Ngút Trời
Quyển 1 - Chương 66-2: Mở rộng tầm mắt 2
Editor: Nhất Thế An Nhiên
Rất nhanh, dưới khán đài đã đầy ắp người, sau khi chào hỏi người quen, tất cả mọi người đều đồng loạt yên lặng, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía đài cao, chờ đợi cuộc thi luyện dược sắp sửa mở màn.
Trên đài có năm vị trí khách quý, theo thứ tự là phó thành chủ Khả Nhã thành, hai vị hội trưởng hiệp hội luyện dược sư, cuối cùng là hai vị chủ nhân của hai thế lực lớn nhất Khả Nhã thành.dieendanllequuyddon
Thời gian bắt đầu cuộc thi đã tới, năm vị khách quý trao đổi ý kiến, phó thành chủ cười khiêm tốn, nhường lại cơ hội phát biểu cho hội trưởng hiệp hội luyện dược sư.
Sau khi nói vài câu khách khí, vị hội trưởng kia liền đứng dậy, cao giọng nói: “Các vị, thời gian đã tới, luyện dược sư có thể vào vị trí."
Tiếng nói vừa dứt, cánh cửa bên cạnh khán đài lập tức mở ra, sau đó là đám người mặc trường bào đại diện cho thân phận luyện dược sư chậm rãi đi tới.
Khoảng cách từ sân khấu tới khán đài bên dưới lên tới năm sáu mét, cầu thang cũng trải dieendanllequuyddon dài từ trên đài cao xuống, kéo dài tới tận cửa. Tuy nhiên, tất cả luyện dược sư tham gia cuộc thi, có ai thèm đi bằng cầu thang?
Một đám người vận dụng linh lực, trực tiếp bay thẳng lên đài cao phía trên.
Trong khoảng thời gian ngắn, các loại quang mang thi nhau hiện ra, sáng chói cả một phía. Tất cả luyện dược sư đều cố tình phô bày ra thực lực phi phàm của mình, âm thầm tranh đua hơn kém một phen. Dù sao luyện dược có tốt hay không, không phải đều phụ thuộc vào linh lực cao, thấp hay sao?
Vì vậy có thể nói, chỉ là lên đài mà thôi, nhưng đó cũng là một cuộc tỷ thí nho nhỏ giữa các luyện dược sư.
“Thực lực của đám luyện dược sư này quả nhiên không tồi." Tiểu hồ ly an tĩnh nằm trên vai Hà Hy Nguyên, thản nhiên bình phẩm một câu.
“A Hy, ngươi nói xem, Hinh Viêm muốn lên đài như thế nào? Mười bảy tuổi mười lăm cấp linh sư, chắc chắn có thể dọa cho bọn họ chết khiếp!" Tiểu hồ ly vừa nói vừa đắc ý cười ha hả.dieendanllequuyddon
Mắt to nhanh chóng lưu chuyển, tìm kiếm bóng dáng Hạ Hinh Viêm trong đám người. Hắn cực kì chờ mong biểu tình bị dọa tới ngây ngốc của đám luyện dược sư kiêu ngạo đáng ghét kia. Nếu bọn họ mà bị dọa trực tiếp rơi từ trên cao xuống thì càng tốt.
Hà Hy Nguyên bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng: “Không cần tìm nữa, ở kia."
“Ở đâu? Ở đâu?" Tiểu hồ ly hết nhìn qua trái lại nhìn qua phải, vẫn không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đâu cả, móng vuốt nắm lấy y phục Hà Hy Nguyên, vội vã nói: dieendanllequuyddon“Ở đâu cơ?"
Hà Hy Nguyên biết tiểu hồ ly nhìn nhầm nơi, hảo tâm nhắc nhở: “Nhìn xuống phía dưới."
“Phía dưới?" Tiểu hồ ly nghi ngờ liếc nhìn Hà Hy Nguyên một cái. Tất cả luyện dược sư tham gia cuộc thi đều đã lên đài, nhìn xuống phía dưới? Chẳng lẽ Hinh Viêm còn chưa lên sân khấu?
Tiểu hồ ly chuyển ánh mắt về phía cửa, vẫn không nhìn thấy Hạ Hinh Viêm. Hắn đang định quay sang phản bác lời vừa rồi của Hà Hy Nguyên thì một bóng dáng quen thuộc đột nhiên lọt vào tầm mắt.
Trên bậc thang rộng lớn, chỉ có một mình Hạ Hinh Viêm chậm rãi đi tới.
Trong khi tất cả những luyện dược sư khác đều hoa hoa lệ lệ phô diễn linh lực một phen, chỉ có nàng là từng bước một bước lên sân khấu.
Tiểu hồ ly vươn tiểu móng vuốt lên vỗ trán, bộ dáng giống như bị đả kích: “Hinh Viêm đang làm gì vậy?"
Rõ ràng nàng là cấp mười lăm linh sư, linh lực không hề thấp a, không có lẽ nào độ cao cỏn con đó có thể làm khó nàng.
“Hinh Viêm tương đối khiêm tốn." Hà Hy Nguyên suy nghĩ nửa ngày cuối cùng cũng nghĩ ra được một lý do coi như là hợp lí.Vừa nói xong, chính hắn cũng phải cười gượng hai tiếng, cái lí do quái quỷ này chính hắn còn chẳng tin được nữa là.
“Hừ hừ...khiêm tốn" Tiểu hồ ly hừ lạnh hai tiếng, khinh bỉ liếc nhìn Hà Hy Nguyên đang cúi đầu chột dạ.
Hắn thật sự rất muốn hỏi một câu, Hinh Viêm có biết cái gì gọi là khiêm tốn sao?
Tác phong hành sự của nàng từ trước tới nay đều là mạnh mẽ vang dội, lấy đâu ra cái gọi là khiêm tốn?
Lúc đầu những người ngồi dưới khán đài còn bị màn biểu diễn hoa lệ của đám luyện dược sư hấp dẫn tầm mắt, bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ đều đổ dồn vào phía trên sân khấu.dieendanllequuyddon
Không biết là ai ngẫu nhiên nhìn thấy hành động của Hạ Hinh Viêm, lập tức liền lôi kéo người ngồi bên cạnh nhìn xem.
Trong khi tất cả những luyện dược sư khác đều chọn cùng một cách phô diễn thực lực thì hành động của nàng đúng là đủ “độc đáo".
“Luyện dược sư kia, nàng ta đang làm cái gì vậy?"
“Đúng thế, ngay cả trường bào đại diện cho thân phận luyện dược sư cũng không thèm mặc"
“Chuyện gì thế này?"
Những người đứng trên sân khấu đều nghị luận sôi nổi, không hiểu nhìn một màn kỳ quái này.
“Chẳng lẽ nàng ta không phải luyện dược sư?" Có người không nhịn được mà đưa ra một suy đoán lớn mật.
“Đừng có nói đùa, đây là cuộc so tài giữa các luyện dược sư, sao có thể cho phép một kẻ không phải là luyện dược sư tham gia."
Trong thời gian ngắn, các loại ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đều tập trung trên người Hạ Hinh Viêm.
Bạch Đan Quyên đứng trên khán đài cười lạnh, trong lòng cực kì vui sướng. dieendanllequuyddon Hạ Hinh Viêm, bây giờ ngươi càng gây chú ý bao nhiêu, đến lúc ta vạch trần bộ mặt thật của ngươi, ngươi sẽ càng nhục nhã bấy nhiêu. Đắc tội với đám luyện dược sư thân phận cao quý lại vô cùng ngạo mạn kia, ngươi chắc chắn sẽ chết không toàn thây!
Bạch Đan Quyên không hề che dấu ánh mắt âm độc khi nhìn Hạ Hinh Viêm, vì vậy Dịch Cẩn Minh dễ dàng cảm nhận được sát khí dày đặc trong mắt nàng ta. Trên mặt lão ta vẫn bình thản như cũ, nhưng đáy lòng lại mừng thầm không thôi. Xem ra không cần lão tự mình động thủ cũng sẽ tự có kẻ ra tay diệt trừ Hạ Hinh Viêm.
Mà hành động này của Hạ Hinh Viêm cũng dẫn tới sự chú ý của năm vị khách quý ngồi trên cao kia.
Hội trưởng hiệp hội luyện dược sư nhìn thấy Hạ Hinh Viêm thì nghi hoặc nhíu mày, người này tại sao lại xuất hiện trong cuộc so tài giữa các luyện dược sư?
Đã thế ngay cả trường bào dành cho luyện dược sư cũng không mặc, nàng ta có ý gì?dieendanllequuyddon
Đúng lúc này, phó hội trưởng hiệp hội luyện dược sư vội vàng chạy tới, cúi đầu thì thầm một câu vào tai hội trưởng.
“Nga, là hắn giới thiệu? Vậy thì không có vấn đề gì."Hội trưởng gật gật đầu, đơn giản đem sự tình nói rõ với phó thành chủ. Người kia nghe xong cũng nhẹ nhàng mỉn cười gật đầu.
Trên đài cao có một khu vực độc lập được chia ra, đó chính là nơi để dược liệu chuẩn bị cho cuộc thi.
Hạ Hinh Viêm tùy ý tìm một vị trí đứng lại, sau đó liếc mắt quan sát xung quanh. Cuộc thi này thế mà có hơn năm trăm luyện dược sư tham gia, xem ra quy mô quả nhiên không nhỏ.
“Tốt lắm, các vị, mời đặt tay lên tinh thạch trước mặt mỗi người."Hội trưởng cao giọng nói, ngữ điệu vẫn giống y như thường nhưng hàng vạn người đang ngồi dưới khán đài lại có thể nghe được vô cùng rõ ràng.
Tất cả luyện dược sư đồng thời nhấc tay, chạm vào tinh thạch trước mặt.
Ngay lập tức, tinh thạch di chuyển sang một bên, một cái khay bay ra, hai phần dược liệu giống y như đúc liền xuất hiện.
Đương nhiên còn có một phần dược tề đã luyện chế sẵn nằm yên bên cạnh. Xem ra cửa đầu tiên trong cuộc thi là luyện chế dược tề.
Mà dược tề này, rõ ràng tất cả luyện dược sư đang có mặt trong cuộc thi đều không nhận ra.
“Thời gian luyện chế là hai canh giờ, hi vọng mọi người đều có thể đạt được kết quả tốt nhất."Hội trưởng nhẹ nhàng nói, trên mặt mang theo ý cười cổ vũ.
Chẳng qua, hơn năm trăm luyện dược sư có mặt ở đây chỉ thông qua hai phần thi là sẽ tìm ra người chiến thắng, như vậy mỗi phần thi có thể dễ dàng vượt qua sao?dieendanllequuyddon
Hội trưởng vừa tuyên bố cuộc thi bắt đầu, tất cả luyện dược sư đều nhanh chóng lấy dược đỉnh từ không gian của mình ra, bàn tay vừa nhấc lên, linh lực liền hóa thành ngọn lửa được đưa vào trong dược đỉnh.
Trong thời gian ngắn, linh lực được hóa thành đủ loại ngọn lửa với nhiều màu sắc khác nhau, làm cho dược đỉnh cũng sáng rực lên, trông cực kì đẹp mắt.
Có luyện dược sư nhanh tay đã bắt đầu đem dược liệu bỏ vào trong dược đỉnh. Trên đài tĩnh lặng không một tiếng động, không khí khẩn trương bắt đầu lan tỏa, bao trùm lên toàn bộ khán phòng.
Tiểu hồ ly nằm trong lòng Hà Hy Nguyên có chút khẩn trương, lo lắng hỏi: “A Hy, Hinh Viêm đã từng mua dược đỉnh sao?"
“Ha ha..." Trả lời hắn chỉ có tiếng cười gượng của Hà Hy Nguyên.
Bọn họ ở bên nhau lâu như vậy, chưa từng thấy Hạ Hinh Viêm mua dược đỉnh bao giờ a.
“Không có dược đỉnh nàng định luyện dược thế nào a?" Hà Hy Nguyên ném cho tiểu hồ ly một vấn đề vô cùng khó nhằn.
Tiểu hồ ly nghiêng đầu, suy nghĩ nửa ngày cũng không thể tìm ra đáp án. Hắn thẹn quá thành giận hét lên một câu: “Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai?"
Hinh Viêm lại không nói cho hắn, hắn biết thế nào a?
Tiểu hồ ly tức giận quá mức mãnh liệt làm cho Hà Hy Nguyên quên mất là bọn họ còn đang đối thoại trong đầu,dieendanllequuyddon theo bản năng mở miệng “Ta..."
Vừa mới nói được một tiếng, bả vai lập tức cảm thấy đau đớn, tiểu hồ ly dùng móng vuốt bám chặt vào vai hắn, ở trong đầu mắng: “Câm miệng"
Hắn muốn cho tất cả mọi người đứng xung quanh biết, bọn họ là linh thú đúng không!
Hà Hy Nguyên chịu đựng bả vai đau đớn, trong lòng không ngừng kêu khổ, tại sao Hằng tính tình càng lúc càng hung bạo vậy a?
Trên đài cao, Hạ Hinh Viêm cầm phương thức luyện chế trong tay cẩn thận nhìn, không khỏi thầm than một tiếng, khó trách luyện dược sư lại lợi hại như thế.
Phương thuốc này vậy mà lại luyện chế ra dược tề có thể khiến người ta toàn thân tê mỏi trong nháy mắt, cho dù là ba mươi cấp linh sư cũng không có khả năng tránh thoát.
Hạ Hinh Viêm trong lòng cân nhắc cách phối chế dược liệu cùng tiêu chuẩn thành phẩm, làm sao để luyện chế ra được một dược tề hoàn mỹ.
dieendanllequuyddon
Thở dài một tiếng, xem ra nàng phải dùng tới bản lĩnh thật sự rồi.
Hạ Hinh Viêm không hề biết, từ lúc nàng cầm phương thuốc lên xem, tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người nàng.
Dù sao một người tham gia cuộc thi lại không mặc trường bào đại diện cho thân phận luyện dược sư, đã thế lại lên đài với một cách thức vô cùng độc đáo đã đủ để tất cả mọi người chú ý.
Mà Bạch Đan Quyên cùng Dịch Cẩn Minh tự nhiên càng phá lệ chú ý tới Hạ Hinh Viêm, dù sao đối với bọn họ đám luyện dược sư kia luyện dược thế nào cũng tuyệt đối không quan trọng bằng Hạ Hinh Viêm.
Thậm chí cả năm vị khách quý trên đài cũng không hề nháy mắt nhìn chằm chằm Hạ Hinh Viêm, đặc biệt khi biết được Hạ Hinh Viêm là do vị kia giới thiệu thì càng thêm tò mò.
Mà đến khi bọn họ nhìn thấy Hạ Hinh Viêm quan sát phương thuốc luyện chế hồi lâu thì hội trưởng càng vui mừng gật đầu: “Người này tâm tính ổn trọng, rất tốt."dieendanllequuyddon
Mọi người đại khái đều biết quy tắc của cuộc thi. Hai phần thi nghe có vẻ đơn giản nhưng thực chất lại vô cùng khó chơi. Một luyện dược sư lần đầu tiên nhìn thấy dược tề mới lạ, không phải là nhanh chóngđâm đầu vào luyện chế mà là phải đem phương thuốc xem thấu triệt mới đúng. Nhưng mà đối với một phương thuốc xa lạ, luyện chế trong vòng hai canh giờ nói chung là có chút gấp gáp.
Rất nhanh, dưới khán đài đã đầy ắp người, sau khi chào hỏi người quen, tất cả mọi người đều đồng loạt yên lặng, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía đài cao, chờ đợi cuộc thi luyện dược sắp sửa mở màn.
Trên đài có năm vị trí khách quý, theo thứ tự là phó thành chủ Khả Nhã thành, hai vị hội trưởng hiệp hội luyện dược sư, cuối cùng là hai vị chủ nhân của hai thế lực lớn nhất Khả Nhã thành.dieendanllequuyddon
Thời gian bắt đầu cuộc thi đã tới, năm vị khách quý trao đổi ý kiến, phó thành chủ cười khiêm tốn, nhường lại cơ hội phát biểu cho hội trưởng hiệp hội luyện dược sư.
Sau khi nói vài câu khách khí, vị hội trưởng kia liền đứng dậy, cao giọng nói: “Các vị, thời gian đã tới, luyện dược sư có thể vào vị trí."
Tiếng nói vừa dứt, cánh cửa bên cạnh khán đài lập tức mở ra, sau đó là đám người mặc trường bào đại diện cho thân phận luyện dược sư chậm rãi đi tới.
Khoảng cách từ sân khấu tới khán đài bên dưới lên tới năm sáu mét, cầu thang cũng trải dieendanllequuyddon dài từ trên đài cao xuống, kéo dài tới tận cửa. Tuy nhiên, tất cả luyện dược sư tham gia cuộc thi, có ai thèm đi bằng cầu thang?
Một đám người vận dụng linh lực, trực tiếp bay thẳng lên đài cao phía trên.
Trong khoảng thời gian ngắn, các loại quang mang thi nhau hiện ra, sáng chói cả một phía. Tất cả luyện dược sư đều cố tình phô bày ra thực lực phi phàm của mình, âm thầm tranh đua hơn kém một phen. Dù sao luyện dược có tốt hay không, không phải đều phụ thuộc vào linh lực cao, thấp hay sao?
Vì vậy có thể nói, chỉ là lên đài mà thôi, nhưng đó cũng là một cuộc tỷ thí nho nhỏ giữa các luyện dược sư.
“Thực lực của đám luyện dược sư này quả nhiên không tồi." Tiểu hồ ly an tĩnh nằm trên vai Hà Hy Nguyên, thản nhiên bình phẩm một câu.
“A Hy, ngươi nói xem, Hinh Viêm muốn lên đài như thế nào? Mười bảy tuổi mười lăm cấp linh sư, chắc chắn có thể dọa cho bọn họ chết khiếp!" Tiểu hồ ly vừa nói vừa đắc ý cười ha hả.dieendanllequuyddon
Mắt to nhanh chóng lưu chuyển, tìm kiếm bóng dáng Hạ Hinh Viêm trong đám người. Hắn cực kì chờ mong biểu tình bị dọa tới ngây ngốc của đám luyện dược sư kiêu ngạo đáng ghét kia. Nếu bọn họ mà bị dọa trực tiếp rơi từ trên cao xuống thì càng tốt.
Hà Hy Nguyên bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng: “Không cần tìm nữa, ở kia."
“Ở đâu? Ở đâu?" Tiểu hồ ly hết nhìn qua trái lại nhìn qua phải, vẫn không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đâu cả, móng vuốt nắm lấy y phục Hà Hy Nguyên, vội vã nói: dieendanllequuyddon“Ở đâu cơ?"
Hà Hy Nguyên biết tiểu hồ ly nhìn nhầm nơi, hảo tâm nhắc nhở: “Nhìn xuống phía dưới."
“Phía dưới?" Tiểu hồ ly nghi ngờ liếc nhìn Hà Hy Nguyên một cái. Tất cả luyện dược sư tham gia cuộc thi đều đã lên đài, nhìn xuống phía dưới? Chẳng lẽ Hinh Viêm còn chưa lên sân khấu?
Tiểu hồ ly chuyển ánh mắt về phía cửa, vẫn không nhìn thấy Hạ Hinh Viêm. Hắn đang định quay sang phản bác lời vừa rồi của Hà Hy Nguyên thì một bóng dáng quen thuộc đột nhiên lọt vào tầm mắt.
Trên bậc thang rộng lớn, chỉ có một mình Hạ Hinh Viêm chậm rãi đi tới.
Trong khi tất cả những luyện dược sư khác đều hoa hoa lệ lệ phô diễn linh lực một phen, chỉ có nàng là từng bước một bước lên sân khấu.
Tiểu hồ ly vươn tiểu móng vuốt lên vỗ trán, bộ dáng giống như bị đả kích: “Hinh Viêm đang làm gì vậy?"
Rõ ràng nàng là cấp mười lăm linh sư, linh lực không hề thấp a, không có lẽ nào độ cao cỏn con đó có thể làm khó nàng.
“Hinh Viêm tương đối khiêm tốn." Hà Hy Nguyên suy nghĩ nửa ngày cuối cùng cũng nghĩ ra được một lý do coi như là hợp lí.Vừa nói xong, chính hắn cũng phải cười gượng hai tiếng, cái lí do quái quỷ này chính hắn còn chẳng tin được nữa là.
“Hừ hừ...khiêm tốn" Tiểu hồ ly hừ lạnh hai tiếng, khinh bỉ liếc nhìn Hà Hy Nguyên đang cúi đầu chột dạ.
Hắn thật sự rất muốn hỏi một câu, Hinh Viêm có biết cái gì gọi là khiêm tốn sao?
Tác phong hành sự của nàng từ trước tới nay đều là mạnh mẽ vang dội, lấy đâu ra cái gọi là khiêm tốn?
Lúc đầu những người ngồi dưới khán đài còn bị màn biểu diễn hoa lệ của đám luyện dược sư hấp dẫn tầm mắt, bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ đều đổ dồn vào phía trên sân khấu.dieendanllequuyddon
Không biết là ai ngẫu nhiên nhìn thấy hành động của Hạ Hinh Viêm, lập tức liền lôi kéo người ngồi bên cạnh nhìn xem.
Trong khi tất cả những luyện dược sư khác đều chọn cùng một cách phô diễn thực lực thì hành động của nàng đúng là đủ “độc đáo".
“Luyện dược sư kia, nàng ta đang làm cái gì vậy?"
“Đúng thế, ngay cả trường bào đại diện cho thân phận luyện dược sư cũng không thèm mặc"
“Chuyện gì thế này?"
Những người đứng trên sân khấu đều nghị luận sôi nổi, không hiểu nhìn một màn kỳ quái này.
“Chẳng lẽ nàng ta không phải luyện dược sư?" Có người không nhịn được mà đưa ra một suy đoán lớn mật.
“Đừng có nói đùa, đây là cuộc so tài giữa các luyện dược sư, sao có thể cho phép một kẻ không phải là luyện dược sư tham gia."
Trong thời gian ngắn, các loại ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đều tập trung trên người Hạ Hinh Viêm.
Bạch Đan Quyên đứng trên khán đài cười lạnh, trong lòng cực kì vui sướng. dieendanllequuyddon Hạ Hinh Viêm, bây giờ ngươi càng gây chú ý bao nhiêu, đến lúc ta vạch trần bộ mặt thật của ngươi, ngươi sẽ càng nhục nhã bấy nhiêu. Đắc tội với đám luyện dược sư thân phận cao quý lại vô cùng ngạo mạn kia, ngươi chắc chắn sẽ chết không toàn thây!
Bạch Đan Quyên không hề che dấu ánh mắt âm độc khi nhìn Hạ Hinh Viêm, vì vậy Dịch Cẩn Minh dễ dàng cảm nhận được sát khí dày đặc trong mắt nàng ta. Trên mặt lão ta vẫn bình thản như cũ, nhưng đáy lòng lại mừng thầm không thôi. Xem ra không cần lão tự mình động thủ cũng sẽ tự có kẻ ra tay diệt trừ Hạ Hinh Viêm.
Mà hành động này của Hạ Hinh Viêm cũng dẫn tới sự chú ý của năm vị khách quý ngồi trên cao kia.
Hội trưởng hiệp hội luyện dược sư nhìn thấy Hạ Hinh Viêm thì nghi hoặc nhíu mày, người này tại sao lại xuất hiện trong cuộc so tài giữa các luyện dược sư?
Đã thế ngay cả trường bào dành cho luyện dược sư cũng không mặc, nàng ta có ý gì?dieendanllequuyddon
Đúng lúc này, phó hội trưởng hiệp hội luyện dược sư vội vàng chạy tới, cúi đầu thì thầm một câu vào tai hội trưởng.
“Nga, là hắn giới thiệu? Vậy thì không có vấn đề gì."Hội trưởng gật gật đầu, đơn giản đem sự tình nói rõ với phó thành chủ. Người kia nghe xong cũng nhẹ nhàng mỉn cười gật đầu.
Trên đài cao có một khu vực độc lập được chia ra, đó chính là nơi để dược liệu chuẩn bị cho cuộc thi.
Hạ Hinh Viêm tùy ý tìm một vị trí đứng lại, sau đó liếc mắt quan sát xung quanh. Cuộc thi này thế mà có hơn năm trăm luyện dược sư tham gia, xem ra quy mô quả nhiên không nhỏ.
“Tốt lắm, các vị, mời đặt tay lên tinh thạch trước mặt mỗi người."Hội trưởng cao giọng nói, ngữ điệu vẫn giống y như thường nhưng hàng vạn người đang ngồi dưới khán đài lại có thể nghe được vô cùng rõ ràng.
Tất cả luyện dược sư đồng thời nhấc tay, chạm vào tinh thạch trước mặt.
Ngay lập tức, tinh thạch di chuyển sang một bên, một cái khay bay ra, hai phần dược liệu giống y như đúc liền xuất hiện.
Đương nhiên còn có một phần dược tề đã luyện chế sẵn nằm yên bên cạnh. Xem ra cửa đầu tiên trong cuộc thi là luyện chế dược tề.
Mà dược tề này, rõ ràng tất cả luyện dược sư đang có mặt trong cuộc thi đều không nhận ra.
“Thời gian luyện chế là hai canh giờ, hi vọng mọi người đều có thể đạt được kết quả tốt nhất."Hội trưởng nhẹ nhàng nói, trên mặt mang theo ý cười cổ vũ.
Chẳng qua, hơn năm trăm luyện dược sư có mặt ở đây chỉ thông qua hai phần thi là sẽ tìm ra người chiến thắng, như vậy mỗi phần thi có thể dễ dàng vượt qua sao?dieendanllequuyddon
Hội trưởng vừa tuyên bố cuộc thi bắt đầu, tất cả luyện dược sư đều nhanh chóng lấy dược đỉnh từ không gian của mình ra, bàn tay vừa nhấc lên, linh lực liền hóa thành ngọn lửa được đưa vào trong dược đỉnh.
Trong thời gian ngắn, linh lực được hóa thành đủ loại ngọn lửa với nhiều màu sắc khác nhau, làm cho dược đỉnh cũng sáng rực lên, trông cực kì đẹp mắt.
Có luyện dược sư nhanh tay đã bắt đầu đem dược liệu bỏ vào trong dược đỉnh. Trên đài tĩnh lặng không một tiếng động, không khí khẩn trương bắt đầu lan tỏa, bao trùm lên toàn bộ khán phòng.
Tiểu hồ ly nằm trong lòng Hà Hy Nguyên có chút khẩn trương, lo lắng hỏi: “A Hy, Hinh Viêm đã từng mua dược đỉnh sao?"
“Ha ha..." Trả lời hắn chỉ có tiếng cười gượng của Hà Hy Nguyên.
Bọn họ ở bên nhau lâu như vậy, chưa từng thấy Hạ Hinh Viêm mua dược đỉnh bao giờ a.
“Không có dược đỉnh nàng định luyện dược thế nào a?" Hà Hy Nguyên ném cho tiểu hồ ly một vấn đề vô cùng khó nhằn.
Tiểu hồ ly nghiêng đầu, suy nghĩ nửa ngày cũng không thể tìm ra đáp án. Hắn thẹn quá thành giận hét lên một câu: “Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai?"
Hinh Viêm lại không nói cho hắn, hắn biết thế nào a?
Tiểu hồ ly tức giận quá mức mãnh liệt làm cho Hà Hy Nguyên quên mất là bọn họ còn đang đối thoại trong đầu,dieendanllequuyddon theo bản năng mở miệng “Ta..."
Vừa mới nói được một tiếng, bả vai lập tức cảm thấy đau đớn, tiểu hồ ly dùng móng vuốt bám chặt vào vai hắn, ở trong đầu mắng: “Câm miệng"
Hắn muốn cho tất cả mọi người đứng xung quanh biết, bọn họ là linh thú đúng không!
Hà Hy Nguyên chịu đựng bả vai đau đớn, trong lòng không ngừng kêu khổ, tại sao Hằng tính tình càng lúc càng hung bạo vậy a?
Trên đài cao, Hạ Hinh Viêm cầm phương thức luyện chế trong tay cẩn thận nhìn, không khỏi thầm than một tiếng, khó trách luyện dược sư lại lợi hại như thế.
Phương thuốc này vậy mà lại luyện chế ra dược tề có thể khiến người ta toàn thân tê mỏi trong nháy mắt, cho dù là ba mươi cấp linh sư cũng không có khả năng tránh thoát.
Hạ Hinh Viêm trong lòng cân nhắc cách phối chế dược liệu cùng tiêu chuẩn thành phẩm, làm sao để luyện chế ra được một dược tề hoàn mỹ.
dieendanllequuyddon
Thở dài một tiếng, xem ra nàng phải dùng tới bản lĩnh thật sự rồi.
Hạ Hinh Viêm không hề biết, từ lúc nàng cầm phương thuốc lên xem, tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người nàng.
Dù sao một người tham gia cuộc thi lại không mặc trường bào đại diện cho thân phận luyện dược sư, đã thế lại lên đài với một cách thức vô cùng độc đáo đã đủ để tất cả mọi người chú ý.
Mà Bạch Đan Quyên cùng Dịch Cẩn Minh tự nhiên càng phá lệ chú ý tới Hạ Hinh Viêm, dù sao đối với bọn họ đám luyện dược sư kia luyện dược thế nào cũng tuyệt đối không quan trọng bằng Hạ Hinh Viêm.
Thậm chí cả năm vị khách quý trên đài cũng không hề nháy mắt nhìn chằm chằm Hạ Hinh Viêm, đặc biệt khi biết được Hạ Hinh Viêm là do vị kia giới thiệu thì càng thêm tò mò.
Mà đến khi bọn họ nhìn thấy Hạ Hinh Viêm quan sát phương thuốc luyện chế hồi lâu thì hội trưởng càng vui mừng gật đầu: “Người này tâm tính ổn trọng, rất tốt."dieendanllequuyddon
Mọi người đại khái đều biết quy tắc của cuộc thi. Hai phần thi nghe có vẻ đơn giản nhưng thực chất lại vô cùng khó chơi. Một luyện dược sư lần đầu tiên nhìn thấy dược tề mới lạ, không phải là nhanh chóngđâm đầu vào luyện chế mà là phải đem phương thuốc xem thấu triệt mới đúng. Nhưng mà đối với một phương thuốc xa lạ, luyện chế trong vòng hai canh giờ nói chung là có chút gấp gáp.
Tác giả :
Phong Phiêu Tuyết