Ngũ Hành Online

Chương 4

Lăng Vân nghe được hệ thống nêu lần âm sau ‘đích đích đích’,mở ra thái đơn,phát giác một nhiệm vụ lóe ra,vừa phát hiện nội dung nhiệm vụ ‘tiên ma nhạc’ lại biến thành: song nhân mộ tiền,cầm khiếu hợp tấu.Con tôm?Không có thúy ngọc minh địch?Ta cùng ai mà cầm tiêu hợp tấu a?Đang nghi ngờ thì đột nhiên thấy trên mặt bàn từ khi nào lại có một vật sáo ngọc xanh biếc,mà Mạc Nhật đối diện tựa hồ cũng có chuyện kỳ lạ,ngẩn người với bảng thái đơn.

(*Chú: trong trò chơi đặt ra chỉ cần trong lòng mặc niệm hai chữ ‘thái đơn’,trước mặt sẽ xuất hiện sách dạng thái đơn(menu),nhưng mà trừ bản thân mình ra thì bên ngoài sẽ không ai nhìn thấy nội dung trên mặt)

Giây tiếp theo,Lăng Vân nghĩ gì đó,vội vàng xuất ra phượng vĩ cầm của mình.Hai nhạc khí tựa vào nhau phát ra cộng minh,một trận ánh sáng chói mắt lướt qua,tuy rằng rất ngắn nhưng vẫn đem ánh mắt của nhiều người hướng đến.

“Đổi nơi nói chuyện" Vì không muốn mọi người nhìn chằm chằm,hai người rất ăn ý,thu hồi thần khí của mình,sau đó ra ngoài.Mạc Nhật duỗi bàn tay to ra,tha Tra Tra Tạc đi ra ngoài, bản thân cũng muốn làm rõ tình huống này.Lăng Vân đi vào một khách *** và vào phòng,hai người xuất ra thần khí,lần này không có ánh sáng hiện lên nhưng mà vì đặt ở trên bàn,cầm tiêu hai bên giống như nam châm dính chặt vào nhau.

“Đây là phượng vĩ cầm?"

“Đây là thúy ngọc minh địch?"

Hai người đồng thời mở miệng sau đó lại cùng im lặng,nhìn đối phương không nói lời nào.Tra Tra Tạc một bên nhịn không được,đánh gãy hai người,nói: “Các ngươi không cần mặt mày đưa tình,rốt cuộc là sao thế này?Chẳng phải các ngươi đều nhặt được cái nhiệm vụ nội dung vở kịch đặc thù sao?Sẽ không a,không phải nhiệm vụ của trò chơi đều là duy nhất sao?"

“Đúng vậy,nhiệm vụ đều là duy nhất" Mạc Nhật tiếp nhận câu chuyện “ Nhưng mà chưa nói đến việc nhất định một người mới hoàn thành nhiệm vụ."

“Đúng thật,xem ra nhiệm vụ này cần hai người đồng thời gây ra,nhiệm vụ của người cũng tên là tiên ma nhạc đi?"Lăng Vân hỏi,thấy Mạc Nhật gật gật đầu lại nói tiếp: “Nội dung nhiệm vụ của ta bây giờ đã biến thành ‘ song nhân mộ tiền,cầm khiếu hợp tấu’,hẳn là giống của ngươi."Không phải là nghi vấn mà là câu khẳng định.

“Đúng vậy,nhưng ta không biết hai người đó có mộ,mà mộ ở nơi nào cũng không biết.Lúc thời điểm tiến nhập,ta chuyển tới Ma tộc,sau đó hệ thống nêu lần nữa bởi vì ta là Ma tộc đầu tiên,được thưởng trang bị,ta có ba dạng trang bị,trúng phải Chi Tiêu.Tiến vào trò chơi liền phát hiện trung tâm gây ra nhiệm vụ là nhiệm vụ nội dung vở kịch đặc thù,lúc ấy muốn ta tìm phượng vĩ cầm,hiện tại giống như ngươi nói,sau đó đáng lý còn có kỹ năng hạng nhất là kỹ năng ‘cầm tiêu hợp tấu’ bất quá hiện tại biến thành lượng mầu,nhưng là vẫn không nhìn ra là có tác dụng gì." Mạc Nhật nói một hơi dài chuyện tình mà hắn trải qua,sau đó dùng ý bảo Lăng Vân tới phiên ngươi.

“Lúc ta tiến nhập cùng với tình huống của ngươi không sai biệt lắm,duy nhất không giống nhau là chủng tộc lựa chọn cầm mà thôi.Mà vào trò chơi thì khác nhau rất nhiều.Ta sinh ra ở nơi gọi là đỉnh Ngũ Hành Sơn……" ánh mắt Mạc Nhật và Tra Tra Tạc lộ vẻ kinh ngạc,Lăng Vân đem chuyện tình hắn gặp được từ đầu đến cuối kể ra.

“Thì ra là có chuyện như vậy,xem ra nhiệm vụ này là muốn các ngươi phối hợp mới có thể hoàn thành." Sau khi nghe Lăng Vân nói hết chuyện xong,Tra Tra Tạc là người đầu tiên mở miệng: “Như vậy đi,nếu như vậy thì các ngươi phải đi hợp tấu,dù sao Lăng Vân cũng biết đó là nơi nào."

“Ta không biết.Bất quá ta có thể dùng thuận phong giày trực tiếp bay đi,may mắn là khi đó ta có ghi lại một chút,nhưng……" Dừng một chút,Lăng Vân nói tiếp: “Thuận Phong giày chỉ có thể mang một người" Một câu vừa mới thốt ra liền đem Tra Tra Tạc đang cao hứng biến thành buồn rượi.Hắn đương nhiên biết người kia muốn nói mình không thể đi được,sắc mặt thoáng chốc suy sụp,nhìn qua như vậy thật đáng thương.

“Như vậy đi,ta và người đi mộ bên kia trước để tiếp tục nhiệm vụ.Tra Tra,ngươi đi thăm dò xem xét nhiệm vụ đi.Dù sao một người ngươi cũng không thể luyện cấp." Câu đầu là nói với Lăng Vân,câu sau là với Tra Tra Tạc.

“Ân"

“Cũng được"

Nói xong,Tra Tra Tạc mở thái đơn hạ tuyến,mà Phong Khởi Lăng Vân thì xuất ra thuận phong giày.

“Giày này ta cũng là lần đầu tiên dùng,cũng chưa bay qua lần nào,càng đừng nói là dẫn ngươi.Phải mang như thế nào a?" Tuy rằng mang giầy vào,nhưng Lăng Vân lại gặp khó khăn. “ Không phải muốn ta ôm ngươi đi?" Ngẩng đầu nhìn xem dáng người Mạc Nhật thật khôi ngô,lại nhìn bản thân,chạm vào sầu não.

“Nắm tay chắc là có thể đi. Thử xem trước đi" Mạc Nhật cũng biết để Lăng Vân ôm mình rất miễn cưỡng,vì thế mới nói ra đề nghị.

“Được rồi,đành thử vậy.Ngươi nắm chặt ta nga." Chủ động thân thủ cầm tay đối phương.

“Tay thật lớn nga,thực ấm áp a." Tiếng lòng Lăng Vân

“Tiểu hảo,hơn nữa như thế nào lại lạnh như thế." Mạc nhật nghĩ trong lòng,còn dùng lực nắm,nghĩ muốn đem ấm áp truyền cho đối phương.Kỳ thật người phương đông nhân hòa,người phương Tây trong lòng lại phân biệt khoảng cách,nhưng mà không khoa trương như vậy.Nhưng mà Lăng Vân chỉ là tiểu hài tử mới trưởng thành,từ nhỏ lại đặc biệt sợ lạnh,hơn nữa,thời điểm tiến vào trò chơi,tùy cơ lựa chọn thật sai lầm,thế nên trong hiện thực cũng không có gì khác.(ai làm cho hắn bên ngoài tùy cơ lựa chọn thời điểm,biên soạn trò chơi có một khối thời điểm,nhân viên công tác của BT đặt ra “Lấy việc tùy cơ người lựa chọn,kỳ thật bên ngoài cùng mình không có gì khác nha,nói là vì hắc tuyến “trung với nguyên sang") mà Mạc Nhật đã muốn 26 tuổi (Hai người thật khác nhau) hiểu rõ là một nam tử trưởng thành,cho nên mới có vẻ khác biệt rất lớn.

Hô một tiếng,Lăng Vân cảm thấy chính mình đang bay,mắt thấy nóc nhà,hắn vội vàng nhắm mắt lại,con ngươi không dám nhìn,lúc mình sợ hãi lại được người khác ôm vào trong lòng.Lại mở to mắt khi đang ở giữa không trung,bốn phía đều là mây,chính mình quả thật bị Mạc Nhật ôm vào trong ngực,mặt lập tức đỏ.

“Thì ra thật sự có thể nắm tay,haha" Mạc Nhật ôm Lăng Vân,cười gượng hai tiếng,tùy tiện nổi lên một đề tài “Chúng ta không đâm vào nóc nhà a?"

“Ta nghĩ là lúc sắp đụng phải thì vừa đi qua." Mạc Nhật cũng biết vừa mới ôm đối phương rất quái lạ,bất quá bản năng trước tiên của mình là vậy,tuyệt đối không hối hận vì hành vi này,thậm chí mộtt chút còn muốn ôm lại thêm nhiều lần nữa.Đồng thời lại cảm giác được đối phương thật sự rất nhỏ.

“Phải không?"

“Ân"

Sau đó lại một trận trầm mặc,may mắn là rất nhanh đi đến chỗ mai táng Phong cùng Diệc Chiếu.

“Chính là nơi này?Không phải rất được sao!" Cảm giác chính mình đang ở trong một sơn cốc,sương mù mờ mịt,rất nhiều đồ vật như ẩn như hiện,còn mơ hồ nghe được âm thanh của dòng suối,mùi hoa từ không khí truyền đến.Mà chính mình đang đứng trước một đống đất,một khối được dựng thẳng trên đống đất,không tên,chỉ viết sáu từ ‘sinh đồng cừu,tử đồng huyệt’*. “Trung Quốc trước kia đều như thế mà mai táng tổ tiên sao?Chủ nhân cây tiêu được chôn ở đây?" Đối với mộ bia đơn sơ,Mạc Nhật có chút líu lưỡi.

(*sinh đồng cừu,tử đồng huyệt: sinh ra cùng nghiệp,chết cũng là cùng nơi chôn)

“Ân" tuy rằng cầm trên tay chính là huyệt lý nhân gì đó,nhưng Mạc Nhật dù sao cũng không tiếp xúc quá nhiều với bọn họ cho nên cũng không biết là gì.Mà Lăng Vân thì khác,lại đi vào nơi này,hốc mắt lại đỏ. “ Sư phụ phân phó như vậy,bọn họ có đối phương cũng đã đủ,những thứ khác đều không cần."

“Một khi đã vậy,ngươi không cần khổ sở." Thấy Lăng Vân ánh mắt hồng hồng,Mạc Nhật thấy tim mình cũng đau,sợ hắn thật sự khóc,nhanh chóng dời đi đề tài. “Chúng ta hợp tấu đi,nhiệm vụ kia thấy có thể không hoàn thành."

“Nga,tốt." Lăng Vân cũng không quên mục đích đến nơi này vốn để làm gì,xuất ra phượng vĩ cầm,nói. “Chúng ta bắt đầu."

Vì thế hai người,một người cầm trong tay là tiêu,một người xếp bằng,hai tay đặt ở trên cầm,trong lòng đều mặc niệm ‘cầm tiêu hợp tấu’……

1 giây,2 giây,3 giây đi qua,một phản ứng đều không có.
Tác giả : Luyến Trần
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại