Nhân Dục Đạo
Chương 56: Xà Tộc (3)
Hàn Phong khuôn mặt âm trầm. Nếu vừa rồi Nguyệt Hồng kia có chút phản kháng, hắn sẽ không do dự ngay lập tức triển khai thủ đoạn lôi đình cưỡng chế bắt lấy. Thế nhưng nàng ta lại xem như không thấy không biết, thật sự làm hắn khó xử.
Dù sao hiện tại còn cần ba người kia dẫn hắn đi bí cảnh đấy.
"Hừ. Lạnh lùng cái gì. Về sau sẽ cho ngươi biết thế nào là dục tiên dục tử!"
Lẩm bẩm vài câu, hắn lúc này mới tùy tay thu lại xác rắn dưới đất vào trữ vật giới chỉ, phi thân bay lên, đuổi theo Nguyệt Hồng. Xác rắn này cũng là vật có giá trị cao, không thể tùy tiện vứt bỏ được. Nhất là độc giác trên đầu nó, nếu luyện chế cẩn thận có thể thành một thanh lợi khí vừa tay đấy.
Nguyệt Hồng và Hàn Phong một trước một sau bay đi. Khoảng cách với hai tên kia theo Hàn Phong ước chừng vào khoảng năm mươi dặm. Cũng không hiểu tại sao nơi đó hắn chiến đấu như vậy mà không có tên nào mò đến.
Khoảng cách năm mươi dặm cũng không gần. Sau khi bay khoảng nửa khắc, Hàn Phong từ xa nhìn lại chợt thấy nơi đó một mảnh mịt mù, khói bụi ngút trời cùng thanh âm đấu pháp vang lên kịch liệt.
"Chẳng lẽ hai tên kia cũng gặp phải xà tộc?"
Hàn Phong trong lòng mừng như điên. Nếu quả thật là thêm ba đầu xà nhân nữa, thương thế của hắn có khả năng được khôi phục toàn bộ. Nghĩ tới đây, Hàn Phong lại càng thêm tăng tốc bay về phía trước.
"Grekkk...!!!"
Xuất hiện trước mặt Hàn Phong là cảnh tượng có chút thảm thiết. Hai đầu quái xà nằm chết dí một bên, một con thân thể cháy đen xẹt xẹt điện mang, một con bị độc phát toàn thân, cơ nhục chảy ra thành một bãi nước mủ, mùi hôi thối vô cùng nồng đậm.
Mạc Quân Tà cùng Thất Long hai người bị bao vây bởi bốn quái xà, đã có chút không chịu đựng nổi, phải dựa vào bảo vật mà kéo dài hơi tàn. Bốn quái xà liên tục dùng sừng bắn ra từng luồng điện mang xanh đen hủy diệt, lại cùng nhau phun ra màn sương xám nhạt tràn đầy kịch độc, bao vây lấy hai người này lại. Trên đầu Mạc Quân Tà, Hàn Thủy châu lơ lửng buông xuống từng tia lam khí nhàn nhạt, gần như tất cả công kích tiến tới đều bị đánh bật trở lại. Thế nhưng chỉ riêng lực phản chấn cũng đã làm cho hắn run lên bần bật, khoé miệng rỉ máu, ánh mắt vô cùng điên cuồng.
Thất Long bên kia còn thê thảm hơn, độc công đối với Mạc Quân Tà có thể còn dễ xử lý, dù sao toàn thân Mạc Quân Tà đều là kịch độc. Thế nhưng Thất Long hắn lại không dễ dàng như vậy, khuôn mặt đã sớm chuyển sang màu xanh đen, bàn tay liên tục đánh ra nguyên lực cung cấp cho Thất Tinh đăng duy trì hoả diễm áo giáp, chặn lại công kích cùng độc công của quái xà. Tình trạng này, có lẽ qua thêm vài phút Thất Long đoán chừng sẽ tiêu hao kiệt quệ mà ngã xuống.
Hàn Phong khoé miệng cười lạnh cẩn thận quan sát. Bốn quái xà này ba nam một nữ. Ba nam xà nhân đều vô cùng anh tuấn dũng mãnh, điên cuồng gào thét tấn công. Nữ xà nhân thì lại quyến rũ tận xương, có một vẻ đẹp cực kỳ yêu dị, so với Nguyệt Hồng kia cũng phải một chín một mười, làm cho Hàn Phong nhìn tới cũng không khỏi rục rịch tâm thần. Bốn tên này thấy hai người Hàn Phong xuất hiện lại càng thêm điên cuồng công kích không hề có dấu hiệu thối lui. Một nam xà nhân trong đó nhìn tới Nguyệt Hồng lập tức ánh mắt đỏ hồng, gào lên một tiếng bỏ qua Thất Long phi thẳng tới phía này.
"Grekkk... Nữ nhân thật cực phẩm!"
Nguyệt Hồng bất ngờ bị quái xà tấn công, khuôn mặt có chút hoảng hốt vội vàng lui lại. Thế nhưng xà nhân này kinh nghiệm hơn xa xà nhân chiến đấu cùng Hàn Phong, từ xa xa đã phun ra một tia hắc quang thô to bắn thẳng vào mặt nàng, đồng thời hai tay vươn ra hai móng vuốt dài hơn trượng chém vào hạ thân Nguyệt Hồng, làm cho nàng không thể ngừng lại phòng ngự.
Hàn Phong khoé miệng cười nhạt lui lại, hắn hiện tại chưa cần phải giúp ai cả. Tên kia đã cố tình bỏ qua Hàn Phong, vậy hắn cũng sẽ biết điều mà vui lòng phối hợp. Nguyệt Hồng thấy Hàn Phong rõ ràng không có ý giúp mình, khuôn mặt tức giận mắng to một tiếng, vội vàng né qua hắc quang, lật tay lấy ra một trường kiếm, chặn lại móng vuốt đâm tới.
"Khặc khặc. Tiểu mỹ nhân thật dâm đãng. Ta có thể ngửi thấy mùi vị kích tình từ hạ thân ngươi, có phải hay không rất ngứa ngáy khó chịu? Để ca ca giúp ngươi!"
Xà nhân này ánh mắt đỏ hồng chằm chằm nhìn vào cơ thể Nguyệt Hồng, đầu lưỡi chẻ đôi liên tục vươn ra liếm láp khoé miệng, dường như muốn lập tức đâm vào huyệt hoa nàng. Hắn hai móng vuốt vô cùng sắc bén cùng tràn đầy lực lượng điên cuồng chém tới Nguyệt Hồng, làm cho nàng liên tục bại lui, chân tay luống cuống thiếu chút bị bắt được.
Xà nhân này thực lực khoảng Trúc Cơ hậu kỳ, rõ ràng là hơn hẳn Nguyệt Hồng mới chỉ ở Trúc Cơ trung kỳ. Hàn Phong cũng muốn nhân cơ hội này kiểm chứng thực lực ẩn giấu của nàng.
Hai người Mạc Quân Tà đấu với sáu xà nhân Trúc Cơ hậu kỳ, không ngờ lại còn phản kích giết được một đôi, rõ ràng đều không đơn giản!
"Xem ra, thời đại mạt pháp trong sách vở ghi lại cũng có điều không đúng!"
Hàn Phong khuôn mặt không nhìn ra biểu tình thế nhưng trong lòng lại là sóng dữ ngập trời. Mười mấy năm trước, sư tôn Thanh Thủy xuất sơn lịch lãm phải cực kỳ vất vả mới tìm ra được một tu sĩ là Kim Xà Lang Quân, vậy mà hơn mười năm sau hắn ra khỏi sơn môn lại ở trong một tháng liên tiếp gặp được ba tu sĩ, bây giờ lại thấy được đội ngũ xà tộc hùng mạnh này, quả thật là biến cố vô cùng.
Những tu sĩ này, từ đâu mà ra?
Từ khi nào mà ngoại giới lại "dễ sống" như vậy?
Hơn mười năm qua đã có biến cố gì?
Càng suy nghĩ càng làm cho Hàn Phong lâm vào một chuỗi mờ ảo khó lý giải. Hắn than nhẹ một tiếng tạm gác vấn đề này qua một bên, tập trung vào ba chiến trường còn lại. Đúng như hắn dự đoán, Nguyệt Hồng kia ban đầu yếu thế lúc này cũng đã đánh ngang cơ với nam xà tộc, thậm chí mơ hồ còn có chút chiếm thượng phong, thân rắn lúc này đã tràn đầy vết kiếm, da tróc thịt bong, liên tục gầm thét.
"Graooo... Xú nữ nhân. Chờ ta bắt được ngươi sẽ đâm thông từ hạ thân lên tới miệng!"
Xà nhân này càng lúc càng nôn nóng, nhất là khi chiến đấu nhìn thấy cảnh xuân trên người Nguyệt Hồng lại càng thêm điên cuồng. Hắn há miệng phun ra một khoả thịt tròn to chừng nắm tay, chỉ trong chớp mắt đã biến thành một đầu tiểu xà nho nhỏ, há miệng táp tới hạ thân Nguyệt Hồng.
Biến cố bất ngờ làm Nguyệt Hồng trở tay không kịp, chỉ có thể vội vàng uốn éo thân thể lách qua một bên tránh né, nguyên lực điều động tụ tập ngoài thân tạo thành một tầng lam băng mỏng manh. Tiểu xà kia tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới gần một ngụm cắn trúng đùi Nguyệt Hồng. Tuy rằng bị băng thuẫn ngăn cản, nhưng nó lập tức há miệng táp tiếp, liên tục tấn công hòng chui được vào bên trong.
Hàn Phong sắc mặt hơi thay đổi, nguyên âm của Nguyệt Hồng này là vật hắn buộc phải có. Lúc này cuối cùng cũng bị bức phải ra tay, một chưởng vỗ tới xà nhân kia, tranh thủ thời gian cho Nguyệt Hồng đối phó rắc rối.
Nam xà nhân thấy Hàn Phong vốn đứng ngoài, hiện tại lại tham dự vào chiến đấu, còn rõ ràng trợ giúp con mồi của hắn thì đôi mắt tam giác vô cùng âm hàn. Hắn há miệng phun ra một luồng sương mù xám đen về phía Hàn Phong, móng vuốt không do dự chém thẳng vào đầu, muốn một chiêu đoạt mạng.
Hàn Phong cười lạnh, xà tộc này thực lực cao cường, thiên phú chiến đấu tuyệt hảo, lại chắc chắn không nương tay, quả thật rất thích hợp cho hắn luyện tập. Hắn từ trong giới chỉ lấy ra một thiết kiếm đơn giản, loại binh khí nguội này ai mà không có vài thanh. Hàn Phong hai chân khẽ nhún nhẹ nhàng thoát khỏi vùng sương độc, một kiếm điểm ra đối chọi lại móng vuốt vừa chém tới, tia lửa lan tràn.
"Keng keng... Greckk....!!!"
Xà nhân này lực lượng cực kỳ khổng lồ, vuốt sắc liên tiếp chém tới làm cho Hàn Phong hai tay tê dại. Thế nhưng hắn cũng không có chút hoang mang nào, đều là xảo diệu đỡ lấy, thi thoảng còn phản kích vài đòn khiến cho xà nhân kia da tróc thịt bong.
Đánh lâu không thắng, còn mơ hồ cảm thấy bị nhân tộc trước mặt đùa bỡn làm nam xà nhân mất hết kiên nhẫn. Tiểu xà của hắn lúc này bị Nguyệt Hồng thiếu chút chém chết lại càng khiến lửa giận trong lòng bùng cháy. Hắn gào to một tiếng, chiếc sừng trên đầu lấp lánh phun ra một chùm u quang thô to như cánh tay, tốc độ cực nhanh bắn thẳng về phía Hàn Phong, dường như không thể né tránh.
Hàn Phong cười lạnh, lúc này cũng muốn xem thử mức độ khôi phục của bản thân. Hắn hai tay mau chóng kết ấn, nguyên lực toàn thân ngưng tụ phía trước tạo thành một bán cầu quang thuẫn lấp lánh cực đại, bao bọc lấy hắn ở bên trong.
"Thánh Quang Hộ Thuẫn!"
Chưa đầy nửa hô hấp sau, chùm tia hủy diệt đã kịp bắn tới va chạm cùng quang thuẫn. Không có tiếng nổ ầm trời, cũng không có răng rắc tiếng tan vỡ. Quang thuẫn cùng hắc quang rẹt rẹt tiếp xúc. Bề mặt quang thuẫn lõm xuống nửa thước, bên trên liên tục rung động gợn sóng. Thế nhưng mặc kệ nam xà nhân gào thét gia tăng cường độ công kích, chùm hắc quang kia quả quyết không thể phá nổi quang thuẫn.
Hàn Phong khuôn mặt cũng hơi chút tái nhợt, nếu là thời kỳ toàn thịnh một đòn của xà tộc này chắc chắn không đủ gãi ngứa. Hắn ấn quyết biến đổi, nguyên lực từ đan điền cuồn cuộn tuôn trào. Thánh Quang Thuẫn lúc này nhẹ nhàng xoay tròn, phía trên mơ hồ dục hoả bốc cháy. Hàn Phong gào khan một tiếng, quang thuẫn lập tức bùng nổ ra lực phản chấn vô cùng khổng lồ, bề mặt gợn sóng lúc này lập tức phẳng như gương. Hắc quang từ xà nhân kia chiếu đến, có tới tám phần lập tức nghịch chuyển bắn ngược trở lại.
"Xẹt xẹt.... Tưưưưưư!!!"
Nam xà nhân nào ngờ được Hàn Phong có chiêu này, chỉ thấy trước mặt một mảnh đen ngòm cùng hồng rực đan xen ập thẳng tới. Hắc quang cùng dục hoả lây dính, tạo thành một vùng năng lượng hỗn tạp cuồng bạo đánh lên thân thể xà nhân, khiến nó ngay lập tức miệng phun máu tươi, ánh mắt tán loạn, khuôn mặt vặn vẹo đau đớn. Thân xà xẹt qua điện mang cùng hoả diễm, da tróc thịt bong, mùi thịt cháy khét lẹt bốc lên nồng đậm.
Một kích phân định thắng thua.
Hàn Phong khuôn mặt hơi chút tái nhợt thu tay lại. Xà nhân này thực lực hơn hẳn tên vừa rồi, khiến cho hắn thiếu chút thất bại. Thế nhưng chung quy cũng là phản kích thành công. Nghĩ tới chiến lợi phẩm, hắn hai mắt biến mất sạch mệt mỏi, vô cùng hưng phấn phi thân tới.
Xà tộc này bây giờ mềm nhũn nằm đó, thân rắn vặn vẹo co giật bốc khói, xà nhân trên bảy tấc lại càng là hai mắt trợn trừng không cam lòng. Hàn Phong tay cầm thiết kiếm một kiếm chém xuống, chấm dứt tính mạng cùng đau đớn của nó.
Dù sao hiện tại còn cần ba người kia dẫn hắn đi bí cảnh đấy.
"Hừ. Lạnh lùng cái gì. Về sau sẽ cho ngươi biết thế nào là dục tiên dục tử!"
Lẩm bẩm vài câu, hắn lúc này mới tùy tay thu lại xác rắn dưới đất vào trữ vật giới chỉ, phi thân bay lên, đuổi theo Nguyệt Hồng. Xác rắn này cũng là vật có giá trị cao, không thể tùy tiện vứt bỏ được. Nhất là độc giác trên đầu nó, nếu luyện chế cẩn thận có thể thành một thanh lợi khí vừa tay đấy.
Nguyệt Hồng và Hàn Phong một trước một sau bay đi. Khoảng cách với hai tên kia theo Hàn Phong ước chừng vào khoảng năm mươi dặm. Cũng không hiểu tại sao nơi đó hắn chiến đấu như vậy mà không có tên nào mò đến.
Khoảng cách năm mươi dặm cũng không gần. Sau khi bay khoảng nửa khắc, Hàn Phong từ xa nhìn lại chợt thấy nơi đó một mảnh mịt mù, khói bụi ngút trời cùng thanh âm đấu pháp vang lên kịch liệt.
"Chẳng lẽ hai tên kia cũng gặp phải xà tộc?"
Hàn Phong trong lòng mừng như điên. Nếu quả thật là thêm ba đầu xà nhân nữa, thương thế của hắn có khả năng được khôi phục toàn bộ. Nghĩ tới đây, Hàn Phong lại càng thêm tăng tốc bay về phía trước.
"Grekkk...!!!"
Xuất hiện trước mặt Hàn Phong là cảnh tượng có chút thảm thiết. Hai đầu quái xà nằm chết dí một bên, một con thân thể cháy đen xẹt xẹt điện mang, một con bị độc phát toàn thân, cơ nhục chảy ra thành một bãi nước mủ, mùi hôi thối vô cùng nồng đậm.
Mạc Quân Tà cùng Thất Long hai người bị bao vây bởi bốn quái xà, đã có chút không chịu đựng nổi, phải dựa vào bảo vật mà kéo dài hơi tàn. Bốn quái xà liên tục dùng sừng bắn ra từng luồng điện mang xanh đen hủy diệt, lại cùng nhau phun ra màn sương xám nhạt tràn đầy kịch độc, bao vây lấy hai người này lại. Trên đầu Mạc Quân Tà, Hàn Thủy châu lơ lửng buông xuống từng tia lam khí nhàn nhạt, gần như tất cả công kích tiến tới đều bị đánh bật trở lại. Thế nhưng chỉ riêng lực phản chấn cũng đã làm cho hắn run lên bần bật, khoé miệng rỉ máu, ánh mắt vô cùng điên cuồng.
Thất Long bên kia còn thê thảm hơn, độc công đối với Mạc Quân Tà có thể còn dễ xử lý, dù sao toàn thân Mạc Quân Tà đều là kịch độc. Thế nhưng Thất Long hắn lại không dễ dàng như vậy, khuôn mặt đã sớm chuyển sang màu xanh đen, bàn tay liên tục đánh ra nguyên lực cung cấp cho Thất Tinh đăng duy trì hoả diễm áo giáp, chặn lại công kích cùng độc công của quái xà. Tình trạng này, có lẽ qua thêm vài phút Thất Long đoán chừng sẽ tiêu hao kiệt quệ mà ngã xuống.
Hàn Phong khoé miệng cười lạnh cẩn thận quan sát. Bốn quái xà này ba nam một nữ. Ba nam xà nhân đều vô cùng anh tuấn dũng mãnh, điên cuồng gào thét tấn công. Nữ xà nhân thì lại quyến rũ tận xương, có một vẻ đẹp cực kỳ yêu dị, so với Nguyệt Hồng kia cũng phải một chín một mười, làm cho Hàn Phong nhìn tới cũng không khỏi rục rịch tâm thần. Bốn tên này thấy hai người Hàn Phong xuất hiện lại càng thêm điên cuồng công kích không hề có dấu hiệu thối lui. Một nam xà nhân trong đó nhìn tới Nguyệt Hồng lập tức ánh mắt đỏ hồng, gào lên một tiếng bỏ qua Thất Long phi thẳng tới phía này.
"Grekkk... Nữ nhân thật cực phẩm!"
Nguyệt Hồng bất ngờ bị quái xà tấn công, khuôn mặt có chút hoảng hốt vội vàng lui lại. Thế nhưng xà nhân này kinh nghiệm hơn xa xà nhân chiến đấu cùng Hàn Phong, từ xa xa đã phun ra một tia hắc quang thô to bắn thẳng vào mặt nàng, đồng thời hai tay vươn ra hai móng vuốt dài hơn trượng chém vào hạ thân Nguyệt Hồng, làm cho nàng không thể ngừng lại phòng ngự.
Hàn Phong khoé miệng cười nhạt lui lại, hắn hiện tại chưa cần phải giúp ai cả. Tên kia đã cố tình bỏ qua Hàn Phong, vậy hắn cũng sẽ biết điều mà vui lòng phối hợp. Nguyệt Hồng thấy Hàn Phong rõ ràng không có ý giúp mình, khuôn mặt tức giận mắng to một tiếng, vội vàng né qua hắc quang, lật tay lấy ra một trường kiếm, chặn lại móng vuốt đâm tới.
"Khặc khặc. Tiểu mỹ nhân thật dâm đãng. Ta có thể ngửi thấy mùi vị kích tình từ hạ thân ngươi, có phải hay không rất ngứa ngáy khó chịu? Để ca ca giúp ngươi!"
Xà nhân này ánh mắt đỏ hồng chằm chằm nhìn vào cơ thể Nguyệt Hồng, đầu lưỡi chẻ đôi liên tục vươn ra liếm láp khoé miệng, dường như muốn lập tức đâm vào huyệt hoa nàng. Hắn hai móng vuốt vô cùng sắc bén cùng tràn đầy lực lượng điên cuồng chém tới Nguyệt Hồng, làm cho nàng liên tục bại lui, chân tay luống cuống thiếu chút bị bắt được.
Xà nhân này thực lực khoảng Trúc Cơ hậu kỳ, rõ ràng là hơn hẳn Nguyệt Hồng mới chỉ ở Trúc Cơ trung kỳ. Hàn Phong cũng muốn nhân cơ hội này kiểm chứng thực lực ẩn giấu của nàng.
Hai người Mạc Quân Tà đấu với sáu xà nhân Trúc Cơ hậu kỳ, không ngờ lại còn phản kích giết được một đôi, rõ ràng đều không đơn giản!
"Xem ra, thời đại mạt pháp trong sách vở ghi lại cũng có điều không đúng!"
Hàn Phong khuôn mặt không nhìn ra biểu tình thế nhưng trong lòng lại là sóng dữ ngập trời. Mười mấy năm trước, sư tôn Thanh Thủy xuất sơn lịch lãm phải cực kỳ vất vả mới tìm ra được một tu sĩ là Kim Xà Lang Quân, vậy mà hơn mười năm sau hắn ra khỏi sơn môn lại ở trong một tháng liên tiếp gặp được ba tu sĩ, bây giờ lại thấy được đội ngũ xà tộc hùng mạnh này, quả thật là biến cố vô cùng.
Những tu sĩ này, từ đâu mà ra?
Từ khi nào mà ngoại giới lại "dễ sống" như vậy?
Hơn mười năm qua đã có biến cố gì?
Càng suy nghĩ càng làm cho Hàn Phong lâm vào một chuỗi mờ ảo khó lý giải. Hắn than nhẹ một tiếng tạm gác vấn đề này qua một bên, tập trung vào ba chiến trường còn lại. Đúng như hắn dự đoán, Nguyệt Hồng kia ban đầu yếu thế lúc này cũng đã đánh ngang cơ với nam xà tộc, thậm chí mơ hồ còn có chút chiếm thượng phong, thân rắn lúc này đã tràn đầy vết kiếm, da tróc thịt bong, liên tục gầm thét.
"Graooo... Xú nữ nhân. Chờ ta bắt được ngươi sẽ đâm thông từ hạ thân lên tới miệng!"
Xà nhân này càng lúc càng nôn nóng, nhất là khi chiến đấu nhìn thấy cảnh xuân trên người Nguyệt Hồng lại càng thêm điên cuồng. Hắn há miệng phun ra một khoả thịt tròn to chừng nắm tay, chỉ trong chớp mắt đã biến thành một đầu tiểu xà nho nhỏ, há miệng táp tới hạ thân Nguyệt Hồng.
Biến cố bất ngờ làm Nguyệt Hồng trở tay không kịp, chỉ có thể vội vàng uốn éo thân thể lách qua một bên tránh né, nguyên lực điều động tụ tập ngoài thân tạo thành một tầng lam băng mỏng manh. Tiểu xà kia tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới gần một ngụm cắn trúng đùi Nguyệt Hồng. Tuy rằng bị băng thuẫn ngăn cản, nhưng nó lập tức há miệng táp tiếp, liên tục tấn công hòng chui được vào bên trong.
Hàn Phong sắc mặt hơi thay đổi, nguyên âm của Nguyệt Hồng này là vật hắn buộc phải có. Lúc này cuối cùng cũng bị bức phải ra tay, một chưởng vỗ tới xà nhân kia, tranh thủ thời gian cho Nguyệt Hồng đối phó rắc rối.
Nam xà nhân thấy Hàn Phong vốn đứng ngoài, hiện tại lại tham dự vào chiến đấu, còn rõ ràng trợ giúp con mồi của hắn thì đôi mắt tam giác vô cùng âm hàn. Hắn há miệng phun ra một luồng sương mù xám đen về phía Hàn Phong, móng vuốt không do dự chém thẳng vào đầu, muốn một chiêu đoạt mạng.
Hàn Phong cười lạnh, xà tộc này thực lực cao cường, thiên phú chiến đấu tuyệt hảo, lại chắc chắn không nương tay, quả thật rất thích hợp cho hắn luyện tập. Hắn từ trong giới chỉ lấy ra một thiết kiếm đơn giản, loại binh khí nguội này ai mà không có vài thanh. Hàn Phong hai chân khẽ nhún nhẹ nhàng thoát khỏi vùng sương độc, một kiếm điểm ra đối chọi lại móng vuốt vừa chém tới, tia lửa lan tràn.
"Keng keng... Greckk....!!!"
Xà nhân này lực lượng cực kỳ khổng lồ, vuốt sắc liên tiếp chém tới làm cho Hàn Phong hai tay tê dại. Thế nhưng hắn cũng không có chút hoang mang nào, đều là xảo diệu đỡ lấy, thi thoảng còn phản kích vài đòn khiến cho xà nhân kia da tróc thịt bong.
Đánh lâu không thắng, còn mơ hồ cảm thấy bị nhân tộc trước mặt đùa bỡn làm nam xà nhân mất hết kiên nhẫn. Tiểu xà của hắn lúc này bị Nguyệt Hồng thiếu chút chém chết lại càng khiến lửa giận trong lòng bùng cháy. Hắn gào to một tiếng, chiếc sừng trên đầu lấp lánh phun ra một chùm u quang thô to như cánh tay, tốc độ cực nhanh bắn thẳng về phía Hàn Phong, dường như không thể né tránh.
Hàn Phong cười lạnh, lúc này cũng muốn xem thử mức độ khôi phục của bản thân. Hắn hai tay mau chóng kết ấn, nguyên lực toàn thân ngưng tụ phía trước tạo thành một bán cầu quang thuẫn lấp lánh cực đại, bao bọc lấy hắn ở bên trong.
"Thánh Quang Hộ Thuẫn!"
Chưa đầy nửa hô hấp sau, chùm tia hủy diệt đã kịp bắn tới va chạm cùng quang thuẫn. Không có tiếng nổ ầm trời, cũng không có răng rắc tiếng tan vỡ. Quang thuẫn cùng hắc quang rẹt rẹt tiếp xúc. Bề mặt quang thuẫn lõm xuống nửa thước, bên trên liên tục rung động gợn sóng. Thế nhưng mặc kệ nam xà nhân gào thét gia tăng cường độ công kích, chùm hắc quang kia quả quyết không thể phá nổi quang thuẫn.
Hàn Phong khuôn mặt cũng hơi chút tái nhợt, nếu là thời kỳ toàn thịnh một đòn của xà tộc này chắc chắn không đủ gãi ngứa. Hắn ấn quyết biến đổi, nguyên lực từ đan điền cuồn cuộn tuôn trào. Thánh Quang Thuẫn lúc này nhẹ nhàng xoay tròn, phía trên mơ hồ dục hoả bốc cháy. Hàn Phong gào khan một tiếng, quang thuẫn lập tức bùng nổ ra lực phản chấn vô cùng khổng lồ, bề mặt gợn sóng lúc này lập tức phẳng như gương. Hắc quang từ xà nhân kia chiếu đến, có tới tám phần lập tức nghịch chuyển bắn ngược trở lại.
"Xẹt xẹt.... Tưưưưưư!!!"
Nam xà nhân nào ngờ được Hàn Phong có chiêu này, chỉ thấy trước mặt một mảnh đen ngòm cùng hồng rực đan xen ập thẳng tới. Hắc quang cùng dục hoả lây dính, tạo thành một vùng năng lượng hỗn tạp cuồng bạo đánh lên thân thể xà nhân, khiến nó ngay lập tức miệng phun máu tươi, ánh mắt tán loạn, khuôn mặt vặn vẹo đau đớn. Thân xà xẹt qua điện mang cùng hoả diễm, da tróc thịt bong, mùi thịt cháy khét lẹt bốc lên nồng đậm.
Một kích phân định thắng thua.
Hàn Phong khuôn mặt hơi chút tái nhợt thu tay lại. Xà nhân này thực lực hơn hẳn tên vừa rồi, khiến cho hắn thiếu chút thất bại. Thế nhưng chung quy cũng là phản kích thành công. Nghĩ tới chiến lợi phẩm, hắn hai mắt biến mất sạch mệt mỏi, vô cùng hưng phấn phi thân tới.
Xà tộc này bây giờ mềm nhũn nằm đó, thân rắn vặn vẹo co giật bốc khói, xà nhân trên bảy tấc lại càng là hai mắt trợn trừng không cam lòng. Hàn Phong tay cầm thiết kiếm một kiếm chém xuống, chấm dứt tính mạng cùng đau đớn của nó.
Tác giả :
Cuồng Dâm Ma Tôn