Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp
Chương 338
Chương 338:
“Chậm tay mắt."
“Linh Linh mỹ nhân, hoa tai cô đeo đẹp quá, xin link."
“Tôi muốn link túi với giày."
Toàn bộ quần áo trên người Diệp Linh đều bị cư dân mạng đào bới, trợ lý chỉ cần đưa đường link vào là nháy.
mắt đã cháy hàng.
Diệp Linh cũng không thử đi thử lại, dù sao cũng không thử được nhiêu quân áo như vậy, nhưng cô vươn tay một chút lật qua quân áo, phối đồ cho nhóm tiểu tiên nữ dưới khu bình luận của mình.
“Tiểu tiên nữ muốn cùng bạn trai đi nghỉ mát có thể tham khảo nè, bộ váy trê vai màu đỏ này, váy lụa mỏng sẽ càng tôn thêm nét đẹp nè, biên các , tiên nữ trở thành tiêu yêu tinh duy nhất."
“Bộ này thích hợp cho tiêu tiên nữ tham dự hôn lễ của bạn trai cũ, vẻ đẹp tươi trẻ áp đảo toàn bộ những.
người có mặt ở đó, tiễn anh ta đi về suối vàng luôn."
“Bộ Tiểu Bạch này mặc ở nơi làm việc rất thích hợp, tôi là con mèo nhỏ, mong chiếu cố nhiều, đừng bắt nạt tôi nhé."
Diệp Linh có gu thẩm mỹ thời trang rất nhạy bén và gu thầm mỹ cao cập, đó cũng là lý do quan trọng để cô trở thành con cưng của giới thời trang, những bộ quần áo bình thường đó đều do chính tay cô phối, hoặc ngầu nhiên mặc một bộ quân áo nào đó, đều trở nên đẹp đế và thời thượng . , khiến người ta không thê không muốn chặt tay.
Nửa giờ sau, quần áo trong phòng livestream đã bán hết sạch sẽ.
Diệp Linh ngôi ở trên ghê nghỉ ngơi, cô cầm lấy chai sữa chua vừa nhấp một ngụm, toàn màn hình đều là những bình luận than thở không giành kịp, có thể đề tôi cướp chai sữa chua được không?
Trợ lý thả link, khu bình luận liền loạn, sữa chua cũng chưa kịp cướp vì chỉ mới 2 giây đã hết sạch!
Đáp lại, Diệp Linh nháy đôi mi tựa cánh lông quạt, đưa hộp sữa chua vừa uống lên màn hình, mềm mại cười: “Những tiểu tiên nữ không giành được, tớ tặng cho mọi người bình này để uông nha."
Khu bình luận: “A… chết mắt thôi!"
“Diệp mỹ nhân ơi, tôi không phải tiểu tiên nữ, tôi là tiểu ca cal"
Những người đến xem buổi livestream thường là các cô gái, nhưng phòng livestream của Diệp Linh lại chen chúc rất nhiều chàng trai lúc này “đùng" một tiếng, lại có pháo hoa nò, kim chủ thổ hào mới lại thưởng một khoản tiền lớn, còn nói: “Linh Linh tiên nữ, có thể nhìn cô mặc tây trang không?"
Diệp Linh rất chuyên nghiệp, yêu cầu của kim chủ đại nhân nhất định cô sẽ thỏa mãn: “Hình như tớ chưa mặc tây trang bao giờ, mọi người chờ nhé, bây giờ tớ thay quân áo, lát nữa sẽ mặc bộ CoSplay, hot nhất gân đây cho mọi người xem."
Hôm nay, Mạc Tuân đến khách sạn hẹn Cố Dạ Cần bàn bạc dự án hợp tác, trong ghế lô của giới nhà giàu, Mạc Tuân ở đó dùng điện thoại di động.
Có Dạ Cần tao nhã nhấp một ngụm trà, đôi mắt đen láy đẹp trai rơi vào khuôn mặt tuấn tú như cười như không của Mạc Tuân: “Bây giò cậu còn đang dạo choi trong phòng livestream đó hả?"
Mạc Tuân nhướng mi đẹp trai liếc anh một cái: “Cậu không chơi thật à?
Diệp Linh đứng đầu livestream rồi, lúc nãy có một kim chủ thổ hào tặng quà cho cô ây, bảo cô ấy mặc tây trang đó."
Cố Dạ Cần đặt tách trà trên tay xuống, trên khuôn mặt tuần tú không có một tia cảm xúc, nhưng cả người đã lạnh đi vài phần.
Lần trước trong ngày sinh nhật của anh, hai người tan rã trong không vui, anh yêu câu chị Hoa dừng mọi công – việc của cô lại, còn bảo chị nói với cô nghĩ thông thì tìm đến anh, nhưng cô vẫn không đến.