Nhà Trọ Cực Phẩm
Chương 221: ‘Tác phẩm tình tiết’ ngu ngốc
“anh tránh ra! Chuyện của tôi không cần anh lo!"
“anh mặc kệ ai để ý? hắn sao? Rốt cuộc anh có chỗ nào kém hơn hắn chứ?"
“Xem như tôi cầu xin anh, anh không cần quấn lấy tôi nữa được không? Tôi đã nói với anh rất nhiều lần rồi, đời này tôi không có khả năng yêu anh, anh nên hết hy vọng đi!"
“Đời này, cho dù không chiếm được trái tim của em, anh cũng muốn người của em! Em chờ người khác gọi em là Trịnh phu nhân đi!"
“anh! Có phải tôi chết anh mới chịu bỏ qua cho tôi? Được! Vậy tôi chết cho anh xem!"
Lúc Quý Tiết cầm bó hoa đẩy cửa vào, phim ngôn tình cẩu huyết trong TV đang chiếu đến đoạn cao trào.
Hà Nhạc Nhạc vừa truyền nước xong nhìn hắn mỉm cười, lẳng lặng nhìn hắn đem hoa bách hợp cắm vào bình.
Cắm hoa xong, Quý Tiết đi đến bên cạnh Hà Nhạc Nhạc, cúi người hôn một cái, một cái không đủ liền hôn trộm liên tiếp hai ba cái, cho đến khi cô không đủ không khí giãy dụa mới miễn cưỡng đứng thẳng người lên ‘thu miệng lại’.
“Sao vẫn xem TV vậy, rất chán hả?"
“Ừ." Hà Nhạc Nhạc gật gật đầu, ở bệnh viện ba ngày, uống một đống thuốc Đông y, mỗi ngày châm cứu xoa bóp mát xa, đúng giờ sử dụng một số máy móc không biết tên, tuy rằng sau ba ngày thân thể thoải mái không ít, sắc mặt nhìn bằng mắt thường cũng thấy được ngày càng hồng hào hơn, nhưng như vậy rất không thú vị. Hơn nữa nếu như thật sự ngây ngốc ở đây bảy ngày, người cô sẽ mốc lên luôn. “anhcó thể nói với bác sĩ Tông giúp em được không, em thật sự cảm thấy thân thể đã tốt lên rất nhiều rồi."
Vẻ mặt Quý Tiết tươi cười nhìn cô, cũng không trả lời.
“Sao, xảy ra chuyện gì?"
“thật muốn… một ngụm nuốt em vào trong bụng."
Hà Nhạc Nhạc vô tội nháy mắt mấy cái, không rõ bản thân làm sao lại chọc tới hắn nữa, mấy ngày nay tất cả cô đều nghe theo hắn. Trong lòng nghĩ như thế, cái miệng nhỏ nhắn cũng tự nhiên bĩu lại.
“thật sự là ── đáng yêu muốn chết!" đang nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, Quý Tiết sung sướng hôn lên mặt cô.
“Tiểu Du! Đừng!" Trong TV truyền đến tiếng nam nhân khàn giọng la lên.
Hà Nhạc Nhạc đẩy đầu Quý Tiết ra nhìn về phía màn hình.
“Đẹp như vậy sao? hắn đang diễn gì vậy?" Quý Tiết hỏi.
Hà Nhạc Nhạc liếc mắt nhìn Quý Tiết, “Nữ 2 chịu không nổi sự theo đuổi của nam 2 nên nhảy lầu."
“… Đây là kịch bản ai viết mà ngu ngốc quá vậy?" Quý Tiết ôm Hà Nhạc Nhạc ngồi vào trên sô pha.
“anh có muốn biết ‘tình tiết của tác phẩm’ này không?"
“Em biết sao?"
“Ừ. Em đã xem kết phim rồi."
Quý Tiết nghĩ nghĩ, “Nữ 2 nhảy lầu không chết thành người thực vật, nam 2 thâm tình làm bạn bên cạnh chờ nữ 2 tỉnh lại?"
Hà Nhạc Nhạc lắc lắc đầu, “anh chỉ đoán đúng một phần thôi, nam 2 thâm tình làm bạn nhưng nữ 2 vẫn không tỉnh lại, rơi vào đường cùng đành đi tìm nam 1, kết quả nam 1 làm nữ 2 tỉnh lại, nhưng nam 1 chỉ thích nữ 1, nữ 2 dưới sự tuyệt vọng gả cho nam 3."
“…"
Nhìn thấy biểu cảm giống như ăn phải ruồi bọ của Quý Tiết, Hà Nhạc Nhạc không nhịn được, cúi đầu cười thành tiếng.
Quý Tiết nhìn không rời mắt tươi cười ngọt ngào của cô, trong đôi mắt phong lưu xinh đẹp tràn đầy vẻ hưởng thụ.
Hà Nhạc Nhạc ngừng cười, liếc mắt nhìn tivi, thử hỏi, “anh không thấy là, nam hai như vậy rất ngốc sao?"
“thật là rất ngốc."
“anh cũng cảm thấy hắn nên buông tay sớm sao?" Hai mắt Hà Nhạc Nhạc tỏa sáng hỏi.
“không, anh chỉ cảm thấy sao hắn có thể ngốc như vậy chứ, đi tìm nam nhân khác để làm nữ nhân mình yêu tỉnh lại." Quý Tiết cười nhạo nói.
“…" cô biết mà. Đối với loại người làm ra chuyện nhảy lầu, nam nhân này sẽ không cảm thấy có gì không đúng.
Chết… Tuy rằng chết đúng là có thể giải quyết rất nhiều vấn đề, nhưng đã chết, dù giải quyết được vấn đề thì có ý nghĩa gì nữa chứ?
“Đúng rồi, chuyện Tần Chi Tu và Đỗ Vi thế nào rồi?" Hà Nhạc Nhạc nói sang chuyện khác.
“… Chuyện này anh cũng không để ý, mặc kệ bọn họ ồn ào, Đỗ Vi chắc là thấy tin đồn tình cảm đanghot, nhưng cô ta cũng không sợ bị phản lại."
“Đậu Đỏ có khỏe không?"
“Yên tâm, nó không bị đói, mỗi ngày đều ăn ngủ, tỉnh ngủ liền lăn lộn khắp nơi."
Sau khi cô nằm viện Quý Tiết nhờ chú Ý đem Đậu Đỏ về nhà trọ, có dì Vương ở đó, chắc chắn thoải mái hơn khi ở với cô rồi.
“Quý Tiết, em muốn xuất viện."
“… nói lời dễ nghe một chút đi."
“…" Hà Nhạc Nhạc mấy lần há mồm, nhưng cuối cùng một chữ cũng không nói, buồn rầu nhíu mày.
cô gái ngốc, “Hôn anh". Nhưng hắn yêu.
Chủ động đưa môi lại gần hắn, Hà Nhạc Nhạc dụng tâm hôn lên môi hắn.
Người, nhất là nam nhân, luôn tràn ngập ý chí chinh phục và ham muốn chiếm giữ, một khi đã tới tay, sau đó thường rất nhanh chán ghét.
“Nguyễn tiên sinh? anh không vào sao?" Ngoài cửa truyền đến tiếng nói chuyện của y tá.
Quý Tiết cúi đầu nhìn vào mắt Hà Nhạc Nhạc, vẻ mặt Hà Nhạc Nhạc cũng không thay đổi, vẫn nhu thuận dựa vào hắn như trước.
đi theo y tá vào phòng, y tá kỳ quái nhìn nhìn ba người, đưa thuốc Đông y cho Hà Nhạc Nhạc liền chạy nhanh ra khỏi phòng bệnh.
Nguyễn Lân…
Lần trước sau khi rời khỏi nhà trọ có gặp qua một lần, hắn vẫn giống vậy… “Phong độ cao quý, khí chất bất phàm." Thấy Nguyễn Lân không mở miệng nói, Hà Nhạc Nhạc cũng không lên tiếng, cúi đầu uống thuốc Đông y.
“Em… có khỏe không?"
“cô ấy tốt lắm. Nhưng sau này cô ấy như thế nào, cũng không cần cậu quan tâm." Dáng vẻ Quý Tiết nóilời này vừa đàng hoàng vừa kiêu ngạo.
Lông mày Nguyễn Lân nhếch lên, “A? Tôi hỏi đến ai, lúc nào thì cần sự đồng ý của cậu vậy?"
“A, cậu hỏi những người khác đương nhiên tôi mặc kệ, nhưng mà cô ấy, ngại quá… là của tôi."
“Của cậu?"
Lông mi Quý Tiết nháy nháy, lấy chén thuốc trong tay Hà Nhạc Nhạc, ngửa đầu uống một hớp rồi nâng cằm cô lên theo nụ hôn đưa thuốc vào miệng cô.
“Ừ…" Thuốc không kịp nuốt theo khóe miệng của cô trượt xuống, dọc theo cằm trượt xuống gáy, Quý Tiết lập tức vươn đầu lưỡi liếm theo giọt nước, từ đầu đến đuôi đùa nghịch theo dấu vết giọt nước cực kỳ sắc tình từ gáy đến khóe miệng.
“Quý Tiết!" Hà Nhạc Nhạc bối rối nhỏ giọng kêu lên, ánh mắt vội vàng xẹt qua mặt Nguyễn Lân.
“... Nếu như cô ấy là của cậu, vậy Lê Dĩ Quyền thì sao?"
“anh mặc kệ ai để ý? hắn sao? Rốt cuộc anh có chỗ nào kém hơn hắn chứ?"
“Xem như tôi cầu xin anh, anh không cần quấn lấy tôi nữa được không? Tôi đã nói với anh rất nhiều lần rồi, đời này tôi không có khả năng yêu anh, anh nên hết hy vọng đi!"
“Đời này, cho dù không chiếm được trái tim của em, anh cũng muốn người của em! Em chờ người khác gọi em là Trịnh phu nhân đi!"
“anh! Có phải tôi chết anh mới chịu bỏ qua cho tôi? Được! Vậy tôi chết cho anh xem!"
Lúc Quý Tiết cầm bó hoa đẩy cửa vào, phim ngôn tình cẩu huyết trong TV đang chiếu đến đoạn cao trào.
Hà Nhạc Nhạc vừa truyền nước xong nhìn hắn mỉm cười, lẳng lặng nhìn hắn đem hoa bách hợp cắm vào bình.
Cắm hoa xong, Quý Tiết đi đến bên cạnh Hà Nhạc Nhạc, cúi người hôn một cái, một cái không đủ liền hôn trộm liên tiếp hai ba cái, cho đến khi cô không đủ không khí giãy dụa mới miễn cưỡng đứng thẳng người lên ‘thu miệng lại’.
“Sao vẫn xem TV vậy, rất chán hả?"
“Ừ." Hà Nhạc Nhạc gật gật đầu, ở bệnh viện ba ngày, uống một đống thuốc Đông y, mỗi ngày châm cứu xoa bóp mát xa, đúng giờ sử dụng một số máy móc không biết tên, tuy rằng sau ba ngày thân thể thoải mái không ít, sắc mặt nhìn bằng mắt thường cũng thấy được ngày càng hồng hào hơn, nhưng như vậy rất không thú vị. Hơn nữa nếu như thật sự ngây ngốc ở đây bảy ngày, người cô sẽ mốc lên luôn. “anhcó thể nói với bác sĩ Tông giúp em được không, em thật sự cảm thấy thân thể đã tốt lên rất nhiều rồi."
Vẻ mặt Quý Tiết tươi cười nhìn cô, cũng không trả lời.
“Sao, xảy ra chuyện gì?"
“thật muốn… một ngụm nuốt em vào trong bụng."
Hà Nhạc Nhạc vô tội nháy mắt mấy cái, không rõ bản thân làm sao lại chọc tới hắn nữa, mấy ngày nay tất cả cô đều nghe theo hắn. Trong lòng nghĩ như thế, cái miệng nhỏ nhắn cũng tự nhiên bĩu lại.
“thật sự là ── đáng yêu muốn chết!" đang nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, Quý Tiết sung sướng hôn lên mặt cô.
“Tiểu Du! Đừng!" Trong TV truyền đến tiếng nam nhân khàn giọng la lên.
Hà Nhạc Nhạc đẩy đầu Quý Tiết ra nhìn về phía màn hình.
“Đẹp như vậy sao? hắn đang diễn gì vậy?" Quý Tiết hỏi.
Hà Nhạc Nhạc liếc mắt nhìn Quý Tiết, “Nữ 2 chịu không nổi sự theo đuổi của nam 2 nên nhảy lầu."
“… Đây là kịch bản ai viết mà ngu ngốc quá vậy?" Quý Tiết ôm Hà Nhạc Nhạc ngồi vào trên sô pha.
“anh có muốn biết ‘tình tiết của tác phẩm’ này không?"
“Em biết sao?"
“Ừ. Em đã xem kết phim rồi."
Quý Tiết nghĩ nghĩ, “Nữ 2 nhảy lầu không chết thành người thực vật, nam 2 thâm tình làm bạn bên cạnh chờ nữ 2 tỉnh lại?"
Hà Nhạc Nhạc lắc lắc đầu, “anh chỉ đoán đúng một phần thôi, nam 2 thâm tình làm bạn nhưng nữ 2 vẫn không tỉnh lại, rơi vào đường cùng đành đi tìm nam 1, kết quả nam 1 làm nữ 2 tỉnh lại, nhưng nam 1 chỉ thích nữ 1, nữ 2 dưới sự tuyệt vọng gả cho nam 3."
“…"
Nhìn thấy biểu cảm giống như ăn phải ruồi bọ của Quý Tiết, Hà Nhạc Nhạc không nhịn được, cúi đầu cười thành tiếng.
Quý Tiết nhìn không rời mắt tươi cười ngọt ngào của cô, trong đôi mắt phong lưu xinh đẹp tràn đầy vẻ hưởng thụ.
Hà Nhạc Nhạc ngừng cười, liếc mắt nhìn tivi, thử hỏi, “anh không thấy là, nam hai như vậy rất ngốc sao?"
“thật là rất ngốc."
“anh cũng cảm thấy hắn nên buông tay sớm sao?" Hai mắt Hà Nhạc Nhạc tỏa sáng hỏi.
“không, anh chỉ cảm thấy sao hắn có thể ngốc như vậy chứ, đi tìm nam nhân khác để làm nữ nhân mình yêu tỉnh lại." Quý Tiết cười nhạo nói.
“…" cô biết mà. Đối với loại người làm ra chuyện nhảy lầu, nam nhân này sẽ không cảm thấy có gì không đúng.
Chết… Tuy rằng chết đúng là có thể giải quyết rất nhiều vấn đề, nhưng đã chết, dù giải quyết được vấn đề thì có ý nghĩa gì nữa chứ?
“Đúng rồi, chuyện Tần Chi Tu và Đỗ Vi thế nào rồi?" Hà Nhạc Nhạc nói sang chuyện khác.
“… Chuyện này anh cũng không để ý, mặc kệ bọn họ ồn ào, Đỗ Vi chắc là thấy tin đồn tình cảm đanghot, nhưng cô ta cũng không sợ bị phản lại."
“Đậu Đỏ có khỏe không?"
“Yên tâm, nó không bị đói, mỗi ngày đều ăn ngủ, tỉnh ngủ liền lăn lộn khắp nơi."
Sau khi cô nằm viện Quý Tiết nhờ chú Ý đem Đậu Đỏ về nhà trọ, có dì Vương ở đó, chắc chắn thoải mái hơn khi ở với cô rồi.
“Quý Tiết, em muốn xuất viện."
“… nói lời dễ nghe một chút đi."
“…" Hà Nhạc Nhạc mấy lần há mồm, nhưng cuối cùng một chữ cũng không nói, buồn rầu nhíu mày.
cô gái ngốc, “Hôn anh". Nhưng hắn yêu.
Chủ động đưa môi lại gần hắn, Hà Nhạc Nhạc dụng tâm hôn lên môi hắn.
Người, nhất là nam nhân, luôn tràn ngập ý chí chinh phục và ham muốn chiếm giữ, một khi đã tới tay, sau đó thường rất nhanh chán ghét.
“Nguyễn tiên sinh? anh không vào sao?" Ngoài cửa truyền đến tiếng nói chuyện của y tá.
Quý Tiết cúi đầu nhìn vào mắt Hà Nhạc Nhạc, vẻ mặt Hà Nhạc Nhạc cũng không thay đổi, vẫn nhu thuận dựa vào hắn như trước.
đi theo y tá vào phòng, y tá kỳ quái nhìn nhìn ba người, đưa thuốc Đông y cho Hà Nhạc Nhạc liền chạy nhanh ra khỏi phòng bệnh.
Nguyễn Lân…
Lần trước sau khi rời khỏi nhà trọ có gặp qua một lần, hắn vẫn giống vậy… “Phong độ cao quý, khí chất bất phàm." Thấy Nguyễn Lân không mở miệng nói, Hà Nhạc Nhạc cũng không lên tiếng, cúi đầu uống thuốc Đông y.
“Em… có khỏe không?"
“cô ấy tốt lắm. Nhưng sau này cô ấy như thế nào, cũng không cần cậu quan tâm." Dáng vẻ Quý Tiết nóilời này vừa đàng hoàng vừa kiêu ngạo.
Lông mày Nguyễn Lân nhếch lên, “A? Tôi hỏi đến ai, lúc nào thì cần sự đồng ý của cậu vậy?"
“A, cậu hỏi những người khác đương nhiên tôi mặc kệ, nhưng mà cô ấy, ngại quá… là của tôi."
“Của cậu?"
Lông mi Quý Tiết nháy nháy, lấy chén thuốc trong tay Hà Nhạc Nhạc, ngửa đầu uống một hớp rồi nâng cằm cô lên theo nụ hôn đưa thuốc vào miệng cô.
“Ừ…" Thuốc không kịp nuốt theo khóe miệng của cô trượt xuống, dọc theo cằm trượt xuống gáy, Quý Tiết lập tức vươn đầu lưỡi liếm theo giọt nước, từ đầu đến đuôi đùa nghịch theo dấu vết giọt nước cực kỳ sắc tình từ gáy đến khóe miệng.
“Quý Tiết!" Hà Nhạc Nhạc bối rối nhỏ giọng kêu lên, ánh mắt vội vàng xẹt qua mặt Nguyễn Lân.
“... Nếu như cô ấy là của cậu, vậy Lê Dĩ Quyền thì sao?"
Tác giả :
Giang Sơn Đa Tiêu