Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo
Chương 90: Nên chia phòng ngủ [2]
“Không muốn!" Còn không chờ Tần Mạch Nhiên nói cho hết lời, Tần Mộc liền vươn cổ thở phì phì từ chối.
Phản ứng của Tần Mộc nằm trong dự đoán của Tần Mạch Nhiên, giơ tay sờ sờ đầu Tần Mộc, vừa kiên nhẫn tiếp tục nói:“Nay con đã trở thành một người đàn ông, tiểu Dật cũng thay răng, các con cần phải tách ra ngủ, lúc trước con mới năm tuổi cũng ngủ một mình."
Bây giờ Tần Mộc không nghe vào lời nói của Tần Mạch Nhiên, trừng to đôi mắt màu lam:“Đó là bởi vì khi đó con không có bạn tốt, cho nên mới ngủ một mình!"
Ngữ khí này, dáng vẻ này, rõ ràng là đang nhìn Tần Mạch Nhiên lên án nó từng tủi thân cô đơn lạnh lẽo.
Nhìn thấy Tần Mạch Nhiên không nói chuyện, Tần Mộc mắt to nháy mắt, tiếp tục oan ức lên án:“Ghét nhất ngủ một mình! Muốn nằm ở trên giường nói nhỏ cũng không được! Nửa đêm gặp ác mộng tỉnh cũng chỉ có một mình lẻ loi trơ trọi! Buổi sáng rời giường cũng không có người hôn chào buổi sáng!"
Vốn dĩ Tần Mạch Nhiên còn đang áy náy, nhưng sau khi nghe được lại cảm thấy dở khóc dở cười, đứa nhóc này, còn nói nhỏ! Còn gặp ác mộng! Rõ ràng mỗi lần lên giường chưa tới 10 phút liền ngủ khò khè, làm sao có dấu hiệu nào là chán ghét ngủ một mình? Còn không có người hôn chào buổi sáng! Rõ ràng nói là mình đã trưởng thành không còn là trẻ con không cho Lam Kỳ hôn miệng nó! Sau đó mới sửa thành hôn hai má. Lúc này lại tỏ ra oan ức.
Thật ra đối với việc để cho hai đứa nhỏ chia phòng ngủ, Tần Mạch Nhiên không có ý tưởng gì đặc biệt, nếu cảm tình của hai đứa nhỏ tốt, cùng nhau ngủ cũng không có gì, dù sau đều là bé trai, cũng sẽ không có ảnh hưởng gì không tốt. Chỉ là nhìn thấy Tần Thái Nhiên nói chuyện có chút ấp a ấp úng, hỏi kỹ mới hiểu được băn khoăn của hắn. Tần Mạch Nhiên trông coi phần lớn sản nghiệp của gia tộc, bình thường làm việc giống như con quay, sự quan tâm đối với bọn nhỏ là lòng có dư mà lực không đủ, căn bản không bằng được bọn Mộ Dung Phong Đa Nạp, thậm chí cũng không giống Tần Thái Nhiên, cho nên sau khi nghe bọn họ nói, Tần Mạch Nhiên quyết định nghe theo ý kiến bọn họ, đi khuyên bảo hai đứa nhỏ chia phòng ngủ.
Quyết định này của Tần Mạch Nhiên cũng không phải là hắn sợ Tần Mộc cùng Tiêu Dật tương lai thực sự cùng một chỗ, mà là cảm thấy, bây giờ bọn trẻ còn nhỏ, nếu tương lai thật sự theo thói quen mà thành đôi, đối với bọn nhỏ không hẳn là chuyện tốt, ít nhất cũng phải làm cho bọn nhỏ hiểu được tình yêu trên thế gian chủ yếu vẫn là giữa hai người nam nữ, tốt nhất có thể cùng bạn gái yêu đương vài lần, rồi lại xác định tương lai mình muốn tìm bạn dạng gì là tốt. Nếu như đến lúc đó, bọn nhỏ vẫn cảm thấy đối phương tốt, vậy nếu cùng một chỗ, Tần Mạch Nhiên cũng sẽ không nói cái gì, người Tần gia thịnh vượng, cũng không nhất định chỉ trông cậy vào Tần Mộc nối dõi tông đường, đến lúc đó nếu như muốn cục cưng, cũng có thể thụ tinh ống nghiệm.
Nơi này, chúng ta chỉ có thể nói, không hổ là lão đại Tần gia, nhìn vấn đề chính là tương đối sâu xa, Tần Thái Nhiên chẳng qua là có chút lo lắng nhỏ, nhưng hắn cũng đã nghĩ đến chuyện tương lai, ngay cả cục cưng thần mã cũng đã lên kế hoạch rồi.╮[╯▽╰]╭
Một mình Tần Mộc tràn ngập tình cảm nói một đống lớn, lại phát hiện Tần Mạch Nhiên vẫn không nói chuyện, trong lòng Tần Mộc bắt đầu tính toán: Chẳng lẽ vị baba không khéo của hắn thật sự bị hắn nói đến tự trách? Vậy hắn nên tiếp tục không ngừng cố gắng hay là ngừng lại bỏ đi những suy tính trước?
Mặc dù Tần Mộc tự nhận là che dấu tốt lắm, nhưng về điểm này làm sao có thể qua mắt được Lão Hồ Ly thương trường Tần Mạch Nhiên, Tần Mạch Nhiên ung dung thản nhiên nhìn biến hóa trong đôi mắt Tần Mộc, chờ nó đánh bàn tính xong mở miệng, liền cướp lời nó trước:“Tiểu Mộc, bởi vì công việc khá bề bộn, vẫn xem nhẹ con, ba thật có lỗi. Con có thể tha thứ cho ba ba sao?"
Tần Mộc sửng sờ, hắn chỉ là nói nói mà thôi, tuy Tần Mạch Nhiên bề bộn nhiều việc, nhưng mà Tần Mộc biết, Tần Mạch Nhiên thường xuyên gọi điện thoại cho Mộ Dung Phong hỏi tình huống của hắn, có đôi khi Tần Mộc bởi vì đóng phim hoặc là những chuyện khác mà có chút cáu kỉnh, tâm tình không tốt, Tần Mạch Nhiên dù bận rộn bao nhiêu đều bớt chút thời gian đến cùng hắn, càng miễn bàn lúc hắn sinh bệnh, Tần Mạch Nhiên đều bỏ hết công việc canh giữ ở bên giường, những chuyện này, Tần Mộc đều biết, cho nên mặc dù Tần Mạch Nhiên cùng Lam Kỳ bình thường rất ít khi ở cùng hắn, hắn một chút cũng không trách bọn họ, còn cảm thấy mình là đứa trẻ hạnh phúc. Lúc này, nhìn thấy bộ dáng áy náy của Tần Mạch Nhiên, Tần Mộc có chút ngượng ngùng dời tầm mắt, hắn lôi kéo tay Tần Mạch Nhiên, thấp giọng nói:“Ba ba, ba là tốt nhất, vừa rồi con không có trách ba, con biết ba bận rộn, con chỉ là muốn nói, tiểu Dật là bạn tốt nhất của con, mỗi ngày em ấy cùng con con rất vui vẻ, con không muốn cùng em ấy tách ra."
Thấy thái độ của Tần Mộc yếu dần, đáy mắt Tần Mạch Nhiên hiện lên ý cười, nét mặt không thay đổi, ôm Tần Mộc vào trong lòng, lại xoa xoa đầu nó, lời nói thấm thía nói:“Ba biết, nhưng mà con cũng phải thay tiểu Dật ngẫm lại, con đã từng ngủ một mình, nay là một nam tử hán, nhưng nó không có, tương lai nó cũng phải trở thành nam tử hán, cho nên hiện tại phải bắt đầu ngủ một mình. Tiểu Mộc, con không thể bởi vì mình sợ cô đơn, liền lôi kéo tiểu Dật không cho nó trưởng thành."
Tần Mộc muốn phản bác, lại phát hiện tìm không ra cớ, muốn khóc lóc om sòm hình như cũng không thích hợp, buồn bực suy nghĩ hồi lâu, nhưng tìm không ra biện pháp đối phó, lập tức suy sụp, uể oải vô cùng.
Tần Mạch Nhiên buồn cười trong lòng, đứa nhóc, muốn chơi chiến thuật tâm lí với baba con, con còn kém xa lắm.
Bên này, ba Tần toàn thắng!
Cùng lúc đó, ở một gian phòng khác, Tần Thái Nhiên đang thương lượng với Tiêu Dật.
“Vì cái gì muốn chia phòng ngủ?" Tiêu Dật khó hiểu hỏi.
Tần Thái Nhiên mỉm cười:“Bởi vì con đã sắp 8 tuổi, cũng thay răng, cần phải học cách độc lập, đương nhiên cần phải ngủ một mình."
Tiêu Dật mím môi, đôi mày nổi lên nếp uốn thật nhỏ:“Học được độc lập cùng ngủ một mình có quan hệ gì sao? Tiểu Mộc đều đã 12 tuổi sao cũng không có nói muốn ngủ một mình?"
“Trước khi con tới tiểu Mộc chính là ngủ một mình, 5 tuổi nó liền bắt đầu ngủ một mình."
Tiêu Dật trừng mắt nhìn:“Hắn một mình ngủ ba năm xem như là độc lập sao?"
Tần Thái Nhiên thoáng im lặng một lát, luôn cảm thấy lúc này đôi mắt Tiêu Dật hình như sáng một chút, hắn gật gật đầu:“Ừm, này cũng không xem như hoàn toàn độc lập, nhưng mà có thể ngủ một mình vẫn là thực không tệ, cho nên, hiện tại con cũng phải ngủ một mình, muốn trở thành nam tử hán phải trải qua chuyện này, bình thường chỉ có người nhát gan sợ tối mới muốn cùng người khác cùng nhau ngủ nha." Biết rõ tính cách Tiêu Dật Tần Thái Nhiên bất động thanh sắc kích thích đứa nhỏ kiêu ngạo trước mặt một chút.
Nhưng mà lúc này Tiêu Dật hình như không có mắc mưu, nó nâng nâng cằm, ngữ khí ngạo nghễ:“Từ khi tôi ra đời chính là đều ngủ một mình, thẳng đến bốn năm trước mới cùng ngủ vơi tiểu Mộc, xem xem, tôi còn nhiều hơn hắn một năm!"
Tần Thái Nhiên yên lặng, sao hắn lại quên mất! Hoàng tử hoàng thất cổ đại từ khi sinh ra, hình như là có nhũ mẫu chuyên môn chăm sóc, nhưng mà, vậy cũng không tính là ngủ một mình đi? Bên cạnh có nhũ mẫu cung nữ thái giám chẳng lẽ không tính là người sao? Chẳng lẽ đứa nhóc con cảm thấy trên giường chỉ có một mình con vậy xem như là ngủ một mình sao?
Tiêu Dật thừa thắng xông lên:“Tiểu thúc, tôi cùng tiểu Mộc đều từng ngủ một mình, vậy chứng tỏ chúng tôi cũng không phải người nhát gan sợ tối, vậy là đủ rồi. Huống chi, thúc vừa mới nói, ngủ một mình cũng không xem như hoàn toàn độc lập, một khi đã như vậy, làm gì câu nệ hình thức làm chi?"
Được rồi, hắn trở thành người cổ hũ câu nệ hình thức! Tần Thái Nhiên yên lặng nhìn trời, nếu muốn dùng phép khích tướng với đứa nhỏ, quả nhiên vẫn phải để Tiểu Bạch lên mới được. Mắt thấy cái cớ đầu tiên không thể thực hiện được, Tần Thái Nhiên quyết đoán bắt đầu dùng cái cớ thứ hai:“Tiểu Dật, trước đó tiểu Mộc bệnh di tinh, con cũng biết, việc này chứng tỏ nó đã sắp chân chân chính chính trở thành một nam tử hán. Các con nếu ngủ tiếp cùng một chỗ sợ là có chút không thích hợp."
“Vì sao không thích hợp?" Tiêu Dật có chút hoang mang, Tần Mộc trưởng thành cùng chuyện này có quan hệ gì?.
Tần Thái Nhiên thành thật lương thiện dụ dỗ:“Bởi vì các con đều là ngôi sao, cần tránh hiềm nghi, nếu để cho người khác biết hai người các con đều trở thành nam tử hán, còn mỗi ngày hôn miệng nhỏ nhắn ôm nhau cùng nhau ngủ, bọn họ sẽ mượn cơ mà tuyên truyền, nói một ít lời không dễ nghe, chuyện này đối với các con mà nói cũng không tốt."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Dật trầm xuống, cất cao giọng nói:“Tôi cùng Tần Mộc là bạn tri kỉ bạn tốt, ngủ cùng giường có gì mà không được? Từ xưa chỉ nghe nam nữ thụ thụ bất thân, nào có đạo lý nam nam thụ thụ bất thân? Nam tử hán đại trượng phu đứng trong thiên địa, chỉ cần cúi đầu và ngẩng đầu không thẹn với trời đất, quản người khác nói cái gì!"
“……"
Tần Thái Nhiên khéo léo nham hiểm thế mà bị Tiêu Dật nói đến không còn lời nào chống đỡ.
Lần này, Tần Thái Nhiên toàn bại!
Bởi vì Tần Thái Nhiên bại trận trực tiếp làm cho Tần Mộc ngay tại chỗ phủ định lời nói lúc nãy mình đã đồng ý với Tần Mạch Nhiện, nếu Tiêu Dật đã sớm trở nên độc lập, vậy hoàn toàn không cần tiếp tục rèn luyện! Cho nên vào lúc ban đêm, hai đứa nhỏ theo thường lệ tay cầm tay tắm rửa, cả người thơm ngào ngạt trở lại phòng, theo thường lệ ôm hôn cái miệng nhỏ nhắn, sau đó leo lên giường chuẩn bị ngủ.
Đang lúc hai đứa nhỏ nằm xong, cửa phòng ngủ bị mở ra, Tần lão gia chống quải trượng đứng ở cửa, thản nhiên nói: “Gia quy Tần gia, sau khi lớn lên đều phải ngủ một mình. Tiểu Dật, Tiểu Phong đã giúp con chuẩn bị xong phòng ngủ, bắt đầu từ hôm nay, con sẽ ngủ ở phòng của mình." ngữ khí kia rất chân thật đáng tin.
Tiêu Dật im lặng đối diện Tần lão gia, khí thế một chút cũng không kém, khóe miệng Tần Mộc động động nhưng cũng không nói ra, bởi vì trực giác nói cho hắn, lúc này ông nội rất dữ! Mở miệng nói nhất định sẽ bị mắng!
Cuối cùng, Tiêu Dật động, khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa nhỏ rất nghiêm túc mà xuống giường, chân trần đi ra ngoài, thân thể nhỏ nhắn lộ ra khí thể chết người, bóng dáng nhỏ bé kia rõ ràng mang theo tức giận.
Tần Mộc mím môi nhìn Tiêu Dật đi ra cửa phòng, thở phì phì trừng mắt liếc nhìn Tần lão gia một cái, kéo chăn liền ngã đầu ngủ.
Tần lão gia lúc này mới sờ sờ cái mũi, hai nhóc con này thật sự là càng ngày càng không tôn trọng người già!
Phản ứng của Tần Mộc nằm trong dự đoán của Tần Mạch Nhiên, giơ tay sờ sờ đầu Tần Mộc, vừa kiên nhẫn tiếp tục nói:“Nay con đã trở thành một người đàn ông, tiểu Dật cũng thay răng, các con cần phải tách ra ngủ, lúc trước con mới năm tuổi cũng ngủ một mình."
Bây giờ Tần Mộc không nghe vào lời nói của Tần Mạch Nhiên, trừng to đôi mắt màu lam:“Đó là bởi vì khi đó con không có bạn tốt, cho nên mới ngủ một mình!"
Ngữ khí này, dáng vẻ này, rõ ràng là đang nhìn Tần Mạch Nhiên lên án nó từng tủi thân cô đơn lạnh lẽo.
Nhìn thấy Tần Mạch Nhiên không nói chuyện, Tần Mộc mắt to nháy mắt, tiếp tục oan ức lên án:“Ghét nhất ngủ một mình! Muốn nằm ở trên giường nói nhỏ cũng không được! Nửa đêm gặp ác mộng tỉnh cũng chỉ có một mình lẻ loi trơ trọi! Buổi sáng rời giường cũng không có người hôn chào buổi sáng!"
Vốn dĩ Tần Mạch Nhiên còn đang áy náy, nhưng sau khi nghe được lại cảm thấy dở khóc dở cười, đứa nhóc này, còn nói nhỏ! Còn gặp ác mộng! Rõ ràng mỗi lần lên giường chưa tới 10 phút liền ngủ khò khè, làm sao có dấu hiệu nào là chán ghét ngủ một mình? Còn không có người hôn chào buổi sáng! Rõ ràng nói là mình đã trưởng thành không còn là trẻ con không cho Lam Kỳ hôn miệng nó! Sau đó mới sửa thành hôn hai má. Lúc này lại tỏ ra oan ức.
Thật ra đối với việc để cho hai đứa nhỏ chia phòng ngủ, Tần Mạch Nhiên không có ý tưởng gì đặc biệt, nếu cảm tình của hai đứa nhỏ tốt, cùng nhau ngủ cũng không có gì, dù sau đều là bé trai, cũng sẽ không có ảnh hưởng gì không tốt. Chỉ là nhìn thấy Tần Thái Nhiên nói chuyện có chút ấp a ấp úng, hỏi kỹ mới hiểu được băn khoăn của hắn. Tần Mạch Nhiên trông coi phần lớn sản nghiệp của gia tộc, bình thường làm việc giống như con quay, sự quan tâm đối với bọn nhỏ là lòng có dư mà lực không đủ, căn bản không bằng được bọn Mộ Dung Phong Đa Nạp, thậm chí cũng không giống Tần Thái Nhiên, cho nên sau khi nghe bọn họ nói, Tần Mạch Nhiên quyết định nghe theo ý kiến bọn họ, đi khuyên bảo hai đứa nhỏ chia phòng ngủ.
Quyết định này của Tần Mạch Nhiên cũng không phải là hắn sợ Tần Mộc cùng Tiêu Dật tương lai thực sự cùng một chỗ, mà là cảm thấy, bây giờ bọn trẻ còn nhỏ, nếu tương lai thật sự theo thói quen mà thành đôi, đối với bọn nhỏ không hẳn là chuyện tốt, ít nhất cũng phải làm cho bọn nhỏ hiểu được tình yêu trên thế gian chủ yếu vẫn là giữa hai người nam nữ, tốt nhất có thể cùng bạn gái yêu đương vài lần, rồi lại xác định tương lai mình muốn tìm bạn dạng gì là tốt. Nếu như đến lúc đó, bọn nhỏ vẫn cảm thấy đối phương tốt, vậy nếu cùng một chỗ, Tần Mạch Nhiên cũng sẽ không nói cái gì, người Tần gia thịnh vượng, cũng không nhất định chỉ trông cậy vào Tần Mộc nối dõi tông đường, đến lúc đó nếu như muốn cục cưng, cũng có thể thụ tinh ống nghiệm.
Nơi này, chúng ta chỉ có thể nói, không hổ là lão đại Tần gia, nhìn vấn đề chính là tương đối sâu xa, Tần Thái Nhiên chẳng qua là có chút lo lắng nhỏ, nhưng hắn cũng đã nghĩ đến chuyện tương lai, ngay cả cục cưng thần mã cũng đã lên kế hoạch rồi.╮[╯▽╰]╭
Một mình Tần Mộc tràn ngập tình cảm nói một đống lớn, lại phát hiện Tần Mạch Nhiên vẫn không nói chuyện, trong lòng Tần Mộc bắt đầu tính toán: Chẳng lẽ vị baba không khéo của hắn thật sự bị hắn nói đến tự trách? Vậy hắn nên tiếp tục không ngừng cố gắng hay là ngừng lại bỏ đi những suy tính trước?
Mặc dù Tần Mộc tự nhận là che dấu tốt lắm, nhưng về điểm này làm sao có thể qua mắt được Lão Hồ Ly thương trường Tần Mạch Nhiên, Tần Mạch Nhiên ung dung thản nhiên nhìn biến hóa trong đôi mắt Tần Mộc, chờ nó đánh bàn tính xong mở miệng, liền cướp lời nó trước:“Tiểu Mộc, bởi vì công việc khá bề bộn, vẫn xem nhẹ con, ba thật có lỗi. Con có thể tha thứ cho ba ba sao?"
Tần Mộc sửng sờ, hắn chỉ là nói nói mà thôi, tuy Tần Mạch Nhiên bề bộn nhiều việc, nhưng mà Tần Mộc biết, Tần Mạch Nhiên thường xuyên gọi điện thoại cho Mộ Dung Phong hỏi tình huống của hắn, có đôi khi Tần Mộc bởi vì đóng phim hoặc là những chuyện khác mà có chút cáu kỉnh, tâm tình không tốt, Tần Mạch Nhiên dù bận rộn bao nhiêu đều bớt chút thời gian đến cùng hắn, càng miễn bàn lúc hắn sinh bệnh, Tần Mạch Nhiên đều bỏ hết công việc canh giữ ở bên giường, những chuyện này, Tần Mộc đều biết, cho nên mặc dù Tần Mạch Nhiên cùng Lam Kỳ bình thường rất ít khi ở cùng hắn, hắn một chút cũng không trách bọn họ, còn cảm thấy mình là đứa trẻ hạnh phúc. Lúc này, nhìn thấy bộ dáng áy náy của Tần Mạch Nhiên, Tần Mộc có chút ngượng ngùng dời tầm mắt, hắn lôi kéo tay Tần Mạch Nhiên, thấp giọng nói:“Ba ba, ba là tốt nhất, vừa rồi con không có trách ba, con biết ba bận rộn, con chỉ là muốn nói, tiểu Dật là bạn tốt nhất của con, mỗi ngày em ấy cùng con con rất vui vẻ, con không muốn cùng em ấy tách ra."
Thấy thái độ của Tần Mộc yếu dần, đáy mắt Tần Mạch Nhiên hiện lên ý cười, nét mặt không thay đổi, ôm Tần Mộc vào trong lòng, lại xoa xoa đầu nó, lời nói thấm thía nói:“Ba biết, nhưng mà con cũng phải thay tiểu Dật ngẫm lại, con đã từng ngủ một mình, nay là một nam tử hán, nhưng nó không có, tương lai nó cũng phải trở thành nam tử hán, cho nên hiện tại phải bắt đầu ngủ một mình. Tiểu Mộc, con không thể bởi vì mình sợ cô đơn, liền lôi kéo tiểu Dật không cho nó trưởng thành."
Tần Mộc muốn phản bác, lại phát hiện tìm không ra cớ, muốn khóc lóc om sòm hình như cũng không thích hợp, buồn bực suy nghĩ hồi lâu, nhưng tìm không ra biện pháp đối phó, lập tức suy sụp, uể oải vô cùng.
Tần Mạch Nhiên buồn cười trong lòng, đứa nhóc, muốn chơi chiến thuật tâm lí với baba con, con còn kém xa lắm.
Bên này, ba Tần toàn thắng!
Cùng lúc đó, ở một gian phòng khác, Tần Thái Nhiên đang thương lượng với Tiêu Dật.
“Vì cái gì muốn chia phòng ngủ?" Tiêu Dật khó hiểu hỏi.
Tần Thái Nhiên mỉm cười:“Bởi vì con đã sắp 8 tuổi, cũng thay răng, cần phải học cách độc lập, đương nhiên cần phải ngủ một mình."
Tiêu Dật mím môi, đôi mày nổi lên nếp uốn thật nhỏ:“Học được độc lập cùng ngủ một mình có quan hệ gì sao? Tiểu Mộc đều đã 12 tuổi sao cũng không có nói muốn ngủ một mình?"
“Trước khi con tới tiểu Mộc chính là ngủ một mình, 5 tuổi nó liền bắt đầu ngủ một mình."
Tiêu Dật trừng mắt nhìn:“Hắn một mình ngủ ba năm xem như là độc lập sao?"
Tần Thái Nhiên thoáng im lặng một lát, luôn cảm thấy lúc này đôi mắt Tiêu Dật hình như sáng một chút, hắn gật gật đầu:“Ừm, này cũng không xem như hoàn toàn độc lập, nhưng mà có thể ngủ một mình vẫn là thực không tệ, cho nên, hiện tại con cũng phải ngủ một mình, muốn trở thành nam tử hán phải trải qua chuyện này, bình thường chỉ có người nhát gan sợ tối mới muốn cùng người khác cùng nhau ngủ nha." Biết rõ tính cách Tiêu Dật Tần Thái Nhiên bất động thanh sắc kích thích đứa nhỏ kiêu ngạo trước mặt một chút.
Nhưng mà lúc này Tiêu Dật hình như không có mắc mưu, nó nâng nâng cằm, ngữ khí ngạo nghễ:“Từ khi tôi ra đời chính là đều ngủ một mình, thẳng đến bốn năm trước mới cùng ngủ vơi tiểu Mộc, xem xem, tôi còn nhiều hơn hắn một năm!"
Tần Thái Nhiên yên lặng, sao hắn lại quên mất! Hoàng tử hoàng thất cổ đại từ khi sinh ra, hình như là có nhũ mẫu chuyên môn chăm sóc, nhưng mà, vậy cũng không tính là ngủ một mình đi? Bên cạnh có nhũ mẫu cung nữ thái giám chẳng lẽ không tính là người sao? Chẳng lẽ đứa nhóc con cảm thấy trên giường chỉ có một mình con vậy xem như là ngủ một mình sao?
Tiêu Dật thừa thắng xông lên:“Tiểu thúc, tôi cùng tiểu Mộc đều từng ngủ một mình, vậy chứng tỏ chúng tôi cũng không phải người nhát gan sợ tối, vậy là đủ rồi. Huống chi, thúc vừa mới nói, ngủ một mình cũng không xem như hoàn toàn độc lập, một khi đã như vậy, làm gì câu nệ hình thức làm chi?"
Được rồi, hắn trở thành người cổ hũ câu nệ hình thức! Tần Thái Nhiên yên lặng nhìn trời, nếu muốn dùng phép khích tướng với đứa nhỏ, quả nhiên vẫn phải để Tiểu Bạch lên mới được. Mắt thấy cái cớ đầu tiên không thể thực hiện được, Tần Thái Nhiên quyết đoán bắt đầu dùng cái cớ thứ hai:“Tiểu Dật, trước đó tiểu Mộc bệnh di tinh, con cũng biết, việc này chứng tỏ nó đã sắp chân chân chính chính trở thành một nam tử hán. Các con nếu ngủ tiếp cùng một chỗ sợ là có chút không thích hợp."
“Vì sao không thích hợp?" Tiêu Dật có chút hoang mang, Tần Mộc trưởng thành cùng chuyện này có quan hệ gì?.
Tần Thái Nhiên thành thật lương thiện dụ dỗ:“Bởi vì các con đều là ngôi sao, cần tránh hiềm nghi, nếu để cho người khác biết hai người các con đều trở thành nam tử hán, còn mỗi ngày hôn miệng nhỏ nhắn ôm nhau cùng nhau ngủ, bọn họ sẽ mượn cơ mà tuyên truyền, nói một ít lời không dễ nghe, chuyện này đối với các con mà nói cũng không tốt."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Dật trầm xuống, cất cao giọng nói:“Tôi cùng Tần Mộc là bạn tri kỉ bạn tốt, ngủ cùng giường có gì mà không được? Từ xưa chỉ nghe nam nữ thụ thụ bất thân, nào có đạo lý nam nam thụ thụ bất thân? Nam tử hán đại trượng phu đứng trong thiên địa, chỉ cần cúi đầu và ngẩng đầu không thẹn với trời đất, quản người khác nói cái gì!"
“……"
Tần Thái Nhiên khéo léo nham hiểm thế mà bị Tiêu Dật nói đến không còn lời nào chống đỡ.
Lần này, Tần Thái Nhiên toàn bại!
Bởi vì Tần Thái Nhiên bại trận trực tiếp làm cho Tần Mộc ngay tại chỗ phủ định lời nói lúc nãy mình đã đồng ý với Tần Mạch Nhiện, nếu Tiêu Dật đã sớm trở nên độc lập, vậy hoàn toàn không cần tiếp tục rèn luyện! Cho nên vào lúc ban đêm, hai đứa nhỏ theo thường lệ tay cầm tay tắm rửa, cả người thơm ngào ngạt trở lại phòng, theo thường lệ ôm hôn cái miệng nhỏ nhắn, sau đó leo lên giường chuẩn bị ngủ.
Đang lúc hai đứa nhỏ nằm xong, cửa phòng ngủ bị mở ra, Tần lão gia chống quải trượng đứng ở cửa, thản nhiên nói: “Gia quy Tần gia, sau khi lớn lên đều phải ngủ một mình. Tiểu Dật, Tiểu Phong đã giúp con chuẩn bị xong phòng ngủ, bắt đầu từ hôm nay, con sẽ ngủ ở phòng của mình." ngữ khí kia rất chân thật đáng tin.
Tiêu Dật im lặng đối diện Tần lão gia, khí thế một chút cũng không kém, khóe miệng Tần Mộc động động nhưng cũng không nói ra, bởi vì trực giác nói cho hắn, lúc này ông nội rất dữ! Mở miệng nói nhất định sẽ bị mắng!
Cuối cùng, Tiêu Dật động, khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa nhỏ rất nghiêm túc mà xuống giường, chân trần đi ra ngoài, thân thể nhỏ nhắn lộ ra khí thể chết người, bóng dáng nhỏ bé kia rõ ràng mang theo tức giận.
Tần Mộc mím môi nhìn Tiêu Dật đi ra cửa phòng, thở phì phì trừng mắt liếc nhìn Tần lão gia một cái, kéo chăn liền ngã đầu ngủ.
Tần lão gia lúc này mới sờ sờ cái mũi, hai nhóc con này thật sự là càng ngày càng không tôn trọng người già!
Tác giả :
Chỉ Phiến Khinh Diêu