Người Cha Hàng Tỷ Sủng Nghiện
Chương 221 Tham gia tiệc rượu
Khoảng bốn giờ nhận được điện thoại của Tống Nhã, Tô Lạc Lạc và Hạ Thấm cùng nhau đến một cửa hàng trang phục dạ hội cao cấp. Nhân viên rất nhiệt tình đón tiếp bọn họ bởi vì Tô Lạc Lạc là lần thứ hai đến đây hơn nữa cô còn là bạn gái của Long Dạ Tước, tương lai chính là một khách V.I.P dài hạn, tự nhiên sẽ được đối xử khách biệt.
Hạ Thấm là nhà thiết kế thời trang, đối với việc lựa chọn lễ phục dạ hội đương nhiên cũng có hiểu biết. Cô ấy lựa chọn cho mình một chiếc váy ngắn màu xanh nhạt tương đối ít nổi bật, cô ấy dáng người tiêu chuẩn, đó cũng là tiêu chuẩn của giá treo quần áo, còn Tô Lạc Lạc lựa chọn một chiếc đầm dạ hội lệch vai màu vàng, trước ngực khoét sâu, trông rất bí ẩn, trang nhã và phù hợp, tôn lên nét quyến rũ thời thượng.
Hai người từ cửa hàng trang phục dạ hội đi ra, không biết từ lúc nào mà đã gần năm giờ rưỡi, chừng sáu giờ thì khách sẽ lần lượt đi vào, giống như những bữa tiệc tối từ thiện lớn, các vị khách sẽ không đến trễ, nếu đến trễ đây chính là không tôn trọng chủ nhân bữa tiệc.
Tô Lạc Lạc cùng Hạ Thấm đi đến cửa lớn khách sạn, Tô Lạc Lạc lấy điện thoại di động ra gọi vào số của bà Thiện, người nghe là trợ lý của bà ấy, trợ lý rất nhiệt tình, bảo bọn họ đợi một lát, sẽ lập tức đến đón bọn họ.
“Lạc Lạc, ba mẹ cậu thực sự tuyệt vời." Hạ Thấm lên tiếng khen ngợi.
Tô Lạc Lạc mím môi cười, ba mẹ cô đích thị là doanh nhân thành đạt, chỉ là đêm nay, cô chỉ có thể đứng trước mặt họ với tư cách là khách quý.
Tại bàn ở cửa ra vào, nhân viên lễ tân xinh đẹp đưa cho bọn họ danh sách bảo vật của bữa tiệc từ thiện tối nay, đây cũng là phần quan trọng của bữa tiệc, điều này làm nổi bật lên sự giàu có của các vị khách ủng hộ từ thiện, số tiền quyên góp, toàn bộ đều được sử dụng cho các hoạt động từ thiện.
Tô Lạc Lạc và Hạ Thấm xem qua những đồ vật đấu giá tối nay, tất cả đều là vật cao cấp, vô cùng có giá trị trong đó có ba đồ vật là trang sức mà phụ nữ ưa thích. Tô Lạc Lạc nhìn thấy trong số đó có vòng cổ bằng trân châu, lúc nhìn tên người quyên tặng cô vô cùng bất ngờ phát hiện chiếc vòng này là do mẹ cô quyên tặng, hơn nữa giá trị của chiếc vòng trân châu này trên thị trường không ngờ lên đến trăm vạn, Tô Lạc Lạc thật sự bội phục sự đầu tư của ba mẹ của đối với bữa tiệc này, điều này làm cô rất tự hào.
Ngay sau đó, người trợ lý trang điểm vô cùng xinh đẹp bước tới, cô ấy đã sớm biết khách quý phải tiếp đón lần này hình dáng tương tự cô Thiện vài phần, lúc cô ấy nghiêm túc nhìn, không khỏi khiếp sợ, cái này không chỉ là tương tự! Mà là giống nhau như đúc!
“Cô Tô, cô Hạ, tôi là trợ lý cá nhân của bà Thiện, mời hai người theo tôi vào trong!"
“Được! Cám ơn."
“Tôi tên Tạ Trình, hai người có thể gọi là trợ lý Trình, tối nay có chuyện gì, hai người cứ đến tìm tôi."
“Được, trợ lý Trình." Tô Lạc Lạc mỉm cười gật đầu, trợ lý Trình quay đầu nhìn cô, trong lòng vô cùng thán phục, cô gái này không những giống cô Thiênh, mà so với cô Thiện còn có cảm giác xinh đẹp hơn vài phần, chắc là hai người hai khí chất khác nhau.
Từ nhỏ Thiện Oánh đã sống trong giàu sang nên tính khí ngang ngược cao ngạo, mà cô gái trước mắt này, đôi mắt trong veo linh động, dường như rất có sức hút.
Trong lòng Hạ Thấm rất phấn khích, tuy rằng cô ấy từng được công ty phái đi tham gia các bữa tiệc, chỉ là, bữa tiệc lớn như thế này, cô ấy là lần đầu tiên tham gia, tất cả là nhờ may mắn của người chị em tốt này.
Tô Lạc Lạc cùng Hạ Thấm đi theo sau trợ lý Trình, vừa tới cửa có một vị phu nhân nhìn chằm chằm vào Tô Lạc Lạc, vừa kinh ngạc vừa tỏ ra vui vẻ chào hỏi: “ Nha, Tiểu Oánh, tối nay cháu thực sự rất đẹp!"
Tô Lạc Lạc khẽ giật mình, không nghĩ đến mọi chuyện sẽ lúng túng như vậy, cô vội vàng xua tay, mỉm cười nói: “Thật xin lỗi, bà nhận nhầm người rồi, tôi không phải cô Thiện, tôi họ Tô."
Người phụ nữ kinh ngạc nhìn cô: " Cái gì? Cô không phải Thiện Oánh? Trời ạ! Nhìn giống nhau quá!
Các vị khách trước giờ chỉ nhìn thấy Thiện Oánh, lúc này nhìn thấy cô, ai ai cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, thấp giọng kêu lên, giống nhau quá.
Lúc này, Tô Lạc Lạc có chút túng quẫn, cô thực không nghĩ khi đến nơi này lại sinh ra tình huống lúng túng như hiện tại, mọi người đều nhận lầm cô thành Thiện Oánh rồi.
Thiện Oánh cũng đã đến, cô ta đang ở một phòng trên lầu hai để nghỉ ngơi, hôm nay cô ta thay mẹ mình phát biểu khai mạc, cô ta nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt, hơn nữa cố gắng học thuộc bài phát biểu tối nay. Hôm nay cô ta vô cùng xinh đẹp chói lói với bộ lễ phục màu đỏ, tràn đầy hào quang, mái tóc đỏ tía uốn gợn sóng, lớp trang điểm vô cùng tinh xảo lộ ra vẻ đẹp vô cùng sắc sảo, phảng phất ánh sáng châu ngọc, có chút xâm lược, cái nhìn tuyệt đối.
Ngay lúc này, một người bạn tốt của cô ta gõ cửa đi vào, ánh mắt vô cùng lo lắng nhìn Thiện Oánh.
“Xảy ra chuyện gì sao?" Thiện Oánh ngẩng đầu nhìn cô ta, không hiểu hỏi.
“Xảy ra chuyện lớn rồi, cậu còn nhớ cô gái có ngoại hình rất giống cậu không? Hôm nay cô ta cũng đến, đang ở dưới lầu! Hiện tại có rất nhiều người đều nhận nhầm cô ta thành cậu." Người chị em tốt này vừa rồi thiếu chút nữa cũng nhận nhầm.
Thiện Oánh vô cùng kinh ngạc, lập tức đứng lên: “Cái gì? Cô ta đến? Ai mời cô ta đến? Tôi xem trong danh sách không có tên cô ta." Nói xong, trong lòng Thiện Oánh không khỏi thắt lại, chẳng lẽ cô ta đi theo Long Dạ Tước đến sao?
“Cô ta đến cùng ai? Là Long Dạ Tước sao?
“Không phải, lúc nãy tôi trông thấy trợ lý Trình mang cô ta cùng một cô gái đi vào. Cậu Long còn chưa đến!
“Kêu trợ lý Trình đến đây cho tôi." Thiện Oánh có chút tức giận, tối nay cô ta không muốn có một cô gái giống mình xuất hiện, phong thái của cô ta sẽ bị mất đi một nửa.
Lúc này, bà Thiện đẩy cửa đi vào, bởi vì bảy giờ phải đọc bài phát biểu, bà ấy muốn xem con gái chuẩn bị xong chưa.
Nhìn thấy mẹ, Thiện Oánh lập tức luống cuống lên, lỡ như tối nay mẹ cô ta nhìn nhận Tô Lạc Lạc, sau đó đối xử tốt với cô ta thì phải làm sao?
“Tiểu Oánh, con làm sao vậy?" Bà Thiện tò mò nhìn vẻ mặt cứng đờ của con gái.
Mà trợ lý Trình rất nhanh đã đến, cô ấy lễ phép cúi chào, “Cô Thiện, cô tìm tôi."
“Tôi hỏi cô, vừa rồi dẫn người nào đi vào nơi này? Ai cho phép cô tự ý mang khách vào?" Thiện Oánh vô cùng không vui quát cô ấy, cô ta cho rằng Tô Lạc Lạc mua chuộc trợ lý Trình để trợ lý Trình mang cô vào.
Trợ lý Trình lập tức ngơ ngác, cô ấy nhìn về phía bà Thiện.
Ngược lại sắc mặt bà Thiện vô cùng ôn hoà, hướng cô ấy hỏi: “Các cô ấy đã đến rồi sao?"
“Đã đến, thưa bà, đang ở dưới lầu trong đại sảnh."
“Được rồi, nơi này không còn chuyện của cô, cô mau đi xuống dưới trước đi!" Bà Thiện vừa nói xong cô ấy liền đi ra ngoài.
“Mẹ, mẹ không biết cô ta đã làm gì đâu, cô ta vậy mà đã dẫn theo người đến bữa tiệc của chúng ta." Thiện Oánh hết sức tức giận trừng mắt với trợ lý Trình đang rời đi.
Hạ Thấm là nhà thiết kế thời trang, đối với việc lựa chọn lễ phục dạ hội đương nhiên cũng có hiểu biết. Cô ấy lựa chọn cho mình một chiếc váy ngắn màu xanh nhạt tương đối ít nổi bật, cô ấy dáng người tiêu chuẩn, đó cũng là tiêu chuẩn của giá treo quần áo, còn Tô Lạc Lạc lựa chọn một chiếc đầm dạ hội lệch vai màu vàng, trước ngực khoét sâu, trông rất bí ẩn, trang nhã và phù hợp, tôn lên nét quyến rũ thời thượng.
Hai người từ cửa hàng trang phục dạ hội đi ra, không biết từ lúc nào mà đã gần năm giờ rưỡi, chừng sáu giờ thì khách sẽ lần lượt đi vào, giống như những bữa tiệc tối từ thiện lớn, các vị khách sẽ không đến trễ, nếu đến trễ đây chính là không tôn trọng chủ nhân bữa tiệc.
Tô Lạc Lạc cùng Hạ Thấm đi đến cửa lớn khách sạn, Tô Lạc Lạc lấy điện thoại di động ra gọi vào số của bà Thiện, người nghe là trợ lý của bà ấy, trợ lý rất nhiệt tình, bảo bọn họ đợi một lát, sẽ lập tức đến đón bọn họ.
“Lạc Lạc, ba mẹ cậu thực sự tuyệt vời." Hạ Thấm lên tiếng khen ngợi.
Tô Lạc Lạc mím môi cười, ba mẹ cô đích thị là doanh nhân thành đạt, chỉ là đêm nay, cô chỉ có thể đứng trước mặt họ với tư cách là khách quý.
Tại bàn ở cửa ra vào, nhân viên lễ tân xinh đẹp đưa cho bọn họ danh sách bảo vật của bữa tiệc từ thiện tối nay, đây cũng là phần quan trọng của bữa tiệc, điều này làm nổi bật lên sự giàu có của các vị khách ủng hộ từ thiện, số tiền quyên góp, toàn bộ đều được sử dụng cho các hoạt động từ thiện.
Tô Lạc Lạc và Hạ Thấm xem qua những đồ vật đấu giá tối nay, tất cả đều là vật cao cấp, vô cùng có giá trị trong đó có ba đồ vật là trang sức mà phụ nữ ưa thích. Tô Lạc Lạc nhìn thấy trong số đó có vòng cổ bằng trân châu, lúc nhìn tên người quyên tặng cô vô cùng bất ngờ phát hiện chiếc vòng này là do mẹ cô quyên tặng, hơn nữa giá trị của chiếc vòng trân châu này trên thị trường không ngờ lên đến trăm vạn, Tô Lạc Lạc thật sự bội phục sự đầu tư của ba mẹ của đối với bữa tiệc này, điều này làm cô rất tự hào.
Ngay sau đó, người trợ lý trang điểm vô cùng xinh đẹp bước tới, cô ấy đã sớm biết khách quý phải tiếp đón lần này hình dáng tương tự cô Thiện vài phần, lúc cô ấy nghiêm túc nhìn, không khỏi khiếp sợ, cái này không chỉ là tương tự! Mà là giống nhau như đúc!
“Cô Tô, cô Hạ, tôi là trợ lý cá nhân của bà Thiện, mời hai người theo tôi vào trong!"
“Được! Cám ơn."
“Tôi tên Tạ Trình, hai người có thể gọi là trợ lý Trình, tối nay có chuyện gì, hai người cứ đến tìm tôi."
“Được, trợ lý Trình." Tô Lạc Lạc mỉm cười gật đầu, trợ lý Trình quay đầu nhìn cô, trong lòng vô cùng thán phục, cô gái này không những giống cô Thiênh, mà so với cô Thiện còn có cảm giác xinh đẹp hơn vài phần, chắc là hai người hai khí chất khác nhau.
Từ nhỏ Thiện Oánh đã sống trong giàu sang nên tính khí ngang ngược cao ngạo, mà cô gái trước mắt này, đôi mắt trong veo linh động, dường như rất có sức hút.
Trong lòng Hạ Thấm rất phấn khích, tuy rằng cô ấy từng được công ty phái đi tham gia các bữa tiệc, chỉ là, bữa tiệc lớn như thế này, cô ấy là lần đầu tiên tham gia, tất cả là nhờ may mắn của người chị em tốt này.
Tô Lạc Lạc cùng Hạ Thấm đi theo sau trợ lý Trình, vừa tới cửa có một vị phu nhân nhìn chằm chằm vào Tô Lạc Lạc, vừa kinh ngạc vừa tỏ ra vui vẻ chào hỏi: “ Nha, Tiểu Oánh, tối nay cháu thực sự rất đẹp!"
Tô Lạc Lạc khẽ giật mình, không nghĩ đến mọi chuyện sẽ lúng túng như vậy, cô vội vàng xua tay, mỉm cười nói: “Thật xin lỗi, bà nhận nhầm người rồi, tôi không phải cô Thiện, tôi họ Tô."
Người phụ nữ kinh ngạc nhìn cô: " Cái gì? Cô không phải Thiện Oánh? Trời ạ! Nhìn giống nhau quá!
Các vị khách trước giờ chỉ nhìn thấy Thiện Oánh, lúc này nhìn thấy cô, ai ai cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, thấp giọng kêu lên, giống nhau quá.
Lúc này, Tô Lạc Lạc có chút túng quẫn, cô thực không nghĩ khi đến nơi này lại sinh ra tình huống lúng túng như hiện tại, mọi người đều nhận lầm cô thành Thiện Oánh rồi.
Thiện Oánh cũng đã đến, cô ta đang ở một phòng trên lầu hai để nghỉ ngơi, hôm nay cô ta thay mẹ mình phát biểu khai mạc, cô ta nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt, hơn nữa cố gắng học thuộc bài phát biểu tối nay. Hôm nay cô ta vô cùng xinh đẹp chói lói với bộ lễ phục màu đỏ, tràn đầy hào quang, mái tóc đỏ tía uốn gợn sóng, lớp trang điểm vô cùng tinh xảo lộ ra vẻ đẹp vô cùng sắc sảo, phảng phất ánh sáng châu ngọc, có chút xâm lược, cái nhìn tuyệt đối.
Ngay lúc này, một người bạn tốt của cô ta gõ cửa đi vào, ánh mắt vô cùng lo lắng nhìn Thiện Oánh.
“Xảy ra chuyện gì sao?" Thiện Oánh ngẩng đầu nhìn cô ta, không hiểu hỏi.
“Xảy ra chuyện lớn rồi, cậu còn nhớ cô gái có ngoại hình rất giống cậu không? Hôm nay cô ta cũng đến, đang ở dưới lầu! Hiện tại có rất nhiều người đều nhận nhầm cô ta thành cậu." Người chị em tốt này vừa rồi thiếu chút nữa cũng nhận nhầm.
Thiện Oánh vô cùng kinh ngạc, lập tức đứng lên: “Cái gì? Cô ta đến? Ai mời cô ta đến? Tôi xem trong danh sách không có tên cô ta." Nói xong, trong lòng Thiện Oánh không khỏi thắt lại, chẳng lẽ cô ta đi theo Long Dạ Tước đến sao?
“Cô ta đến cùng ai? Là Long Dạ Tước sao?
“Không phải, lúc nãy tôi trông thấy trợ lý Trình mang cô ta cùng một cô gái đi vào. Cậu Long còn chưa đến!
“Kêu trợ lý Trình đến đây cho tôi." Thiện Oánh có chút tức giận, tối nay cô ta không muốn có một cô gái giống mình xuất hiện, phong thái của cô ta sẽ bị mất đi một nửa.
Lúc này, bà Thiện đẩy cửa đi vào, bởi vì bảy giờ phải đọc bài phát biểu, bà ấy muốn xem con gái chuẩn bị xong chưa.
Nhìn thấy mẹ, Thiện Oánh lập tức luống cuống lên, lỡ như tối nay mẹ cô ta nhìn nhận Tô Lạc Lạc, sau đó đối xử tốt với cô ta thì phải làm sao?
“Tiểu Oánh, con làm sao vậy?" Bà Thiện tò mò nhìn vẻ mặt cứng đờ của con gái.
Mà trợ lý Trình rất nhanh đã đến, cô ấy lễ phép cúi chào, “Cô Thiện, cô tìm tôi."
“Tôi hỏi cô, vừa rồi dẫn người nào đi vào nơi này? Ai cho phép cô tự ý mang khách vào?" Thiện Oánh vô cùng không vui quát cô ấy, cô ta cho rằng Tô Lạc Lạc mua chuộc trợ lý Trình để trợ lý Trình mang cô vào.
Trợ lý Trình lập tức ngơ ngác, cô ấy nhìn về phía bà Thiện.
Ngược lại sắc mặt bà Thiện vô cùng ôn hoà, hướng cô ấy hỏi: “Các cô ấy đã đến rồi sao?"
“Đã đến, thưa bà, đang ở dưới lầu trong đại sảnh."
“Được rồi, nơi này không còn chuyện của cô, cô mau đi xuống dưới trước đi!" Bà Thiện vừa nói xong cô ấy liền đi ra ngoài.
“Mẹ, mẹ không biết cô ta đã làm gì đâu, cô ta vậy mà đã dẫn theo người đến bữa tiệc của chúng ta." Thiện Oánh hết sức tức giận trừng mắt với trợ lý Trình đang rời đi.
Tác giả :
Thượng Quan Nhiêu