Nghịch Tập
Chương 195: Ngộ ra một đạo lý
Trì Sính mới chỉ nhìn, cự long* đã căng phồng đau nhức. (Cứ để là cự long cho nó hoành tráng, nhắc đến cự long là nhắc đến JJ của ba ba Sính, nhắc đến cậu nhỏ là nhắc đến JJ của Úy Úy..)
Anh dùng cành lá cây mềm mềm ác liệt trêu đùa vách mông Ngô Sở Úy, rồi lại trêu đùa nhẹ nhẹ ở miệng tiểu cúc, từ từ rê một đường dọc đùi non mà chà sát, càng làm càng nhìn thì vật nóng hổi cứng rắn bị nhốt trong quần lại căng lên trong đó và nhiệt liệt phản ứng, như một con rồng hùng hổ gầm rú muốn thoát khỏi cái xiềng xích đang giam giữ mình.
Sự thực chứng minh, cái mông của Ngô Sở Úy không dám tự ý di chuyển, nó như tê cứng bị Trì thiếu gia trêu đùa. Trì Sính đâm một ngón tay vào trong mép ruột, lại bị tiểu cúc co bóp kịch liệt bài xích ra.
"Đau" Ngô Sở Úy đẩy cánh tay của Trì Sính ra.
Trì Sính lại dốc ngược chai dịch bôi trơn bơm ra rất nhiều, cứ như lần đầu tiên làm tình vậy, kiên trì cẩn thận chu đáo mà mở rộng vách ruột cho cậu. Mặc dù dưới thân cự long đã cứng rắn nóng hổi giống như bàn là, nhưng anh vẫn như trước, mạnh mẽ chịu đựng cơn kích thích điên cuồng phía dưới.
Lúc ngón tay thô ráp của Trì Sính ra vào cửa động của Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy mê man rên rỉ, túm lấy tay Trì Sính ấn ấn vào, dịch trắng chảy xuống tay Trì Sính vô cùng dâm mỹ.
Phản ứng kích động kịch liệt này của Ngô Sở Úy như chứng minh xa nhau mấy ngày cậu có bấy nhiêu "nhớ nhung" Trì Sính.
Trì Sính đối với hành động này của Ngô Sở Úy vô cùng thích thú, càng tăng thêm tốc độ ngón tay ra vào mạnh mẽ, chà sát lên vách ruột cậu một trận.
Ngô Sở Úy vừa phóng ra một trận, vật nhỏ bé mềm nhũn lại rất nhanh dựng thẳng cứng rắn, quay đầu nhìn Trì Sính ánh mắt tràn đầy khao khát thèm muốn.
"Muốn sao?" Trì Sính hỏi.
Ngô Sở Úy gật đầu, "Nhanh lên một chút đâm vào.... ừm."
Trì Sính nói, "Cậu mặc váy cỏ này ngoáy ngoáy cái mông, tôi liền thỏa mãn cậu."
Ngô Sở Úy ngượng ngùng không thôi, lập tức nằm lỳ trên giường giả chết. Kết quả ngón tay Trì Sính bên trong cơ thể cậu hướng đến điểm mẫn cảm hung hăng đâm đâm chọc chọc, kích thích cực điểm. Ngô Sở Úy lập tức không chịu nổi, lần thứ hai thẹn thùng mà cong chân dậy.
Nhưng mà cũng chỉ lắc lắc coi như có cái eo, hơi vặn vẹo.
Trì Sính con ngươi như chứa lửa, ý chí triệt để bị cặp mông săn chắc lại mềm mại rung rung lẳng lơ một lần nữa đánh bại không còn một chút đường lui, kéo hông của Ngô Sở Úy mãnh liệt một thúc đâm thẳng cự long vào cái 'phập '.
Hai người trong phút chốc đó cùng điên cuồng, cùng sảng khoái, tiểu cúc được an ủi lấp đầy, cự long được bao trọn ấm nóng. Rên rỉ gầm rú cũng không thành tiếng.
Xa nhau hai tháng, không có một chút nào tạp niệm, thân thể cùng trái tim hoàn toàn hòa làm một, làm cho say mê không ngừng.
"Thật sâu..." Ngô Sở Úy rên rỉ một tiếng, theo bản năng dâm đãng.
Mặc dù như vậy, cậu vẫn hẩy hẩy cái mông lên một chút, làm cho Trì Sính càng đâm sâu hơn, thâm nhập mãnh liệt hơn.
Trì Sính đột nhiên thô bạo thúc thúc đâm đâm, như đã tóm được con mồi sau khi mất nhiều thời gian rình mồi, cứ như vậy mà cắn xé, mỗi một cú thúc đều đến tận cùng vách ruột, mạnh mẽ kịch liệt lại có chút yêu thương, mồ hôi lấm tấm trên lưng chảy xuống hòa với mồ hôi trên bụng Ngô Sở Úy nhễ nhại kích tình. Tốc độ mỗi lúc một nhanh hơn, như thủy triều dâng lên, một con sóng vừa qua con sóng sau lại tới, cứ thế mà đâm tàn sát, Ngô Sở Úy tiếng rên rỉ khoái cảm ngắc ngứ rồi thành thở dốc. .
"A a a a..."
Trì Sính nắm lấy hai tay Ngô Sở Úy, nằm ở trên người cậu, xâm nhập từ phía sau, một bên hung hãn phành phạch đâm tới, một bên hỏi Ngô Sở Úy, "Chơi có đủ sướng hay không?"
Ngô Sở Úy ừm ừm không thể nói lên thành tiếng.
Trì Sính lại gia tăng tốc độ mạnh mẽ hơn, bốp bốp phành phạch như sấm vang giữa da thịt, giường cũng rung lên.
"Có đủ sướng hay không?"
Ngô Sở Úy sụp đổ mà rên rỉ tiếng kêu phá tan cổ họng, "Đủ rồi,... đủ rồi..."
Trì Sính lại để cho Ngô Sở Úy nằm trên người mình, nằm ở phía dưới nhìn cậu dâm đãng làm lắc eo lên xuống, lá cây theo luật động của cậu mà mà từ từ quét lên hai háng chân bành ra, cậu nhỏ của Ngô Sở Úy lúc ẩn lúc hiện dưới cái váy cỏ. Trì Sính vén cái váy cỏ lên, nhìn cậu nhỏ của Ngô Sở Úy theo nhịp lên xuống mà vung vung không ngừng, lại đặc biệt kích thích anh, cự long cứ thế mà cứng rắn hơn, trướng to hơn, lại thô bạo hơn.
Trì Sính tay hung hăng nhéo nhéo núm vú Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy thoải mái kêu gào rên rỉ kích tình tăng lên.
" Đừng ... ... đau..."
Trì Sính vẫn như trước dùng bàn tay to thô ráp hung hăng nắn bóp, hông lại tăng thêm lực đẩy đẩy lên như một máy khoan công suất lớn, Ngô Sở Úy thân thể chơi vơi mờ hồ nghiêng ngả, sắc mặt nhăn nhó mà kịch liệt rên rỉ.
" "A a a a... Muốn bắn..."
Ngô Sở Úy chịu không nổi loại kích thích mạnh mẽ này, muốn từ trên người Trì Sính rút cự long của anh ra khỏi cơ thể. Kết quả lại bị Trì Sính ôm chặt hông lại, mạnh mẽ ép ngồi xuống, lại một trận mãnh liệt chà xát đâm vào.
Ngô Sở Úy mông run rẩy không ngừng, đằng đẵng đã hơn nửa tiếng đồng hồ, tiếng rên rỉ cũng vì thế mà khàn đặc.
Trì Sính không có ý định bỏ qua cho cậu, đẩy một cái làm cậu ngửa ra giường, tiếp tục đặt cậu dưới thân mạnh mẽ làm. Ngô Sở Úy vòng tay chặt chẽ ôm lấy cổ Trì Sính, ý thức hỗn loạn mà nói những lời dâm đãng lẳng lơ.
"Trì Sính..... JB của anh thật lớn.... Nóng quá... Thoải mái..."
Trì Sính bị những lời này của Ngô Sở Úy mê hoặc, ngay cả bản thân là ai cũng không biết, đã từng ngủ qua rất nhiều người, dâm đãng cũng rất nhiều nhưng chưa gặp ai lại dâm đãng như Ngô Sở Úy, tim liền nhanh chóng bị bóp không còn mảnh vụn nhỏ nào.
Hai người ôm nhau, cùng nhau đạt đến cao trào, giường lớn cũng rung mạnh.
Kết quả, Trì Sính vừa mới rút cự long ra khỏi vách ruột Ngô Sở Úy, nghe thấy tiếng nức nở, cự long lại lần thứ hai dựng lên thẳng đứng, cứng rắn không khoan dung.
Lần này anh thử một vài tư thế mới, anh bắt Ngô Sở Úy chống hai chân tạo thế trung bình tấn, bản thân thì nửa ngồi xổm, từ phía sau xâm nhập rất sâu, mạnh mẽ hướng về phía trước chà xát kịch liệt.
Ngô Sở Úy sao có thể đứng vững, nhiều lần ngã ngồi lên đùi Trì Sính, loại đánh dã chiến này làm cho Trì Sính vô cùng cao hứng kích thích. Anh tiếp tục đâm vào điểm mẫn cảm của Ngô Sở Úy, đâm đến khi Ngô Sở Úy rên rỉ né tránh, nhiều lần chịu không nổi đều muốn chạy, lại bị Trì Sính kéo trở lại tiếp tục mạnh mẽ làm.
Loại tư thế này giống như động vật giao phối, người ta không khỏi xấu hổ, hơn nữa lại dồn hết trọng tâm lên thắt lưng và chân, một chút vững vàng cũng không có cảm giác, tư thế này quả thật rất khó thực hiện. Thật cũng muốn đứng lên thì đứng lên, nằm ra thì nằm ra thoải mái mà làm, nếu cứ làm kiểu này thì có khi cuồng loạn mất, nhưng không hiểu sao lại rất kích thích, nhưng kích thích đến không chịu được.
"Tôi không chịu nổi..." Ngô Sở Úy cào cào bấm bấm lên bắp tay săn chắc của Trì Sính mấy vết, tơ máu cũng hằn lên, cậu rên rỉ kêu gào, "Muốn chơi chết tôi.... aaaaa hả...."
"Sớm thôi" Trì Sính nói, "Cậu chịu đựng như thế này, cả đời cũng không nhiều."
Vừa dứt lời, cánh tay khoác chân Ngô Sở Úy lên, nhấc cả người cậu lên tạo tư thế, "giúp đi tiểu" * tư thế này đâm lên từ phía sau mạnh bạo, lực ra vào mạnh đến kinh người. (Tư thế như bế trẻ em xi đái ý.)
Ngô Sở Úy bị chơi đầu óc mê man, quên hết tất cả, đầu điên cuồng mà lắc lư, rên rỉ rồi đến hô hấp khó khăn, cơ thể không thể khống chế được giống như vừa run rẩy vừa co thắt kích tình, mỗi lần đổi một tư thế khác lại bắn ra một lần.
Có lẽ do kìm nén quá lâu, hiện tại, Trì Sính thật sự đem Ngô Sở Úy chơi đến "hỏng".
Ngô Sở Úy nửa thân dưới như bị tiêm thuốc tê, chỉ là không phải không có ý thức cảm giác, mà là cảm giác quá mạnh, kích thích vô cùng lại liên tiếp, liên tiếp đến không thể phân tán hết được xúc cảm, bất kể Trì Sính đâm húc như thế nào kích thích vào điểm mẫn cảm hay không thì Ngô Sở Úy đều sẽ bắn ra từng dòng từng dòng dịch thể trắng đục, kích thích liên tục kích thích, điên cuồng liên tiếp điên cuồng, lên đỉnh hết lần này đến lần khác.
Cho dù Trì Sính 'công lực thâm hậu', cũng là lần đầu tiên chơi được đến cảnh giới kinh thiên động địa này.
Ngô Sở Úy thân thể vẫn run rẩy, hai má ửng hồng, ánh mắt mê man như bị trúng tà đầy mị hoặc.
Trì Sính mắt chằm chằm nhìn Ngô Sở Úy không di chuyển, nhìn thế nào cũng thấy chưa đủ.
Ngô Sở Úy lúc này thật sự sợ, Trì Sính bên kia khẽ động, cậu liền hết sức đề phòng. (Chết cười... hí hí...)
"Đừng có chạm vào tôi." Ngô Sở Úy giọng mang chút nức nở.
Trì Sính cố ý nói, "Hay tôi đưa cậu đi kiểm tra xem sao? Có phải giây thần kinh bị loạn rồi không?" (Vì người em Úy bị tê, không còn cảm giác ý.... cười đau ruột..)
"Không được! ! !" Ngô Sở Úy bi thương, "Nhỡ ra bác sĩ khám cho tôi, phát hiện ra, tôi ........ việc kia, không phải cả bệnh viện cười nhạo hay sao? Tôi còn có thể làm người như thế nào nữa hả?"
Trì Sính hỏi,"Vậy cậu chịu đựng được không?"
Ngô Sở Úy nói, "Chỉ cần anh không động vào tôi sẽ không sao, sáng mai thì chắc sẽ ổn."
"Hiện tại đã là sáng sớm rồi." Trì Sính chỉ chỉ bên ngoài.
Ngô Sở Úy nghẹn ngào một tiếng, thói quen đi tiểu lúc sáng sớm không thể bỏ.
"Làm sao bây giờ?"
Ngô Sở Úy động cũng không dám động, hai chân đều trong trạng thái tê dại, đừng nói có thể đứng lên, nghiêng người một chút cũng là quá sức.
Trì Sính nói,"Hay tôi bế cậu đi nhé." Nói rồi đưa tay tới.
Ngô Sở Úy ngao ngao kêu lên một tiếng, "Đừng..... đừng động vào tôi."
Cuối cùng, Trì Sính "vạn bất đắc dĩ" cầm một bình hoa nhỏ trở lại.
"Tiểu vào đây." Trì Sính nói.
Ngô Sở Úy không có lực đẩy đẩy tay của Trì Sính, "Anh để tôi, tôi tự làm, anh quay mặt ra đằng kia."
Trì Sính đưa bình hoa cho Ngô Sở Úy.
Kết quả, tay Ngô Sở Úy run run rẩy rẩy kịch liệt, căn bản không thể cầm được.
Đường cùng ngõ tận, mặt dày nói với Trì Sính.
"Vẫn là.... anh cứ đến đây đi."
Trì Sính cầm bình hoa để dưới cậu nhỏ của Ngô Sở Úy, nhìn bình hoa ánh mắt ẩn náu một tia dâm tà.
Ngô Sở Úy dự cảm không tốt cảm thấy nếu cứ như vậy mà tiểu thì kiểu gì cũng xảy ra "tình huống ngoài ý muốn", cho nên chậm chạp không dám tiểu.
"Không tiểu được?" Trì Sính cười cười, "Vẫn muốn tôi giúp cậu bóp cho nó ra?"
"Không phải,... Không phải...., aaa...."
Trì Sính nói là làm, bóp bóp, tay lại búp một cái, Ngô Sở Úy lập tức trợn mắt, nhanh chóng són ra trong quần một ít, nước tiểu xối xả vào bình hoa tạo âm thanh tồ tồ, kèm theo là tiếng Ngô Sở Úy không khống chế được rên rỉ sảng khoái, eo liên tiếp rùng mình mấy cái, như là đang chịu đựng thống khổ cực lớn, sắc mặt nhăn nhó, tất cả "trò hề" đều bị Trì Sính nhìn không sót một chút.
Giải quyết xong xuôi, Trì Sính lắc lắc bình hoa, ánh mắt đùa cợt nhìn Ngô Sở Úy.
"Lần đầu tiên thấy người đi tiểu lại có thể thoải mái như vậy."
Ngô Sở Úy dùng chăn che đầu lại.
Trì Sính lại đưa tay xuống dưới, "Tôi lắc lắc cho cậu."
Ngô Sở Úy gào khóc kêu la, "Nghìn vạn lần đừng ah..., không làm... ah!!!"
Không có biện pháp, Trì Sính bị vẻ dâm đãng khi đi tiểu của Ngô Sở Úy kích thích lòng lại nổi lên dục vọng không thể kìm chế, Ngô Sở Úy càng không chịu nổi anh lại càng muốn kích thích chỗ mẫn cảm của cậu.
Hậu quả có thể tưởng tượng, Ngô Sở Úy bị một trận lớn ập tới kích thích mãnh liệt, hai chân không còn lực dạng ra, lập tức ngất lịm.
Liền hôn mê từ sáng sớm hôm trước đến sáng ngày hôm sau, nếu tính đúng ra thì đã trải qua ba cái sáng sớm. Hơn hai mươi giờ hôn mê, cuối cùng nửa thân dưới thần kinh cũng trở lại trạng thái bình thường.
Sau khi tỉnh lại cơ thể Ngô Sở Úy thật sự rệu rã, mỏi nhừ.
Giờ khắc này cậu nhận ra một cái đạo lý.
"Đáng sợ nhất không phải chia tay, mà là hợp lại! ! !"
Anh dùng cành lá cây mềm mềm ác liệt trêu đùa vách mông Ngô Sở Úy, rồi lại trêu đùa nhẹ nhẹ ở miệng tiểu cúc, từ từ rê một đường dọc đùi non mà chà sát, càng làm càng nhìn thì vật nóng hổi cứng rắn bị nhốt trong quần lại căng lên trong đó và nhiệt liệt phản ứng, như một con rồng hùng hổ gầm rú muốn thoát khỏi cái xiềng xích đang giam giữ mình.
Sự thực chứng minh, cái mông của Ngô Sở Úy không dám tự ý di chuyển, nó như tê cứng bị Trì thiếu gia trêu đùa. Trì Sính đâm một ngón tay vào trong mép ruột, lại bị tiểu cúc co bóp kịch liệt bài xích ra.
"Đau" Ngô Sở Úy đẩy cánh tay của Trì Sính ra.
Trì Sính lại dốc ngược chai dịch bôi trơn bơm ra rất nhiều, cứ như lần đầu tiên làm tình vậy, kiên trì cẩn thận chu đáo mà mở rộng vách ruột cho cậu. Mặc dù dưới thân cự long đã cứng rắn nóng hổi giống như bàn là, nhưng anh vẫn như trước, mạnh mẽ chịu đựng cơn kích thích điên cuồng phía dưới.
Lúc ngón tay thô ráp của Trì Sính ra vào cửa động của Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy mê man rên rỉ, túm lấy tay Trì Sính ấn ấn vào, dịch trắng chảy xuống tay Trì Sính vô cùng dâm mỹ.
Phản ứng kích động kịch liệt này của Ngô Sở Úy như chứng minh xa nhau mấy ngày cậu có bấy nhiêu "nhớ nhung" Trì Sính.
Trì Sính đối với hành động này của Ngô Sở Úy vô cùng thích thú, càng tăng thêm tốc độ ngón tay ra vào mạnh mẽ, chà sát lên vách ruột cậu một trận.
Ngô Sở Úy vừa phóng ra một trận, vật nhỏ bé mềm nhũn lại rất nhanh dựng thẳng cứng rắn, quay đầu nhìn Trì Sính ánh mắt tràn đầy khao khát thèm muốn.
"Muốn sao?" Trì Sính hỏi.
Ngô Sở Úy gật đầu, "Nhanh lên một chút đâm vào.... ừm."
Trì Sính nói, "Cậu mặc váy cỏ này ngoáy ngoáy cái mông, tôi liền thỏa mãn cậu."
Ngô Sở Úy ngượng ngùng không thôi, lập tức nằm lỳ trên giường giả chết. Kết quả ngón tay Trì Sính bên trong cơ thể cậu hướng đến điểm mẫn cảm hung hăng đâm đâm chọc chọc, kích thích cực điểm. Ngô Sở Úy lập tức không chịu nổi, lần thứ hai thẹn thùng mà cong chân dậy.
Nhưng mà cũng chỉ lắc lắc coi như có cái eo, hơi vặn vẹo.
Trì Sính con ngươi như chứa lửa, ý chí triệt để bị cặp mông săn chắc lại mềm mại rung rung lẳng lơ một lần nữa đánh bại không còn một chút đường lui, kéo hông của Ngô Sở Úy mãnh liệt một thúc đâm thẳng cự long vào cái 'phập '.
Hai người trong phút chốc đó cùng điên cuồng, cùng sảng khoái, tiểu cúc được an ủi lấp đầy, cự long được bao trọn ấm nóng. Rên rỉ gầm rú cũng không thành tiếng.
Xa nhau hai tháng, không có một chút nào tạp niệm, thân thể cùng trái tim hoàn toàn hòa làm một, làm cho say mê không ngừng.
"Thật sâu..." Ngô Sở Úy rên rỉ một tiếng, theo bản năng dâm đãng.
Mặc dù như vậy, cậu vẫn hẩy hẩy cái mông lên một chút, làm cho Trì Sính càng đâm sâu hơn, thâm nhập mãnh liệt hơn.
Trì Sính đột nhiên thô bạo thúc thúc đâm đâm, như đã tóm được con mồi sau khi mất nhiều thời gian rình mồi, cứ như vậy mà cắn xé, mỗi một cú thúc đều đến tận cùng vách ruột, mạnh mẽ kịch liệt lại có chút yêu thương, mồ hôi lấm tấm trên lưng chảy xuống hòa với mồ hôi trên bụng Ngô Sở Úy nhễ nhại kích tình. Tốc độ mỗi lúc một nhanh hơn, như thủy triều dâng lên, một con sóng vừa qua con sóng sau lại tới, cứ thế mà đâm tàn sát, Ngô Sở Úy tiếng rên rỉ khoái cảm ngắc ngứ rồi thành thở dốc. .
"A a a a..."
Trì Sính nắm lấy hai tay Ngô Sở Úy, nằm ở trên người cậu, xâm nhập từ phía sau, một bên hung hãn phành phạch đâm tới, một bên hỏi Ngô Sở Úy, "Chơi có đủ sướng hay không?"
Ngô Sở Úy ừm ừm không thể nói lên thành tiếng.
Trì Sính lại gia tăng tốc độ mạnh mẽ hơn, bốp bốp phành phạch như sấm vang giữa da thịt, giường cũng rung lên.
"Có đủ sướng hay không?"
Ngô Sở Úy sụp đổ mà rên rỉ tiếng kêu phá tan cổ họng, "Đủ rồi,... đủ rồi..."
Trì Sính lại để cho Ngô Sở Úy nằm trên người mình, nằm ở phía dưới nhìn cậu dâm đãng làm lắc eo lên xuống, lá cây theo luật động của cậu mà mà từ từ quét lên hai háng chân bành ra, cậu nhỏ của Ngô Sở Úy lúc ẩn lúc hiện dưới cái váy cỏ. Trì Sính vén cái váy cỏ lên, nhìn cậu nhỏ của Ngô Sở Úy theo nhịp lên xuống mà vung vung không ngừng, lại đặc biệt kích thích anh, cự long cứ thế mà cứng rắn hơn, trướng to hơn, lại thô bạo hơn.
Trì Sính tay hung hăng nhéo nhéo núm vú Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy thoải mái kêu gào rên rỉ kích tình tăng lên.
" Đừng ... ... đau..."
Trì Sính vẫn như trước dùng bàn tay to thô ráp hung hăng nắn bóp, hông lại tăng thêm lực đẩy đẩy lên như một máy khoan công suất lớn, Ngô Sở Úy thân thể chơi vơi mờ hồ nghiêng ngả, sắc mặt nhăn nhó mà kịch liệt rên rỉ.
" "A a a a... Muốn bắn..."
Ngô Sở Úy chịu không nổi loại kích thích mạnh mẽ này, muốn từ trên người Trì Sính rút cự long của anh ra khỏi cơ thể. Kết quả lại bị Trì Sính ôm chặt hông lại, mạnh mẽ ép ngồi xuống, lại một trận mãnh liệt chà xát đâm vào.
Ngô Sở Úy mông run rẩy không ngừng, đằng đẵng đã hơn nửa tiếng đồng hồ, tiếng rên rỉ cũng vì thế mà khàn đặc.
Trì Sính không có ý định bỏ qua cho cậu, đẩy một cái làm cậu ngửa ra giường, tiếp tục đặt cậu dưới thân mạnh mẽ làm. Ngô Sở Úy vòng tay chặt chẽ ôm lấy cổ Trì Sính, ý thức hỗn loạn mà nói những lời dâm đãng lẳng lơ.
"Trì Sính..... JB của anh thật lớn.... Nóng quá... Thoải mái..."
Trì Sính bị những lời này của Ngô Sở Úy mê hoặc, ngay cả bản thân là ai cũng không biết, đã từng ngủ qua rất nhiều người, dâm đãng cũng rất nhiều nhưng chưa gặp ai lại dâm đãng như Ngô Sở Úy, tim liền nhanh chóng bị bóp không còn mảnh vụn nhỏ nào.
Hai người ôm nhau, cùng nhau đạt đến cao trào, giường lớn cũng rung mạnh.
Kết quả, Trì Sính vừa mới rút cự long ra khỏi vách ruột Ngô Sở Úy, nghe thấy tiếng nức nở, cự long lại lần thứ hai dựng lên thẳng đứng, cứng rắn không khoan dung.
Lần này anh thử một vài tư thế mới, anh bắt Ngô Sở Úy chống hai chân tạo thế trung bình tấn, bản thân thì nửa ngồi xổm, từ phía sau xâm nhập rất sâu, mạnh mẽ hướng về phía trước chà xát kịch liệt.
Ngô Sở Úy sao có thể đứng vững, nhiều lần ngã ngồi lên đùi Trì Sính, loại đánh dã chiến này làm cho Trì Sính vô cùng cao hứng kích thích. Anh tiếp tục đâm vào điểm mẫn cảm của Ngô Sở Úy, đâm đến khi Ngô Sở Úy rên rỉ né tránh, nhiều lần chịu không nổi đều muốn chạy, lại bị Trì Sính kéo trở lại tiếp tục mạnh mẽ làm.
Loại tư thế này giống như động vật giao phối, người ta không khỏi xấu hổ, hơn nữa lại dồn hết trọng tâm lên thắt lưng và chân, một chút vững vàng cũng không có cảm giác, tư thế này quả thật rất khó thực hiện. Thật cũng muốn đứng lên thì đứng lên, nằm ra thì nằm ra thoải mái mà làm, nếu cứ làm kiểu này thì có khi cuồng loạn mất, nhưng không hiểu sao lại rất kích thích, nhưng kích thích đến không chịu được.
"Tôi không chịu nổi..." Ngô Sở Úy cào cào bấm bấm lên bắp tay săn chắc của Trì Sính mấy vết, tơ máu cũng hằn lên, cậu rên rỉ kêu gào, "Muốn chơi chết tôi.... aaaaa hả...."
"Sớm thôi" Trì Sính nói, "Cậu chịu đựng như thế này, cả đời cũng không nhiều."
Vừa dứt lời, cánh tay khoác chân Ngô Sở Úy lên, nhấc cả người cậu lên tạo tư thế, "giúp đi tiểu" * tư thế này đâm lên từ phía sau mạnh bạo, lực ra vào mạnh đến kinh người. (Tư thế như bế trẻ em xi đái ý.)
Ngô Sở Úy bị chơi đầu óc mê man, quên hết tất cả, đầu điên cuồng mà lắc lư, rên rỉ rồi đến hô hấp khó khăn, cơ thể không thể khống chế được giống như vừa run rẩy vừa co thắt kích tình, mỗi lần đổi một tư thế khác lại bắn ra một lần.
Có lẽ do kìm nén quá lâu, hiện tại, Trì Sính thật sự đem Ngô Sở Úy chơi đến "hỏng".
Ngô Sở Úy nửa thân dưới như bị tiêm thuốc tê, chỉ là không phải không có ý thức cảm giác, mà là cảm giác quá mạnh, kích thích vô cùng lại liên tiếp, liên tiếp đến không thể phân tán hết được xúc cảm, bất kể Trì Sính đâm húc như thế nào kích thích vào điểm mẫn cảm hay không thì Ngô Sở Úy đều sẽ bắn ra từng dòng từng dòng dịch thể trắng đục, kích thích liên tục kích thích, điên cuồng liên tiếp điên cuồng, lên đỉnh hết lần này đến lần khác.
Cho dù Trì Sính 'công lực thâm hậu', cũng là lần đầu tiên chơi được đến cảnh giới kinh thiên động địa này.
Ngô Sở Úy thân thể vẫn run rẩy, hai má ửng hồng, ánh mắt mê man như bị trúng tà đầy mị hoặc.
Trì Sính mắt chằm chằm nhìn Ngô Sở Úy không di chuyển, nhìn thế nào cũng thấy chưa đủ.
Ngô Sở Úy lúc này thật sự sợ, Trì Sính bên kia khẽ động, cậu liền hết sức đề phòng. (Chết cười... hí hí...)
"Đừng có chạm vào tôi." Ngô Sở Úy giọng mang chút nức nở.
Trì Sính cố ý nói, "Hay tôi đưa cậu đi kiểm tra xem sao? Có phải giây thần kinh bị loạn rồi không?" (Vì người em Úy bị tê, không còn cảm giác ý.... cười đau ruột..)
"Không được! ! !" Ngô Sở Úy bi thương, "Nhỡ ra bác sĩ khám cho tôi, phát hiện ra, tôi ........ việc kia, không phải cả bệnh viện cười nhạo hay sao? Tôi còn có thể làm người như thế nào nữa hả?"
Trì Sính hỏi,"Vậy cậu chịu đựng được không?"
Ngô Sở Úy nói, "Chỉ cần anh không động vào tôi sẽ không sao, sáng mai thì chắc sẽ ổn."
"Hiện tại đã là sáng sớm rồi." Trì Sính chỉ chỉ bên ngoài.
Ngô Sở Úy nghẹn ngào một tiếng, thói quen đi tiểu lúc sáng sớm không thể bỏ.
"Làm sao bây giờ?"
Ngô Sở Úy động cũng không dám động, hai chân đều trong trạng thái tê dại, đừng nói có thể đứng lên, nghiêng người một chút cũng là quá sức.
Trì Sính nói,"Hay tôi bế cậu đi nhé." Nói rồi đưa tay tới.
Ngô Sở Úy ngao ngao kêu lên một tiếng, "Đừng..... đừng động vào tôi."
Cuối cùng, Trì Sính "vạn bất đắc dĩ" cầm một bình hoa nhỏ trở lại.
"Tiểu vào đây." Trì Sính nói.
Ngô Sở Úy không có lực đẩy đẩy tay của Trì Sính, "Anh để tôi, tôi tự làm, anh quay mặt ra đằng kia."
Trì Sính đưa bình hoa cho Ngô Sở Úy.
Kết quả, tay Ngô Sở Úy run run rẩy rẩy kịch liệt, căn bản không thể cầm được.
Đường cùng ngõ tận, mặt dày nói với Trì Sính.
"Vẫn là.... anh cứ đến đây đi."
Trì Sính cầm bình hoa để dưới cậu nhỏ của Ngô Sở Úy, nhìn bình hoa ánh mắt ẩn náu một tia dâm tà.
Ngô Sở Úy dự cảm không tốt cảm thấy nếu cứ như vậy mà tiểu thì kiểu gì cũng xảy ra "tình huống ngoài ý muốn", cho nên chậm chạp không dám tiểu.
"Không tiểu được?" Trì Sính cười cười, "Vẫn muốn tôi giúp cậu bóp cho nó ra?"
"Không phải,... Không phải...., aaa...."
Trì Sính nói là làm, bóp bóp, tay lại búp một cái, Ngô Sở Úy lập tức trợn mắt, nhanh chóng són ra trong quần một ít, nước tiểu xối xả vào bình hoa tạo âm thanh tồ tồ, kèm theo là tiếng Ngô Sở Úy không khống chế được rên rỉ sảng khoái, eo liên tiếp rùng mình mấy cái, như là đang chịu đựng thống khổ cực lớn, sắc mặt nhăn nhó, tất cả "trò hề" đều bị Trì Sính nhìn không sót một chút.
Giải quyết xong xuôi, Trì Sính lắc lắc bình hoa, ánh mắt đùa cợt nhìn Ngô Sở Úy.
"Lần đầu tiên thấy người đi tiểu lại có thể thoải mái như vậy."
Ngô Sở Úy dùng chăn che đầu lại.
Trì Sính lại đưa tay xuống dưới, "Tôi lắc lắc cho cậu."
Ngô Sở Úy gào khóc kêu la, "Nghìn vạn lần đừng ah..., không làm... ah!!!"
Không có biện pháp, Trì Sính bị vẻ dâm đãng khi đi tiểu của Ngô Sở Úy kích thích lòng lại nổi lên dục vọng không thể kìm chế, Ngô Sở Úy càng không chịu nổi anh lại càng muốn kích thích chỗ mẫn cảm của cậu.
Hậu quả có thể tưởng tượng, Ngô Sở Úy bị một trận lớn ập tới kích thích mãnh liệt, hai chân không còn lực dạng ra, lập tức ngất lịm.
Liền hôn mê từ sáng sớm hôm trước đến sáng ngày hôm sau, nếu tính đúng ra thì đã trải qua ba cái sáng sớm. Hơn hai mươi giờ hôn mê, cuối cùng nửa thân dưới thần kinh cũng trở lại trạng thái bình thường.
Sau khi tỉnh lại cơ thể Ngô Sở Úy thật sự rệu rã, mỏi nhừ.
Giờ khắc này cậu nhận ra một cái đạo lý.
"Đáng sợ nhất không phải chia tay, mà là hợp lại! ! !"
Tác giả :
Sài Kê Đản