Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi
Chương 30: Quần áo mới
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: rinnina
Nguyễn Thanh Tuyết im lặng, cả Hiên Khâu Thiên Giác cũng có ý cảm khái kính nể, bộ tộc Linh Tịch này đến tột cùng mạnh mẽ cỡ nào.
"Thanh Tuyết không cần quá mức rối rắm vì chuyện này, nếu tán tu tên Tây Tịch Nguyệt kia có quan hệ với Cổ Mạch và Linh Tịch, như vậy thì không cần phải đi tìm kiếm, rung chuyển sẽ tới bất ngờ. Mặt khác, chuyện này tạm thời không cần nói với Vũ Lâu và Tiểu Chi."
"Thanh Tuyết biết rõ." Mặc dù nghi hoặc được giải quyết, Nguyễn Thanh Tuyết cũng không cảm thấy thoải mái, luôn có cảm giác náo động đến bất an. Lui ra khỏi phòng, bóng D0Đ0L0QĐ đêm hơi lạnh, ngẩng đầu nhìn lại, sao đầy bầu trời đêm đang rơi lả tả như quân cờ, chỉ là không biết, ván cờ này là thắng hay bại.
Long Tiểu Chi không biết ngày đêm ngủ hai ngày, mới dụi dụi con mắt, ngáp nhảy xuống chén ngọc, cái đầu nhỏ còn đần độn hoàn toàn không nghĩ tại sao mình là đi vào trong chén được.
Ánh nắng ngoài cửa sổ tươi sáng, là thời tiết tốt hiếm có, Long Tiểu Chi nâng cao cánh tay nho nhỏ, duỗi D0Đ0L0QĐ lưng, cả người cong thành hình cung, trong phòng không có ai, trên bàn thấp có thêm một lọ linh mật.
Long Tiểu Chi sờ sờ bụng, không chút khách khí nằm sấp lên, một phút đồng hồ sau, vừa lòng thỏa mãn liếm liếm miệng, lúc này mới vỗ cánh, bay về phía bên trái sân nhỏ, cũng chính là chỗ trong luyện kiếm thường ngày.
Trong sân có trận pháp đặc biệt, có thể bảo đảm vườn không bị kiếm khí phá hoại, tên vườn cũng tùy ý, là Tước Viên, nghe nói là bởi vì từng có một đôi chim tước sống trong này.
Bay qua tường viện, quả nhiên thấy Hoa Vũ Lâu đang vung kiếm như cầu vồng, kiếm phong bén nhọn khiến người ta hoa cả mắt, kiếm quyết Vân Khuyết trọng ý không trọng thức, giống như người sáng tạo nó - Hiên Khâu Thiên Giác vậy, vô cùng tùy tâm, động tác vô cùng lưu loát, trong nước chảy mây trôi có giấu sắc sảo.
Long Tiểu Chi hạ cánh trên đầu tường nghiêm túc nhìn, mỗi khi múa kiếm, Hoa Vũ Lâu giống như biến thành một người, nhuệ khí bức người, trong chiêu thức có khí thế bá đạo, có một loại tự tin như chỉ dựa vào kiếm trong tay, có thể quản hết chuyện thiên hạ, có thể phá ngàn vạn kiếp.
Một đoạn kiếm quyết kết thúc, Hoa Vũ Lâu thu linh kiếm về, nhẹ nhàng thở ra một hơi, đi đến trước mặt D0Đ0L0QĐ Hiên Khâu Thiên Giác thi lễ một cái."Sư phụ, đệ tử đã có thể thông hiểu đạo lí, linh hoạt nắm giữ ba chiêu đầu của kiếm quyết, lúc nào có thể bắt đầu học tập chiêu thứ tư?"
"Đã thế, con có thể bắt đầu chậm rãi tu tập chiêu thứ tư, nhưng không thể chỉ nhìn trước mắt, chỗ không hiểu nên hỏi sư huynh của con, hoặc đến tìm vi sư."
"Dạ!" Ánh mắt Hoa Vũ Lâu sáng lên, hắn đã sớm thuộc lòng Cửu Trọng kiếm quyết của Vân Khuyết kiếm, chỉ là sư phụ chưa cho phép, không thể tự mình tu luyện, Hoa Vũ Lâu sẽ nghe lời như thế, tự nhiên là bởi vì lúc nhỏ len lén tập luyện, khiến kinh mạch bị kiếm khí làm tổn thương, may mắn đại sư huynh phát hiện đúng lúc, cứu hắn một mạng.
Sau đó Hoa Vũ Lâu mới biết, khi đó đại sư huynh đang đứng trước Kết Anh kì, bởi vì cứu hắn, tu vi chẳng D0Đ0L0QĐ những không tiến lên, thậm chí lùi lại một cảnh giới, từ đó về sau, Hoa Vũ Lâu không dám không nghe sư phụ khuyên bảo nữa.
Thế kiếm Hoa Vũ Lâu vừa thu lại, Long Tiểu Chi lập tức quạt cánh bay vào sân, nhẹ nhàng rơi trên bàn đá, có lẽ vừa nãy ăn hơi nhiều linh mật, lập tức cầm chén nhỏ của mình chạy đến bên cạnh ấm trà.
Hiên Khâu Thiên Giác cười nhẹ một tiếng, duỗi tay nâng bình, châm trà xanh vào chén trà nhỏ của Long Tiểu Chi.
Chén trà nhỏ Long Tiểu Chi còn chưa lớn bằng một ngón tay người trưởng thành, Hiên Khâu Thiên Giác chỉ hơi nghiêng bình một chút, nước trà vừa đầy cái ly bé xíu.
Hiên Khâu Thiên Giác đưa tay sờ sờ cái đầu nhỏ của Long Tiểu Chi ngồi trên bàn đá uống trà."Vừa lúc vi sư mấy thứ cho con, con thử một chút."
Nói xong thì lấy một hộp gỗ hình chữ nhật lớn bằng bàn tay từ trong nhẫn trữ vật ra, mở ra rồi đặt trước mặt Long Tiểu Chi.
Long Tiểu Chi hiếu kỳ nhìn lại, phát hiện hộp gỗ chia làm ba tầng, tầng đầu tiên là hai ngọc giản* màu trắng, tầng thứ hai đặt một bộ y phục và đồ trang sức tinh xảo, màu sắc D0Đ0L0QĐ và kiểu dáng giống y như của Nguyễn Thanh Tuyết và Hoa Vũ Lâu, tầng thứ ba là một thanh kiếm gỗ, mấy thứ đồ này đều vô cùng khéo léo, rõ ràng đặc biệt làm theo kích cỡ của nàng.
*ngọc giản là tấm thẻ bằng ngọc, tuy nó nhỏ nhưng khắc được rất rất rất nhiều chữ, tưởng tượng là thẻ nhớ phiên bản thế giới huyền huyễn nha.
"Tu vi hiện thời của Tiểu Chi mặc dù không thể luyện kiếm quyết, nhưng đã có thể bắt đầu tu tâm pháp, tâm pháp Vân Khuyết cực ít hạn chế, cũng không hạn chế chủng tộc, Tiểu Chi bắt đầu tu tập từ hôm nay đi." Hiên Khâu Thiên Giác chỉ chỉ ngọc giản bên trái tầng thứ nhất, rồi chỉ chỉ y phục phía dưới.
"Tiểu Chi thử xem có vừa người không, y phục có thuộc tính tránh bụi và phòng ngự cơ bản, còn như kiếm gỗ này có thuộc tính dẫn dắt linh lực, mấy thứ đồ này đều có D0Đ0L0QĐ thuộc tính như ý, có thể theo sự thay đổi của thân hình Tiểu Chi mà thành lớn, Tiểu Chi có thể chậm rãi nắm giữ."
Giọng nói của Hiên Khâu Thiên Giác vẫn như cũ dịu dàng nhẹ nhàng như gió mát, trong mắt có ý cười ấm áp.
Long Tiểu Chi khom lưng, ôm quần áo thuần trắng vào trong lòng, mắt đã không tự chủ cong thành trăng lưỡi liềm, miệng lại thận trọng nói."Vậy cũng được, con đi thử một chút."
Tiếng nói còn chưa hết, người đã bay ra thật xa, trực tiếp bay cửa sổ vào phòng bên cạnh khu vườn, ba người đứng trong sân mỉm cười, không thể tưởng được trừ thức ăn ngon, Tiểu Chi còn thích quần áo mới.
Chờ giây lát, lại thủy chung không thấy Long Tiểu Chi đâu, đang suy tư có phải không biết mặc hay không, trên cửa sổ có một cái đầu nhỏ lén lút thò ra, mắt đen nhánh nhìn ba người bọn họ một cái, mới quạt cánh bay ra.
Y phục Vân Khuyết tông giản dị mà không đơn giản, lụa trắng như tuyết, có hoa văn thêu màu tối, ống tay áo tung bay, nhất là nữ trang, lúc rũ tay xuống, ống tay áo thật dài gần như rủ đến dưới gối, mỗi khi múa kiếm sẽ cho người ta cảm giác nhanh nhẹn như sắp bay.
Long Tiểu Chi này vừa bay lên, ống tay áo lập tức bay sau lưng, không hiểu sao có thêm vài phân tiên ý, lại nhìn thắt lưng nhỏ xinh, nhỏ nhắn xinh xắn, cộng thêm khuôn D0Đ0L0QĐ mặt bánh bao tinh xảo đáng yêu, nhìn thế nào cũng thấy khả quan, khiến người ta có xúc động nâng nàng trong lòng bàn tay mà xoa nắn.
"Không hổ là do sư phụ làm, Tiểu Chi, y phục này của muội độc nhất vô nhị nhé*." Hoa Vũ Lâu điểm Long Tiểu Chi đầu thì thầm.
*do Tiểu Chi đã thành tiểu sư muội của Hoa Vũ Lâu và Nguyễn Thanh Tuyết nên mình đổi xưng hô thành huynh/muội, phù hợp với bối phận mà cũng thân thiết nữa, dù sao cũng trải qua gắn bó cùng sống cùng chết rồi.
Sau khi bọn họ bái sư thì nhận được ngọc giản và kiếm gỗ, y phục sao, đương nhiên lĩnh trong tông môn, chẳng qua hiện nay đang bế quan, về sư môn chế tác quá tốn thời gian, hơn nữa thân hình của Long Tiểu Chi, cũng không dễ ra tay.
Long Tiểu Chi nghe vậy ngẩng đầu nhìn Hiên Khâu Thiên Giác."Những thứ này đều là sư phụ làm sao?"
Hiên Khâu Thiên Giác cười gật gật đầu."Tiểu Chi thích không?"
"Thích! Con sẽ quý trọng chúng!" Long Tiểu Chi dùng sức gật gật đầu nhỏ, còn thiếu vỗ bộ ngực nhỏ bảo đảm.
Hiên Khâu Thiên Giác tinh thông luyện khí, mấy món vật phẩm này mặc dù tinh xảo, thuộc tính cũng chỉ là thuộc tính nền tảng thường gặp, tài liệu cần thiết cũng chỉ có linh D0Đ0L0QĐ ngọc như ý khó tìm một chút, làm cũng không khó khăn, lúc này thấy vẻ mặt Long Tiểu Chi như thu được chí bảo, trong lòng ba người ào ào quyết định, về sau có cơ hội, nhất định tìm trang phục trân quý hoa mỹ hơn cho Long Tiểu Chi.
Thật ra Long Tiểu Chi đây là lần đầu tiên nhận được quần áo mới, khó tránh khỏi tung tăng như chim sẻ, không biết mình bị xem thành nhà quê nhỏ, duỗi tay lấy kiếm gỗ ở tầng thứ ba ra.
Kiếm gỗ không biết làm bằng gỗ gì, hơi nặng, nhưng sờ rất nhẵn, trên chuôi kiếm gỗ có một lấy một dây kết màu tím nhỏ, ở cuối chuôi kiếm còn khắc một chữ ‘Chi’ viết bằng thể chữ Khải. Long Tiểu Chi yêu thích không buông tay, dùng tay mập sờ soạng lại mò mẫm.
Đang muốn ngẫu hứng khua hai cái, lại bị Hiên Khâu Thiên Giác duỗi tay nâng lên thả tới gần mép bàn đá, hơn nữa còn là đưa lưng về phía Hiên Khâu Thiên Giác, Long Tiểu Chi không hiểu nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện đồ trang sức tầng thứ hai được Hiên Khâu Thiên Giác cầm ở trên tay, Long Tiểu Chi tự mình mặc quần áo thì không thành vấn đề, thế nhưng đồ trang sức thì bất lực.
"Cúi đầu." Hiên Khâu Thiên Giác bất đắc dĩ duỗi ngón tay ra, kéo thẳng Long cái đầu nhỏ của Tiểu Chi, sau đó nâng tóc dài mềm mại của nàng, ngón tay khéo léo xuyên qua, động tác ưu nhã không giống như chải tóc, mà giống như đang vẽ một bức tranh thủy mặc.
Long Tiểu Chi cảm thấy trên đầu ngẫu nhiên truyền tới nhiệt độ của ngón tay, cảm giác này rất mới lạ, lập tức hưởng thụ nheo mắt. Rất nhanh, Hiên Khâu Thiên Giác đã sơ đầu tóc xõa tung của Long Tiểu Chi thành hai búi tóc nhỏ hai bên*, Long Tiểu Chi nâng cánh tay nhỏ lên, sờ sờ hai bánh bao, hiếu kỳ không thôi, nghiêng đầu nhìn bốn phía tìm gương.
*song nha kế, ảnh sẽ gửi kèm
Nhưng ba người đàn ông thì không có thói quen mang theo gương bên người, cuối cùng Hoa Vũ Lâu tìm được một chiếc kính chiếu yêu lớn chừng bàn tay trong nhẫn của mình, thả tới trước mặt Long Tiểu Chi.
Long Tiểu Chi sợ hết hồn, sau đó phản ứng lại, phẩm chất kính chiếu yêu này không cao, hơn nữa không có linh lực, ở trạng thái chưa khởi động, dứt khoát nhảy qua, xoay một vòng, còn nằm sấp trên gương nhìn kỹ kiểu tóc mới của mình.
Chỉ thấy những sợi tóc mềm mại xõa tung trước kia, nay biến thành hai búi tóc cẩn thận tỉ mỉ nhỏ xíu, còn treo lấy hai dây kết ngắn ngủi nhỏ vụn màu tím, bên búi tóc còn có một chuỗi hoa màu tím, cánh hoa sờ lên giống y như hoa thật, thậm chí có một chút cảm giác ướt át của sương sớm.
Hoa Vũ Lâu nhịn lại nhịn vẫn là không nhịn được, đưa ngón tay chọc chọc bánh bao nhỏ trên đầu Long Tiểu Chi, Tiểu Chi thật đáng yêu, may mà đã thành sư muội mình, nếu không sợ là sẽ bị người ta bắt cóc.
Long Tiểu Chi đập vào tay Hoa Vũ Lâu, nhảy tới trước mặt Hiên Khâu Thiên Giác, ôm lấy tay Hiên Khâu Thiên Giác, bi bô nói."Sư phụ, sau này Tiểu Chi lớn lên, cũng chải tóc cho sư phụ."
Hiên Khâu Thiên Giác ngậm tia cười mặc cho Long Tiểu Chi ôm tay mình: "Được, vi sư chờ Tiểu Chi lớn lên."
này là ngọc giản
tóc mới của bé linh chi
mấy bạn tưởng tượng dây cột tóc là màu tím, bên búi tóc (hướng qua trán) có một dải hoa màu tím kết thành chuỗi...
Editor: rinnina
Nguyễn Thanh Tuyết im lặng, cả Hiên Khâu Thiên Giác cũng có ý cảm khái kính nể, bộ tộc Linh Tịch này đến tột cùng mạnh mẽ cỡ nào.
"Thanh Tuyết không cần quá mức rối rắm vì chuyện này, nếu tán tu tên Tây Tịch Nguyệt kia có quan hệ với Cổ Mạch và Linh Tịch, như vậy thì không cần phải đi tìm kiếm, rung chuyển sẽ tới bất ngờ. Mặt khác, chuyện này tạm thời không cần nói với Vũ Lâu và Tiểu Chi."
"Thanh Tuyết biết rõ." Mặc dù nghi hoặc được giải quyết, Nguyễn Thanh Tuyết cũng không cảm thấy thoải mái, luôn có cảm giác náo động đến bất an. Lui ra khỏi phòng, bóng D0Đ0L0QĐ đêm hơi lạnh, ngẩng đầu nhìn lại, sao đầy bầu trời đêm đang rơi lả tả như quân cờ, chỉ là không biết, ván cờ này là thắng hay bại.
Long Tiểu Chi không biết ngày đêm ngủ hai ngày, mới dụi dụi con mắt, ngáp nhảy xuống chén ngọc, cái đầu nhỏ còn đần độn hoàn toàn không nghĩ tại sao mình là đi vào trong chén được.
Ánh nắng ngoài cửa sổ tươi sáng, là thời tiết tốt hiếm có, Long Tiểu Chi nâng cao cánh tay nho nhỏ, duỗi D0Đ0L0QĐ lưng, cả người cong thành hình cung, trong phòng không có ai, trên bàn thấp có thêm một lọ linh mật.
Long Tiểu Chi sờ sờ bụng, không chút khách khí nằm sấp lên, một phút đồng hồ sau, vừa lòng thỏa mãn liếm liếm miệng, lúc này mới vỗ cánh, bay về phía bên trái sân nhỏ, cũng chính là chỗ trong luyện kiếm thường ngày.
Trong sân có trận pháp đặc biệt, có thể bảo đảm vườn không bị kiếm khí phá hoại, tên vườn cũng tùy ý, là Tước Viên, nghe nói là bởi vì từng có một đôi chim tước sống trong này.
Bay qua tường viện, quả nhiên thấy Hoa Vũ Lâu đang vung kiếm như cầu vồng, kiếm phong bén nhọn khiến người ta hoa cả mắt, kiếm quyết Vân Khuyết trọng ý không trọng thức, giống như người sáng tạo nó - Hiên Khâu Thiên Giác vậy, vô cùng tùy tâm, động tác vô cùng lưu loát, trong nước chảy mây trôi có giấu sắc sảo.
Long Tiểu Chi hạ cánh trên đầu tường nghiêm túc nhìn, mỗi khi múa kiếm, Hoa Vũ Lâu giống như biến thành một người, nhuệ khí bức người, trong chiêu thức có khí thế bá đạo, có một loại tự tin như chỉ dựa vào kiếm trong tay, có thể quản hết chuyện thiên hạ, có thể phá ngàn vạn kiếp.
Một đoạn kiếm quyết kết thúc, Hoa Vũ Lâu thu linh kiếm về, nhẹ nhàng thở ra một hơi, đi đến trước mặt D0Đ0L0QĐ Hiên Khâu Thiên Giác thi lễ một cái."Sư phụ, đệ tử đã có thể thông hiểu đạo lí, linh hoạt nắm giữ ba chiêu đầu của kiếm quyết, lúc nào có thể bắt đầu học tập chiêu thứ tư?"
"Đã thế, con có thể bắt đầu chậm rãi tu tập chiêu thứ tư, nhưng không thể chỉ nhìn trước mắt, chỗ không hiểu nên hỏi sư huynh của con, hoặc đến tìm vi sư."
"Dạ!" Ánh mắt Hoa Vũ Lâu sáng lên, hắn đã sớm thuộc lòng Cửu Trọng kiếm quyết của Vân Khuyết kiếm, chỉ là sư phụ chưa cho phép, không thể tự mình tu luyện, Hoa Vũ Lâu sẽ nghe lời như thế, tự nhiên là bởi vì lúc nhỏ len lén tập luyện, khiến kinh mạch bị kiếm khí làm tổn thương, may mắn đại sư huynh phát hiện đúng lúc, cứu hắn một mạng.
Sau đó Hoa Vũ Lâu mới biết, khi đó đại sư huynh đang đứng trước Kết Anh kì, bởi vì cứu hắn, tu vi chẳng D0Đ0L0QĐ những không tiến lên, thậm chí lùi lại một cảnh giới, từ đó về sau, Hoa Vũ Lâu không dám không nghe sư phụ khuyên bảo nữa.
Thế kiếm Hoa Vũ Lâu vừa thu lại, Long Tiểu Chi lập tức quạt cánh bay vào sân, nhẹ nhàng rơi trên bàn đá, có lẽ vừa nãy ăn hơi nhiều linh mật, lập tức cầm chén nhỏ của mình chạy đến bên cạnh ấm trà.
Hiên Khâu Thiên Giác cười nhẹ một tiếng, duỗi tay nâng bình, châm trà xanh vào chén trà nhỏ của Long Tiểu Chi.
Chén trà nhỏ Long Tiểu Chi còn chưa lớn bằng một ngón tay người trưởng thành, Hiên Khâu Thiên Giác chỉ hơi nghiêng bình một chút, nước trà vừa đầy cái ly bé xíu.
Hiên Khâu Thiên Giác đưa tay sờ sờ cái đầu nhỏ của Long Tiểu Chi ngồi trên bàn đá uống trà."Vừa lúc vi sư mấy thứ cho con, con thử một chút."
Nói xong thì lấy một hộp gỗ hình chữ nhật lớn bằng bàn tay từ trong nhẫn trữ vật ra, mở ra rồi đặt trước mặt Long Tiểu Chi.
Long Tiểu Chi hiếu kỳ nhìn lại, phát hiện hộp gỗ chia làm ba tầng, tầng đầu tiên là hai ngọc giản* màu trắng, tầng thứ hai đặt một bộ y phục và đồ trang sức tinh xảo, màu sắc D0Đ0L0QĐ và kiểu dáng giống y như của Nguyễn Thanh Tuyết và Hoa Vũ Lâu, tầng thứ ba là một thanh kiếm gỗ, mấy thứ đồ này đều vô cùng khéo léo, rõ ràng đặc biệt làm theo kích cỡ của nàng.
*ngọc giản là tấm thẻ bằng ngọc, tuy nó nhỏ nhưng khắc được rất rất rất nhiều chữ, tưởng tượng là thẻ nhớ phiên bản thế giới huyền huyễn nha.
"Tu vi hiện thời của Tiểu Chi mặc dù không thể luyện kiếm quyết, nhưng đã có thể bắt đầu tu tâm pháp, tâm pháp Vân Khuyết cực ít hạn chế, cũng không hạn chế chủng tộc, Tiểu Chi bắt đầu tu tập từ hôm nay đi." Hiên Khâu Thiên Giác chỉ chỉ ngọc giản bên trái tầng thứ nhất, rồi chỉ chỉ y phục phía dưới.
"Tiểu Chi thử xem có vừa người không, y phục có thuộc tính tránh bụi và phòng ngự cơ bản, còn như kiếm gỗ này có thuộc tính dẫn dắt linh lực, mấy thứ đồ này đều có D0Đ0L0QĐ thuộc tính như ý, có thể theo sự thay đổi của thân hình Tiểu Chi mà thành lớn, Tiểu Chi có thể chậm rãi nắm giữ."
Giọng nói của Hiên Khâu Thiên Giác vẫn như cũ dịu dàng nhẹ nhàng như gió mát, trong mắt có ý cười ấm áp.
Long Tiểu Chi khom lưng, ôm quần áo thuần trắng vào trong lòng, mắt đã không tự chủ cong thành trăng lưỡi liềm, miệng lại thận trọng nói."Vậy cũng được, con đi thử một chút."
Tiếng nói còn chưa hết, người đã bay ra thật xa, trực tiếp bay cửa sổ vào phòng bên cạnh khu vườn, ba người đứng trong sân mỉm cười, không thể tưởng được trừ thức ăn ngon, Tiểu Chi còn thích quần áo mới.
Chờ giây lát, lại thủy chung không thấy Long Tiểu Chi đâu, đang suy tư có phải không biết mặc hay không, trên cửa sổ có một cái đầu nhỏ lén lút thò ra, mắt đen nhánh nhìn ba người bọn họ một cái, mới quạt cánh bay ra.
Y phục Vân Khuyết tông giản dị mà không đơn giản, lụa trắng như tuyết, có hoa văn thêu màu tối, ống tay áo tung bay, nhất là nữ trang, lúc rũ tay xuống, ống tay áo thật dài gần như rủ đến dưới gối, mỗi khi múa kiếm sẽ cho người ta cảm giác nhanh nhẹn như sắp bay.
Long Tiểu Chi này vừa bay lên, ống tay áo lập tức bay sau lưng, không hiểu sao có thêm vài phân tiên ý, lại nhìn thắt lưng nhỏ xinh, nhỏ nhắn xinh xắn, cộng thêm khuôn D0Đ0L0QĐ mặt bánh bao tinh xảo đáng yêu, nhìn thế nào cũng thấy khả quan, khiến người ta có xúc động nâng nàng trong lòng bàn tay mà xoa nắn.
"Không hổ là do sư phụ làm, Tiểu Chi, y phục này của muội độc nhất vô nhị nhé*." Hoa Vũ Lâu điểm Long Tiểu Chi đầu thì thầm.
*do Tiểu Chi đã thành tiểu sư muội của Hoa Vũ Lâu và Nguyễn Thanh Tuyết nên mình đổi xưng hô thành huynh/muội, phù hợp với bối phận mà cũng thân thiết nữa, dù sao cũng trải qua gắn bó cùng sống cùng chết rồi.
Sau khi bọn họ bái sư thì nhận được ngọc giản và kiếm gỗ, y phục sao, đương nhiên lĩnh trong tông môn, chẳng qua hiện nay đang bế quan, về sư môn chế tác quá tốn thời gian, hơn nữa thân hình của Long Tiểu Chi, cũng không dễ ra tay.
Long Tiểu Chi nghe vậy ngẩng đầu nhìn Hiên Khâu Thiên Giác."Những thứ này đều là sư phụ làm sao?"
Hiên Khâu Thiên Giác cười gật gật đầu."Tiểu Chi thích không?"
"Thích! Con sẽ quý trọng chúng!" Long Tiểu Chi dùng sức gật gật đầu nhỏ, còn thiếu vỗ bộ ngực nhỏ bảo đảm.
Hiên Khâu Thiên Giác tinh thông luyện khí, mấy món vật phẩm này mặc dù tinh xảo, thuộc tính cũng chỉ là thuộc tính nền tảng thường gặp, tài liệu cần thiết cũng chỉ có linh D0Đ0L0QĐ ngọc như ý khó tìm một chút, làm cũng không khó khăn, lúc này thấy vẻ mặt Long Tiểu Chi như thu được chí bảo, trong lòng ba người ào ào quyết định, về sau có cơ hội, nhất định tìm trang phục trân quý hoa mỹ hơn cho Long Tiểu Chi.
Thật ra Long Tiểu Chi đây là lần đầu tiên nhận được quần áo mới, khó tránh khỏi tung tăng như chim sẻ, không biết mình bị xem thành nhà quê nhỏ, duỗi tay lấy kiếm gỗ ở tầng thứ ba ra.
Kiếm gỗ không biết làm bằng gỗ gì, hơi nặng, nhưng sờ rất nhẵn, trên chuôi kiếm gỗ có một lấy một dây kết màu tím nhỏ, ở cuối chuôi kiếm còn khắc một chữ ‘Chi’ viết bằng thể chữ Khải. Long Tiểu Chi yêu thích không buông tay, dùng tay mập sờ soạng lại mò mẫm.
Đang muốn ngẫu hứng khua hai cái, lại bị Hiên Khâu Thiên Giác duỗi tay nâng lên thả tới gần mép bàn đá, hơn nữa còn là đưa lưng về phía Hiên Khâu Thiên Giác, Long Tiểu Chi không hiểu nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện đồ trang sức tầng thứ hai được Hiên Khâu Thiên Giác cầm ở trên tay, Long Tiểu Chi tự mình mặc quần áo thì không thành vấn đề, thế nhưng đồ trang sức thì bất lực.
"Cúi đầu." Hiên Khâu Thiên Giác bất đắc dĩ duỗi ngón tay ra, kéo thẳng Long cái đầu nhỏ của Tiểu Chi, sau đó nâng tóc dài mềm mại của nàng, ngón tay khéo léo xuyên qua, động tác ưu nhã không giống như chải tóc, mà giống như đang vẽ một bức tranh thủy mặc.
Long Tiểu Chi cảm thấy trên đầu ngẫu nhiên truyền tới nhiệt độ của ngón tay, cảm giác này rất mới lạ, lập tức hưởng thụ nheo mắt. Rất nhanh, Hiên Khâu Thiên Giác đã sơ đầu tóc xõa tung của Long Tiểu Chi thành hai búi tóc nhỏ hai bên*, Long Tiểu Chi nâng cánh tay nhỏ lên, sờ sờ hai bánh bao, hiếu kỳ không thôi, nghiêng đầu nhìn bốn phía tìm gương.
*song nha kế, ảnh sẽ gửi kèm
Nhưng ba người đàn ông thì không có thói quen mang theo gương bên người, cuối cùng Hoa Vũ Lâu tìm được một chiếc kính chiếu yêu lớn chừng bàn tay trong nhẫn của mình, thả tới trước mặt Long Tiểu Chi.
Long Tiểu Chi sợ hết hồn, sau đó phản ứng lại, phẩm chất kính chiếu yêu này không cao, hơn nữa không có linh lực, ở trạng thái chưa khởi động, dứt khoát nhảy qua, xoay một vòng, còn nằm sấp trên gương nhìn kỹ kiểu tóc mới của mình.
Chỉ thấy những sợi tóc mềm mại xõa tung trước kia, nay biến thành hai búi tóc cẩn thận tỉ mỉ nhỏ xíu, còn treo lấy hai dây kết ngắn ngủi nhỏ vụn màu tím, bên búi tóc còn có một chuỗi hoa màu tím, cánh hoa sờ lên giống y như hoa thật, thậm chí có một chút cảm giác ướt át của sương sớm.
Hoa Vũ Lâu nhịn lại nhịn vẫn là không nhịn được, đưa ngón tay chọc chọc bánh bao nhỏ trên đầu Long Tiểu Chi, Tiểu Chi thật đáng yêu, may mà đã thành sư muội mình, nếu không sợ là sẽ bị người ta bắt cóc.
Long Tiểu Chi đập vào tay Hoa Vũ Lâu, nhảy tới trước mặt Hiên Khâu Thiên Giác, ôm lấy tay Hiên Khâu Thiên Giác, bi bô nói."Sư phụ, sau này Tiểu Chi lớn lên, cũng chải tóc cho sư phụ."
Hiên Khâu Thiên Giác ngậm tia cười mặc cho Long Tiểu Chi ôm tay mình: "Được, vi sư chờ Tiểu Chi lớn lên."
này là ngọc giản
tóc mới của bé linh chi
mấy bạn tưởng tượng dây cột tóc là màu tím, bên búi tóc (hướng qua trán) có một dải hoa màu tím kết thành chuỗi...
Tác giả :
Vinh Tiểu Hiên