Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo
Chương 95: Yêu sớm [4]
Tiêu Thần nhướng mày tìm kiếm, lại bị Từ Văn Khiêm cầm tay:“Giáo viên đều ở đây, còn không mau thu kiếm!" Hắn đã biết, tuyệt đối không thể đưa kiếm cho tên ngốc này!
Cuối cùng trận ô long này vì giáo viên đến mà chấm dứt, Tiêu Thần đã được “đãi ngộ" tối cao, trực tiếp được giáo viên chủ nhiệm tự mình xách đi, mà cô gái kia được giáo viên chủ nhiệm lớp đem đi, giáo viên chủ nhiệm còn lại hỏi bọn họ một vài câu hỏi, chủ yếu là muốn biết rõ ràng xem đã xảy ra chuyện gì, sao mới chốc lát đã ầm ĩ như vậy?
Tiêu Dật nghiêm mặt, vẻ mặt lạnh lùng, trước khi cô gái kia đi thế mà còn nói với nó một câu:“Tôi nhất định sẽ cướp Tần Mộc đi!" Tiêu Dật chỉ cảm thấy cơn tức trong lòng càng lúc càng lớn, lại không thể nói rõ là vì cái gì, cuối cùng chỉ phải đỗ lỗi vì nó thân là hoàng thái tử mà bị một nữ tủ không biết lễ nghi liêm sỉ khiêu khích.
Tần Mộc đứng cạnh Tiêu Dật, tất nhiên nhận ra Tiêu Dật đang tức giận, hắn cảm thấy mình thực vô tội, cô gái kia thật sự rất kỳ quái, nói hắn cứu nàng, còn muốn lấy thân báo đáp, còn nói cái gì Tiêu Dật là bà xã của hắn! Đều là những chuyện lung tung! Nhưng mà, lúc nghe được cô nói Tiêu Dật là bà xã của mình, Tần Mộc cảm thấy trong lòng hình như có một chút vui vẻ, chẳng qua hắn không quá hiểu được mình vui vẻ là vì cái gì.
Không giống lúc đến phấn khởi, lúc trở về, trong xe một mảnh im lặng, bọn nhỏ chơi mệt mỏi ở trên xe vù vù ngủ, mà Tiêu Dật cùng Tần Mộc đều có chuyện của riêng mình, Tiêu Thần bị chủ nhiệm khối cùng chủ nhiệm lớp thay nhau dạy dỗ một trận, dù tâm chí kiên định như thiết lúc này cũng có chút mệt mỏi, Từ Văn Khiêm nhìn thấy trong lòng lại có chút không nỡ, nhưng cũng nói không nên lời an ủi, cuối cùng giơ tay nắm tay Tiêu Thần, cơ thể nhích lại gần hắn.
Trường học vốn dĩ đã sắp xếp sau khi chơi xuân xong sẽ được nghỉ vài ngày. Cho nên chạng vạng hôm nay, lúc những chiếc xe buýt quay về trường học, ngoài cổng trường đã có không ít xe hơi. Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp cũng trong số đó, bọn họ là tới đón Tiêu Dật cùng Tần Mộc về nhà, mắt thấy từng chiếc xe buýt tiến vào cổng trường, sau đó là giáo viên ở trên xe kiểm kê nhân số lại một lần, rồi nói mấy câu với nhóm học sinh, sau đó mới cho bọn nhỏ trực tiếp về nhà, Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp từ xa xa liền nhìn thấy Tiêu Dật cùng Tần Mộc đi tới, nhạy bén nhận thấy cảm xúc giữa hai đứa nhỏ hình như có chút không đúng, Mộ Dung Phong đẩy gọng kính mắt, cùng Đa Nạp liếc mắt nhìn nhau một cái, lập tức quyết định án binh bất động, trước tiên bước lên cầm lấy ba lô cùng túi bát đũa của hai đứa nhỏ, lúc mở cửa xe để cho bọn nhỏ đi vào, một tiếng nói nữ sinh trong trẻo vang lên.
“Tần Mộc! Tần Mộc!" Tần Mộc không cần quay đầu cũng biết là cô gái buổi chiều rơi vào trong nước kia, tuy rằng trong lòng không muốn để ý tới, nhưng mà xuất phát từ lễ phép, hắn vẫn là đứng vững người quay đầu lại. Cô gái kia chạy đến trước mặt Tần Mộc, đưa vé trong tay nhét vào trong tay Tần Mộc:“Đây là vé xem phim điện ảnh buối tối ngày mai, đến lúc đó tôi đến nhà cậu đón cậu, chúng ta đi hẹn hò đi."
Nguyên cả câu trừ bỏ chữ “đi" cuối cùng, những cái khác tất cả đều là ngữ khí ra lệnh, Tần Mộc cùng Tiêu Dật nghe được nhíu mày, Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp trong lòng cảm thấy thú vị.
Tần Mộc đem vé xem phim điện ảnh trả lại cho cô gái kia, còn rất nghiêm túc nói:“Thực thật có lỗi, buổi tối ngày mai tôi muốn ở cùng với tiểu Dật."
Cô gái kia nhìn thấy hành động của Tần Mộc, tay chấp phía sau:“Thân sĩ không thể từ chối lời mời của thục nữ."
“Thục nữ mới sẽ không miễn cưỡng người khác cùng mình hẹn hò." Những lời này của Tiêu Dật hầu như là từ trong mũi hừ ra.
Lúc này, một người phụ nữ dáng vẻ đẹp đẽ đã đi tới, tay phải tùy ý đặt ở trên vai bé gái kia, nhìn về phía Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp mỉm cười:“Phi Phi nhà tôi làm mọi người chê cười." Nói xong, cũng không chờ Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp phản ứng, khom eo nói với bé gái kia:“Phi Phi, nếu bạn nhỏ đẹp trai này không có thời gian, con đổi ngày rồi hẹn là được rồi, thân là thục nữ, phải học cách thông cảm người khác."
Cô gái kia chu chu miệng, cuối cùng vẫn nghe ý kiến, cô giơ tay về phía Tần Mộc:“Vậy cho tôi số điện thoại của cậu."
Tần Mộc buồn bực:“Cậu muốn số điện thoại tôi làm cái gì?"
“Tôi muốn theo đuổi cậu, sau đó cậu sẽ đồng ý làm ông xã tôi, không cho tôi số sao tôi có thể gọi điện thoại cho cậu?" Cô gái kia nói đúng lý hợp tình
Mộ Dung Phong luôn luôn bình tĩnh cũng run hàng mi, ánh mắt nhìn về phía bé gái kia có chút rối rắm, trong lòng có loại cảm giác đứa con trong nhà đã trưởng thành, tuy rằng Tần Mộc cùng Tiêu Dật không phải con ruột hắn, nhưng mà vài năm như một ngày dốc lòng chăm sóc, tình cảm của Mộ Dung Phong đối bọn nhỏ cũng không ít hơn cha mẹ bọn nhỏ.
Tươi cười trên mặt Đa Nạp có thêm một chút hăng hái, nhóm bảo bối nhà bọn họ, thật sự là cái bánh tỏa hương, nhỏ như vậy còn có người theo đuổi.
Tần Mộc vẫn là lần đầu tiên được người khác tỏ tình, không đúng, chuyện này đã có thể xem như biến thành cầu hôn, tâm trạng lập tức có chút phức tạp, không hiểu sao lại có chút tự đắc mừng thầm, sau đó ánh mắt nhìn về cô gái kia vô thức có xoi mói, nhìn một hồi, Tần Mộc lập tức cảm thấy, vẫn là tiểu Dật của hắn đẹp mắt nhất! Cô gái này kém quá xa ……
Đang chìm trong suy nghĩ của mình Tần Mộc không có nhìn thấy Tiêu Dật bên cạnh bởi vì hắn im lặng mà càng thêm lạnh lùng, khuôn mặt nhỏ nhắn âm trầm như sắp chảy ra nước, chờ đến lúc Tần Mộc lấy lại tinh thần, miệng đã vô tình nói ra một dãy số. Tiêu Dật nghe cong, môi mỏng mím lại, đáy mắt mơ hồ có ngọn lửa bùng lên.
Cô gái kia chiếm được thứ mình muốn, lập tức vừa lòng nở nụ cười, ngay sau đó, lại đột nhiên kề sát vào Tần Mộc, chu miệng muốn hôn hắn, Tần Mộc vô thức quay đầu đi, vốn dĩ muốn hôn miệng liền dừng ở trên gương mặt hắn, Tần Mộc lập tức đỏ mặt, tuy rằng bình thường cũng sẽ bị mẹ hoặc là dì hôn một chút, nhưng mà cùng lần này hoàn toàn không giống!
Tiêu Dật hừ lạnh một tiếng, vung mạnh tay, xoay người chui vào trong xe hơi. Mộ Dung Phong lại giơ tay đẩy gọng kính mắt, nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện khóe miệng của hắn có xu thế cong lên. Mà mẹ của cô gái kia, nụ cười đẹp đễ mơ hồ có chút sụp đổ, lập tức lôi kéo con gái xoay người bước đi.
Người phụ nữ kia kép con gái vào trong xe, hít mấy hơi, lúc này mới mở miệng:“Phi Phi, nói cho mẹ, hôm nay đã xảy ra chuyện gì?"
Cái bé gái tên Phi Phi kia lập tức nở nụ cười: “Mẹ, không phải mẹ nói bây giờ đàn ông đáng tin quá ít sao? Cho nên hôm nay lúc con nấu cơm dã ngoại, con cố ý bơi vào trong hồ, sau đó làm bộ như không biết bơi, sau đó Tần Mộc cứu con! Cậu ấy thật sự là đại anh hùng! Nhất định cũng sẽ là một ông xã tốt!"
Khóe miệng người phụ nữ co rút, lại hít mấy hơi, tươi cười trên mặt có chút vặn vẹo:“Phi Phi ngoan, nói cho mẹ, là ai chỉ con việc này?"
Phi Phi không nhận ra mẹ không thích hợp, lập tức liền khai:“Là ba ba! Ba ba nói, năm đó ba chính là từ trong nước cứu mẹ, sau đó hai người liền yêu nhau!"
Trong lòng người phụ nữ âm thầm ghi nhớ đầu sỏ cuối cùng, chuẩn bị về nhà dạy dỗ một chút! Miệng tiếp tục nói:“Cho nên ba kêu con cũng cố ý làm bộ như rơi vào trong nước, đợi người tới cứu?" Trong lòng thầm nghĩ, nếu quả thực dám chủ ý này, nhất định phải cho hắn ngủ thư phòng một năm!
May mà Phi Phi lắc lắc đầu:“Không phải ba ba, là anh trai, anh trai dạy con làm như vậy!" Nói xong, lại bổ sung một câu,“Anh trai thật thông minh, một chiêu đã giúp con tìm được ông xã tốt!"
Lông mi người phụ nữ cũng bắt đầu run rẩy, tốt, còn có thêm một người tham gia! Nhưng mà chuyện quan trọng trước mắt là phải đánh mất đi ý tưởng điên cuồng này của con gái, tìm tiểu ngôi sao nhỏ tuổi Tần Mộc làm ông xã? Vậy tiểu Thái Tử điện hạ làm sao bây giờ? Lùi một vạn bước nói, cho dù bọn nhỏ không phải một đôi, thì cũng không ổn chút nào, người muốn làm tiểu tam một xe tải chở cũng không hết đâu! Đứa nhỏ này sao có thể là một ông xã tốt!
“Phi Phi, thật ra cứu con cũng không nhất định là ông xã tốt. Bây giờ con còn nhỏ, phải đợi trưởng thành mới biết được người nào thích hợp với con." Người phụ nữ nỗ lực thay đổi tâm tư con gái.
Phi Phi lại chớp đôi mắt khờ dại nhìn người phụ nữ:“Nhưng mà mẹ, lúc trước rõ ràng con có nghe mẹ nói, JQ phải tự mình nắm bắt, bây giờ con đã 14 tuổi, chờ con trưởng thành, đàn ông tốt đã không còn!"
Người phụ nữ chỉ cảm thấy đầu mình có một cái cây liên tục đánh vào, rốt cuộc là ai nói điều này với con nhóc này? Mới mười mấy tuổi đã muốn ông xã! Phải biết rằng lúc cô 14 tuổi vẫn là đứa trẻ, làm sao nghĩ tới chuyện này! Hơn nữa, JQ, đó là bắt gian tình, cũng không phải nắm bắt tình yêu tìm ông xã! Gấp bhư vậy làm cái gì!
Bên này mẹ của Phi Phi đau đầu, một chiếc xe khác, Tề Bân ôm bụng cười đến sắp đứt hơi:“Cậu! Cậu! Cậu biết không! Phi Phi kia là con gái của lão đại xã hội đen, bình thường rất kiêu ngạo, thế mà coi trọng tên bại hoại Tần Mộc kia, thật sự là ác nhân đều có ác nhân trị! Bọn họ thật đúng là một đôi!"
Người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh hắn vươn tay giúp hắn xoa bụng, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ:“Bân Bân, phải học hành. Tuổi còn nhỏ, biết cái gì mà yêu không yêu."
“Con biết! Thật ra lúc ấy con cũng tính đi cứu cô ấy, chỉ là chờ đến khi con chạy tới, nhìn thấy vài giáo viên đều bơi ra, cho nên con không đi, vận khí thật tốt, nếu con đi, cô ta tìm tới con thì làm sao bây giờ!" Tề Bân còn đang sung sướng khi người gặp họa.
Người đàn ông trẻ tuổi nghĩ đến trường hợp kia, nhịn không được bật cười:“Tên nhóc con, ước gì có ác nhân đến trị con."
“Cậu! Sao cậu có thể nói như vậy!"
Lại trong một chiếc xe, Tiêu Thần im lặng ngồi, vẻ mặt trầm tư, Từ Văn Khiêm nhịn không được hỏi:“Suy nghĩ cái gì?"
Tiêu Thần thành thật trả lời:“Tiểu thiếu gia hình như rất tức giận, chờ về nhà tôi gọi điện cho ngài ấy, nếu có thể khuyên ngài ấy rời khỏi Tần Mộc là tốt nhất, tôi có thể đi hầu hạ ngài ấy." Giọng nói rõ ràng có ý chờ mong.
Từ Văn Khiêm nghẹn ở cổ họng, thiếu chút nữa nghẹn chết, tên ngốc này, không có lúc nào không muốn trở lại bên cạnh tiểu chủ tử! Xem hắn chết rồi sao! Trở về nhất định rút hết dây điện thoại! Di động cũng ném hết!
Cuối cùng trận ô long này vì giáo viên đến mà chấm dứt, Tiêu Thần đã được “đãi ngộ" tối cao, trực tiếp được giáo viên chủ nhiệm tự mình xách đi, mà cô gái kia được giáo viên chủ nhiệm lớp đem đi, giáo viên chủ nhiệm còn lại hỏi bọn họ một vài câu hỏi, chủ yếu là muốn biết rõ ràng xem đã xảy ra chuyện gì, sao mới chốc lát đã ầm ĩ như vậy?
Tiêu Dật nghiêm mặt, vẻ mặt lạnh lùng, trước khi cô gái kia đi thế mà còn nói với nó một câu:“Tôi nhất định sẽ cướp Tần Mộc đi!" Tiêu Dật chỉ cảm thấy cơn tức trong lòng càng lúc càng lớn, lại không thể nói rõ là vì cái gì, cuối cùng chỉ phải đỗ lỗi vì nó thân là hoàng thái tử mà bị một nữ tủ không biết lễ nghi liêm sỉ khiêu khích.
Tần Mộc đứng cạnh Tiêu Dật, tất nhiên nhận ra Tiêu Dật đang tức giận, hắn cảm thấy mình thực vô tội, cô gái kia thật sự rất kỳ quái, nói hắn cứu nàng, còn muốn lấy thân báo đáp, còn nói cái gì Tiêu Dật là bà xã của hắn! Đều là những chuyện lung tung! Nhưng mà, lúc nghe được cô nói Tiêu Dật là bà xã của mình, Tần Mộc cảm thấy trong lòng hình như có một chút vui vẻ, chẳng qua hắn không quá hiểu được mình vui vẻ là vì cái gì.
Không giống lúc đến phấn khởi, lúc trở về, trong xe một mảnh im lặng, bọn nhỏ chơi mệt mỏi ở trên xe vù vù ngủ, mà Tiêu Dật cùng Tần Mộc đều có chuyện của riêng mình, Tiêu Thần bị chủ nhiệm khối cùng chủ nhiệm lớp thay nhau dạy dỗ một trận, dù tâm chí kiên định như thiết lúc này cũng có chút mệt mỏi, Từ Văn Khiêm nhìn thấy trong lòng lại có chút không nỡ, nhưng cũng nói không nên lời an ủi, cuối cùng giơ tay nắm tay Tiêu Thần, cơ thể nhích lại gần hắn.
Trường học vốn dĩ đã sắp xếp sau khi chơi xuân xong sẽ được nghỉ vài ngày. Cho nên chạng vạng hôm nay, lúc những chiếc xe buýt quay về trường học, ngoài cổng trường đã có không ít xe hơi. Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp cũng trong số đó, bọn họ là tới đón Tiêu Dật cùng Tần Mộc về nhà, mắt thấy từng chiếc xe buýt tiến vào cổng trường, sau đó là giáo viên ở trên xe kiểm kê nhân số lại một lần, rồi nói mấy câu với nhóm học sinh, sau đó mới cho bọn nhỏ trực tiếp về nhà, Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp từ xa xa liền nhìn thấy Tiêu Dật cùng Tần Mộc đi tới, nhạy bén nhận thấy cảm xúc giữa hai đứa nhỏ hình như có chút không đúng, Mộ Dung Phong đẩy gọng kính mắt, cùng Đa Nạp liếc mắt nhìn nhau một cái, lập tức quyết định án binh bất động, trước tiên bước lên cầm lấy ba lô cùng túi bát đũa của hai đứa nhỏ, lúc mở cửa xe để cho bọn nhỏ đi vào, một tiếng nói nữ sinh trong trẻo vang lên.
“Tần Mộc! Tần Mộc!" Tần Mộc không cần quay đầu cũng biết là cô gái buổi chiều rơi vào trong nước kia, tuy rằng trong lòng không muốn để ý tới, nhưng mà xuất phát từ lễ phép, hắn vẫn là đứng vững người quay đầu lại. Cô gái kia chạy đến trước mặt Tần Mộc, đưa vé trong tay nhét vào trong tay Tần Mộc:“Đây là vé xem phim điện ảnh buối tối ngày mai, đến lúc đó tôi đến nhà cậu đón cậu, chúng ta đi hẹn hò đi."
Nguyên cả câu trừ bỏ chữ “đi" cuối cùng, những cái khác tất cả đều là ngữ khí ra lệnh, Tần Mộc cùng Tiêu Dật nghe được nhíu mày, Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp trong lòng cảm thấy thú vị.
Tần Mộc đem vé xem phim điện ảnh trả lại cho cô gái kia, còn rất nghiêm túc nói:“Thực thật có lỗi, buổi tối ngày mai tôi muốn ở cùng với tiểu Dật."
Cô gái kia nhìn thấy hành động của Tần Mộc, tay chấp phía sau:“Thân sĩ không thể từ chối lời mời của thục nữ."
“Thục nữ mới sẽ không miễn cưỡng người khác cùng mình hẹn hò." Những lời này của Tiêu Dật hầu như là từ trong mũi hừ ra.
Lúc này, một người phụ nữ dáng vẻ đẹp đẽ đã đi tới, tay phải tùy ý đặt ở trên vai bé gái kia, nhìn về phía Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp mỉm cười:“Phi Phi nhà tôi làm mọi người chê cười." Nói xong, cũng không chờ Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp phản ứng, khom eo nói với bé gái kia:“Phi Phi, nếu bạn nhỏ đẹp trai này không có thời gian, con đổi ngày rồi hẹn là được rồi, thân là thục nữ, phải học cách thông cảm người khác."
Cô gái kia chu chu miệng, cuối cùng vẫn nghe ý kiến, cô giơ tay về phía Tần Mộc:“Vậy cho tôi số điện thoại của cậu."
Tần Mộc buồn bực:“Cậu muốn số điện thoại tôi làm cái gì?"
“Tôi muốn theo đuổi cậu, sau đó cậu sẽ đồng ý làm ông xã tôi, không cho tôi số sao tôi có thể gọi điện thoại cho cậu?" Cô gái kia nói đúng lý hợp tình
Mộ Dung Phong luôn luôn bình tĩnh cũng run hàng mi, ánh mắt nhìn về phía bé gái kia có chút rối rắm, trong lòng có loại cảm giác đứa con trong nhà đã trưởng thành, tuy rằng Tần Mộc cùng Tiêu Dật không phải con ruột hắn, nhưng mà vài năm như một ngày dốc lòng chăm sóc, tình cảm của Mộ Dung Phong đối bọn nhỏ cũng không ít hơn cha mẹ bọn nhỏ.
Tươi cười trên mặt Đa Nạp có thêm một chút hăng hái, nhóm bảo bối nhà bọn họ, thật sự là cái bánh tỏa hương, nhỏ như vậy còn có người theo đuổi.
Tần Mộc vẫn là lần đầu tiên được người khác tỏ tình, không đúng, chuyện này đã có thể xem như biến thành cầu hôn, tâm trạng lập tức có chút phức tạp, không hiểu sao lại có chút tự đắc mừng thầm, sau đó ánh mắt nhìn về cô gái kia vô thức có xoi mói, nhìn một hồi, Tần Mộc lập tức cảm thấy, vẫn là tiểu Dật của hắn đẹp mắt nhất! Cô gái này kém quá xa ……
Đang chìm trong suy nghĩ của mình Tần Mộc không có nhìn thấy Tiêu Dật bên cạnh bởi vì hắn im lặng mà càng thêm lạnh lùng, khuôn mặt nhỏ nhắn âm trầm như sắp chảy ra nước, chờ đến lúc Tần Mộc lấy lại tinh thần, miệng đã vô tình nói ra một dãy số. Tiêu Dật nghe cong, môi mỏng mím lại, đáy mắt mơ hồ có ngọn lửa bùng lên.
Cô gái kia chiếm được thứ mình muốn, lập tức vừa lòng nở nụ cười, ngay sau đó, lại đột nhiên kề sát vào Tần Mộc, chu miệng muốn hôn hắn, Tần Mộc vô thức quay đầu đi, vốn dĩ muốn hôn miệng liền dừng ở trên gương mặt hắn, Tần Mộc lập tức đỏ mặt, tuy rằng bình thường cũng sẽ bị mẹ hoặc là dì hôn một chút, nhưng mà cùng lần này hoàn toàn không giống!
Tiêu Dật hừ lạnh một tiếng, vung mạnh tay, xoay người chui vào trong xe hơi. Mộ Dung Phong lại giơ tay đẩy gọng kính mắt, nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện khóe miệng của hắn có xu thế cong lên. Mà mẹ của cô gái kia, nụ cười đẹp đễ mơ hồ có chút sụp đổ, lập tức lôi kéo con gái xoay người bước đi.
Người phụ nữ kia kép con gái vào trong xe, hít mấy hơi, lúc này mới mở miệng:“Phi Phi, nói cho mẹ, hôm nay đã xảy ra chuyện gì?"
Cái bé gái tên Phi Phi kia lập tức nở nụ cười: “Mẹ, không phải mẹ nói bây giờ đàn ông đáng tin quá ít sao? Cho nên hôm nay lúc con nấu cơm dã ngoại, con cố ý bơi vào trong hồ, sau đó làm bộ như không biết bơi, sau đó Tần Mộc cứu con! Cậu ấy thật sự là đại anh hùng! Nhất định cũng sẽ là một ông xã tốt!"
Khóe miệng người phụ nữ co rút, lại hít mấy hơi, tươi cười trên mặt có chút vặn vẹo:“Phi Phi ngoan, nói cho mẹ, là ai chỉ con việc này?"
Phi Phi không nhận ra mẹ không thích hợp, lập tức liền khai:“Là ba ba! Ba ba nói, năm đó ba chính là từ trong nước cứu mẹ, sau đó hai người liền yêu nhau!"
Trong lòng người phụ nữ âm thầm ghi nhớ đầu sỏ cuối cùng, chuẩn bị về nhà dạy dỗ một chút! Miệng tiếp tục nói:“Cho nên ba kêu con cũng cố ý làm bộ như rơi vào trong nước, đợi người tới cứu?" Trong lòng thầm nghĩ, nếu quả thực dám chủ ý này, nhất định phải cho hắn ngủ thư phòng một năm!
May mà Phi Phi lắc lắc đầu:“Không phải ba ba, là anh trai, anh trai dạy con làm như vậy!" Nói xong, lại bổ sung một câu,“Anh trai thật thông minh, một chiêu đã giúp con tìm được ông xã tốt!"
Lông mi người phụ nữ cũng bắt đầu run rẩy, tốt, còn có thêm một người tham gia! Nhưng mà chuyện quan trọng trước mắt là phải đánh mất đi ý tưởng điên cuồng này của con gái, tìm tiểu ngôi sao nhỏ tuổi Tần Mộc làm ông xã? Vậy tiểu Thái Tử điện hạ làm sao bây giờ? Lùi một vạn bước nói, cho dù bọn nhỏ không phải một đôi, thì cũng không ổn chút nào, người muốn làm tiểu tam một xe tải chở cũng không hết đâu! Đứa nhỏ này sao có thể là một ông xã tốt!
“Phi Phi, thật ra cứu con cũng không nhất định là ông xã tốt. Bây giờ con còn nhỏ, phải đợi trưởng thành mới biết được người nào thích hợp với con." Người phụ nữ nỗ lực thay đổi tâm tư con gái.
Phi Phi lại chớp đôi mắt khờ dại nhìn người phụ nữ:“Nhưng mà mẹ, lúc trước rõ ràng con có nghe mẹ nói, JQ phải tự mình nắm bắt, bây giờ con đã 14 tuổi, chờ con trưởng thành, đàn ông tốt đã không còn!"
Người phụ nữ chỉ cảm thấy đầu mình có một cái cây liên tục đánh vào, rốt cuộc là ai nói điều này với con nhóc này? Mới mười mấy tuổi đã muốn ông xã! Phải biết rằng lúc cô 14 tuổi vẫn là đứa trẻ, làm sao nghĩ tới chuyện này! Hơn nữa, JQ, đó là bắt gian tình, cũng không phải nắm bắt tình yêu tìm ông xã! Gấp bhư vậy làm cái gì!
Bên này mẹ của Phi Phi đau đầu, một chiếc xe khác, Tề Bân ôm bụng cười đến sắp đứt hơi:“Cậu! Cậu! Cậu biết không! Phi Phi kia là con gái của lão đại xã hội đen, bình thường rất kiêu ngạo, thế mà coi trọng tên bại hoại Tần Mộc kia, thật sự là ác nhân đều có ác nhân trị! Bọn họ thật đúng là một đôi!"
Người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh hắn vươn tay giúp hắn xoa bụng, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ:“Bân Bân, phải học hành. Tuổi còn nhỏ, biết cái gì mà yêu không yêu."
“Con biết! Thật ra lúc ấy con cũng tính đi cứu cô ấy, chỉ là chờ đến khi con chạy tới, nhìn thấy vài giáo viên đều bơi ra, cho nên con không đi, vận khí thật tốt, nếu con đi, cô ta tìm tới con thì làm sao bây giờ!" Tề Bân còn đang sung sướng khi người gặp họa.
Người đàn ông trẻ tuổi nghĩ đến trường hợp kia, nhịn không được bật cười:“Tên nhóc con, ước gì có ác nhân đến trị con."
“Cậu! Sao cậu có thể nói như vậy!"
Lại trong một chiếc xe, Tiêu Thần im lặng ngồi, vẻ mặt trầm tư, Từ Văn Khiêm nhịn không được hỏi:“Suy nghĩ cái gì?"
Tiêu Thần thành thật trả lời:“Tiểu thiếu gia hình như rất tức giận, chờ về nhà tôi gọi điện cho ngài ấy, nếu có thể khuyên ngài ấy rời khỏi Tần Mộc là tốt nhất, tôi có thể đi hầu hạ ngài ấy." Giọng nói rõ ràng có ý chờ mong.
Từ Văn Khiêm nghẹn ở cổ họng, thiếu chút nữa nghẹn chết, tên ngốc này, không có lúc nào không muốn trở lại bên cạnh tiểu chủ tử! Xem hắn chết rồi sao! Trở về nhất định rút hết dây điện thoại! Di động cũng ném hết!
Tác giả :
Chỉ Phiến Khinh Diêu