Người Mẹ Vị Thành Niên
Chương 150: cảm giác đau lòng
“Nga, tôi đã biết." Lâm Duyệt ngây ra một lúc sau đó nói, trong lòng thực ủy khuất hung hắng mắng cái tên xú nam nhân kia. Vì sao phải bức nàng đi xuống? Hắn đang định khiến nàng thương tâm đến chết sao? Nghĩ lại nghĩ, nàng phát giác ra bản thân nàng có trốn như thế nào cũng không thể thoát được, vậy nên đi đến trước gương đánh giá một lượt, cảm thấy không đến mức khiến cho Mạc Lặc Nghị Phàm phải mất mặt, như thế mới do dự hướng dưới lầu đi đến. Lâm Duyệt xuất hiện, lại lần nữa khiến cho vũ hội an tĩnh lại,. Cũng giống như lúc Mạc Lặc Nghị Phàm xuất hiện vậy, hấp dẫn ánh mắt tân khách, có lẽ là vì nàng là một nữ tử Trung Quốc xinh đẹp. Lễ phục dạ hội màu tím nhạt thành công tôn lên dáng người mảnh khảnh của nàng, suối tóc mềm mại kết thành vương miện xinh đẹp trên đầu, lộ ra khuôn mặt tuyết trắng thanh thuần tràn ngập sức sống, tuổi trẻ, độc đáo, trên người tản ra khí chất động lòng người. Dáng vẻ nhỏ bé của Lâm Duyệt thành công hấp dẫn ở ánh mắt của mọi người, những đôi mắt màu lam kia đang kinh nghi hoặc là dự đoán. Đã sớm nghe nói qua Mạc Lặc Nghị Phàm cưới một cô gái người nước ngoài làm vợ, không được Cameron gia tộc hoan nghênh, không nghĩ tới hôm nay còn có thể tiếp kiến dung nhan, khiến cho vừa sợ vừa nghi. Thời điểm Lâm Duyệt bước ra khỏi cửa lâu đài, một đám nam nhân đã kinh ngạc đi tới. Bắt đầu hướng cô gái Trung Quốc kỳ lạ này chào hỏi, lại có người dùng thứ tiếng Trung quái dị hướng Lâm Duyệt sát lại. Mạc Lặc Nghị Phàm lại ở trước mặt các nam nhân kia ôm lấy vai Lâm Duyệt, mỉm cười hướng mọi người nói: “Xin chào tất cả mọi người, đây là vợ của tôi, Lâm Duyệt." Nói xong, cúi đầu tiện lợi đặt một nụ hôn lâu dài sâu lắng lên môi Lâm Duyệt. Trong đám người phát ra tiếng kinh hô, Cameron phu nhân cùng tam phu nhân tức thì bị hành vi không nên biểu hiện của Mạc Lặc Nghị Phàm khiến cho tức giận, sắc mặt biến thành màu đen. Lâm Duyệt khi bị hắn hôn lấy, đầu óc cũng là trống rỗng một mảnh, căn bản không cảm giác được bản thân hiện tại đang làm cái gì, Mạc Lặc Nghị Phàm đang làm cái gì, hai chân nhũn ra ngã phịch vào trong lòng Mạc Lặc Nghị Phàm . Thật lâu sau sau, Mạc Lặc Nghị Phàm rốt cục cũng buông ra Lâm Duyệt, ở bên tai của nàng nói nhỏ: “Bảo bối, đừng lo lắng, chỉ cần chơi thật vui là được, nhưng là đừng để cho nam nhân khác chạm vào em là được." “Nhưng là anh lại để cho nữ nhân khác chạm vào anh." Lâm Duyệt dưới đáy lòng nói nhỏ, những lời này chỉ có thể nói ở dưới đáy lòng, bởi vì nàng không thể ở trong hoàn cảnh này mà lộ ra bản tính nhỏ nhen của nữ nhân được. Đại sảnh lại dần dần khôi phục không khí thân thiện phía trước. Lâm Duyệt xuất thân nhà hào môn, cũng không phải không biết tới cách ứng phó loại hoàn cảnh này, nhưng điều mà nàng không nghĩ tới là bản thân sẽ có thể khiến cho nhiều người xao động đến vậy. Tại đây trong buổi tiệc cao cấp của Cameron gia tộc, nàng không khỏi có chút khẩn trương. Nàng biết có rất nhiều người ánh mắt đều đang tập trung ở trên người bản thân, vì có thể tránh xa đám người, nàng mỉm cười cự tuyệt những lời mời của nam nhân, thuận tiện lấy một ly nước hoa quả trên mâm của bồi bàn, xuyên qua hoa viên hướng tới góc xó không có người đi đến. Góc hoa viên này vừa khéo có thể nhìn thấy thân ảnh của Mạc Lặc Nghị Phàm, lại có thể giảm đi rất nhiều sự chú ý vào nàng. Lâm Duyệt nhàm chán ngồi ở trên ghế đá, bắt đầu thưởng thức ly nước trái cây, tầm mắt của nàng luôn vô thức mà tìm kiếm thân ảnh khí suất quen thuộc kia. Chính là không bao lâu, nàng cũng đã đem hình ảnh Mạc Lặc Nghị Phàm đánh mất, vô luận nàng tìm kiếm thế nào cũng không thể thấy được thân ảnh của hắn. Nàng cảm giác bản thân mình thực ngốc, đối với chồng của chính mình lại chỉ có thể vụng trộm nhìn hắn như vậy. Nhưng là, nàng lại không thể đi ra, không thể chọc Cameron phu nhân mất hứng, để rồi mang lại phiền toái cho Mạc Lặc Nghị Phàm. Thật lâu sau, nàng thật sự không còn có biện pháp chịu được hội trường như vậy. Nàng muốn trốn về phòng, né tránh tầm mắt mọi người, bằng không, nàng sẽ ở trong buổi tiệc long trọng này hít thở không thông mà chết mất. Tam phu nhân cảm giác được sự khổ sở của nàng, cũng nén xuất hiện đến trước mặt của nàng, mỉm cười mở miệng nói: “Duyệt Nhi, nhàm chán sao? Kỳ thực con có thể cùng các tân khách khiêu vũ, nói chuyện phiếm, như vậy sẽ không buồn như vậy." “Không, cám ơn tam phu nhân." Lâm Duyệt xấu hổ cười cười, tìm nam nhân khác khiêu vũ? Nàng còn không ngu đến mức đi trêu chọc nam nhân tên Mạc Lặc Nghị Phàm kia! Nghĩ đến Mạc Lặc Nghị Phàm, tầm mắt của nàng liền không tự giác bắt đầu tìm kiếm hắn. Rốt cục ở trong đám người cũng tìm được hắn, nhưng thời điểm đó hắn chính là đang ôm một vị tiểu thư xinh đẹp khiêu vũ, nhìn chăm chú vào đôi mắt của cô ta, hàm chứa ý cười thật sâu. “Duyệt Nhi, không nên quá để ý đến hành vi đêm nay cuả nó" Tam phu nhân quay đầu nhìn Mạc Lặc Nghị Phàm liếc mắt một cái, lại nhìn biểu tình mất mát của Lâm Duyệt nói: “Cô gái hiện tại nó đang ôm trong lòng là nhị tiểu thư của chủ tịch tập đoàn buôn bán và sản xuất đá quý —— Brown tiểu thư, đó là một cô gái rất thiện nương cũng thực cởi mở, phía trước có gặp Cameron gia vài lần, Cameron phu nhân rất thích." Lâm Duyệt chính là nhẹ nhàng mà dạ một tiếng, nàng căn bản không có tâm tư đi nghe tam phu nhân giới thiệu nữ nhân khác, trong lòng sớm đã bị ghen tuông dâng tràn. “Ân… Còn cô gái bây giờ là thiên kim của ông trùm tài chính bất động sản, có học thức sâu rộng đã có bằng cao học, tương đối ôn nhu hào phóng, cũng rất được Cameron phu nhân yêu quý." Tam phu nhân tiếp tục nói. Lâm Duyệt hoàn hồn khỏi mộng du, liền phát hiện người trong lòng Mạc Lặc Nghị Phàm đã thay đổi, vẫn là nữ tử xinh đẹp động lòng người như cũ. Lâm Duyệt tức giận nghĩ, chỉ cần là nữ nhân người Anh con nhà giàu có, Cameron phu nhân khẳng định đều thích hết đi? Nàng không rõ tam phu nhân vì sao lại giới thiệu những nữ nhân này cho nàng biết, chẳng lẽ thật sự bảo nàng chọn cho Mạc Lặc Nghị Phàm một người vợ hay sao ? Nàng mới không cần đâu! Lâm Duyệt căm giận nghĩ, hướng phía khác đi đến, để né tránh tầm mắt của tam phu nhân. Sau đó bưng lên một ly rượu từ rên mâm của bồi bàn, ngửa đầu uống hết sạch. Cảm giác cay độc dâng tràn trong miệng nàng, đốt cháy cổ họng, chưa từng uống rượu nàng thiếu chút nữa mà bị sặc tới chảy ra nước mắt.. Nhưng là nàng vẫn là cố chấp đem ly thứ hai uống hết sạch, như vậy, nàng có thể tìm lý do mà trốn chạy, không phải nhìn tới hắn nở nụ cười với nữ nhân trong lòng.
Tác giả :
Thiên Cầm