Người Vợ Nô Lệ
Chương 57: Anh Không Ngại Đóng Vai Ác
#BooMew
Hoa Tử Khiêm thở hắc ra, anh cũng không biết đối phó với Hoa Tử Linh như thế nào đây, dù sao Hoa Tử Linh cũng vì anh mà đảm đương công ty mấy năm nay.
Từ ngày ba mẹ anh qua đời từ vụ tai nạn xe năm đó, thì Hoa Tử Linh cũng là người thân duy nhất của anh.
Mặc dù tính ông hơi quái quái, cọc cằn nóng tính nhưng nhìn chung vẫn rất thương yêu anh a.
[ Đọc nhiều hơn tại medoctruyenchu.net để ủng hộ BooMew nhé! Ủng hộ tác giả ở các kênh khác chính là sai lầm. ]
Hoa Tử Linh thấy Hoa Tử Khiêm còn im lặng, mày ông nhíu chặt trong lòng không ngừng tính toán.
Ông không thể nào để nó rời đi thêm một lần nào nữa, ông phải nghĩ ra cách gì đó mà bắt nó ở lại đây quản lý Hoa Thị, vì có đúng hay sai thì ông cũng không thể cứ mặc kệ nó.
Những gì nó làm hay nó chịu ông đều hiểu, nhưng cũng không thể vì những lý do này mà bắt ông quản lý Hoa Thị.
Nghĩ nghĩ, Hoa Tử Linh môi khẽ câu lên nhìn Hoa Tử Khiêm bằng ánh mắt nham hiểm, nhưng rất nhanh sau đó liền thu hồi lại liền dùng giọng điệu của một " ông cụ " sắp lên " trời " nói.
" Thôi, được rồi. Ông không ép buộc con làm chuyện con không muốn nhưng ông cũng đã già, năm nay gần 80 rồi, cũng không biết rõ bản thân có hay không sẽ sống lâu trăm tuổi, nhưng ông vẫn sẽ không bắt buộc con ở lại Hoa Thị, chỉ cần hiện tại con quản lý Hoa Thị ba năm thử xem, nếu con quản lý không được thì ông sẽ để con về lại nước DX. Có được không Khiêm. " dứt câu Hoa Tử Linh ho khan vài tiếng " khụ khụ khụ."
Hoa Tử Khiêm nhướng mày, trong mắt tràn ngập ý cười, ông già vẫn như ngày nào nhỉ, nghĩ anh vẫn luôn dễ gạt như lúc nhỏ hay sao mà ho khan không giống ho khan, ừ thì gần 80 tuổi nhưng nhìn ông mạnh khỏe còn hơn những người mới 60 hay 70.
Nhưng anh cũng không thể vạch trần, hay nói là ông giả vờ, còn tuyệt tình hơn là mặc kệ. Hoa Tử Khiêm thở một hơi sâu mới nói.
" Được rồi, con sẽ ở lại. Trong năm năm nếu không được thì ông nhất định phải thả con về lại DX đấy có được không? "
Hoa Tử Linh trong lòng vui sướng đến muốn nhảy tưng tưng ăn mừng nhưng ông kiềm chế, bày ra bộ mặt kinh ngạc sau đó không ngừng gật đầu nói.
" Tốt, tốt, tốt. Chịu ở lại là tốt. " Hứ tên tiểu thử thúi, muốn chơi với ông mày à, đừng có mơ. Tao lớn hơn mà chục tuổi lại rất rõ về mày thì làm sao lại không biết mày rất dễ tin người chứ.
Trong lòng Hoa Tử Linh không ngừng cười thầm.
Hoa Tử Khiêm nhìn thấy Hoa Tử Linh diễn giỏi như vậy cũng thật bội phục a, nhưng là thôi " ÔNG NỘI " của anh, nên anh nhịn được.
Hai ông cháu hàn huyên thêm vài câu nữa, thì Hoa Tử Khiêm xin phép về nhà chuẩn bị mai đi làm. Đương nhiên Hoa Tử Linh cực kì tin tưởng mà gật đầu khen ngợi vài câu lại để anh rời đi.
[ Đọc nhiều hơn tại medoctruyenchu.net để ủng hộ BooMew nhé! Ủng hộ tác giả ở các kênh khác chính là sai lầm. ]
- ----------------------
Tập đoàN Lê Thị.
Lê Bá Sâm trong mắt tràn ngập ý cười, những gì anh chịu đựng từng ấy năm qua có phải hay không ông trời thấy thương xót anh, nên để cô về lại bên anh?
Nếu thật như vậy thì còn gì bằng, anh vui mừng còn không kịp. Nếu muốn tước bỏ hết mọi của cải anh có thì anh cũng chấp nhận.
Lê Bá Sâm vốn đang vui vẻ thì nhớ ra gì đó mày anh nhíu chặt.
Anh quên mất, anh vừa kết hôn với Tư Noãn Noãn không được bao lâu, nếu hiện tại ly hôn thì cũng được nhưng sẽ có người nói Huỳnh Tố My là tiểu tam.
Anh không muốn cô bị bất kỳ ai chỉ trích hay chửi bới, anh nhất định sẽ để cô có được một cuộc sống vô lo vô nghĩ, suy nghĩ bước đi tiếp theo khi Huỳnh Tố My về lại Nước J, thì Lê Bá Sâm hai mắt khẽ nheo lại nguy hiểm trong lòng càng thêm oán hận Tư Noãn Noãn, nếu không phải tại cô ta dụ dỗ mẹ anh thì làm gì có chuyện mẹ anh công bố chuyện kết hôn ra.
Đúng thật là loại gái tiện nhân tham lam nên mới có thể sử dụng chiêu trò này.
Nếu cô ta thích giả vờ ngây thơ lương thiện như vậy thì cũng được thôi.
Anh cũng không ngại đóng vai ác mà chà đạp Tư Noãn Noãn.
Trong mắt của Lê Bá Sâm, Tư Noãn Noãn chẳng qua là một món hàng bị gia đình bán cho anh thôi.
Mặc dù lúc đó cô có xin anh giúp và anh thấy cô ta tội nghiệp nên giúp. Chán ghét tuy không có nhưng lại không thể nào chung một chỗ, nhất là hiện tại nhìn thôi cũng biết Tư Noãn Noãn là loại gái gì.
Lê Bá Sâm gõ nhẹ trên mặt bàn, môi khẽ câu lên mấp máy.
" Muốn mang thai con trai nhà họ Lê sao? Vậy thì phải xem cô có chịu được không. "
Từ giờ trở về sau, chỉ cần anh nghe ai bàn việc anh và Tư Noãn Noãn kết hôn thì anh nhất định đánh người đó nhừ tử.
Hoa Tử Khiêm thở hắc ra, anh cũng không biết đối phó với Hoa Tử Linh như thế nào đây, dù sao Hoa Tử Linh cũng vì anh mà đảm đương công ty mấy năm nay.
Từ ngày ba mẹ anh qua đời từ vụ tai nạn xe năm đó, thì Hoa Tử Linh cũng là người thân duy nhất của anh.
Mặc dù tính ông hơi quái quái, cọc cằn nóng tính nhưng nhìn chung vẫn rất thương yêu anh a.
[ Đọc nhiều hơn tại medoctruyenchu.net để ủng hộ BooMew nhé! Ủng hộ tác giả ở các kênh khác chính là sai lầm. ]
Hoa Tử Linh thấy Hoa Tử Khiêm còn im lặng, mày ông nhíu chặt trong lòng không ngừng tính toán.
Ông không thể nào để nó rời đi thêm một lần nào nữa, ông phải nghĩ ra cách gì đó mà bắt nó ở lại đây quản lý Hoa Thị, vì có đúng hay sai thì ông cũng không thể cứ mặc kệ nó.
Những gì nó làm hay nó chịu ông đều hiểu, nhưng cũng không thể vì những lý do này mà bắt ông quản lý Hoa Thị.
Nghĩ nghĩ, Hoa Tử Linh môi khẽ câu lên nhìn Hoa Tử Khiêm bằng ánh mắt nham hiểm, nhưng rất nhanh sau đó liền thu hồi lại liền dùng giọng điệu của một " ông cụ " sắp lên " trời " nói.
" Thôi, được rồi. Ông không ép buộc con làm chuyện con không muốn nhưng ông cũng đã già, năm nay gần 80 rồi, cũng không biết rõ bản thân có hay không sẽ sống lâu trăm tuổi, nhưng ông vẫn sẽ không bắt buộc con ở lại Hoa Thị, chỉ cần hiện tại con quản lý Hoa Thị ba năm thử xem, nếu con quản lý không được thì ông sẽ để con về lại nước DX. Có được không Khiêm. " dứt câu Hoa Tử Linh ho khan vài tiếng " khụ khụ khụ."
Hoa Tử Khiêm nhướng mày, trong mắt tràn ngập ý cười, ông già vẫn như ngày nào nhỉ, nghĩ anh vẫn luôn dễ gạt như lúc nhỏ hay sao mà ho khan không giống ho khan, ừ thì gần 80 tuổi nhưng nhìn ông mạnh khỏe còn hơn những người mới 60 hay 70.
Nhưng anh cũng không thể vạch trần, hay nói là ông giả vờ, còn tuyệt tình hơn là mặc kệ. Hoa Tử Khiêm thở một hơi sâu mới nói.
" Được rồi, con sẽ ở lại. Trong năm năm nếu không được thì ông nhất định phải thả con về lại DX đấy có được không? "
Hoa Tử Linh trong lòng vui sướng đến muốn nhảy tưng tưng ăn mừng nhưng ông kiềm chế, bày ra bộ mặt kinh ngạc sau đó không ngừng gật đầu nói.
" Tốt, tốt, tốt. Chịu ở lại là tốt. " Hứ tên tiểu thử thúi, muốn chơi với ông mày à, đừng có mơ. Tao lớn hơn mà chục tuổi lại rất rõ về mày thì làm sao lại không biết mày rất dễ tin người chứ.
Trong lòng Hoa Tử Linh không ngừng cười thầm.
Hoa Tử Khiêm nhìn thấy Hoa Tử Linh diễn giỏi như vậy cũng thật bội phục a, nhưng là thôi " ÔNG NỘI " của anh, nên anh nhịn được.
Hai ông cháu hàn huyên thêm vài câu nữa, thì Hoa Tử Khiêm xin phép về nhà chuẩn bị mai đi làm. Đương nhiên Hoa Tử Linh cực kì tin tưởng mà gật đầu khen ngợi vài câu lại để anh rời đi.
[ Đọc nhiều hơn tại medoctruyenchu.net để ủng hộ BooMew nhé! Ủng hộ tác giả ở các kênh khác chính là sai lầm. ]
- ----------------------
Tập đoàN Lê Thị.
Lê Bá Sâm trong mắt tràn ngập ý cười, những gì anh chịu đựng từng ấy năm qua có phải hay không ông trời thấy thương xót anh, nên để cô về lại bên anh?
Nếu thật như vậy thì còn gì bằng, anh vui mừng còn không kịp. Nếu muốn tước bỏ hết mọi của cải anh có thì anh cũng chấp nhận.
Lê Bá Sâm vốn đang vui vẻ thì nhớ ra gì đó mày anh nhíu chặt.
Anh quên mất, anh vừa kết hôn với Tư Noãn Noãn không được bao lâu, nếu hiện tại ly hôn thì cũng được nhưng sẽ có người nói Huỳnh Tố My là tiểu tam.
Anh không muốn cô bị bất kỳ ai chỉ trích hay chửi bới, anh nhất định sẽ để cô có được một cuộc sống vô lo vô nghĩ, suy nghĩ bước đi tiếp theo khi Huỳnh Tố My về lại Nước J, thì Lê Bá Sâm hai mắt khẽ nheo lại nguy hiểm trong lòng càng thêm oán hận Tư Noãn Noãn, nếu không phải tại cô ta dụ dỗ mẹ anh thì làm gì có chuyện mẹ anh công bố chuyện kết hôn ra.
Đúng thật là loại gái tiện nhân tham lam nên mới có thể sử dụng chiêu trò này.
Nếu cô ta thích giả vờ ngây thơ lương thiện như vậy thì cũng được thôi.
Anh cũng không ngại đóng vai ác mà chà đạp Tư Noãn Noãn.
Trong mắt của Lê Bá Sâm, Tư Noãn Noãn chẳng qua là một món hàng bị gia đình bán cho anh thôi.
Mặc dù lúc đó cô có xin anh giúp và anh thấy cô ta tội nghiệp nên giúp. Chán ghét tuy không có nhưng lại không thể nào chung một chỗ, nhất là hiện tại nhìn thôi cũng biết Tư Noãn Noãn là loại gái gì.
Lê Bá Sâm gõ nhẹ trên mặt bàn, môi khẽ câu lên mấp máy.
" Muốn mang thai con trai nhà họ Lê sao? Vậy thì phải xem cô có chịu được không. "
Từ giờ trở về sau, chỉ cần anh nghe ai bàn việc anh và Tư Noãn Noãn kết hôn thì anh nhất định đánh người đó nhừ tử.
Tác giả :
BooMew