Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi

Chương 47: Vân Khuyết đan

Trong ánh mắt hiếu kì của mọi người, chỉ thấy tử điệp bé nhỏ dập tắt ngọn lửa trong lò luyện đan, chỉ chốc lát sau, cái chân nhỏ xíu trắng trẻo non mềm đạp lên, cả người nằm trên lò luyện đan, sau đó đưa đầu nhỏ vào trong xem xét, chúng tu sĩ lập tức bận tâm, nàng có thể cắm đầu ngã đi vào, chỉ để lại hai bàn chân nhỏ bên ngoài hay không?

Cũng may người tí hon nâng đầu lên rất nhanh, hai tay hình như đang cố hết sức ôm cái gì, rất nhanh, dáng vẻ thực sự của thánh đan xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, chỉ là nhìn kia viên thánh đan tản ra ánh sáng hổ phách êm dịu kia, trong lòng mọi người không còn gì để nói.

Đan dược này có phải hơi lớn hay không? Nếu ăn vào sẽ không sẽ trực tiếp bị nghẹn chết chứ? Hơn nữa mặt ngoài còn tản ra vẻ trơn nhẵn bóng loáng, xem ra rất cứng rắn, có thể cắn được sao?

Long Tiểu Chi ôm một viên đan dược to bằng quả nho đứng trước lò luyện đan, đan dược màu hổ phách mờ ảo, bị ôm vào trong ngực còn tản ra vẻ bóng loáng, khiến người ta hoài nghi đây có phải linh đan hay không.

Người tí hon hình như cũng thấy lạ vì sao đan dược mình luyện chế to lớn như thế, cúi đầu ôm linh đan màu hổ phách nghiên cứu, xem ra hình như muốn nhào lên cắn một cái thử xem sao, nhưng luyện đan tiêu hao linh lực quá nhiều, người tí hon cuối cùng vẫn ôm linh đan đặt mông ngồi trên lôi đài, vừa tĩnh tọa khôi phục, vừa chờ bình phán.

Những luyện đan sư được mời đến đây bình phán đều là trung nhân vật tiếng tăm trong Nam Cảnh, nhưng là đối mặt với tình huống trước mắt cũng thấy khó khăn, không chỉ là ngoài ý muốn hôm nay quá nhiều, mà vì đan dược của Long Tiểu Chi và Mặc Phù thật khó phán đoán.

Nếu như là linh đan cùng một đẳng cấp, tự nhiên phẩm chất của ai cao nhất, thì người đó là đài chủ lần này, nhưng bây giờ, phẩm chất linh đan bất đồng, đẳng cấp cũng không dễ xác định.

"Có thể mời hai người bạn nhỏ giải thích về đan dược mình luyện chế hay không?" Cuối cùng, một người ra mặt, hỏi thăm ý kiến Mặc Phù và Long Tiểu Chi. Mặc Phù và Long Tiểu Chi tự nhiên cũng gật đầu đồng ý.

Mặc Phù không thừa nước đục thả câu, nói rất ngắn gọn."Viên thuốc này tên là Dục Linh đan, là sáng tạo độc đáo của đan môn ta, người không linh căn dùng có thể ngẫu nhiên dựng dục ra linh căn, người có linh căn dùng có thể tăng lên một cấp bậc phẩm chất linh căn, áp dụng cho tu sĩ Xuất Khiếu kỳ và dưới Xuất Khiếu kỳ, nhưng tu vi càng cao, dùng càng ít hiệu quả."

Tu sĩ Xuất Khiếu kỳ có thể dùng! Đây đã là đan dược cao cấp, hơn nữa công hiệu của Dục Linh đan này quả thực khiến người ta mong chờ, không nói đệ tử thân phận tôn quý lại không linh căn của mỗi một thế gia, còn có những tu sĩ có linh căn nhưng phẩm chất không tốt, đều sẽ điên cuồng vì nó.

Nghe thấy lời của Mặc Phù, Thanh Việt Thiên đã tỉnh táo lại hung hăng đấm vào lôi đài bên cạnh, tâm trạng trong lòng vô cùng phức tạp, chẳng lẽ là thiên phú có khác?

Giải Mật Nhi cúi đầu, nàng ta thua, cho dù là dùng hết toàn lực vẫn thua, nếu như nàng ta có mồi lửa cao cấp hơn, nếu như nàng ta có lò luyện đan cao cấp hơn, vậy thì sao lại thua trên tay Mặc Đan Môn.

"Còn người bạn nhỏ này thì sao?" Lão giả tóc bạc vuốt chòm râu của mình, không khinh thường người tí hon nghiêm túc đứng bên chân mình.

Long Tiểu Chi nâng linh đan lên, nghiêng đầu suy tư một cái, dáng vẻ ngây ngốc đáng yêu kia khiến người ta mỉm cười."Ta còn chưa nghĩ ra linh đan này tên gì, sư phụ, Tiểu Chi gọi nó Vân Khuyết đan nhé?"

Sắc mặt Hiên Khâu Thiên Giác thản nhiên, nghe vậy thì cười nhẹ nói."Đương nhiên là được."

Cuộc trò chuyện giữa hai thầy trò khiến mọi người ồ lên, linh đan này là tiểu yêu tự nghĩ ra! Mấy vạn năm nay, luyện đan môn không phải là chưa từng tự nghĩ ra qua phương thuốc, nhưng không thể vượt qua tiền nhân, ngược lại theo thời gian trôi qua, vô số phương thuốc quý giá đã thất truyền, trong tu chân giới, phương thuốc vẫn luôn là càng có xu thế giảm bớt.

Nhưng sư phụ này có quá tùy ý hay không, lấy tên tông môn đặt cho một viên linh đan kỳ quái, không chút nghĩ ngợi đồng ý.

Người trên lôi đài được cho phép, ôm linh đan nghiêm túc nói."Viên thuốc này tên là Vân Khuyết đan, có công dụng tiêu trừ tâm ma, tăng lên tâm cảnh."

Mọi người "..." Vậy là xong? Vây thì quá đơn giản rồi đó!

Long Tiểu Chi tựa hồ cũng ý thức được mình nói quá mức đơn giản, vì vậy bổ sung lần nữa."Viên thuốc này không đếm xỉa đẳng cấp tu vi tu sĩ, hơn nữa tu vi càng cao, hiệu quả sử dụng càng rõ ràng, cơ bản sau Kim Đan kỳ đó có thể không bận tâm đến tâm ma, còn tâm cảnh thì phải xem vận may cá nhân."

"Cái này không có khả năng! Không để ý đẳng cấp tu vi, đây là làm trái thiên đạo!" Thanh Dung Anh lập tức phản bác, dù đan dược gì cũng phải chịu đẳng cấp hạn chế, trên cơ bản đẳng cấp càng cao, hiệu quả đan dược càng tệ, căn bản không tồn tại linh đan không hạn chế đẳng cấp.

"Huống chi đan dược này của ngươi to lớn như thế, bên ngoài bao hổ phách thạch, căn bản không thể ăn, cả chức năng cơ bản nhất của linh đan cũng không có đủ, một viên linh đan không thể ăn, chẳng lẽ là dùng để nhìn sao?"

Hôm nay Thanh Dung Anh bị kích thích nghiêm trọng, từ trước tới nay, nàng ta đều lấy việc có thể trở thành đệ tử Thanh Đan Môn làm vinh quang, không nghĩ tới hôm nay Thanh Đan Môn thế nhưng bại, hơn nữa Giải Mật Nhi kia thế nhưng được lò luyện đan Hải Phù thạch của sư phụ, luyện chế ra bảo phẩm Kết Anh đan, có thể tưởng tượng, sau này địa vị của Giải Mật Nhi ở đan môn sẽ cao quý đến cỡ nào.

Giải Mật Nhi liên tục im lặng không nói, cũng bởi vì nàng ta nhìn rõ thực tế, trong lòng tự có cân nhắc, cho dù không có Long Tiểu Chi, Mặc Đan Môn Mặc Phù cũng đè nàng ta một đầu, cho nên tranh luận vô nghĩa, không bằng quan tâm Thanh Việt Thiên đang bị thương, huống chi lấy biểu hiện hôm nay của nàng ta, trong tông môn sẽ không có người trách nàng ta, Thanh Tuế Nguyên cũng sẽ chuyển trọng tâm bồi dưỡng lên trên người nàng ta.

Giải Mật Nhi sớm đã phát hiện nữ nhân Thanh Dung Anh này mặc dù tuổi đã gần hai mươi, tâm trí lại như chưa trải qua thế sự, cũng đúng, lúc nàng ta chưa nhập môn trước, Thanh Dung Anh là tiểu sư muội của cả Thanh Đan Môn, liên tục được nuông chiều, dạng người này nàng ta không quan tâm việc giẫm nàng ta leo lên, ai kêu lúc trước Thanh Dung Anh dùng mọi cách làm khó nàng ta, sau này ai cao ai thấp, từng người dựa vào thực lực mà thôi.

Người tí hon trên lôi đài không xấu hổ vì bị chất vấn, vẫn đoan trang đứng thẳng, nghe Thanh Dung Anh chất vấn thì nhẹ nhàng mở miệng."Thế nào là thiên đạo? Nghịch thiên mà đi, tu thành chân ngã là thiên đạo, thuận theo thiên ý, sinh lão bệnh tử là thiên đạo, đều xem từng người lựa chọn thế nào, thiên đạo trước đến giờ không tự định nghĩa thiên đạo, mà là con người định nghĩa, có lẽ thiên tính yêu linh và con người khác nhau, ta vô câu vô thúc, thuận theo bản tâm mà thành viên thuốc này, đó chính là thiên đạo!"

Giọng nói của nàng vẫn non nớt trước sau như một, nhưng từng chữ mạnh mẽ, rung động lòng người, giọng nói nàng quá kiên định, không có một tia đong đưa, khiến người biết được những lời nàng nói, đều là suy nghĩ trong lòng, hay cho  một câu vô câu vô thúc, thuận theo bản tâm.

Có lẽ chính vì như thế, người tí hon này mới có thể nhiều lần đột phá bản thân, luyện chế ra bảo đan, thậm chí thánh đan, nhưng, chứng kiến người bé nhỏ uy nghiêm như thế, vì sao bọn họ thật muốn tiến lên chọc một cái, không biết nàng có thể bỗng chốc bị chọc đổ, ngồi dưới đất không.

"Còn việc ngươi nói nó là dùng để nhìn, điểm này là thật, bởi vì ta không muốn nó bị ăn sạch." Nói, Long Tiểu Chi cúi đầu, dùng gò má của mình cọ vào linh đan tròn vo, dáng vẻ mềm mại yêu kiều kia lập tức khiến nữ tu dưới đài thở nhẹ.

"Người bạn nhỏ có thể cho lão già cổ hủ này nhìn linh đan một chút không?" Trong những người chịu trách nhiệm bình phán, một lão giả tiến lên, khom người xuống dò hỏi.

Long Tiểu Chi giương cao đầu nhỏ nhìn hắn, sau đó gật gật đầu, đưa linh đan trong lòng lên tay lão giả, lão giả nghiêm túc kiểm tra một phen, trả linh đan lại cho Long Tiểu Chi, mới hắng giọng nói ra."Kết quả trận giao đấu này không cần suy nghĩ, người bạn nhỏ này nói thật, linh đan này chỉ cần mang ở trên người là được, hơn nữa không hạn chế tu vi, thậm chí tu vi càng cao, tác dụng càng mạnh."

"Hơn nữa có viên thuốc này, cho dù khiêu chiến lôi đài cao cấp cũng không có gì đáng trách, người bạn nhỏ có muốn thử một lần không?" Ý lão giả đã tương đối rõ ràng, viên linh đan này không hạn chế cấp bậc, hơn nữa phẩm chất là thánh phẩm có một không hai, lần này tỷ thí Nam Cảnh này, dùng nó đoạt đan khôi* cũng không có vấn đề.

*đan khôi: hạng nhất hạng mục luyện đan

"Thứ cho Tần mỗ vô lễ, tỷ thí Nam Cảnh chưa từng có nguyên tắc luyện ra đan dược trước, sau đó mới khiêu chiến lôi đài, cho dù là Lam tiền bối cũng không có quyền sửa chữa, dù sao lần so tài này là ở cử hành Thương Lan tông ta, Tần mỗ có nghĩa vụ đi bảo vệ nguyên tắc của nó."

Cuối cùng Tần Tông Nguy cũng không im lặng, rời khỏi chủ vị, đi đến trước mặt lão giả, lễ tiết cung kính, tác phong nhanh nhẹn.

Lão giả hừ lạnh một tiếng, đang muốn mở miệng, lại nghe người tí hon bên chân mình đột nhiên mở miệng nói."Lần này Tiểu Chi cũng là cơ duyên xảo hợp, nếu dựa vào viên thuốc này khiêu chiến cao cấp lôi đài, cũng là thắng không võ, không bằng đợi ngày sau Tiểu Chi có thể luyện chế cao cấp đan dược, lại lên đài đánh một trận, đến lúc đó tiền bối đến xem nhé?"

Lam Nguyệt Lạc sững sờ, sau đó cười ha ha."Hảo, lão phu chắc chắn đến đúng hẹn, chắc hẳn tỷ thí Nam Cảnh lần sau, sẽ gặp lại người bạn nhỏ."

Nếu như nói lúc ban đầu chỉ thưởng thức thiên phú luyện đan của Long Tiểu Chi, lúc này Lam Nguyệt Lạc thật sự  thích tâm tư linh lung của nàng, nàng biết rõ nếu tông chủ Thương Lan tông đã mở miệng thì sẽ không dễ dàng nhượng bộ, mà nếu mình phản bác, nhất định sẽ khiến vấn đề trở nên gay gắt, dù kết quả thế nào, kết thù kết oán với Thương Lan tông là chuyện tất nhiên, dứt khoát hào phóng nhượng bộ, không chút lưu luyến cơ hội nổi danh ngàn năm một thuở này.

Kết quả giao đấu đã định, tâm trạng trong lòng mọi người vẫn là thật lâu sau chưa ổn định, tiểu yêu thiên phú tốt lại khéo léo đáng yêu này đến tột cùng tìm đến từ nơi nào? Vì sao tông môn bọn họ không có một con vậy.

Long Tiểu Chi thu lò luyện đan vào linh phủ, linh đan trong lòng cũng thu vào luôn, sau đó vỗ cỗ cánh, bay về phía các tông chủ ngồi.

"Sư phụ ~ "

Người tí hon còn chưa bay đến trước người, đã bắt đầu bi bô kêu lên, sau đó khoan khoái nhào vào lòng Hiên Khâu Thiên Giác.

Hiên Khâu Thiên Giác cười khẽ nâng nàng lên, sờ sờ cái đầu nhỏ của nàng, sau đó lấy một viên linh quả ra cho Long Tiểu Chi, Long Tiểu Chi lập tức thuần thục ôm lấy, bay đến trên bờ vai Hiên Khâu Thiên Giác ôm linh quả gặm.

Long Tiểu Chi ăn vui vẻ, còn có không ít người đau lòng, linh quả dĩ nhiên là Thanh Linh quả, bổ sung linh lực ôn hòa mà nhanh chóng, dùng lâu dài còn có công hiệu tăng lên độ tinh khiết linh lực, cứ như vậy bị một con tiểu yêu răng rắc răng rắc gặm mất.

Lôi đài luyện đan sơ cấp và trung cấp vừa qua, cao cấp lập tức mở màn, mọi người đầy cõi lòng mong đợi, nhưng phát hiện năm nay Mặc Đan Môn quả nhiên kiêu căng khác thường, dù là thực lực hay là tư sản hoàn toàn treo lên đánh Thanh Đan Môn, trận cao cấp Mặc Đan Môn giành thắng lợi.

Cuối cùng, tỷ thí cấp đại sư luyện đan sư cũng là ngoài dự đoán mọi người, Thanh Đan Môn hình như bị bức đến tuyệt cảnh, ra sân giao đấu lại là môn chủ Thanh Đan Môn Thanh Tuế Nguyên, kết quả tự nhiên là thắng lợi, nhưng Thanh Tuế Nguyên cũng trở thành tông chủ duy nhất tự mình lên lôi đài giao đấu lần này.
Tác giả : Vinh Tiểu Hiên
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại