Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy
Chương 68: Chuyện bao tiền lì xì
Diệp Tiểu Kiều cũng không cần lại đi rửa rau, nhưng mà mấy ngày làm chuyện vui đó, cũng bị bố trí tới châm trà cho khách, lần này người Đàm gia cũng tới, cho dù nói như thế nào, Diệp Căn cũng là đệ đệ của Đàm Ngưu, không tới kỳ cục, hôm nay khi Triệu thị nhìn thấy Ngô thị, cũng không nói gì, có vài người chính là như vậy, cảm thấy ngươi giúp đỡ là nên làm, chỉ cần không đáp ứng, chính là ngươi có lỗi với hắn.
Nếu Triệu thị không thích nói chuyện với Ngô thị, Ngô thị cũng không để ý, dù sao cũng không phải nàng có lỗi với người ta.
Triệu thị tìm Quách thị: “Nương, tân nương tử cần bưng trà đưa nước, công việc này nương xem ai thích hợp."
Bên này cưới tân nương tử, tân nương tử không thể ra ngoài, cho nên đưa nước đưa đồ ăn này, cũng phải có tiểu bối đi làm, dĩ nhiên không phải làm không, tân nương tử sẽ cho bao tiền lì xì, cho nên Triệu thị mới chịu hỏi.
Quách thị nói: “Ngươi hỏi cái này làm gì? Dù sao cũng không có phần của các ngươi." Mấy đứa tiểu Mạch họ Đàm, bà cũng không ngốc.
Triệu thị vội vàng cười nói: “Nương, vậy để cho mấy oa nhi tử của con đi? Tiền của tứ đệ muội đều có thể là tiền của người, cho bọn hắn đều đau lòng nhiều hơn. Lần trước người kêu Vũ Thủy qua hỗ trợ, người ta cũng không đồng ý, chính là tứ đệ này đón dâu, bọn họ cũng không sang giúp một tay, vì sao phải muốn đưa tiền của chúng ta cho oa nhi của bọn hắn. Nương, cho dù nói như thế nào, cha Vũ Thủy cũng là một miếng thịt ở trên người nương, chính là tiện nghi chúng ta, cũng không thể tiện nghi bọn họ."
Triệu thị vẫn ghi hận trong lòng chuyện Ngô thị không đồng ý cho Vũ Thủy đến giúp, cho nên ở trước mặt Quách thị vẫn nói xấu bên kia.
“Người xem, tứ đệ thành thân, cho đến giờ nhị ca bên kia vẫn không trở lại, nói không chừng chính là tránh đi, thật sự khiến trong lòng người băng giá."
Quách thị cả giận nói: “Đều không có lương tâm, một lát nữa ngươi để tiểu Mạch đi bưng nước cho tứ thẩm của con bé đi!"
“Vâng, nương, con sẽ đi bố trí. Vậy có cần để Vũ Thủy cũng đi theo không?" Triệu thị chỉ có một nhi tử là Vũ Thủy, cho nên muốn kiếm hai phần.
“Vũ Thủy lớn rồi, không được! Để cho Xuyên tử của biểu tẩu ngươi đi." Tiểu Xuyên là nhi tử cháu nhà mẹ Quách thị.
Triệu thị và Quách thị thương lượng xong, liền đi ra nói với người tiếp khách, người tiếp khách đều nghe chủ nhà, hơn nữa chưa từng nghĩ tới chủ nhân nhà này sẽ bố trí người khác, cho rằng đều nói xong trước, cũng không để ý. Dù sao hai tiểu oa nhi nhà Triệu thị đến trước mặt, hắn cũng không nhớ được hai tiểu oa nhi này là oa nhi của nhà nào, chuyện vui của nhà mình không thể tính sai.
Tiểu Mễ vốn đang chờ đi đưa nước cho tứ thẩm, kết quả hồi lâu vẫn không gọi đến, nàng là nữ oa nhỏ nhất trong nhà, nam oa nhỏ nhất trong nhà là Đông Chí, nhưng mà cuối cùng tiểu Mễ nhìn thấy là tiểu Mạch đi đưa nước cho tân nương tử, liền vội vàng chạy đến bên Lưu thị, mấy chị em bạn dâu Lưu thị đang tiếp khách, tiểu Mễ vội nói: “Nương, không phải nói là con đưa nước cho tân nương tử sao? Hiện giờ sao lại đổi thành tiểu Mạch?"
Người trong phòng vừa nghe, đều cảm thấy kỳ quái, đây là xảy ra chuyện gì, đồng nam đồng nữ của Diệp gia sao lại đổi người?
Hách thị vội hỏi: “Vậy Đông chí đâu?"
Tiểu Mễ nói: “Nam kia chính là Xuyên tử!"
Hách thị vừa nghe lập tức đi tới, khẳng định lại là Quách thị gây ra chuyện này, nếu không vì sao là cháu trai của bà ta đi vào? Nàng cũng không phải quan tâm một ít bao lì xì, chỉ có điều chuyện này quá khi dễ người rồi.
Có người biết nội tình nhà này đều nói thầm trong lòng, Quách thị này bình thường làm việc thì thôi đi, hôm nay là bà ta cưới con dâu, sao lại làm ra chuyện như vậy? Người khác nghe không biết còn cười bà ta, sao có thể để hai đứa bé này đi đưa nước chứ? Chính là tân nương tử biết, cũng khẳng định không thoải mái.
Lưu thị vội gọi người tiếp khách đến, hỏi xảy ra chuyện gì, người tiếp khách này nói: “là nàng dâu Đàm gia các ngươi dẫn người tới, không có khả năng phạm sai lầm."
Hách thị nói: “Hai đứa bé này vốn không phải là người Diệp gia chúng ta, ngươi cũng không thấy rõ?"
Người tiếp khách nói: “Tiểu oa nhi đều không khác nhau lắm ta cũng không biết hết, đây không phải đều sắp xếp trước sao? Ta chỉ làm việc cho người ta nên làm gì thì là." Người tiếp khách chính là như vậy, vốn chính là bố trí xong từ trước.
Ngô thị vội nói: “Chuyện như vậy là chúng ta không chuẩn bị trước, làm phiền ngươi. Chuyện như vậy, mặc dù là lỗi của chúng ta, nhưng mà bên chỗ tân nương tử kia cũng phải nói rõ, làm phiền ngươi nói với cha ta một chút, nếu không bên chúng ta không ăn nói nổi."
Người tiếp khách này gật đầu: “Chuyện như vậy nên nói với chủ nhà một chút." Hắn cũng sợ gánh trách nhiệm, hơn nữa hắn làm người tiếp khách vài năm như vậy, cho tới bây giờ đều không có chuyện này, không thể đập chiêu bài của mình.
Lưu thị và Ngô thị nói với mọi người: “Không có chuyện gì, trẻ con không hiểu chuyện." Ngày vui mừng làm rùm beng lên cũng không dễ nhìn, cho nên bọn họ cũng không náo loạn lên. Nhưng mà nếu như Ngô thị đã để người tiếp khách nói tình huống này cho ông cụ, tin tưởng bên chỗ ông cụ sẽ xử lý, dù sao nhiều người ngoài ở đó như vậy, ông cũng là người giữ thể diện.
Tiểu Mễ vẫn không cao hứng đi đến tìm tiểu Kiều, nói chuyện như vậy với tiểu Kiều, vốn cho rằng hôm nay còn được bao tiền lì xì rồi, kết quả bị người đoạt, đều do tiểu Mạch đó, trở lại sẽ không có chuyện tốt.
“Được rồi, đừng cong môi nữa, miệng của muội cũng có thể treo bình dầu rồi, thôi, chúng ta không lạ gì chút tiền này, chờ ăn tiệc xong rồi, chúng ta đi bên kênh rạch tìm rau thúi đi, phơi nắng cũng có thể bán mấy văn tiền.
Dân gian bên này gọi là rau thúi, thật ra chính là rau diếp cá, bởi vì không thơm, cho nên bị gọi thành rau thúi. Đến mùa hè, lũ trẻ con ở Diệp gia thôn đều ở bên cống rãnh nhổ rau thúi, sau đó rửa sạch tại chỗ phơi khô, một cân cũng chỉ hai ba văn tiền, hơn nữa còn phải phơi khô giòn tanh tách, muốn dựa vào cái này kiếm tiền, gần như không có khả năng, đoán chừng năm cân tươi mới có thể phơi thành một cân khô, nhưng lũ trẻ con muốn tích ít tiền cho mình, sẽ làm cái này.
Tiểu Mễ nghe xong nói: “Tiểu Kiều tỷ, cho muội làm nửa ngày cũng không lấy được một cân."
Tiểu Kiều cười nói: “Tỷ giúp muội chứ, chúng ta cũng không phải chỉ lấy một ngày, làm mấy ngày, còn không được một cân sao, muội nói đúng không?"
Tiểu Mễ gật đầu, đã không còn tức giận.
Mà Diệp lão đầu nghe người tiếp khách nói xong, giận đến muốn phát tác tại chỗ rồi, hôm nay là ngày gì, là ngày nhi tử lập gia đình, ngươi làm như vậy, nhiều người thấy được như vậy, đến lúc đó có mất mặt hay không, người ta sẽ nói sao, nhất định sẽ nói nhà này không hòa thuận, nhất định sẽ nói ngươi làm mẹ kế không biết làm người!
Ngươi cứ không có đầu óc như vậy! Còn có bên chỗ tân nương tử biết được sẽ nghĩ như thế nào? Nếu rùm beng lên rồi, hôn sự này còn thành hay không? Mất mặt, quá mất mặt. Nhưng mà ở trước mặt người tiếp khách ông chỉ có thể nhịn, vẫn không thể ra vẻ một chút cũng không vui mừng, “Cái này, đều do bà già bà ấy không chú ý, đưa sai người rồi."
Người tiếp khách chỉ muốn nói sự thật cho ông cụ, tránh cho đến lúc đó sẽ đẩy trách nhiệm lên người hắn, cho nên biết rõ ông cụ nói dối, cũng gật đầu, đi làm việc khác.
Ông cụ nghĩ tới ngay bây giờ đi tìm Quách thị, nhưng bây giờ nhiều khách như vậy, nếu náo loạn lên, vậy thật sự thành chê cười! Trong lòng ông nghĩ, chỉ mong người khác không nhìn thấy, chỉ mong bên nhà mẹ đẻ tân nương không biết tình huống.
Nhưng ý tưởng của ông thì tốt đẹp, nhưng lại không như mong muốn, không được bao lâu, thân thích bên tân nương tử lại tới, nghiêm mặt nói với Diệp lão đầu: “Ta nói có phải nhà các ngươi không hài lòng với cháu gái nhà ta không, tìm người đưa nước cũng tìm người ngoài, rốt cuộc có ý tứ gì? Nếu không vui lòng, bây giờ chúng ta lập tức đưa cháu gái về nhà, cũng không phải cháu gái ta gấp gáp phải gả tới, là các ngươi đòi để cho cháu gái nhà ta gả tới. Làm cái gì vậy! Người của Diệp gia các ngươi không có?"
“Khiến hai người khác họ tới đưa nước, đây không phải đánh vào mặt của chúng ta sao?"
“Nếu chuyện hôm nay không có giải thích, hôn sự này cũng không cần làm." Giọng nói chuyện của người này càng lúc càng lớn, không ít người cũng nhìn về phía bên này, Diệp lão đầu vội nói lời hữu ích, “Thông gia, chuyện như vậy là chúng ta sơ sót, ngài xem, hôm nay là ngày tốt của bọn nhỏ, đường cũng đã bái, quay đầu lại ta khẳng định có câu trả lời thỏa đáng, tuyệt đối không phải cố ý, là bà già bà ấy quá bận rộn, liền lẫn lộn chuyện này, vốn đã sớm chuẩn bị xong người, là để cho hai đứa nhỏ bưng nước cho thông gia các ngươi, ai biết bọn họ nghe lầm, lũ trẻ con lại muốn nhanh chóng nhìn thấy tứ thẩm của mình, cho nên liền vào sai cửa, chẳng qua ta đã mắng bọn chúng rồi, bọn chúng cũng biết sai rồi, ngài xem như vậy được không?"
“Ta để tứ thẩm lũ nhỏ một lần nữa cho bao tiền lì xì, tiền bao lì xì này do chúng ta ra, để cho cháu gái ruột, cháu trai ruột của nàng đưa nước cho nàng đi?"
Đây là chuyện có thể một lần nữa sao? Thúc thúc tân nương tử rất căm tức, nhưng cũng biết đường đã bái, nếu thật sự đi về, sau này lập gia đình cũng khó khăn, không thể bởi vì một chút chuyện nhỏ mà phá hủy chuyện lớn cả đời.
Ông cụ nói tiếp: “Một lát nữa ta tự mình uống vài chén với thông gia, coi như ta nhận lỗi, mấy nhi tử kia của ta, cũng tới đây ăn cơm với ngài, chuyện như vậy đều do chúng ta không phải, ngày đại hỉ của chúng ta, sẽ phải thật vui mừng, về sau này cuộc sống mới hòa thuận mĩ mãn, không nói gạt ngươi, lão tứ theo chân hai chúng ta sống cùng chỗ, hai chúng ta cũng dễ nói chuyện, tuyệt đối coi con dâu thành khuê nữ mà nhìn. Về sau các ngươi có khó khăn gì, chúng ta có thể giúp, tuyệt đối sẽ không chậm trễ."
Ông cụ đây là vừa dụ dỗ vừa khuyên nhủ, còn cho chỗ tốt sau này, cuối cùng khuyên ổn người ta rồi, còn thúc thúc tân nương tử nhìn năm gian chính phòng này còn có đông tây sương phòng, nhà người như vậy thật đúng là không tìm được nữa rồi, cháu gái của mình tuổi cũng không nhỏ, cháu rể cũng là người đọc sách, được rồi, mục đích của hắn đã đạt đến, vì về sau tất cả mọi người có cuộc sống tốt, hôm nay tạm thời không lộn xộn, sau này có chính là cơ hội! Lại nói cháu gái của mình cũng không phải là đứa chịu thua thiệt, đến lúc đó nhất định sẽ lên diễn, hiện giờ nếu ồn ào ra, vốn chuyện không ai biết đều sẽ biết, trên mặt mũi mọi người cũng khó nhìn, nhưng mà người này vẫn tỏ vẻ rất không tình nguyện đáp ứng.
Ông cụ nói lời hữu ích hồi lâu, trong lòng cũng cực kỳ không thoải mái, nhưng lại chỉ có thể nhịn, hơn nữa chuyện như vậy người ta trực tiếp tới tìm mình, cũng không tìm những nhi tử khác, thật sự khiến cho trong lòng ông rất không thoải mái, nhìn nhi tử thấy cha mình gặp khó xử, cũng không vội vàng đến đây giải vây, thật uổng công nuôi bọn chúng. Nếu lão nhị ở nhà, nhất định đã sớm tới giúp mình rồi.
Trong khoảng thời gian ngắn, ông cụ suy nghĩ rất nhiều.
Mặc dù đoạn nhạc đệm này đã qua, nhưng vẫn rất nhiều người có lòng biết, tất cả mọi người thầm nói trong lòng, Quách thị người này càng già càng kỳ cục, ngày đại hỉ, còn làm ra chuyện như vậy, quả thật quá mất mặt rồi, còn có Triệu thị này, mẹ chồng ngươi không hiểu chuyện, ngươi làm con dâu chẳng lẽ không biết? Không khuyên một lời, còn hào hứng, không phải chỉ là một ít bao lì xì, bên trong chỉ mấy văn tiền, đến mức đó sao?
Chỉ có điều Triệu thị cảm thấy nàng thật vô tội, là Quách thị đồng ý, nàng làm con dâu chỉ nghe theo, vốn nàng chính là người nghe theo, làm sao có thể làm sai lời mẹ chồng nói?
Cho dù nói như thế nào, hôn sự này coi như làm thành, cho dù ba con dâu không nấu cơm, cũng bận rộn quá mức, khó khăn lắm mới xong chuyện rồi, mới trở về nhà mỗi người. Hơn nữa ngày hôm sau còn phải đi gặp mặt tân nương tử đó, phải quen biết tân nương tử một chút.
Nếu Triệu thị không thích nói chuyện với Ngô thị, Ngô thị cũng không để ý, dù sao cũng không phải nàng có lỗi với người ta.
Triệu thị tìm Quách thị: “Nương, tân nương tử cần bưng trà đưa nước, công việc này nương xem ai thích hợp."
Bên này cưới tân nương tử, tân nương tử không thể ra ngoài, cho nên đưa nước đưa đồ ăn này, cũng phải có tiểu bối đi làm, dĩ nhiên không phải làm không, tân nương tử sẽ cho bao tiền lì xì, cho nên Triệu thị mới chịu hỏi.
Quách thị nói: “Ngươi hỏi cái này làm gì? Dù sao cũng không có phần của các ngươi." Mấy đứa tiểu Mạch họ Đàm, bà cũng không ngốc.
Triệu thị vội vàng cười nói: “Nương, vậy để cho mấy oa nhi tử của con đi? Tiền của tứ đệ muội đều có thể là tiền của người, cho bọn hắn đều đau lòng nhiều hơn. Lần trước người kêu Vũ Thủy qua hỗ trợ, người ta cũng không đồng ý, chính là tứ đệ này đón dâu, bọn họ cũng không sang giúp một tay, vì sao phải muốn đưa tiền của chúng ta cho oa nhi của bọn hắn. Nương, cho dù nói như thế nào, cha Vũ Thủy cũng là một miếng thịt ở trên người nương, chính là tiện nghi chúng ta, cũng không thể tiện nghi bọn họ."
Triệu thị vẫn ghi hận trong lòng chuyện Ngô thị không đồng ý cho Vũ Thủy đến giúp, cho nên ở trước mặt Quách thị vẫn nói xấu bên kia.
“Người xem, tứ đệ thành thân, cho đến giờ nhị ca bên kia vẫn không trở lại, nói không chừng chính là tránh đi, thật sự khiến trong lòng người băng giá."
Quách thị cả giận nói: “Đều không có lương tâm, một lát nữa ngươi để tiểu Mạch đi bưng nước cho tứ thẩm của con bé đi!"
“Vâng, nương, con sẽ đi bố trí. Vậy có cần để Vũ Thủy cũng đi theo không?" Triệu thị chỉ có một nhi tử là Vũ Thủy, cho nên muốn kiếm hai phần.
“Vũ Thủy lớn rồi, không được! Để cho Xuyên tử của biểu tẩu ngươi đi." Tiểu Xuyên là nhi tử cháu nhà mẹ Quách thị.
Triệu thị và Quách thị thương lượng xong, liền đi ra nói với người tiếp khách, người tiếp khách đều nghe chủ nhà, hơn nữa chưa từng nghĩ tới chủ nhân nhà này sẽ bố trí người khác, cho rằng đều nói xong trước, cũng không để ý. Dù sao hai tiểu oa nhi nhà Triệu thị đến trước mặt, hắn cũng không nhớ được hai tiểu oa nhi này là oa nhi của nhà nào, chuyện vui của nhà mình không thể tính sai.
Tiểu Mễ vốn đang chờ đi đưa nước cho tứ thẩm, kết quả hồi lâu vẫn không gọi đến, nàng là nữ oa nhỏ nhất trong nhà, nam oa nhỏ nhất trong nhà là Đông Chí, nhưng mà cuối cùng tiểu Mễ nhìn thấy là tiểu Mạch đi đưa nước cho tân nương tử, liền vội vàng chạy đến bên Lưu thị, mấy chị em bạn dâu Lưu thị đang tiếp khách, tiểu Mễ vội nói: “Nương, không phải nói là con đưa nước cho tân nương tử sao? Hiện giờ sao lại đổi thành tiểu Mạch?"
Người trong phòng vừa nghe, đều cảm thấy kỳ quái, đây là xảy ra chuyện gì, đồng nam đồng nữ của Diệp gia sao lại đổi người?
Hách thị vội hỏi: “Vậy Đông chí đâu?"
Tiểu Mễ nói: “Nam kia chính là Xuyên tử!"
Hách thị vừa nghe lập tức đi tới, khẳng định lại là Quách thị gây ra chuyện này, nếu không vì sao là cháu trai của bà ta đi vào? Nàng cũng không phải quan tâm một ít bao lì xì, chỉ có điều chuyện này quá khi dễ người rồi.
Có người biết nội tình nhà này đều nói thầm trong lòng, Quách thị này bình thường làm việc thì thôi đi, hôm nay là bà ta cưới con dâu, sao lại làm ra chuyện như vậy? Người khác nghe không biết còn cười bà ta, sao có thể để hai đứa bé này đi đưa nước chứ? Chính là tân nương tử biết, cũng khẳng định không thoải mái.
Lưu thị vội gọi người tiếp khách đến, hỏi xảy ra chuyện gì, người tiếp khách này nói: “là nàng dâu Đàm gia các ngươi dẫn người tới, không có khả năng phạm sai lầm."
Hách thị nói: “Hai đứa bé này vốn không phải là người Diệp gia chúng ta, ngươi cũng không thấy rõ?"
Người tiếp khách nói: “Tiểu oa nhi đều không khác nhau lắm ta cũng không biết hết, đây không phải đều sắp xếp trước sao? Ta chỉ làm việc cho người ta nên làm gì thì là." Người tiếp khách chính là như vậy, vốn chính là bố trí xong từ trước.
Ngô thị vội nói: “Chuyện như vậy là chúng ta không chuẩn bị trước, làm phiền ngươi. Chuyện như vậy, mặc dù là lỗi của chúng ta, nhưng mà bên chỗ tân nương tử kia cũng phải nói rõ, làm phiền ngươi nói với cha ta một chút, nếu không bên chúng ta không ăn nói nổi."
Người tiếp khách này gật đầu: “Chuyện như vậy nên nói với chủ nhà một chút." Hắn cũng sợ gánh trách nhiệm, hơn nữa hắn làm người tiếp khách vài năm như vậy, cho tới bây giờ đều không có chuyện này, không thể đập chiêu bài của mình.
Lưu thị và Ngô thị nói với mọi người: “Không có chuyện gì, trẻ con không hiểu chuyện." Ngày vui mừng làm rùm beng lên cũng không dễ nhìn, cho nên bọn họ cũng không náo loạn lên. Nhưng mà nếu như Ngô thị đã để người tiếp khách nói tình huống này cho ông cụ, tin tưởng bên chỗ ông cụ sẽ xử lý, dù sao nhiều người ngoài ở đó như vậy, ông cũng là người giữ thể diện.
Tiểu Mễ vẫn không cao hứng đi đến tìm tiểu Kiều, nói chuyện như vậy với tiểu Kiều, vốn cho rằng hôm nay còn được bao tiền lì xì rồi, kết quả bị người đoạt, đều do tiểu Mạch đó, trở lại sẽ không có chuyện tốt.
“Được rồi, đừng cong môi nữa, miệng của muội cũng có thể treo bình dầu rồi, thôi, chúng ta không lạ gì chút tiền này, chờ ăn tiệc xong rồi, chúng ta đi bên kênh rạch tìm rau thúi đi, phơi nắng cũng có thể bán mấy văn tiền.
Dân gian bên này gọi là rau thúi, thật ra chính là rau diếp cá, bởi vì không thơm, cho nên bị gọi thành rau thúi. Đến mùa hè, lũ trẻ con ở Diệp gia thôn đều ở bên cống rãnh nhổ rau thúi, sau đó rửa sạch tại chỗ phơi khô, một cân cũng chỉ hai ba văn tiền, hơn nữa còn phải phơi khô giòn tanh tách, muốn dựa vào cái này kiếm tiền, gần như không có khả năng, đoán chừng năm cân tươi mới có thể phơi thành một cân khô, nhưng lũ trẻ con muốn tích ít tiền cho mình, sẽ làm cái này.
Tiểu Mễ nghe xong nói: “Tiểu Kiều tỷ, cho muội làm nửa ngày cũng không lấy được một cân."
Tiểu Kiều cười nói: “Tỷ giúp muội chứ, chúng ta cũng không phải chỉ lấy một ngày, làm mấy ngày, còn không được một cân sao, muội nói đúng không?"
Tiểu Mễ gật đầu, đã không còn tức giận.
Mà Diệp lão đầu nghe người tiếp khách nói xong, giận đến muốn phát tác tại chỗ rồi, hôm nay là ngày gì, là ngày nhi tử lập gia đình, ngươi làm như vậy, nhiều người thấy được như vậy, đến lúc đó có mất mặt hay không, người ta sẽ nói sao, nhất định sẽ nói nhà này không hòa thuận, nhất định sẽ nói ngươi làm mẹ kế không biết làm người!
Ngươi cứ không có đầu óc như vậy! Còn có bên chỗ tân nương tử biết được sẽ nghĩ như thế nào? Nếu rùm beng lên rồi, hôn sự này còn thành hay không? Mất mặt, quá mất mặt. Nhưng mà ở trước mặt người tiếp khách ông chỉ có thể nhịn, vẫn không thể ra vẻ một chút cũng không vui mừng, “Cái này, đều do bà già bà ấy không chú ý, đưa sai người rồi."
Người tiếp khách chỉ muốn nói sự thật cho ông cụ, tránh cho đến lúc đó sẽ đẩy trách nhiệm lên người hắn, cho nên biết rõ ông cụ nói dối, cũng gật đầu, đi làm việc khác.
Ông cụ nghĩ tới ngay bây giờ đi tìm Quách thị, nhưng bây giờ nhiều khách như vậy, nếu náo loạn lên, vậy thật sự thành chê cười! Trong lòng ông nghĩ, chỉ mong người khác không nhìn thấy, chỉ mong bên nhà mẹ đẻ tân nương không biết tình huống.
Nhưng ý tưởng của ông thì tốt đẹp, nhưng lại không như mong muốn, không được bao lâu, thân thích bên tân nương tử lại tới, nghiêm mặt nói với Diệp lão đầu: “Ta nói có phải nhà các ngươi không hài lòng với cháu gái nhà ta không, tìm người đưa nước cũng tìm người ngoài, rốt cuộc có ý tứ gì? Nếu không vui lòng, bây giờ chúng ta lập tức đưa cháu gái về nhà, cũng không phải cháu gái ta gấp gáp phải gả tới, là các ngươi đòi để cho cháu gái nhà ta gả tới. Làm cái gì vậy! Người của Diệp gia các ngươi không có?"
“Khiến hai người khác họ tới đưa nước, đây không phải đánh vào mặt của chúng ta sao?"
“Nếu chuyện hôm nay không có giải thích, hôn sự này cũng không cần làm." Giọng nói chuyện của người này càng lúc càng lớn, không ít người cũng nhìn về phía bên này, Diệp lão đầu vội nói lời hữu ích, “Thông gia, chuyện như vậy là chúng ta sơ sót, ngài xem, hôm nay là ngày tốt của bọn nhỏ, đường cũng đã bái, quay đầu lại ta khẳng định có câu trả lời thỏa đáng, tuyệt đối không phải cố ý, là bà già bà ấy quá bận rộn, liền lẫn lộn chuyện này, vốn đã sớm chuẩn bị xong người, là để cho hai đứa nhỏ bưng nước cho thông gia các ngươi, ai biết bọn họ nghe lầm, lũ trẻ con lại muốn nhanh chóng nhìn thấy tứ thẩm của mình, cho nên liền vào sai cửa, chẳng qua ta đã mắng bọn chúng rồi, bọn chúng cũng biết sai rồi, ngài xem như vậy được không?"
“Ta để tứ thẩm lũ nhỏ một lần nữa cho bao tiền lì xì, tiền bao lì xì này do chúng ta ra, để cho cháu gái ruột, cháu trai ruột của nàng đưa nước cho nàng đi?"
Đây là chuyện có thể một lần nữa sao? Thúc thúc tân nương tử rất căm tức, nhưng cũng biết đường đã bái, nếu thật sự đi về, sau này lập gia đình cũng khó khăn, không thể bởi vì một chút chuyện nhỏ mà phá hủy chuyện lớn cả đời.
Ông cụ nói tiếp: “Một lát nữa ta tự mình uống vài chén với thông gia, coi như ta nhận lỗi, mấy nhi tử kia của ta, cũng tới đây ăn cơm với ngài, chuyện như vậy đều do chúng ta không phải, ngày đại hỉ của chúng ta, sẽ phải thật vui mừng, về sau này cuộc sống mới hòa thuận mĩ mãn, không nói gạt ngươi, lão tứ theo chân hai chúng ta sống cùng chỗ, hai chúng ta cũng dễ nói chuyện, tuyệt đối coi con dâu thành khuê nữ mà nhìn. Về sau các ngươi có khó khăn gì, chúng ta có thể giúp, tuyệt đối sẽ không chậm trễ."
Ông cụ đây là vừa dụ dỗ vừa khuyên nhủ, còn cho chỗ tốt sau này, cuối cùng khuyên ổn người ta rồi, còn thúc thúc tân nương tử nhìn năm gian chính phòng này còn có đông tây sương phòng, nhà người như vậy thật đúng là không tìm được nữa rồi, cháu gái của mình tuổi cũng không nhỏ, cháu rể cũng là người đọc sách, được rồi, mục đích của hắn đã đạt đến, vì về sau tất cả mọi người có cuộc sống tốt, hôm nay tạm thời không lộn xộn, sau này có chính là cơ hội! Lại nói cháu gái của mình cũng không phải là đứa chịu thua thiệt, đến lúc đó nhất định sẽ lên diễn, hiện giờ nếu ồn ào ra, vốn chuyện không ai biết đều sẽ biết, trên mặt mũi mọi người cũng khó nhìn, nhưng mà người này vẫn tỏ vẻ rất không tình nguyện đáp ứng.
Ông cụ nói lời hữu ích hồi lâu, trong lòng cũng cực kỳ không thoải mái, nhưng lại chỉ có thể nhịn, hơn nữa chuyện như vậy người ta trực tiếp tới tìm mình, cũng không tìm những nhi tử khác, thật sự khiến cho trong lòng ông rất không thoải mái, nhìn nhi tử thấy cha mình gặp khó xử, cũng không vội vàng đến đây giải vây, thật uổng công nuôi bọn chúng. Nếu lão nhị ở nhà, nhất định đã sớm tới giúp mình rồi.
Trong khoảng thời gian ngắn, ông cụ suy nghĩ rất nhiều.
Mặc dù đoạn nhạc đệm này đã qua, nhưng vẫn rất nhiều người có lòng biết, tất cả mọi người thầm nói trong lòng, Quách thị người này càng già càng kỳ cục, ngày đại hỉ, còn làm ra chuyện như vậy, quả thật quá mất mặt rồi, còn có Triệu thị này, mẹ chồng ngươi không hiểu chuyện, ngươi làm con dâu chẳng lẽ không biết? Không khuyên một lời, còn hào hứng, không phải chỉ là một ít bao lì xì, bên trong chỉ mấy văn tiền, đến mức đó sao?
Chỉ có điều Triệu thị cảm thấy nàng thật vô tội, là Quách thị đồng ý, nàng làm con dâu chỉ nghe theo, vốn nàng chính là người nghe theo, làm sao có thể làm sai lời mẹ chồng nói?
Cho dù nói như thế nào, hôn sự này coi như làm thành, cho dù ba con dâu không nấu cơm, cũng bận rộn quá mức, khó khăn lắm mới xong chuyện rồi, mới trở về nhà mỗi người. Hơn nữa ngày hôm sau còn phải đi gặp mặt tân nương tử đó, phải quen biết tân nương tử một chút.
Tác giả :
Lý Hảo