Người Tình Trí Mạng
Chương 15: Trò này của anh Lục chẳng thú vị gì cả

Người Tình Trí Mạng

Chương 15: Trò này của anh Lục chẳng thú vị gì cả

Tưởng Tiểu Thiên nghe xong hoàn toàn ngơ ngác. Rời khỏi đây? Rời khỏi khách sạn ư?

Nhưng, rời khỏi khách sạn này lẽ nào khó khăn đến thế sao? Sao Tưởng Gia lại có biểu cảm ấy?

Cậu cũng coi như đã quen cô được ba năm rồi. Suốt ba năm qua, cậu cũng đã từng nhìn thấy những lúc cô cười thoải mái, giận điên người, dịu dàng hiền thục hay những lúc hung dữ muốn đánh người, thế mà chưa từng nhìn thấy biểu cảm này của cô.

Có lẽ Tưởng Ly cũng chỉ tự lẩm bẩm một mình rất cô trở lại như bình thường rất nhanh: “Không có gì đâu".

Tưởng Tiểu Thiên thông minh không gạn hỏi tiếp. Thật ra cô biết trong lòng Tưởng gia cất giấu bí mật. Người trong thành cổ đều thấy cô bí ẩn, chẳng hiểu sao bỗng dưng lại xuất hiện bên cạnh Đàm Gia.

“à đúng rồi, nói tới rời khỏi đây em mới nhớ ra một chuyện." Tưởng Tiểu Thiên đổi chủ đề, khuôn mặt sáng rực lên như vừa phát hiện ra lục địa mới, hai mắt tròn xoe: “Ban nãy ở đại sảnh, em nhìn thấy một đám người rời khỏi khách sạn, người nào người nấy đều ôm theo hộp đựng tài liệu, cúi đầu vẻ mặt ủ rũ. Mà em xem phim trên tivi, hình như khi nào người ta bị đuổi việc là người ta hay ôm cái hộp đó".

Tưởng Ly nghe xong không khỏi cảm thấy lạ lùng, cô bất giác nhớ tới đám người cô nhìn thấy hôm trước.

Một đám người mới đến, lại có một đám người khác ra đi ư? Hay, họ thực chất là cùng một nhóm?

“Em hiểu rồi!" Tưởng Tiểu Thiên đột nhiên đập bàn rất mạnh: “Chắc chắn là khách sạn này sắp phá sản rồi, nên cắt giảm biên chế!".

Tưởng Ly nhắm mắt lại, day day hai bên thái dương. Cô cố đè xuống cảm giác ong ong hai bên tai và sự nông nổi muốn đá bay Tưởng Tiểu Thiên đi, nói: “Tưởng Tiểu Thiên, em cứ giật lên đùng đùng nữa đi, có tin chị hạ độc cho em chết không?".

Tưởng Tiểu Thiên lập tức im bặt, cậu biết mà, cô gái tên Tưởng Ly này chẳng có một chút nhẫn nại nào cả.

Trong lúc nhàm chán, cậu giật lấy tờ báo trên mặt bàn, lát sau lại không kiềm chế được: “Trời ơi! Người này ngầu quá, tên là Quý Phi? Tinh thông ‘mùi’ học à, nhưng nhà sáng chế mùi hương là thế nào hả chị?".

Tưởng Ly vô cùng hối hận khi đưa thằng nhóc Tưởng Tiểu Thiên đến đây, vừa phải chăm sóc nó từ bữa ăn đến giấc ngủ còn phải chịu đựng những lúc nó bay vòng vòng quanh tai như ong. Cô lại tiếp tục phải kiềm chế không cho nó một bạt tai, rồi nói: “Có phải em thích nhất là món thịt Mộc Tu không, cách làm thế nào?".

“Gia, chị đói rồi hả?"

Tưởng Ly phóng ánh mắt sát thủ của mình qua.

Tưởng Tiểu Thiên lập tức trả lời: “Nguyên liệu gồm có: Thịt lợn, mộc nhĩ, dưa chuột, hoa hiên vàng xào chung với nhau, bỏ thêm một ít gia vị…".

“Sáng chế mùi hương cũng chính là nguyên lý này, dùng những mùi hương khác nhau để kết hợp thành một mùi hoàn toàn mới mà đối phương cần." Tưởng Ly hờ hững đáp.

“Thế cũng giống điều chế nước hoa ạ? Rồi cả mấy người điều chế tinh dầu nữa?" Tưởng Tiểu Thiên vừa nghe đã thấy tò mò.

“Dù là điều chế hương hay các phương pháp trị liệu bằng mùi hương thì cũng chỉ là một loại trong sáng chế mùi hương. Một nhà sáng chế mùi hương có thể tham gia vào đủ các lĩnh vực. Một nhà điều chế hương giỏi chưa chắc đã trở thành một nhà sáng chế hương. Nhưng một nhà sáng chế hương thì chắc chắn đã phải là một nhà điều chế hương bậc thầy rồi. Bởi vì nhà sáng chế hương không những phải có khả năng kết hợp các loại mùi hương khác nhau mà còn phải có khả năng phân tích mùi hương. Ngoài việc phải hiểu biết tất cả tên của các mùi hương mà khách hàng cần cũng như miêu tả được các loại mùi mà các nhà điều chế hương đã biến tấu, những người như vậy còn phải thấu hiểu được cảm giác của khách hàng đối với mùi hương, đây mới là trách nhiệm quan trọng bậc nhất".

Nói tới đây, Tưởng Ly hơi dừng lại, sợ rằng mình nói quá chuyên ngành, Tưởng Tiểu Thiên không hiểu được, cô bèn lấy ví dụ: “Giống như món thịt Mộc Tu mà em thích ăn. Nếu là một đầu bếp trưởng một sao nấu món đó, thì trước tiên ông ấy phải tìm hiểu khẩu vị của khách hàng, người này thích ăn nhạt hay ăn đằm, hay ăn vào khoảng thời gian nào… Về mặt nguyên liệu, ông ấy cũng phải nghiên cứu kỹ càng hơn, thịt phải chọn phần dẻ sườn mềm nhất, dưa leo chỉ lấy hai phần ba quả, mộc nhĩ phải lấy phần thịt mộc nhĩ của loại mộc nhĩ rừng tươi ngon. Hoa hiên vàng thì phải bỏ ngọn. Một món ăn như vậy mới là tuyệt phẩm, người ăn cũng sẽ ngon miệng hơn nhiều lần".

Tưởng Tiểu Thiên nghe mà há hốc miệng. Cậu nghi ngờ bao năm nay mình luôn ăn phải món thịt xào giả danh. Thì ra món ăn này cần phải tỉ mỉ như vậy sao?

“Một nhà sáng chế hương xuất sắc cũng giống như một đầu bếp đại tài. Họ sẽ lấy đi thành phần mùi hương mà mình cần trên một vật chất nào đó để đạt được mục đích gây ảnh hưởng tới người khác, họ có thể cứu người, thậm chí…" Tưởng Ly hơi nâng tay trái của mình lên, nhìn xuống hình xăm trên cổ tay, ánh mắt nhạt nhòa dần, giọng nói cũng trầm hơn: “Còn có thể giết người trong thinh lặng".

Tưởng Tiểu Thiên nghe mà giật nảy mình: “Mùi hương mà cũng có thể giết người ạ? Vậy thì cô gái tên Quý Phi này quá đỉnh rồi! Mà không đúng, phải nói là nghề nghiệp này quá lợi hại".

Tưởng Ly nhìn chăm chăm tấm bìa tạp chí, im lặng rất lâu.

Tưởng Tiểu Thiên cảm thấy hôm nay cô rất lạ, bèn giơ tay khuơ khuơ trước mặt cô. Bấy giờ cô mới hoàn hồn, nói một câu: “Haizz, sao chị lại kể cho em nghe mấy chuyện này không biết".

“Ấy đừng, gia! Em thích nghe, thích nghe lắm! Em cảm thấy chuyện nào chị kể cũng cực kỳ thú vị." Tưởng Tiểu Thiên ngồi sụp xuống bên cạnh cô, đấm bóp đùi cho cô bằng khuôn mặt nịnh bợ: “Giống như cái nghề chị vừa kể ấy, quá ngầu đi, chị bảo em theo học được không? 360 nghề, em đâu thể chỉ biết cắm đầu làm một nghề, đúng không chị? Chẳng phải người ta có câu: Con đường nào cũng dẫn đến La Mã đó sao? Chưa biết chừng em nỗ lực một tý thôi là sẽ trở thành nhân tài kiệt xuất. Đàm gia còn thường xuyên khen em thông minh nữa, học cái gì cũng nhanh".

“Không sai, con đường nào cũng dẫn đến La Mã, nhưng có những người sống ngay ở La Mã rồi." Tưởng Ly xoa đầu thằng bé, dáng vẻ thương cảm: “Nhưng em nỗ lực cũng tốt, vì có lúc nếu em không nỗ lực, làm sao biết thế nào là tuyệt vọng".

“Gia…" Tưởng Tiểu Thiên nhe răng cười. Làm gì có ai đả kích người khác như chị đâu chứ.

Chuông di động vang lên.

Tưởng Ly vỗ vỗ đầu thằng bé: “Đi lấy giúp gia cái di động qua đây".

Là cuộc gọi của Đàm Diệu Minh, đại khái là hỏi cô sống ở khách sạn có quen không, có gặp phiền phức gì không, chứ chẳng thấy anh quan tâm gì tới công việc cô đang phải hoàn thành.

Đây giống như một thói quen khó bỏ của anh.

Bình thường ở thành cổ, khi có thời gian rảnh anh luôn tới cửa hàng của cô ngồi chơi. Ngồi cũng không lâu lắm, chỉ khoảng một tuần trà. Nếu anh đi đâu xa, cũng thi thoảng gọi về cho cô, đơn thuần chỉ là hỏi thăm tình hình.

Tưởng Ly đi bộ tới quầy bar. Ở đầu kia, Đàm Diệu Minh hỏi câu nào cô trả lời câu ấy. Giọng anh ở đầu kia rất dễ nghe, rất trầm ấm, nhưng ánh mắt cô lại nhìn chăm chú vào một chai Whisky trên tủ.

Cuối cùng, Đàm Diệu Minh mới hỏi một câu liên quan tới khách sạn: “Nghe nói tay Thai Quốc Cường đó bị em giày vò lắm".

Tưởng Ly cũng không lạ gì sự “thần thông quảng đại" của anh. Khách sạn vốn dĩ là một môi trường mở, anh muốn biết tình hình ở đây cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Thường thôi mà, muốn giữ được mạng sống thì phải ráng chịu chút khổ sở chứ."

Đầu kia cười khẽ, ngữ khí cưng chiều vô cùng: “Có gặp chuyện gì khó nhằn, cứ gọi cho anh bất kỳ lúc nào nhé, muộn mấy cũng được".

Cuộc điện thoại lần này cũng không dài. Sau khi kết thúc, Tưởng Ly đứng im trước quầy bar không nhúc nhích.

Tưởng Tiểu Thiên tiến lên: “Gia…".

Những câu nói sau đó bị Tưởng Ly giơ tay lên ngắt ngang. Cô nhìn chai rượu vô cùng chăm chú, sau đó từ từ đưa tay, xoay ngang chai rượu. Đằng sau chai rượu đặt một chiếc hộp tinh xảo, trên mặt hộp có một tia sáng mờ mờ, nếu không nhìn kỹ sẽ không tài nào phát hiện ra.

Tưởng Ly bất ngờ cười khẩy, nhìn chăm chăm chiếc hộp đó, dằn mạnh từng chữ: “Anh Lục, trò này của anh chẳng thú vị gì cả".
Tác giả : Ân Tầm
4/5 của 56 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Phương thảo 2 năm trước
E nhận call video x trực tiếp 100k 60p hoặc 50k 25p có mặt đầy đủ , theo nhu cầu của khách. E ko rảnh nt trên này ạ . A nào hứng thú thì ib qua zalo cho e nha . Sdt zalo 0783121800 E cảm ơn ạ
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
Thảo linh 2 năm trước
E nhận call video x trực tiếp 100k 60p hoặc 50k 25p có mặt đầy đủ , theo nhu cầu của khách. E ko rảnh nt trên này ạ . A nào hứng thú thì ib qua zalo cho e nha . Sdt zalo 0387689823 . E cảm ơn ạ
Linh thảo 2 năm trước
E nhận call video x trực tiếp 100k 60p hoặc 50k 25p có mặt đầy đủ , theo nhu cầu của khách. E ko rảnh nt trên này ạ . A nào hứng thú thì ib qua zalo cho e nha . Sdt zalo 0362871108 . E cảm ơn ạ
Thảo 2 năm trước
E nhận call video x trực tiếp 100k 60p hoặc 50k 25p có mặt đầy đủ , theo nhu cầu của khách. E ko rảnh nt trên này ạ . A nào hứng thú thì ib qua zalo cho e nha . Sdt zalo 0814470685 . E cảm ơn ạ
Min love 2 năm trước
E nhận call video x trực tiếp 100k 60p hoặc 50k 25p theo nhu cầu của khách. E ko rảnh nt trên này ạ . A nào hứng thú thì ib qua FB cho e nha . Link FB bit.ly/3SV17kg . E cảm ơn ạ
Tran 2 năm trước
đã có chap mới nhất rồi nha anh em. link đây nha: bit.ly/mga899
Simp 2 năm trước
Dụ em nhân viên văn phòng đóng gạch ???????????????????????? Full ???????????? https://iwin68vn.com/?code=Yh0n0ZP
Ggshh 2 năm trước
Nếu bạn đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5 năm . Để tránh khỏi điều này bạn phải copy và gửi nó vào 5 truyện khác .
bon 2 năm trước
Tôi xin lỗi trước vì bình luận cái này nhé, nhưng đừng có đọc, nó có dạng kiểu nếu bạn đọc nó thì bạn sẽ bị gì đó, nói chung rất tồi tệ bạn phải chat cái này tới 10 truyện khác nhau để phá giải

Truyện cùng thể loại