Nhà Ta Nữ Quỷ Siêu Hung
Chương 24 Xin chào, nhân viên bảo trì đồng hồ Nước
Nhìn tới cái lời mời này, không ít người trong nhóm do dự một chút sau đó đều ấn tiếp nhận, mà Cao Dương càng không cần phải nói, trong nháy mắt nhìn thấy lời mời liền ấn vào.
Rất nhanh, theo lời mời được kết nối, đập vào mắt là một căn phòng có ánh đèn đang lóe lên, kèm theo đó là một loại âm thanh giống như là giọt nước rơi ở trên sàn nhà “tích tích" đều đều rơi xuống.
Ống kính lay động không ngừng cùng với thân thể trong tầm mắt không ngừng run lên đã đầy đủ hiện lên giờ phút này trong lòng người cầm điện thoại đang vô cùng kinh hoảng.
Vừa mở lên là cái bầu không khí này, điểm sợ hãi ngay lập tức đạt tới max trị số.
Những thành viên trong Group Chat đang kết nối video nhìn thấy hình ảnh như vậy đều theo bản năng trở nên khẩn trương, chỉ có Cao Dương, sau khi trầm ngâm một chút thì sâu kín gửi tới một câu. "Ngươi mở video ra nhưng không nói cái gì, là để cho chúng ta nhìn toàn bộ quá trình ngươi bị giết sau đó để cho mọi người nhìn lấy mà làm gương sao?"
Cái lời này vừa thốt ra, vốn trong lòng mọi người đang ở trong bầu không khí khủng hoảng bỗng nhiên biến đổi, toàn bộ nghe được câu nói của Cao Dương khóe miệng bỗng nhiên co giật, cố nhịn không phun ra ngoài một ngụm lão huyết.
"Nói, nói cái gì?" Một thanh âm tràn đầy run rẩy vang lên trong video.
Nghe được thanh âm, đầu tiên Cao Dương ngẩn ra, vốn còn cho rằng lấy cái loại nickname tràn đầy thâm ý [Đại bảo kiếm 18cm] nhất định là một tên trạch nam có khát vọng đặc thù.
Nhưng không nghĩ đến lại là một cô em.
"Địa chỉ." Cao Dương nói.
"Ngọc Lân Biệt Uyển tòa số 7 phòng 1303."
Vừa thấy địa chỉ, Cao Dương mới đi tới cửa tiểu khu chợt dừng bước chân một chút, sắc mặt có chút cổ quái, không vì cái gì khác, bởi vì lúc trước Cao Dương mua nhà ở cũng là tòa số 7 trong Ngọc Lân Biệt Uyển, chẳng qua là ở lầu 11.
Thấy vậy, sau khi trầm ngâm một chút, Cao Dương lần nữa nói thêm một câu. "Chúc ngươi bình an."
Thanh âm vừa ra, Cao Dương đã tắt video.
Sau đó trong lòng thành viên Group Chat đang kết nối video không nhịn được đều xổ một câu "ĐCM"
Vốn là lúc nghe được Cao Dương hỏi địa chỉ, tất cả mọi người đều cho là Cao Dương có biện pháp gì tìm người giúp đỡ, kết quả vừa nói địa chỉ, ngươi ‘Cmn’ lại đến một câu "Chúc ngươi bình an".
Trò gì đây?
Trái lại, sau khi Cao Dương tắt video, hắn nhìn lên tiểu khu trước mặt bắt đầu xoắn suýt, theo như những người trong nhóm nghị luận lúc trước, con quỷ kia đúng là Sát Quỷ, nói các khác, con quỷ kia ít nhất là quỷ vật cấp ba, thậm chí còn có khả năng cao hơn.
Cao Dương thật sự không biết thực lực của mình bây giờ có thể giải quyết được hay không, lựa chọn tốt nhất chính là khoanh tay đứng nhìn, dù sao mình vừa mới vào nhóm, cùng người kia cũng không quen.
Nhưng suy nghĩ một chút, Cao Dương vẫn là cắn răng đem điện thoại bỏ vào túi sau đó chạy nhanh, hắn mặc dù không muốn xả thân phạm hiểm, nhưng vấn đề là cái kẻ ngu kia sao lại dẫn quỷ vật đến tiểu khu? Ai biết được lúc nào mình về nhà sẽ bị theo dõi?
Huống chi gan lớn chết no, nhát gan chết đói, lúc này Cao Dương đúng là đang thiếu điểm số hệ thống, ở xa không nói, liền ngay tại tiểu khu của mình nếu không đi thử vận may một chút thì làm thế nào cũng không thể nói nổi.
Xảy ra vấn đề gì ghê gớm liền gọi lão bà Liễu Chiêu Vân ra, Cao Dương cảm thấy thế nào cũng có thể trấn áp được cái vùng này.
Trong lúc đủ loại suy nghĩ thoáng qua trong đầu, Cao Dương đã vọt tới dưới lầu tiểu khu của mình.
Cùng lúc đó, trong phòng, Nghiêm Tiểu Yên đang trốn dưới gầm giường, gắt gao che lấy miệng mình không để cho âm thanh kinh hãi phát ra ngoài.
Giờ phút này người đang xem video cũng không có một ai dám lên tiếng, đều mượn camera điện thoại mà nhìn, trong phòng đang vô cùng yên tĩnh, cái loại âm thanh “tích tích" giọt nước nhỏ xuống sàn nhà bằng gỗ lại lộ ra đặc biệt chói tai.
Tần số ánh đèn chớp lóe ngày càng lớn, dưới sự ảnh hưởng của ánh đèn, trong lòng Nghiêm Tiểu Yên ngoại trừ đang sợ hãi ra, lại càng thêm mấy phần gấp gáp.
Mà để cho trong lòng Nghiêm Tiểu Yên càng thêm nóng nảy cùng khẩn trương là cái âm thanh “tích tích" này chẳng những không có dừng lại, ngược lại càng ngày càng rõ ràng.
Hơn nữa theo thời gian trôi qua, âm thanh vang vong ở bên tai Nghiêm Tiểu Yên cũng càng ngày càng gần.
"Tích tích"
"Tích tích"
"Tích tích"
.........................
Rốt cuộc, âm thành càng ngày càng gần, thậm chí ở trong cảm giác của Nghiêm Tiểu Yên, âm thanh “tích tích" của giọt nước kia chính là vang lên ở bên trong gian phòng của mình.
Tâm tình đang ở trong sự lo lắng không yên, âm thanh “tích tích" lại vang lên một lần nữa.
Sau đó, một giọt máu đỏ tươi sền sệt cứ như vậy nhỏ xuống ở một bên giường, dưới ánh đèn lấp lánh, màu máu đỏ tươi cứ như vậy in vào trong mắt Nghiêm Tiểu Yên, hơn nữa còn chói mắt vô cùng để cho nàng đang trốn dưới giường trong lòng chợt kinh hoảng khiến cho thân thể nhẹ run lên.
Dưới sự lay động nhẹ này, thân thể toàn bộ thành viên Group đang cùng quan sát video cũng giật mình một cái giống như là mình cũng bị như thế.
"ĐM!"
Cùng lúc đó, trong điện thoại cũng truyền đến tiếng kêu kinh hãi của đám thành viên, ở trong căn phòng yên tĩnh mờ tối này lại lộ ra rõ ràng như vậy.
Mà lúc nghe tiếng kinh hãi của thành viên Group truyền tới từ trong điện thoại, vẻ mặt Nghiêm Tiểu Yên đại biến, vội vàng tắt đi video, ngay tại lúc nàng tắt đi video, vốn tất cả ánh đèn trong phòng đang còn lờ mờ giống như bị phá hư, toàn bộ đồng loạt tối xuống.
Chỉ có ánh đèn từ lầu dưới cùng đèn đường xuyên vào cửa sổ đến trong phòng, khiến cho người ta loáng thoáng thấy rõ một chút đồ vật ở gần.
Thay đổi chợt đến cùng với ánh sáng hoàn toàn mất đi để cho Nghiêm Tiểu Yên càng trở nên kinh hoàng, nước mắt không cầm được bắt đầu tràn ra.
"Phanh"
Nhưng mà, liền ở giây tiếp theo, theo sau một tiếng vang lớn, cửa chính trong nhà Nghiêm Tiểu Yên chợt bị đá văng, mấy giây sau, một cái đầu lặng lẽ lộ ra từ cửa chính nhà nàng.
Tầm mắt Cao Dương quan sát căn phòng mờ tối một chút, sau đó ngượng ngùng hô một tiếng. "Xin chào, nhân viên bảo trì đồng hồ nước, xin hỏi có ai ở nhà không?"
Rất nhanh, theo lời mời được kết nối, đập vào mắt là một căn phòng có ánh đèn đang lóe lên, kèm theo đó là một loại âm thanh giống như là giọt nước rơi ở trên sàn nhà “tích tích" đều đều rơi xuống.
Ống kính lay động không ngừng cùng với thân thể trong tầm mắt không ngừng run lên đã đầy đủ hiện lên giờ phút này trong lòng người cầm điện thoại đang vô cùng kinh hoảng.
Vừa mở lên là cái bầu không khí này, điểm sợ hãi ngay lập tức đạt tới max trị số.
Những thành viên trong Group Chat đang kết nối video nhìn thấy hình ảnh như vậy đều theo bản năng trở nên khẩn trương, chỉ có Cao Dương, sau khi trầm ngâm một chút thì sâu kín gửi tới một câu. "Ngươi mở video ra nhưng không nói cái gì, là để cho chúng ta nhìn toàn bộ quá trình ngươi bị giết sau đó để cho mọi người nhìn lấy mà làm gương sao?"
Cái lời này vừa thốt ra, vốn trong lòng mọi người đang ở trong bầu không khí khủng hoảng bỗng nhiên biến đổi, toàn bộ nghe được câu nói của Cao Dương khóe miệng bỗng nhiên co giật, cố nhịn không phun ra ngoài một ngụm lão huyết.
"Nói, nói cái gì?" Một thanh âm tràn đầy run rẩy vang lên trong video.
Nghe được thanh âm, đầu tiên Cao Dương ngẩn ra, vốn còn cho rằng lấy cái loại nickname tràn đầy thâm ý [Đại bảo kiếm 18cm] nhất định là một tên trạch nam có khát vọng đặc thù.
Nhưng không nghĩ đến lại là một cô em.
"Địa chỉ." Cao Dương nói.
"Ngọc Lân Biệt Uyển tòa số 7 phòng 1303."
Vừa thấy địa chỉ, Cao Dương mới đi tới cửa tiểu khu chợt dừng bước chân một chút, sắc mặt có chút cổ quái, không vì cái gì khác, bởi vì lúc trước Cao Dương mua nhà ở cũng là tòa số 7 trong Ngọc Lân Biệt Uyển, chẳng qua là ở lầu 11.
Thấy vậy, sau khi trầm ngâm một chút, Cao Dương lần nữa nói thêm một câu. "Chúc ngươi bình an."
Thanh âm vừa ra, Cao Dương đã tắt video.
Sau đó trong lòng thành viên Group Chat đang kết nối video không nhịn được đều xổ một câu "ĐCM"
Vốn là lúc nghe được Cao Dương hỏi địa chỉ, tất cả mọi người đều cho là Cao Dương có biện pháp gì tìm người giúp đỡ, kết quả vừa nói địa chỉ, ngươi ‘Cmn’ lại đến một câu "Chúc ngươi bình an".
Trò gì đây?
Trái lại, sau khi Cao Dương tắt video, hắn nhìn lên tiểu khu trước mặt bắt đầu xoắn suýt, theo như những người trong nhóm nghị luận lúc trước, con quỷ kia đúng là Sát Quỷ, nói các khác, con quỷ kia ít nhất là quỷ vật cấp ba, thậm chí còn có khả năng cao hơn.
Cao Dương thật sự không biết thực lực của mình bây giờ có thể giải quyết được hay không, lựa chọn tốt nhất chính là khoanh tay đứng nhìn, dù sao mình vừa mới vào nhóm, cùng người kia cũng không quen.
Nhưng suy nghĩ một chút, Cao Dương vẫn là cắn răng đem điện thoại bỏ vào túi sau đó chạy nhanh, hắn mặc dù không muốn xả thân phạm hiểm, nhưng vấn đề là cái kẻ ngu kia sao lại dẫn quỷ vật đến tiểu khu? Ai biết được lúc nào mình về nhà sẽ bị theo dõi?
Huống chi gan lớn chết no, nhát gan chết đói, lúc này Cao Dương đúng là đang thiếu điểm số hệ thống, ở xa không nói, liền ngay tại tiểu khu của mình nếu không đi thử vận may một chút thì làm thế nào cũng không thể nói nổi.
Xảy ra vấn đề gì ghê gớm liền gọi lão bà Liễu Chiêu Vân ra, Cao Dương cảm thấy thế nào cũng có thể trấn áp được cái vùng này.
Trong lúc đủ loại suy nghĩ thoáng qua trong đầu, Cao Dương đã vọt tới dưới lầu tiểu khu của mình.
Cùng lúc đó, trong phòng, Nghiêm Tiểu Yên đang trốn dưới gầm giường, gắt gao che lấy miệng mình không để cho âm thanh kinh hãi phát ra ngoài.
Giờ phút này người đang xem video cũng không có một ai dám lên tiếng, đều mượn camera điện thoại mà nhìn, trong phòng đang vô cùng yên tĩnh, cái loại âm thanh “tích tích" giọt nước nhỏ xuống sàn nhà bằng gỗ lại lộ ra đặc biệt chói tai.
Tần số ánh đèn chớp lóe ngày càng lớn, dưới sự ảnh hưởng của ánh đèn, trong lòng Nghiêm Tiểu Yên ngoại trừ đang sợ hãi ra, lại càng thêm mấy phần gấp gáp.
Mà để cho trong lòng Nghiêm Tiểu Yên càng thêm nóng nảy cùng khẩn trương là cái âm thanh “tích tích" này chẳng những không có dừng lại, ngược lại càng ngày càng rõ ràng.
Hơn nữa theo thời gian trôi qua, âm thanh vang vong ở bên tai Nghiêm Tiểu Yên cũng càng ngày càng gần.
"Tích tích"
"Tích tích"
"Tích tích"
.........................
Rốt cuộc, âm thành càng ngày càng gần, thậm chí ở trong cảm giác của Nghiêm Tiểu Yên, âm thanh “tích tích" của giọt nước kia chính là vang lên ở bên trong gian phòng của mình.
Tâm tình đang ở trong sự lo lắng không yên, âm thanh “tích tích" lại vang lên một lần nữa.
Sau đó, một giọt máu đỏ tươi sền sệt cứ như vậy nhỏ xuống ở một bên giường, dưới ánh đèn lấp lánh, màu máu đỏ tươi cứ như vậy in vào trong mắt Nghiêm Tiểu Yên, hơn nữa còn chói mắt vô cùng để cho nàng đang trốn dưới giường trong lòng chợt kinh hoảng khiến cho thân thể nhẹ run lên.
Dưới sự lay động nhẹ này, thân thể toàn bộ thành viên Group đang cùng quan sát video cũng giật mình một cái giống như là mình cũng bị như thế.
"ĐM!"
Cùng lúc đó, trong điện thoại cũng truyền đến tiếng kêu kinh hãi của đám thành viên, ở trong căn phòng yên tĩnh mờ tối này lại lộ ra rõ ràng như vậy.
Mà lúc nghe tiếng kinh hãi của thành viên Group truyền tới từ trong điện thoại, vẻ mặt Nghiêm Tiểu Yên đại biến, vội vàng tắt đi video, ngay tại lúc nàng tắt đi video, vốn tất cả ánh đèn trong phòng đang còn lờ mờ giống như bị phá hư, toàn bộ đồng loạt tối xuống.
Chỉ có ánh đèn từ lầu dưới cùng đèn đường xuyên vào cửa sổ đến trong phòng, khiến cho người ta loáng thoáng thấy rõ một chút đồ vật ở gần.
Thay đổi chợt đến cùng với ánh sáng hoàn toàn mất đi để cho Nghiêm Tiểu Yên càng trở nên kinh hoàng, nước mắt không cầm được bắt đầu tràn ra.
"Phanh"
Nhưng mà, liền ở giây tiếp theo, theo sau một tiếng vang lớn, cửa chính trong nhà Nghiêm Tiểu Yên chợt bị đá văng, mấy giây sau, một cái đầu lặng lẽ lộ ra từ cửa chính nhà nàng.
Tầm mắt Cao Dương quan sát căn phòng mờ tối một chút, sau đó ngượng ngùng hô một tiếng. "Xin chào, nhân viên bảo trì đồng hồ nước, xin hỏi có ai ở nhà không?"
Tác giả :
Ninh Thái Thần Nhị Thế