Người Yêu Cũ
Chương 22: Hát karaoke
Bọn họ đi rồi nhưng trong lòng tôi vẫn ngùn ngùn lửa hận. Sao tôi có thể gặp loại đàn ông quá đáng đến thế là cùng, chắc do hôm nay số nhọ. Thôi xin hứa lần sau ko ăn mực, ko ăn trứng cút lộn nữa, xin hứa ( mê tín vãi chưởng). " Tít ", " tít ", chuông đt reo, lôi ra thì thấy số lạ, tôi lẩm bẩm " quái lạ đây số của thần thánh phương nào gọi lỡ đến tận 5 cuộc mà mình ko biết nhở? " _ mặc kệ cho chuông reo, tôi vẫn giữ nguyên quy tắc là số lạ ko nghe.
Đến khi bố tôi nhắc nhở " Thôi nghe đi con, lỡ họ có nhầm máy thì bảo cho người ta câu ".
" Xì bố quan tâm người lạ từ bao giờ thế ko biết ", nghe lời bố, tôi gạt lên nghe " Alo ". Một giọng nói chói tai kèm theo tiếng nhạc linh đình như trong quán karaoke " Thư đấy à " _ hoá ra là giọng của Tôn Ngộ Hào.
- Yes, có chuyện gì? _ phải bình tĩnh lắm tôi mới toan ko cúp máy đó.
- Thì lớp bọn mình liên hoan giao lưu văn nghệ.....
- Éo liên quan _ ko để thằng Hào nói xong, tôi đã ngắt lời.
- Khoan từ, để người ta nói hết đã chứ. Cứ sồn sồn lên ai mà chịu được.
- Ko đi _ tôi nhắc lại lần nữa.
- Nhưng mà có Long, với cả có My nữa, chắc Thư cũng hiểu rồi phải ko? _ thằng Hào cố tính ra vẻ bí mật để tôi phải chú ý.
- Có ny mà ko đến để bảo quản thì tớ khẳng định mất ny như chơi _ nó nói tiếp.
Bọn đáng ghét dám đánh trúng tim đen của đại tiểu thư, có mơ tôi cũng ko nghĩ bây giờ chúng nó lại cao siêu đến thế. Tôi thầm nghĩ tới Long, huhuhuhuhu ko biết đâu, có hot boy thì sẽ có hot girl, hai người họ lại còn ở trong phòng hát, biết được có xảy ra chuyện gì hay ko ( má tưởng tượng ghê quá).
- Bao nhiêu k? _ tôi bất lực hỏi tiền.
- Vì là bạn cũ nên sẽ là 70 đồng, thế nhé tầm 8h thì đi _ chúng nó sung sướng như điên vì con cá đã mắc câu.
- Biết rồi.
Tất cả đều vì Long hết đó, nếu có chuyện gì vô tình xảy ra, tôi biết phải sống sao! ko chịu đâu.
Trở về nhà thay quần áo, thay vì mặc váy tôi sẽ chơi quần bởi vì còn phải " dắt tay nhau đi trốn " nữa. Sự thật là Long có gọi đt cho tôi bảo là đừng đóng tiền liên hoan ở lớp cũ vội, để tý nữa Long tới thì hai chúng tôi sẽ dắt nhau chạy trốn ( lãng mạn ghê).
Bước chân vào Osaka, tôi ko lên mà đứng đợi Long ở cổng. Bọn thằng Hào cũng tập trung ngay trước của, nếu đếm toàn bộ thì cũng tầm hơn bốn mươi đứa thì phải. Nhưng dù tôi có vác cả kính hiển vi lên để soi thì cũng ko thấy bóng hồng nào giống với My hết chơn. Sao thấy chúng nó bảo My có đến hay chúng nó dám lừa mình nhỉ?
- Thư _ cưỡi trên cái xe điện, Long từ tốn xuất hiện với cái áo sơ mi trắng.
- Cậu có thấy My ko? _ tôi ngờ nghệch hỏi.
- Ko, My ko đi.
" Hả ", câu trả lời của Long rõ mồn một rồi còn gì. Hoá ra đại tiểu thư lại dễ dàng mắc câu đến thế. Tôi phừng phừng quay đầu lại thì lại thấy miệng đứa nào cũng cười nói vui vẻ, sung sướng. Chả lẽ tôi cho mỗi đứa một phát đấm ko ăn được cháo bây giờ. Tôi quay sang giục Long: " Mình đi thôi ".
- Ừ _ đợi tôi an toạ trên yên xe, cậu ấy bắt đầu nổ ga.
Bọn thằng Hào lúc này mới chú ý đến, ko đứa nào bảo đứa nào, tất cả phi nhanh đến để chặt đầu xe, ko cho bọn tôi đi.
Đến khi bố tôi nhắc nhở " Thôi nghe đi con, lỡ họ có nhầm máy thì bảo cho người ta câu ".
" Xì bố quan tâm người lạ từ bao giờ thế ko biết ", nghe lời bố, tôi gạt lên nghe " Alo ". Một giọng nói chói tai kèm theo tiếng nhạc linh đình như trong quán karaoke " Thư đấy à " _ hoá ra là giọng của Tôn Ngộ Hào.
- Yes, có chuyện gì? _ phải bình tĩnh lắm tôi mới toan ko cúp máy đó.
- Thì lớp bọn mình liên hoan giao lưu văn nghệ.....
- Éo liên quan _ ko để thằng Hào nói xong, tôi đã ngắt lời.
- Khoan từ, để người ta nói hết đã chứ. Cứ sồn sồn lên ai mà chịu được.
- Ko đi _ tôi nhắc lại lần nữa.
- Nhưng mà có Long, với cả có My nữa, chắc Thư cũng hiểu rồi phải ko? _ thằng Hào cố tính ra vẻ bí mật để tôi phải chú ý.
- Có ny mà ko đến để bảo quản thì tớ khẳng định mất ny như chơi _ nó nói tiếp.
Bọn đáng ghét dám đánh trúng tim đen của đại tiểu thư, có mơ tôi cũng ko nghĩ bây giờ chúng nó lại cao siêu đến thế. Tôi thầm nghĩ tới Long, huhuhuhuhu ko biết đâu, có hot boy thì sẽ có hot girl, hai người họ lại còn ở trong phòng hát, biết được có xảy ra chuyện gì hay ko ( má tưởng tượng ghê quá).
- Bao nhiêu k? _ tôi bất lực hỏi tiền.
- Vì là bạn cũ nên sẽ là 70 đồng, thế nhé tầm 8h thì đi _ chúng nó sung sướng như điên vì con cá đã mắc câu.
- Biết rồi.
Tất cả đều vì Long hết đó, nếu có chuyện gì vô tình xảy ra, tôi biết phải sống sao! ko chịu đâu.
Trở về nhà thay quần áo, thay vì mặc váy tôi sẽ chơi quần bởi vì còn phải " dắt tay nhau đi trốn " nữa. Sự thật là Long có gọi đt cho tôi bảo là đừng đóng tiền liên hoan ở lớp cũ vội, để tý nữa Long tới thì hai chúng tôi sẽ dắt nhau chạy trốn ( lãng mạn ghê).
Bước chân vào Osaka, tôi ko lên mà đứng đợi Long ở cổng. Bọn thằng Hào cũng tập trung ngay trước của, nếu đếm toàn bộ thì cũng tầm hơn bốn mươi đứa thì phải. Nhưng dù tôi có vác cả kính hiển vi lên để soi thì cũng ko thấy bóng hồng nào giống với My hết chơn. Sao thấy chúng nó bảo My có đến hay chúng nó dám lừa mình nhỉ?
- Thư _ cưỡi trên cái xe điện, Long từ tốn xuất hiện với cái áo sơ mi trắng.
- Cậu có thấy My ko? _ tôi ngờ nghệch hỏi.
- Ko, My ko đi.
" Hả ", câu trả lời của Long rõ mồn một rồi còn gì. Hoá ra đại tiểu thư lại dễ dàng mắc câu đến thế. Tôi phừng phừng quay đầu lại thì lại thấy miệng đứa nào cũng cười nói vui vẻ, sung sướng. Chả lẽ tôi cho mỗi đứa một phát đấm ko ăn được cháo bây giờ. Tôi quay sang giục Long: " Mình đi thôi ".
- Ừ _ đợi tôi an toạ trên yên xe, cậu ấy bắt đầu nổ ga.
Bọn thằng Hào lúc này mới chú ý đến, ko đứa nào bảo đứa nào, tất cả phi nhanh đến để chặt đầu xe, ko cho bọn tôi đi.
Tác giả :
Quỳnh Mai Anh - AT