Nhân Duyên Tiền Kiếp
Chương 57: Ám sát (phần 1)
Lúc này, tại hoàng thành Ngân Bình cùng với Tĩnh Hoàng, Tống Minh, Tống Hiên vừa dự lễ tế Mẫn Tâm hoàng hậu ở hoàng lăng xong, đang trên đường hồi cung thì đột nhiên xày ra dị biến.
Đoàn người đột nhiên bạo loạn lên, những người vốn ẩn thân ở bên trong bách tính vây xem không biết từ nơi nào lấy ra đao kiếm, trực tiếp giết bách tính xung quanh. Đoàn người nhảy ra vây công thân binh của Tĩnh Hoàng cùng với Ngân Bình, Tống Mính, Tống Hiên. Mọi người không ngờ có hoàng thượng ở đây mà còn có người dám làm phản, phản ứng chậm hơn, cũng đã có mấy tên đại thần bị giết ngay.
Phía dưới sóng người một trận hỗn loạn, nhưng mà Ngân Bình đột nhiên cảm giác được một tầm mắt nóng rực hướng nàng nhìn sang, Ngân Bình nhìn qua chỉ thấy đằng xa một thiếu nữ áo trắng che mặt bằng một tấm lụa mỏng, gió thổi phớt qua lại thấy thiếu nữ đột nhiên câu môi mỉm cười, nụ cười kia không đạt đến đáy mắt, nhưng thập phần mị hoặc cùng quỷ mị.
"Phanh"
Tiếng bách tính kêu thảm thiết, thanh âm của bọn thị vệ hộ giá, tiếng đao kiêm va nhau thỉnh thoảng vang lên. Lăng Hạo cùng cùng Tống Minh, Tống Hiên cũng gia nhập cuộc chém giết, Ngân Bình thủy chung đứng chắn trước mặt Tĩnh Hoàng duy hộ cho phụ hoàng của nàng, tay củng không ngừng chém giết, máu của bọn thích khách văng lên nhuộm đỏ cả sắc trắng áo lụa.Tĩnh Hoàng thấy động tác của nữ nhi trong lòng ấm áp, cũng rút kiếm của một thị vệ gần đó, một tay kéo Ngân Bình ra phía sau, một tay vung bảo kiếm giết vài tên thích khách lại gần.
Tràng diện đột nhiên phát sinh một trận phá thanh, tiếng dư chấn cùng nghiền nát vật, hình thành một hỏa cầu, lại trực tiếp hướng bên Tĩnh Hoàng và Ngân Bình đánh tới tới. "Phanh, phanh" tràng diện lại có hỏa cầu bay đến, trước mắt một mảnh khói trắng.
"Hộ giá, hộ giá!!"
"Vụt! Vụt! Vụt" Lúc này mưa tên đột nhiên phô thiên địa phóng tới. "Đương đương đương" xung quanh nhiều gian hàng và tửu lâu bên ngoài đều bị bắn thành con nhím, nhiều người dân vốn tụ tập cung nghên Tĩnh Hoàng cùng xem náo nhiệt, cũng vì thế nên bị tên bắn tới, có nhiều người bị bắn trực tiếp vào trán, đâm vào mắt, đâm vào yết hầu.
Ngân Bình bên này cũng chật vật né tránh, dùng kiếm đánh rớt nhiều tên bắn phá bạo phát hỏa cầu, ầm ầm nổ tung, cổ kiệu che chắn trước mắt nàng nhất thời bị thiêu cháy, mũi tên kia cũng không dừng lại, trực tiếp hướng tới trán Ngân Bình phóng tới cực nhanh!
Thật Nguy Hiểm
Mũi tên kia bởi vì tốc độ cực nhanh, dính vào hỏa cầu, đuôi bị cháy, phóng tới cực nhanh, đuôi tên bị cháy tạo thành vệt lửa kéo dài, trong lòng Ngân Bình căng thẳng, xoay người, tay đột nhiên bị cầm, hung hăng lôi kéo, nàng liền rơi vào lòng một người, nhận ra hơi thở quen thuộc của Lăng Hạo, Ngân Bình trong lòng cũng bình tĩnh lại, ôm chặt lấy A Hạo xoay một vòng tránh thoát khỏi mũi tên hung hiểm.
Tĩnh Hoàng thấy nữ nhi thoát khỏi một kiếp cũng thở hắt ra một hơi, vừa nãy đúng là hù chết hắn,mũi tên kia thật sự quá nhanh, nếu Lăng Hạo không phản ứng nhanh hắn không thể tưởng tượng được chuyện gì xày ra nữa, nữ nhi bảo bối của hắn có chuyện gì sau này xuống suối vàng ,hắn còn mặt mũi nào gặp Mẫn Tâm nữa đây!!!
Lăng Hạo gắt gao ôm chặt Ngân Bình vào lòng, có trời mới biết lúc nãy hắn hoảng sợ đến cỡ nào! Nhìn thấy Ngân Bình gặp nguy hiểm, đầu óc hắn trống rỗng chỉ còn một ý niệm duy nhất là phải xông tới bảo vệ nàng cho dù không được cũng phải chết cùng nàng. Cũng còn may, trời thương hắn, Bình Nhi không có gì tổn hại....Cũng không đợi cho Lăng Hạo kịp bình tâm
Tình thế xung quanh lại càng lúc càng nghiêm trọng, đám thích khách kia thân kinh bách chiến xuất thủ tàn nhẫn hơn nữa, các thân vệ hoàng gia xung quanh căn bản không phải đối thủ.Tống Minh, Tống Hiên nhìn thấy mũi tên suýt nữa là đoạt đi tánh mạng của hoàng muội bảo bối tức giận tới mức run người, lúc này cùng hét lớn một tiếng " Muốn chết!!", kiếm cầm trong tay càng thêm ra sức chém giết, hai người thân thủ vốn dĩ cao cường, lại thêm muốn vì Ngân Bình trút giận đánh càng như không muốn sống, chém giết tựa như phát điên.
Đến mức đàn thích khách đều ngây ngẩn cả người, hạ thủ có chút chần chờ.
Lúc này từ đằng xa, An Quốc vốn đi tiêu diệt Thiên Tôn Giáo đột nhiên xuất hiện, còn dẫn theo một đạo quân đội, nhìn thấy tình hình trước mắt cấp tốc phát lệnh:
"Đúng là gan lớn, lại dám ở trong kinh thành hành hung, muốn ám sát Hoàng thượng, toàn bộ bắt lại, trái lệnh trảm không tha!!!"
Đoàn người đột nhiên bạo loạn lên, những người vốn ẩn thân ở bên trong bách tính vây xem không biết từ nơi nào lấy ra đao kiếm, trực tiếp giết bách tính xung quanh. Đoàn người nhảy ra vây công thân binh của Tĩnh Hoàng cùng với Ngân Bình, Tống Mính, Tống Hiên. Mọi người không ngờ có hoàng thượng ở đây mà còn có người dám làm phản, phản ứng chậm hơn, cũng đã có mấy tên đại thần bị giết ngay.
Phía dưới sóng người một trận hỗn loạn, nhưng mà Ngân Bình đột nhiên cảm giác được một tầm mắt nóng rực hướng nàng nhìn sang, Ngân Bình nhìn qua chỉ thấy đằng xa một thiếu nữ áo trắng che mặt bằng một tấm lụa mỏng, gió thổi phớt qua lại thấy thiếu nữ đột nhiên câu môi mỉm cười, nụ cười kia không đạt đến đáy mắt, nhưng thập phần mị hoặc cùng quỷ mị.
"Phanh"
Tiếng bách tính kêu thảm thiết, thanh âm của bọn thị vệ hộ giá, tiếng đao kiêm va nhau thỉnh thoảng vang lên. Lăng Hạo cùng cùng Tống Minh, Tống Hiên cũng gia nhập cuộc chém giết, Ngân Bình thủy chung đứng chắn trước mặt Tĩnh Hoàng duy hộ cho phụ hoàng của nàng, tay củng không ngừng chém giết, máu của bọn thích khách văng lên nhuộm đỏ cả sắc trắng áo lụa.Tĩnh Hoàng thấy động tác của nữ nhi trong lòng ấm áp, cũng rút kiếm của một thị vệ gần đó, một tay kéo Ngân Bình ra phía sau, một tay vung bảo kiếm giết vài tên thích khách lại gần.
Tràng diện đột nhiên phát sinh một trận phá thanh, tiếng dư chấn cùng nghiền nát vật, hình thành một hỏa cầu, lại trực tiếp hướng bên Tĩnh Hoàng và Ngân Bình đánh tới tới. "Phanh, phanh" tràng diện lại có hỏa cầu bay đến, trước mắt một mảnh khói trắng.
"Hộ giá, hộ giá!!"
"Vụt! Vụt! Vụt" Lúc này mưa tên đột nhiên phô thiên địa phóng tới. "Đương đương đương" xung quanh nhiều gian hàng và tửu lâu bên ngoài đều bị bắn thành con nhím, nhiều người dân vốn tụ tập cung nghên Tĩnh Hoàng cùng xem náo nhiệt, cũng vì thế nên bị tên bắn tới, có nhiều người bị bắn trực tiếp vào trán, đâm vào mắt, đâm vào yết hầu.
Ngân Bình bên này cũng chật vật né tránh, dùng kiếm đánh rớt nhiều tên bắn phá bạo phát hỏa cầu, ầm ầm nổ tung, cổ kiệu che chắn trước mắt nàng nhất thời bị thiêu cháy, mũi tên kia cũng không dừng lại, trực tiếp hướng tới trán Ngân Bình phóng tới cực nhanh!
Thật Nguy Hiểm
Mũi tên kia bởi vì tốc độ cực nhanh, dính vào hỏa cầu, đuôi bị cháy, phóng tới cực nhanh, đuôi tên bị cháy tạo thành vệt lửa kéo dài, trong lòng Ngân Bình căng thẳng, xoay người, tay đột nhiên bị cầm, hung hăng lôi kéo, nàng liền rơi vào lòng một người, nhận ra hơi thở quen thuộc của Lăng Hạo, Ngân Bình trong lòng cũng bình tĩnh lại, ôm chặt lấy A Hạo xoay một vòng tránh thoát khỏi mũi tên hung hiểm.
Tĩnh Hoàng thấy nữ nhi thoát khỏi một kiếp cũng thở hắt ra một hơi, vừa nãy đúng là hù chết hắn,mũi tên kia thật sự quá nhanh, nếu Lăng Hạo không phản ứng nhanh hắn không thể tưởng tượng được chuyện gì xày ra nữa, nữ nhi bảo bối của hắn có chuyện gì sau này xuống suối vàng ,hắn còn mặt mũi nào gặp Mẫn Tâm nữa đây!!!
Lăng Hạo gắt gao ôm chặt Ngân Bình vào lòng, có trời mới biết lúc nãy hắn hoảng sợ đến cỡ nào! Nhìn thấy Ngân Bình gặp nguy hiểm, đầu óc hắn trống rỗng chỉ còn một ý niệm duy nhất là phải xông tới bảo vệ nàng cho dù không được cũng phải chết cùng nàng. Cũng còn may, trời thương hắn, Bình Nhi không có gì tổn hại....Cũng không đợi cho Lăng Hạo kịp bình tâm
Tình thế xung quanh lại càng lúc càng nghiêm trọng, đám thích khách kia thân kinh bách chiến xuất thủ tàn nhẫn hơn nữa, các thân vệ hoàng gia xung quanh căn bản không phải đối thủ.Tống Minh, Tống Hiên nhìn thấy mũi tên suýt nữa là đoạt đi tánh mạng của hoàng muội bảo bối tức giận tới mức run người, lúc này cùng hét lớn một tiếng " Muốn chết!!", kiếm cầm trong tay càng thêm ra sức chém giết, hai người thân thủ vốn dĩ cao cường, lại thêm muốn vì Ngân Bình trút giận đánh càng như không muốn sống, chém giết tựa như phát điên.
Đến mức đàn thích khách đều ngây ngẩn cả người, hạ thủ có chút chần chờ.
Lúc này từ đằng xa, An Quốc vốn đi tiêu diệt Thiên Tôn Giáo đột nhiên xuất hiện, còn dẫn theo một đạo quân đội, nhìn thấy tình hình trước mắt cấp tốc phát lệnh:
"Đúng là gan lớn, lại dám ở trong kinh thành hành hung, muốn ám sát Hoàng thượng, toàn bộ bắt lại, trái lệnh trảm không tha!!!"
Tác giả :
Công Chúa Lười