Ngưu Ma Vương Cật Văn Tử
Chương 3
“Ngươi thực sự say rượu!!!"
Mặt trời vừa mọc ngoài khơi bờ biển phía Đông, tại tòa Ngưu Giác cung màu lam đẹp nhất dưới đáy biển liền truyền ra một tiếng thét chói tai, tiếng thét chói tai này xuất phát từ trong tân phòng Ngưu Ma vương Âu Cách Phỉ Tư.
Trong tân phòng, một nữ thần tóc vàng hào quang chói lọi xinh đẹp tuyệt trần, đứng trước giường nhìn tiểu nam hài một mình nằm ngủ trên giường tân hôn, vẻ mặt khó tin, biểu lộ hết sức choáng váng.
Hắn một đêm lo lắng cho Lạc Á, cho nên trời còn chưa sáng liền thừa dịp Vưu Đông đang ngủ lặng lẽ chạy tới, lại thấy Lạc Á một mình ngủ say, mà tung tích con trai cũng không biết nơi đâu.
“Thật xin lỗi!"
Mới vừa bị Thần Hậu đánh thức, đầu còn rất đau, Lạc Á từ trên giường ngồi dậy, thẹn thùng nói xin lỗi, trong lòng âm thầm tự mắng. Trời ạ, mình thế nào lại uống say, Âu Cách Phỉ Tư nhất định rất tức giận, đêm tân hôn quan trọng nhất, làm thê tử như cậu lại say đến hồ đồ…
“Điều này cũng không thể trách ngươi, ngươi còn nhỏ như vậy, lại lần đầu tiên uống rượu, có say cũng rất bình thường." Thần Hậu vội vàng an ủi. Bất quá y cũng không nghĩ đến tửu lượng Lạc Á kém tới thế, uống chút rượu giao bôi đã say, thật muốn xem một chút Âu Tư lúc ấy sẽ có biểu tình gì, khẳng định rất thú vị nha!
Nói đến Âu Tư, tiểu tử thối kia lại đi nơi nào rồi? Hắn dám ném Lạc Á say rượu ở đây rồi đi mất, thật là tức chết! Con ta tại sao toàn giống như Vưu Đông, tất cả không có tên nào ôn nhu một chút!
“Thật xin lỗi, đều là lỗi của ta, chỉ trách ta quá vô dụng, chỉ uống một chút rượu liền say." Lạc Á lắc đầu, tự trách nói. Cậu thật lo lắng Âu Cách Phỉ Tư sẽ bởi vì chuyện này mà không để ý tới cậu nữa!
“Cũng không phải là lỗi của ngươi, đừng tự trách nữa." Thần Hậu vuốt ve đầu của cậu, ôn nhu khuyên giải. Chẳng qua là y sợ con trai ‘ác ngưu dọa dê nhỏ’ sẽ khiến Lạc Á sợ hãi, nhưng bọn họ cái gì cũng không làm, vậy y muốn ôm tôn tử chẳng phải là vô vọng sao! Không được, y nhất định phải làm Lạc Á mau sanh con cho mình ôm!
“Ngươi biết tiểu tử Âu Tư kia ở đâu không?" Thần Hậu hỏi, nhìn chằm chằm tiểu thân thể dưới lớp chăn chỉ mặc một tầng sa mỏng hấp dẫn, trong lòng thở dài: y để thị nữ cho Lạc Á bên trong ăn mặc mỏng manh như vậy chính là vì để cho cậu dẫn dụ Âu Tư, nào ngờ tối hôm qua… đáng tiếc a! Bất quá bây giờ còn sớm, còn có thể đem Âu Tư chộp tới trên giường Lạc Á!
“Không biết." Lạc Á lắc đầu, biểu tình càng thêm khổ sở.
“Ngươi yên tâm, Âu Tư dám bỏ ngươi lại một mình, chờ ta bắt được hắn sẽ mắng hắn một trận."
“Cầu xin ngươi đừng mắng hắn, đều là ta không tốt!" Lạc Á lập tức nắm lấy quần Thần Hậu cầu khẩn, rõ ràng tất cả đều là lỗi của cậu, tuyệt không thể để cho Âu Cách Phỉ Tư bị mắng.
“Hì hì, mới cưới được một ngày, đã muốn che chở Âu Tư như vậy nha!" Thần Hậu trêu chọc nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Á vì mắc cỡ mà đỏ bừng, không biết nên nói cái gì cho phải.
Con ngươi lưu ly bảy sắc thoáng qua một nụ cười, đứa nhỏ này rất rất đáng yêu, thật hy vọng cậu sớm sinh cho y một tôn tử khả ái giống hệt cậu ấy.
Trước khi đi bắt Âu Tư trở lại để cùng Lạc Á lên giường có nên dạy cậu chuyện ân ái trước hay không? Quên đi, loại chuyện đó một hai lời cũng không giải thích rõ ràng được, bây giờ không còn nhiều thời gian, sẽ để cho cậu vừa làm vừa hiểu rõ đi!
Bất quá, vì không để cho cậu sợ hãi phản kháng Âu Tư ôm ấp, phải suy nghĩ chút biện pháp mới được!
Khóe miệng căng mọng hơi cong lên, con ngươi xinh đẹp thoáng qua một tia tà ác, có thể dùng phương pháp đó. Cái phương pháp đó là hay nhất, chẳng những có thể làm cho Âu Tư cực kỳ thoải mái, còn làm xử tử (tương tự xử nữ) Lạc Á lần đầu tiên cũng không đau, còn có thể tận tình hưởng thụ…
Nhìn Thần Hậu đột nhiên cười rất tà ác, Lạc Á có một loại dự cảm thật không tốt, không tự chủ được rùng mình một cái…
…
“Âu Cách Phỉ Tư, tên khốn kiếp này!"
Không bao lâu sau khi tiếng thét chói tai truyền ra từ trong tẩm cung Âu Cách Phỉ Tư, thì từ phía bắc Ngưu Giác cung – tẩm cung thiếp yêu Ái Phù của hắn liền truyền ra một tiếng thét chói tai giống nhau, không, so ra thì tiếng thét chói tai mới vừa rồi kinh khủng hơn dọa người hơn, làm cho cả cung điện cũng khẽ chấn động.
Trong tẩm cung Ái Phù, Thần Hậu bay trên không trung nhìn chằm chằm đôi nam nữ đang quấn quýt một chỗ trên giường, ánh mắt như sắp phun lửa, vạn đạo kim quang trên người bởi vì tức giận mà dường như bốc cháy, dị thường chói mắt, làm cho người ta cơ hồ mở mắt không được.
“Cầu xin Thần Hậu thứ tội!"
Nữ nhân trần truồng lập tức nhảy xuống giường quỳ gối phía trước Thần Hậu cầu xin tha thứ, vẻ mặt tràn đầy kinh hoảng.
Nàng đang vui vẻ vì Tam vương tử đêm tân hôn không ở trong tân phòng lại chạy đến tẩm cung tìm nàng thị tẩm, trong lòng cười nhạo cái tên tân nương kia đêm tân hôn đã bị chồng ruồng bỏ, không nghĩ tới Thần Hậu nhanh vậy liền đuổi tới…
“Mẫu hậu, người không ở Lưu Ly cung nghỉ ngơi, sáng sớm chạy đến nơi đây làm cái gì?" Âu Cách Phỉ Tư trần như nhộng nằm trên giường, cũng không kinh hoảng giống như Ái Phù, không nhìn đến Thần Hậu đang tức giận, lãnh đạm hỏi. Mẫu hậu bao nhiêu tuổi rồi thế nào cứ thích nhằm lúc người khác làm được một nửa chạy tới phá hư chuyện tốt chứ, thật làm cho người ta…
“Tên khốn kiếp nhà ngươi còn dám nói, đêm tân hôn lại mặc kệ Lạc Á say rượu, chạy tới cùng hồ ly tinh này lêu lổng, tức chết ta mà!" Thần Hậu giận dữ mắng, xông tới hung hăng đá con trai một cước.
Y sao lại nuôi ra cái loại vô tình vô nghĩa này, đáng giận, y thực hoài nghi tiểu tử thúi này rốt cuộc có tâm can hay không, hắn tại sao có thể đối với Lạc Á như vậy chứ!
“Sáng sớm chớ đá người ta lung tung!" Nhìn dấu giày trên ngực, ngân mi hơi nhíu, mẫu hậu lại đá hắn!
“Ai kêu ngươi thiếu đá, nhanh cùng ta trở về tìm Lạc Á." Thần Hậu mắng mỏ, nắm lấy nhi từ liền từ trong cung điện biến mất, trước khi đi còn trợn mắt nhìn Ái Phù quỳ trên mặt đất một cái: “Sau này sẽ thu thập ngươi!"
Ái Phù rùng mình, mới vừa rồi nàng còn tưởng rằng sẽ bị Thần Hậu giết, tên Lạc Á kia thật là ghê tởm, Tam vương tử đêm tân hôn không ở lại tân phòng, cậu ta nhanh như vậy liền hướng Thần Hậu cáo trạng.
Ái Phù từ dưới đất đứng lên, khóe miệng nâng lên một nụ cười đắc ý. Bất quá trọng yếu là đêm tân hôn Tam vương tử lại không để ý tới cậu ta mà là tìm đến mình, nói rõ điện hạ thật ra vẫn thích mình, đối với tiểu quỷ nhân loại kia hoàn toàn không có hứng thú…
Đây cũng là đương nhiên, điện hạ làm sao lại không thích tuyệt thế mỹ nữ như mình, đi thích cái loại tiểu nam hài bình thường đó. Ngày hôm qua nhìn thấy Lạc Á ở hôn lễ, nàng nằm mơ cũng không nghĩ ra kẻ cướp đi bảo tọa Vương phi của mình lại là một nam hài xấu xí, đối với nàng mà nói đây đơn giản là sự sỉ nhục rất lớn, nàng tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cậu ta đó!
Nàng nhất định phải sớm tìm cơ hội loại trừ Lạc Á, đoạt lại điện hạ, đoạt lại bảo tọa Vương phi thuộc về nàng, sau đó cùng điện hạ chung sống hạnh phúc vui vẻ…
“Mẫu hậu, người rốt cuộc muốn làm gì!" Bị bắt đến trước đại môn tân phòng, Âu Cách Phỉ Tư bỏ tay của Thần Hậu ra, trầm giọng gầm nhẹ, xem ra đã có chút tức giận.
Mẫu hậu rốt cuộc có chú ý tới mình bây giờ toàn thân trần truồng hay không, thậm chí phía dưới vẫn còn cứng rắn, mẫu hậu cũng không cảm thấy xấu hổ sao! Hắn đã không còn là tiểu hài tử nữa!
“Đương nhiên là để cho ngươi lập tức trở về cùng Lạc Á làm chuyện tối hôm qua các ngươi chưa làm." Thần Hậu mắng.
“Làm cái gì?" Âu Cách Phỉ Tư biến ra trường bào muốn mặc vào, lại bị Thần Hậu ngăn trở.
“Đương nhiên là ân ái sinh con… không cần mặc, dù sao chờ chút đi vào cũng phải cởi xuống." Thần Hậu đoạt lấy trường bào, không có nửa điểm thẹn thùng nhìn thân thể nhi tử khôi ngô kiện mỹ, nhất là phía dưới còn rất cứng rắn, dáng dấp kinh khủng, dương cụ lớn đến dọa người, trong con ngươi tất cả đều là hài lòng.
Âu Tư thật trưởng thành, trước kia trong ba bào thai hắn nhỏ gầy nhất, bây giờ dáng dấp lại khôi ngô cường tráng như vậy, vóc người đẹp đến nỗi làm cho người ta muốn chảy nước miếng. Đặc biệt là côn thịt phía dưới to lớn hệt như Vưu Đông, không biết chờ chút nữa đứa trẻ loài người như Lạc Á có chịu được không…
Sẽ không có có vấn đề gì đi! Ta đã cho Lạc Á ăn rồi cái đó rồi, vô luận hùng vật (cái đó đó) của Âu Tư có to lớn bao nhiêu, Lạc Á hẳn đều có thể chịu đựng được, cũng sẽ có khoái cảm…
“Cậu ta nhỏ như vậy, làm thế nào lên giường sinh con!" Âu Cách Phỉ Tư tỏ vẻ xem thường. Để cho hắn và hài tử nhỏ như vậy lên giường, chuyện phi lý đến thế mẫu hậu cũng nghĩ ra được, y cũng không sợ mình sẽ giết chết Lạc Á sao? Còn sinh con? Lạc Á cũng còn là một tiểu hài tử!
“Tiểu hài tử là thế nào! Ai nói tiểu hài tử thì không thể ân ái rồi sinh con, thời điểm ta sinh mấy huynh đệ các ngươi còn không lớn bằng Lạc Á." Thần Hậu tức giận mắng, rồi sau đó hướng con trai cười dâm đãng tà ác nói: “Mẫu hậu nói cho ngươi biết, cùng tiểu hài tử làm cực kỳ thoải mái, tuyệt đối so với cùng hồ ly tinh Ái Phù đó làm còn thoải mái gấp trăm lần."
Âu Cách Phỉ Tư cũng đối với mẫu hậu hết ý kiến, mẫu hậu là thần, Lạc Á là người, điều này có thể so sao! Mẫu hậu là Thần Hậu cao quý thống trị tam giới, sao bộ dạng lại giống như tú bà chuyên buôn phấn bán hương…
“Vô luận người nói thế nào ta chắc chắn cũng sẽ không đụng đến Lạc Á, ta đối với cậu ta không dậy nổi ‘thú tính’." Âu Cách Phỉ Tư vừa nói liền muốn rời đi, lại bị Thần Hậu bắt trở lại.
“Cái này cũng không phải do ngươi, ta đã hạ xuân dược với Lạc Á, nếu như ngươi không lập tức ôm cậu ta, cậu ta coi như thê thảm rồi, hơn nữa ngươi yên tâm, ngươi nhất định sẽ đối với Lạc Á có ‘thú tính’." Thần Hậu nở nụ cười gian tà.
Y biết nhi tử chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn ôm Lạc Á, y cũng sợ Lạc Á lần đầu ân ái sẽ chịu không nổi đau đớn cho nên liền đối với cậu hạ xuân dược.
“Ngươi…" Âu Cách Phỉ Tư thất kinh, thế nào cũng không nghĩ ra Thần Hậu lại đối với Lạc Á hạ xuân dược, lập tức đẩy kim môn nặng nề ra, đi vào tẩm cung, ngay sau đó ngân mi nhíu chặt.
Trong không khí nóng rực có một cỗ hương khí ngọt ngào say lòng người, làm cho người ta vừa vào cửa liền huyết mạch sôi sục, lập tức phấn khởi đứng lên, nhìn lại một màn mê người trên đất kia, càng khiến cho người ta kích động.
Trên mặt sàn cẩm thạch màu lam lạnh như băng, một thân ảnh nhỏ gầy đang thống khổ rên rỉ, giãy giụa, cào loạn thân thể chính mình. toàn bộ sa mỏng trên người cậu đã bị cào rách, trên nền vải đỏ rực, hiện lên da thịt đầy mồ hôi, ở trong không khí yêu diễm đẹp đẽ mê người, mùi hương ngọt ngào say lòng người chính là từ mồ hôi của cậu tỏa ra.
“A… nóng quá… hảo… ngứa… A… có con muỗi… thật là nhiều muỗi…" Lạc Á hoàn toàn không phát hiện có người đi vào, lúc này cậu khó chịu muốn chết. Mới vừa rồi Lộ Á cho cậu uống một bình nước nhỏ, sau đó thân thể liền giống như có lửa đốt, còn có rất nhiều con muỗi cắn cậu, làm cho cậu vừa nóng vừa ngứa.
Cậu bây giờ khó chịu quá, liền từ trên giường lăn đến trên sàn nhà lạnh như băng, muốn giảm bớt khô nóng trong thân thể, nhưng một chút cũng không giảm được. Thống khổ nhất chính là lại thấy muỗi bay đầy trời, thật là nhiều con muỗi đại hung ác một mực cắn cậu, làm cho cậu ngứa đến phát điên rồi…
Lạc Á đáng thương không chịu nổi xuân dược mãnh liệt, đã xuất hiện ảo giác!
“Người đối với hắn hạ ‘Hồ Mị’!"
Âu Cách Phỉ Tư quay đầu nhìn chằm chằm mẫu hậu theo sau lưng, mị hương trong không khí cùng dáng vẻ không bình thường của Lạc Á nói cho hắn biết mẫu hậu hạ xuân dược lợi hại nhất Thiên giới – Hồ Mị, một loại dược vật đáng sợ có thể làm cho người, ma, thần đều muốn phát điên.
Mẫu hậu lại hạ xuân dược đối với Lạc Á chẳng qua chỉ là một tiểu hài tử, còn là Hồ Mị đáng sợ nhất, mẫu hậu thật là…
“Nhìn dáng vẻ Lạc Á, dược hiệu hẳn đã phát tác, ngươi nên biết Hồ Mị rất lợi hại, tốt nhất ngươi nhanh ôm cậu ta, nếu không chờ chút nữa có chuyện gì, ta cũng mặc kệ!" Thần Hậu không nhìn ánh mắt kinh khủng của nhi tử, cười cực kỳ tà ác, bộ dáng kia thật rất giống một tú bà.
Hồ Mị là pháp bảo lợi hại nhất của y, không người nào có thể chống cự Hồ Mị, thứ này do y dùng tinh nguyên yêu hồ cùng mê hồn hoa của Thiên giới trộn lẫn vào nhau mới luyện ra được. Ăn Hồ Mị rồi chẳng những sẽ dục hỏa đốt người, lộ ra mị thái kinh người, còn giống yêu hồ phát ra mị hương làm cho người ta hưng phấn, khiến cả thân thể đều vô cùng kích động, chỉ muốn làm tình, năm đó y chính là dùng Hồ Mị dụ dỗ Vưu Đông.
“Ngươi…" Âu Cách Phỉ Tư dĩ nhiên rõ ràng Hồ Mị lợi hại ra sao, trước khi hương thơm ngọt ngào say lòng người biến mất nếu hắn còn không ôm Lạc Á, cậu ta sẽ thất khiếu chảy máu, chết ngay tại chỗ.
Thần Hậu thấy nhi tử còn chút do dự, đột nhiên biến thành dáng vẻ Lộ Á, đi tới nhìn Lạc Á ý thức đã mơ hồ khó chịu đang khóc lóc, bỉ ổi cười tà nói: “Nếu như bây giờ ngươi không muốn ôm cậu ta, ta giúp ngươi làm, ta cho tới bây giờ còn chưa ôm qua người nào, để cho ta nếm chút hương vị…"
Mắt thấy Lộ Á sắp chạm vào Lạc Á, Âu Cách Phỉ Tư lập tức trong nháy mắt di động đến phía sau hắn, bắt lấy tay của hắn.
“Đừng đụng vào cậu ta!"
“Không để cho ta đụng cậu ta, ngươi sẽ phải ‘đụng’ cậu ta!" Lộ Á rút về tay, lộ ra nụ cười xấu xa vì gian kế thành công.
“Ngươi có thể đi rồi!" Âu Cách Phỉ Tư nghiêm mặt hạ lệnh trục khách.
“Tại sao ta phải đi?" Lộ Á lắc đầu.
“Ngươi không đi, ta làm sao làm đây!" Âu Cách Phỉ Tư cắn răng nghiến lợi, nếu như đó không phải là mẫu hậu hắn, hắn thật muốn…
“Nên làm như thế nào liền làm như thế đó a!" Lộ Á nở một nụ cười dâm đãng. Khó có được cơ hội xem lần đầu tiên trọng yếu của nhi tử cùng Lạc Á tiến hành như thế nào, làm sao có thể đi chứ!
Âu Cách Phỉ Tư thật muốn đánh người, mẫu hậu còn muốn lưu lại nhìn mình và Lạc Á ân ái, y có phải đã quên thân phận của mình hay không, hắn tại sao lại có loại mẫu hậu thế này…
“A… nóng chết… ngứa chết rồi… a… con muỗi chớ cắn ta… ô…" Lạc Á vì dục hỏa đốt người nên một mực không chú ý tới bọn họ, con ngươi hồng sắc mờ mịt một tầng hơi nước, thanh âm nức nở như trẻ con làm người ta đau lòng. Thân thể càng nóng càng ngứa, cậu cảm giác mình rất khó chịu giống như sắp chết!
Nhìn ‘tiểu kiều thê’ dục hỏa khó nhịn, anh anh nức nở thực đáng thương, chân mày đẹp mắt nhíu thành một đoàn. Xem ra Lạc Á đã đến cực hạn, nhất định phải ôm cậu, bất quá trước khi ôm cậu, phải đem ‘phiền toái’ bên cạnh giải quyết cho tốt.
Nam nhân đột nhiên xoay người hướng Lộ Á bắn ra một tia sáng, Lộ Á hoàn toàn không ngờ rằng nhi tử dám đối với y dùng pháp thuật, ngay cả cơ hội rống giận đều không có, đã bị nhi tử đưa về Thiên giới…
Tiếp theo nam nhân khom lưng đem Lạc Á ôm lên giường san hô lớn, thấy cặp đồng mâu xanh thẫm mê luyến kia, Lạc Á lập tức khóc lên: “Cứu cứu ta… có thật là nhiều con muỗi cắn ta… Ô ô ô…"
Cậu mặc dù còn nhỏ cái gì cũng không hiểu, nhưng cậu biết nam nhân này nhất định sẽ cứu được cậu, hắn là thần, có thể làm phép đem những con muỗi đang cắn cậu toàn bộ đuổi đi, còn có thể làm dịu mát lửa nóng trong thân thể mình.
Đối diện với khuôn mặt nhỏ nhắn khóc đến lê hoa đái vũ hắn thấy thật đáng thương, ngửi được trên người cậu mị hương mãnh liệt mê loạn lòng người, Ngưu Ma vương lạnh như băng tựa hồ cũng bị hòa tan.
“Đừng khóc, ta lập tức cứu ngươi." Thanh âm lạnh lùng trở nên ôn nhu, đưa tay lau nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn, nam nhân ngồi lên giường, đưa mắt nhìn tròng mắt ‘tiểu kiều thê’ bởi vì Hồ Mị thành ra phong tình vạn chủng, thanh mâu trở nên thâm thúy vô cùng.
Sâu thẳm trong tròng mắt ánh lên quang mang tà mị khi nhìn từng tắc da thịt bại lộ trong không khí, đầu vú nho nhỏ màu đỏ đã trở nên cứng rắn, còn có…dưới bụng một chồi non nho nhỏ đang run rẩy, cổ họng đột nhiên cảm thấy khô nóng.
Nam nhân rất rõ ràng, không phải vì ngửi thấy mị hương Hồ Mị mới làm cho hắn đối với thân thể tiểu nam hài có ‘thú tính’, tối hôm qua hắn đối với Lạc Á có dục vọng, còn suýt hôn cậu. Nhưng hắn sợ đả thương Lạc Á còn nhỏ, chỉ có thể cố nén dục vọng, đi tìm Ái Phù tiêu hỏa…
Nào ngờ cuối cùng vẫn là muốn ôm Lạc Á, sớm biết sẽ như vậy, tối hôm qua hắn không nên rời khỏi, Lạc Á cũng không cần chịu khổ như bây giờ…
“Tay của ngươi rất lạnh…" Lạc Á trong lúc vô tình đụng phải tay trượng phu lạnh như băng, ánh mắt sáng lên, lập tức bắt lấy một ngón tay hắn ngậm vào trong miệng mà mút. Cậu vẫn cảm thấy miệng khô lưỡi khô, sắp chết mất!
Nam nhân giật mình, không nghĩ tới cậu sẽ dâm đãng liếm mút ngón tay của mình, ngón tay to lớn cắm trong khoang miệng nóng bỏng nhỏ hẹp, bị đầu lưỡi ấm nóng dùng sức mút, khiến lòng người ngứa ngáy khó nhịn.
Nam nhân đột nhiên rút ngón tay ra, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng tối hôm qua vẫn thèm muốn, trên môi tất cả đều là mị hương ngọt ngào giống như cánh hoa mềm mại, làm cho nam nhân không khỏi đem lưỡi vói vào trong bờ môi khẽ nhếch, muốn tranh thủ tận hưởng nhiều hơn mùi hương ngọt ngào mê loạn lòng người này…
“Ư… ưm uh…"
So với ngón tay lạnh lẽo đầu lưỡi vẫn dễ chịu hơn, làm cho Lạc Á phát ra thanh âm vui thích yêu kiều, không tự chủ mở to cái miệng nhỏ nhắn, khát cầu nam nhân hôn mình.
Bị đầu lưỡi lạnh như băng ở trong miệng khuấy đảo liếm hút, ăn vào nước miếng lạnh như băng, cổ họng nóng rát rốt cuộc khá hơn một chút. Nhưng không đủ, còn chưa đủ, cậu càng muốn nhiều hơn…
Lạc Á ôm lấy thân thể cường tráng giống như hàn băng, đói khát liếm mút đầu lưỡi nam nhân, hận không thể đem đầu lưỡi nam nhân lạnh như băng này ăn hết, thân thể nóng ngứa khó nhịn dùng sức ma sát trên người hắn.
Thanh mâu thoáng qua từng tia kinh ngạc, nam nhân bị Lạc Á kích thích thật lớn, cùng cậu cuồng dã hôn môi, hai đầu lưỡi vừa nóng vừa lạnh ở trong miệng Lạc Á dâm loạn quấn quýt, phát ra tiếng nước ướt át hạ lưu, tân hương trong suốt từ khóe miệng Lạc Á chảy ra.
Trong miệng Lạc Á tất cả đều là mùi Hồ Mị làm cho nam nhân huyết mạch sôi trào, đầu óc luôn luôn tỉnh táo cũng nóng lên, bụng dưới cứng hơn.
Nam nhân càng hôn càng sâu, niết lộng tiểu đậu đỏ trên ngực vì cám dỗ hắn mà trở nên cứng rắn, vuốt ve lồng ngực bằng phẳng đơn bạc, làn da tựa như đồ sứ thượng đẳng bóng loáng tinh tế non mịn khiến cho nam nhân phải kinh ngạc. Da Lạc Á lúc nào trở nên tốt như vậy, lúc mới gặp gỡ rõ ràng vô cùng thô ráp vàng vọt…
Nam nhân không biết Lạc Á ở Thiên giới mấy ngày này bị Thần Hậu bắt buộc dưỡng da, mỗi ngày đều phải tắm sữa tươi, còn phải mát xa dưỡng da, Thần Hậu thật là dụng tâm lương khổ.
“A a ah… uh… ưư…ah… ưmmm…" Lạc Á bị nam nhân hôn đến mơ hồ, đầu óc choáng váng, đầu lưỡi lạnh lùng cùng bàn tay mát mẻ cực kỳ, bị nam nhân xoa bóp làm cho đầu vú lạnh lạnh ngứa ngứa, hết sức thoải mái…
Chẳng qua là tiểu kê kê giống như cũng bị con muỗi cắn phải, vừa ngứa vừa trướng. Tiểu hài tử vô thức giơ cao tiểu kê kê không một cộng lông, nóng bừng như bị thiêu đốt, dùng sức ma sát bụng dưới lạnh như băng của nam nhân.
’Ma sát’ tự nhiên sẽ sinh ra lửa và ‘bốc cháy’, lửa dục dâng cao khiến nam nhân cũng không chịu được nữa, muốn cắm vào thân thể cậu. Nhưng Lạc Á không giống nữ nhân sẽ tự động sinh ra chất bôi trơn, lại còn là lần đầu, lỗ mãng tiến vào sẽ đả thương cậu, còn phải nhẫn nại một chút…
Nam nhân thường ngày luôn luôn lãnh khốc vô tình, nhưng đối mặt với Lạc Á, hắn luôn không tự chủ trở nên ôn nhu…
Cố đè hỏa dục sôi trào mãnh liệt trong bụng xuống, bàn tay tăng thêm lực đạo xoa nắn thù du khả ái bắt đầu trở nên lớn hơn, một bàn tay khác tuột xuống, bắt lấy tiểu hồng nha không ngừng ma sát chơi đùa.
“A a a…" Lạc Á yêu kiều rên rỉ, toàn thân nhất thời rúng động, một cảm giác tê dại tuyệt diệu chưa từng được thấy qua đồng thời từ đầu vú cùng tiểu kê kê truyền tới trái tim, làm cho trái tim nhỏ bé đập mạnh một cái.
Phát hiện côn thịt nhỏ trên tay một chút liền đứng thẳng, mới nheo mắt đã thấy tiểu hài tử phía dưới biểu lộ sảng khoái, thanh mâu thoáng qua một tia cười hài lòng, xem ra cậu rất thích như vậy.
Hắn bỗng nhớ tới tiểu nhũ tiêm nhạy cảm yếu ớt, xoáy tròn một cái, ngón tay chỉ đùa bỡn lỗ nhỏ trên đỉnh tiểu hồng nha, làm cho lỗ nhỏ chảy ra ái dịch trong suốt, cùng là giống đực nên hắn rất rõ ràng làm như thế nào có thể để cho Lạc Á thoải mái nhất…
“A… ư…ưm… ha a a…" Tiểu hài tử hai tay ôm chặt bả vai rộng lớn, lồng ngực cùng bụng dưới cũng thoải mái khẽ run rẩy, đầu vú cùng tiểu kê kê bị khoái cảm liên tiếp đánh úp làm cảm giác tê dại mê luyến càng ngày càng nghiêm trọng, toàn thân giống như không có xương, trở nên mềm nhũn.
Kẻ này thật kỳ quái, không giúp mình đuổi muỗi lại một mực chơi đùa đầu vú cùng tiểu kê kê của mình làm cái gì?
Hỏng bét, không bị nam nhân đụng chạm nhưng cái mông cũng đột nhiên ngứa lên, bên trong còn cảm thấy ẩm ướt…
Chẳng lẽ có con muỗi bay vào trong mông cậu, đem cái mông của cậu cắn chảy máu?
Thật là đáng sợ! Làm sao bây giờ? Nghĩ đến có con muỗi lớn bay vào trong cái mông của cậu, cậu liền hoảng sợ!
“Ô ô ô, có con muỗi bay vào… trong mông ta, cầu xin ngươi mau nghĩ biện pháp đem con muỗi bắt ra…" Vốn đã ý loạn tình mê nhưng Lạc Á lập tức thanh tỉnh, sợ hãi dùng sức đẩy nam nhân ra, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng chỉ cái mông mình, xấu hổ khóc lóc nói.
Cậu không biết hậu huyệt vừa ngứa vừa ướt là bởi vì Hồ Mị cùng hành động của nam nhân, chứ không phải thật sự có con muỗi bay vào trong mông cậu.
Nam nhân nhất thời không có phản ứng, khẽ cau mày, sau đó mới hiểu được ý tứ của cậu, thiếu chút nữa cười ra tiếng. Cậu làm sao lại đáng yêu như thế, con muỗi bay vào trong mông ư? Cười chết mất!
“Ngươi mau động a… ô ô ô… con muỗi bay vào rồi, một mực cắn ta, mông… ở trong mông thật là ngứa… còn chảy máu…" Thấy hắn bất động, Lạc Á nóng nảy, khóc càng đáng thương hơn, trong đôi mắt to hồng sắc tất cả đều là nước mắt, đôi môi đỏ mọng mím chặt.
“Chảy máu?" Nam nhân vẻ mặt nghi hoặc, lập tức đem hai chân mảnh khảnh của cậu kéo lên, lộ ra huyệt động sâu thẳm, thanh mâu hơi co rút.
Núp dưới tiểu kê kê đỏ ửng, tiểu cúc xinh đẹp sớm cùng côn thịt nhỏ đỏ bừng như bị thiêu đốt, từng nếp nhăn tinh tế khả ái giống như một đóa cúc nhỏ. Hoa cúc nhỏ tươi đẹp ướt át đang đói khát mấp máy, trọng yếu nhất là… ‘bông cúc dại’ còn như đang thổ lộ tâm sự!
Thổ lộ? Đúng vậy, hoa cúc nhỏ hồng diễm yêu mị lại chảy ra chất dịch trong suốt, thực sự khiêu gợi kinh người!
Không phải là chỉ có nữ nhân mới có ái dịch sao? Thế nào Lạc Á thân là nam hài cũng có? Chỉ có thể trách Hồ Mị quá lợi hại, nhưng cái mông nhỏ của Lạc Á có ái dịch, nam nhân đi vào sẽ dễ dàng rất nhiều, với Lạc Á cũng tốt hơn rất nhiều.
Nam nhân cong miệng cười, thì ra là không phải là bị con muỗi cắn chảy máu, mà là phát tao!
Nụ cười tà mị lập tức khiến Lạc Á mê mẩn, ngây ngốc nhìn nam nhân, hắn cười sao lại đẹp mắt như vậy, khiến cho tim của cậu đập cuồng loạn, đầu óc quay cuồng…
“Tiểu dâm oa, thật dâm đãng!" Nam nhân chỉ vào cúc huyệt đỏ tươi, khẽ niết một cái, nhìn mị hương cùng xuân dịch tản ra tao vị say mê mà mắng, bụng dưới trướng đến phát đau.
“Tiểu dâm oa là cái gì? Trong mông ta không có tiểu dâm oa, chỉ có con muỗi lớn… ô ô… ngươi mau vào đem con muỗi lấy ra, máu càng chảy càng nhiều… van ngươi, Ngưu ca ca…" Lạc Á lắc đầu, đôi mắt đẫm lệ đáng thương cầu khẩn trượng phu vẫn đang nhìn chằm chằm vào hậu đình của mình, cậu hoàn toàn không biết thứ kia không phải máu mà là xuân thủy.
Lời nói khả ái làm cho người ta không biết nên khóc hay nên cười, cộng thêm bộ dáng khổ sở đáng thương lại khiến trong lòng nam nhân hung hăng chấn động. Hơn nữa câu ‘Ngưu ca ca’ kia làm cho hắn hô hấp cũng rối loạn!
“Hảo! Ta lập tức đi vào đem con muỗi lấy ra…" Đồng mâu màu xanh trở nên sâu thẳm, thanh âm tình sắc khàn khàn làm cho người ta khó có thể tin tưởng là nam nhân luôn luôn lãnh tình phát ra.
Nam nhân cúi đầu hôn lên môi anh đào mới bị mình hôn đến sưng đỏ, nắm lấy dương cụ lớn kinh người của mình, để ở cúc huyệt đang phát tao chảy ra ái dịch, chuẩn bị tiến vào.
Nhìn tiểu động không ngừng chảy cũng nước, bên trong hẳn rất ướt át, không cần đưa ngón tay vào khai phá nữa, hơn nữa cậu đói khát khó nhịn như thế, cũng không kịp đợi hắn từ từ làm tiền hí…
Bị dị vật băng lãnh vô cùng đâm vào tiểu huyệt vừa ngứa vừa nóng, Lạc Á rùng mình một cái, cúi đầu nhìn xuống, ngay sau đó ngây người như phỗng. Đó là vật gì?
Nhét ở trong mông cậu là đại kê kê tráng kiện giống như một con mãng xà ngân bạc, gân xanh vòng quanh, côn thịt thô bạo dọa người được bao bọc một tầng vảy màu trắng bạc băng lãnh, trên lớp vảy còn có gai nhọn cứng rắn bằng băng đâm ra tua tủa, thật là đáng sợ…
“A a a ──"
Lạc Á đột nhiên thét chói tai, hoàn toàn mất bình tĩnh, ‘băng xà’ hết sức kinh khủng đã đâm vào hậu đình nho nhỏ, cảm giác lạnh như băng lại bén nhọn vô cùng truyền khắp toàn thân, lạnh đến phát run. Lạnh quá, sao lại lạnh như thế?
Lạc Á không biết nam nhân được di truyền tố chất của Thần Vương, là động vật máu lạnh điển hình, toàn thân cao thấp chỗ nào cũng lạnh như băng, dương cụ còn là nơi lạnh nhất.
“A… Ngưu ca ca, phóng đại kê kê đi vào làm cái gì? Lạnh chết… đại kê kê sẽ ăn con muỗi sao?" Lạc Á nghi ngờ kêu lên, cái mông lạnh đến phát run, bất quá bởi vì quá lạnh, ngược lại không có cảm giác thống khổ.
“Ừm!" Âu Cách Phỉ Tư chỉ có thể gật đầu, ‘đại băng xà’ tiếp tục tiến về phía trước, đem cúc huyệt chật hẹp từng chút nới rộng ra.
Rất nóng, rất chặt, còn rất ướt! Đây chính là cảm giác đầu tiên khi hắn tiến vào cái mông của Lạc Á, hắn cho tới bây giờ chưa từng tiến vào tiểu huyệt nóng, chặt, ướt như vậy, ‘băng xà’ phía dưới thập phần phấn khởi.
“Thì ra kê kê chẳng những sẽ ăn sâu, còn ăn con muỗi… đại băng kê của Ngưu ca ca thật là lợi hại, vậy ngươi mau để cho đại băng kê đem con muỗi lớn ăn hết… đừng để ta bị ngứa, ta không chịu nổi…" Đầu óc Lạc Á đã nhũn như tương, lời nói ra thiếu chút nữa làm cho người ta cười chết.
Nam nhân không nhịn được lên tiếng cười nhẹ, tiến vào sâu hơn, bởi vì hậu huyệt Lạc Á tất cả đều là dâm dịch, lại co dãn kinh người, trong nháy mắt đại dương cụ như con mãng xà với lớp vảy kết băng đã tiến vào gần một nửa, đem cúc huyệt đỏ tươi của Lạc Á kéo căng đến cực hạn, ngay cả một nếp nhăn cũng không thấy.
Làm người ta kinh ngạc chính là Lạc Á không có nửa điểm bị thương, ngay cả máu cũng không chảy một giọt, cái này tất cả đều là bởi vì Hồ Mị làm cho thân thể của cậu biến hóa kinh người, biến thành thể chất thích hợp nhất để ân ái, bất kể hung khí đáng sợ bao nhiêu đi vào, tiểu huyệt cậu cũng có thể nuốt trọn.
Cái mông nho nhỏ bị ‘băng xà’ nhét đầy, không có một khe hở, Lạc Á lạnh đến nổi da gà, tóc gáy cũng dựng lên toàn bộ. Nhưng càng lạnh lại càng thoải mái, thân thể vốn nóng như lửa đốt liền dịu xuống, cái loại cảm giác làm người ta ngứa phát điên cũng tạm thời biến mất…
“Rất lạnh… rất thư thái… A a… đại kê kê của Ngưu ca ca thật là lợi hại… ân a… vừa tiến vào con muỗi cũng không cắn ta nữa… ân ưm a a… nữa đi… thật là thoải mái…" Lạc Á giãy giụa cái mông nhỏ phát run, vừa khả ái lại dâm đãng kêu. Không ngứa, con muỗi không có cắn cậu, thật vui vẻ!
Cậu thực thích cái loại cảm giác tựa như rơi vào biển băng đó, lạnh như băng thật sảng khoái, mặc dù đại kê kê của Ngưu ca ca thật sự rất là lớn, làm cái mông cậu trướng muốn chết!
Nam nhân câu môi cười tà, đại băng xà dùng sức đâm, đâm tới chỗ sâu, đỉnh đầu rắn đụng phải điểm nhạy cảm nhô ra bên trong. Giống như Lạc Á thích ‘đại băng kê’ của hắn, hắn cũng thích tiểu huyệt như lửa của Lạc Á, thịt huyệt đem hắn kẹp thật chặt, giống như muốn đem hắn một ngụm nuốt trọn…
“Nha nha nha ── Ngưu ca ca, ngươi thế nào để cho đại băng kê cắn ta… ngứa… a…" Lạc Á giật mình, đầu thoáng qua một đạo bạch quang, trong cái mông dâng lên một cỗ cảm giác quái dị, rất mãnh liệt lại rất lạnh. Cảm giác kia rất kích thích, tựa như bị dòng điện lạnh lùng đánh trúng, để cho người ta sợ vừa yêu thích.
“…không, là con muỗi cắn ngươi, ta đang ăn… con muỗi…" Nam nhân trầm mặc một chút, nói ra điều mà trước kia tuyệt đối sẽ không bao giờ nói.
“Nguyên lai là như vậy, vậy ngươi nhanh đem con con muỗi hư đáng ghê tởm kia ăn hết… nhờ cậy ngươi, Ngưu ca ca…" Lạc Á chợt hiểu ra, đối với trượng phu ngọt ngào cười một tiếng.
Khuôn mặt ngọt ngào tươi cười làm cho tim hắn đập thình thịch, tiểu yêu tinh này thật mê hoặc dụ nhân, ‘ăn con muỗi’ sao? Được, hắn sẽ hảo hảo giúp cậu ‘ăn con muỗi’!
Nắm chặt cái eo nhỏ nhắn yêu kiều, vòng eo cực kỳ rắn chắc của hắn mãnh liệt vận động, nam nhân rút ‘ngân xà’ thô dài ra một chút sau đó lại một lần nữa hung hăng đâm về chỗ sâu trong tiểu cúc huyệt mê người. Đó chính là ‘con muỗi lớn’, hắn muốn ‘ăn con muỗi lớn’…
“Nha a… con muỗi hư kia lại cắn ta… đại băng kê mau ăn con muỗi… A a… con muỗi xấu xa đó thật đáng ghét… Ô ô a… a a…" Lạc Á lần nữa giật mình, tiểu huyệt đang kẹp đại băng xà không tự chủ co rút, đem đại băng xà siết càng chặt hơn.
Giống như vừa rồi có một dòng điện băng lãnh lại đánh tới, thẳng tắp xông vào đầu cùng trái tim của cậu, làm cho đầu cùng trái tim của cậu giống như cũng bị điện giật tê dại, cảm giác nóng ngứa vừa biến mất lại trở lại, hơn nữa so với lúc nãy còn nghiêm trọng hơn.
Tiếng rên rỉ của tiểu hài tử đặc biệt mềm mại non nớt làm cho hắn hít thở không thông, hơi thở của nam nhân càng thô suyễn, quơ múa đại băng xà so với thiết bổng còn cứng hơn, liên tiếp đâm về phía điểm nhỏ thần kỳ, trong miệng lẩm bẩm: “Thao chết ngươi, cái mông ướt như vậy, chặt như vậy, khẳng định đã sớm bị thịt heo bổng của nam nhân thao qua…"
“A a a… con muỗi xấu xa bại hoại cắn nhẹ một chút… oh ah… cầu xin ngươi cắn nhẹ một chút… A a… cái mông thật quái lạ… hảo… Thoải mái… oh ưm…" Tiểu hài tử không ngừng thét chói tai, bàn tay nhỏ bé ở trên bả vai nam nhân quào loạn.
Sáng sớm, trong tẩm cung xuân sắc rạng rỡ tối hôm qua không ngừng diễn một màn kích tình, không khí nóng bỏng cực điểm. Được xuân dược trợ hứng, Ngưu Ma vương cùng tiểu kiều thê làm đến khí thế ngất trời, trong cung điện khắp nơi đều là tiếng thân thể va chạm đầy tình sắc, cùng tiếng Lạc Á dâm đãng thoải mái kêu khóc…
Trên bả vai giống như bị con muỗi chích, chỉ hơi ngưa ngứa nên bị nam nhân xem thường, chỉ là muốn cười. Cái tiểu tử ngốc này không biết cắn cậu thật ra không phải con muỗi, mà là đại băng xà của hắn! Thật là khả ái, vô cùng mới mẻ, hắn lần đầu tiên cảm thấy lên giường rất có tình thú, mẫu hậu có lẽ đã đưa cho hắn một bảo bối.
Nam nhân càng hung mãnh công kích Lạc Á, đầu rắn gắt gao ‘cắn’ lấy cúc huyệt không nhả, đỉnh đến sâu trong cúc huyệt cũng không lập tức rút lui, mà là rất có quy luật xoay vòng. Cả cây côn thịt từ đầu tới đuôi đều tiến vào, côn thịt bóng loáng lạnh như băng phía trên còn có vảy rắn cùng gai băng bén nhọn làm người rợn cả tóc gáy đang ma sát từng tấc da thịt non mềm trong tiểu huyệt, kích thích vô số dòng điện.
“Oh oh oh… con muỗi thối tha bại hoại cắn thật là lợi hại… Ưm ah… con muỗi thối cắn thật… khoái hoạt… A a… thật là giỏi… cắn thêm vài ngụm… nha nha…" Tiếng kêu của Lạc Á lập tức thay đổi, trở nên dâm đãng vô cùng, không hề mắng ‘con muỗi lớn’ nữa, còn nói thẳng con muỗi cắn thật tốt.
Khoái cảm lạnh băng giống như sóng biển mãnh liệt đánh úp về phía cậu, muốn đem cậu nhấn chìm, làm cho cậu trầm luân. Cậu lập tức liền mê luyến loại cảm giác tiêu hồn phệ cốt này, rõ ràng mới vừa rồi bị con muỗi cắn cũng không có loại cảm giác này, thật là kỳ quái!
“Coi như vừa rồi ăn xuân dược nên mới dâm đãng, cũng không biết mắc cỡ, còn nhỏ tuổi đã phát tao như vậy, trưởng thành thì thế nào." Nhìn bộ dáng tiểu kiều thê cuồng loạn làm cho nam nhân thầm nói, đại băng xà ở trong tiểu huyệt ấm áp tà ác lăn lộn, đem niêm mạc bao bọc chính mình xoay chuyển, âm thanh ‘tức tức’ vang lên.
“Nha nha nha nha nha… xấu quá… A a a… Ngưu ca ca, ngươi bắt con muỗi liền đi… A a… bắt con muỗi, chớ loạn chuyển… oh oh… cái mông sẽ bị phá rách mất… a a…" Tiểu hài tử lệ rơi đầy mặt, cổ họng không ngừng rên rỉ, cái mông sắp bị phá hư, cảm giác sợ hãi cùng cường liệt khoái cảm làm cho cậu phát cuồng, tiểu côn thịt của cậu cứng đến sắp nổ tung.
Tiểu huyệt bị đại băng xà xoay chuyển trào ra rất nhiều xuân thủy, bao bọc trên vảy rắn cùng gai băng chảy xuống đại âm nang (hai trái trứng của đại kê kê) và tấm vải giường dưới cái mông nhỏ, ở trong không khí nhanh chóng tản mát ra mị hương dâm loạn vô cùng, mê hoặc mọi giác quan, tràn ngập kích tình.
Hương vị khô nóng dâm loạn làm cho hai người đang giao hợp cũng hưng phấn tới cực điểm, nam nhân mất khống chế, trở nên hung ác, rất muốn hành hạ Lạc Á, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng liên tục khóc lóc cầu xin hắn rất đáng thương.
Nam nhân rút đại băng kê ra khỏi cúc tâm, cũng không chuyển động nữa, chẳng qua là lẳng lặng ngoan ngoãn bất động đợi bên tiểu cúc huyệt của Lạc Á, tạm nghỉ ngơi. Chỉ là sự tĩnh lặng trước cơn bão, quá nhiều sẽ không có ý nghĩa!
“…Con muỗi thế nào không cắn nữa… ô… con muỗi xấu xa mau cắn a… mau cắn…" Khoái cảm tuyệt đỉnh đột nhiên mất đi làm cho người ta hít thở không thông, Lạc Á lập tức bất mãn, cái miệng nhỏ nhắn lo lắng kêu lên.
Đại băng kê của Ngưu ca ca không loạn động, con muỗi tại sao cũng không cắn nữa? Chẳng lẽ con muỗi mệt mỏi, đang nghỉ ngơi?
“Ngươi không phải là ghét bị con muỗi cắn sao? Làm sao bây giờ lại hy vọng con muỗi cắn ngươi!" Nam nhân chế nhạo, nhéo cái mông nhỏ mượt mà của Lạc Á, bắt lấy côn thịt trở nên lớn hơn nhưng vẫn coi như nhỏ của cậu bắt đầu đùa bỡn, còn thân thiết trêu chọc hai tiểu đản dưới côn thịt.
Nơi đó của Lạc Á cũng thật là nhỏ, chỉ có tiểu động giữa cái mông là lớn nhất, dương cụ lớn như vậy nó cũng có thể ăn, không biết lúc hắn biến thành thú hình nó cũng có thể nuốt trọn đại côn thịt hay không.
“Ta không biết… mau để cho con muỗi xấu kia cắn ta… Ưm… cái mông muốn bị cắn…" Lạc Á vẻ mặt đói khát khó nhịn, cái mông nhỏ khả ái cuồng xoay.
“Ngươi thích bị con muỗi cắn cái mông sao?" Mị mắt thấy trong tay tiểu côn thịt ‘đình đình ngọc lập’ (dong dỏng cao đẹp như ngọc, tả cái dáng người đẹp) thoải mái lại trướng thêm một vòng, đại ngân xà chôn ở tiểu huyệt cũng trướng lớn một vòng, làm cho tiểu hài tử đáng thương yêu kiều rên rỉ.
“Ta… ta thích con muỗi cắn ta… vô cùng thích… cầu xin ngươi mau để cho con muỗi cắn ta, ngươi uy hiếp nó nếu như không cắn ta, sẽ để cho đại băng kê ăn thịt nó, có được không?" Lạc Á vội vàng thành thật trả lời, cầu khẩn trượng phu giúp cậu. Nam nhân là thần, con muỗi nhất định sẽ nghe hắn!
Thật là con muỗi đáng ghét hư hỏng, thời điểm không cho nó cắn, nó liều chết cắn, thời điểm muốn cho nó cắn, nó lại cố ý cùng cậu đối kháng không cắn, thật đáng ghét…
“Tiểu bại hoại, lại muốn ta uy hiếp để con muỗi tới cắn ngươi, ngươi thật là dâm đãng! Tiểu đãng phụ! Cũng không sợ ta thao chết ngươi sao!" Nam nhân cười mắng, lại nhéo cái mông nhỏ khả ái.
“Ta không phải là bại hoại, con muỗi mới là bại hoại… Ô ô… Ngưu ca ca, mau làm cho con muỗi cắn ta, van ngươi… ngươi liền thao ta đi… chỉ cần để cho con muỗi cắn ta, tùy cho ngươi thao…" Vẫn không thấy cảm giác tê dại ngứa ngáy làm cho người ta say mê kia xuất hiện, tiểu hài tử vội muốn chết, làm nũng hôn lên vết sẹo kinh khủng bên mắt trái nam nhân, dâm loạn khẩn cầu.
Nam nhân mắng dâm đãng, tiểu đãng phụ, thao chết ngươi, cậu hoàn toàn nghe không hiểu, cậu bây giờ chỉ điên cuồng muốn bị con muỗi cắn, cho cậu khoái cảm giống như ăn vào hoa anh túc, vì thế cậu cái gì cũng nguyện ý làm…
“Tiểu dâm đãng, chờ chút ngươi đừng hối hận…" Nam nhân kích động gầm nhẹ, đại băng xà lần nữa xông thẳng về phía trước, hung ác ‘cắn’ tiểu cúc nóng như thiêu đốt.
Lạc Á còn chưa kêu thành tiếng, đại băng kê đã nhanh chóng rời đi, rất nhanh lại hung hăng chọc sâu vào tiểu cúc, động tác nhanh khiến Lạc Á thở không nổi, cái mông nhỏ lắc lư giống như muốn rời ra từng mảnh.
“Ách ai ah… giỏi quá… này… chính là như vậy… A a… cắn thật tốt… a hưm a ư ư ư… ách nha… thật là một con muỗi tốt… cắn rất sung sướng… dùng sức cắn ta… nha a a… Ngưu ca ca thật là một người tốt siêu cấp… thích nhất ngươi… oh oh…" Lạc Á vì hưng phấn lần nữa kích động quơ quào loạn xạ trên bả vai rộng lớn của trượng phu, ở phía trên lưu lại rất nhiều vết cào, hai chân chủ động quấn trên tấm lưng rắn chắc của hắn, côn thịt ở trong tay trượng phu thoải mái loạn chiến, bày ra dáng dấp sắp đến cao trào.
Tiểu hài tử không biết cao trào là gì, còn tưởng rằng mình muốn đi tiểu, bị dọa sợ đến vội vàng dùng sức kẹp chặt hạ thể, chỉ sợ tiểu ở trên giường sẽ làm bẩn sàng đan…
“Đồ kỹ nữ, ngươi có phải là muốn bị thao chết không, thật không biết xấu hổ, nhỏ như vậy đã thích bị kê kê nam nhân thao cái mông, ta thao chết ngươi… ta nhất định phải thao chết ngươi…" Hắn kinh ngạc thở dốc, mặc dù không đến nỗi lập tức buông khí giới đầu hàng, nhưng cũng đủ kích thích.
Nam nhân hung ác, động tác trở nên thô bạo, đại ngân xà ở dũng đạo loạn chiến, dù sao có Hồ Mị nên vô luận hắn có hung ác bao nhiêu, Lạc Á cũng không bị thương chảy máu.
“Nha a a… Ngưu ca ca, thật là ác độc… không muốn… ô… A a… cái mông sẽ hư mất… A a a… muốn tiểu… tiểu kê kê muốn tiểu…" Lạc Á gấp muốn chết, cái mông bị làm đã không nói ra là cái cảm giác gì, chỉ biết là tùy thời sẽ hư mất, tiểu kê kê trở nên nóng nóng rát rát, một cỗ nhiệt lưu xông thẳng đến đỉnh dương cụ, cậu sắp không nhịn nổi nữa.
“Ngươi muốn đi tiểu? Vậy thì tiểu đi!" Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn phải kìm nén cực khổ, nam nhân ‘hảo tâm’ nói. Thật là một siêu cấp tiểu ngu ngốc, ngay cả muốn bắn tinh cũng không biết, bất quá một tiểu nam hài lại có thể bị nam nhân thao cái mông thao đến bắn tinh mới làm người ta giật mình!
“Không được… không tốt… mà… oh a… oh a…" Tiểu hài tử muốn nói nam nhân buông cậu ra, để cho cậu xuống giường đi tiểu một chút, tiểu côn thịt trước mặt nhẫn đến cực hạn đã phun ra một chút nước tiểu.
Nước tiểu màu vàng pha lẫn một chút tinh dịch màu trắng mỏng manh, Lạc Á trổ mã thực sự không tốt, lại quá nhỏ, sơ tinh mới có thể hơn phân nửa là nước tiểu.
Mang theo một chút mùi hôi thối của nước tiểu, phun lên cổ cùng cơ thể màu đồng của nam nhân, làm cho toàn bộ lồng ngực cùng bụng hắn đều là nước tiểu của Lạc Á.
“Ngươi lại tiểu ở trên người ta, ngươi nói nên trừng phạt thế nào… ngươi…" Hắn thực giật mình, vừa định nổi giận, nào ngờ, tiểu bại hoại tiểu trên thân mình lại trợn trắng mắt ngất đi.
Khóe miệng nam nhân co quắp, cậu ngất thật là đúng lúc, xem ra lần đầu tiên bắn tinh đối với cậu mà nói quá kích thích, mông còn vẫn cắm đại băng xà của hắn đã hôn mê.
Bất quá… rất khả ái, mặc dù hắn rất hung mãnh, thường đem người làm đến ngất ở trên giường, nhưng cậu ngất đáng yêu nhất! Chẳng qua là…
Mày kiếm anh tuấn nhíu chặt, thanh mâu thoáng qua một tia khổ não, đại ngân xà cắm trong cái mông Lạc Á một chút dấu hiệu mềm xuống đều không có mà Lạc Á đã hôn mê, nhưng điềm hương Hồ Mị trên người cậu còn chưa biến mất…
Nguy rồi, Lạc Á mới vừa bắn ra sơ tinh cũng có dâm vị Hồ Mị, hơn nữa rất nồng đậm, hắn hoàn toàn chống cự không được, mạch máu kích động đến dựng lên, hắn giống như… phải biến hình!
Mặt trời vừa mọc ngoài khơi bờ biển phía Đông, tại tòa Ngưu Giác cung màu lam đẹp nhất dưới đáy biển liền truyền ra một tiếng thét chói tai, tiếng thét chói tai này xuất phát từ trong tân phòng Ngưu Ma vương Âu Cách Phỉ Tư.
Trong tân phòng, một nữ thần tóc vàng hào quang chói lọi xinh đẹp tuyệt trần, đứng trước giường nhìn tiểu nam hài một mình nằm ngủ trên giường tân hôn, vẻ mặt khó tin, biểu lộ hết sức choáng váng.
Hắn một đêm lo lắng cho Lạc Á, cho nên trời còn chưa sáng liền thừa dịp Vưu Đông đang ngủ lặng lẽ chạy tới, lại thấy Lạc Á một mình ngủ say, mà tung tích con trai cũng không biết nơi đâu.
“Thật xin lỗi!"
Mới vừa bị Thần Hậu đánh thức, đầu còn rất đau, Lạc Á từ trên giường ngồi dậy, thẹn thùng nói xin lỗi, trong lòng âm thầm tự mắng. Trời ạ, mình thế nào lại uống say, Âu Cách Phỉ Tư nhất định rất tức giận, đêm tân hôn quan trọng nhất, làm thê tử như cậu lại say đến hồ đồ…
“Điều này cũng không thể trách ngươi, ngươi còn nhỏ như vậy, lại lần đầu tiên uống rượu, có say cũng rất bình thường." Thần Hậu vội vàng an ủi. Bất quá y cũng không nghĩ đến tửu lượng Lạc Á kém tới thế, uống chút rượu giao bôi đã say, thật muốn xem một chút Âu Tư lúc ấy sẽ có biểu tình gì, khẳng định rất thú vị nha!
Nói đến Âu Tư, tiểu tử thối kia lại đi nơi nào rồi? Hắn dám ném Lạc Á say rượu ở đây rồi đi mất, thật là tức chết! Con ta tại sao toàn giống như Vưu Đông, tất cả không có tên nào ôn nhu một chút!
“Thật xin lỗi, đều là lỗi của ta, chỉ trách ta quá vô dụng, chỉ uống một chút rượu liền say." Lạc Á lắc đầu, tự trách nói. Cậu thật lo lắng Âu Cách Phỉ Tư sẽ bởi vì chuyện này mà không để ý tới cậu nữa!
“Cũng không phải là lỗi của ngươi, đừng tự trách nữa." Thần Hậu vuốt ve đầu của cậu, ôn nhu khuyên giải. Chẳng qua là y sợ con trai ‘ác ngưu dọa dê nhỏ’ sẽ khiến Lạc Á sợ hãi, nhưng bọn họ cái gì cũng không làm, vậy y muốn ôm tôn tử chẳng phải là vô vọng sao! Không được, y nhất định phải làm Lạc Á mau sanh con cho mình ôm!
“Ngươi biết tiểu tử Âu Tư kia ở đâu không?" Thần Hậu hỏi, nhìn chằm chằm tiểu thân thể dưới lớp chăn chỉ mặc một tầng sa mỏng hấp dẫn, trong lòng thở dài: y để thị nữ cho Lạc Á bên trong ăn mặc mỏng manh như vậy chính là vì để cho cậu dẫn dụ Âu Tư, nào ngờ tối hôm qua… đáng tiếc a! Bất quá bây giờ còn sớm, còn có thể đem Âu Tư chộp tới trên giường Lạc Á!
“Không biết." Lạc Á lắc đầu, biểu tình càng thêm khổ sở.
“Ngươi yên tâm, Âu Tư dám bỏ ngươi lại một mình, chờ ta bắt được hắn sẽ mắng hắn một trận."
“Cầu xin ngươi đừng mắng hắn, đều là ta không tốt!" Lạc Á lập tức nắm lấy quần Thần Hậu cầu khẩn, rõ ràng tất cả đều là lỗi của cậu, tuyệt không thể để cho Âu Cách Phỉ Tư bị mắng.
“Hì hì, mới cưới được một ngày, đã muốn che chở Âu Tư như vậy nha!" Thần Hậu trêu chọc nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Á vì mắc cỡ mà đỏ bừng, không biết nên nói cái gì cho phải.
Con ngươi lưu ly bảy sắc thoáng qua một nụ cười, đứa nhỏ này rất rất đáng yêu, thật hy vọng cậu sớm sinh cho y một tôn tử khả ái giống hệt cậu ấy.
Trước khi đi bắt Âu Tư trở lại để cùng Lạc Á lên giường có nên dạy cậu chuyện ân ái trước hay không? Quên đi, loại chuyện đó một hai lời cũng không giải thích rõ ràng được, bây giờ không còn nhiều thời gian, sẽ để cho cậu vừa làm vừa hiểu rõ đi!
Bất quá, vì không để cho cậu sợ hãi phản kháng Âu Tư ôm ấp, phải suy nghĩ chút biện pháp mới được!
Khóe miệng căng mọng hơi cong lên, con ngươi xinh đẹp thoáng qua một tia tà ác, có thể dùng phương pháp đó. Cái phương pháp đó là hay nhất, chẳng những có thể làm cho Âu Tư cực kỳ thoải mái, còn làm xử tử (tương tự xử nữ) Lạc Á lần đầu tiên cũng không đau, còn có thể tận tình hưởng thụ…
Nhìn Thần Hậu đột nhiên cười rất tà ác, Lạc Á có một loại dự cảm thật không tốt, không tự chủ được rùng mình một cái…
…
“Âu Cách Phỉ Tư, tên khốn kiếp này!"
Không bao lâu sau khi tiếng thét chói tai truyền ra từ trong tẩm cung Âu Cách Phỉ Tư, thì từ phía bắc Ngưu Giác cung – tẩm cung thiếp yêu Ái Phù của hắn liền truyền ra một tiếng thét chói tai giống nhau, không, so ra thì tiếng thét chói tai mới vừa rồi kinh khủng hơn dọa người hơn, làm cho cả cung điện cũng khẽ chấn động.
Trong tẩm cung Ái Phù, Thần Hậu bay trên không trung nhìn chằm chằm đôi nam nữ đang quấn quýt một chỗ trên giường, ánh mắt như sắp phun lửa, vạn đạo kim quang trên người bởi vì tức giận mà dường như bốc cháy, dị thường chói mắt, làm cho người ta cơ hồ mở mắt không được.
“Cầu xin Thần Hậu thứ tội!"
Nữ nhân trần truồng lập tức nhảy xuống giường quỳ gối phía trước Thần Hậu cầu xin tha thứ, vẻ mặt tràn đầy kinh hoảng.
Nàng đang vui vẻ vì Tam vương tử đêm tân hôn không ở trong tân phòng lại chạy đến tẩm cung tìm nàng thị tẩm, trong lòng cười nhạo cái tên tân nương kia đêm tân hôn đã bị chồng ruồng bỏ, không nghĩ tới Thần Hậu nhanh vậy liền đuổi tới…
“Mẫu hậu, người không ở Lưu Ly cung nghỉ ngơi, sáng sớm chạy đến nơi đây làm cái gì?" Âu Cách Phỉ Tư trần như nhộng nằm trên giường, cũng không kinh hoảng giống như Ái Phù, không nhìn đến Thần Hậu đang tức giận, lãnh đạm hỏi. Mẫu hậu bao nhiêu tuổi rồi thế nào cứ thích nhằm lúc người khác làm được một nửa chạy tới phá hư chuyện tốt chứ, thật làm cho người ta…
“Tên khốn kiếp nhà ngươi còn dám nói, đêm tân hôn lại mặc kệ Lạc Á say rượu, chạy tới cùng hồ ly tinh này lêu lổng, tức chết ta mà!" Thần Hậu giận dữ mắng, xông tới hung hăng đá con trai một cước.
Y sao lại nuôi ra cái loại vô tình vô nghĩa này, đáng giận, y thực hoài nghi tiểu tử thúi này rốt cuộc có tâm can hay không, hắn tại sao có thể đối với Lạc Á như vậy chứ!
“Sáng sớm chớ đá người ta lung tung!" Nhìn dấu giày trên ngực, ngân mi hơi nhíu, mẫu hậu lại đá hắn!
“Ai kêu ngươi thiếu đá, nhanh cùng ta trở về tìm Lạc Á." Thần Hậu mắng mỏ, nắm lấy nhi từ liền từ trong cung điện biến mất, trước khi đi còn trợn mắt nhìn Ái Phù quỳ trên mặt đất một cái: “Sau này sẽ thu thập ngươi!"
Ái Phù rùng mình, mới vừa rồi nàng còn tưởng rằng sẽ bị Thần Hậu giết, tên Lạc Á kia thật là ghê tởm, Tam vương tử đêm tân hôn không ở lại tân phòng, cậu ta nhanh như vậy liền hướng Thần Hậu cáo trạng.
Ái Phù từ dưới đất đứng lên, khóe miệng nâng lên một nụ cười đắc ý. Bất quá trọng yếu là đêm tân hôn Tam vương tử lại không để ý tới cậu ta mà là tìm đến mình, nói rõ điện hạ thật ra vẫn thích mình, đối với tiểu quỷ nhân loại kia hoàn toàn không có hứng thú…
Đây cũng là đương nhiên, điện hạ làm sao lại không thích tuyệt thế mỹ nữ như mình, đi thích cái loại tiểu nam hài bình thường đó. Ngày hôm qua nhìn thấy Lạc Á ở hôn lễ, nàng nằm mơ cũng không nghĩ ra kẻ cướp đi bảo tọa Vương phi của mình lại là một nam hài xấu xí, đối với nàng mà nói đây đơn giản là sự sỉ nhục rất lớn, nàng tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cậu ta đó!
Nàng nhất định phải sớm tìm cơ hội loại trừ Lạc Á, đoạt lại điện hạ, đoạt lại bảo tọa Vương phi thuộc về nàng, sau đó cùng điện hạ chung sống hạnh phúc vui vẻ…
“Mẫu hậu, người rốt cuộc muốn làm gì!" Bị bắt đến trước đại môn tân phòng, Âu Cách Phỉ Tư bỏ tay của Thần Hậu ra, trầm giọng gầm nhẹ, xem ra đã có chút tức giận.
Mẫu hậu rốt cuộc có chú ý tới mình bây giờ toàn thân trần truồng hay không, thậm chí phía dưới vẫn còn cứng rắn, mẫu hậu cũng không cảm thấy xấu hổ sao! Hắn đã không còn là tiểu hài tử nữa!
“Đương nhiên là để cho ngươi lập tức trở về cùng Lạc Á làm chuyện tối hôm qua các ngươi chưa làm." Thần Hậu mắng.
“Làm cái gì?" Âu Cách Phỉ Tư biến ra trường bào muốn mặc vào, lại bị Thần Hậu ngăn trở.
“Đương nhiên là ân ái sinh con… không cần mặc, dù sao chờ chút đi vào cũng phải cởi xuống." Thần Hậu đoạt lấy trường bào, không có nửa điểm thẹn thùng nhìn thân thể nhi tử khôi ngô kiện mỹ, nhất là phía dưới còn rất cứng rắn, dáng dấp kinh khủng, dương cụ lớn đến dọa người, trong con ngươi tất cả đều là hài lòng.
Âu Tư thật trưởng thành, trước kia trong ba bào thai hắn nhỏ gầy nhất, bây giờ dáng dấp lại khôi ngô cường tráng như vậy, vóc người đẹp đến nỗi làm cho người ta muốn chảy nước miếng. Đặc biệt là côn thịt phía dưới to lớn hệt như Vưu Đông, không biết chờ chút nữa đứa trẻ loài người như Lạc Á có chịu được không…
Sẽ không có có vấn đề gì đi! Ta đã cho Lạc Á ăn rồi cái đó rồi, vô luận hùng vật (cái đó đó) của Âu Tư có to lớn bao nhiêu, Lạc Á hẳn đều có thể chịu đựng được, cũng sẽ có khoái cảm…
“Cậu ta nhỏ như vậy, làm thế nào lên giường sinh con!" Âu Cách Phỉ Tư tỏ vẻ xem thường. Để cho hắn và hài tử nhỏ như vậy lên giường, chuyện phi lý đến thế mẫu hậu cũng nghĩ ra được, y cũng không sợ mình sẽ giết chết Lạc Á sao? Còn sinh con? Lạc Á cũng còn là một tiểu hài tử!
“Tiểu hài tử là thế nào! Ai nói tiểu hài tử thì không thể ân ái rồi sinh con, thời điểm ta sinh mấy huynh đệ các ngươi còn không lớn bằng Lạc Á." Thần Hậu tức giận mắng, rồi sau đó hướng con trai cười dâm đãng tà ác nói: “Mẫu hậu nói cho ngươi biết, cùng tiểu hài tử làm cực kỳ thoải mái, tuyệt đối so với cùng hồ ly tinh Ái Phù đó làm còn thoải mái gấp trăm lần."
Âu Cách Phỉ Tư cũng đối với mẫu hậu hết ý kiến, mẫu hậu là thần, Lạc Á là người, điều này có thể so sao! Mẫu hậu là Thần Hậu cao quý thống trị tam giới, sao bộ dạng lại giống như tú bà chuyên buôn phấn bán hương…
“Vô luận người nói thế nào ta chắc chắn cũng sẽ không đụng đến Lạc Á, ta đối với cậu ta không dậy nổi ‘thú tính’." Âu Cách Phỉ Tư vừa nói liền muốn rời đi, lại bị Thần Hậu bắt trở lại.
“Cái này cũng không phải do ngươi, ta đã hạ xuân dược với Lạc Á, nếu như ngươi không lập tức ôm cậu ta, cậu ta coi như thê thảm rồi, hơn nữa ngươi yên tâm, ngươi nhất định sẽ đối với Lạc Á có ‘thú tính’." Thần Hậu nở nụ cười gian tà.
Y biết nhi tử chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn ôm Lạc Á, y cũng sợ Lạc Á lần đầu ân ái sẽ chịu không nổi đau đớn cho nên liền đối với cậu hạ xuân dược.
“Ngươi…" Âu Cách Phỉ Tư thất kinh, thế nào cũng không nghĩ ra Thần Hậu lại đối với Lạc Á hạ xuân dược, lập tức đẩy kim môn nặng nề ra, đi vào tẩm cung, ngay sau đó ngân mi nhíu chặt.
Trong không khí nóng rực có một cỗ hương khí ngọt ngào say lòng người, làm cho người ta vừa vào cửa liền huyết mạch sôi sục, lập tức phấn khởi đứng lên, nhìn lại một màn mê người trên đất kia, càng khiến cho người ta kích động.
Trên mặt sàn cẩm thạch màu lam lạnh như băng, một thân ảnh nhỏ gầy đang thống khổ rên rỉ, giãy giụa, cào loạn thân thể chính mình. toàn bộ sa mỏng trên người cậu đã bị cào rách, trên nền vải đỏ rực, hiện lên da thịt đầy mồ hôi, ở trong không khí yêu diễm đẹp đẽ mê người, mùi hương ngọt ngào say lòng người chính là từ mồ hôi của cậu tỏa ra.
“A… nóng quá… hảo… ngứa… A… có con muỗi… thật là nhiều muỗi…" Lạc Á hoàn toàn không phát hiện có người đi vào, lúc này cậu khó chịu muốn chết. Mới vừa rồi Lộ Á cho cậu uống một bình nước nhỏ, sau đó thân thể liền giống như có lửa đốt, còn có rất nhiều con muỗi cắn cậu, làm cho cậu vừa nóng vừa ngứa.
Cậu bây giờ khó chịu quá, liền từ trên giường lăn đến trên sàn nhà lạnh như băng, muốn giảm bớt khô nóng trong thân thể, nhưng một chút cũng không giảm được. Thống khổ nhất chính là lại thấy muỗi bay đầy trời, thật là nhiều con muỗi đại hung ác một mực cắn cậu, làm cho cậu ngứa đến phát điên rồi…
Lạc Á đáng thương không chịu nổi xuân dược mãnh liệt, đã xuất hiện ảo giác!
“Người đối với hắn hạ ‘Hồ Mị’!"
Âu Cách Phỉ Tư quay đầu nhìn chằm chằm mẫu hậu theo sau lưng, mị hương trong không khí cùng dáng vẻ không bình thường của Lạc Á nói cho hắn biết mẫu hậu hạ xuân dược lợi hại nhất Thiên giới – Hồ Mị, một loại dược vật đáng sợ có thể làm cho người, ma, thần đều muốn phát điên.
Mẫu hậu lại hạ xuân dược đối với Lạc Á chẳng qua chỉ là một tiểu hài tử, còn là Hồ Mị đáng sợ nhất, mẫu hậu thật là…
“Nhìn dáng vẻ Lạc Á, dược hiệu hẳn đã phát tác, ngươi nên biết Hồ Mị rất lợi hại, tốt nhất ngươi nhanh ôm cậu ta, nếu không chờ chút nữa có chuyện gì, ta cũng mặc kệ!" Thần Hậu không nhìn ánh mắt kinh khủng của nhi tử, cười cực kỳ tà ác, bộ dáng kia thật rất giống một tú bà.
Hồ Mị là pháp bảo lợi hại nhất của y, không người nào có thể chống cự Hồ Mị, thứ này do y dùng tinh nguyên yêu hồ cùng mê hồn hoa của Thiên giới trộn lẫn vào nhau mới luyện ra được. Ăn Hồ Mị rồi chẳng những sẽ dục hỏa đốt người, lộ ra mị thái kinh người, còn giống yêu hồ phát ra mị hương làm cho người ta hưng phấn, khiến cả thân thể đều vô cùng kích động, chỉ muốn làm tình, năm đó y chính là dùng Hồ Mị dụ dỗ Vưu Đông.
“Ngươi…" Âu Cách Phỉ Tư dĩ nhiên rõ ràng Hồ Mị lợi hại ra sao, trước khi hương thơm ngọt ngào say lòng người biến mất nếu hắn còn không ôm Lạc Á, cậu ta sẽ thất khiếu chảy máu, chết ngay tại chỗ.
Thần Hậu thấy nhi tử còn chút do dự, đột nhiên biến thành dáng vẻ Lộ Á, đi tới nhìn Lạc Á ý thức đã mơ hồ khó chịu đang khóc lóc, bỉ ổi cười tà nói: “Nếu như bây giờ ngươi không muốn ôm cậu ta, ta giúp ngươi làm, ta cho tới bây giờ còn chưa ôm qua người nào, để cho ta nếm chút hương vị…"
Mắt thấy Lộ Á sắp chạm vào Lạc Á, Âu Cách Phỉ Tư lập tức trong nháy mắt di động đến phía sau hắn, bắt lấy tay của hắn.
“Đừng đụng vào cậu ta!"
“Không để cho ta đụng cậu ta, ngươi sẽ phải ‘đụng’ cậu ta!" Lộ Á rút về tay, lộ ra nụ cười xấu xa vì gian kế thành công.
“Ngươi có thể đi rồi!" Âu Cách Phỉ Tư nghiêm mặt hạ lệnh trục khách.
“Tại sao ta phải đi?" Lộ Á lắc đầu.
“Ngươi không đi, ta làm sao làm đây!" Âu Cách Phỉ Tư cắn răng nghiến lợi, nếu như đó không phải là mẫu hậu hắn, hắn thật muốn…
“Nên làm như thế nào liền làm như thế đó a!" Lộ Á nở một nụ cười dâm đãng. Khó có được cơ hội xem lần đầu tiên trọng yếu của nhi tử cùng Lạc Á tiến hành như thế nào, làm sao có thể đi chứ!
Âu Cách Phỉ Tư thật muốn đánh người, mẫu hậu còn muốn lưu lại nhìn mình và Lạc Á ân ái, y có phải đã quên thân phận của mình hay không, hắn tại sao lại có loại mẫu hậu thế này…
“A… nóng chết… ngứa chết rồi… a… con muỗi chớ cắn ta… ô…" Lạc Á vì dục hỏa đốt người nên một mực không chú ý tới bọn họ, con ngươi hồng sắc mờ mịt một tầng hơi nước, thanh âm nức nở như trẻ con làm người ta đau lòng. Thân thể càng nóng càng ngứa, cậu cảm giác mình rất khó chịu giống như sắp chết!
Nhìn ‘tiểu kiều thê’ dục hỏa khó nhịn, anh anh nức nở thực đáng thương, chân mày đẹp mắt nhíu thành một đoàn. Xem ra Lạc Á đã đến cực hạn, nhất định phải ôm cậu, bất quá trước khi ôm cậu, phải đem ‘phiền toái’ bên cạnh giải quyết cho tốt.
Nam nhân đột nhiên xoay người hướng Lộ Á bắn ra một tia sáng, Lộ Á hoàn toàn không ngờ rằng nhi tử dám đối với y dùng pháp thuật, ngay cả cơ hội rống giận đều không có, đã bị nhi tử đưa về Thiên giới…
Tiếp theo nam nhân khom lưng đem Lạc Á ôm lên giường san hô lớn, thấy cặp đồng mâu xanh thẫm mê luyến kia, Lạc Á lập tức khóc lên: “Cứu cứu ta… có thật là nhiều con muỗi cắn ta… Ô ô ô…"
Cậu mặc dù còn nhỏ cái gì cũng không hiểu, nhưng cậu biết nam nhân này nhất định sẽ cứu được cậu, hắn là thần, có thể làm phép đem những con muỗi đang cắn cậu toàn bộ đuổi đi, còn có thể làm dịu mát lửa nóng trong thân thể mình.
Đối diện với khuôn mặt nhỏ nhắn khóc đến lê hoa đái vũ hắn thấy thật đáng thương, ngửi được trên người cậu mị hương mãnh liệt mê loạn lòng người, Ngưu Ma vương lạnh như băng tựa hồ cũng bị hòa tan.
“Đừng khóc, ta lập tức cứu ngươi." Thanh âm lạnh lùng trở nên ôn nhu, đưa tay lau nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn, nam nhân ngồi lên giường, đưa mắt nhìn tròng mắt ‘tiểu kiều thê’ bởi vì Hồ Mị thành ra phong tình vạn chủng, thanh mâu trở nên thâm thúy vô cùng.
Sâu thẳm trong tròng mắt ánh lên quang mang tà mị khi nhìn từng tắc da thịt bại lộ trong không khí, đầu vú nho nhỏ màu đỏ đã trở nên cứng rắn, còn có…dưới bụng một chồi non nho nhỏ đang run rẩy, cổ họng đột nhiên cảm thấy khô nóng.
Nam nhân rất rõ ràng, không phải vì ngửi thấy mị hương Hồ Mị mới làm cho hắn đối với thân thể tiểu nam hài có ‘thú tính’, tối hôm qua hắn đối với Lạc Á có dục vọng, còn suýt hôn cậu. Nhưng hắn sợ đả thương Lạc Á còn nhỏ, chỉ có thể cố nén dục vọng, đi tìm Ái Phù tiêu hỏa…
Nào ngờ cuối cùng vẫn là muốn ôm Lạc Á, sớm biết sẽ như vậy, tối hôm qua hắn không nên rời khỏi, Lạc Á cũng không cần chịu khổ như bây giờ…
“Tay của ngươi rất lạnh…" Lạc Á trong lúc vô tình đụng phải tay trượng phu lạnh như băng, ánh mắt sáng lên, lập tức bắt lấy một ngón tay hắn ngậm vào trong miệng mà mút. Cậu vẫn cảm thấy miệng khô lưỡi khô, sắp chết mất!
Nam nhân giật mình, không nghĩ tới cậu sẽ dâm đãng liếm mút ngón tay của mình, ngón tay to lớn cắm trong khoang miệng nóng bỏng nhỏ hẹp, bị đầu lưỡi ấm nóng dùng sức mút, khiến lòng người ngứa ngáy khó nhịn.
Nam nhân đột nhiên rút ngón tay ra, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng tối hôm qua vẫn thèm muốn, trên môi tất cả đều là mị hương ngọt ngào giống như cánh hoa mềm mại, làm cho nam nhân không khỏi đem lưỡi vói vào trong bờ môi khẽ nhếch, muốn tranh thủ tận hưởng nhiều hơn mùi hương ngọt ngào mê loạn lòng người này…
“Ư… ưm uh…"
So với ngón tay lạnh lẽo đầu lưỡi vẫn dễ chịu hơn, làm cho Lạc Á phát ra thanh âm vui thích yêu kiều, không tự chủ mở to cái miệng nhỏ nhắn, khát cầu nam nhân hôn mình.
Bị đầu lưỡi lạnh như băng ở trong miệng khuấy đảo liếm hút, ăn vào nước miếng lạnh như băng, cổ họng nóng rát rốt cuộc khá hơn một chút. Nhưng không đủ, còn chưa đủ, cậu càng muốn nhiều hơn…
Lạc Á ôm lấy thân thể cường tráng giống như hàn băng, đói khát liếm mút đầu lưỡi nam nhân, hận không thể đem đầu lưỡi nam nhân lạnh như băng này ăn hết, thân thể nóng ngứa khó nhịn dùng sức ma sát trên người hắn.
Thanh mâu thoáng qua từng tia kinh ngạc, nam nhân bị Lạc Á kích thích thật lớn, cùng cậu cuồng dã hôn môi, hai đầu lưỡi vừa nóng vừa lạnh ở trong miệng Lạc Á dâm loạn quấn quýt, phát ra tiếng nước ướt át hạ lưu, tân hương trong suốt từ khóe miệng Lạc Á chảy ra.
Trong miệng Lạc Á tất cả đều là mùi Hồ Mị làm cho nam nhân huyết mạch sôi trào, đầu óc luôn luôn tỉnh táo cũng nóng lên, bụng dưới cứng hơn.
Nam nhân càng hôn càng sâu, niết lộng tiểu đậu đỏ trên ngực vì cám dỗ hắn mà trở nên cứng rắn, vuốt ve lồng ngực bằng phẳng đơn bạc, làn da tựa như đồ sứ thượng đẳng bóng loáng tinh tế non mịn khiến cho nam nhân phải kinh ngạc. Da Lạc Á lúc nào trở nên tốt như vậy, lúc mới gặp gỡ rõ ràng vô cùng thô ráp vàng vọt…
Nam nhân không biết Lạc Á ở Thiên giới mấy ngày này bị Thần Hậu bắt buộc dưỡng da, mỗi ngày đều phải tắm sữa tươi, còn phải mát xa dưỡng da, Thần Hậu thật là dụng tâm lương khổ.
“A a ah… uh… ưư…ah… ưmmm…" Lạc Á bị nam nhân hôn đến mơ hồ, đầu óc choáng váng, đầu lưỡi lạnh lùng cùng bàn tay mát mẻ cực kỳ, bị nam nhân xoa bóp làm cho đầu vú lạnh lạnh ngứa ngứa, hết sức thoải mái…
Chẳng qua là tiểu kê kê giống như cũng bị con muỗi cắn phải, vừa ngứa vừa trướng. Tiểu hài tử vô thức giơ cao tiểu kê kê không một cộng lông, nóng bừng như bị thiêu đốt, dùng sức ma sát bụng dưới lạnh như băng của nam nhân.
’Ma sát’ tự nhiên sẽ sinh ra lửa và ‘bốc cháy’, lửa dục dâng cao khiến nam nhân cũng không chịu được nữa, muốn cắm vào thân thể cậu. Nhưng Lạc Á không giống nữ nhân sẽ tự động sinh ra chất bôi trơn, lại còn là lần đầu, lỗ mãng tiến vào sẽ đả thương cậu, còn phải nhẫn nại một chút…
Nam nhân thường ngày luôn luôn lãnh khốc vô tình, nhưng đối mặt với Lạc Á, hắn luôn không tự chủ trở nên ôn nhu…
Cố đè hỏa dục sôi trào mãnh liệt trong bụng xuống, bàn tay tăng thêm lực đạo xoa nắn thù du khả ái bắt đầu trở nên lớn hơn, một bàn tay khác tuột xuống, bắt lấy tiểu hồng nha không ngừng ma sát chơi đùa.
“A a a…" Lạc Á yêu kiều rên rỉ, toàn thân nhất thời rúng động, một cảm giác tê dại tuyệt diệu chưa từng được thấy qua đồng thời từ đầu vú cùng tiểu kê kê truyền tới trái tim, làm cho trái tim nhỏ bé đập mạnh một cái.
Phát hiện côn thịt nhỏ trên tay một chút liền đứng thẳng, mới nheo mắt đã thấy tiểu hài tử phía dưới biểu lộ sảng khoái, thanh mâu thoáng qua một tia cười hài lòng, xem ra cậu rất thích như vậy.
Hắn bỗng nhớ tới tiểu nhũ tiêm nhạy cảm yếu ớt, xoáy tròn một cái, ngón tay chỉ đùa bỡn lỗ nhỏ trên đỉnh tiểu hồng nha, làm cho lỗ nhỏ chảy ra ái dịch trong suốt, cùng là giống đực nên hắn rất rõ ràng làm như thế nào có thể để cho Lạc Á thoải mái nhất…
“A… ư…ưm… ha a a…" Tiểu hài tử hai tay ôm chặt bả vai rộng lớn, lồng ngực cùng bụng dưới cũng thoải mái khẽ run rẩy, đầu vú cùng tiểu kê kê bị khoái cảm liên tiếp đánh úp làm cảm giác tê dại mê luyến càng ngày càng nghiêm trọng, toàn thân giống như không có xương, trở nên mềm nhũn.
Kẻ này thật kỳ quái, không giúp mình đuổi muỗi lại một mực chơi đùa đầu vú cùng tiểu kê kê của mình làm cái gì?
Hỏng bét, không bị nam nhân đụng chạm nhưng cái mông cũng đột nhiên ngứa lên, bên trong còn cảm thấy ẩm ướt…
Chẳng lẽ có con muỗi bay vào trong mông cậu, đem cái mông của cậu cắn chảy máu?
Thật là đáng sợ! Làm sao bây giờ? Nghĩ đến có con muỗi lớn bay vào trong cái mông của cậu, cậu liền hoảng sợ!
“Ô ô ô, có con muỗi bay vào… trong mông ta, cầu xin ngươi mau nghĩ biện pháp đem con muỗi bắt ra…" Vốn đã ý loạn tình mê nhưng Lạc Á lập tức thanh tỉnh, sợ hãi dùng sức đẩy nam nhân ra, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng chỉ cái mông mình, xấu hổ khóc lóc nói.
Cậu không biết hậu huyệt vừa ngứa vừa ướt là bởi vì Hồ Mị cùng hành động của nam nhân, chứ không phải thật sự có con muỗi bay vào trong mông cậu.
Nam nhân nhất thời không có phản ứng, khẽ cau mày, sau đó mới hiểu được ý tứ của cậu, thiếu chút nữa cười ra tiếng. Cậu làm sao lại đáng yêu như thế, con muỗi bay vào trong mông ư? Cười chết mất!
“Ngươi mau động a… ô ô ô… con muỗi bay vào rồi, một mực cắn ta, mông… ở trong mông thật là ngứa… còn chảy máu…" Thấy hắn bất động, Lạc Á nóng nảy, khóc càng đáng thương hơn, trong đôi mắt to hồng sắc tất cả đều là nước mắt, đôi môi đỏ mọng mím chặt.
“Chảy máu?" Nam nhân vẻ mặt nghi hoặc, lập tức đem hai chân mảnh khảnh của cậu kéo lên, lộ ra huyệt động sâu thẳm, thanh mâu hơi co rút.
Núp dưới tiểu kê kê đỏ ửng, tiểu cúc xinh đẹp sớm cùng côn thịt nhỏ đỏ bừng như bị thiêu đốt, từng nếp nhăn tinh tế khả ái giống như một đóa cúc nhỏ. Hoa cúc nhỏ tươi đẹp ướt át đang đói khát mấp máy, trọng yếu nhất là… ‘bông cúc dại’ còn như đang thổ lộ tâm sự!
Thổ lộ? Đúng vậy, hoa cúc nhỏ hồng diễm yêu mị lại chảy ra chất dịch trong suốt, thực sự khiêu gợi kinh người!
Không phải là chỉ có nữ nhân mới có ái dịch sao? Thế nào Lạc Á thân là nam hài cũng có? Chỉ có thể trách Hồ Mị quá lợi hại, nhưng cái mông nhỏ của Lạc Á có ái dịch, nam nhân đi vào sẽ dễ dàng rất nhiều, với Lạc Á cũng tốt hơn rất nhiều.
Nam nhân cong miệng cười, thì ra là không phải là bị con muỗi cắn chảy máu, mà là phát tao!
Nụ cười tà mị lập tức khiến Lạc Á mê mẩn, ngây ngốc nhìn nam nhân, hắn cười sao lại đẹp mắt như vậy, khiến cho tim của cậu đập cuồng loạn, đầu óc quay cuồng…
“Tiểu dâm oa, thật dâm đãng!" Nam nhân chỉ vào cúc huyệt đỏ tươi, khẽ niết một cái, nhìn mị hương cùng xuân dịch tản ra tao vị say mê mà mắng, bụng dưới trướng đến phát đau.
“Tiểu dâm oa là cái gì? Trong mông ta không có tiểu dâm oa, chỉ có con muỗi lớn… ô ô… ngươi mau vào đem con muỗi lấy ra, máu càng chảy càng nhiều… van ngươi, Ngưu ca ca…" Lạc Á lắc đầu, đôi mắt đẫm lệ đáng thương cầu khẩn trượng phu vẫn đang nhìn chằm chằm vào hậu đình của mình, cậu hoàn toàn không biết thứ kia không phải máu mà là xuân thủy.
Lời nói khả ái làm cho người ta không biết nên khóc hay nên cười, cộng thêm bộ dáng khổ sở đáng thương lại khiến trong lòng nam nhân hung hăng chấn động. Hơn nữa câu ‘Ngưu ca ca’ kia làm cho hắn hô hấp cũng rối loạn!
“Hảo! Ta lập tức đi vào đem con muỗi lấy ra…" Đồng mâu màu xanh trở nên sâu thẳm, thanh âm tình sắc khàn khàn làm cho người ta khó có thể tin tưởng là nam nhân luôn luôn lãnh tình phát ra.
Nam nhân cúi đầu hôn lên môi anh đào mới bị mình hôn đến sưng đỏ, nắm lấy dương cụ lớn kinh người của mình, để ở cúc huyệt đang phát tao chảy ra ái dịch, chuẩn bị tiến vào.
Nhìn tiểu động không ngừng chảy cũng nước, bên trong hẳn rất ướt át, không cần đưa ngón tay vào khai phá nữa, hơn nữa cậu đói khát khó nhịn như thế, cũng không kịp đợi hắn từ từ làm tiền hí…
Bị dị vật băng lãnh vô cùng đâm vào tiểu huyệt vừa ngứa vừa nóng, Lạc Á rùng mình một cái, cúi đầu nhìn xuống, ngay sau đó ngây người như phỗng. Đó là vật gì?
Nhét ở trong mông cậu là đại kê kê tráng kiện giống như một con mãng xà ngân bạc, gân xanh vòng quanh, côn thịt thô bạo dọa người được bao bọc một tầng vảy màu trắng bạc băng lãnh, trên lớp vảy còn có gai nhọn cứng rắn bằng băng đâm ra tua tủa, thật là đáng sợ…
“A a a ──"
Lạc Á đột nhiên thét chói tai, hoàn toàn mất bình tĩnh, ‘băng xà’ hết sức kinh khủng đã đâm vào hậu đình nho nhỏ, cảm giác lạnh như băng lại bén nhọn vô cùng truyền khắp toàn thân, lạnh đến phát run. Lạnh quá, sao lại lạnh như thế?
Lạc Á không biết nam nhân được di truyền tố chất của Thần Vương, là động vật máu lạnh điển hình, toàn thân cao thấp chỗ nào cũng lạnh như băng, dương cụ còn là nơi lạnh nhất.
“A… Ngưu ca ca, phóng đại kê kê đi vào làm cái gì? Lạnh chết… đại kê kê sẽ ăn con muỗi sao?" Lạc Á nghi ngờ kêu lên, cái mông lạnh đến phát run, bất quá bởi vì quá lạnh, ngược lại không có cảm giác thống khổ.
“Ừm!" Âu Cách Phỉ Tư chỉ có thể gật đầu, ‘đại băng xà’ tiếp tục tiến về phía trước, đem cúc huyệt chật hẹp từng chút nới rộng ra.
Rất nóng, rất chặt, còn rất ướt! Đây chính là cảm giác đầu tiên khi hắn tiến vào cái mông của Lạc Á, hắn cho tới bây giờ chưa từng tiến vào tiểu huyệt nóng, chặt, ướt như vậy, ‘băng xà’ phía dưới thập phần phấn khởi.
“Thì ra kê kê chẳng những sẽ ăn sâu, còn ăn con muỗi… đại băng kê của Ngưu ca ca thật là lợi hại, vậy ngươi mau để cho đại băng kê đem con muỗi lớn ăn hết… đừng để ta bị ngứa, ta không chịu nổi…" Đầu óc Lạc Á đã nhũn như tương, lời nói ra thiếu chút nữa làm cho người ta cười chết.
Nam nhân không nhịn được lên tiếng cười nhẹ, tiến vào sâu hơn, bởi vì hậu huyệt Lạc Á tất cả đều là dâm dịch, lại co dãn kinh người, trong nháy mắt đại dương cụ như con mãng xà với lớp vảy kết băng đã tiến vào gần một nửa, đem cúc huyệt đỏ tươi của Lạc Á kéo căng đến cực hạn, ngay cả một nếp nhăn cũng không thấy.
Làm người ta kinh ngạc chính là Lạc Á không có nửa điểm bị thương, ngay cả máu cũng không chảy một giọt, cái này tất cả đều là bởi vì Hồ Mị làm cho thân thể của cậu biến hóa kinh người, biến thành thể chất thích hợp nhất để ân ái, bất kể hung khí đáng sợ bao nhiêu đi vào, tiểu huyệt cậu cũng có thể nuốt trọn.
Cái mông nho nhỏ bị ‘băng xà’ nhét đầy, không có một khe hở, Lạc Á lạnh đến nổi da gà, tóc gáy cũng dựng lên toàn bộ. Nhưng càng lạnh lại càng thoải mái, thân thể vốn nóng như lửa đốt liền dịu xuống, cái loại cảm giác làm người ta ngứa phát điên cũng tạm thời biến mất…
“Rất lạnh… rất thư thái… A a… đại kê kê của Ngưu ca ca thật là lợi hại… ân a… vừa tiến vào con muỗi cũng không cắn ta nữa… ân ưm a a… nữa đi… thật là thoải mái…" Lạc Á giãy giụa cái mông nhỏ phát run, vừa khả ái lại dâm đãng kêu. Không ngứa, con muỗi không có cắn cậu, thật vui vẻ!
Cậu thực thích cái loại cảm giác tựa như rơi vào biển băng đó, lạnh như băng thật sảng khoái, mặc dù đại kê kê của Ngưu ca ca thật sự rất là lớn, làm cái mông cậu trướng muốn chết!
Nam nhân câu môi cười tà, đại băng xà dùng sức đâm, đâm tới chỗ sâu, đỉnh đầu rắn đụng phải điểm nhạy cảm nhô ra bên trong. Giống như Lạc Á thích ‘đại băng kê’ của hắn, hắn cũng thích tiểu huyệt như lửa của Lạc Á, thịt huyệt đem hắn kẹp thật chặt, giống như muốn đem hắn một ngụm nuốt trọn…
“Nha nha nha ── Ngưu ca ca, ngươi thế nào để cho đại băng kê cắn ta… ngứa… a…" Lạc Á giật mình, đầu thoáng qua một đạo bạch quang, trong cái mông dâng lên một cỗ cảm giác quái dị, rất mãnh liệt lại rất lạnh. Cảm giác kia rất kích thích, tựa như bị dòng điện lạnh lùng đánh trúng, để cho người ta sợ vừa yêu thích.
“…không, là con muỗi cắn ngươi, ta đang ăn… con muỗi…" Nam nhân trầm mặc một chút, nói ra điều mà trước kia tuyệt đối sẽ không bao giờ nói.
“Nguyên lai là như vậy, vậy ngươi nhanh đem con con muỗi hư đáng ghê tởm kia ăn hết… nhờ cậy ngươi, Ngưu ca ca…" Lạc Á chợt hiểu ra, đối với trượng phu ngọt ngào cười một tiếng.
Khuôn mặt ngọt ngào tươi cười làm cho tim hắn đập thình thịch, tiểu yêu tinh này thật mê hoặc dụ nhân, ‘ăn con muỗi’ sao? Được, hắn sẽ hảo hảo giúp cậu ‘ăn con muỗi’!
Nắm chặt cái eo nhỏ nhắn yêu kiều, vòng eo cực kỳ rắn chắc của hắn mãnh liệt vận động, nam nhân rút ‘ngân xà’ thô dài ra một chút sau đó lại một lần nữa hung hăng đâm về chỗ sâu trong tiểu cúc huyệt mê người. Đó chính là ‘con muỗi lớn’, hắn muốn ‘ăn con muỗi lớn’…
“Nha a… con muỗi hư kia lại cắn ta… đại băng kê mau ăn con muỗi… A a… con muỗi xấu xa đó thật đáng ghét… Ô ô a… a a…" Lạc Á lần nữa giật mình, tiểu huyệt đang kẹp đại băng xà không tự chủ co rút, đem đại băng xà siết càng chặt hơn.
Giống như vừa rồi có một dòng điện băng lãnh lại đánh tới, thẳng tắp xông vào đầu cùng trái tim của cậu, làm cho đầu cùng trái tim của cậu giống như cũng bị điện giật tê dại, cảm giác nóng ngứa vừa biến mất lại trở lại, hơn nữa so với lúc nãy còn nghiêm trọng hơn.
Tiếng rên rỉ của tiểu hài tử đặc biệt mềm mại non nớt làm cho hắn hít thở không thông, hơi thở của nam nhân càng thô suyễn, quơ múa đại băng xà so với thiết bổng còn cứng hơn, liên tiếp đâm về phía điểm nhỏ thần kỳ, trong miệng lẩm bẩm: “Thao chết ngươi, cái mông ướt như vậy, chặt như vậy, khẳng định đã sớm bị thịt heo bổng của nam nhân thao qua…"
“A a a… con muỗi xấu xa bại hoại cắn nhẹ một chút… oh ah… cầu xin ngươi cắn nhẹ một chút… A a… cái mông thật quái lạ… hảo… Thoải mái… oh ưm…" Tiểu hài tử không ngừng thét chói tai, bàn tay nhỏ bé ở trên bả vai nam nhân quào loạn.
Sáng sớm, trong tẩm cung xuân sắc rạng rỡ tối hôm qua không ngừng diễn một màn kích tình, không khí nóng bỏng cực điểm. Được xuân dược trợ hứng, Ngưu Ma vương cùng tiểu kiều thê làm đến khí thế ngất trời, trong cung điện khắp nơi đều là tiếng thân thể va chạm đầy tình sắc, cùng tiếng Lạc Á dâm đãng thoải mái kêu khóc…
Trên bả vai giống như bị con muỗi chích, chỉ hơi ngưa ngứa nên bị nam nhân xem thường, chỉ là muốn cười. Cái tiểu tử ngốc này không biết cắn cậu thật ra không phải con muỗi, mà là đại băng xà của hắn! Thật là khả ái, vô cùng mới mẻ, hắn lần đầu tiên cảm thấy lên giường rất có tình thú, mẫu hậu có lẽ đã đưa cho hắn một bảo bối.
Nam nhân càng hung mãnh công kích Lạc Á, đầu rắn gắt gao ‘cắn’ lấy cúc huyệt không nhả, đỉnh đến sâu trong cúc huyệt cũng không lập tức rút lui, mà là rất có quy luật xoay vòng. Cả cây côn thịt từ đầu tới đuôi đều tiến vào, côn thịt bóng loáng lạnh như băng phía trên còn có vảy rắn cùng gai băng bén nhọn làm người rợn cả tóc gáy đang ma sát từng tấc da thịt non mềm trong tiểu huyệt, kích thích vô số dòng điện.
“Oh oh oh… con muỗi thối tha bại hoại cắn thật là lợi hại… Ưm ah… con muỗi thối cắn thật… khoái hoạt… A a… thật là giỏi… cắn thêm vài ngụm… nha nha…" Tiếng kêu của Lạc Á lập tức thay đổi, trở nên dâm đãng vô cùng, không hề mắng ‘con muỗi lớn’ nữa, còn nói thẳng con muỗi cắn thật tốt.
Khoái cảm lạnh băng giống như sóng biển mãnh liệt đánh úp về phía cậu, muốn đem cậu nhấn chìm, làm cho cậu trầm luân. Cậu lập tức liền mê luyến loại cảm giác tiêu hồn phệ cốt này, rõ ràng mới vừa rồi bị con muỗi cắn cũng không có loại cảm giác này, thật là kỳ quái!
“Coi như vừa rồi ăn xuân dược nên mới dâm đãng, cũng không biết mắc cỡ, còn nhỏ tuổi đã phát tao như vậy, trưởng thành thì thế nào." Nhìn bộ dáng tiểu kiều thê cuồng loạn làm cho nam nhân thầm nói, đại băng xà ở trong tiểu huyệt ấm áp tà ác lăn lộn, đem niêm mạc bao bọc chính mình xoay chuyển, âm thanh ‘tức tức’ vang lên.
“Nha nha nha nha nha… xấu quá… A a a… Ngưu ca ca, ngươi bắt con muỗi liền đi… A a… bắt con muỗi, chớ loạn chuyển… oh oh… cái mông sẽ bị phá rách mất… a a…" Tiểu hài tử lệ rơi đầy mặt, cổ họng không ngừng rên rỉ, cái mông sắp bị phá hư, cảm giác sợ hãi cùng cường liệt khoái cảm làm cho cậu phát cuồng, tiểu côn thịt của cậu cứng đến sắp nổ tung.
Tiểu huyệt bị đại băng xà xoay chuyển trào ra rất nhiều xuân thủy, bao bọc trên vảy rắn cùng gai băng chảy xuống đại âm nang (hai trái trứng của đại kê kê) và tấm vải giường dưới cái mông nhỏ, ở trong không khí nhanh chóng tản mát ra mị hương dâm loạn vô cùng, mê hoặc mọi giác quan, tràn ngập kích tình.
Hương vị khô nóng dâm loạn làm cho hai người đang giao hợp cũng hưng phấn tới cực điểm, nam nhân mất khống chế, trở nên hung ác, rất muốn hành hạ Lạc Á, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng liên tục khóc lóc cầu xin hắn rất đáng thương.
Nam nhân rút đại băng kê ra khỏi cúc tâm, cũng không chuyển động nữa, chẳng qua là lẳng lặng ngoan ngoãn bất động đợi bên tiểu cúc huyệt của Lạc Á, tạm nghỉ ngơi. Chỉ là sự tĩnh lặng trước cơn bão, quá nhiều sẽ không có ý nghĩa!
“…Con muỗi thế nào không cắn nữa… ô… con muỗi xấu xa mau cắn a… mau cắn…" Khoái cảm tuyệt đỉnh đột nhiên mất đi làm cho người ta hít thở không thông, Lạc Á lập tức bất mãn, cái miệng nhỏ nhắn lo lắng kêu lên.
Đại băng kê của Ngưu ca ca không loạn động, con muỗi tại sao cũng không cắn nữa? Chẳng lẽ con muỗi mệt mỏi, đang nghỉ ngơi?
“Ngươi không phải là ghét bị con muỗi cắn sao? Làm sao bây giờ lại hy vọng con muỗi cắn ngươi!" Nam nhân chế nhạo, nhéo cái mông nhỏ mượt mà của Lạc Á, bắt lấy côn thịt trở nên lớn hơn nhưng vẫn coi như nhỏ của cậu bắt đầu đùa bỡn, còn thân thiết trêu chọc hai tiểu đản dưới côn thịt.
Nơi đó của Lạc Á cũng thật là nhỏ, chỉ có tiểu động giữa cái mông là lớn nhất, dương cụ lớn như vậy nó cũng có thể ăn, không biết lúc hắn biến thành thú hình nó cũng có thể nuốt trọn đại côn thịt hay không.
“Ta không biết… mau để cho con muỗi xấu kia cắn ta… Ưm… cái mông muốn bị cắn…" Lạc Á vẻ mặt đói khát khó nhịn, cái mông nhỏ khả ái cuồng xoay.
“Ngươi thích bị con muỗi cắn cái mông sao?" Mị mắt thấy trong tay tiểu côn thịt ‘đình đình ngọc lập’ (dong dỏng cao đẹp như ngọc, tả cái dáng người đẹp) thoải mái lại trướng thêm một vòng, đại ngân xà chôn ở tiểu huyệt cũng trướng lớn một vòng, làm cho tiểu hài tử đáng thương yêu kiều rên rỉ.
“Ta… ta thích con muỗi cắn ta… vô cùng thích… cầu xin ngươi mau để cho con muỗi cắn ta, ngươi uy hiếp nó nếu như không cắn ta, sẽ để cho đại băng kê ăn thịt nó, có được không?" Lạc Á vội vàng thành thật trả lời, cầu khẩn trượng phu giúp cậu. Nam nhân là thần, con muỗi nhất định sẽ nghe hắn!
Thật là con muỗi đáng ghét hư hỏng, thời điểm không cho nó cắn, nó liều chết cắn, thời điểm muốn cho nó cắn, nó lại cố ý cùng cậu đối kháng không cắn, thật đáng ghét…
“Tiểu bại hoại, lại muốn ta uy hiếp để con muỗi tới cắn ngươi, ngươi thật là dâm đãng! Tiểu đãng phụ! Cũng không sợ ta thao chết ngươi sao!" Nam nhân cười mắng, lại nhéo cái mông nhỏ khả ái.
“Ta không phải là bại hoại, con muỗi mới là bại hoại… Ô ô… Ngưu ca ca, mau làm cho con muỗi cắn ta, van ngươi… ngươi liền thao ta đi… chỉ cần để cho con muỗi cắn ta, tùy cho ngươi thao…" Vẫn không thấy cảm giác tê dại ngứa ngáy làm cho người ta say mê kia xuất hiện, tiểu hài tử vội muốn chết, làm nũng hôn lên vết sẹo kinh khủng bên mắt trái nam nhân, dâm loạn khẩn cầu.
Nam nhân mắng dâm đãng, tiểu đãng phụ, thao chết ngươi, cậu hoàn toàn nghe không hiểu, cậu bây giờ chỉ điên cuồng muốn bị con muỗi cắn, cho cậu khoái cảm giống như ăn vào hoa anh túc, vì thế cậu cái gì cũng nguyện ý làm…
“Tiểu dâm đãng, chờ chút ngươi đừng hối hận…" Nam nhân kích động gầm nhẹ, đại băng xà lần nữa xông thẳng về phía trước, hung ác ‘cắn’ tiểu cúc nóng như thiêu đốt.
Lạc Á còn chưa kêu thành tiếng, đại băng kê đã nhanh chóng rời đi, rất nhanh lại hung hăng chọc sâu vào tiểu cúc, động tác nhanh khiến Lạc Á thở không nổi, cái mông nhỏ lắc lư giống như muốn rời ra từng mảnh.
“Ách ai ah… giỏi quá… này… chính là như vậy… A a… cắn thật tốt… a hưm a ư ư ư… ách nha… thật là một con muỗi tốt… cắn rất sung sướng… dùng sức cắn ta… nha a a… Ngưu ca ca thật là một người tốt siêu cấp… thích nhất ngươi… oh oh…" Lạc Á vì hưng phấn lần nữa kích động quơ quào loạn xạ trên bả vai rộng lớn của trượng phu, ở phía trên lưu lại rất nhiều vết cào, hai chân chủ động quấn trên tấm lưng rắn chắc của hắn, côn thịt ở trong tay trượng phu thoải mái loạn chiến, bày ra dáng dấp sắp đến cao trào.
Tiểu hài tử không biết cao trào là gì, còn tưởng rằng mình muốn đi tiểu, bị dọa sợ đến vội vàng dùng sức kẹp chặt hạ thể, chỉ sợ tiểu ở trên giường sẽ làm bẩn sàng đan…
“Đồ kỹ nữ, ngươi có phải là muốn bị thao chết không, thật không biết xấu hổ, nhỏ như vậy đã thích bị kê kê nam nhân thao cái mông, ta thao chết ngươi… ta nhất định phải thao chết ngươi…" Hắn kinh ngạc thở dốc, mặc dù không đến nỗi lập tức buông khí giới đầu hàng, nhưng cũng đủ kích thích.
Nam nhân hung ác, động tác trở nên thô bạo, đại ngân xà ở dũng đạo loạn chiến, dù sao có Hồ Mị nên vô luận hắn có hung ác bao nhiêu, Lạc Á cũng không bị thương chảy máu.
“Nha a a… Ngưu ca ca, thật là ác độc… không muốn… ô… A a… cái mông sẽ hư mất… A a a… muốn tiểu… tiểu kê kê muốn tiểu…" Lạc Á gấp muốn chết, cái mông bị làm đã không nói ra là cái cảm giác gì, chỉ biết là tùy thời sẽ hư mất, tiểu kê kê trở nên nóng nóng rát rát, một cỗ nhiệt lưu xông thẳng đến đỉnh dương cụ, cậu sắp không nhịn nổi nữa.
“Ngươi muốn đi tiểu? Vậy thì tiểu đi!" Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn phải kìm nén cực khổ, nam nhân ‘hảo tâm’ nói. Thật là một siêu cấp tiểu ngu ngốc, ngay cả muốn bắn tinh cũng không biết, bất quá một tiểu nam hài lại có thể bị nam nhân thao cái mông thao đến bắn tinh mới làm người ta giật mình!
“Không được… không tốt… mà… oh a… oh a…" Tiểu hài tử muốn nói nam nhân buông cậu ra, để cho cậu xuống giường đi tiểu một chút, tiểu côn thịt trước mặt nhẫn đến cực hạn đã phun ra một chút nước tiểu.
Nước tiểu màu vàng pha lẫn một chút tinh dịch màu trắng mỏng manh, Lạc Á trổ mã thực sự không tốt, lại quá nhỏ, sơ tinh mới có thể hơn phân nửa là nước tiểu.
Mang theo một chút mùi hôi thối của nước tiểu, phun lên cổ cùng cơ thể màu đồng của nam nhân, làm cho toàn bộ lồng ngực cùng bụng hắn đều là nước tiểu của Lạc Á.
“Ngươi lại tiểu ở trên người ta, ngươi nói nên trừng phạt thế nào… ngươi…" Hắn thực giật mình, vừa định nổi giận, nào ngờ, tiểu bại hoại tiểu trên thân mình lại trợn trắng mắt ngất đi.
Khóe miệng nam nhân co quắp, cậu ngất thật là đúng lúc, xem ra lần đầu tiên bắn tinh đối với cậu mà nói quá kích thích, mông còn vẫn cắm đại băng xà của hắn đã hôn mê.
Bất quá… rất khả ái, mặc dù hắn rất hung mãnh, thường đem người làm đến ngất ở trên giường, nhưng cậu ngất đáng yêu nhất! Chẳng qua là…
Mày kiếm anh tuấn nhíu chặt, thanh mâu thoáng qua một tia khổ não, đại ngân xà cắm trong cái mông Lạc Á một chút dấu hiệu mềm xuống đều không có mà Lạc Á đã hôn mê, nhưng điềm hương Hồ Mị trên người cậu còn chưa biến mất…
Nguy rồi, Lạc Á mới vừa bắn ra sơ tinh cũng có dâm vị Hồ Mị, hơn nữa rất nồng đậm, hắn hoàn toàn chống cự không được, mạch máu kích động đến dựng lên, hắn giống như… phải biến hình!
Tác giả :
Ô Mông Tiểu Yến