Ngươi Rốt Cục Đến Tự Thú
Chương 34
Chuyện cũ có liên quan với người kia, đều xông lên đầu.
Cuộc sống của hắn, trong trí nhớ Kỷ Tiểu Yêu chính là ngày tháng vui sướng nhất.
Mà hắn chết chính là chuyện thương tâm nhất.
Chuyện đến nước này lại nghĩ đến, thương tâm đã trở nên không giống lúc trước không thể chịu đựng như vậy.
Ban đầu cảm thấy mình sống không nổi.
Nhưng tâm tình khi đó, một năm một năm thay đổi nhạt dần.
Loại đối diện này không có cách nào bảo trì sự thực, khiến Kỷ Tiểu Yêu đối với rất nhiều việc sản sinh hoài nghi.
Đã từng cho là người không thể thay thế, thật sự không thể thay thế sao?
“Hắc!"
Một tiếng hùng hậu, đánh tỉnh Kỷ Tiểu Yêu du ngoại cõi thần tiên.
Mưa vẫn còn rơi, có một người đang đứng trước lầu.
Kỷ Tiểu Yêu vừa đến gần nhìn, dĩ nhiên là vị lãnh đạo trung niên cục cảnh sát kia.
Nếu không phải vừa mới trải qua chuyện càng khó mà tin nổi, Kỷ Tiểu Yêu lúc này nhất định sẽ đặc biệt kinh dị. Vậy mà lúc này, hắn đối cảnh sát này rốt cuộc là người mua còng tay hay là người bán còng tay, đều không sản sinh một tia hứng thú.
Trao đổi chìa khóa, liền dự định đi.
Cảnh sát trung niên cũng rất khách khí mở cửa lầu ra, “Tới nhà của tôi ngồi một chút, tôi sống ở lầu một, đợi mưa tạnh lại đi."
Trong nhà còn có người đang chờ mình. Kỷ Tiểu Yêu liền lắc đầu một cái, nụ cười lễ phép mà gượng ép.
“Tôi nói, cậu có phải là gặp khó khăn gì?"
“Hả?"
“Nhìn dáng vẻ của cậu rất khổ não." Cảnh sát trung niên cười nói, ngữ khí so với ở thời điểm trong điện thoại hiền lành hơn nhiều, “Tôi chính là thuận miệng hỏi một chút, thói quen nghề nghiệp."
Lúc này trời mưa vô cùng lớn, còn có tia chớp rất hiếm thấy.
Kỷ Tiểu Yêu cảm thấy có lẽ là thiên ý, liền nói thẳng sự tình kẻ xấu ra.
Cảnh sát trung niên nghe rất nghiêm túc.
“Cậu nói hắn có chìa khóa nhà cậu, lại không lấy đi bất luận đồ vật gì? Tóm lại hắn có thứ gì quan trọng đi, cậu đối với tôi không cần có giữ bí mật."
“Hắn… Khả năng cùng Thịnh cảnh sát có quan hệ." Kỷ Tiểu Yêu liền sự tình kẻ xấu lấy mình làm Thịnh cảnh sát trút giận nói.
Cảnh sát trung niên nói: “Khả năng chuyện này cùng vụ án qua tay tiểu Thịnh có liên quan, nếu không cậu cùng kẻ xấu gọi một cú điện thoại, tôi thử xem cũng có thể nghe ra chút gì đó."
Kỷ Tiểu Yêu liền gọi điện.
Cảnh sát trung niên nhìn thấy dãy số thuộc về G thị, biểu tình trong nháy mắt có chút biến hóa khó có.
Nối được điện thoại, kẻ xấu cười xấu nói: “Đừng nóng vội, tôi lập tức tới nhà cậu ngay."
A? Kỷ Tiểu Yêu căng thẳng.
Làm sao bây giờ? Kha tổng còn bị còng ở trên giường.
Nhanh chóng tìm cảnh sát đến giúp đỡ, nhưng là —— kẻ xấu chẳng phải sẽ lấy Kha tổng làm con tin?
Cuống quít nói với kẻ xấu: “Anh đừng đến, tôi không ở nhà."
“Đừng gạt tôi?" Kẻ xấu lúc này đã đi tới tầng cao nhất, “Cạch cạch" đập cửa phòng hai lần.
Kỷ Tiểu Yêu sốt ruột hô to: “Tôi thật sự không ở!"
Kẻ xấu nghe một chút, trong phòng xác thực không có âm thanh, không cao hứng hỏi: “Kia con mẹ nó cậu ở đâu?"
“Tôi…" Kỷ Tiểu Yêu nhìn thấy cảnh sát trung niên hướng ngón tay về chính mình, liền nói: “Tôi cùng cục trưởng cảnh sát ở cùng nhau!"
Kẻ xấu hỏi: “Cục trưởng của Thịnh Tư?"
Kỷ Tiểu Yêu nhìn thấy cảnh sát trung niên gật đầu, liền nói: “Đúng."
Kẻ xấu không những không kiêng kỵ, trái lại còn cười khẩy hai tiếng, thoải mái quay người dựa vào trên ván cửa,kéo quần.
“Chó nhỏ ngày hôm nay biểu hiện không tệ, gặp nhân vật rất nhanh. Cùng lão tử nói một chút, cậu và cục trưởng đang làm gì đó?"
Cuộc sống của hắn, trong trí nhớ Kỷ Tiểu Yêu chính là ngày tháng vui sướng nhất.
Mà hắn chết chính là chuyện thương tâm nhất.
Chuyện đến nước này lại nghĩ đến, thương tâm đã trở nên không giống lúc trước không thể chịu đựng như vậy.
Ban đầu cảm thấy mình sống không nổi.
Nhưng tâm tình khi đó, một năm một năm thay đổi nhạt dần.
Loại đối diện này không có cách nào bảo trì sự thực, khiến Kỷ Tiểu Yêu đối với rất nhiều việc sản sinh hoài nghi.
Đã từng cho là người không thể thay thế, thật sự không thể thay thế sao?
“Hắc!"
Một tiếng hùng hậu, đánh tỉnh Kỷ Tiểu Yêu du ngoại cõi thần tiên.
Mưa vẫn còn rơi, có một người đang đứng trước lầu.
Kỷ Tiểu Yêu vừa đến gần nhìn, dĩ nhiên là vị lãnh đạo trung niên cục cảnh sát kia.
Nếu không phải vừa mới trải qua chuyện càng khó mà tin nổi, Kỷ Tiểu Yêu lúc này nhất định sẽ đặc biệt kinh dị. Vậy mà lúc này, hắn đối cảnh sát này rốt cuộc là người mua còng tay hay là người bán còng tay, đều không sản sinh một tia hứng thú.
Trao đổi chìa khóa, liền dự định đi.
Cảnh sát trung niên cũng rất khách khí mở cửa lầu ra, “Tới nhà của tôi ngồi một chút, tôi sống ở lầu một, đợi mưa tạnh lại đi."
Trong nhà còn có người đang chờ mình. Kỷ Tiểu Yêu liền lắc đầu một cái, nụ cười lễ phép mà gượng ép.
“Tôi nói, cậu có phải là gặp khó khăn gì?"
“Hả?"
“Nhìn dáng vẻ của cậu rất khổ não." Cảnh sát trung niên cười nói, ngữ khí so với ở thời điểm trong điện thoại hiền lành hơn nhiều, “Tôi chính là thuận miệng hỏi một chút, thói quen nghề nghiệp."
Lúc này trời mưa vô cùng lớn, còn có tia chớp rất hiếm thấy.
Kỷ Tiểu Yêu cảm thấy có lẽ là thiên ý, liền nói thẳng sự tình kẻ xấu ra.
Cảnh sát trung niên nghe rất nghiêm túc.
“Cậu nói hắn có chìa khóa nhà cậu, lại không lấy đi bất luận đồ vật gì? Tóm lại hắn có thứ gì quan trọng đi, cậu đối với tôi không cần có giữ bí mật."
“Hắn… Khả năng cùng Thịnh cảnh sát có quan hệ." Kỷ Tiểu Yêu liền sự tình kẻ xấu lấy mình làm Thịnh cảnh sát trút giận nói.
Cảnh sát trung niên nói: “Khả năng chuyện này cùng vụ án qua tay tiểu Thịnh có liên quan, nếu không cậu cùng kẻ xấu gọi một cú điện thoại, tôi thử xem cũng có thể nghe ra chút gì đó."
Kỷ Tiểu Yêu liền gọi điện.
Cảnh sát trung niên nhìn thấy dãy số thuộc về G thị, biểu tình trong nháy mắt có chút biến hóa khó có.
Nối được điện thoại, kẻ xấu cười xấu nói: “Đừng nóng vội, tôi lập tức tới nhà cậu ngay."
A? Kỷ Tiểu Yêu căng thẳng.
Làm sao bây giờ? Kha tổng còn bị còng ở trên giường.
Nhanh chóng tìm cảnh sát đến giúp đỡ, nhưng là —— kẻ xấu chẳng phải sẽ lấy Kha tổng làm con tin?
Cuống quít nói với kẻ xấu: “Anh đừng đến, tôi không ở nhà."
“Đừng gạt tôi?" Kẻ xấu lúc này đã đi tới tầng cao nhất, “Cạch cạch" đập cửa phòng hai lần.
Kỷ Tiểu Yêu sốt ruột hô to: “Tôi thật sự không ở!"
Kẻ xấu nghe một chút, trong phòng xác thực không có âm thanh, không cao hứng hỏi: “Kia con mẹ nó cậu ở đâu?"
“Tôi…" Kỷ Tiểu Yêu nhìn thấy cảnh sát trung niên hướng ngón tay về chính mình, liền nói: “Tôi cùng cục trưởng cảnh sát ở cùng nhau!"
Kẻ xấu hỏi: “Cục trưởng của Thịnh Tư?"
Kỷ Tiểu Yêu nhìn thấy cảnh sát trung niên gật đầu, liền nói: “Đúng."
Kẻ xấu không những không kiêng kỵ, trái lại còn cười khẩy hai tiếng, thoải mái quay người dựa vào trên ván cửa,kéo quần.
“Chó nhỏ ngày hôm nay biểu hiện không tệ, gặp nhân vật rất nhanh. Cùng lão tử nói một chút, cậu và cục trưởng đang làm gì đó?"
Tác giả :
Trương Mê Kinh