Ngoạn vật thế gia
Chương 25: Hậu ký
Dịch: Ngọc Vân
Lại gặp mặt rồi!
Mọi người thích tính cách nhân vật chính nào nhất? Ta chính là rất thích viết cái loại cảm giác bất đắc dĩ của sư huynh khi bị sư đệ ăn đó nga.
A a, lần này Lộng Lộng viết một quyển sách hiếm có mà toàn bộ nội dung bên trong từ đầu đến cuối đều nhẹ nhàng, bởi vì Lộng Lộng cảm thấy rằng, nếu phần đầu, cuối dễ dàng, phần giữa xen vào một đoạn hiểu lầm hoặc cừu hận trầm trọng, thật sự là rất thông thường. Hơn nữa, Lộng Lộng cũng không đành lòng khiến sư huynh khả ái cùng sư đệ ngang ngược quá khó khăn.
Trên đời tình lữ nhiều như vậy, cũng không phải là mỗi một đôi đều cần trải qua một phen thống khổ đến chết đi sống lại mới có thể tu thành chánh quả nha.
Cho nên lần này Lộng Lộng làm một chút thử nghiệm, thay đổi tình tiết trên phương pháp sáng tác, không có chen vào cảnh tượng vô cùng nặng nề, cho dù sư huynh mượn không được cái chén hiểu lầm sư đệ, cũng chỉ là đau khổ một chút, lập tức lại ‘tựu vũ quá thiên tình’ ( giống kiểu: sau cơn mưa trời lại sáng) ngay.
Mọi người có phát hiện không, bên trong " Ngoạn vật thế gia “, chuyển đổi tình tiết cùng quan hệ đều tràn ngập bầu không khí vui sướng cùng hạnh phúc, ngay cả Trương lão gia cùng Trương lão thái gia cũng đều thật ‘khả ái’, một người xấu cũng không hề có a. Đây là Lộng Lộng mơ ước một thế giới hạnh phúc, cũng là quan điểm của Lộng Lộng đối với một mặt nhân tính của mọi người…………- mỗi người, ai cũng có một phần ‘khả ái’ bên trong.
Mọi người nhìn kết thúc hẳn là thấy rất nhẹ nhàng vui vẻ? Thậm chí sẽ có " Hở? Như thế nào nhanh như vậy đã xem xong rồi? Số lượng từ có phải hay không quá ít rồi! "
Bất quá, độ dài của “Ngoạn vật thế gia" một điểm cũng không có ngắn, số lượng từ có thể làm chứng, HOHO ( =)) e hok hề thêm bớt câu chữ a)
Vì để viết quyển sách này Lộng bảo bảo cũng không có lười biếng nga, sách trong phòng viết về ‘văn vật cổ ngoạn thư’ đều mang ra hết, lật xem từng quyển từng quyển một, còn học được không ít các tri thức liên quan đến ‘cổ ngoan’. Mồ hôi lạnh, giám định ngoạn vật quả thật là một việc hết sức tinh vi…………
Lộng Lộng đem một ít kiến thức miễn cưỡng học được sơ qua từ trong sách dùng tới, kỳ thực, còn có rất nhiều rất nhiều ‘trân ngoạn’ muốn dùng để tăng cường cho việc “ân ái" của sư huynh sư đệ, chậc chậc, đồ dùng của cổ nhân Trung Quốc quả thật là rất nhiều a. Đáng tiếc, không thể đem toàn bộ cổ vật vào làm thêm vài trang, nói cho cùng đây cũng là thể loại H đồng nhân chí a ( ai không bít có thể tìm hiểu riêng:))) ………Chỉ có thể chọn ra mấy cái mà Lộng Lộng thích nhất thôi. Chậc chậc, cổ ngoạn thật sự là đồ dùng trân quý cùng đắt đỏ a.
Đương nhiên ngoạn vật lớn nhất, chính là sư huynh khả ái kia a hahaha! ( = = “)
Nếu như sau khi xem hết quyển sách này, mọi người có cảm tưởng gì, thỉnh mọi người tới đây phát biểu ý kiến của mình, []…/
Chỉ mong sách này có thể mang cho mọi người tâm tình tốt như ăn tết ~~~~~~
Lại một lần nữa, cám ơn mọi người ủng hộ! Cúi người chào ~~~~~~~
Lại gặp mặt rồi!
Mọi người thích tính cách nhân vật chính nào nhất? Ta chính là rất thích viết cái loại cảm giác bất đắc dĩ của sư huynh khi bị sư đệ ăn đó nga.
A a, lần này Lộng Lộng viết một quyển sách hiếm có mà toàn bộ nội dung bên trong từ đầu đến cuối đều nhẹ nhàng, bởi vì Lộng Lộng cảm thấy rằng, nếu phần đầu, cuối dễ dàng, phần giữa xen vào một đoạn hiểu lầm hoặc cừu hận trầm trọng, thật sự là rất thông thường. Hơn nữa, Lộng Lộng cũng không đành lòng khiến sư huynh khả ái cùng sư đệ ngang ngược quá khó khăn.
Trên đời tình lữ nhiều như vậy, cũng không phải là mỗi một đôi đều cần trải qua một phen thống khổ đến chết đi sống lại mới có thể tu thành chánh quả nha.
Cho nên lần này Lộng Lộng làm một chút thử nghiệm, thay đổi tình tiết trên phương pháp sáng tác, không có chen vào cảnh tượng vô cùng nặng nề, cho dù sư huynh mượn không được cái chén hiểu lầm sư đệ, cũng chỉ là đau khổ một chút, lập tức lại ‘tựu vũ quá thiên tình’ ( giống kiểu: sau cơn mưa trời lại sáng) ngay.
Mọi người có phát hiện không, bên trong " Ngoạn vật thế gia “, chuyển đổi tình tiết cùng quan hệ đều tràn ngập bầu không khí vui sướng cùng hạnh phúc, ngay cả Trương lão gia cùng Trương lão thái gia cũng đều thật ‘khả ái’, một người xấu cũng không hề có a. Đây là Lộng Lộng mơ ước một thế giới hạnh phúc, cũng là quan điểm của Lộng Lộng đối với một mặt nhân tính của mọi người…………- mỗi người, ai cũng có một phần ‘khả ái’ bên trong.
Mọi người nhìn kết thúc hẳn là thấy rất nhẹ nhàng vui vẻ? Thậm chí sẽ có " Hở? Như thế nào nhanh như vậy đã xem xong rồi? Số lượng từ có phải hay không quá ít rồi! "
Bất quá, độ dài của “Ngoạn vật thế gia" một điểm cũng không có ngắn, số lượng từ có thể làm chứng, HOHO ( =)) e hok hề thêm bớt câu chữ a)
Vì để viết quyển sách này Lộng bảo bảo cũng không có lười biếng nga, sách trong phòng viết về ‘văn vật cổ ngoạn thư’ đều mang ra hết, lật xem từng quyển từng quyển một, còn học được không ít các tri thức liên quan đến ‘cổ ngoan’. Mồ hôi lạnh, giám định ngoạn vật quả thật là một việc hết sức tinh vi…………
Lộng Lộng đem một ít kiến thức miễn cưỡng học được sơ qua từ trong sách dùng tới, kỳ thực, còn có rất nhiều rất nhiều ‘trân ngoạn’ muốn dùng để tăng cường cho việc “ân ái" của sư huynh sư đệ, chậc chậc, đồ dùng của cổ nhân Trung Quốc quả thật là rất nhiều a. Đáng tiếc, không thể đem toàn bộ cổ vật vào làm thêm vài trang, nói cho cùng đây cũng là thể loại H đồng nhân chí a ( ai không bít có thể tìm hiểu riêng:))) ………Chỉ có thể chọn ra mấy cái mà Lộng Lộng thích nhất thôi. Chậc chậc, cổ ngoạn thật sự là đồ dùng trân quý cùng đắt đỏ a.
Đương nhiên ngoạn vật lớn nhất, chính là sư huynh khả ái kia a hahaha! ( = = “)
Nếu như sau khi xem hết quyển sách này, mọi người có cảm tưởng gì, thỉnh mọi người tới đây phát biểu ý kiến của mình, []…/
Chỉ mong sách này có thể mang cho mọi người tâm tình tốt như ăn tết ~~~~~~
Lại một lần nữa, cám ơn mọi người ủng hộ! Cúi người chào ~~~~~~~
Tác giả :
Phong Lộng