Ngươi Rốt Cục Đến Tự Thú
Chương 17
“Anh cũng là biến thái?"
“Tôi cũng có bí mật."
“Nói cho tôi!" Đôi mắt đồng sự đặc biệt sáng lên, cho thấy hắn quyết tâm muốn biết.
Kỷ Tiểu Yêu suy nghĩ một chút, cũng không muốn che giấu, chỉ là tìm ngôn ngữ thích hợp.
“Nói như thế… Tôi đã từng đối một một trưởng bối ôm ấp ảo tưởng."
“Chị em luyến?"
“Không phải. Cha mẹ bạn bè."
“Ác nha." Đồng sự cảm thấy được bí mật này đủ biến thái, lại muốn biết càng nhiều.
Mà Kỷ Tiểu Yêu sẽ không tiếp tục tiết lộ. Hắn không phải người nói nhiều, bởi vì không thích nói dối.
Kỷ Tiểu Yêu về đến nhà, theo lệ trước tiên đi vào phòng tắm.
Cỗ nước lạnh đánh vào phía sau lưng, đưa tới kích thích, hắn thích.
Hắn thích chân trần đứng trên mặt đất buồng tắm.
Bên trong dòng nước, hắn nghĩ lại chuyện mình vừa nãy cùng đồng sự nói.
Bí mật kia, nhưng thật ra là hắn lần thứ nhất đối với người khác nói.
Có lẽ là đồng sự chưa biết mình đóng cửa trái tim khiến hắn có dục vọng muốn thổ lộ.
E rằng, trải qua nhiều mùa hè khô nóng như vậy, hắn rốt cục muốn đột phá giới hạn nghiêm ngặt cuối cùng.
Thở phào một hơi.
Kỷ Tiểu Yêu vặn công tắc vòi hoa sen trên buồng tắm.
Dòng nước dừng lại, bốn phía đột nhiên yên tĩnh lại.
Kỷ Tiểu Yêu lại nghe được một loại tiếng vang nhẹ nhàng khác, tựa hồ —— có người đi lại ở phòng khách!
Nghĩ mình vừa nãy vào cũng không khóa cửa lại, Kỷ Tiểu Yêu có chút sốt sắng, trầm ngâm yên lặng nghe.
Thanh âm kia lại biến mất.
Không gian trở nên rất yên tĩnh, một giọt nước từ vòi hoa sen rơi xuống phát ra tiếng vang rõ ràng.<
Có phải làmình quá nhạy cảm? Mạo muội hô một tiếng cũng không thoả đáng.
Kỷ Tiểu Yêu nghi hoặc nắm khăn mặt lên bắt đầu lau người, lại không nghe thấy động tĩnh dị thường nữa.
Mang dép, Kỷ Tiểu Yêu vừa mới muốn mở buồng tắm ra, chợt nghe thấy một tiếng vang đóng cửa nhẹ nhàng —— tựa hồ có người ra ngoài!
Kỷ Tiểu Yêu vội vàng từ buồng tắm đi ra, liếc mắt nhìn vi tính xách tay trong phòng khách vẫn còn, ngăn kéo đều khóa kĩ.
Một mình trong nhà trọ cũng không có vật gì đáng giá, liếc mắt một cái cơ hồ có thể nhìn thấu toàn bộ không gian.
Cũng không phát hiện bất kỳ khác thường gì, mà Kỷ Tiểu Yêu vẫn là vội vàng đem cửa phòng khoá lại.
Trong lòng thoáng an tâm một chút.
Cảm giác được trên người lạnh, đến tủ quần áo tìm quần đùi.
Mở ra tủ quần áo, Kỷ Tiểu Yêu lập tức ngây ngẩn cả người —— hắn nhìn thấy một bộ cảnh phục treo lơ lửng!
Trong nháy mắt, cả da đầu tê dại.
Điện thoại di động! Kỷ Tiểu Yêu nhanh chóng lấy ba lô, điện thoại di động ở trong túi sau lưng balo.
Tay đụng vào đến túi, liền biết không ổn, chưa từ bỏ ý định lấy ra, chỉ móc ra một tờ giấy.
—— “Mặc cảnh phục vào, trói từ bản thân."
“Tôi cũng có bí mật."
“Nói cho tôi!" Đôi mắt đồng sự đặc biệt sáng lên, cho thấy hắn quyết tâm muốn biết.
Kỷ Tiểu Yêu suy nghĩ một chút, cũng không muốn che giấu, chỉ là tìm ngôn ngữ thích hợp.
“Nói như thế… Tôi đã từng đối một một trưởng bối ôm ấp ảo tưởng."
“Chị em luyến?"
“Không phải. Cha mẹ bạn bè."
“Ác nha." Đồng sự cảm thấy được bí mật này đủ biến thái, lại muốn biết càng nhiều.
Mà Kỷ Tiểu Yêu sẽ không tiếp tục tiết lộ. Hắn không phải người nói nhiều, bởi vì không thích nói dối.
Kỷ Tiểu Yêu về đến nhà, theo lệ trước tiên đi vào phòng tắm.
Cỗ nước lạnh đánh vào phía sau lưng, đưa tới kích thích, hắn thích.
Hắn thích chân trần đứng trên mặt đất buồng tắm.
Bên trong dòng nước, hắn nghĩ lại chuyện mình vừa nãy cùng đồng sự nói.
Bí mật kia, nhưng thật ra là hắn lần thứ nhất đối với người khác nói.
Có lẽ là đồng sự chưa biết mình đóng cửa trái tim khiến hắn có dục vọng muốn thổ lộ.
E rằng, trải qua nhiều mùa hè khô nóng như vậy, hắn rốt cục muốn đột phá giới hạn nghiêm ngặt cuối cùng.
Thở phào một hơi.
Kỷ Tiểu Yêu vặn công tắc vòi hoa sen trên buồng tắm.
Dòng nước dừng lại, bốn phía đột nhiên yên tĩnh lại.
Kỷ Tiểu Yêu lại nghe được một loại tiếng vang nhẹ nhàng khác, tựa hồ —— có người đi lại ở phòng khách!
Nghĩ mình vừa nãy vào cũng không khóa cửa lại, Kỷ Tiểu Yêu có chút sốt sắng, trầm ngâm yên lặng nghe.
Thanh âm kia lại biến mất.
Không gian trở nên rất yên tĩnh, một giọt nước từ vòi hoa sen rơi xuống phát ra tiếng vang rõ ràng.<
Có phải làmình quá nhạy cảm? Mạo muội hô một tiếng cũng không thoả đáng.
Kỷ Tiểu Yêu nghi hoặc nắm khăn mặt lên bắt đầu lau người, lại không nghe thấy động tĩnh dị thường nữa.
Mang dép, Kỷ Tiểu Yêu vừa mới muốn mở buồng tắm ra, chợt nghe thấy một tiếng vang đóng cửa nhẹ nhàng —— tựa hồ có người ra ngoài!
Kỷ Tiểu Yêu vội vàng từ buồng tắm đi ra, liếc mắt nhìn vi tính xách tay trong phòng khách vẫn còn, ngăn kéo đều khóa kĩ.
Một mình trong nhà trọ cũng không có vật gì đáng giá, liếc mắt một cái cơ hồ có thể nhìn thấu toàn bộ không gian.
Cũng không phát hiện bất kỳ khác thường gì, mà Kỷ Tiểu Yêu vẫn là vội vàng đem cửa phòng khoá lại.
Trong lòng thoáng an tâm một chút.
Cảm giác được trên người lạnh, đến tủ quần áo tìm quần đùi.
Mở ra tủ quần áo, Kỷ Tiểu Yêu lập tức ngây ngẩn cả người —— hắn nhìn thấy một bộ cảnh phục treo lơ lửng!
Trong nháy mắt, cả da đầu tê dại.
Điện thoại di động! Kỷ Tiểu Yêu nhanh chóng lấy ba lô, điện thoại di động ở trong túi sau lưng balo.
Tay đụng vào đến túi, liền biết không ổn, chưa từ bỏ ý định lấy ra, chỉ móc ra một tờ giấy.
—— “Mặc cảnh phục vào, trói từ bản thân."
Tác giả :
Trương Mê Kinh