Ngươi Rốt Cục Đến Tự Thú
Chương 22
Tội phạm truy nã cấp A?
Là giết người? Trốn ngục? Cướp ngân hàng?
Kỷ Tiểu Yêu không thể nghe đến nhiều thông tin hơn nữa.
Liên tưởng đến cây súng bên hông kẻ xấu kia.
Kinh hoảng ý nghĩ, một ý lại một ý.
Muốn ngăn cũng không nổi.
Đêm nay, nhất định rất dài.
Như lần đầu tiên thức đêm gian nan như vậy.
Đợi đến bầu trời trắng lên, Kỷ Tiểu Yêu mới hơi cảm giác giải sầu, thiêm thiếp một lúc.
Sau khi tỉnh lại, tắm nước nóng.
Chuyển ghế tựa đến ngoài cửa sửa lại thiết bị đầu nối in tờ nết (Internet).
Trở về phòng thử network, cấp thiết muốn tra một chút tin tức tội phạm truy nã.
Lúc này có người gõ cửa.
Từ mắt mèo nhìn, dĩ nhiên là cảnh sát Thịnh.
Quả thực như nhìn thấy cứu tinh!
Kỷ Tiểu Yêu mừng rỡ kéo cửa ra.
Trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ —— anh biết không, kẻ xấu kia tám phần mười chính là bạn trai cũ anh a, hắn biết rất nhiều thông tin của anh, tối hôm qua hắn không những bắt tôi mặc cảnh phục anh mà còn —— những câu nói này, lại đều không thể nói ra.
Bởi vì Kỷ Tiểu Yêu nhìn thấy còn có một cô gái đứng bên cạnh.
Cảnh sát Thịnh giới thiệu: “Đây là bạn gái của tôi, cuối tuần đi chơi, tiện đường đến trả quần áo anh. Gọi điện thoại cho anh sao lại vẫn luôn tắt máy?"
Kỷ Tiểu Yêu không hé răng, tiếp nhận quần áo. Một bụng lời nói không nói ra được, bộ dáng có chút lúng túng.
Bạn gái cười chào hỏi, “Y phục anh mua ở đây vậy? Bản hình cực kỳ tốt. Tôi biết Thịnh nhà tôi không phải loại phẩm vị này, hỏi thật lâu, hắn mới nói là mượn của anh."
Cảnh sát Thịnh không còn cách nào khác cười, “Cô ấy a, chính là yêu thích đào bới vấn để, cái gì đều không gạt được."
Kỷ Tiểu Yêu lại càng lúng túng.
Lúc này, cái gì đều không gạt được bạn gái lại có phát hiện, kéo kéo cảnh sát Thịnh, “Anh xem nơi đó —— "
Kỷ Tiểu Yêu thuận mắt nhìn sang, trong lòng biết không ổn, là cảnh phục nhét vào phía dưới ghế sô pha lộ ra một góc.
Cảnh sát Thịnh vài bước đi lôi ra ngoài, dĩ nhiên thực sự là bộ kia của mình, “Sao lại có dấu giày?"
“…"
Kỷ Tiểu Yêu trong đầu lập tức hiện ra tình cảnh tối hôm qua: Kẻ xấu đem mình thành thế thân cảnh sát Thịnh, chính mình nói Thịnh cảnh sát là tên gay chết tiệt, kẻ xấu kéo nút cài ra muốn cho chó ăn ——
Nghĩ tới, vừa xấu hổ vừa phẫn nộ!
Thấy biểu tình Kỷ Tiểu Yêu quái lạ, bạn gái suy tư, hỏi cảnh sát Thịnh: “Anh lần trước quên chỗ này sao? Sao lại nói là ném rồi?"
“Là ném a, tôi cũng không biết sao lại ở đây."Cảnh sát Thịnh cau mày nhìn về phía Kỷ Tiểu Yêu, bắt đầu hoài nghi người này.
Kỷ Tiểu Yêu bị nhìn thấy có chút hoảng rồi, “Tôi, tôi từ dưới lầu nhặt."
Là giết người? Trốn ngục? Cướp ngân hàng?
Kỷ Tiểu Yêu không thể nghe đến nhiều thông tin hơn nữa.
Liên tưởng đến cây súng bên hông kẻ xấu kia.
Kinh hoảng ý nghĩ, một ý lại một ý.
Muốn ngăn cũng không nổi.
Đêm nay, nhất định rất dài.
Như lần đầu tiên thức đêm gian nan như vậy.
Đợi đến bầu trời trắng lên, Kỷ Tiểu Yêu mới hơi cảm giác giải sầu, thiêm thiếp một lúc.
Sau khi tỉnh lại, tắm nước nóng.
Chuyển ghế tựa đến ngoài cửa sửa lại thiết bị đầu nối in tờ nết (Internet).
Trở về phòng thử network, cấp thiết muốn tra một chút tin tức tội phạm truy nã.
Lúc này có người gõ cửa.
Từ mắt mèo nhìn, dĩ nhiên là cảnh sát Thịnh.
Quả thực như nhìn thấy cứu tinh!
Kỷ Tiểu Yêu mừng rỡ kéo cửa ra.
Trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ —— anh biết không, kẻ xấu kia tám phần mười chính là bạn trai cũ anh a, hắn biết rất nhiều thông tin của anh, tối hôm qua hắn không những bắt tôi mặc cảnh phục anh mà còn —— những câu nói này, lại đều không thể nói ra.
Bởi vì Kỷ Tiểu Yêu nhìn thấy còn có một cô gái đứng bên cạnh.
Cảnh sát Thịnh giới thiệu: “Đây là bạn gái của tôi, cuối tuần đi chơi, tiện đường đến trả quần áo anh. Gọi điện thoại cho anh sao lại vẫn luôn tắt máy?"
Kỷ Tiểu Yêu không hé răng, tiếp nhận quần áo. Một bụng lời nói không nói ra được, bộ dáng có chút lúng túng.
Bạn gái cười chào hỏi, “Y phục anh mua ở đây vậy? Bản hình cực kỳ tốt. Tôi biết Thịnh nhà tôi không phải loại phẩm vị này, hỏi thật lâu, hắn mới nói là mượn của anh."
Cảnh sát Thịnh không còn cách nào khác cười, “Cô ấy a, chính là yêu thích đào bới vấn để, cái gì đều không gạt được."
Kỷ Tiểu Yêu lại càng lúng túng.
Lúc này, cái gì đều không gạt được bạn gái lại có phát hiện, kéo kéo cảnh sát Thịnh, “Anh xem nơi đó —— "
Kỷ Tiểu Yêu thuận mắt nhìn sang, trong lòng biết không ổn, là cảnh phục nhét vào phía dưới ghế sô pha lộ ra một góc.
Cảnh sát Thịnh vài bước đi lôi ra ngoài, dĩ nhiên thực sự là bộ kia của mình, “Sao lại có dấu giày?"
“…"
Kỷ Tiểu Yêu trong đầu lập tức hiện ra tình cảnh tối hôm qua: Kẻ xấu đem mình thành thế thân cảnh sát Thịnh, chính mình nói Thịnh cảnh sát là tên gay chết tiệt, kẻ xấu kéo nút cài ra muốn cho chó ăn ——
Nghĩ tới, vừa xấu hổ vừa phẫn nộ!
Thấy biểu tình Kỷ Tiểu Yêu quái lạ, bạn gái suy tư, hỏi cảnh sát Thịnh: “Anh lần trước quên chỗ này sao? Sao lại nói là ném rồi?"
“Là ném a, tôi cũng không biết sao lại ở đây."Cảnh sát Thịnh cau mày nhìn về phía Kỷ Tiểu Yêu, bắt đầu hoài nghi người này.
Kỷ Tiểu Yêu bị nhìn thấy có chút hoảng rồi, “Tôi, tôi từ dưới lầu nhặt."
Tác giả :
Trương Mê Kinh