Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy
Chương 59: Lễ ra mắt?
Chờ Lập Hạ trở lại, Lập Đông và Đông Chí cũng vội vàng nói chuyện như vậy cho hắn, còn muốn Lập Hạ báo thù cho bọn hắn.
Lập Hạ nghe gật đầu một cái, nói với tiểu Phượng và tiểu Kiều: “Về sau đi ra ngoài, nói một tiếng với ca, đừng một mình đi ra ngoài, mấy oa tử kia mỗi ngày đều lắc lư trong thôn."
Tiểu Phượng nói: “Không có chuyện gì, còn sợ bọn chúng sao?"
Lập Đông và Đông Chí cũng nói, không sợ bọn chúng, tránh bọn chúng chính là sợ bọn chúng, lại nói, thật sự dám đánh bọn họ, bọn họ liền gọi mấy ca đến, xem ai đánh thắng ai.
Trước kia Lập Hạ cũng là tiểu oa nhi tử, cũng từng đánh nhau một trận với người khác, oa nhi trong thôn này, đánh nhau đều là bình thường, qua vài ngày nữa lại tốt đẹp, trên căn bản sẽ không có chuyện muốn sống muốn chết, cũng không có ai cố ý để trong lòng.
Cơm quả du này, nói thật lòng, ăn rất không ngon, ít nhất tiểu Kiều cảm thấy là, người trước kia không có đồ ăn khẳng định cảm thấy ăn ngon, Diệp Tiểu Kiều nhớ từng nghe lão nhân nói, quả du ở trước cửa này, chính là đề phòng khi giáp hạt, đồ không đủ ăn, dù sao cũng là thứ có thể lấp bao tử, nhưng so với cá thịt, thật sự không đáng nhắc tới, chính là ăn mới mẻ.
Nhưng Lập Đông và Đông Chí bọn họ lại cảm thấy ăn thật ngon, ăn hết hai chén lớn.
Diệp Trụ rời nhà đã được nửa tháng, ngoài miệng Ngô thị không nói, nhưng trong lòng lo lắng, đi ra ngoài, nào có yên tâm như ở nhà? Nhưng mà làm cha làm trượng phu, ra cửa xông xáo, cũng là một kiểu rèn luyện.
Heo ở nhà nhiều hơn, ăn hết cám cũng không có khả năng, cho nên Diệp Tiểu Kiều và Ngô thị cũng nhân dịp rau dại mọc ra, mỗi ngày đều lấy một rổ lớn. Mùa đông năm ngoái, Diệp Trụ cũng trồng nửa mẫu ruộng cạn củ cải, hôm nay vừa lúc nhổ lên băm lá củ cải cho heo ăn.
Ngô thị nói: “Nhìn quanh năm suốt tháng bán heo nhiều tiền hơn, thật ra thì nuôi một con heo nào dễ dàng như vậy? Trước kia khi chưa ở riêng, cả nhà cũng hầu hạ hai đầu heo rồi, cho nên mới lớn như vậy, hiện giờ chúng ta nuôi bốn đầu heo này, ăn là một vấn đề."
Tiểu Kiều nói: “Heo nuôi nhiều hơn, mặc dù ăn là một vấn đề, nhưng phân heo gì đó này cũng nhiều, có thể ủ phân, đến lúc đó hoa màu phát triển tốt, heo cũng được ăn nhiều hơn."
Nếu có tiệm cơm nhà ai mang nước gạo qua, vậy càng tốt, vốn không lo heo không có ăn.
Nhưng mà bây giờ mấy đầu heo này miễn miễn cưỡng cưỡng còn đủ ăn. Nếu lại nuôi nhiều hơn, thật sự không có cách nào.
“Nhị tẩu, nương bảo ngươi qua đấy." Diệp Huệ Nhi mặc một bộ áo cánh váy quấn màu hồng tới, mặt mỉm cười, Diệp Tiểu Kiều đang nhìn mấy cây anh đào đã rụng hoa, khi nghĩ tới dời mấy cây này qua, ông ngoại đã nói cây này lớn, nói không chừng có thể nở hoa đó, Diệp Tiểu Kiều còn không tin, kết quả nó thật sự nở ra chừng mười đóa hoa anh đào rồi, bây giờ lá cây mọc lên, sợ rằng sẽ nhanh chóng lớn ra mấy trái anh đào.
Đối với việc tiểu cô mặt mỉm cười nói chuyện với người nhà mình như vậy, đã coi như không thấy gì, mặc dù cười như này khẳng định rất giả dối.
Ngô thị đang băm cỏ heo, nghe lời Diệp Huệ Nhi nói, cởi tạp dề ra, hỏi: “Nương tìm ta có chuyện gì?" Mặc dù trong lòng không hề chào đón mẹ chồng, nhưng chuyện mặt mũi vẫn phải làm.
Diệp Huệ Nhi cười nói: “Nương muốn nói chuyện tứ ca cưới tẩu tử với mấy tẩu tử, ta cũng không rõ lắm, ta là một cô nương gia, cũng không tiện hỏi chút chuyện này." Diệp Huệ Nhi nói rất ngượng ngùng.
Ngươi đã nói rồi, còn nói không rõ ràng lắm, Diệp Tiểu Kiều đều nhìn ra, tiểu cô này đầy mặt hàm xuân, chẳng lẽ đã có tiếp xúc với Tề công tử?
Diệp Tiểu Kiều đang nghĩ vớ vẩn, Ngô thị nghe xong nói: “Được, ta lập tức đi qua."
Diệp Huệ Nhi mới nói: “Vậy ta đi kêu mấy người đại tẩu."
“Nương, tính khí của tiểu cô con càng ngày càng tốt nhỉ." Diệp Tiểu Kiều nói.
Ngô thị nói: “Thật sự thay đổi tốt mới đúng. Ở nhà nhìn cho kỹ, nương đi một chuyến rổi về." Dù sao nàng cũng không phải nam nhân nhà mình, chỉ ăn thua thiệt không chiếm tiện nghi, đi xem tình huống một chút rồi nói sau.
Tiểu Phượng ở trong phòng nghe được, nói rằng: “Nương, trong nhà có con nhìn rồi, để tiểu Kiều cùng đi theo đi, tiểu Kiều, nếu có gì không tốt, muội cứ nói đau bụng, nương mình có thể trở về.’
Tiểu Phượng quỷ linh tinh này, chủ ý nghĩ ra ngược lại tốt. Diệp Tiểu Kiều cũng nói nàng đi theo, nếu không đến lúc đó không tiện thoát thân, Ngô thị suy nghĩ một chút, liền dẫn Diệp Tiểu Kiều đi rồi.
Chờ Ngô thị mang theo tiểu Kiều đến nhà cũ, Hách thị cũng đã ở đó, nhưng mà không vào cửa chính phòng, đang ở cổng chờ Ngô thị bọn họ, thấy Ngô thị tới, liền nhỏ giọng nói: “Nhị tẩu, tẩu nói có thể lại ra yêu thiêu thân gì không? Đã ở riêng, còn chuyện gì cũng muốn kêu chúng ta tới đây."
Đúng vậy, ở riêng, nhưng quan hệ vẫn còn, không thể nói không còn tình nghĩa, có chuyện người tìm ngươi đây là tôn trọng ngươi.
Ngô thị nói: “Nhìn tình huống rồi nói sau, không thể quyết định, chúng ta là nữ nhân gia."
Hách thị cũng gật đầu, “Nhị tẩu, lời này nói đúng lắm, dù sao muội cũng nhìn được một nền rồi, đến lúc đó xây phòng ở, muội cũng chuyển đi, phòng ở bên này liền bán, để cho bọn họ tùy tiện đi."
Đang nói chuyện, Lưu thị và Diệp Huệ Nhi cũng đến, ba chị em bạn dâu liếc nhìn nhau, đi theo vào rồi, Quách thị đang ở trong chính phòng chờ đấy, thấy ba con dâu đã tới, đang định nói chuyện, nhìn thấy Diệp Tiểu Kiều cũng đi vào, nói rằng: “Tiểu Kiều ra ngoài, nói chuyện người lớn, ngươi một tiểu oa nhi tử nghe cái gì."
Tiểu Kiều vội nói: “Tiểu cô nói cho cháu tứ thúc cưới tứ thẩm, cháu muốn nghe một chút tứ thẩm của cháu là như thế nào đấy, bà nội, cháu bảo đảm không quấy rối."
Quách thị có chuyện muốn nói với ba con dâu, trách móc Diệp Tiểu Kiều đôi câu liền không nói gì, dù sao cũng là tiểu oa nhi tử, nghe liền nghe đi.
“Các ngươi đã đến rồi, ta liền nói thẳng, lần này gọi các ngươi tới đây, cũng không có chuyện gì khác, chính là tứ đệ các ngươi, tuổi đã đến rồi, các ngươi đã ở riêng, một mình hắn cũng không hợp lý, phải tìm nàng dâu, vốn phải đợi đến khi lão tứ thành hôn mới có thể ở riêng, nhưng mà ta và ông cụ của các ngươi vì tốt cho các ngươi, cho nên đã sớm phân nhà, chuyện lão tứ cũng không có trở ngại." Ba con dâu nghe, đều cảm thấy bản lĩnh đổi trắng thay đen này của Quách thị thật đúng là mạnh, rõ ràng do lão tứ không nên thân, làm hại tiền mồ hôi nước mắt của mọi người, cuối cùng mọi người bị buộc bất đắc dĩ mới phải ở riêng, hiện giờ ngược lại thành vì tốt cho mọi người, mới chia ra.
Được rồi, ta cũng không tiến hành đấu võ mồm với bà ta, dù sao nói cũng không thiếu một miếng thịt, tán dóc với bà ta còn lãng phí thời gian đấy.
Quách thị tiếp tục nói: “Vốn chính là, năm ngoái ta và cha các ngươi đã nhìn xong một người, nhưng năm ngoái cũng sắp qua tết, cũng không nói cẩn thận, hiện giờ đầu xuân rồi, chuyện như vậy liền định nói ra."
Lưu thị nói; “Nương, chuyện lão tứ thành thân, nương nhìn là được rồi, chúng con không có ý kiến." Ngô thị và Hách thị cũng nói không có ý kiến, dù sao cũng đã ở riêng, cũng không phải mọi người ở cùng một chỗ, huống chi Quách thị khẳng định không phải hỏi bọn họ có ý kiến gì, bà ta vốn sẽ không hỏi ý kiến của bọn họ.
Diệp Tiểu Kiều làm bộ như rất nhàm chán ở bên cạnh nhìn, Quách thị nói: “Mặc dù nói như vậy, nhưng các ngươi làm tẩu tử cũng nên tốn tâm tư, tuổi ta lớn, thật đúng là nhiều chuyện một mình làm cũng không làm được, người bên ngoài nhìn các ngươi một chút cũng không quan tâm nói khó nghe."
Ngô thị nói: “Nương, có phải đi xem mắt cần người không?"
Hách thị cũng nói: “Đúng vậy, đi xem mắt chúng con ngược lại có thể ra sức, rốt cuộc là cô nương nhà nào."
Bọn họ cũng đều biết Quách thị khẳng định đã sớm xem xong, hơn nữa người kia nhất định khiến bà hài lòng, nếu không cũng sẽ không thể gọi ba nàng đến đây.
Quách thị nói: “Xem ngược lại là một cô nương tốt, người ta cũng từ gia đình giàu có ra ngoài, rất hiểu quy củ, bản thân cũng dáng vẻ xinh xắn, cũng miễn cưỡng xứng với lão tứ chúng ta. Trong nhà cũng giàu có, bảo là muốn gả tới, còn có thể mang theo hai mẫu ruộng nước đó."
“Ơ, nói như vậy, tứ đệ con là người có phúc khí rồi, gả cô nương còn mang theo ruộng, thật là công việc tốt." Hách thị nghe xong nghĩ đến, nếu đã bán đến gia đình giàu có rồi, còn nói gì mà trong nhà giàu có? Nhà ai có tiền, còn bán nhi bán nữ chứ, đoán chừng là do cô nương kia làm ở trong gia đình giàu có tiền tài chậm rãi khá hơn.
Lưu thị làm đại tẩu, nhìn thấy Quách thị hồi lâu không nói chuyện ra, lại hỏi: “Nương, người cứ việc nói thẳng, rốt cuộc chúng con có thể làm chút gì."
Xem mắt cũng không để cho bọn họ xem, chuyện khác cũng không nói, chẳng lẽ chính là muốn gọi bọn họ đến nghe bà ta khoe khoang nàng dâu của con ruột bà ta tốt bao nhiêu? Đó chính là quá nhàm chán đi, nhà nàng còn có một đống chuyện đấy.
Đúng vậy, Diệp Tiểu Kiều cũng thầm nói trong lòng, bà có chuyện gì cứ nói rõ, uyển chuyển thành như vậy, rốt cuộc quanh co thành cái gì.
Quách thị nói: “Gấp cái gì? Cũng không phải ngày mùa, được rồi, nói với các ngươi là được, ngày mai cô nương kia và người trong nhà nàng ấy muốn đi qua, các ngươi cũng tới trợ giúp, cô nương nhà người ta lần đầu tiên tới đây, các ngươi phải bày tỏ một chút có đúng không? Ta nói trước với các ngươi một tiếng, đến lúc đó đừng làm chuyện cười cho người ta."
Hóa ra là như vậy.
Hách thị lập tức nói: “Nương, nào có bản thân đại cô nương nhà nào tự đến xem mắt chứ? Đây cũng quá không có dáng vẻ đi."
Muốn xem mắt cũng phải làm trưởng bối sang đây xem như, này thành lời gì rồi chứ?
Quách thị nói: “Không phải nói, người ta từ gia đình giàu có ra ngoài sao? Liền có chủ kiến, dù sao chuyện như vậy các ngươi đừng đụng đến, đến lúc đó chuẩn bị xong đồ là được, đừng khiến cho người ta cảm thấy chúng ta khó coi là được. Cửa nhân duyên này của lão tứ định xong, đến lúc đó có người chăm sóc hắn, cũng ít thêm phiền toái cho các ngươi, các ngươi nói có đúng không?"
Bà cũng biết lão tứ luôn thêm phiền toái cho bọn họ hả. Vì sao kêu đừng khiến cho người ta cảm thấy rùng mình? Bằng cái gì mà nàng dâu tương lai của lão tứ tới đây, ta phải cho lễ ra mắt, thật quá đáng đi.
Hách thị hỏi thẳng: “Nương, từ khi con gả tới đến bây giờ, cũng chưa từng cho lễ ra mắt đi, đại tẩu, nhị tẩu, hai người đã cho chưa?"
Ngô thị và Lưu thị đều lắc đầu, Quách thị nói: “Người ta từ gia đình giàu có ra ngoài, ngươi khi đó nào giống người ta, tới đây xem mắt chưa? Đây là quy củ của gia đình giàu có người ta, nếu các ngươi không bằng lòn, có phải bởi vì ta không phải là mẹ chồng ruột của các ngươi, liền xem thường ta không, hay bởi vì đến bây giờ các ngươi vẫn oán hận lão tứ, ước gì hắn không thể xem mắt nàng dâu, ta thật sự mệnh khổ mà, sống hơn nửa đời người, chỉ xem mắt nàng dâu cho tiểu nhi tử, các ngươi cũng ghét bỏ."
Ngô thị nghe xong nói: “Nương, lão ngài cũng đừng nói ghét bỏ hay không, thứ này nếu để cho chúng con ra, vậy chúng con liền ra, nếu không có chuyện gì nữa, chúng con đi về, công việc trong nhà cũng nhiều."
Hách thị nghe xong lại định nói mấy câu, Lưu thị và Ngô thị đều khẽ lắc đầu với nàng, Quách thị thấy bọn họ đồng ý, cũng liền thả cho bọn họ đi rồi.
Đến cửa, Lưu thị nói: “Nhị đệ muội, tam đệ muội, đi nhà tẩu ngồi một chút đi, ba chị em bạn dâu chúng ta cũng đã lâu không trò chuyện cùng nhau rồi."
Lập Hạ nghe gật đầu một cái, nói với tiểu Phượng và tiểu Kiều: “Về sau đi ra ngoài, nói một tiếng với ca, đừng một mình đi ra ngoài, mấy oa tử kia mỗi ngày đều lắc lư trong thôn."
Tiểu Phượng nói: “Không có chuyện gì, còn sợ bọn chúng sao?"
Lập Đông và Đông Chí cũng nói, không sợ bọn chúng, tránh bọn chúng chính là sợ bọn chúng, lại nói, thật sự dám đánh bọn họ, bọn họ liền gọi mấy ca đến, xem ai đánh thắng ai.
Trước kia Lập Hạ cũng là tiểu oa nhi tử, cũng từng đánh nhau một trận với người khác, oa nhi trong thôn này, đánh nhau đều là bình thường, qua vài ngày nữa lại tốt đẹp, trên căn bản sẽ không có chuyện muốn sống muốn chết, cũng không có ai cố ý để trong lòng.
Cơm quả du này, nói thật lòng, ăn rất không ngon, ít nhất tiểu Kiều cảm thấy là, người trước kia không có đồ ăn khẳng định cảm thấy ăn ngon, Diệp Tiểu Kiều nhớ từng nghe lão nhân nói, quả du ở trước cửa này, chính là đề phòng khi giáp hạt, đồ không đủ ăn, dù sao cũng là thứ có thể lấp bao tử, nhưng so với cá thịt, thật sự không đáng nhắc tới, chính là ăn mới mẻ.
Nhưng Lập Đông và Đông Chí bọn họ lại cảm thấy ăn thật ngon, ăn hết hai chén lớn.
Diệp Trụ rời nhà đã được nửa tháng, ngoài miệng Ngô thị không nói, nhưng trong lòng lo lắng, đi ra ngoài, nào có yên tâm như ở nhà? Nhưng mà làm cha làm trượng phu, ra cửa xông xáo, cũng là một kiểu rèn luyện.
Heo ở nhà nhiều hơn, ăn hết cám cũng không có khả năng, cho nên Diệp Tiểu Kiều và Ngô thị cũng nhân dịp rau dại mọc ra, mỗi ngày đều lấy một rổ lớn. Mùa đông năm ngoái, Diệp Trụ cũng trồng nửa mẫu ruộng cạn củ cải, hôm nay vừa lúc nhổ lên băm lá củ cải cho heo ăn.
Ngô thị nói: “Nhìn quanh năm suốt tháng bán heo nhiều tiền hơn, thật ra thì nuôi một con heo nào dễ dàng như vậy? Trước kia khi chưa ở riêng, cả nhà cũng hầu hạ hai đầu heo rồi, cho nên mới lớn như vậy, hiện giờ chúng ta nuôi bốn đầu heo này, ăn là một vấn đề."
Tiểu Kiều nói: “Heo nuôi nhiều hơn, mặc dù ăn là một vấn đề, nhưng phân heo gì đó này cũng nhiều, có thể ủ phân, đến lúc đó hoa màu phát triển tốt, heo cũng được ăn nhiều hơn."
Nếu có tiệm cơm nhà ai mang nước gạo qua, vậy càng tốt, vốn không lo heo không có ăn.
Nhưng mà bây giờ mấy đầu heo này miễn miễn cưỡng cưỡng còn đủ ăn. Nếu lại nuôi nhiều hơn, thật sự không có cách nào.
“Nhị tẩu, nương bảo ngươi qua đấy." Diệp Huệ Nhi mặc một bộ áo cánh váy quấn màu hồng tới, mặt mỉm cười, Diệp Tiểu Kiều đang nhìn mấy cây anh đào đã rụng hoa, khi nghĩ tới dời mấy cây này qua, ông ngoại đã nói cây này lớn, nói không chừng có thể nở hoa đó, Diệp Tiểu Kiều còn không tin, kết quả nó thật sự nở ra chừng mười đóa hoa anh đào rồi, bây giờ lá cây mọc lên, sợ rằng sẽ nhanh chóng lớn ra mấy trái anh đào.
Đối với việc tiểu cô mặt mỉm cười nói chuyện với người nhà mình như vậy, đã coi như không thấy gì, mặc dù cười như này khẳng định rất giả dối.
Ngô thị đang băm cỏ heo, nghe lời Diệp Huệ Nhi nói, cởi tạp dề ra, hỏi: “Nương tìm ta có chuyện gì?" Mặc dù trong lòng không hề chào đón mẹ chồng, nhưng chuyện mặt mũi vẫn phải làm.
Diệp Huệ Nhi cười nói: “Nương muốn nói chuyện tứ ca cưới tẩu tử với mấy tẩu tử, ta cũng không rõ lắm, ta là một cô nương gia, cũng không tiện hỏi chút chuyện này." Diệp Huệ Nhi nói rất ngượng ngùng.
Ngươi đã nói rồi, còn nói không rõ ràng lắm, Diệp Tiểu Kiều đều nhìn ra, tiểu cô này đầy mặt hàm xuân, chẳng lẽ đã có tiếp xúc với Tề công tử?
Diệp Tiểu Kiều đang nghĩ vớ vẩn, Ngô thị nghe xong nói: “Được, ta lập tức đi qua."
Diệp Huệ Nhi mới nói: “Vậy ta đi kêu mấy người đại tẩu."
“Nương, tính khí của tiểu cô con càng ngày càng tốt nhỉ." Diệp Tiểu Kiều nói.
Ngô thị nói: “Thật sự thay đổi tốt mới đúng. Ở nhà nhìn cho kỹ, nương đi một chuyến rổi về." Dù sao nàng cũng không phải nam nhân nhà mình, chỉ ăn thua thiệt không chiếm tiện nghi, đi xem tình huống một chút rồi nói sau.
Tiểu Phượng ở trong phòng nghe được, nói rằng: “Nương, trong nhà có con nhìn rồi, để tiểu Kiều cùng đi theo đi, tiểu Kiều, nếu có gì không tốt, muội cứ nói đau bụng, nương mình có thể trở về.’
Tiểu Phượng quỷ linh tinh này, chủ ý nghĩ ra ngược lại tốt. Diệp Tiểu Kiều cũng nói nàng đi theo, nếu không đến lúc đó không tiện thoát thân, Ngô thị suy nghĩ một chút, liền dẫn Diệp Tiểu Kiều đi rồi.
Chờ Ngô thị mang theo tiểu Kiều đến nhà cũ, Hách thị cũng đã ở đó, nhưng mà không vào cửa chính phòng, đang ở cổng chờ Ngô thị bọn họ, thấy Ngô thị tới, liền nhỏ giọng nói: “Nhị tẩu, tẩu nói có thể lại ra yêu thiêu thân gì không? Đã ở riêng, còn chuyện gì cũng muốn kêu chúng ta tới đây."
Đúng vậy, ở riêng, nhưng quan hệ vẫn còn, không thể nói không còn tình nghĩa, có chuyện người tìm ngươi đây là tôn trọng ngươi.
Ngô thị nói: “Nhìn tình huống rồi nói sau, không thể quyết định, chúng ta là nữ nhân gia."
Hách thị cũng gật đầu, “Nhị tẩu, lời này nói đúng lắm, dù sao muội cũng nhìn được một nền rồi, đến lúc đó xây phòng ở, muội cũng chuyển đi, phòng ở bên này liền bán, để cho bọn họ tùy tiện đi."
Đang nói chuyện, Lưu thị và Diệp Huệ Nhi cũng đến, ba chị em bạn dâu liếc nhìn nhau, đi theo vào rồi, Quách thị đang ở trong chính phòng chờ đấy, thấy ba con dâu đã tới, đang định nói chuyện, nhìn thấy Diệp Tiểu Kiều cũng đi vào, nói rằng: “Tiểu Kiều ra ngoài, nói chuyện người lớn, ngươi một tiểu oa nhi tử nghe cái gì."
Tiểu Kiều vội nói: “Tiểu cô nói cho cháu tứ thúc cưới tứ thẩm, cháu muốn nghe một chút tứ thẩm của cháu là như thế nào đấy, bà nội, cháu bảo đảm không quấy rối."
Quách thị có chuyện muốn nói với ba con dâu, trách móc Diệp Tiểu Kiều đôi câu liền không nói gì, dù sao cũng là tiểu oa nhi tử, nghe liền nghe đi.
“Các ngươi đã đến rồi, ta liền nói thẳng, lần này gọi các ngươi tới đây, cũng không có chuyện gì khác, chính là tứ đệ các ngươi, tuổi đã đến rồi, các ngươi đã ở riêng, một mình hắn cũng không hợp lý, phải tìm nàng dâu, vốn phải đợi đến khi lão tứ thành hôn mới có thể ở riêng, nhưng mà ta và ông cụ của các ngươi vì tốt cho các ngươi, cho nên đã sớm phân nhà, chuyện lão tứ cũng không có trở ngại." Ba con dâu nghe, đều cảm thấy bản lĩnh đổi trắng thay đen này của Quách thị thật đúng là mạnh, rõ ràng do lão tứ không nên thân, làm hại tiền mồ hôi nước mắt của mọi người, cuối cùng mọi người bị buộc bất đắc dĩ mới phải ở riêng, hiện giờ ngược lại thành vì tốt cho mọi người, mới chia ra.
Được rồi, ta cũng không tiến hành đấu võ mồm với bà ta, dù sao nói cũng không thiếu một miếng thịt, tán dóc với bà ta còn lãng phí thời gian đấy.
Quách thị tiếp tục nói: “Vốn chính là, năm ngoái ta và cha các ngươi đã nhìn xong một người, nhưng năm ngoái cũng sắp qua tết, cũng không nói cẩn thận, hiện giờ đầu xuân rồi, chuyện như vậy liền định nói ra."
Lưu thị nói; “Nương, chuyện lão tứ thành thân, nương nhìn là được rồi, chúng con không có ý kiến." Ngô thị và Hách thị cũng nói không có ý kiến, dù sao cũng đã ở riêng, cũng không phải mọi người ở cùng một chỗ, huống chi Quách thị khẳng định không phải hỏi bọn họ có ý kiến gì, bà ta vốn sẽ không hỏi ý kiến của bọn họ.
Diệp Tiểu Kiều làm bộ như rất nhàm chán ở bên cạnh nhìn, Quách thị nói: “Mặc dù nói như vậy, nhưng các ngươi làm tẩu tử cũng nên tốn tâm tư, tuổi ta lớn, thật đúng là nhiều chuyện một mình làm cũng không làm được, người bên ngoài nhìn các ngươi một chút cũng không quan tâm nói khó nghe."
Ngô thị nói: “Nương, có phải đi xem mắt cần người không?"
Hách thị cũng nói: “Đúng vậy, đi xem mắt chúng con ngược lại có thể ra sức, rốt cuộc là cô nương nhà nào."
Bọn họ cũng đều biết Quách thị khẳng định đã sớm xem xong, hơn nữa người kia nhất định khiến bà hài lòng, nếu không cũng sẽ không thể gọi ba nàng đến đây.
Quách thị nói: “Xem ngược lại là một cô nương tốt, người ta cũng từ gia đình giàu có ra ngoài, rất hiểu quy củ, bản thân cũng dáng vẻ xinh xắn, cũng miễn cưỡng xứng với lão tứ chúng ta. Trong nhà cũng giàu có, bảo là muốn gả tới, còn có thể mang theo hai mẫu ruộng nước đó."
“Ơ, nói như vậy, tứ đệ con là người có phúc khí rồi, gả cô nương còn mang theo ruộng, thật là công việc tốt." Hách thị nghe xong nghĩ đến, nếu đã bán đến gia đình giàu có rồi, còn nói gì mà trong nhà giàu có? Nhà ai có tiền, còn bán nhi bán nữ chứ, đoán chừng là do cô nương kia làm ở trong gia đình giàu có tiền tài chậm rãi khá hơn.
Lưu thị làm đại tẩu, nhìn thấy Quách thị hồi lâu không nói chuyện ra, lại hỏi: “Nương, người cứ việc nói thẳng, rốt cuộc chúng con có thể làm chút gì."
Xem mắt cũng không để cho bọn họ xem, chuyện khác cũng không nói, chẳng lẽ chính là muốn gọi bọn họ đến nghe bà ta khoe khoang nàng dâu của con ruột bà ta tốt bao nhiêu? Đó chính là quá nhàm chán đi, nhà nàng còn có một đống chuyện đấy.
Đúng vậy, Diệp Tiểu Kiều cũng thầm nói trong lòng, bà có chuyện gì cứ nói rõ, uyển chuyển thành như vậy, rốt cuộc quanh co thành cái gì.
Quách thị nói: “Gấp cái gì? Cũng không phải ngày mùa, được rồi, nói với các ngươi là được, ngày mai cô nương kia và người trong nhà nàng ấy muốn đi qua, các ngươi cũng tới trợ giúp, cô nương nhà người ta lần đầu tiên tới đây, các ngươi phải bày tỏ một chút có đúng không? Ta nói trước với các ngươi một tiếng, đến lúc đó đừng làm chuyện cười cho người ta."
Hóa ra là như vậy.
Hách thị lập tức nói: “Nương, nào có bản thân đại cô nương nhà nào tự đến xem mắt chứ? Đây cũng quá không có dáng vẻ đi."
Muốn xem mắt cũng phải làm trưởng bối sang đây xem như, này thành lời gì rồi chứ?
Quách thị nói: “Không phải nói, người ta từ gia đình giàu có ra ngoài sao? Liền có chủ kiến, dù sao chuyện như vậy các ngươi đừng đụng đến, đến lúc đó chuẩn bị xong đồ là được, đừng khiến cho người ta cảm thấy chúng ta khó coi là được. Cửa nhân duyên này của lão tứ định xong, đến lúc đó có người chăm sóc hắn, cũng ít thêm phiền toái cho các ngươi, các ngươi nói có đúng không?"
Bà cũng biết lão tứ luôn thêm phiền toái cho bọn họ hả. Vì sao kêu đừng khiến cho người ta cảm thấy rùng mình? Bằng cái gì mà nàng dâu tương lai của lão tứ tới đây, ta phải cho lễ ra mắt, thật quá đáng đi.
Hách thị hỏi thẳng: “Nương, từ khi con gả tới đến bây giờ, cũng chưa từng cho lễ ra mắt đi, đại tẩu, nhị tẩu, hai người đã cho chưa?"
Ngô thị và Lưu thị đều lắc đầu, Quách thị nói: “Người ta từ gia đình giàu có ra ngoài, ngươi khi đó nào giống người ta, tới đây xem mắt chưa? Đây là quy củ của gia đình giàu có người ta, nếu các ngươi không bằng lòn, có phải bởi vì ta không phải là mẹ chồng ruột của các ngươi, liền xem thường ta không, hay bởi vì đến bây giờ các ngươi vẫn oán hận lão tứ, ước gì hắn không thể xem mắt nàng dâu, ta thật sự mệnh khổ mà, sống hơn nửa đời người, chỉ xem mắt nàng dâu cho tiểu nhi tử, các ngươi cũng ghét bỏ."
Ngô thị nghe xong nói: “Nương, lão ngài cũng đừng nói ghét bỏ hay không, thứ này nếu để cho chúng con ra, vậy chúng con liền ra, nếu không có chuyện gì nữa, chúng con đi về, công việc trong nhà cũng nhiều."
Hách thị nghe xong lại định nói mấy câu, Lưu thị và Ngô thị đều khẽ lắc đầu với nàng, Quách thị thấy bọn họ đồng ý, cũng liền thả cho bọn họ đi rồi.
Đến cửa, Lưu thị nói: “Nhị đệ muội, tam đệ muội, đi nhà tẩu ngồi một chút đi, ba chị em bạn dâu chúng ta cũng đã lâu không trò chuyện cùng nhau rồi."
Tác giả :
Lý Hảo