Nha Hoàn Có Điểm!
Chương 4: Té xỉu (lần 1) !
" Ta đang giúp ngươi mát xa a, tiểu thư, ngô mụ nói ấn ấn nhiều, sờ sờ nhiều, bộ ngực sẽ biến lớn a. Tiểu thư, ngươi đừng thẹn thùng a, mau để ta mát xa cho ngươi, về sau mỗi ngày ta đều sẽ ấn ấn ngươi." Đôi mắt vô tội của Hạ Tiểu Tiểu mở to, bàn tay lại vươn ra muốn sờ tiếp.
" Dừng tay! Quái đản! Ngô mụ nói bậy bạ cái gì đó!" Ở trong bồn tắm Vưu Đức Ân tránh né khó khăn, nước sớm đã thấm ướt toàn thân Hạ Tiểu Tiểu.
" Tiểu thư! Tiểu thư! Ngươi đừng lộn xộn a!" Ở ngoài bồn tắm Hạ Tiểu Tiểu sốt ruột dậm chân.
" Đáng chết, ngươi mau đi ra ngoài cho ta!" Vưu Đức Ân ở trong bồn cuống cuồng quát lớn.
Rốt cục, Hạ Tiểu Tiểu không thể nhịn được nữa, đứng thẳng thân mình, thắt lưng thẳng tắp, lớn tiếng nói:" Tiểu thư, hầu hạ ngươi, thay ngươi giải nạn chính là việc Tiểu Tiểu phải làm, ngươi thẹn thùng làm gì a! Đừng lộn xộn nữa được không!"
Vì Hạ Tiểu Tiểu đột nhiên đứng dậy, quần áo ướt đẫm rốt cuộc cũng không che dấu được cảnh xuân ở trước ngực nàng, thấp thoáng, có thể nhìn thấy rõ ràng đường nét nở nang cùng với hai nhũ hoa màu phấn hồng, trời ơi…… Vưu Đức Ân ngơ ngác nhìn cảnh đẹp trước mắt, một luồng nhiệt lưu từ lỗ mũi phun ra," Ngươi, sao lại không mặc yếm?!" Hắn chỉ thấy trong đầu trống rỗng, sau đó, hai mắt khẽ đảo, bất tỉnh nhân sự……
" Cái yếm? A–" Hạ Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn xuống, không nhịn được thét chói tai, thuận tay lấy quần áo ở cái giá treo bên cạnh, che ở trước ngực, không đúng a, cái này thì có gì quan trọng đâu, nơi này chỉ có tiểu thư cùng nàng, lại không có người ngoài, có gì mà phải thẹn thùng?" Tiểu thư, này có……" Quay đầu lại vừa nhìn, tiểu thư đang từ từ chìm xuống trong bồn tắm.
" Tiểu thư, tiểu thư ngươi làm sao vậy?" Nàng kinh hãi, vội vàng tiến lên giữ chặt lấy đầu của tiểu thư, tại sao đầu của tiểu thư lại nặng như vậy? Máu từ chỗ nào chảy ra vậy? Nàng vừa gắng hết sức liều chết giữ chặt đầu tiểu thư, vừa lớn tiếng kêu la:" Người tới a! Người đâu mau tới a!! Tiểu thư đã xảy ra chuyện!! Mau tới a, cứu mạng a–"
Tiếng thét chói tai liên hồi, kinh động đến hạ nhân đang canh giữ ở viên ngoại, chỉ chốc lát sau, Vưu lão gia, quản gia, đều chạy tới" Xảy ra chuyện gì? Đây là xảy ra chuyện gì? Ân Ân làm sao vậy?" Vưu lão gia lo lắng vạn phần.
" Không có việc gì, hình như là tạm thời hôn mê. Tiểu Tiểu, ngươi đi ra ngoài trước đi. Ngô mụ, mang Tiểu Tiểu về buồng của nàng, những người khác, đều đi ra ngoài làm việc của mình đi, nơi này không có việc gì." Quản gia Vưu Tam điều khiển ra đâu vào đấy, chuyện quan trọng nhất trước mắt, là đem tiểu thư từ bồn tắm vớt ra, nhưng chuyện hắn vốn là thân nam nhi, cũng không thể để cho người khác biết.
" Đúng vậy. Tiểu Tiểu. Chúng ta đi thôi. Nơi này giao cho lão gia xử lý đi." Ngô mụ lên tiếng nói. Ngô mụ đã làm việc lâu năm trong phủ, nàng biết thân phận thật của tiểu thư. Bắt đầu từ Tiểu Tiểu trở đi, những người tiến vào trong phủ đều nghĩ Ân Ân chính là Đại tiểu thư.
" Chính là……" Nàng muốn ở bên cạnh tiểu thư.
" Tiểu Tiểu, nghe lời. Ta mang ngươi về buồng thay đổi quần áo, nhìn ngươi xem ướt nhẹt hết rồi." Không chia tay. Ngô mụ thật sự cứ đem Tiểu Tiểu kéo về phòng.
Chỉ trong chốc lát, đại phu liền vội vàng tiến đến. Hắn là người ngoài phủ duy nhất biết thân phận thực sự của Vưu Đức Ân.
" Đại phu. Ân Ân thế nào?" Vưu lão gia sốt ruột đi vòng quanh bên người đại phu. Ân Ân đã muốn rất nhiều năm chưa hề té xỉu mà chẳng rõ nguyên nhân như thế này. Trước đó đã xảy ra chuyện gì?
" Ừm, ừm, Vưu lão gia đừng gấp." Đại phu tìm mạch của Vưu Đức Ân, kiểm tra mí mắt của hắn, tay vuốt chòm râu mỉm cười gật đầu." Vưu lão gia hãy yên tâm. Ân Ân tiểu thư không có việc gì."
" Không có việc gì thì tại sao đột nhiên bất tỉnh, lại còn chảy máu?" Đại phu không phải là già rồi, y thuật bị thụt lùi đi chứ?
" A a, yên tâm đi, Ân Ân tiểu thư tuyệt đối không có việc gì, chỉ là…… Trưởng thành rồi, ta xem lão gia phải nhanh chóng chuẩn bị hôn sự cho Ân Ân tiểu thư." Đại phu ha ha cười, không nói rõ ràng. Hắn còn có thể nói như thế nào? Chẳng lẽ nói Ân Ân tiểu thư là bởi vì xuân tâm nảy sinh, khí huyết bốc lên não làm cho hôn mê bất tỉnh sao? Cũng không biết nàng tiểu thư giả mạo này rốt cuộc nhìn thấy cái gì, khiến cho bị kích thích mạnh đến như thế
" Trưởng thành? Hôn sự?" Vưu lão gia đột nhiên hiểu ra cái gì, hưng phấn vỗ vỗ đùi.
Lúc này, người trên giường hừ một tiếng, tỉnh lại.
" Cha?" Hắn mở mắt, nhìn đến trước giường đứng rất nhiều người, cảm thấy được có chút kỳ quái, phát sinh chuyện gì? Cố gắng chuyển động tế bào não như đang bị thiếu dưỡng khí, Vưu Đức Ân đột nhiên nhớ tới đến: Hạ Tiểu Tiểu cái xú nha đầu kia……
" Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu đâu?" Hắn ngồi dậy, nhìn khắp mọi nơi, nha đầu chết tiệt này, cái yếm cũng chưa mặc, cũng đừng để cho người khác nhìn thấy, đột nhiên hắn lại cảm giác thấy dưới thân lạnh lạnh, cúi đầu nhìn xuống, hắn chợt kêu thảm thiết:" A–" Hắn không có mặc cái gì, nha đầu Tiểu Tiểu kia liệu có phát hiện ra hắn là……
" Tiểu Tiểu hả, bảo Ngô mụ dẫn đi rồi, tiểu thư ngươi yên tâm đi, nàng vẫn không biết gì đâu." Nhìn thấy vẻ mặt hoảng loạn của Vưu Đức Ân, quản gia như thể biết hắn đang lo lắng cái gì, vội vàng ở một bên trả lời……
" A, vậy là tốt rồi, ta không có việc gì, đại khái là trời đang rất nóng, vừa rồi ngâm nước tắm quá lâu, có phần bị cảm nắng, nghỉ ngơi một lúc thì sẽ khỏe lại. Cha, các ngươi đều đi ra ngoài đi." Nhẹ nhàng thở ra, Vưu Đức Ân nằm lại trên giường, phất tay đuổi người.
" Được, được, Ân Ân, ngươi hãy nghỉ ngơi thoải mái, chúng ta đi trước." Vưu lão gia cười tủm tỉm dẫn quản gia cùng đại phu ra cửa.
" Lão gia, tiểu thư thế nào?" Ngô mụ đứng ở ngoài phòng lo lắng hỏi.
" Không có việc gì, không có việc gì, Ngô mụ, ngươi dẫn đại phu đến trướng phòng* lấy tiền, rồi đưa đại phu trở về đi."
" Vâng, đại phu, ngài theo ta đến." Ngô mụ lĩnh mệnh mà đi.
Vưu lão gia hưng phấn đứng ở trước cửa, nhìn quản gia hỏi:" Vưu Tam, việc ta bảo ngươi an bài thế nào
" Rất thuận lợi, các bà mối đã báo lên bốn đến năm mươi người được tuyển chọn, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của lão gia."
" Tốc độ rất nhanh a."
" Có tiền mọi việc đều thuận lợi, Vưu gia lại nổi danh như vậy, những người đó có người nào không muốn tiến vào Vưu phủ chúng ta?"
" Thật tốt quá! Thật tốt quá! Mau chóng thu xếp gặp mặt, ta muốn đích thân chọn lựa một chút. Sau đó để Ân Ân cùng các nàng ở chung chờ nảy sinh tình cảm, rồi mau chóng thành thân. Ai, may mắn vài năm nay thân thể của Ân Ân có chút tốt lên, ta luôn lo sợ hắn không thành thân, Vưu gia ta liền tuyệt hậu." Nghĩ đến thời gian trước kia, Vưu lão gia không nhịn được một phen lau nước mắt chua xót.
" Lão gia, không cần nghĩ nhiều, Ân Ân tiểu thư hiện tại đã tốt lắm, tuy thân mình còn có chút gầy yếu, nhưng là không ảnh hưởng đến việc thành thân, lão gia hãy an tâm đi."
“Ừ, nói cũng đúng, chúng ta mau mau đi lo liệu……" Vưu lão gia cùng quản gia vừa thương lượng, vừa đi càng lúc càng xa.
Chỗ ngoặt ở bức tường, Hạ Tiểu Tiểu len lén thò đầu qua.
Muốn an bài việc hôn sự cho tiểu thư? Nghe ý tứ của quản gia, hình như là bởi vì Vưu gia có tiền, nên những người đó mới muốn lấy tiểu thư, điều này sao có thể? Mặc dù ngực lép là có lỗi, nhưng cho tiểu thư bồi bổ, ấn ấn nhiều, ngực tiểu thư vẫn là có thể lớn lên nha, không được! Ta phải cố gắng! Hạ Tiểu Tiểu âm thầm tính toán.
" Dừng tay! Quái đản! Ngô mụ nói bậy bạ cái gì đó!" Ở trong bồn tắm Vưu Đức Ân tránh né khó khăn, nước sớm đã thấm ướt toàn thân Hạ Tiểu Tiểu.
" Tiểu thư! Tiểu thư! Ngươi đừng lộn xộn a!" Ở ngoài bồn tắm Hạ Tiểu Tiểu sốt ruột dậm chân.
" Đáng chết, ngươi mau đi ra ngoài cho ta!" Vưu Đức Ân ở trong bồn cuống cuồng quát lớn.
Rốt cục, Hạ Tiểu Tiểu không thể nhịn được nữa, đứng thẳng thân mình, thắt lưng thẳng tắp, lớn tiếng nói:" Tiểu thư, hầu hạ ngươi, thay ngươi giải nạn chính là việc Tiểu Tiểu phải làm, ngươi thẹn thùng làm gì a! Đừng lộn xộn nữa được không!"
Vì Hạ Tiểu Tiểu đột nhiên đứng dậy, quần áo ướt đẫm rốt cuộc cũng không che dấu được cảnh xuân ở trước ngực nàng, thấp thoáng, có thể nhìn thấy rõ ràng đường nét nở nang cùng với hai nhũ hoa màu phấn hồng, trời ơi…… Vưu Đức Ân ngơ ngác nhìn cảnh đẹp trước mắt, một luồng nhiệt lưu từ lỗ mũi phun ra," Ngươi, sao lại không mặc yếm?!" Hắn chỉ thấy trong đầu trống rỗng, sau đó, hai mắt khẽ đảo, bất tỉnh nhân sự……
" Cái yếm? A–" Hạ Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn xuống, không nhịn được thét chói tai, thuận tay lấy quần áo ở cái giá treo bên cạnh, che ở trước ngực, không đúng a, cái này thì có gì quan trọng đâu, nơi này chỉ có tiểu thư cùng nàng, lại không có người ngoài, có gì mà phải thẹn thùng?" Tiểu thư, này có……" Quay đầu lại vừa nhìn, tiểu thư đang từ từ chìm xuống trong bồn tắm.
" Tiểu thư, tiểu thư ngươi làm sao vậy?" Nàng kinh hãi, vội vàng tiến lên giữ chặt lấy đầu của tiểu thư, tại sao đầu của tiểu thư lại nặng như vậy? Máu từ chỗ nào chảy ra vậy? Nàng vừa gắng hết sức liều chết giữ chặt đầu tiểu thư, vừa lớn tiếng kêu la:" Người tới a! Người đâu mau tới a!! Tiểu thư đã xảy ra chuyện!! Mau tới a, cứu mạng a–"
Tiếng thét chói tai liên hồi, kinh động đến hạ nhân đang canh giữ ở viên ngoại, chỉ chốc lát sau, Vưu lão gia, quản gia, đều chạy tới" Xảy ra chuyện gì? Đây là xảy ra chuyện gì? Ân Ân làm sao vậy?" Vưu lão gia lo lắng vạn phần.
" Không có việc gì, hình như là tạm thời hôn mê. Tiểu Tiểu, ngươi đi ra ngoài trước đi. Ngô mụ, mang Tiểu Tiểu về buồng của nàng, những người khác, đều đi ra ngoài làm việc của mình đi, nơi này không có việc gì." Quản gia Vưu Tam điều khiển ra đâu vào đấy, chuyện quan trọng nhất trước mắt, là đem tiểu thư từ bồn tắm vớt ra, nhưng chuyện hắn vốn là thân nam nhi, cũng không thể để cho người khác biết.
" Đúng vậy. Tiểu Tiểu. Chúng ta đi thôi. Nơi này giao cho lão gia xử lý đi." Ngô mụ lên tiếng nói. Ngô mụ đã làm việc lâu năm trong phủ, nàng biết thân phận thật của tiểu thư. Bắt đầu từ Tiểu Tiểu trở đi, những người tiến vào trong phủ đều nghĩ Ân Ân chính là Đại tiểu thư.
" Chính là……" Nàng muốn ở bên cạnh tiểu thư.
" Tiểu Tiểu, nghe lời. Ta mang ngươi về buồng thay đổi quần áo, nhìn ngươi xem ướt nhẹt hết rồi." Không chia tay. Ngô mụ thật sự cứ đem Tiểu Tiểu kéo về phòng.
Chỉ trong chốc lát, đại phu liền vội vàng tiến đến. Hắn là người ngoài phủ duy nhất biết thân phận thực sự của Vưu Đức Ân.
" Đại phu. Ân Ân thế nào?" Vưu lão gia sốt ruột đi vòng quanh bên người đại phu. Ân Ân đã muốn rất nhiều năm chưa hề té xỉu mà chẳng rõ nguyên nhân như thế này. Trước đó đã xảy ra chuyện gì?
" Ừm, ừm, Vưu lão gia đừng gấp." Đại phu tìm mạch của Vưu Đức Ân, kiểm tra mí mắt của hắn, tay vuốt chòm râu mỉm cười gật đầu." Vưu lão gia hãy yên tâm. Ân Ân tiểu thư không có việc gì."
" Không có việc gì thì tại sao đột nhiên bất tỉnh, lại còn chảy máu?" Đại phu không phải là già rồi, y thuật bị thụt lùi đi chứ?
" A a, yên tâm đi, Ân Ân tiểu thư tuyệt đối không có việc gì, chỉ là…… Trưởng thành rồi, ta xem lão gia phải nhanh chóng chuẩn bị hôn sự cho Ân Ân tiểu thư." Đại phu ha ha cười, không nói rõ ràng. Hắn còn có thể nói như thế nào? Chẳng lẽ nói Ân Ân tiểu thư là bởi vì xuân tâm nảy sinh, khí huyết bốc lên não làm cho hôn mê bất tỉnh sao? Cũng không biết nàng tiểu thư giả mạo này rốt cuộc nhìn thấy cái gì, khiến cho bị kích thích mạnh đến như thế
" Trưởng thành? Hôn sự?" Vưu lão gia đột nhiên hiểu ra cái gì, hưng phấn vỗ vỗ đùi.
Lúc này, người trên giường hừ một tiếng, tỉnh lại.
" Cha?" Hắn mở mắt, nhìn đến trước giường đứng rất nhiều người, cảm thấy được có chút kỳ quái, phát sinh chuyện gì? Cố gắng chuyển động tế bào não như đang bị thiếu dưỡng khí, Vưu Đức Ân đột nhiên nhớ tới đến: Hạ Tiểu Tiểu cái xú nha đầu kia……
" Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu đâu?" Hắn ngồi dậy, nhìn khắp mọi nơi, nha đầu chết tiệt này, cái yếm cũng chưa mặc, cũng đừng để cho người khác nhìn thấy, đột nhiên hắn lại cảm giác thấy dưới thân lạnh lạnh, cúi đầu nhìn xuống, hắn chợt kêu thảm thiết:" A–" Hắn không có mặc cái gì, nha đầu Tiểu Tiểu kia liệu có phát hiện ra hắn là……
" Tiểu Tiểu hả, bảo Ngô mụ dẫn đi rồi, tiểu thư ngươi yên tâm đi, nàng vẫn không biết gì đâu." Nhìn thấy vẻ mặt hoảng loạn của Vưu Đức Ân, quản gia như thể biết hắn đang lo lắng cái gì, vội vàng ở một bên trả lời……
" A, vậy là tốt rồi, ta không có việc gì, đại khái là trời đang rất nóng, vừa rồi ngâm nước tắm quá lâu, có phần bị cảm nắng, nghỉ ngơi một lúc thì sẽ khỏe lại. Cha, các ngươi đều đi ra ngoài đi." Nhẹ nhàng thở ra, Vưu Đức Ân nằm lại trên giường, phất tay đuổi người.
" Được, được, Ân Ân, ngươi hãy nghỉ ngơi thoải mái, chúng ta đi trước." Vưu lão gia cười tủm tỉm dẫn quản gia cùng đại phu ra cửa.
" Lão gia, tiểu thư thế nào?" Ngô mụ đứng ở ngoài phòng lo lắng hỏi.
" Không có việc gì, không có việc gì, Ngô mụ, ngươi dẫn đại phu đến trướng phòng* lấy tiền, rồi đưa đại phu trở về đi."
" Vâng, đại phu, ngài theo ta đến." Ngô mụ lĩnh mệnh mà đi.
Vưu lão gia hưng phấn đứng ở trước cửa, nhìn quản gia hỏi:" Vưu Tam, việc ta bảo ngươi an bài thế nào
" Rất thuận lợi, các bà mối đã báo lên bốn đến năm mươi người được tuyển chọn, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của lão gia."
" Tốc độ rất nhanh a."
" Có tiền mọi việc đều thuận lợi, Vưu gia lại nổi danh như vậy, những người đó có người nào không muốn tiến vào Vưu phủ chúng ta?"
" Thật tốt quá! Thật tốt quá! Mau chóng thu xếp gặp mặt, ta muốn đích thân chọn lựa một chút. Sau đó để Ân Ân cùng các nàng ở chung chờ nảy sinh tình cảm, rồi mau chóng thành thân. Ai, may mắn vài năm nay thân thể của Ân Ân có chút tốt lên, ta luôn lo sợ hắn không thành thân, Vưu gia ta liền tuyệt hậu." Nghĩ đến thời gian trước kia, Vưu lão gia không nhịn được một phen lau nước mắt chua xót.
" Lão gia, không cần nghĩ nhiều, Ân Ân tiểu thư hiện tại đã tốt lắm, tuy thân mình còn có chút gầy yếu, nhưng là không ảnh hưởng đến việc thành thân, lão gia hãy an tâm đi."
“Ừ, nói cũng đúng, chúng ta mau mau đi lo liệu……" Vưu lão gia cùng quản gia vừa thương lượng, vừa đi càng lúc càng xa.
Chỗ ngoặt ở bức tường, Hạ Tiểu Tiểu len lén thò đầu qua.
Muốn an bài việc hôn sự cho tiểu thư? Nghe ý tứ của quản gia, hình như là bởi vì Vưu gia có tiền, nên những người đó mới muốn lấy tiểu thư, điều này sao có thể? Mặc dù ngực lép là có lỗi, nhưng cho tiểu thư bồi bổ, ấn ấn nhiều, ngực tiểu thư vẫn là có thể lớn lên nha, không được! Ta phải cố gắng! Hạ Tiểu Tiểu âm thầm tính toán.
Tác giả :
Lệnh Hồ Hồ