Nghịch Tập
Chương 204: Lão lươn lẹo thu thập tiểu lươn lẹo
Khương Tiểu Soái mặc áo ngủ rộng thùng thình, ngồi xếp bằng trên giường, hai mắt bất động nhìn chằm chằm TV.
Quách Thành Vũ cũng hai mắt bất động nhìn cậu chằm chằm.
Rốt cục, Quách Thành Vũ nhịn không được, gương mặt cứng rắn tiến đến cổ Khương Tiểu Soái.
"Đừng phá, đừng phá, còn hai mươi phút thôi." Khương Tiểu Soái nói.
Tròng mắt Quách Thành Vũ toát ra ánh lửa đỏ ngầu.
"Nghiện vậy à?"
Khương Tiểu Soái gật đầu, "Phim này tôi chưa bỏ sót tập nào."
Nếu đạo diễn bộ phim nhìn thấy cảnh này, không biết sẽ cảm động bao nhiêu! Hai người này thật đã tu thành chính quả, giờ phút thần thánh cỡ nào rồi, vậy mà có thể nhịn xuống vì hai mươi mấy phút phim truyền hình.
Rốt cuộc, nhạc kết thúc cũng vang lên.
Quách Thành Vũ nhe răng cười một tiếng, một tay ôm lấy Khương Tiểu Soái vào lòng.
Kết quả, vừa muốn tiến hành, Khương Tiểu Soái lại nói: "Đợi một chút nữa, tôi còn muốn xem giới thiệu tập sau, chừng một phút, một phút thôi..." Dựng thẳng một ngón tay, vẻ cầu khẩn nhìn Quách Thành Vũ. (Khổ ông Quách quá.)
Bỏ đi, hơn hai mươi phút còn nhịn được, huống hồ chỉ một phút.
Khương Tiểu Soái lại chuyển ánh mắt lên màn hình, hào hứng theo dõi.
Trong lòng Quách Thành Vũ chua xót, cậu đối với chuyện thân mật của hai ta không chút để tâm sao? !
Vừa kết thúc phần giới thiệu, Khương Tiểu Soái không biết nhìn thấy gì, chợt vỗ một cái lên thành giường, cười ha ha.
"Tôi quên mất, hôm nay là cuối tuần, còn một tập nữa!"
"..."
Quách Thành Vũ đã nhìn ra, Khương Tiểu Soái xem phim là giả, né tránh mới là thật.
Bất quá cậu càng như vậy, Quách Thành Vũ càng thấy phấn khởi khó hiểu, bởi vì Khương Tiểu Soái càng kéo dài, chứng tỏ cậu thời gian dài không có làm chuyện ấy, trong lòng mới càng lo lắng.
Nghĩ vậy, Quách Thành Vũ ngược lại cũng không vội, vẫn đợi Khương Tiểu Soái thêm một tập.
Bất quá lần này anh không ngồi chờ cạnh Khương Tiểu Soái, mà đi lại trong phòng, làm một số thao tác chuẩn bị.
Khương Tiểu Soái ra vẻ là đang xem TV, thật ra mắt vẫn luôn liếc trộm Quách Thành Vũ, thấy anh lấy dầu bôi trơn, trong lòng có chút hồi hộp; thấy anh chọn bao cao su, trong lòng lại thêm hồi hộp, thấy anh chuẩn bị một đống lớn thuốc, trái tim từ lồng ngực như muốn vọt ra khỏi miệng.
Vừa đúng lúc, cảnh cuối phim lại vang lên.
Khương Tiểu Soái giọng run run nói: "Để tôi xem giới thiệu tập sau."
Quách Thành Vũ đặc biệt dịu dàng, "Cậu cứ xem đi."
Anh ta càng dịu dàng, Khương Tiểu Soái càng lo lắng .
Không ngoài dự đoán của Quách Thành Vũ, giới thiệu tập sau vừa kết thúc, Khương Tiểu Soái lại giả bộ hưng phấn vỗ giường một cái.
"Ôi trời ơi! Phát sóng mười tập liền!"
Quách Thành Vũ quay đầu lại nhìn, thấy Khương Tiểu Soái cười tươi rói, vô cùng khó chịu.
Bụp, TV tắt, cả phòng cũng tối theo.
"A a... Có chuyện gì?" Khương Tiểu Soái cuối cùng cũng lộ ra sợ hãi.
Quách Thành Vũ nhẹ nhàng trả lời, "Bị cúp điện."
"Có phải là anh cố tình cúp cầu dao không?" Khương Tiểu Soái hỏi.
Quách Thành Vũ giả vờ như thật, "Tôi ra ngoài xem thử, có phải là chập mạch không."
Khương Tiểu Soái vội vàng mở miệng, "Anh đừng đi! Tôi sợ ở trong phòng một mình lắm."
"Để tôi thắp mấy cây nến." Quách Thành Vũ nói.
Sau đó, cạch một tiếng, bật lửa cháy lên, chiếu sáng mặt Quách Thành Vũ.
Anh ta thắp sáng một cây nến, nến quanh phòng đều sáng lên.
So với mấy cái đèn thủy tinh đắt tiền, ngọn nến đơn giản lộ ra không khí ấm áp, tạo cảm giác dễ chịu. Hơn nữa ngọn nến còn có mùi thơm nhẹ, có thể giúp thả lỏng tinh thần, giảm bớt cảm giác lo âu.
"An tâm, tôi sẽ rất nhẹ nhàng." Quách Thành Vũ nói. (bắt đầu)
Khương Tiểu Soái không nói gì, ngọn nến chiếu rọi khuôn mặt mang theo vẻ quyến rũ kinh người.
Quách Thành Vũ cũng không chịu nổi khao khát trong lòng, cúi người hôn xuống.
Hai đầu lưỡi kích động triền miên quấn lấy nhau, tiếng hít thở ngày càng to, tay Quách Thành Vũ men theo khe hở trên áo ngủ của Khương Tiểu Soái tiến vào, cổ họng nuốt khan một hơi. Bình thường tiếp xúc qua không ít các loại da, không ngờ tới Khương Tiểu Soái lại có cảm giác trơn mịn như vậy, dù là những vị trí dễ bị thô ráp nhất, đều nhẵn bóng không thể tưởng.(Soái tắm sữa đó chú Quách ơi... hàng dễ vỡ xin động nhẹ... )
Mới bị sờ soạng mân mê vài cái, Khương Tiểu Soái liền phát ra mấy tiếng ư ư chống cự.
Quách Thành Vũ buông tha miệng cậu, để cậu tự do phát ra âm thanh.
Sau đó, đầu lưỡi theo gò má, liếm đến phía trên lỗ tai.
Kết quả, Quách Thành Vũ mới vừa hít mấy hơi trên tai Khương Tiểu Soái, Khương Tiểu Soái liền phát ra tiếng rên khó chịu cực độ.
"Đừng... nhột... nhột..." (Nhột=buồn)
Quách Thành Vũ biết Khương Tiểu Soái nhạy cảm, nhưng anh không ngờ lại nhạy cảm tới vậy.
Quách Thành Vũ mặc kệ Khương Tiểu Soái phản đối, mút thật mạnh vành tai mỏng của cậu, đầu lưỡi tiến vào bên trong, Khương Tiểu Soái vừa rên rỉ kịch liệt vừa liều mạng né tránh, Quách Thành Vũ đuổi theo không tha, thân thể Khương Tiểu Soái ở trên giường giãy dụa, vừa hay kích thích dây thần kinh trong quần Quách Thành Vũ.
"Cậu thật lẳng lơ." Quách Thành Vũ nói.
Khương Tiểu Soái thở hổn hển, mặt đỏ bừng hưng phấn.
Quách Thành Vũ chọc ghẹo, "Lẳng lơ như vậy, mấy năm này sao nhịn được chứ? Chắc rất thường xuyên tự xử nhỉ?"
"Anh quản được sao!" Khương Tiểu Soái búng lên đầu Quách Thành Vũ một cái.
Quách Thành Vũ cười mút lấy ngón tay Khương Tiểu Soái, dùng răng cắn nhẹ đầu ngón tay thon mảnh của cậu, bàn tay to xoa nắn vỗ về trên ngực cậu, lòng bàn tay ma sát tới núm vú hồng hồng phía trên, Khương Tiểu Soái nhịn không được run run.
Quách Thành Vũ cởi áo ngủ Khương Tiểu Soái ra, dùng râu ngắn ma sát làn da nhạy cảm của cậu, dùng cái cằm rắn chắc đùa giỡn núm vú trên ngực cậu, ánh mắt mở to quan sát phản ứng của Khương Tiểu Soái.
Cổ Khương Tiểu Soái ngửa ra, hai cái tay nắm chặt ga giường, như phải chịu đựng đau khổ ghê gớm.
"A......."
Miệng Quách Thành Vũ ngậm lấy núm vú của Khương Tiểu Soái.
Eo Khương Tiểu Soái run rẩy kịch liệt, tay dùng sức đẩy đầu Quách Thành Vũ, mạnh mẽ nói không được không được, kết quả Quách Thành Vũ vẫn ngậm lấy không tha, mút cho Khương Tiểu Soái không ngừng rên rỉ.
"Quách Tử... chịu....... không nổi..."
Cái miệng nhỏ nhắn kiêu ngạo của Khương Tiểu Soái cũng phát ra mấy tiếng xin tha khổ sở.
Quách Thành Vũ đem hai tay khua loạn của Khương Tiểu Soái hung hăng đặt ở hai bên eo, dùng miệng xé rách quần lót của cậu, thưởng thức 'tiểu quái vật' vốn ẩn núp giữa 'khu rừng rậm', giờ này phút này dáng vẻ đã vô cùng phấn chấn.
Quách Thành Vũ còn chưa chạm vào, chỉ dùng mắt nhìn, liền thấy eo Khương Tiểu Soái rung động.
"Cũng không nhỏ!" Quách Thành Vũ lấy tay đo.
Kết quả, đầu ngón trỏ vô tình chạm vào phần đầu mềm phía trên, Khương Tiểu Soái lập tức kêu ư một tiếng, kẹp chặt hai chân nghiêng người đi, bắp chân run run một trận.
Quách Thành Vũ không cần Khương Tiểu Soái đụng vào, chỉ nhìn phản ứng của cậu, cự vật trong quần liền kích động bật ra.
"Không ngờ bắt được một tiểu cực phẩm lẳng lơ như cậu."Quách Thành Vũ hài hước nói.
Giờ này phút này, anh mới nhận ra, thời gian chờ đợi trước đây là rất đáng giá. Vừa muốn xoay người Khương Tiểu Soái lại, Khương Tiểu Soái sống chết không cho, Quách Thành Vũ liền dùng đầu ngón tay vuốt vuốt cái mông mềm mại của cậu, người Khương Tiểu Soái như có điện chạy qua nhưng lại ngứa ngáy, trong nháy mắt xoay người lại.
Quách Thành Vũ thuận theo tách hai đùi cậu ra, không nói gì liền hôn một cái.
Bên trong đùi bị hôn, Khương Tiểu Soái nhột chịu không nổi, Quách Thành Vũ càng đến gần khu vực trung tâm mẫn cảm, tiếng rên rỉ của cậu càng cao vút. Kết quả chờ Quách Thành Vũ chuyển đến khu vực rừng rậm, gần chạm đến thằng nhỏ Khương Tiểu Soái, anh lại ngừng lại.
Anh mắt thâm ý liếc nhìn Khương Tiểu Soái.
Da gà toàn thân Khương Tiểu Soái đều nổi lên.
Sau đó, Quách Thành Vũ lại vùi đầu vào lần nữa, ngậm lấy cậu nhỏ của Khương Tiểu Soái.
Một dòng điện mãnh liệt tấn công phía bụng dưới.
Khương Tiểu Soái rú lên hai tiếng, vì quá kích động xuất thẳng vào miệng Quách Thành Vũ.(Nhanh vãi~, bị xuất tinh sớm hả Soái...)
Quách Thành Vũ trong miệng lẫn lộn dịch của Khương Tiểu Soái, tiếp tục đùa giỡn trên bộ phận mỏng manh của cậu, nếp gấp bị kéo xuống, đầu lưỡi cố len lõi vào lỗ nhỏ.
Khương Tiểu Soái nắm lấy tóc Quách Thành Vũ, eo như bị điện giật, co giật lên xuống muốn kềm cũng kềm không được.
"Đừng... Không được... Quách Tử..."
Quách Thành Vũ tay ôm eo lật mạnh Khương Tiểu Soái lại, khiến cậu nằm sấp trên giường.
"Để tôi xem tiểu cúc của cậu một chút."
Khương Tiểu Soái xấu hổ, "Đừng xem, trực tiếp vào đi."
Mặc dù nói vậy, Quách Thành Vũ vẫn mở rộng ra, đưa đầu tiến tới, cẩn thận thưởng thức.
Khương Tiểu Soái lấy tay che lại.
Quách Thành Vũ lấy tay cậu ra, nói: "Đẹp như vậy, sao phải che?"
"Đẹp cái đầu anh!" Khương Tiểu Soái rốt cục nhịn không được xấu hổ, giận dữ mắng.
Hơi thở Quách Thành Vũ phả vào phía trong mông Khương Tiểu Soái, Khương Tiểu Soái liền giãy dụa điên cuồng.
"Không được, không được."
Khi Quách Thành Vũ nhìn vào, càng không cho làm, lại càng muốn giày vò.
Mặc kệ Khương Tiểu Soái giãy dụa, đầu lưỡi đặt lên cửa huyệt của Khương Tiểu Soái.
Khương Tiểu Soái lập tức phát ra tiếng nấc cùng tiếng rên rỉ dâm loạn, theo độ mạnh yếu của đầu lưỡi Quách Thành Vũ cảm giác thoải mái trỗi dậy, đầy khoái cảm. Vì không chịu nổi kích thích mãnh liệt liều mạng bò lên trước, mấy lần đều bị Quách Thành Vũ lôi trở lại tiếp tục chơi đùa.
"A a a... bắn ra..."
Khương Tiểu Soái kích động đến vặn vẹo cả mặt, rung động một hồi mới dừng lại.
Quách Thành Vũ còn chưa làm gì, Khương Tiểu Soái đã ra hai lần, anh rốt cuộc cũng nhận ra, đối với hàng lẳng lơ thì không thể khách khí. Nên tiến tới thì tiến tới, không thì chút nữa thể lực Khương Tiểu Soái sẽ hết sạch.
Cầm lấy dầu bôi trơn, đổ một ít lên tay.
Khương Tiểu Soái lại muốn trốn, bị Quách Thành Vũ đè lại, thử đưa một ngón tay vào.
"Chặt thật." Quách Thành Vũ thở ra nặng nề, "Cái mông còn rất hăng hái."
Chỉ là tưởng tượng đếm cảm giác bị nó bó chặt, trong quần Quách Thành Vũ lại căng lên mạnh mẽ, cự vật giật giật mấy cái.
Cho tới bây giờ, Khương Tiểu Soái cũng không dám liếc nhìn Quách Thành Vũ.
Ba ngón tay miễn cưỡng đi vào, Quách Thành Vũ liền kéo Khương Tiểu Soái đến bên người, để lưng cậu dán vào ngực, hai bàn tay to nắm lấy cặp chân cong cong của cậu, khiến mông cậu khẽ nâng lên, sau đó cự vật bên dưới hướng về phía trước tiến vào từng chút từng chút.
"Không được, đau, đau." Khương Tiểu Soái kêu rên một tiếng.
Quách Thành Vũ ngừng lại một chút, dịu dàng dụ dỗ nói, "Thả lỏng một chút."
Khương Tiểu Soái chậm rãi thả lỏng thần kinh, sư phụ chính là sư phụ, đau cũng ráng chịu đựng, không giống Ngô Sở Úy cứ liều mạng kêu khóc, càng kích thích ham muốn của người khác.
Rốt cuộc, vào gần nửa cây, Quách Thành Vũ dừng lại một lúc, chờ Khương Tiểu Soái thích ứng, mới bắt đầu chậm rãi cử động eo.
Lúc đầu, Khương Tiểu Soái còn đau không chịu nổi, chưa đến hai phút, cảm giác đau đớn liền chầm chậm biến mất không ít.
Thật ra, kỹ thuật của Quách Thành Vũ tương đối tốt, anh không thô bạo và mãnh liệt giống Trì Sính, anh chính là dùng sự khéo léo, mỗi lần ra vào đều vừa chĩnh xác vừa kiên quyết. Bất luận là thể trạng gì, chỉ cần lên giường Quách Thành Vũ, đều có thể vui vui vẻ vẻ thoải mái một phen.
Hỏa lực của Quách Thành Vũ khai hỏa, động tác nhanh chónh tăng lên.
Khoái cảm như mãnh thú, từng cơn từng cơn như sóng thần, cắn xé từng sợi dây thần kinh Khương Tiểu Soái.
"A... Sao lại có thứ cảm giác này... Thật thoải mái... A a..."
Khương Tiểu Soái thật không thể tin, bởi vì trải nghiệm tình dục của cậu đều dừng lại ở mấy năm trước, ấn tượng duy nhất chính là đau. Cậu luôn cho rằng, khoái cảm của người bên dưới chủ yếu là về mặt tâm lý, thoải mái cũng là tự tưởng tượng ra. Bởi vì cậu và Mạnh Thao làm rất nhiều lần, cho đến cùng, đều là đau đớn không thể chịu nổi. (Thế mà dâm đãng thế...)
Bây giờ, khu vực đó nhiều năm không đụng đến so với năm đó còn chặt hơn, mà Quách Thành Vũ so với tên cặn bã kia cũng lớn hơn hẳn, thế nhưng lại rất thoải mái, hơn nữa thoải mái còn rất mạnh mạnh mẽ mẽ, thoải mái đến nỗi Khương Tiểu Soái không biết trời đất, đầu óc mê man.
Quách Thành Vũ cũng hai mắt bất động nhìn cậu chằm chằm.
Rốt cục, Quách Thành Vũ nhịn không được, gương mặt cứng rắn tiến đến cổ Khương Tiểu Soái.
"Đừng phá, đừng phá, còn hai mươi phút thôi." Khương Tiểu Soái nói.
Tròng mắt Quách Thành Vũ toát ra ánh lửa đỏ ngầu.
"Nghiện vậy à?"
Khương Tiểu Soái gật đầu, "Phim này tôi chưa bỏ sót tập nào."
Nếu đạo diễn bộ phim nhìn thấy cảnh này, không biết sẽ cảm động bao nhiêu! Hai người này thật đã tu thành chính quả, giờ phút thần thánh cỡ nào rồi, vậy mà có thể nhịn xuống vì hai mươi mấy phút phim truyền hình.
Rốt cuộc, nhạc kết thúc cũng vang lên.
Quách Thành Vũ nhe răng cười một tiếng, một tay ôm lấy Khương Tiểu Soái vào lòng.
Kết quả, vừa muốn tiến hành, Khương Tiểu Soái lại nói: "Đợi một chút nữa, tôi còn muốn xem giới thiệu tập sau, chừng một phút, một phút thôi..." Dựng thẳng một ngón tay, vẻ cầu khẩn nhìn Quách Thành Vũ. (Khổ ông Quách quá.)
Bỏ đi, hơn hai mươi phút còn nhịn được, huống hồ chỉ một phút.
Khương Tiểu Soái lại chuyển ánh mắt lên màn hình, hào hứng theo dõi.
Trong lòng Quách Thành Vũ chua xót, cậu đối với chuyện thân mật của hai ta không chút để tâm sao? !
Vừa kết thúc phần giới thiệu, Khương Tiểu Soái không biết nhìn thấy gì, chợt vỗ một cái lên thành giường, cười ha ha.
"Tôi quên mất, hôm nay là cuối tuần, còn một tập nữa!"
"..."
Quách Thành Vũ đã nhìn ra, Khương Tiểu Soái xem phim là giả, né tránh mới là thật.
Bất quá cậu càng như vậy, Quách Thành Vũ càng thấy phấn khởi khó hiểu, bởi vì Khương Tiểu Soái càng kéo dài, chứng tỏ cậu thời gian dài không có làm chuyện ấy, trong lòng mới càng lo lắng.
Nghĩ vậy, Quách Thành Vũ ngược lại cũng không vội, vẫn đợi Khương Tiểu Soái thêm một tập.
Bất quá lần này anh không ngồi chờ cạnh Khương Tiểu Soái, mà đi lại trong phòng, làm một số thao tác chuẩn bị.
Khương Tiểu Soái ra vẻ là đang xem TV, thật ra mắt vẫn luôn liếc trộm Quách Thành Vũ, thấy anh lấy dầu bôi trơn, trong lòng có chút hồi hộp; thấy anh chọn bao cao su, trong lòng lại thêm hồi hộp, thấy anh chuẩn bị một đống lớn thuốc, trái tim từ lồng ngực như muốn vọt ra khỏi miệng.
Vừa đúng lúc, cảnh cuối phim lại vang lên.
Khương Tiểu Soái giọng run run nói: "Để tôi xem giới thiệu tập sau."
Quách Thành Vũ đặc biệt dịu dàng, "Cậu cứ xem đi."
Anh ta càng dịu dàng, Khương Tiểu Soái càng lo lắng .
Không ngoài dự đoán của Quách Thành Vũ, giới thiệu tập sau vừa kết thúc, Khương Tiểu Soái lại giả bộ hưng phấn vỗ giường một cái.
"Ôi trời ơi! Phát sóng mười tập liền!"
Quách Thành Vũ quay đầu lại nhìn, thấy Khương Tiểu Soái cười tươi rói, vô cùng khó chịu.
Bụp, TV tắt, cả phòng cũng tối theo.
"A a... Có chuyện gì?" Khương Tiểu Soái cuối cùng cũng lộ ra sợ hãi.
Quách Thành Vũ nhẹ nhàng trả lời, "Bị cúp điện."
"Có phải là anh cố tình cúp cầu dao không?" Khương Tiểu Soái hỏi.
Quách Thành Vũ giả vờ như thật, "Tôi ra ngoài xem thử, có phải là chập mạch không."
Khương Tiểu Soái vội vàng mở miệng, "Anh đừng đi! Tôi sợ ở trong phòng một mình lắm."
"Để tôi thắp mấy cây nến." Quách Thành Vũ nói.
Sau đó, cạch một tiếng, bật lửa cháy lên, chiếu sáng mặt Quách Thành Vũ.
Anh ta thắp sáng một cây nến, nến quanh phòng đều sáng lên.
So với mấy cái đèn thủy tinh đắt tiền, ngọn nến đơn giản lộ ra không khí ấm áp, tạo cảm giác dễ chịu. Hơn nữa ngọn nến còn có mùi thơm nhẹ, có thể giúp thả lỏng tinh thần, giảm bớt cảm giác lo âu.
"An tâm, tôi sẽ rất nhẹ nhàng." Quách Thành Vũ nói. (bắt đầu)
Khương Tiểu Soái không nói gì, ngọn nến chiếu rọi khuôn mặt mang theo vẻ quyến rũ kinh người.
Quách Thành Vũ cũng không chịu nổi khao khát trong lòng, cúi người hôn xuống.
Hai đầu lưỡi kích động triền miên quấn lấy nhau, tiếng hít thở ngày càng to, tay Quách Thành Vũ men theo khe hở trên áo ngủ của Khương Tiểu Soái tiến vào, cổ họng nuốt khan một hơi. Bình thường tiếp xúc qua không ít các loại da, không ngờ tới Khương Tiểu Soái lại có cảm giác trơn mịn như vậy, dù là những vị trí dễ bị thô ráp nhất, đều nhẵn bóng không thể tưởng.(Soái tắm sữa đó chú Quách ơi... hàng dễ vỡ xin động nhẹ... )
Mới bị sờ soạng mân mê vài cái, Khương Tiểu Soái liền phát ra mấy tiếng ư ư chống cự.
Quách Thành Vũ buông tha miệng cậu, để cậu tự do phát ra âm thanh.
Sau đó, đầu lưỡi theo gò má, liếm đến phía trên lỗ tai.
Kết quả, Quách Thành Vũ mới vừa hít mấy hơi trên tai Khương Tiểu Soái, Khương Tiểu Soái liền phát ra tiếng rên khó chịu cực độ.
"Đừng... nhột... nhột..." (Nhột=buồn)
Quách Thành Vũ biết Khương Tiểu Soái nhạy cảm, nhưng anh không ngờ lại nhạy cảm tới vậy.
Quách Thành Vũ mặc kệ Khương Tiểu Soái phản đối, mút thật mạnh vành tai mỏng của cậu, đầu lưỡi tiến vào bên trong, Khương Tiểu Soái vừa rên rỉ kịch liệt vừa liều mạng né tránh, Quách Thành Vũ đuổi theo không tha, thân thể Khương Tiểu Soái ở trên giường giãy dụa, vừa hay kích thích dây thần kinh trong quần Quách Thành Vũ.
"Cậu thật lẳng lơ." Quách Thành Vũ nói.
Khương Tiểu Soái thở hổn hển, mặt đỏ bừng hưng phấn.
Quách Thành Vũ chọc ghẹo, "Lẳng lơ như vậy, mấy năm này sao nhịn được chứ? Chắc rất thường xuyên tự xử nhỉ?"
"Anh quản được sao!" Khương Tiểu Soái búng lên đầu Quách Thành Vũ một cái.
Quách Thành Vũ cười mút lấy ngón tay Khương Tiểu Soái, dùng răng cắn nhẹ đầu ngón tay thon mảnh của cậu, bàn tay to xoa nắn vỗ về trên ngực cậu, lòng bàn tay ma sát tới núm vú hồng hồng phía trên, Khương Tiểu Soái nhịn không được run run.
Quách Thành Vũ cởi áo ngủ Khương Tiểu Soái ra, dùng râu ngắn ma sát làn da nhạy cảm của cậu, dùng cái cằm rắn chắc đùa giỡn núm vú trên ngực cậu, ánh mắt mở to quan sát phản ứng của Khương Tiểu Soái.
Cổ Khương Tiểu Soái ngửa ra, hai cái tay nắm chặt ga giường, như phải chịu đựng đau khổ ghê gớm.
"A......."
Miệng Quách Thành Vũ ngậm lấy núm vú của Khương Tiểu Soái.
Eo Khương Tiểu Soái run rẩy kịch liệt, tay dùng sức đẩy đầu Quách Thành Vũ, mạnh mẽ nói không được không được, kết quả Quách Thành Vũ vẫn ngậm lấy không tha, mút cho Khương Tiểu Soái không ngừng rên rỉ.
"Quách Tử... chịu....... không nổi..."
Cái miệng nhỏ nhắn kiêu ngạo của Khương Tiểu Soái cũng phát ra mấy tiếng xin tha khổ sở.
Quách Thành Vũ đem hai tay khua loạn của Khương Tiểu Soái hung hăng đặt ở hai bên eo, dùng miệng xé rách quần lót của cậu, thưởng thức 'tiểu quái vật' vốn ẩn núp giữa 'khu rừng rậm', giờ này phút này dáng vẻ đã vô cùng phấn chấn.
Quách Thành Vũ còn chưa chạm vào, chỉ dùng mắt nhìn, liền thấy eo Khương Tiểu Soái rung động.
"Cũng không nhỏ!" Quách Thành Vũ lấy tay đo.
Kết quả, đầu ngón trỏ vô tình chạm vào phần đầu mềm phía trên, Khương Tiểu Soái lập tức kêu ư một tiếng, kẹp chặt hai chân nghiêng người đi, bắp chân run run một trận.
Quách Thành Vũ không cần Khương Tiểu Soái đụng vào, chỉ nhìn phản ứng của cậu, cự vật trong quần liền kích động bật ra.
"Không ngờ bắt được một tiểu cực phẩm lẳng lơ như cậu."Quách Thành Vũ hài hước nói.
Giờ này phút này, anh mới nhận ra, thời gian chờ đợi trước đây là rất đáng giá. Vừa muốn xoay người Khương Tiểu Soái lại, Khương Tiểu Soái sống chết không cho, Quách Thành Vũ liền dùng đầu ngón tay vuốt vuốt cái mông mềm mại của cậu, người Khương Tiểu Soái như có điện chạy qua nhưng lại ngứa ngáy, trong nháy mắt xoay người lại.
Quách Thành Vũ thuận theo tách hai đùi cậu ra, không nói gì liền hôn một cái.
Bên trong đùi bị hôn, Khương Tiểu Soái nhột chịu không nổi, Quách Thành Vũ càng đến gần khu vực trung tâm mẫn cảm, tiếng rên rỉ của cậu càng cao vút. Kết quả chờ Quách Thành Vũ chuyển đến khu vực rừng rậm, gần chạm đến thằng nhỏ Khương Tiểu Soái, anh lại ngừng lại.
Anh mắt thâm ý liếc nhìn Khương Tiểu Soái.
Da gà toàn thân Khương Tiểu Soái đều nổi lên.
Sau đó, Quách Thành Vũ lại vùi đầu vào lần nữa, ngậm lấy cậu nhỏ của Khương Tiểu Soái.
Một dòng điện mãnh liệt tấn công phía bụng dưới.
Khương Tiểu Soái rú lên hai tiếng, vì quá kích động xuất thẳng vào miệng Quách Thành Vũ.(Nhanh vãi~, bị xuất tinh sớm hả Soái...)
Quách Thành Vũ trong miệng lẫn lộn dịch của Khương Tiểu Soái, tiếp tục đùa giỡn trên bộ phận mỏng manh của cậu, nếp gấp bị kéo xuống, đầu lưỡi cố len lõi vào lỗ nhỏ.
Khương Tiểu Soái nắm lấy tóc Quách Thành Vũ, eo như bị điện giật, co giật lên xuống muốn kềm cũng kềm không được.
"Đừng... Không được... Quách Tử..."
Quách Thành Vũ tay ôm eo lật mạnh Khương Tiểu Soái lại, khiến cậu nằm sấp trên giường.
"Để tôi xem tiểu cúc của cậu một chút."
Khương Tiểu Soái xấu hổ, "Đừng xem, trực tiếp vào đi."
Mặc dù nói vậy, Quách Thành Vũ vẫn mở rộng ra, đưa đầu tiến tới, cẩn thận thưởng thức.
Khương Tiểu Soái lấy tay che lại.
Quách Thành Vũ lấy tay cậu ra, nói: "Đẹp như vậy, sao phải che?"
"Đẹp cái đầu anh!" Khương Tiểu Soái rốt cục nhịn không được xấu hổ, giận dữ mắng.
Hơi thở Quách Thành Vũ phả vào phía trong mông Khương Tiểu Soái, Khương Tiểu Soái liền giãy dụa điên cuồng.
"Không được, không được."
Khi Quách Thành Vũ nhìn vào, càng không cho làm, lại càng muốn giày vò.
Mặc kệ Khương Tiểu Soái giãy dụa, đầu lưỡi đặt lên cửa huyệt của Khương Tiểu Soái.
Khương Tiểu Soái lập tức phát ra tiếng nấc cùng tiếng rên rỉ dâm loạn, theo độ mạnh yếu của đầu lưỡi Quách Thành Vũ cảm giác thoải mái trỗi dậy, đầy khoái cảm. Vì không chịu nổi kích thích mãnh liệt liều mạng bò lên trước, mấy lần đều bị Quách Thành Vũ lôi trở lại tiếp tục chơi đùa.
"A a a... bắn ra..."
Khương Tiểu Soái kích động đến vặn vẹo cả mặt, rung động một hồi mới dừng lại.
Quách Thành Vũ còn chưa làm gì, Khương Tiểu Soái đã ra hai lần, anh rốt cuộc cũng nhận ra, đối với hàng lẳng lơ thì không thể khách khí. Nên tiến tới thì tiến tới, không thì chút nữa thể lực Khương Tiểu Soái sẽ hết sạch.
Cầm lấy dầu bôi trơn, đổ một ít lên tay.
Khương Tiểu Soái lại muốn trốn, bị Quách Thành Vũ đè lại, thử đưa một ngón tay vào.
"Chặt thật." Quách Thành Vũ thở ra nặng nề, "Cái mông còn rất hăng hái."
Chỉ là tưởng tượng đếm cảm giác bị nó bó chặt, trong quần Quách Thành Vũ lại căng lên mạnh mẽ, cự vật giật giật mấy cái.
Cho tới bây giờ, Khương Tiểu Soái cũng không dám liếc nhìn Quách Thành Vũ.
Ba ngón tay miễn cưỡng đi vào, Quách Thành Vũ liền kéo Khương Tiểu Soái đến bên người, để lưng cậu dán vào ngực, hai bàn tay to nắm lấy cặp chân cong cong của cậu, khiến mông cậu khẽ nâng lên, sau đó cự vật bên dưới hướng về phía trước tiến vào từng chút từng chút.
"Không được, đau, đau." Khương Tiểu Soái kêu rên một tiếng.
Quách Thành Vũ ngừng lại một chút, dịu dàng dụ dỗ nói, "Thả lỏng một chút."
Khương Tiểu Soái chậm rãi thả lỏng thần kinh, sư phụ chính là sư phụ, đau cũng ráng chịu đựng, không giống Ngô Sở Úy cứ liều mạng kêu khóc, càng kích thích ham muốn của người khác.
Rốt cuộc, vào gần nửa cây, Quách Thành Vũ dừng lại một lúc, chờ Khương Tiểu Soái thích ứng, mới bắt đầu chậm rãi cử động eo.
Lúc đầu, Khương Tiểu Soái còn đau không chịu nổi, chưa đến hai phút, cảm giác đau đớn liền chầm chậm biến mất không ít.
Thật ra, kỹ thuật của Quách Thành Vũ tương đối tốt, anh không thô bạo và mãnh liệt giống Trì Sính, anh chính là dùng sự khéo léo, mỗi lần ra vào đều vừa chĩnh xác vừa kiên quyết. Bất luận là thể trạng gì, chỉ cần lên giường Quách Thành Vũ, đều có thể vui vui vẻ vẻ thoải mái một phen.
Hỏa lực của Quách Thành Vũ khai hỏa, động tác nhanh chónh tăng lên.
Khoái cảm như mãnh thú, từng cơn từng cơn như sóng thần, cắn xé từng sợi dây thần kinh Khương Tiểu Soái.
"A... Sao lại có thứ cảm giác này... Thật thoải mái... A a..."
Khương Tiểu Soái thật không thể tin, bởi vì trải nghiệm tình dục của cậu đều dừng lại ở mấy năm trước, ấn tượng duy nhất chính là đau. Cậu luôn cho rằng, khoái cảm của người bên dưới chủ yếu là về mặt tâm lý, thoải mái cũng là tự tưởng tượng ra. Bởi vì cậu và Mạnh Thao làm rất nhiều lần, cho đến cùng, đều là đau đớn không thể chịu nổi. (Thế mà dâm đãng thế...)
Bây giờ, khu vực đó nhiều năm không đụng đến so với năm đó còn chặt hơn, mà Quách Thành Vũ so với tên cặn bã kia cũng lớn hơn hẳn, thế nhưng lại rất thoải mái, hơn nữa thoải mái còn rất mạnh mạnh mẽ mẽ, thoải mái đến nỗi Khương Tiểu Soái không biết trời đất, đầu óc mê man.
Tác giả :
Sài Kê Đản