Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt
Chương 100: Lặng lẽ ra đi không từ biệt? Huynh nhất định phải chết

Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 100: Lặng lẽ ra đi không từ biệt? Huynh nhất định phải chết

Trong chính điện Tế Tư Đường, mấy vị trưởng lão đều trợn tròn mắt. Đại Tế Tư giống như tảng băng hết sức tôn quý của bọn họ có nữ nhi, nữ nhi này lại là tiểu nha đầu mà bọn hắn mấy ngày trước đây cố ý gây khó dễ !

"Đại Tế Tư, người nói gì vậy?! Đang êm đẹp thế nào lại xuất hiện một nữ nhi, không phải là tiểu nha đầu này lừa gạt người chứ?!" Đại Trưởng Lão sắc mặt hết sức khó coi.

Không giống với mấy vị trưởng lão khác, Nhị Trưởng Lão sau khi nghe xong lời nói của Hiên Viên U Băng, trong mắt rõ ràng thoáng qua một tia sáng. Chuyện năm đó nàng cũng biết một phần, coi như không biết nữ nhân Hiên Viên U Băng thích tới cùng là ai, thế nhưng người để cho hắn không thể nào dứt bỏ được, nàng đúng là có một không hai.

Nói như vậy, tiểu cô nương gọi là Thủy Y Họa này lại chính là nữ nhân lúc trước sinh cho Hiên Viên U Băng?

" Nếu Đại Tế Tư nói thật thì nha đầu kia thật sự là máu mủ ruột thịt của người?" Nhị Trưởng Lão không nhịn được hỏi một câu. Thật sự là có chút khó có thể tin được, tiểu nha đầu này lại là nữ nhi của hắn, khó trách nàng nhìn thật vừa mắt.

"Vâng" Hiên Viên U Băng lạnh nhạt nói, sờ sờ đầu Thủy Y Họa, giọng nói quyết tuyệt không cho ai chen vào, "Chuyện này chỉ là thông báo cho mấy vị trưởng lão một tiếng, ta không cần nhận được sự đồng ý của các ngươi, Họa Nhi là nữ nhi của ta, chuyện này ta muốn cho tất cả dân chúng Cổ Cương đều biết."

"Ta không đồng ý! Tiểu nha đầu này coi như chảy một nửa dòng máu của Đại Tế Tư ngươi, nhưng nàng hoàn toàn là một người Trung nguyên , đối với tộc Sáp Huyết của chúng ta mà nói, nàng chỉ là một người ngoại tộc không hơn không kém!" Đại Trưởng Lão nghiêm mặt phản bác. Muốn cho tiểu nha đầu như vậy vào gia phả Tư Tế Đường của hắn, đúng là nằm mơ!

Tư Tế Đường thường để mặc cho Đại Tế Tư tự do chọn lựa hôn phối của mình, người được chọn bất kể là thân phận gì, đều sẽ được tộc Sáp Huyết chấp nhân và được kết nạp, chỉ vì đó là người mà Đại Tế Tư chọn lựa , là người được thần linh chúc phúc. Nhưng nếu là người khác của tộc Sáp Huyết , nếu kết hợp với người ngoại tộc , chính là vi phạm đường quy của Tư Tế Đường, quy định này không được viết ra nhưng vẫn kéo dài mấy ngàn năm nay.

Lúc này Hiên Viên U Băng tự nhiên lại xuất hiện một nữ nhi, nữ nhi này lại đến từ Trung nguyên , Đại Trưởng Lão liền đoán được chuyện xảy ra năm đó, nhất định là mấy năm trước Hiên Viên U Băng đi Trung nguyên tu hành đúng lúc gặp được cô gái Trung nguyên , sau đó cùng nữ nhân Trung nguyên kết hợp sinh ra nha đầu này, Đại Trưởng Lão nghĩ đến đây, một gương mặt già nua trở nên xanh đen.

Cho dù Đại Tế Tư có quyền lợi có thể tự do kén vợ kén chồng, nhưng Đại Trưởng Lão rất khó tiếp nhận một người không phải thuần huyết làm tộc nhân.

Thủy Y Họa liếc mắt nhìn lão đầu kia một cái, thật là một Lão Đầu ngoan cố, như vậy so ra, lão đầu Vạn Độc Dược Thánh kia quả thật đáng yêu hơn nhiều.

"Đại Trưởng Lão, ta tôn kính người, mới báo chuyện này cho người biết, ý kiến của người không quản được ta." Hiên Viên U Băng hiển nhiên không thèm nể mặt mũi.

Đại Trưởng Lão nghe xong lời này, giận đến vỗ án, "Hiên Viên U Băng!"

Nhị Trưởng Lão vội vàng đi kéo hắn, "Đại Trưởng Lão bớt giận, ta cảm thấy chuyện này chưa chắc không phải là chuyện tốt. Đúng lúc nha đầu này và những người đi cùng với nàng an toàn từ Vạn Xà Bách Hoa cốc trở lại, mấy người này đều là con cưng của trời, con dân Cổ Cương chúng ta nếu biết sẽ rất vui mừng . Lúc này công bố thân phận của Thủy nha đầu là lựa chọn tốt nhất."

Thấy Đại Trưởng Lão vẻ mặt hơi thả lỏng, Nhị Trưởng Lão vội tiếp tục nói: " Cổ Cương ta đã lâu không có ai có thể an toàn từ trong Vạn Xà Bách Hoa cốc đi ra, đây là phúc lớn, là chuyện vui."

Đại Trưởng Lão mặt lạnh không nói gì thêm. Hiên Viên U Băng cũng không để ý phản ứng mấy vị trưởng lão, nắm tay dắt Thủy Y Họa rời đi chính điện.

"Họa Nhi, ngày mai theo ta đi dạo phố ban phúc." Cùng mới vừa rồi hoàn toàn bất đồng có vẻ âm thanh hơi nhu hòa.

"Dạo phố ban phúc? Chẳng lẽ là đi một vòng ở trên đường?"

"Ha ha, cũng gần giống như thế , ngày mai con sẽ biết. . . . . ."

Xa xa truyền đến đối thoại của hai người, mấy vị trưởng lão nghe được vừa cả kinh. Đại Tế Tư lại muốn mang theo nha đầu này dạo phố ban phúc? !

Ở Cổ Cương cứ qua mười năm Đại Tế Tư và số lượng lớn tùy tùng đi dạo phố thi phúc, dùng thần lực của Đại Tế Tư mang hạnh phúc đến cho dân chúng xung quanh. Mà ngày đó , tất cả dân chúng mặc kệ là quý tộc hay thường dân, mặc kệ chủ tử hay là tôi tớ cũng sẽ liều mạng đến đường phố chiếm một vị trí, chờ đợi Phúc Trạch phủ xuống, thậm chí có người buổi tối ngày hôm trước liền đến trên đường chờ, chỉ vì muốn tìm được một chỗ có khoảng cách gần để Đại Tế Tư có thể nhìn thấy.

Mà nay, cách lần dạo phố thi phúc trước mới có bảy năm, không ngờ Hiên Viên U Băng lại nói muốn dạo phố trước, còn có quang minh chính đại mang theo nha đầu này. Đại Trưởng Lão quả thật giận đến mau phun ra một bụng máu, Đại Tế Tư vì con nhóc mới vừa biết, lại muốn đem dạo phố thi phúc làm trước!

Nhị Trưởng Lão sâu kín thở dài, thật ra nàng biết Đại Trưởng Lão cũng không có ý gì xấu, chẳng qua hơi cố chấp một chút. Giống như Bắc Đường Liệt, thái độ lúc đầu Đại Trưởng Lão cực kỳ ác liệt, nhiều năm trôi qua, mặc dù lúc trước đối với đứa bé kia có chút thành kiến, nhưng thành kiến so với lúc đầu nhỏ hơn rất nhiều. Hiên Viên U Băng nói liền làm, ngày đó liền gọi Bắc Đường Liệt tìm người dán thông báo, tuyên bố ngày kế mang theo nữ nhi thất lạc đã lâu dạo phố ban phúc. Đồng thời còn đưa ra tin tức, đoàn người Thủy Y Họa xông vào Vạn Xà Bách Hoa cốc, lấy được mật của Xà Vương chấm đỏ , chính là con cưng của trời, có thể mang đến phúc lợi, phúc tinh cho Cổ Cương.

Bảng thông báo và tin tức vừa ban ra, trong nháy mắt dân chúng Cổ Cương trở nên náo động.

Đại Tế Tư thiên thần cao quý lạnh lùng của bọn họ trong một đêm thế nhưng xuất hiện một nữ nhi ruột thịt?! Nữ nhi này và bạn đồng hành lại có thể vào Vạn Xà Bách Hoa cốc, mà còn an toàn trở lại? !

Dân chúng kinh hãi, không hổ là nữ nhi Đại Tế Tư, có thể an toàn từ Vạn Xà Bách Hoa cốc ra ngoài! Mà Cổ Cương sớm có lời đồn đãi cổ xưa, có thể từ Vạn Xà Bách Hoa cốc ra ngoài người người đều là con cưng của trời, là người mang Phúc Trạch , có thể mang đến cho Cổ Cương bọn họ cuộc xống an bình và phúc lợi lâu dài.

Vẫn chưa tới ngày Đại Tế Tư dạo phố ban phúc, nhưng trên đường phố đã chật ních người, có người còn cầm chăn đến chờ ở nơi đó, chuẩn bị chờ suốt cả đêm. Sau khi Đông Phương Lăng và Kiếm Thập Nhất biết được tin tức, cả người có chút ngốc trệ.

"Gia, Vương Phi nàng lại là nữ nhi của Đại Tế Tư ở Cổ Cương? ! Thật hay giả vậy, chuyện này. . . . . . Hai người này cũng hoàn toàn không giống nhau, Đại Tế Tư không có nhận lầm người đi, hay là Vương Phi lại bày ra mưu ma chước quỷ gì ?" Đông Phương Lăng hiển nhiên có chút không tin. Mặc dù lúc hắn thấy ba người kia trở về, Đại Tế Tư Hiên Viên U Băng nắm tay Thủy Y Họa lôi đi, chủ tử đáng thương của bọn họ ỉu xìu đạp đạp theo sát ở phía sau, nhưng hai người này hoàn toàn không giống nhau sao lại lạ phụ tử được hả?

Kiếm Thập Nhất mặc dù không có hỏi, nhưng mím môi thật chặt, trong lòng rõ ràng cũng đang suy nghĩ tới khả năng này.

Sắc mặt Cơ mộc Ly từ sau khi trở lại không có tốt hơn, vẫn âm trầm, lúc này nghe câu hỏi của Đông Phương Lăng, hừ nhẹ một tiếng, "Ta cũng vậy có cảm giác không thể tin được, nhưng sự thật đang ở trước mắt, không phải chúng ta muốn không tin thì không tin. Ta lại hi vọng hắn không phải phụ thân của Y Họa."

"Vì sao? Nếu như là thật, Vương Phi đã có núi lớn để dựa rồi." Đông Phương Lăng kỳ quái hỏi.

Cơ Mộc Ly có chút không thoải mái nghiêng đầu sang chỗ khác, âm thanh từ từ thấp xuống, "Bởi vì ta mắng hắn là lão yêu quái, còn cùng hắn so chiêu." Mặc dù ngay cả một cộng tóc gáy cũng không thương tổn được.

Miệng Đông Phương Lăng giật giật, "Gia, ngươi lại có thể mắng phụ thân của vương phi là lão yêu quái? Theo ta thấy Đại Tế Tư này rất lợi hại, ngộ nhỡ đến lúc đó gậy đánh uyên ương thì làm thế nào?"

Kiếm Thập Nhất cũng rất tán đồng gật đầu một cái.

Cơ Mộc Ly mở trừng hai mắt, chợt quát một tiếng, "Ai cũng đừng nghĩ chia rẽ ta và Y Họa! Coi như hắn là phụ thân của Y Họa, ta cũng phải đánh!"

Đông Phương Lăng và Kiếm Thập Nhất yên lặng quay đầu, vậy cũng phải đánh thắng mới được, Gia ngài cũng không phải là không thấy qua sự lợi hại của Đại Tế Tư, đặc biệt là Cổ Thuật của người này, đúng thật là một mình người khó có thể làm được.

Từ trong miệng hạ nhân biết được Thủy Y Họa ở cùng với Đại Tế Tư, hơn nữa hai người ngày mai còn phải đi dạo phố ban phúc, thì Cơ Mộc Ly càng khó chịu, trong lòng bất mãn đối với vị nhạc phụ này lại càng tăng. Dạo phố? Vậy chẳng phải là muốn Y Họa của hắn xuất đầu lộ diện, để nhiều người như vậy nhìn đến bộ dáng của nàng sao?

Khó chịu, trong lòng Cơ Mộc Ly cực kỳ khó chịu! Bộ dạng Y Họa càng ít người nhìn đến càng tốt, hắn hận không thể giấu đi tâm can bảo bối của mình được thì lại bị lão yêu quái này mang đi dạo phố?

Không chỉ như vậy, Hiên Viên U Băng còn gọi Thủy Y Họa đi nói chuyện, Cơ Mộc Ly trằn trọc trở mình hồi lâu, đợi đến khi trăng lên cao cũng không thấy người về . Hôm sau mới biết lão yêu quái này an bài Thủy Y Họa ngủ ở Thiên Điện, hắn giận đến mức muốn ngay lập tức tìm tới cửa, sau đành nhịn, dù sao sớm muộn gì cũng rời khỏi địa phương quái quỷ này, vẫn là cố gắng không xung đột với nhạc phụ .

Ngày kế, Cơ Mộc Ly cải trang, lẫn vào trong đám người đi theo, trên đường phố tấp nập người suýt nữa thì đè chết hắn. Nhưng hắn phải nhìn một chút, để đảm bảo Y Họa của hắn không bị người khác mơ ước.

Thật ra, Cơ Mộc Ly còn muốn nhiều hơn nữa, cô gái ngồi ở trong kiệu đen theo sát ở phía sau kiệu dành riêng cho Đại Tế Tư, cả người cũng giống như Hiên Viên U Băng kia... Khí thế lạnh lùng bao phủ, cùng hắn trở thành một dạng thần thánh không thể xâm phạm, thì có ai dám có lòng mơ ước, bọn họ ngưỡng mộ còn không kịp đấy.

Bởi vì bốn phía của kiệu chỉ cách một tầng lụa thật mỏng, mọi người mơ hồ thấy cô gái đang ngồi bên trong, dáng người yểu điệu, dung mạo diễm lệ. Không hổ là nữ nhi Đại Tế Tư, chỉ nhìn được một bóng dáng mơ hồ như vậy, đều cảm thấy là nhân trung long phượng.

Từ nay về sau, con dân Cổ Cương đều biết, Đại Tế Tư có một nữ nhi, không chỉ có dung mạo, phong cách phi phàm, mà tư chất càng thêm thượng thừa, còn là con trời được trời ban cho Phúc Trạch.

Chia ra đi theo hai bên của kiệu đen là hai hàng đệ tử phổ thông, trong đó mấy người trong tay cầm một cái lọ, đi được một đoạn, lấy tay thấm nước vung vẩy quanh mình.

Dân chúng xung quanh thấy vậy vui mừng không dứt, hận không thể để nước kia vẩy vào trên người mình.

Đi dạo phố ban phúc, cả một ngày liền qua, Thủy Y Họa coi như là chân chính được con dân Cổ Cương tiếp nhận.

Mấy ngày rãnh rỗi, số lần Cơ Mộc Ly thấy Thủy Y Họa thế nhưng càng ngày càng ít.

Bực bội cáu kỉnh Cơ Mộc Ly rốt cuộc tìm tới cửa.

"Ngươi đến tột cùng là có ý gì? Tìm nhiều chuyện như vậy cho Y Họa làm, rõ ràng là gián tiếp làm quan hệ của chúng ta trở nên xa cách!" Cơ Mộc Ly nhìn chằm chằm nam tử đang từ từ uống trà này, một đôi con ngươi hẹp dài đẹp mắt híp lại , đừng tưởng rằng ngươi là phụ thân của Y Họa, thì ta không dám làm gì ngươi.

Hiên Viên U Băng không nhanh không chậm để ly trà trong tay xuống, ngẩng đầu lên thản nhiên lướt mắt nhìn hắn, sau đó đứng dậy dẫn hắn đi đến một nơi, thấy hắn duy trì chỉ đứng ở tại chỗ, bước chân hơi ngừng lại, quay đầu lại nhắc nhở: "Ngươi đi theo ta."

Cơ Mộc Ly hoài nghi theo sát sau lưng hắn, đi theo hắn đến trước một hàng kệ sách cao lớn.

Ánh mắt Hiên Viên U Băng ở trên giá sách nhanh chóng quét qua một lần, sau đó từ trong lấy ra một quyển, đưa cho Cơ Mộc Ly.

Cơ Mộc Ly theo bản năng tiếp nhận, mở ra vừa nhìn, đúng thật là tuyệt học võ công đứng đầu. Chợt ngẩng đầu nhìn hắn, "Đại Tế Tư này là ý gì?" Hắn hơi kinh ngạc, Hiên Viên U Băng này lại tùy tiện đặt Bí Tịch Võ Công thượng thừa như vậy ở trên giá sách trong điện, cũng không sợ người khác ăn trộm mất? Nếu Bí Tịch Võ Công này rơi vào Trung nguyên , nhất định sẽ có rất nhiều người vì tranh giành mà bể đầu chảy máu.

Hình như nhìn ra nghi vấn của hắn, Hiên Viên U Băng lơ đễnh nói: "Những thứ đồ này trong mắt tộc nhân của chúng ta chỉ giống một đống giấy vụn, cho dù phương pháp luyện chế cổ độc thấp nhất cũng có sức hút hơn so với chúng."

Cơ Mộc Ly lật tỉ mỉ nhìn mấy lần, lại phát hiện quyển tuyệt học võ công này cùng thể chất của mình vô cùng thích hợp. Chẳng lẽ người này đặc biệt vì mình mà chọn lựa?

"Tuy nói võ công dày công tu luyện của ngươi bây giờ đã đến mức cao thâm, nhưng vẫn có chỗ cần tăng lên, quyển tuyệt học này có thể giúp võ công của ngươi nâng cao thêm một bước, cầm đi đi." Hiên Viên U Băng thuận miệng liền đem một quyển bí tịch võ công có thể nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu ở trên giang hồ đưa cho hắn.

Nhưng Cơ Mộc Ly không có vui sướng chút nào, ngược lại cảnh giác theo dõi hắn, "Đại Tế Tư có yêu cầu gì?"

Ánh mắt Hiên Viên U Băng quét qua hắn, ý vị không rõ, nói: "Ngươi là vị hôn phu Họa Nhi nhìn trúng, chính là phúc mà ngươi tu được! Nếu không phải đã xem qua trí nhớ của Họa Nhi, chứng kiến ngươi một lòng một dạ đối với Họa Nhi, mà ta cũng rất muốn vì Y Họa tìm một chàng rể tốt. Trong đời Ta ghét nhất chính là những thứ hoàng thân quốc thích như các ngươi."

"Ta sẽ không để cho Y Họa chịu bất kỳ ủy khuất gì, điểm này Đại Tế Tư có thể an tâm." Cơ Mộc Ly thấy hắn không có mục đích khác, thoáng thở phào nhẹ nhõm. Ghét liền ghét, hắn cũng không phải rất yêu thích lão yêu quái này. 300 tuổi rồi còn học người khác nói chuyện yêu đương, không thẹn thùng sao, lão yêu quái. Dĩ nhiên, hắn một chút cũng không sẽ ghét bỏ Thủy Y Họa, chẳng cần biết nàng là nữ nhi của ai, nàng đều là người mình quý nhất.

Hiên Viên U Băng đối với cam kết của Cơ Mộc Ly chỉ nhàn nhạt ừ, suy nghĩ một chút, còn nói thêm một câu, "Nếu như ta phát hiện Họa Nhi ở với ngươi bị uất ức, ta sẽ dẫn nàng cách xa ngươi."

"Tuyệt đối sẽ không có chuyện này xảy ra." Cơ Mộc Ly trầm giọng nói.

"Mặc dù trong thân thể ngươi Thị Huyết cổ đã bị lấy ra ngoài, nhưng một bộ phận máu của Thị Huyết cổ đã thấm vào trong huyết mạch của ngươi, điểm này chắc ngươi đã rõ." Hiên Viên U Băng đổi đề tài.

Cơ Mộc Ly ngẩn người, tùy tiện nói: "Chỉ là thiếu một phần, lần trước phát tác cũng là vì có người âm thầm thi cổ đối với ta. Một ít máu của Thị Huyết cổ đối với ta cũng không tạo được uy hiếp gì."

Hiên Viên U Băng lạnh lẽo lướt mắt nhìn hắn, "Chết sống của ngươi ta mặc kệ, ta chỉ sợ có một ngày ngươi không khống chế tốt một phần này, sẽ làm thương tổn đến người bên cạnh."

"Tổn thương ai cũng sẽ không tổn thương Y Họa!" Cơ Mộc Ly yên lặng nhìn lại hắn.

"Ừ, vậy thì tốt. Chỉ là ngươi trẻ tuổi hiếu thắng, quá không có tính nhẫn nại, ta không thể tin ngươi."

"Vậy đến tột cùng ngươi muốn như thế nào?!" Cơ Mộc Ly hung hăng bóp nắm tay. Lão yêu quái này rõ là đang muốn làm khó hắn.

Sắc mặt Hiên Viên U Băng không thay đổi chút nào, ngay cả lửa giận như ẩn như hiện trong mắt hắn cũng làm như không thấy, chỉ lạnh nhạt nói: "Thân là Viêm Đạm Vương của Hỏa Vũ quốc, đã đến lúc ngươi nên đi về. Mấy người các ngươi ngày mai liền rời đi đi. . . . . ."

Ánh mắt Cơ Mộc Ly chợt lóe sáng, có chút khó có thể tin, lão yêu quái này và Y Họa xa cách từ lâu mới gặp lại, như thế nào mà lại để bọn họ nhanh chóng rời đi?

Người nọ lại nhàn nhạt lướt mắt nhìn hắn, không nhanh không chậm nói: "Các ngươi là chỉ ngươi với hai thuộc hạ kia của ngươi, Họa Nhi tự nhiên phải ở lại Cổ Cương một thời gian."

Nghe xong lời này, cặp mắt Cơ Mộc Ly đột nhiên trừng lớn, âm thanh đột nhiên cao lên, "Ngươi đừng mơ tưởng! Y Họa là nữ nhân của ta, phải đi cùng ta !"

"Tiểu tử, nói ngươi không có tính nhẫn nại ngươi còn không chịu thừa nhận. Ta cũng không phải là kẻ ác đi chia rẽ uyên ương, chỉ là nói các ngươi xa nhau một thời gian, cũng không phải là chia rẽ các ngươi. Họa Nhi thân là nữ nhi của ta, về lý nên học tập Cổ Thuật cùng cổ độc của Cổ Cương ta, tách ra ngắn như vậy, mà ngươi đã không chịu nổi? Ta và mẫu thân của Họa Nhi đã không gặp mặt nhau 17 năm rồi đấy."

Cơ Mộc Ly trợn mắt trừng trừng, lão yêu quái này tuyệt đối không để mình được dễ chịu cho nên cũng không cần để hắn tốt hơn.

Hiên Viên U Băng đoán được ý nghĩ của hắn, chân mày nâng lên một chút, "Ta không có nhàm chán như vậy. Đây chỉ là cho các ngươi một cái khảo nghiệm nho nhỏ. Hơn nữa. . . . . . trước khi ngươi xử lý tốt chuyện Hỏa Vũ quốc, ta không yên lòng để Họa Nhi trở về với ngươi ."

Trong lời nói rõ ràng ẩn chứa một tin tức khác, cặp mắt Cơ Mộc Ly nheo lại , vội vàng hỏi tới: "Có ý tứ gì? Hỏa Vũ quốc đã xảy ra chuyện gì?"

"Sau khi ngươi trở về tự nhiên hiểu được."

"Nếu như Y Họa ở lại Cổ Cương, chừng nào ta mới có thể nhìn thấy nàng?" Cơ Mộc Ly lùi một bước hỏi.

Hiên Viên U Băng từ từ nói: "Có lẽ mười ngày nửa tháng, có lẽ một năm nửa năm, đều phải xem tư chất của Họa Nhi rồi."

Cơ Mộc Ly hừ lạnh một tiếng, "Ta mặc kệ những thứ này, chờ ta xử lý xong xuôi chuyện của chính mình, ta liền xông vào Cổ Cương mang Y Họa đi."

Nghe xong những lời này, Hiên Viên U Băng lại hơi cong môi một cái, "Tùy ngươi." Cái tên tiểu tử này cho là cục diện rối rắm ở Hỏa Vũ quốc ngày một hai ngày có thể xử lý sao, đúng là tuổi trẻ có khẩu khí lớn. Sau khi từ trong chính điện Hiên Viên U Băng ra ngoài, Cơ Mộc Ly rõ ràng có chút không yên lòng, cả đêm mở mắt đến trời sáng.

Sáng sớm hôm sau, Cơ Mộc Ly len lén đi gọi Đông Phương Lăng và Kiếm Thập Nhất, ba người rời đi Cổ Cương. Mặc dù lúc đi rất cẩn thận, Cơ Mộc Ly còn là nhẫn tâm chưa nói lời từ biệt với Thủy Y Họa.

"Gia, thật không cần nói với Vương Phi một tiếng?" Đông Phương Lăng cau mày hỏi, như vậy thật sự được sao? Vương Phi biết sẽ oán giận Gia cho xem.

Cơ Mộc Ly nhìn chằm chằm sau lưng mấy lần, trầm giọng nói: "Không có việc gì, ta đã để lại cho Y Họa một bức thư." Nói xong, bước nhanh đi. Hắn cũng muốn tự mình nói với Y Họa, nhưng hắn sợ vừa thấy được nàng, liền không có dũng khí rời đi, câu nói của Hiên Viên U Băng mang hàm ý khác, Hỏa Vũ quốc rõ ràng đã xảy ra chuyện lớn gì, vì suy nghĩ tới sự an toàn của Y Họa, nàng trước ở lại chỗ này cũng tốt.

Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng liếc mắt nhìn nhau, vội vàng đi theo ở phía sau. Lúc này ở Tử Linh điện, Thủy Y Họa nhanh như gió đọc xong bức thư mà Cơ Mộc Ly để lại, giận đến mức vo trong bức thư rồi ném xuống đất.

Cơ Mộc Ly, dám can đảm ra đi mà không từ giả, huynh nhất định phải chết!
Tác giả : Sa Thần
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại