Người Cha Hàng Tỷ Sủng Nghiện
Chương 319 Biết được chân tướng
“Anh rốt cuộc muốn thế nào?" Ánh mắt Quyền Quân Lâm nhìn chằm chằm Sở Trạch Hiên.
Sở Trạch Hiên ngồi xuống: “Anh Quyền, anh muốn biết bí mật này. Tôi hy vọng anh có thể làm một giao dịch với tôi. Cái bí mật này tôi không dễ dàng gì mà có được."
“Anh chắc chắn tôi có con?" Quyền Quân Lâm trong lòng không thể tin được sự thật này.
“Chắc chắn, đứa nhỏ này đã hơn ba tuổi, còn là một cô bé xinh đẹp." Sở Trạch Hiên nghiêm túc trả lời anh.
“Vậy thì mau nói cho tôi biết, đứa nhỏ ở đâu?" Giọng của Quyền Quân Lâm gấp gáp.
“Trước tiên hãy nói chuyện làm ăn đã! Chỉ cần tôi hài lòng, tôi mới có thể làm anh hài lòng." Sở Trạch Hiên nhìn anh, làm ra dáng vẻ hài lòng: “Thế nào?"
Quyền Quân Lâm dường như đã tin tưởng anh ta, anh lạnh lùng nói: “Được rồi, anh muốn hợp tác làm ăn thế nào?"
“Tôi hy vọng rằng đá kim cương của công ty anh có thể cung cấp trực tiếp cho ba nhà máy lớn trong nước, tôi muốn những viên đá tốt nhất, tôi muốn toàn bộ nguồn tài nguyên này."Sở Trạch Hiên nói xong, lại đặt tay xuống:"Chuyện này đối với anh mà nói căn bản không có thua lỗ gì ngược lại anh có thể kiếm rất nhiều tiền, anh phải tin rằng tập đoàn Sở Thị của chúng tôi có quy mô rất lớn."
Sở Trạch Hiên không dám đề cập quá nhiều, thứ mà anh ta cần nhất chính là nguồn cung cấp hàng hóa trong tay Quyền Quân Lâm, bởi vì nhà họ Quyền nắm giữ khối lượng lớn khoáng sản kim cương trong nước.
Quyền Quân Lâm nghiến răng nghiến lợi, trong đầu toàn là bóng dáng mơ hồ của đứa con gái ba tuổi, trên đời này anh thật sự có con gái sao?
Nghĩ đến đây, trái tim của anh rất đau, Sở Trạch Hiên yêu cầu quả thực không quá đáng, nhưng vẫn khiến anh cảm thấy chán ghét.
Vì mối quan hệ với Lâm Thiển Hạ, anh căn bản không muốn hợp tác với người đàn ông này, đây giống kiểu tôn trọng Lâm Thiển Hạ.
“Được rồi, tôi đồng ý với anh, khi nào thì anh nói cho tôi biết sự thật?"
“Sau khi ký hợp đồng, tôi sẽ nói cho anh biết mọi chuyện." Sở Trạch Hiên hứa.
Quyền Quân Lâm liếc nhìn đồng hồ, cũng không muộn, hôm nay anh muốn biết hết mọi chuyện, liền nói với Sở Trạch Hiên: “Gọi người của anh tới công ty của tôi, hôm nay có thể làm xong hợp đồng."
Sở Trạch Hiên nghe vậy liếc mắt cười: “Tốt lắm, Quyền Quân Lâm anh thực sự rất hào sảng! Nhưng tôi có thể hỏi, giữa anh và Lâm Thiển Hạ có quan hệ gì?"
“Chuyện này có liên quan gì đến anh sao?" Quyền Quân Lâm lạnh giọng nói.
“Không có quan hệ gì, tôi tiện miệng hỏi thôi." Sở Trạch Hiên lộ vẻ ngượng ngùng, ánh mắt Quyền Quân Lâm cho thấy năm đó anh ta đã biết mình làm những gì.
Sở Trạch Hiên chỉ mong được ký hợp đồng, khi anh ta nói ra chuyện này, Quyền Quân Lâm sẽ hạnh phúc hơn, ít nhất anh ta cũng có thể có một đứa con, đó cũng chính là cơ hội anh cho anh ta.
Nếu không, làm sao Quyền Quân Lâm có thể qua đêm với Lâm Thiển Hạ? Quyền Quân Lâm trở lại công ty, trong lòng tràn đầy hưng phấn, hai từ đứa con đã kích động anh, vào cái đêm bốn năm về trước, anh thật sự có con sao? Điều này thực sự tuyệt vời và không thể tin được. Cô gái đó là ai? Cô ấy thế nào rồi? Tối hôm đó anh say quá, về sau anh muốn bù đắp cho cô gái nhưng không biết cô ấy đi đâu mất, bộ đồ tây, điện thoại di động, tất cả đều đã mất. Lúc anh quay lại tìm lần nữa thì phát hiện không biết mình đang ở phòng nào, anh quay về phòng chính mình, trên giường không có cô gái nào. Anh tưởng cô gái đó cũng đi rồi, lúc này anh mới biết rằng mình đã vào nhầm phòng.
Dù thế nào đi nữa, nếu Quyền Quân Lâm biết cô gái đó là ai, anh nhất định sẽ bồi thường cho cô, dùng tiền để bù đắp. Vì anh ấy ngoài tiền ra thì chẳng có gì khác để bù đắp cả.
Nhóm người của Sở Trạch Hiên đến ngay lập tức. Trong phòng họp của tập đoàn Quyền Thị, hai bên đã ký hợp đồng hợp tác. Sở Trạch Hiên là một người lão luyện trong lĩnh vực này. Đương nhiên, anh ấy đã nghiên cứu kỹ hợp đồng từ A đến Z, đến tất cả các điều khoản thay đổi cũng nghiên cứu kĩ, sửa đến khi anh ta đồng ý mới thôi.
Ở cái ghế chủ tịch, Quyền Quân Lâm lạnh lùng nhìn anh ta cùng nhân viên của anh thương thảo hợp đồng.
Tất cả những gì anh muốn biết bây giờ là bí mật trong tay Sở Trạch Hiên.
“Quyền tổng, hợp đồng đã được ký kết." Tổng giám đốc đứng lên nói với Quyền Quân Lâm.
“Các người đi ra ngoài cả đi!" Quyền Quân Lâm xua tay: " Sở Trạch Hiên ở lại."
Sở Trạch Hiên cũng giao hợp đồng cho cấp dưới, trong phòng họp lập tức chỉ còn lại có hai người.
“Bây giờ anh đã hài lòng, có thể nói được rồi?" Quyền Quân Lâm hỏi anh.
Sở Trạch Hiên quả thực rất vừa lòng, gật đầu: “Quyền tổng đúng là nhà làm ăn lớn, hợp đồng như thế mà không tự thân hỏi sao?"
Quyền Quân Lâm không nhã ý đáp: “Tôi đối với việc hợp tác với anh không có hứng thú cho lắm, chỉ để cấp dưới làm là được rồi."
Sở Trạch Hiên lập tức xấu hổ, nhưng hiện tại anh ta không thể đấu lại Quyền Quân Lâm, anh ta đứng dậy, chống tay lên bàn, hỏi Quyền Quân Lâm: “Quyền tổng, anh thật sự không nhớ chuyện gì về cái đêm bốn năm trước ư? Cô gái đó cũng ảnh hưởng tới anh mà! "
Trong đầu Quyền Quân Lâm có chút mơ hồ, về phần cô gái, có lẽ cô ấy còn rất trẻ, anh thậm chí còn nhớ đến hương thơm của cô gái ấy
“Nói thẳng ra đi!" Quyền Quân Lâm ngẩng đầu lạnh lùng nhìn anh: “Nói tất cả những gì mà anh biết cho tôi nếu không tôi sẽ không hợp tác với anh."
Sở Trạch Hiên lập tức không dám uy hiếp Quyền Quân Lâm, cuối cùng thì vẫn không dám nói nhiều lời.
“Quyền tổng, đừng đùa như vậy, tốt nhất đừng để xảy ra chuyện như thế này, nếu không sẽ bị bồi thường gấp ba lần đấy."
“Tôi không quan tâm." Quyền Quân Lâm chế nhạo và hỏi lại, “Bây giờ lập tức nói hết sự thật với tôi."
Sở Trạch Hiên đứng lên, thở dài nói: “Quyền tổng, anh thật may mắn! Anh đã ngủ với vị hôn thê của tôi."
Quyền Quân Lâm sắc bén liếc nhìn: “Anh đang nói cái gì? Anh có vị hôn thê ư?"
Sở Trạch Hiên ghen tị nói: “Tôi không nhẫn tâm đụng chạm với cô ấy vậy mà lại cho anh một cơ hội đụng chạm cô ấy."
“Cô ấy tên gì?" Sự tỉnh táo của Quyền Quân Lâm có phần mất đi, và anh thậm chí không nghĩ đến Lâm Thiển Hạ.
“Quyền tổng, anh không phải rất thân với cô ấy sao? Cô ấy chính là Lâm Thiển Hạ!" Sở Trạch Hiên quay đầu lại nói cho anh biết sự thật.
Thân thể Quyền Quân Lâm đột ngột đứng lên khỏi vị trí, hơi thở đã hỗn loạn: “Anh nói cái gì? Bốn năm trước anh nói cô gái đó là Lâm Thiển Hạ? Anh chắc chứ?"
“Lâm Thiển Hạ có một cô con gái ba tuổi ở bên cạnh, và đó chính là con của anh."
“Chuyện này làm sao có thể?" Trong lòng Quyền Quân Lâm ngây ngẩn cả người, không ngừng suy nghĩ, nếu là thật thì tốt quá rồi.
“Bốn năm trước, khách sạn mà Lâm Thiển Hạ ở chính là khách sạn anh ở. Tối hôm đó bị cúp điện. Có lẽ anh say rượu nên vào nhầm phòng, vào phòng của cô ấy, khiến cô ấy …" Sở Trạch Hiên nhìn Quân Lâm, anh ta thực sự ghen tị.
Trong mắt Quyền Quân Lâm hiện lên sự xuất thần, đồng thời cũng có vẻ hoảng sợ, hóa ra tên khốn gây ra vết nhơ của Lâm Thiển Hạ lại là chính mình?
Sở Trạch Hiên ngồi xuống: “Anh Quyền, anh muốn biết bí mật này. Tôi hy vọng anh có thể làm một giao dịch với tôi. Cái bí mật này tôi không dễ dàng gì mà có được."
“Anh chắc chắn tôi có con?" Quyền Quân Lâm trong lòng không thể tin được sự thật này.
“Chắc chắn, đứa nhỏ này đã hơn ba tuổi, còn là một cô bé xinh đẹp." Sở Trạch Hiên nghiêm túc trả lời anh.
“Vậy thì mau nói cho tôi biết, đứa nhỏ ở đâu?" Giọng của Quyền Quân Lâm gấp gáp.
“Trước tiên hãy nói chuyện làm ăn đã! Chỉ cần tôi hài lòng, tôi mới có thể làm anh hài lòng." Sở Trạch Hiên nhìn anh, làm ra dáng vẻ hài lòng: “Thế nào?"
Quyền Quân Lâm dường như đã tin tưởng anh ta, anh lạnh lùng nói: “Được rồi, anh muốn hợp tác làm ăn thế nào?"
“Tôi hy vọng rằng đá kim cương của công ty anh có thể cung cấp trực tiếp cho ba nhà máy lớn trong nước, tôi muốn những viên đá tốt nhất, tôi muốn toàn bộ nguồn tài nguyên này."Sở Trạch Hiên nói xong, lại đặt tay xuống:"Chuyện này đối với anh mà nói căn bản không có thua lỗ gì ngược lại anh có thể kiếm rất nhiều tiền, anh phải tin rằng tập đoàn Sở Thị của chúng tôi có quy mô rất lớn."
Sở Trạch Hiên không dám đề cập quá nhiều, thứ mà anh ta cần nhất chính là nguồn cung cấp hàng hóa trong tay Quyền Quân Lâm, bởi vì nhà họ Quyền nắm giữ khối lượng lớn khoáng sản kim cương trong nước.
Quyền Quân Lâm nghiến răng nghiến lợi, trong đầu toàn là bóng dáng mơ hồ của đứa con gái ba tuổi, trên đời này anh thật sự có con gái sao?
Nghĩ đến đây, trái tim của anh rất đau, Sở Trạch Hiên yêu cầu quả thực không quá đáng, nhưng vẫn khiến anh cảm thấy chán ghét.
Vì mối quan hệ với Lâm Thiển Hạ, anh căn bản không muốn hợp tác với người đàn ông này, đây giống kiểu tôn trọng Lâm Thiển Hạ.
“Được rồi, tôi đồng ý với anh, khi nào thì anh nói cho tôi biết sự thật?"
“Sau khi ký hợp đồng, tôi sẽ nói cho anh biết mọi chuyện." Sở Trạch Hiên hứa.
Quyền Quân Lâm liếc nhìn đồng hồ, cũng không muộn, hôm nay anh muốn biết hết mọi chuyện, liền nói với Sở Trạch Hiên: “Gọi người của anh tới công ty của tôi, hôm nay có thể làm xong hợp đồng."
Sở Trạch Hiên nghe vậy liếc mắt cười: “Tốt lắm, Quyền Quân Lâm anh thực sự rất hào sảng! Nhưng tôi có thể hỏi, giữa anh và Lâm Thiển Hạ có quan hệ gì?"
“Chuyện này có liên quan gì đến anh sao?" Quyền Quân Lâm lạnh giọng nói.
“Không có quan hệ gì, tôi tiện miệng hỏi thôi." Sở Trạch Hiên lộ vẻ ngượng ngùng, ánh mắt Quyền Quân Lâm cho thấy năm đó anh ta đã biết mình làm những gì.
Sở Trạch Hiên chỉ mong được ký hợp đồng, khi anh ta nói ra chuyện này, Quyền Quân Lâm sẽ hạnh phúc hơn, ít nhất anh ta cũng có thể có một đứa con, đó cũng chính là cơ hội anh cho anh ta.
Nếu không, làm sao Quyền Quân Lâm có thể qua đêm với Lâm Thiển Hạ? Quyền Quân Lâm trở lại công ty, trong lòng tràn đầy hưng phấn, hai từ đứa con đã kích động anh, vào cái đêm bốn năm về trước, anh thật sự có con sao? Điều này thực sự tuyệt vời và không thể tin được. Cô gái đó là ai? Cô ấy thế nào rồi? Tối hôm đó anh say quá, về sau anh muốn bù đắp cho cô gái nhưng không biết cô ấy đi đâu mất, bộ đồ tây, điện thoại di động, tất cả đều đã mất. Lúc anh quay lại tìm lần nữa thì phát hiện không biết mình đang ở phòng nào, anh quay về phòng chính mình, trên giường không có cô gái nào. Anh tưởng cô gái đó cũng đi rồi, lúc này anh mới biết rằng mình đã vào nhầm phòng.
Dù thế nào đi nữa, nếu Quyền Quân Lâm biết cô gái đó là ai, anh nhất định sẽ bồi thường cho cô, dùng tiền để bù đắp. Vì anh ấy ngoài tiền ra thì chẳng có gì khác để bù đắp cả.
Nhóm người của Sở Trạch Hiên đến ngay lập tức. Trong phòng họp của tập đoàn Quyền Thị, hai bên đã ký hợp đồng hợp tác. Sở Trạch Hiên là một người lão luyện trong lĩnh vực này. Đương nhiên, anh ấy đã nghiên cứu kỹ hợp đồng từ A đến Z, đến tất cả các điều khoản thay đổi cũng nghiên cứu kĩ, sửa đến khi anh ta đồng ý mới thôi.
Ở cái ghế chủ tịch, Quyền Quân Lâm lạnh lùng nhìn anh ta cùng nhân viên của anh thương thảo hợp đồng.
Tất cả những gì anh muốn biết bây giờ là bí mật trong tay Sở Trạch Hiên.
“Quyền tổng, hợp đồng đã được ký kết." Tổng giám đốc đứng lên nói với Quyền Quân Lâm.
“Các người đi ra ngoài cả đi!" Quyền Quân Lâm xua tay: " Sở Trạch Hiên ở lại."
Sở Trạch Hiên cũng giao hợp đồng cho cấp dưới, trong phòng họp lập tức chỉ còn lại có hai người.
“Bây giờ anh đã hài lòng, có thể nói được rồi?" Quyền Quân Lâm hỏi anh.
Sở Trạch Hiên quả thực rất vừa lòng, gật đầu: “Quyền tổng đúng là nhà làm ăn lớn, hợp đồng như thế mà không tự thân hỏi sao?"
Quyền Quân Lâm không nhã ý đáp: “Tôi đối với việc hợp tác với anh không có hứng thú cho lắm, chỉ để cấp dưới làm là được rồi."
Sở Trạch Hiên lập tức xấu hổ, nhưng hiện tại anh ta không thể đấu lại Quyền Quân Lâm, anh ta đứng dậy, chống tay lên bàn, hỏi Quyền Quân Lâm: “Quyền tổng, anh thật sự không nhớ chuyện gì về cái đêm bốn năm trước ư? Cô gái đó cũng ảnh hưởng tới anh mà! "
Trong đầu Quyền Quân Lâm có chút mơ hồ, về phần cô gái, có lẽ cô ấy còn rất trẻ, anh thậm chí còn nhớ đến hương thơm của cô gái ấy
“Nói thẳng ra đi!" Quyền Quân Lâm ngẩng đầu lạnh lùng nhìn anh: “Nói tất cả những gì mà anh biết cho tôi nếu không tôi sẽ không hợp tác với anh."
Sở Trạch Hiên lập tức không dám uy hiếp Quyền Quân Lâm, cuối cùng thì vẫn không dám nói nhiều lời.
“Quyền tổng, đừng đùa như vậy, tốt nhất đừng để xảy ra chuyện như thế này, nếu không sẽ bị bồi thường gấp ba lần đấy."
“Tôi không quan tâm." Quyền Quân Lâm chế nhạo và hỏi lại, “Bây giờ lập tức nói hết sự thật với tôi."
Sở Trạch Hiên đứng lên, thở dài nói: “Quyền tổng, anh thật may mắn! Anh đã ngủ với vị hôn thê của tôi."
Quyền Quân Lâm sắc bén liếc nhìn: “Anh đang nói cái gì? Anh có vị hôn thê ư?"
Sở Trạch Hiên ghen tị nói: “Tôi không nhẫn tâm đụng chạm với cô ấy vậy mà lại cho anh một cơ hội đụng chạm cô ấy."
“Cô ấy tên gì?" Sự tỉnh táo của Quyền Quân Lâm có phần mất đi, và anh thậm chí không nghĩ đến Lâm Thiển Hạ.
“Quyền tổng, anh không phải rất thân với cô ấy sao? Cô ấy chính là Lâm Thiển Hạ!" Sở Trạch Hiên quay đầu lại nói cho anh biết sự thật.
Thân thể Quyền Quân Lâm đột ngột đứng lên khỏi vị trí, hơi thở đã hỗn loạn: “Anh nói cái gì? Bốn năm trước anh nói cô gái đó là Lâm Thiển Hạ? Anh chắc chứ?"
“Lâm Thiển Hạ có một cô con gái ba tuổi ở bên cạnh, và đó chính là con của anh."
“Chuyện này làm sao có thể?" Trong lòng Quyền Quân Lâm ngây ngẩn cả người, không ngừng suy nghĩ, nếu là thật thì tốt quá rồi.
“Bốn năm trước, khách sạn mà Lâm Thiển Hạ ở chính là khách sạn anh ở. Tối hôm đó bị cúp điện. Có lẽ anh say rượu nên vào nhầm phòng, vào phòng của cô ấy, khiến cô ấy …" Sở Trạch Hiên nhìn Quân Lâm, anh ta thực sự ghen tị.
Trong mắt Quyền Quân Lâm hiện lên sự xuất thần, đồng thời cũng có vẻ hoảng sợ, hóa ra tên khốn gây ra vết nhơ của Lâm Thiển Hạ lại là chính mình?
Tác giả :
Thượng Quan Nhiêu