Nghiêng Người Gặp Định Mệnh
Chương 41: Khoảng cách đến người trưởng thành
Edit: Thanh Hưng
Lương Hữu Tề gọi điện thoại cho Giang Tiêu: "Hách Tuấn và Vân Na đính hôn, em có theo anh đi không?" Giang Tiêu cơ trí: "Tả Sâm có đi không?" Lương Hữu Tề cảnh giác: "Anh ta đi hay không đi thì có quan hệ gì với em?" Giang Tiêu ai nha một tiếng, lại nói: "Mặc dù anh ta không có quan hệ gì với em, nhưng bạn gái anh ta cũng là chị em tốt của em." Lương Hữu Tề hỏi: "Bạn gái? Người bạn gái nào?" Giang Tiêu đáp: "Đinh Lạc Lạc, anh biết chứ?" Lương Hữu Tề “Ồ" một tiếng thật dài: "Đinh Lạc Lạc à, tiểu thư xác ướp ở “Thiên Viên"?"
Giang Tiêu không hiểu ra sao: ở tại "Thiên Viên" không sai, nhưng tiểu thư xác ướp là thần thánh phương nào?
Đầu óc Lương Hữu Tề cũng mơ hồ: "Cái này cùng với việc em đi hay không đi lễ đính hôn có quan hệ gì?" Giang Tiêu có tha nhh lqd ưng lý có cứ: "Nếu như Tả Sâm đi, vậy có lẽ anh ta sẽ dẫn Đinh Lạc Lạc đi. Nếu như Đinh Lạc Lạc đi, nếu cậu ấy thấy bạn gái của anh là em tham dự, em sẽ lúng túng." Lương Hữu Tề bị Giang Tiêu "có lý" làm cho nản lòng thoái chí: "Em, khi nào mới có thể ly hôn?" Giang Tiêu cảm thấy trong lòng như có con sâu đang bò: hai chữ "Ly hôn", chỉ cần khẽ mở miệng là bật thốt lên, nhưng để chân chính làm được lại như rút gân lột da.
***
Tả Sâm giới thiệu Đinh Lạc Lạc cho Hách Tuấn và Vân Na: "Đây là Đinh Lạc Lạc." Mặt Đinh Lạc Lạc đỏ lên: "Hai người khỏe, tôi là Đinh Lạc Lạc, bạn gái Tả Sâm." Hách Tuấn và Vân Na song song kinh sợ: cô gái này tự xưng là bạn gái Tả Sâm, thật sự là thật to gan, da mặt thật dày. Dưới ánh mắt của Hách Tuấn và vân Na, Tả Sâm gãi gãi đầu: "A, đúng, bạn gái của tớ."
Tiểu Mễ đứng một bên nhìn chằm chằm nhân cơ hội xen vào: "Ơ, đây không phải là Tả Sâm sao? Anh mặc một thân đồng phục, em lại không nhận ra anh." Vừa nói, Tiểu Mễ lại vừa leo lên cánh tay Tả Sâm, thêm một câu: "Chỉ là, bộ dạng anh không mặc gì cả, em chính là đã gặp qua thì không quên được." Tả Sâm nhíu nhíu mày, nhìn về phía Hách Tuấn và Vân Na: "Vị tiểu thư này là?" Gương mặt Tiểu Mễ tím như gan heo, tức giận chĩa mũi dùi về phía Đinh Lạc Lạc: "Anh ấy chỉ là vui đùa thôi, cô chơi nổi sao?"
Đinh Lạc Lạc bình tĩnh: "Sao lại không chơi được đây? Người trưởng thành để ý là hảo tụ hảo tán, không phải sao?"
Tả Sâm bật cười hì hì, Đinh Lạc Lạc của anh đã tự nhận mình là "Người trưởng thành", vậy lấy đạo hạnh của anh chẳng phải là thành tinh à?
Hách Tuấn và Vân Na hai mặt nhìn nhau: không ngờ thật không ngờ, cô gái mới nhìn qua đơn thuần tao nhã như hoa sen này lại là cùng một loại người với Tả Sâm. Về phần Tiểu Mễ, gương mặt đã từ gan heo sống biến sắc thành nước tương màu gan heo.
Tả Sâm dẫn Đinh Lạc Lạc tới nơi vắng vẻ, lấy miệng chống đỡ môi của cô: "Em chú trọng nhất là đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay?" Đinh Lạc Lạc bỗng nhiên nước mắt lưng tròng: "Em chỉ không nguyện bị cô ta bắt nạt thôi." Lòng của Tả Sâm lập tức co rút: "Lạc Lạc, anh sẽ không để cho em bị bắt nạt."
Lương Hữu Tề tới trễ, cô đơn lẻ bóng. Toàn hội trường phi công và nữ tiếp viên hàng không đan vào nhau như thoi đưa, chỉ là, cậu ta chỉ thoáng nhìn đã có thể tìm thấy Tả Sâm và Đinh Lạc Lạc. Quá rõ ràng, hai người này giống như người trong người. Lương Hữu Tề chen lên phía trước, xen vào giữa Tả Sâm và Đinh Lạc Lạc. Cậu ta đưa hai cánh tay ra mỗi bên khoác vai một người, quay mặt nói với Đinh Lạc Lạc: "Mộc tiểu thư, phong phạm xác ướp của cô không giảm tí nào." Lương Hữu Tề và Tả Sâm không mưu mà hợp, cảm thấy Đinh Lạc Lạc mặc đồng phục vào trở nên thẳng tay thẳng chân. Tả Sâm một phen uốn éo hất cánh tay Lương Hữu Tề đang khoác trên die da lqy do người Đinh Lạc Lạc xuống: "Cẩn thận tôi chặt nó?" Đinh Lạc Lạc cũng cung cung kính kính: "Lương đại ca, anh đã đến rồi." Tả Sâm khiển trách Đinh Lạc Lạc: "Cậu ta còn nhỏ tuổi hơn em, em không cần phải gọi cậu ta là đại ca." Lương Hữu Tề vẫn không biết sống chết: "Có lớn hay không không phải xem tuổi, xem uy tín." Tả Sâm liếc cậu ta một cái: "Uy tín? Cậu bớt lại cho bạn gái của cậu đi."
Đinh Lạc Lạc chen vào nói: "Lương đại ca, bạn gái của anh không phải Giang Tiêu chứ?" Lương Hữu Tề ngẩn ra, á khẩu không trả lời được. Đinh Lạc Lạc lại nói: "Cậu ấy là phụ nữ đã có chồng đấy, sao lại là bạn gái của anh? Các người chỉ là bạn rất thân thôi đúng không?" Lần này, Tả Sâm cũng choáng: Đinh Lạc Lạc của anh, khoảng cách đến "Người trưởng thành" vẫn còn cách xa vạn dặm thôi. Cô nhóc này quá đơn thuần, đơn thuần đến mức khiến cho người ta nhịn không được muốn bắt nạt cô.
Lương Hữu Tề gọi điện thoại cho Giang Tiêu: "Hách Tuấn và Vân Na đính hôn, em có theo anh đi không?" Giang Tiêu cơ trí: "Tả Sâm có đi không?" Lương Hữu Tề cảnh giác: "Anh ta đi hay không đi thì có quan hệ gì với em?" Giang Tiêu ai nha một tiếng, lại nói: "Mặc dù anh ta không có quan hệ gì với em, nhưng bạn gái anh ta cũng là chị em tốt của em." Lương Hữu Tề hỏi: "Bạn gái? Người bạn gái nào?" Giang Tiêu đáp: "Đinh Lạc Lạc, anh biết chứ?" Lương Hữu Tề “Ồ" một tiếng thật dài: "Đinh Lạc Lạc à, tiểu thư xác ướp ở “Thiên Viên"?"
Giang Tiêu không hiểu ra sao: ở tại "Thiên Viên" không sai, nhưng tiểu thư xác ướp là thần thánh phương nào?
Đầu óc Lương Hữu Tề cũng mơ hồ: "Cái này cùng với việc em đi hay không đi lễ đính hôn có quan hệ gì?" Giang Tiêu có tha nhh lqd ưng lý có cứ: "Nếu như Tả Sâm đi, vậy có lẽ anh ta sẽ dẫn Đinh Lạc Lạc đi. Nếu như Đinh Lạc Lạc đi, nếu cậu ấy thấy bạn gái của anh là em tham dự, em sẽ lúng túng." Lương Hữu Tề bị Giang Tiêu "có lý" làm cho nản lòng thoái chí: "Em, khi nào mới có thể ly hôn?" Giang Tiêu cảm thấy trong lòng như có con sâu đang bò: hai chữ "Ly hôn", chỉ cần khẽ mở miệng là bật thốt lên, nhưng để chân chính làm được lại như rút gân lột da.
***
Tả Sâm giới thiệu Đinh Lạc Lạc cho Hách Tuấn và Vân Na: "Đây là Đinh Lạc Lạc." Mặt Đinh Lạc Lạc đỏ lên: "Hai người khỏe, tôi là Đinh Lạc Lạc, bạn gái Tả Sâm." Hách Tuấn và Vân Na song song kinh sợ: cô gái này tự xưng là bạn gái Tả Sâm, thật sự là thật to gan, da mặt thật dày. Dưới ánh mắt của Hách Tuấn và vân Na, Tả Sâm gãi gãi đầu: "A, đúng, bạn gái của tớ."
Tiểu Mễ đứng một bên nhìn chằm chằm nhân cơ hội xen vào: "Ơ, đây không phải là Tả Sâm sao? Anh mặc một thân đồng phục, em lại không nhận ra anh." Vừa nói, Tiểu Mễ lại vừa leo lên cánh tay Tả Sâm, thêm một câu: "Chỉ là, bộ dạng anh không mặc gì cả, em chính là đã gặp qua thì không quên được." Tả Sâm nhíu nhíu mày, nhìn về phía Hách Tuấn và Vân Na: "Vị tiểu thư này là?" Gương mặt Tiểu Mễ tím như gan heo, tức giận chĩa mũi dùi về phía Đinh Lạc Lạc: "Anh ấy chỉ là vui đùa thôi, cô chơi nổi sao?"
Đinh Lạc Lạc bình tĩnh: "Sao lại không chơi được đây? Người trưởng thành để ý là hảo tụ hảo tán, không phải sao?"
Tả Sâm bật cười hì hì, Đinh Lạc Lạc của anh đã tự nhận mình là "Người trưởng thành", vậy lấy đạo hạnh của anh chẳng phải là thành tinh à?
Hách Tuấn và Vân Na hai mặt nhìn nhau: không ngờ thật không ngờ, cô gái mới nhìn qua đơn thuần tao nhã như hoa sen này lại là cùng một loại người với Tả Sâm. Về phần Tiểu Mễ, gương mặt đã từ gan heo sống biến sắc thành nước tương màu gan heo.
Tả Sâm dẫn Đinh Lạc Lạc tới nơi vắng vẻ, lấy miệng chống đỡ môi của cô: "Em chú trọng nhất là đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay?" Đinh Lạc Lạc bỗng nhiên nước mắt lưng tròng: "Em chỉ không nguyện bị cô ta bắt nạt thôi." Lòng của Tả Sâm lập tức co rút: "Lạc Lạc, anh sẽ không để cho em bị bắt nạt."
Lương Hữu Tề tới trễ, cô đơn lẻ bóng. Toàn hội trường phi công và nữ tiếp viên hàng không đan vào nhau như thoi đưa, chỉ là, cậu ta chỉ thoáng nhìn đã có thể tìm thấy Tả Sâm và Đinh Lạc Lạc. Quá rõ ràng, hai người này giống như người trong người. Lương Hữu Tề chen lên phía trước, xen vào giữa Tả Sâm và Đinh Lạc Lạc. Cậu ta đưa hai cánh tay ra mỗi bên khoác vai một người, quay mặt nói với Đinh Lạc Lạc: "Mộc tiểu thư, phong phạm xác ướp của cô không giảm tí nào." Lương Hữu Tề và Tả Sâm không mưu mà hợp, cảm thấy Đinh Lạc Lạc mặc đồng phục vào trở nên thẳng tay thẳng chân. Tả Sâm một phen uốn éo hất cánh tay Lương Hữu Tề đang khoác trên die da lqy do người Đinh Lạc Lạc xuống: "Cẩn thận tôi chặt nó?" Đinh Lạc Lạc cũng cung cung kính kính: "Lương đại ca, anh đã đến rồi." Tả Sâm khiển trách Đinh Lạc Lạc: "Cậu ta còn nhỏ tuổi hơn em, em không cần phải gọi cậu ta là đại ca." Lương Hữu Tề vẫn không biết sống chết: "Có lớn hay không không phải xem tuổi, xem uy tín." Tả Sâm liếc cậu ta một cái: "Uy tín? Cậu bớt lại cho bạn gái của cậu đi."
Đinh Lạc Lạc chen vào nói: "Lương đại ca, bạn gái của anh không phải Giang Tiêu chứ?" Lương Hữu Tề ngẩn ra, á khẩu không trả lời được. Đinh Lạc Lạc lại nói: "Cậu ấy là phụ nữ đã có chồng đấy, sao lại là bạn gái của anh? Các người chỉ là bạn rất thân thôi đúng không?" Lần này, Tả Sâm cũng choáng: Đinh Lạc Lạc của anh, khoảng cách đến "Người trưởng thành" vẫn còn cách xa vạn dặm thôi. Cô nhóc này quá đơn thuần, đơn thuần đến mức khiến cho người ta nhịn không được muốn bắt nạt cô.
Tác giả :
Đường Hân Điềm