Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo
Chương 143: Đánh tan kẻ thù
“Có súng trực tiếp đánh gục, không súng để lại một hơi thở!" Mộ Dung Phong bình tĩnh dặn dò, sau đó lại ấn bộ đàm:“Lúc nào mới đến?"
Đa Nạp là quý tộc châu Âu, từ giây phúc hắn đến Tần gia, Mộ Dung Phong đã biết tùy thời tùy chỗ hắn sẽ có nguy hiểm, mà Đa Nạp cũng rất tự giác, áo chống đạn và súng ống chưa từng rời khỏi người, đây cũng là nguyên nhân vì sao trên người Mộ Dung Phong có súng. Lúc trước những người bên gia tộc của Đa Nạp đến đây, bên ngoài là đầu tư công ty giải trí Thái Tử, chỉ có bọn Mộ Dung Phong mới biết được, bọn họ nghe được động tĩnh muốn đến bảo vệ Đa Nạp, lại bị Đa Nạp từ chối. Nghĩ đến đây, Mộ Dung Phong không khỏi trừng mắt nhìn Đa Nạp thêm vài lần, thật sự là không biết sống chết!
Tần Mộc nhìn những người xuống xe tứ phía xung quanh, trong tay cũng không có thứ gì:“Trong tay bọn họ không có súng, không phải hướng về phía Đa Nạp."
Mộ Dung Phong nhìn ngoài cửa sổ, nhíu mày:“Không nhất định, có lẽ là muốn bắt cóc, nếu không sẽ không đến nhiều người như vậy."
“Xuống xe hay là chờ chi viện? Xe vệ sĩ bị chặn lại, không biết bao lâu mới đến đây, có lẽ còn phải chờ 10 phút." Đa Nạp nắm chặt tay lái, âm thầm tìm cách giảm thương tổn tới mức thấp nhất, cũng không phải không thể đánh tới khi đội chi viện đến đây.
Tiêu Dật vẫn im lặng thản nhiên mở miệng:“Xuống xe." Nói xong, đưa tay xuống sàn xe, cầm một cây kiếm ra. Từ nhỏ cậu được dạy rất nhiều, gặp phục kích, không thể nào ngồi chờ chết, bởi vì bạn sẽ không biết đối phương cuối cùng có bao nhiêu người.
“Được, tùy trường hợp mà hành động, chú ý an toàn."
Bốn người xuống xe, nhìn người xung quanh vây lên, có khoảng bốn mươi năm mươi người, Tiêu Dật nhếch nhếch miệng, mái tóc dài đen nhánh đong đưa trong gió đêm:“Đa Nạp quản gia, nếu bọn họ bị thương, anh có thể giải quyết không?"
Trên mặt Đa Nạp vẫn vô lại như cũ:“Dù thiếu gia làm cái gì, Đa Nạp cũng sẽ giúp ngài giải quyết mọi tàn cuộc."
Tần Mộc cầm trong tay một cây côn, thật ra trong xe còn có thanh kiếm, nhưng mà hắn dùng kiếm không bằng Tiêu Dật, sợ lấy ra ngộ thương người nhà, vẫn là dùng côn ổn hơn, hắn gõ côn lên mặt đất, cười nói:“Tiểu Dật, năm đó nếu không phải vì anh khi đóng phim bị một đám nhóc bắt nạt, em cũng sẽ không chịu diễn tiểu Thái Tử. Lúc đó người cũng không nhiều như bây giờ."
“Không nhiều như vậy, nhưng mà lúc ấy chỉ có một mình anh bị đánh, bây giờ chúng ta có bốn, không đáng sợ hãi." Tiêu Dật tiêu sái lắc lắc cây kiếm trong tay.
Lúc nói chuyện, đối phương đã vây lại. Một trận đánh bắt đầu, nhớ rõ lúc trước bọn họ đã từng nói, làm đàn ông làm sao có thể không đánh nhau,trận này phải đánh.
Mộ Dung Phong tận lực bảo vệ phía sau của Đa Nạp, nhưng sau khi đánh nhau không lâu liền phát hiện đám người kia hướng về hắn và Tiêu Dật, có chút kiêng dè Đa Nạp và Tần Mộc. Sau khi phát hiện điểm ấy, Đa Nạp lập tức lôi kéo Mộ Dung Phong ra sau, bốn người bọn họ đều được huấn luyện từ nhỏ, Tiêu Dật lại kết hợp võ thuật trung tây.
Những người trước mặt mặc dù không phải côn đồ bình thường, nhưng cũng không phải là chuyên nghiệp, nhiều lắm cũng chỉ là quân nhân xuất ngũ bình thường, từng học vài chiêu. Lúc Mộ Dung Phong và Đa Nạp học tập tại Anh quốc, thường xuyên bị đánh lén, hai người đã sớm ăn ý, mà Tần Mộc cùng Tiêu Dật lại càng không cần phải nói, tuy bốn người bọn họ đánh cho có chút chật vật, nhưng cũng không chịu thiệt nhiều, gương mặt Tiêu Dật lạnh lùng, kiếm trong tay thường thường bị dính máu.
Đám người kia rõ ràng không dự đoán được bốn người trước mặt khó đối phó như vậy, lập tức có người chạy về xe lấy vũ khí, đúng lúc này, giọng nói của Tiêu Thần từ xa xa truyền đến:“Thiếu gia! Tôi đến đây." Theo giọng nói này, một bóng người nhanh chóng tới gần.
Chưa bao giờ Tần Mộc thấy Tiêu Thần vừa mắt như hôm nay, bản lĩnh của tên nhóc kia người bình thường không thể nào sánh bằng, ít nhất nhóm người trước mặt này không thể làm gì hắn. Tiêu Thần một đường chạy đến thuận tay đánh ngã vài người, bay nhanh đến trước mặt Tiêu Dật, phát hiện cậu có chút chật vật:“Thiếu gia, cậu không sao chứ? Có bị thương hay không?"
Tiêu Dật lắc đầu:“Không có việc gì, đừng đánh bọn họ hôn mê, tôi còn muốn hỏi!"
“Được."
Tiêu Thần đã đến, trận quyết đấu cũng không hề hoãn lại, nhưng mà, ngay lúc mọi người nghĩ rằng rất nhanh có thể chấm dứt, trong một chiếc xe bánh mì, có người giơ súng lên, thấu kính cảm thấy khác thường, Mộ Dung Phong chợt cảm thấy có chút không thích hợp, hắn quay đầu vừa vặn nhìn thấy họng súng tối om, hắn không chút suy nghĩ nhào người về phía Tiêu Dật.
“Tiểu Phong!"
Vệ sĩ từ phía sau đuổi tới đem đám người kia trói lại, không bao lâu, tổng quản đại nhân và đại diện bên Đa Nạp cũng chạy đến. Trước lúc đó, Tiêu Thần đã hỏi ra đáp án mình cần. Người là cha vợ Uông Hải phái tới, tính bắt cóc bọn Tần Mộc đánh vài cái, sau đó tìm người cưỡng gian bọn họ, sau đó quay lại, phát tán ra ngoài, hoàn toàn làm hỏng danh dự của bọn họ. Cha vợ Uông Hải năm đó xuất thân là xã hội đen, cưới mẹ vợ của Uông Hải dần dần dùng công ty giải trí để tẩy trắng, lần này Tần Mộc và Tiêu Dật ép sát, rốt cục ép ra một mặt âm tàn ngoan độc của lão đại xã hội đen ngày xưa.
Biết được chân tướng, đáy mắt Tiêu Dật lạnh lẽo, từ lúc đến thế giới này đến bây giờ, bởi vì làm bạn với Tần Mộc, bởi vì được Tần gia bảo vệ, bởi vì được Mộ Dung Phong và Đa Nạp chăm sóc, cậu chưa thật sự tức giận bao giờ, nhưng mà chuyện hôm nay, làm cho thái tử điện hạ luôn luôn lạnh nhạt thật sựh nổi giận, cậu thật không ngờ, cha vợ Uông Hải thế mà lại đê tiện bỉ ổi đến vậy.
Sau khi Tổng quản đại nhân chạy đến, trước tiên quan sát vét thương của bốn người, để cho bác sĩ xử lí miệng vết thương cho bọn họ, chính mình đi giải quyết mọi chuyện, cũng nhanh chóng xử lý hiện trường, làm cho mọi người nhìn thấy vị tổng quản đại nhân ngày thường hòa ái thân thiết thường thường còn lộ ra một chút bướng bỉnh cũng có khi nổi trận lôi đình, nghe thủ hạ nói lại, tổng quản đại nhân thoáng gật gật đầu, xoay người nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Dật, ông hơi hơi ngẩn người, lập tức hiểu rõ, ông đi đến trước mặt Tiêu Dật, cười hỏi:“Không biết Dật thiếu gia muốn tự mình tới, hay là để cho ông tới?"
Sắc mặt Tiêu Dật thoáng dịu đi:“Làm phiền tổng quản gia gia."
Gần như cùng lúc đó, cha vợ Uông Hải đã biết mọi chuyện bại lộ, ông quăng mạnh chén trà xuống đất, ông thật sự không dự đoán được, thân thủ của mấy đứa nhóc kia lại tốt như vậy! Phải biết rằng người ông phái đi đêm nay, không ít người đều là tinh anh của ông! Thế mà lại bị bọn họ bắt đi không sót một người. Thủ đoạn của Tần gia ông cũng được biết, những người này tám phần không thể trở về.
“Lão gia, muốn đi ….hay không?" Nói xong, làm động tác cắt cổ.
Uông lão gia khoát tay:“Đám người kia theo tôi vài chục năm, sẽ không nói ra chuyện gì. Với lại, muốn giết người trong tay lão hồ ly Tần gia, quá mạo hiểu, cứ để cho bọn họ thong dong vài ngày."
Nhưng mà ngay đêm đó, scandal giường chiếu lớn nhất giới giải trí chính thức mở màn, scandal gần như bao gồm toàn bộ ngôi sao của giải trí Uông Dương, mà phần lớn những ngôi sao khác cũng bị liên lụy, mà những người đàn ông trong scandal giường chiếu này, lấy Uông Hải cầm đầu, còn lại đều là những người quan hệ tốt với hắn trong giới giải trí, không ít người là đạo diễn nổi tiếng trong nước, người đại diện hàng đầu, không ai có thể ngờ rằng, ngày thường sạch sẽ nhưng sau lưng lại có giao dịch như thế, đây là lần phô bày mặt thối nát dơ bẩn lớn nhất giới giải trí.
Dù Uông lão đầu có thủ đoạn phi thường, đối mặt với scandal ùn ùn kéo đến như thế cũng không cách vãn hồi. Gần như trong cùng ngày scandal giường chiếu bị phát tán, nhóm cổ đông trong giải trí Uông Dương, phàm là người không có bị liên lụy, đều đồng loạtí yêu cầu rút tiền đầu tư. Không ít ngôi sao cũng trả tiền vi phạm hợp đồng, rời khỏi công ty. Ngày xưa phong quang vô hạn, là một trong những công ty giải trí đứng đầu trong chớp mắt giải trí Uông Dương đã rơi vào quẫn cảnh.
Trong TV, Tiêu Dật đang được phóng viên phỏng vấn.
“Thái tử điện hạ, không biết em đối với sự kiện scandal giường chiếu gần đây có ý kiến gì không?"
Tiêu Dật rất bình thường, từ tốn nói:“Làm người phải chịu trách nhiệm với hành vi của mình, ta đồng tình với những nghệ sĩ bị quy tắc ngầm trong giải trí Uông Dương, bọn họ không sai, mà vì có một số người lòng dạ xấu xa, đồng thời tôi cũng rất kính nể nhóm nghệ sĩ từ chối quy tắc ngầm, giải trí Thái Tử vĩnh viễn mở rộng cửa với mọi người."
“Nghe nói hai ngày trước, em và Mộc Mộc bị người khác chặn giữa đường, có chuyện này không? Mọi người có bị thương hay không?"
Tiêu Dật gật gật đầu:“Đúng vậy, nhưng mà chúng tôi thực may mắn, cũng không có bị thương, cám ơn quan tâm."
“Đám người kia thật sự là đáng giận! Vậy tra ra được là ai sai khiến không?"
“Đây là chuyện của cảnh sát, nhưng mà tôi muốn nói với người nọ một câu, muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm."
Nhìn dáng vẻ tự tin thong dong của Tiêu Dật trên màn hình, Uông lão đầu tức giận quăng điều khiển từ xa trong tay, rống giận:“Chuẩn bị xe!" Hiện nay giải trí Uông Dương gặp khủng hoảng, các ngân hàng cũng không đồng ý giúp đỡ, rơi vào đường cùng, Uông lão đầu quyết định bí quá hoá liều, đổ tiền đen vào công ty. Uông lão đầu cũng không biết, thật ra Tiêu Dật đang chờ ông đi đến bước này.
“Tiểu Dật, vì sao không cần tư liệu tổng quản gia gia đưa tới? Cũng đủ để cho hắn vào tù đến kiếp sau." Tần Mộc ôm Tiêu Dật, tay nhẹ nhàng nhéo nhéo mặt Tiêu Dật, hắn không thích dáng vẻ gần đây của Tiêu Dật, rất nghiêm túc.
Tiêu Dật lắc đầu:“Tôi muốn để cho người khác lấy được."
Không bao lâu, quả nhiên truyền ra tin tức Uông lão đầu bị bắt, chẳng qua, đột nhiên hắn bị phát bệnh tim, bị giam ở bệnh viện mà không phải sở cảnh sát.
Dưới sự kiện trì của Tiêu Dật, Tiêu Thần cũng đi theo, đoàn người bọn họ bước vào phòng bệnh của Uông lão đầu, Tiêu Dật đi lên trước, từ trên cao nhìn xuống người đang gần đất xa trời trên giường bệnh, trong lòng cũng không cảm thấy vui vẻ, trong lòng suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng lại nói:“Vợ con ông vô tội, cuộc sống tương lai có lẽ không có xa xỉ như trước kia, nhưng ít ra áo cơm không lo, ông yên tâm đi."
Lúc đi ra khỏi phòng bệnh, Tần Mộc nhịn không được ôm Tiêu Dật:“Tiểu Dật, em thật tốt! Anh càng ngày càng thích em làm sao bây giờ?" Trời biết mấy ngày nay, nhìn thấy Tiêu Dật lãnh khốc, trong lòng Tần Mộc lo lắng biết bao nhiêu, hắn vốn nghĩ rằng Tiêu Dật đến để đưa Uông lão đầu một đoạn, lại không ngờ là vì làm cho ông ấy yên tâm, hắn quả nhiên vẫn thích Tiêu Dật thiện lương.
Nhìn Tần Mộc động tay động chân, Tiêu Thần nhíu đôi mày rậm, ngón tay nhúc nhích, thật muốn đá bay tên điêu dân này ra khỏi người Tiêu Dật mà!
Đa Nạp là quý tộc châu Âu, từ giây phúc hắn đến Tần gia, Mộ Dung Phong đã biết tùy thời tùy chỗ hắn sẽ có nguy hiểm, mà Đa Nạp cũng rất tự giác, áo chống đạn và súng ống chưa từng rời khỏi người, đây cũng là nguyên nhân vì sao trên người Mộ Dung Phong có súng. Lúc trước những người bên gia tộc của Đa Nạp đến đây, bên ngoài là đầu tư công ty giải trí Thái Tử, chỉ có bọn Mộ Dung Phong mới biết được, bọn họ nghe được động tĩnh muốn đến bảo vệ Đa Nạp, lại bị Đa Nạp từ chối. Nghĩ đến đây, Mộ Dung Phong không khỏi trừng mắt nhìn Đa Nạp thêm vài lần, thật sự là không biết sống chết!
Tần Mộc nhìn những người xuống xe tứ phía xung quanh, trong tay cũng không có thứ gì:“Trong tay bọn họ không có súng, không phải hướng về phía Đa Nạp."
Mộ Dung Phong nhìn ngoài cửa sổ, nhíu mày:“Không nhất định, có lẽ là muốn bắt cóc, nếu không sẽ không đến nhiều người như vậy."
“Xuống xe hay là chờ chi viện? Xe vệ sĩ bị chặn lại, không biết bao lâu mới đến đây, có lẽ còn phải chờ 10 phút." Đa Nạp nắm chặt tay lái, âm thầm tìm cách giảm thương tổn tới mức thấp nhất, cũng không phải không thể đánh tới khi đội chi viện đến đây.
Tiêu Dật vẫn im lặng thản nhiên mở miệng:“Xuống xe." Nói xong, đưa tay xuống sàn xe, cầm một cây kiếm ra. Từ nhỏ cậu được dạy rất nhiều, gặp phục kích, không thể nào ngồi chờ chết, bởi vì bạn sẽ không biết đối phương cuối cùng có bao nhiêu người.
“Được, tùy trường hợp mà hành động, chú ý an toàn."
Bốn người xuống xe, nhìn người xung quanh vây lên, có khoảng bốn mươi năm mươi người, Tiêu Dật nhếch nhếch miệng, mái tóc dài đen nhánh đong đưa trong gió đêm:“Đa Nạp quản gia, nếu bọn họ bị thương, anh có thể giải quyết không?"
Trên mặt Đa Nạp vẫn vô lại như cũ:“Dù thiếu gia làm cái gì, Đa Nạp cũng sẽ giúp ngài giải quyết mọi tàn cuộc."
Tần Mộc cầm trong tay một cây côn, thật ra trong xe còn có thanh kiếm, nhưng mà hắn dùng kiếm không bằng Tiêu Dật, sợ lấy ra ngộ thương người nhà, vẫn là dùng côn ổn hơn, hắn gõ côn lên mặt đất, cười nói:“Tiểu Dật, năm đó nếu không phải vì anh khi đóng phim bị một đám nhóc bắt nạt, em cũng sẽ không chịu diễn tiểu Thái Tử. Lúc đó người cũng không nhiều như bây giờ."
“Không nhiều như vậy, nhưng mà lúc ấy chỉ có một mình anh bị đánh, bây giờ chúng ta có bốn, không đáng sợ hãi." Tiêu Dật tiêu sái lắc lắc cây kiếm trong tay.
Lúc nói chuyện, đối phương đã vây lại. Một trận đánh bắt đầu, nhớ rõ lúc trước bọn họ đã từng nói, làm đàn ông làm sao có thể không đánh nhau,trận này phải đánh.
Mộ Dung Phong tận lực bảo vệ phía sau của Đa Nạp, nhưng sau khi đánh nhau không lâu liền phát hiện đám người kia hướng về hắn và Tiêu Dật, có chút kiêng dè Đa Nạp và Tần Mộc. Sau khi phát hiện điểm ấy, Đa Nạp lập tức lôi kéo Mộ Dung Phong ra sau, bốn người bọn họ đều được huấn luyện từ nhỏ, Tiêu Dật lại kết hợp võ thuật trung tây.
Những người trước mặt mặc dù không phải côn đồ bình thường, nhưng cũng không phải là chuyên nghiệp, nhiều lắm cũng chỉ là quân nhân xuất ngũ bình thường, từng học vài chiêu. Lúc Mộ Dung Phong và Đa Nạp học tập tại Anh quốc, thường xuyên bị đánh lén, hai người đã sớm ăn ý, mà Tần Mộc cùng Tiêu Dật lại càng không cần phải nói, tuy bốn người bọn họ đánh cho có chút chật vật, nhưng cũng không chịu thiệt nhiều, gương mặt Tiêu Dật lạnh lùng, kiếm trong tay thường thường bị dính máu.
Đám người kia rõ ràng không dự đoán được bốn người trước mặt khó đối phó như vậy, lập tức có người chạy về xe lấy vũ khí, đúng lúc này, giọng nói của Tiêu Thần từ xa xa truyền đến:“Thiếu gia! Tôi đến đây." Theo giọng nói này, một bóng người nhanh chóng tới gần.
Chưa bao giờ Tần Mộc thấy Tiêu Thần vừa mắt như hôm nay, bản lĩnh của tên nhóc kia người bình thường không thể nào sánh bằng, ít nhất nhóm người trước mặt này không thể làm gì hắn. Tiêu Thần một đường chạy đến thuận tay đánh ngã vài người, bay nhanh đến trước mặt Tiêu Dật, phát hiện cậu có chút chật vật:“Thiếu gia, cậu không sao chứ? Có bị thương hay không?"
Tiêu Dật lắc đầu:“Không có việc gì, đừng đánh bọn họ hôn mê, tôi còn muốn hỏi!"
“Được."
Tiêu Thần đã đến, trận quyết đấu cũng không hề hoãn lại, nhưng mà, ngay lúc mọi người nghĩ rằng rất nhanh có thể chấm dứt, trong một chiếc xe bánh mì, có người giơ súng lên, thấu kính cảm thấy khác thường, Mộ Dung Phong chợt cảm thấy có chút không thích hợp, hắn quay đầu vừa vặn nhìn thấy họng súng tối om, hắn không chút suy nghĩ nhào người về phía Tiêu Dật.
“Tiểu Phong!"
Vệ sĩ từ phía sau đuổi tới đem đám người kia trói lại, không bao lâu, tổng quản đại nhân và đại diện bên Đa Nạp cũng chạy đến. Trước lúc đó, Tiêu Thần đã hỏi ra đáp án mình cần. Người là cha vợ Uông Hải phái tới, tính bắt cóc bọn Tần Mộc đánh vài cái, sau đó tìm người cưỡng gian bọn họ, sau đó quay lại, phát tán ra ngoài, hoàn toàn làm hỏng danh dự của bọn họ. Cha vợ Uông Hải năm đó xuất thân là xã hội đen, cưới mẹ vợ của Uông Hải dần dần dùng công ty giải trí để tẩy trắng, lần này Tần Mộc và Tiêu Dật ép sát, rốt cục ép ra một mặt âm tàn ngoan độc của lão đại xã hội đen ngày xưa.
Biết được chân tướng, đáy mắt Tiêu Dật lạnh lẽo, từ lúc đến thế giới này đến bây giờ, bởi vì làm bạn với Tần Mộc, bởi vì được Tần gia bảo vệ, bởi vì được Mộ Dung Phong và Đa Nạp chăm sóc, cậu chưa thật sự tức giận bao giờ, nhưng mà chuyện hôm nay, làm cho thái tử điện hạ luôn luôn lạnh nhạt thật sựh nổi giận, cậu thật không ngờ, cha vợ Uông Hải thế mà lại đê tiện bỉ ổi đến vậy.
Sau khi Tổng quản đại nhân chạy đến, trước tiên quan sát vét thương của bốn người, để cho bác sĩ xử lí miệng vết thương cho bọn họ, chính mình đi giải quyết mọi chuyện, cũng nhanh chóng xử lý hiện trường, làm cho mọi người nhìn thấy vị tổng quản đại nhân ngày thường hòa ái thân thiết thường thường còn lộ ra một chút bướng bỉnh cũng có khi nổi trận lôi đình, nghe thủ hạ nói lại, tổng quản đại nhân thoáng gật gật đầu, xoay người nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Dật, ông hơi hơi ngẩn người, lập tức hiểu rõ, ông đi đến trước mặt Tiêu Dật, cười hỏi:“Không biết Dật thiếu gia muốn tự mình tới, hay là để cho ông tới?"
Sắc mặt Tiêu Dật thoáng dịu đi:“Làm phiền tổng quản gia gia."
Gần như cùng lúc đó, cha vợ Uông Hải đã biết mọi chuyện bại lộ, ông quăng mạnh chén trà xuống đất, ông thật sự không dự đoán được, thân thủ của mấy đứa nhóc kia lại tốt như vậy! Phải biết rằng người ông phái đi đêm nay, không ít người đều là tinh anh của ông! Thế mà lại bị bọn họ bắt đi không sót một người. Thủ đoạn của Tần gia ông cũng được biết, những người này tám phần không thể trở về.
“Lão gia, muốn đi ….hay không?" Nói xong, làm động tác cắt cổ.
Uông lão gia khoát tay:“Đám người kia theo tôi vài chục năm, sẽ không nói ra chuyện gì. Với lại, muốn giết người trong tay lão hồ ly Tần gia, quá mạo hiểu, cứ để cho bọn họ thong dong vài ngày."
Nhưng mà ngay đêm đó, scandal giường chiếu lớn nhất giới giải trí chính thức mở màn, scandal gần như bao gồm toàn bộ ngôi sao của giải trí Uông Dương, mà phần lớn những ngôi sao khác cũng bị liên lụy, mà những người đàn ông trong scandal giường chiếu này, lấy Uông Hải cầm đầu, còn lại đều là những người quan hệ tốt với hắn trong giới giải trí, không ít người là đạo diễn nổi tiếng trong nước, người đại diện hàng đầu, không ai có thể ngờ rằng, ngày thường sạch sẽ nhưng sau lưng lại có giao dịch như thế, đây là lần phô bày mặt thối nát dơ bẩn lớn nhất giới giải trí.
Dù Uông lão đầu có thủ đoạn phi thường, đối mặt với scandal ùn ùn kéo đến như thế cũng không cách vãn hồi. Gần như trong cùng ngày scandal giường chiếu bị phát tán, nhóm cổ đông trong giải trí Uông Dương, phàm là người không có bị liên lụy, đều đồng loạtí yêu cầu rút tiền đầu tư. Không ít ngôi sao cũng trả tiền vi phạm hợp đồng, rời khỏi công ty. Ngày xưa phong quang vô hạn, là một trong những công ty giải trí đứng đầu trong chớp mắt giải trí Uông Dương đã rơi vào quẫn cảnh.
Trong TV, Tiêu Dật đang được phóng viên phỏng vấn.
“Thái tử điện hạ, không biết em đối với sự kiện scandal giường chiếu gần đây có ý kiến gì không?"
Tiêu Dật rất bình thường, từ tốn nói:“Làm người phải chịu trách nhiệm với hành vi của mình, ta đồng tình với những nghệ sĩ bị quy tắc ngầm trong giải trí Uông Dương, bọn họ không sai, mà vì có một số người lòng dạ xấu xa, đồng thời tôi cũng rất kính nể nhóm nghệ sĩ từ chối quy tắc ngầm, giải trí Thái Tử vĩnh viễn mở rộng cửa với mọi người."
“Nghe nói hai ngày trước, em và Mộc Mộc bị người khác chặn giữa đường, có chuyện này không? Mọi người có bị thương hay không?"
Tiêu Dật gật gật đầu:“Đúng vậy, nhưng mà chúng tôi thực may mắn, cũng không có bị thương, cám ơn quan tâm."
“Đám người kia thật sự là đáng giận! Vậy tra ra được là ai sai khiến không?"
“Đây là chuyện của cảnh sát, nhưng mà tôi muốn nói với người nọ một câu, muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm."
Nhìn dáng vẻ tự tin thong dong của Tiêu Dật trên màn hình, Uông lão đầu tức giận quăng điều khiển từ xa trong tay, rống giận:“Chuẩn bị xe!" Hiện nay giải trí Uông Dương gặp khủng hoảng, các ngân hàng cũng không đồng ý giúp đỡ, rơi vào đường cùng, Uông lão đầu quyết định bí quá hoá liều, đổ tiền đen vào công ty. Uông lão đầu cũng không biết, thật ra Tiêu Dật đang chờ ông đi đến bước này.
“Tiểu Dật, vì sao không cần tư liệu tổng quản gia gia đưa tới? Cũng đủ để cho hắn vào tù đến kiếp sau." Tần Mộc ôm Tiêu Dật, tay nhẹ nhàng nhéo nhéo mặt Tiêu Dật, hắn không thích dáng vẻ gần đây của Tiêu Dật, rất nghiêm túc.
Tiêu Dật lắc đầu:“Tôi muốn để cho người khác lấy được."
Không bao lâu, quả nhiên truyền ra tin tức Uông lão đầu bị bắt, chẳng qua, đột nhiên hắn bị phát bệnh tim, bị giam ở bệnh viện mà không phải sở cảnh sát.
Dưới sự kiện trì của Tiêu Dật, Tiêu Thần cũng đi theo, đoàn người bọn họ bước vào phòng bệnh của Uông lão đầu, Tiêu Dật đi lên trước, từ trên cao nhìn xuống người đang gần đất xa trời trên giường bệnh, trong lòng cũng không cảm thấy vui vẻ, trong lòng suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng lại nói:“Vợ con ông vô tội, cuộc sống tương lai có lẽ không có xa xỉ như trước kia, nhưng ít ra áo cơm không lo, ông yên tâm đi."
Lúc đi ra khỏi phòng bệnh, Tần Mộc nhịn không được ôm Tiêu Dật:“Tiểu Dật, em thật tốt! Anh càng ngày càng thích em làm sao bây giờ?" Trời biết mấy ngày nay, nhìn thấy Tiêu Dật lãnh khốc, trong lòng Tần Mộc lo lắng biết bao nhiêu, hắn vốn nghĩ rằng Tiêu Dật đến để đưa Uông lão đầu một đoạn, lại không ngờ là vì làm cho ông ấy yên tâm, hắn quả nhiên vẫn thích Tiêu Dật thiện lương.
Nhìn Tần Mộc động tay động chân, Tiêu Thần nhíu đôi mày rậm, ngón tay nhúc nhích, thật muốn đá bay tên điêu dân này ra khỏi người Tiêu Dật mà!
Tác giả :
Chỉ Phiến Khinh Diêu