nào không hiểu, có thể hỏi."

“Không… không có… anh tiếp… tiếp tục nói…"

Quốc vương lắp bắp trả lời, tiếp tục chơi với dâm mộng huyễn tưởng của mình.

Đầu ngón tay anh ngọt ngào xoa nắn dương vật cao quý của cậu… Hanh ân… Thị vệ của cậu chơi xong âm nang, bắt đầu đem tính khí của anh đưa đến bên miệng cậu, yêu cầu cậu liếm – “Hút đi."

Nghe mệnh lệnh dâm tà của nam nhân. Quốc vương đưa hai ngón tay cắm vào trong miệng, tưởng tượng là cái đó của anh, khát khao liếm mút ~~

“Ngô… hanh ân… sách… sách…"

Tiếng rên rỉ mê người từ tấm màn huyền bí truyền ra không ngừng tiến vào màng tai Công tước.

Một dòng nhiệt nóng chạy thẳng qua bụng dưới của Công tước rồi bốc cao, khiến anh lập tức cương lên ~~ chết tiệt! 

Ký ức dâm mỹ đêm đó triệt để sống lại rồi!

Tuấn mỹ nam nhân bị thao đến thất thanh khóc lớn, thân thể trắng nõn như tuyết mê người, cái miệng nhỏ nhắn hồng tươi đáng yêu mà dâm đãng… cái mông cắn chặt đến làm người ta phát điên, mái tóc vàng óng mượt…

Công tước nhịn không được quay đầu, đem ánh mắt đặt trên chiếc màn dày nặng chia cắt anh và Quốc vương.

Quốc vương Bệ hạ, thân thể mê người tôn quý đó… Không! Không được! Nhận ra suy nghĩ dâm tà của mình, Công tước lập tức nghiêm khắc thét lớn trong lòng.

Không được… Hamilton, ngươi điên rồi sao? Sao ngươi có thể nuôi dưỡng cái suy nghĩ dâm loạn với Quốc vương tôn quý của ngươi! Dừng lại ngay cho ta! Tuy đang hung hăng chửi bới linh hồn tội lỗi của mình, nhưng ngón tay anh dường như có ý chí riêng, với tay vào quần cầm lấy tính khí căng cứng của anh.

Bất kể nỗ lực thế nào, dục vọng tà ác vẫn hoàn toàn áp đảo lí trí, dương vật cương cứng trên tay vẫn kịch liệt khiêu động. Mà tưởng tượng dâm mỹ đối với Quốc vương cũng không thể nào vãn hồi! Thật muốn… thật muốn đem cái thứ đó hung hăng đâm vào cái mông chặt làm cho phát điên đó, nắm lấy mái tóc vàng lấp lánh, thao đến khi hắn khóc lóc cầu xin~~ nga, Thượng đế a, xin hãy cứu vớt con chiên lầm đường lạc lối của người! Xin hãy ngăn cản tà niệm của con đối với quân vương! Nếu như bây giờ xốc tấm màn đó lên, lột trần nam nhân trên giường, nhắm ngay cái lỗ nhỏ mê người đó hung hăng cắm vào… Nga! Trời ạ! Thật sự là quá tà ác rồi… Lúc nam nhân ngoài màn vừa tự nhục mạ chính mình vừa tự an ủi, người trong màn cũng chẳng khá gì hơn.

Quốc vương đang mở rộng hai chân mình, lấy tay cắm vào huyệt khẩu ngứa ngáy vỗ về an ủi.

Ngứa quá ngứa quá… mau… mau cắm vào đi ~~ tưởng tượng cái thứ thô to đó của Công tước cắm vào tiểu huyệt của mình, làm cho cậu sung sướng vô hạn như điên, khoảnh khắc Quốc vương dùng tay đâm vào trong cơ thể của mình, song song cùng với nam nhân bên ngoài màn cong người, điên cuồng mà bắn tinh~~

***

Diễm dương cao chiếu.

Ngày xuất hành đi York cuối cùng cũng đã đến rồi. Ra khỏi thủ đô Lawrence, trên thảo nguyên bằng phẳng, đoàn tùy tùng của Quốc vương gồm hơn mười cỗ xe ngựa lộc cộc lăn trên đường lớn.

Hơn mười cung nữ cùng thị vệ lần đầu tiên được tháp tùng Quốc vương đi tuần, ai ai cũng tinh thần phấn chấn, đặc biệt hăng hái. 

Nhưng bên trong chiếc xe ngựa hoa lệ nhất bầu thì không khí lại cực kì khác biệt -- rất là kỳ quái, hôm nay sao lại yên tĩnh thế này a… Công tước Wayne xung phong nhận việc tùy tùng theo Quốc vương đi tuần nghi hoặc nhìn đức vua và thiếp thân thị vệ. 

Quân thần hai người mặt đối mặt, bình thường thích nhất là đấu võ mồm với nhau, nhưng cả ngày nay chưa có nói được với nhau quá mấy câu, hơn nữa lại luôn lảng tránh không dám nhìn thẳng vào mặt nhau.

Có quỷ! Nhất định có quỷ! Hắc hắc, xem Bản Công tước làm sao chọc phá các ngươi!

“Bệ hạ, tối qua ngài ngủ có ngon không?"

Muốn chết! Hỏi cái gì không hỏi! Liên tục mấy đêm liền đều dâm mộng, Quốc vương cả ngủ cũng ngủ cũng không xong lập tức trừng mắt nhìn ông anh họ.

“Bản vương ngủ rất ngon, cảm tạ sự quan tâm của anh a."

Làm bộ như không nhận ra mùi vị châm chọc trong chất giọng của Quốc vương, Công tước Wayne liền hảo tâm hỏi người nam nhân đối diện.

“Hamilton Công tước, vậy còn anh? Tối qua ngủ ngon không?"

Trên mặt hiện ra một tia không được tự nhiên, Công tước Hamilton vô thức liếc Quốc vương một cái rồi vội vã thu hồi ánh mắt, cố gắng giả vờ trấn định bình thản trả lời:

“Ta ngủ rất ngon, cảm tạ sự quan tâm của Wayne Công tước."

“Thật sao? Nhưng sao Bản Công tước thấy quầng mắt của hai người đen thập phần nghiêm trọng thế kia, vừa nhìn đã biết ngay là dục cầu bất mãn, gối đơn khó ngủ a, hắc hắc…"

Wayne Công tước cười dâm tà một tiếng: “Yên tâm, có Bản Công tước ở đây, đợi đến tối chúng ta đến thị trấn kế tiếp, ta nhất định vì Bệ hạ mà tìm mấy mỹ nữ giúp ngài giải tỏa. Có cần hay không a?"

“Không cần!"

“Cần!"

Quốc vương và thị vệ cùng lúc đáp lời.

“Oa oa~~“ Công tước Wayne kì quái kêu một tiếng, ngoáy ngoáy cái lỗ tai:

“Bản Công tước không có nghe nhầm chứ? Các ngươi có đúng là điên hết rồi không?“ 

Quốc vương phong lưu vậy mà nói không cần mỹ nữ, mà Công tước chính trực lại khẩn cấp nói cần.

Ha ha, lần đi du lịch này nhất định là có trò hay để coi!

“Hamilton! Anh vừa nói cái gì?"

Quốc vương cũng cho rằng mình nghe nhầm rồi, vội vã hỏi lại.

“Tôi nói cần, Bệ hạ."

Hamilton Công tước mặt vô cảm bình tĩnh trả lời.

Không thể cứ tiếp tục như thế này được nữa… đã muốn vài lần liên tục xâm phạm Quốc vương mà anh tôn quý nhất trong mơ, Công tước Hamilton nhằm ngăn cản dâm niệm điên cuồng của mình với Quốc vương, nhất quyết phải tìm một nữ nhân hảo hảo phát tiết một tí.

Quốc vương nghe xong câu trả lời của anh, quả thực tức giận đến phát điên! Cái tên dâm ma vô sỉ! Đêm nào cũng chui vào giấc mơ của Bản vương cắm cái mông còn chưa đủ, bây giờ anh lại còn muốn đi ra ngoài vụng trộm? Được, tốt, muốn vụng trộm thì chúng ra cùng vụng trộm, xem ai lợi hại?!

“Anh họ, Bản vương không cần mỹ nữ, Bản vương muốn một mãnh nam đến!"

Hừ, chẳng qua chỉ là cắm cái mông thôi chứ gì? Anh cho là cả thiên hạ chỉ có mình Công tước Hamilton nhà anh chắc?

“Mãnh nam?!"

Hai mắt của Công tước Wayne bừng sáng!

“Hắc hắc, em họ thân ái, xa tận chân trời gần ngay trước mắt, Bản tước chính là lựa chọn tốt nhất đó!"

“Anh? Được, cởi quần ra."

“A? Ở đây?" Công tước Wayne há hốc mồm.

“Đúng, Bản vương bây giờ đang cao hứng, cởi hay không cởi? Không cởi đi ra ngoài tìm cho ta một thằng dám cởi đến đây."

“Cởi! Đương nhiên cởi!"

Ngu sao mà nghĩ nhiều thiệt thân! Công tước Wayne nghiến răng một cái, xoạt một phát cởi bỏ quần ~~ nhìn màn biểu diễn buồn nôn của ông anh họ, Quốc vương thiếu chút nữa ói ra!

“Thế nào? Em họ thân ái, cái thứ đáng hoan nghênh này có đúng là lớn đến cho ngài trợn mắt a? Ha ha…"

Ngay lúc Công tước Wayne đắc ý dào dạt cười cực kì dâm đãng thì Hamilton bên cạnh gương mặt tối sầm nghiêm khắc đột nhiên vươn một chân, đạp một cước đá Công tước ra khỏi xe ngựa~~

“A a~~" 

Một tiếng thét thất thanh phát ra rồi nhanh chóng biến mất trong đám bụi tung mịt mờ của xe ngựa…

“Anh họ!"

Caillar nhìn ra cửa sổ rồi không dám tin kêu một tiếng! Phẫn nộ quay đầu nhìn thị vệ hỏi tội:

“Cái tên nghiệt thần chết tiệt này! Có phải anh muốn mưu sát hoàng tộc không? Anh họ ta cái mông còn trắng trơn đó! Quả nhiên là coi thường tôn nghiêm của hoàng gia mà!"

“Tôn nghiêm của hoàng gia? Bệ hạ thực sự lo lắng cho cái thứ đó sao?"

Lòng ghen tuông hừng hực đốt hủy toàn bộ lý trí, Công tước Hamilton dùng một tay đem Quốc vương bốc đồng siết vào lòng, châm chọc nói:

“Cái mà ngài lo lắng ắt hẳn chỉ có cái mông dâm đãng của ngài mà thôi!"

“Làm càn!"

Quốc vương thở hổn hển tát một cái vào mặt anh!

“Cái mông của Bản vương dâm đãng hay không, cái tên thị vệ đê tiện như ngươi quản được sao?"

“Ngươi xem ta có quản được hay không đã!"

Công tước Hamilton hung hăng nắm lấy mái tóc vàng óng mượt, phẫn nộ hôn lên đôi môi quá mức kiêu ngạo lại chết tiệt mê người của Quốc vương~~ đôi môi nóng bỏng vừa chạm xuống, đầu lưỡi cuồng dã của anh đã xâm nhập khoang miệng, mãnh liệt cuốn lấy đầu lưỡi của cậu, tham lam cắn nút.

Cái lưỡi bị hút đến tê dại, tràn ngập mùi đàn ông, nồng đậm khiến Quốc vương tôn quý tựa như đặt mình trong giấc mộng xuân hằng đêm, thoải mái đến run rẩy cả người, thân thể đang giãy giụa dần dần mềm ra, cuối cùng không nhịn được ôm lấy cổ anh~~ Hai người hôn hít kịch liệt, đôi môi quấn lấy nhau tiết ra tiếng thở dốc ngọt ngào…

“Hanh ân… ân…"

“Bệ hạ thân ái, bất quá một nụ hôn đã đầu hàng rồi sao?"

Sau khi kết thúc nụ hôn, anh ghé vào tai cậu thì thầm trêu cợt.

“Hỗn trướng!"

Caillar hơi thanh tỉnh lại, xấu hổ và giận dữ hung hăng định tát anh cái nữa ~~ Công tước Hamilton cũng không muốn ai tát mình hết, lập tức nắm giữ tay cậu.

“Tay của Bệ hạ chỉ dùng để đánh người thôi sao?"

“Đánh ngươi sợ còn bẩn tay của Bản vương!"

“Bẩn?" 

Một ý niệm hình thành trong đầu, Công tước Hamilton đột nhiên cười xấu xa:

“Cảm tạ Bệ hạ thiện tâm nhắc nhở. Bây giờ Bản tước biết bàn tay tôn quý của Quốc vương dùng để làm gì rồi."

Ánh mắt của anh nhìn thẳng lóe lóe khiến sống lưng Quốc vương lạnh toát.

“Ngươi, ngươi muốn làm gì?"

“Làm thế này này."

Công tước đêm đôi bàn tay trắng nõn của Quốc vương đặt ở đũng quần mình~~

“A a~~"

Mò thấy cái thứ cứng cứng trong đũng quần, Caillar nhất thời kêu lên một tiếng sợ hãi!

“Cái tên dâm ma này! Muốn bắt đôi tay cao quý của Bản vương làm gì?"

“Giúp thần ra."

“Ra?"

Caillar tựa như nghe thấy tiếng nước ngoài nhìn anh chăm chăm.

“Còn không hiểu sao? Chính là muốn phiền Bệ hạ thủ dâm cho côn thịt của thần, cho đến khi nó thống khoái mà bắn tinh trong đôi tay cao quý của ngài!"

Bức tranh mà anh miêu tả tục tĩu dâm đãng khiến cho không dám tưởng tượng. Caillar không biết là sợ hãi hay hưng phấn, đôi tay kịch liệt run lên.

“Ngươi, ngươi dám… Bản, Bản vương sẽ…~~~ a a a ~~~" 

Quốc vương còn chưa nói xong, anh đã kéo quần xuống, làm thứ vừa cứng cừa dài bật ra, tại lòng bàn tay của cậu nảy lên nóng rực ~~

“Cầm nó…"

“Hanh ân… tay Bệ hạ mềm quá, thực thoải mái…"

“Trời ạ… thích chết thần rồi…"

Công tước Hamilton sảng khoái ngửa đầu rên rỉ.

Anh đung đưa cái mông rắn chắc từ trước ra sau, khiến cho đôi tay của Quốc vương tôn quý chà xát tính khí cực lớn của anh.

“Hộc hộc… quá dễ chịu…" 

Đôi tay của Quốc vương hoàn toàn khác với đôi tay thô cứng đầy vết chai của anh, vừa mềm lại vừa mịn, quả thực là một công cụ dụ dỗ người ta phạm tội!

“A ha ha a… làm nhanh lên chút nữa… chạm vào quy đầu của ta… úc úc…. Bệ hạ…"

Hamilton Công tước hai tay nắm chặt vai Quốc vương, đẩy mạnh eo~~

“Ô… từ bỏ… lớn quá… nóng quá… không nên…"

Biểu tình lã chã chực khóc của Quốc vương một hơi đẩy bản năng tàn sát của Công tước chính trực lên đỉnh điểm, anh cúi đầu cắn vào cổ Quốc vương, tựa như dã thú thở ra những hơi nóng hổi hổn hển…

“Hộc hộc… ta muốn bắn… ta muốn đôi tay tôn quý của Bệ hạ đầy tinh dịch của ta… rồi để ngài liếm sạch sẽ không dư thừa một giọt!"

“Ô… không muốn… sợ quá… đừng nữa mà…. Ngươi đừng thế nữa… Bản vương nhận sai rồi có được chưa… thả ta đi…. Ô…"

“Không còn kịp nữa đâu, Bệ hạ của ta!!" 

Công tước Hamilton nắm chắt đôi tay trắng nõn, nhanh chóng chạy nước rút, cuối cùng ngẩng đầu lên gầm nhẹ một tiếng bắn tinh ~~ tinh dịch nóng hổi trắng đục phun mạnh ra, đong đầy trong đôi bàn tay Quốc vương~~

“Ngươi ngươi…"

Đầy tay đều là tinh dịch của nam nhân, Caillar sợ đến run cả người, ngay cả nói cũng không nói được.

“Liếm sạch đi."

“Cái, cái gì?"

Caillar mở to mắt nhìn anh.

“Thần nói rồi đó, thần muốn Bệ hạ đem tinh dịch của thần liếm sạch không thừa một giọt."

Anh nói một cách bình thản, tựa như đây là một chuyện chẳng đáng gì.

“Ngươi, ngươi đừng quá đáng, Bản vương không~~"

“Đừng nói thần chưa có cho Bệ hạ cơ hội chọn lựa. Bệ hạ có thể chọn liếm sạch tay mình, hoặc liếm sạch côn thịt của thần."

“Ô… cái tên dâm ma này! Đây là cơ hội chọn lựa gì thế?" Caillar quả là khóc không ra nước mắt.

Cái tên Công tước có vẻ chính trực cao thượng này sao mỗi lần cởi quần ra đều như biến đổi thành người khác thế? Không, đây không phải là biến thành người, mà là biến thành cầm thú!

“Bệ hạ, khó chọn quá sao? Hay là người muốn chọn liếm cả hai?"

“Ai thèm a a a a a!"

Quốc vương vừa xấu hổ vừa giận dữ thét một tiếng chói tai!

“Vậy liếm đi."

Công tước đem hai tay dính đầy tinh dịch của anh đưa lên miệng cậu.

“Vươn đầu lưỡi ra."

“Ô… không muốn…"

Tinh dịch từ lòng bàn tay không ngừng nhỏ xuống làm bẩn cổ tay áo tơ tằm.

“Mau liếm, Bệ hạ muốn cho cung nữ giặt quần áo phát hiện ra cổ tay áo bị bẩn sao? Đến lúc đó bọn họ mà phát hiện Quốc vương của mình là cao thủ chơi với côn thịt của đàn ông thì sao đây?"

“Ô… không được nói nữa! Không được nói nữa!… Bản vương liếm là được…" 

Quốc vương là người sĩ diện đến chết sao có thể để chuyện như thế xảy ra được? Huồng hồ cái mùi đàn ông dâm mỹ này cũng câu dẫn ra cái ký ức của đêm hôm đó, khiến cậu thật muốn.. thật muốn…

Đầu lưỡi đỏ tươi từ từ liếm tinh dịch màu trắng đục trong lòng bàn tay. Hình ảnh còn dâm loạn hơn gấp trăm lần giấc mơ đã từng nặng nề đả kích Công tước trung thành và tận tâm, khiến anh quên sạch sẽ cái gì gọi là đạo lý quân thần, muốn bất chấp tất cả gian dâm Quốc vương tôn quý của mình ~~ 

Xoạt ~~ lúc Quốc vương liếm sạch đến giọt tinh dịch cuối cùng, bị người ta kéo mạnh thân mình qua, cái quần bó sát trên mông bị người ta xoạt một tiếng hung hăng kéo xuống–

“A a a ~~ Hamilton! Ngươi muốn làm gì?"

Caillar kinh khủng quay người kêu to!

“Cái miệng nhỏ bên trên của Bệ hạ đã ăn no rồi, hiện tại phải đút đút cho cái miệng nhỏ bên dưới ăn nữa ~~"

“Không…. Không được… không được!"

“Thật sự không được sao? Nhưng sao thần thấy cái miệng nhỏ bên dưới hình như không có muốn nói thế a …"

Mở hai cánh mông trắng nõn ra, cái miệng nhỏ tiên diễm ướt át hồng tươi cơ khát hé ra khép lại, tựa như mời anh hung hăng đút nó ăn thật no ~~

“Bản vương không có a ~~ A a"

Đột nhiên thấy cái gì đó ẩm ướt chép chép liếm lên tiểu huyệt của mình, Caillar phát ra một tiếng kêu to sợ hãi ~~

“Hanh ân… cái mông của Bệ hạ ngọt quá ăn ngon ghê…"

Anh vừa liếm môi vừa ca ngợi, nhưng Quốc vương nghe xong lại chẳng thể vui nổi, còn cảm thấy xấu hổ đến khóc òa~~

“Ô… đừng liếm nữa…."

“Thực sự đừng?"

Công tước thấy mỗi lần anh liếm cái mông của Quốc vương lại khó nhịn xoay một chút, cho đến khi đầu lưỡi của anh khiêu khích đâm vào huyệt khẩu nho nhỏ thì cái mông đáng yêu ấy lập tức run run kịch liệt.

“Ô… không muốn… từ bỏ…"

Cảm giác ngứa ngáy khó tả từ huyệt khẩu cuồn cuộn trào ra từ tận sâu bên trong, Caillar tuy miệng kêu không muốn nhưng lại vừa nức nở vừa giãy cái mông về phía sau ~~ 

Anh đột nhiên cười xấu xa, đem đầu lưỡi rút ra khỏi cái mông của Quốc vương~~

“Nếu Bệ hạ không muốn, vậy thần cũng không ép."

“Ô… không được ~~ không được a ~~"

Cảm giác nháy mắt trống rỗng trong cơ thể làm Quốc vương thấy tịch mịch phát điên.

“Xin thứ cho sự ngu muội của thần, Bệ hạ rốt cuộc là muốn thần không được liếm, hay là không được đi đây?"

“Ô… ta… ta…"

Caillar lúng túng đến không nói nên lời.

“Nếu Bệ hạ không nói, thần coi như Bệ hạ muốn thần đi."

Thanh âm lãnh khốc mà anh dùng tựa như một roi quất xuống sự thẹn thùng của Quốc vương.

“Ô… không được!"

Quốc vương tuy rằng mắc cỡ đến run run liên tục nhưng con mắt rưng rưng quay lại nắm tay anh.

“Không được đi…. Không được đi…"

“Bệ hạ muốn thần tiếp tục liếm cái mông dâm đãng của ngài đến khi Bệ hạ bắn ra sao?"

Lời của Công tước khiến cho cái mông của Quốc vương nháy mắt ngứa ngáy đến không thể tả nổi, ngọc hành đã cương lên đến phát đau lại càng cương thêm, tựa như sắp phá tan cái quần bó sát ~~

“Chịu không nổi nữa… liếm ta… Bản vương lệnh cho ngươi liếm ta!"

“Tuân mệnh, Bệ hạ của ta."

Anh lộ ra một nụ cười tà ác, đem đầu lưỡi đâm vào huyệt khẩu dâm mỹ, tại bích tràng tanh tanh kịch liệt quay quay đâm chọc ~~ 

“A a… Thượng đế ơi ~~"

Caillar khóc thét lên, thân thể tựa như con cá bị vớt ra khỏi nước kịch liệt giãy giụa co quắp, ngọc hành phía trước chưa thủ dâm cũng bắn đến rối tinh rối mù, làm bẩn cái quần bó sát màu đen ~~ đầu lưỡi bị tiểu huyệt của Quốc vương co lại hút vào đến đau nhói lên, Công tước Hamilton khó khăn lắm mới rút được lưỡi ra, đem chàng trai đó ôm vào lòng mình, lưng tựa sát vào ngực anh, ồ ồ thở dốc…

“Ngươi đúng là một Quốc vương dâm đãng! Còn dám tìm đàn ông khác chơi cái mông nữa không?"

Cao trào qua đi, toàn thân mềm nhũn ngã và lòng anh, Caillar run run nói.

“Hanh ân… không dám nữa… không dám… nữa đâu…."

“Tốt, xin Bệ hạ nhớ rõ cho, cái mông dâm đãng này của Bệ hạ chỉ thuộc về một mình thần!"

Công tước Hamilton đem tính khí đứng thẳng tắp của mình xuyên qua tiểu huyệt vẫn còn co rút của Quốc vương~~

“Ô a a a~~"

Bích tràng yếu đuối bị thọc đến nơi sâu nhất, nhục bổng của anh dường như đâm xuyên qua trái tim cậu, khiến Quốc vương đau đến muốn chết đi, nhưng khát vọng đè nén trong lòng bấy lâu nay cũng nháy mắt được thỏa mãn, làm cậu sung sướng phát điên mà khóc lớn ~~ côn thịt to lớn cực nóng điên cuồng mãnh trạc tại nội tràng mềm mại, đôi lúc xe ngựa lăn qua đã trên đường, còn có thể kịch liệt chấn động một chút, khiến lợi kiếm to lớn càng không cần tốn công sức độc địa đánh vào tử huyệt trong người Quốc vương~~

“A a a ~~ đâm chết ta rồi ~~"

Quốc vương đáng thương bị thao đến hai mắt trắng dã, lại bắn ra lần nữa ~~

“Úc úc ~~ đừng hút chặt như thế ~~ Bệ hạ ~~"

Công tước cũng đến giới hạn, nhục bổng bị hút chặt nhịn không được nữa, anh gào lớn bắn đầy tinh dịch vào mông của Quốc vương…

“Hanh ân… nóng quá nóng quá…."

Cảm nhận được tinh dịch nóng bỏng của anh bắn đầy trong bích tràng, Caillar trôi qua cực khoái thân thể mềm nhũn co quắp run run… Hai người ôm thật chặt lấy nhau, không nói gì thật lâu… Nhưng chẳng bao lâu Quốc vương thấy nhục bổng vẫn cắm trong mông mình lại khẩn cấp cương lên ~~

“Ô…. Từ bỏ…. tha ta đi…"

Quốc vương đã bắn hai lần e rằng bắn nữa cũng không ra được thứ gì, không khỏi cầu xin đầy đáng thương.

“Ta không buông tha ngươi, đây là của ta! Là của một mình ta!"

Công tước Hamilton điên cuồng chiếm hữu nắm chặt vòng eo mảnh mai, vừa bất chấp đâm chọc vừa dùng tay đánh mạnh vào cái mông dâm đãng của Quốc vương!

“Bệ hạ nếu như dám cho người khác chạm vào người, ta sẽ thao chết ngươi!"

Bị thao đến mất lí trí, Quốc vương lắc lắc đầu, mái tóc vàng ướt đẫm mồ hôi, khóc gào lên từ tận đáy lòng ~~

“Ô… ta không muốn ai hết… ta muốn ngươi… Bản vương chỉ cần một mình ngươi~~"

Công tước Hamilton toàn thân chấn động! Anh kéo gương mặt xinh đẹp của Quốc vương lại, không dám tin nhìn sâu vào đôi mắt xanh lam như màu đá quý, thì thào hỏi lại:

“Bệ hạ… lặp lại lần nữa…"

“Ô… ta muốn ngươi… Bản vương chỉ cần một mình ngươi…"

Nước mắt trong veo chảy xuống gương mặt, dáng vẻ khổ sở đáng yêu của Quốc vương khiến trái tim cứng rắn của Công tước muốn nát ra, anh ôm chặt Quốc vương âu yếm của mình, hôn lên mặt cậu liên tiếp những nụ hôn điên cuồng, thở dốc nói.

“Thần cũng chỉ muốn ngài! Chỉ có ngài làm cho ta điên cuồng! Bệ hạ, Bệ hạ mà ta yêu…"

Nghe được chữ “yêu", trong đầu Caillar lập tức quay cuồng muốn ngất, thật lâu cậu mới nghẹn ngào hỏi:

“Ô… thật sao? Thật sao? Ta nghĩ ngươi ghét ta…"

“Không, ta sao lại ghét Bệ hạ được…"

“Nhưng mà ngươi cả ngày mắng ta…." Quốc vương cắn môi, không tự tin hạ thấp mi mắt.

“Thần tuy luôn luôn nổi giận với Bệ hạ, nhưng cũng phát hiện ta không thể buông tay được nữa rồi… có thể… đây là ái sâu trách chi thiết*…"

Hai người nhìn nhau thật lâu, đôi môi run run dần dần hợp nhất…

_____________

* ái sâu trách chi thiết: chính vì yêu nên mới nghiêm khắc cứng rắn. Có một giải thích tương đối đầy đủ và dài dòng ở đây: 

Mình xin tóm lược lại như thế này: đây là một tích truyện xưa, kể rằng có một phi tử, lúc hoàng hậu qua đời bà dành được tín nhiệm của hoàng đế giao cho chăm sóc thái tử. Đối với con trai của mình bà rất nghiêm khắc, ban ngày làm việc nặng ban đêm bắt học bài. Làm sai là vừa đánh vừa mắng. Còn thái từ đối tốt hơn con mình trăm ngàn lần thì cung kính, cẩm y ngọc thực, cho nên càng ngày càng lười nhác, không tiến thủ, ngang ngược bá đạo. Cuối cùng, con trai bà do được dạy dỗ nghiêm khắc trở thành một người nhân phẩm tốt, tài giỏi được phong làm thái tử, còn thái tử ngang ngược vô năng kia thì bị phế. 

Nói tóm lại, nó y như câu: Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi ở nước mình ~=))))))))

_________________

Bạn Công tước, đi tuần mà bạn bảo là đi du lịch sao?~ =))))))))~ rồi bạn iên chí nhớ, cái mông của bạn sẽ được nở hoa cho coi~ =)))))))))~

Đoạn cuối nà sến quá na chị Dương ~ XD~ đoạn đầu thì cầm thú dứ tế ~ =))))))))))~
Tác giả : Mê Dương
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại