Ngược Ái Chi Luyến

Chương 70

Trương Phong Dương nhìn Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái bộ dáng muốn vặn vẹo chơi đùa phá phách, Trương Phong Dương sợ hai tiểu tử hoạt bát hiếu động này tới mệt mỏi rồi còn Tôn Ngữ một thân ốm đau, liền đối với bọn nó hơi hơi lắc lắc đầu, lấy ngón tay đặt ở ngoài miệng, ý bảo đám bảo bối im lặng một chút, Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái hình như là nghe hiểu lời nói Trương Phong Dương, liền ngoắc xoay cái đầu nhỏ, lông mi đôi mắt to nhẹ nhàng chớp chớp, bọn nó nhìn phụ thân thực nghe lời im lặng rúc vào trong lòng Tôn Ngữ…

Đại khái qua một thời gian ngắn, lúc Trương Phong Dương xem bọn nó, Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái mở to mắt, cánh tay béo nhỏ vân vê cúc áo trên quần áo của Tôn Ngữ, giống hai con gấu Koala nhỏ áp sát trên người Tôn Ngữ, Tôn Ngữ hơi mệt một chút hơn nữa lại bởi vì mất máu quá nhiều, liền ôm bọn nó nhắm mắt lại, chợp mắt một chút…

Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái thân thể nho nhỏ cuốn mình thành hình vòng cung trong túi sinh nhi, thường thường động một chút xoay một chút, tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây, dùng ánh mắt rất trẻ con hồn nhiên, nhìn hai ba ba của bọn nó, nhìn cảnh vật chung quanh, thuần khiết làm cho người ta động tâm…

Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái phi thường thích cười, lúc cười rộ lên trên gương mặt còn mang theo hai cái tiểu má lúm đồng tiền, hai cái tiểu má lúm đồng tiền kia tựa như có thể chảy ra mật đường ngọt chết người…

Trương Phong Dương lẳng lặng nhìn Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái, kỳ thật hai tiểu yêu quái rất ngoan ngoãn, không thích khóc cũng không thích nháo, chỉ thích quấn quít lấy người muốn người ta bồi bọn nó chơi đùa…

Bộ dạng của Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái vô cùng xinh đẹp, suông suông non nớt, trên người ôn nhu mềm còn thơm ngào ngạt, mập mạp tựa như tiểu thiên sứ có cánh trong bức tranh, có thể nói ai nhìn bọn nó cũng nhịn không được yêu thích…

Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái mở hai mắt thật to quan sát đến Trương Phong Dương, hít hít cái mũi nhỏ ngửi ngửi mùi hương trên tay Trương Phong Dương vuốt ve bọn nó, đám tiểu yêu quái cũng đại khái có thể phân biệt ra ai là ba ba của bọn nó, ai là ma ma của bọn nó, cái miệng phấn hồng nhỏ nhắn pi-pô thành hình chữ O đáng yêu, Trương Phong Dương nhìn bộ dáng ngây ngốc của bọn nó nở nụ cười….

“A… a…" Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái vui vẻ một tả một hữu hôn đến trên mặt Tôn Ngữ, sau đó không ngừng dùng tiểu đầu lưỡi phấn hồng non nớt liếm mặt Tôn Ngữ, tựa như tiểu động vật liếm liếm làm nũng với mẫu thân mình….

“Các ngươi, hai tiểu quỷ phá phách này “Tôn Ngữ lại bị hai tiểu tử nghịch ngợm liếm làm bừng tỉnh, Tôn Ngữ ôm Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái, cười toe tóe…

Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái hưng phấn mà liếm làm cho mặt Tôn Ngữ đầy nước miếng, sau đó bị Trương Phong Dương một phen đẩy ra đem bọn nó trở về túi sinh nhi, treo đến trên đầu giường.

“Uy! Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái không được tùy tiện hôn ba ba của các ngươi! Chỉ có phụ thân ta mới có thể hôn hắn! Biết không?" Trương Phong Dương ghen tị, nói xong liền cúi xuống mạnh mẽ hung hăng hôn miệng Tôn Ngữ một cái, lập tức ngậm đầu lưỡi mềm mại của Tôn Ngữ…

Tôn Ngữ vội vàng đẩy Trương Phong Dương ra, quay đầu nhìn Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái bị Trương Phong Dương treo tại đầu giường đang ngậm ngón tay ngây ngốc nhìn bọn hắn chằm chằm, không được tự nhiên nói; “Ngươi làm gì vậy, đám tiểu yêu quái đang nhìn chúng ta đấy, không được dạy hư tiểu hài tử “

“Hắc hắc… Bọn nó còn nhỏ cái gì cũng không biết, không liên quan…" Trương Phong Dương liếm liếm đầu lưỡi cười xấu xa nói, mấy ngày này hắn đã lâu cũng không có hôn ca ca của hắn, hắn không thể khống chế chính mình, chỉ hôn một cái thật sự là hắn còn chưa thỏa mãn, đã bị đẩy ra, thật cụt hứng.

“Ca ca, Thế nào? Thích Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái không?" Trương Phong Dương bế đám tiểu yêu quái ôm đến bên cạnh Tôn Ngữ.

“Ta thực thích bọn nó!" Tôn Ngữ ôm Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái hôn bọn nó một cái.

“Bất quá, đám tiểu yêu quái của ta cũng quá nhỏ, bọn nó tựa như con mèo con, ngươi nói về sau bọn nó có thể lớn lên không?" Tôn Ngữ thực lo lắng hắn sợ đám tiểu yêu quái về sau không thể lớn lên được thì phải làm sao bây giờ nha.

“Ca ca, bọn nó nhất định có thể lớn lên, từ giờ trở đi ta sẽ bổ sung dinh dưỡng rất tốt cho bọn nó, nuôi bọn nó mập mạp, về sau đám tiểu yêu quái sẽ cường tráng, có thể đi khi dễ tiểu hài tử khác, còn không thì hai tiểu tử nhỏ như cũng đáng yêu, mê người, sau khi trưởng thành, nhất định có thể trở thành hai mỹ nhân mê hoặc vạn người, đến lúc đó Tiểu Yêu sẽ mê đảo toàn bộ nam nhân trên thế giới, còn Tiểu Quái sẽ mê đảo toàn bộ nữ nhân trên thế giới, thế nào đám tiểu yêu quái của chúng ta lợi hại chứ!" Trương Phong Dương nhìn đám tiểu yêu quái đáng yêu trong túi sinh nhi, Trương Phong Dương rất vui vẻ, hắn nghĩ chỉ có mình mới có thể sinh ra đứa trẻ đáng yêu như vậy, cân nhắc chờ đám tiểu yêu quái lớn một chút cho bọn nó đi học, để cho bọn nó làm một người thông minh, đi chúa tể những người khác, đi chinh phục người khác, đúng rồi còn học võ và vân vân tăng cường thể lực…

“Phong Dương! ngươi lại ở nơi nào nói hưu nói vượn!" Tôn Ngữ chỉ hy vọng đám tiểu yêu quái tương lai có thể bình an, trở thành hai đứa nhỏ nhu thuận, cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái hơi hơi hé ra hợp lại, hai cái cẳng nhỏ nhích tới nhích lui, đây là hai sinh mệnh hoàn toàn mới, Tôn Ngữ nhìn đứa nhỏ, trái tim Tôn Ngữ vui sướng tràn ngập. Đám tiểu yêu quái ngũ quan xinh xắn hoàn toàn là phiên bản lúc còn nhỏ của Trương Phong Dương thật sự rất đẹp.

Chính là đám tiểu yêu quái đột nhiên khóc nháo lên, trợn to con mắt màu đen hướng trong lòng Tôn Ngữ, đạp đến đạp đi làm cho Tôn Ngữ không biết làm sao.

“Phong Dương, đám tiểu yêu quái làm sao vậy?" Lòng Tôn Ngữ có chút chua xót đẩy cái đầu nhỏ của hai tiểu tử không ngừng chui vào trong ngực hắn ra, Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái một tả một hữu dùng đôi môi mỏng theo bản năng ngậm đầu nhũ nho nhỏ trên ngực Tôn Ngữ không ngừng mút mút, Tôn Ngữ nghĩ rằng đại khái bọn nó đói bụng, nhưng hắn cũng thật không có sữa.

“Đám tiểu yêu quái, thực xin lỗi… Ba ba không thể cho các con ăn!"Tôn Ngữ sờ sờ cái bụng nhỏ có chút đói bụng của của Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái

“Ân… Sữa đã chuẩn bị tốt, ca ca chúng ta cho bọn nó ăn đi!" Trương Phong Dương nhìn đám tiểu yêu quái bộ dáng đói khát, vội vàng dùng hai cái bình bú sữa tràn ngập sữa ấm, tiến lên ôm lấy Tôn Ngữ tựa vào đầu giường.

“Hảo" Tôn Ngữ có chút mỏi mệt, từ trong tay Trương Phong Dương tiếp nhận bình sữa ấm.

Chính là Tôn Ngữ cùng Trương Phong Dương bọn họ tay chân luống cuống đút cho Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái uống một hơi, thiếu chút nữa làm bọn nó bị sặc, tuy rằng Tôn Ngữ cũng từng chiếu cố Tiểu Phỉ Nhi nhưng đã lâu như vậy, hắn đều quên như thế nào chăm sóc tiểu trẻ con, Trương Phong Dương phải tìm đến y tá.

Y tá đi vào phòng, phe phẩy bình sữa một bên cho đứa nhỏ uống sữa một bên giảng giải cho Tôn Ngữ cùng Trương Phong Dương biết như thế nào để cho đứa nhỏ uống sữa, cầm bình sữa như thế nào, một lần uống bao nhiêu, như thế nào cho tiểu bảo bảo không bị sặc, y tá đều cẩn thận giảng giải cho hai tân ba ba kỹ lưỡng. Tôn Ngữ liền làm theo, y tá nhìn hắn sai tư thế, mỉm cười nhắc nhở hắn điều chỉnh góc độ bình sữa một chút, như vậy mới không làm đứa nhỏ bị sặc.

Tôn Ngữ dưới sự trợ giúp của y tá thật cẩn thận cho đứa nhỏ uống xong phần sữa thứ nhất, nhưng đám tiểu yêu quái tựa hồ còn chưa hài lòng hương vị của sữa, đứa nhỏ tiếp tục hướng đầu đến trước ngực Tôn Ngữ, cái miệng nhỏ nhắn cong lên, Tôn Ngữ xấu hổ mặt đều đỏ lên.

" Đám tiểu yêu quái thực xin lỗi ba ba không có sữa, các ngươi uống sữa này đi!"

“Ca ca để ta làm cho. Bọn nó rất thích ta" Trương Phong Dương cầm lấy bình sữa từ tay Tôn Ngữ, đầu tiên ôm lấy Tiểu Yêu trong túi sinh nhi, nghiêng bình sữa nhắm ngay cái miệng anh đào nhỏ nhắn đang kêu than đòi sữa, Tiểu Yêu ủy khuất quay đầu, nó không phải thực thích bình sữa, nhưng còn bởi vì quá đói nên vẫn miễn miễn cưỡng cưỡng bắt đầu mút núm vú cao su, cánh tay giống như món đồ chơi lông nhung nho nhỏ mập mạp cố gắng cầm bàn tay to lớn của Trương Phong Dương.

“Ca ca xem, Tiểu Yêu rất nghe lời của ta “

“Tiểu Quái cũng rất nghe lời của ta!" Tôn Ngữ bắt chước bộ dáng Trương Phong Dương đút cho Tiểu Quái từng chút,

Đám tiểu yêu quái chậm rãi thưởng thức hương vị sữa ngọt ngào, đám tiểu yêu quái mỗi đứa một cái bình sữa, cái miệng nhỏ nhắn ngậm núm vú cao su, ra sức mút mút, xem ra uống rất thơm ngọt, trong cổ họng còn phát ra âm thanh nhỏ " ừng ực ừng ực" nuốt xuống.

Đám tiểu tử kia uống sữa ngon lành, một thời gian sau sữa đã uống sạch, hai bảo bối sau khi uống no, còn mở ra cái miệng nhỏ nhắn, ợ một tiếng thật vang, đáng yêu chịu không được, chọc cho Trương Phong Dương cùng Tôn Ngữ vẻ mặt tươi cười.

Đám tiểu yêu quái rất nhanh liền ăn no, ngậm núm vú cao su ở trong lòng Tôn Ngữ nhắm hai mắt lại, nhưng định lấy bình sữa ra hoặc buông bọn nó ra, chỉ cần vừa ly khai ôm ấp của Tôn Ngữ liền lại mở mắt ra, cái miệng mếu máo biểu tình muốn khóc, thân thể Tôn Ngữ không ổn nên hắn muốn nằm xuống, Tôn Ngữ bất đắc dĩ nhìn Trương Phong Dương “Hai bảo bối muốn ngủ, vậy làm sao bây giờ?"

, Trương Phong Dương cúi xuống làm động tác dịu dàng ôm lấy đứa nhỏ “Ca ca… Chúng ta cùng nhau dụ bọn nó ngủ."

“Ân…" Bởi vì Tôn Ngữ không thể nhấc thân, Trương Phong Dương vẫn ôm đám tiểu yêu quái nhẹ nhàng trái phải đung đưa, Trương Phong Dương nói; “Ca ca ngươi hát cho Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái nghe đi, ngày xưa ta ngủ không được ngươi hát ru thì ta mới ngủ được!"

Tôn Ngữ nằm ở trên giường, nhẹ nhàng ngâm nga khúc hát ru, đám tiểu bảo bảo ở trong lòng Trương Phong Dương lay động đến lay động đi phù họa theo khúc hát ru Tôn Ngữ nhẹ nhàng ngâm xướng sau đó liền nhắm hai mắt lại.

Trương Phong Dương đem bọn nó đặt vào ***g giữ ấm, Trương Phong Dương cùng Tôn Ngữ còn thay tả cho bọn nó để nước tiểu không ẩm ướt, đám tiểu yêu quái ngậm núm vú cao su cười, cái bụng nhỏ ăn no nặng nề ngủ.

Chờ sau khi đám tiểu yêu quái ngủ, Tôn Ngữ mới lấy lại tinh thần nhìn về phía Trương Phong Dương, Tôn Ngữ cầm tay Trương Phong Dương, thanh âm mỏng manh nói; “Phong Dương! ta muốn nói chuyện với ngươi."

“Ca ca ngươi nói đi!" Trương Phong Dương sờ sờ đám tiểu yêu quái đang ngủ say, còn hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của bọn nó.

“Kỳ thật ta là muốn nói… Ta muốn yên tĩnh một chút, ta muốn đi ra nước ngoài, đi hoàn thành giấc mộng từ nhỏ của mình, muốn đi vòng quanh thế giới, đến các nơi trên thế giới, có thể chứ?"Tôn Ngữ nhìn Trương Phong Dương thử hỏi.

Trương Phong Dương thân thể cứng đờ, gục đầu xuống cúi đầu chỉ cảm thấy ca ca hay là vẫn còn giận mình, còn oán hận mình từng đối đãi với ca ca như vậy, nhưng hắn thật sự biết sai lầm rồi, hắn muốn bù đắp cho ca ca, liền vội vàng đi đến bên giường bắt lấy tay Tôn Ngữ nói: “Ca ca ngươi mới vừa qua phẫu thuật, cần nghỉ ngơi, … Vừa rồi ngươi nói cái gì ta không có nghe thấy, mấy ngày nữa bàn lại đi, chờ ngươi tĩnh dưỡng khỏe hơn đã… Chúng ta nói sau ca ca! Bác sĩ nói ngươi mất máu quá nhiều, phải nghỉ ngơi, sắp tới không thể xuống giường, ngươi vẫn là hảo hảo ngủ một giấc đi! Nếu buồn thì đọc sách! Chuyện gì khác cũng không muốn nói, ta không đồng ý, ta không đồng ý để ngươi rời đi!" Trương Phong Dương trốn tránh nói

“Không, ta muốn bây giờ nói liền, Phong Dương! ca ca muốn đi ra nước ngoài đến các nơi trên thế giới một chuyến “Tôn Ngữ kích động

Trương Phong Dương tránh cũng không thể tránh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt lo lắng của Tôn Ngữ nói, “Được rồi, ca ca ngươi bình tĩnh một chút, đừng kích động, như vậy không tốt đối với thân thể."

Tôn Ngữ gật gật đầu trên mặt lộ ra tươi cười kiên định, “Ta biết. Ta hiện tại rất không khỏe, ta sẽ cố gắng dưỡng tốt thân thể, nhưng ta vẫn muốn đi ra nước ngoài một chuyến, đi hoàn thành giấc mộng của ta. Có thể cho ta một cơ hội thực hiện giấc mộng không?"Tôn Ngữ quyết định hắn muốn sau khi thân thể khỏe lên sẽ dẫn Tiểu Phỉ Nhi rời đi. Đám tiểu yêu quái để cho Trương Phong Dương chiếu cố, hắn muốn ra nước ngoài vừa đi vừa làm, để cho mình du lịch một chuyến hảo hảo ngẫm lại như thế nào đối mặt với chuyện đệ đệ cùng mình sinh hạ đứa nhỏ.

Ca ca! Ta cũng hiểu, ta chỉ là mong bọn ngươi thân thể khỏe mạnh rồi thì có thể đi, ca ca! hiện tại ta sẽ không bắt buộc ngươi cái gì, ta muốn cho ngươi hạnh phúc, ca ca! ngươi hạnh phúc ta mới có thể hạnh phúc, nếu ngươi không thích ta chạm vào ngươi, ta tuyệt đối sẽ không vô lễ đối với ngươi, ngươi cũng có thể đánh ta, chỉ cần không phải ngươi rời khỏi ta, ca ca ngươi có biết ta thật lòng yêu ngươi không, nhất định phải rời khỏi ta sao? Ca ca ta thật là khổ sở!"Trương Phong Dương hai mắt đỏ bừng tựa như một con đại khuyển sắp bị chủ nhân vứt bỏ.

About these ads
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại