Nghịch Mệnh Lộ
Quyển 2 - Chương 72: Huyền Linh
Lý Phi Yến cảm thấy toàn thân mình không còn chút sức lực, bị một cổ áp lực khủng cố đè ép, nàng thậm chí không thể di chuyển được chút nào, trong lúc đó ba người Hứa Vô Tình cũng là như vậy, thậm chí hai con yêu thú cấp ba lúc này cũng bị đè bẹp dưới đất, từ miệng mũi của chúng liên tục tràn máu tươi, ánh mắt lộ ra kinh hoảng.
Ngay lúc này, toàn bộ Thiên Sinh sâm lâm đột nhiên yên lặng đến một tiếng gió thổi cỏ lay cũng không có, Lý Phi Yến mặt đã không còn chút huyết sắc, hai mắt mở to tràn đầy kinh khiếp nhìn vật phía sau hai con yêu thú cấp ba kia, một cái đầu rắn khổng lồ xuất hiện đột ngột không một tiếng động, một đôi mắt to khủng bố ánh lên tia sáng lạnh lẽo ác liệt đang nhìn chầm chầm bọn họ, Lý Phi Yến cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như rơi xuống hầm băng vạn trượng.
Con quái vật đang lơ lửng trên bầu trời, nó liếc qua những sinh linh nhỏ yếu bên dưới, sau đó lập tức khóa vào Lý Phi Yến, đột nhiên một giọng nói khàn khàn khó nghe và không ràng mạch phát ra từ miệng nó:
“Huyết… Mạch… Long… Tộc."
Ánh mắt của nó nhìn Lý Phi Yến lộ ra một tia tham lam và thèm khát cực kỳ, đột nhiên nó có vẻ giật mình một cái, ngẩng đầu nhìn về một phía, chính là hướng Thiên Sinh Linh Thụ, ánh mắt của nó lộ ra một tia lo lắng.
Trong lúc này, trên khoảng không bên cạnh Thiên Sinh Linh Thụ, Vật Tiên Đạo Nhân và một thân ảnh màu lam trống rỗng xuất hiện, hai người kia chứng kiến Thiên Sinh Linh Thụ bị quái thú gây thương tổn không nhẹ, toàn thân lam quang ảm đạm, đều nhíu mày quay đầu đưa mắt nhìn về phía xa, dù vị trí hai bên cách nhau đến vài trăm dặm, nhưng với thần thức của tu sĩ hóa thần kỳ thì vẫn có thể chạm đến vị trí của đối phương, đồng thời thần thức của hai người Vật Tiên Đạo Nhân cũng phát hiện mấy người Lý Phi Yến, sắc mặt Vật Tiên Đạo Nhân liền biến đổi.
Quái thú vừa nhìn thấy hai người, nó lập tức quay lại nhìn về phía Lý Phi Yến, Lý Phi Yến kinh hãi trong lòng, nhưng chưa kịp có phản ứng gì thì đột nhiên trước mặt nàng xuất hiện một vòng xoáy đen, sau đó nàng liền bị hút vào vòng xoáy kia, Hứa Vô Tình ở bên cạnh nàng, vòng xoáy đen lớn chừng hai thước kia cũng ở trước mặt hắn, thế cho nên hắn cũng bị hút vào theo, mà Tư Không Tử Tình đang bị hắn ôm trong tay, cũng cùng chung số phận, chỉ có La Triệt trọng thương nằm ở sau lưng bọn họ là thoát nạn.
Nói thì chậm nhưng sự việc diễn ra cực kỳ nhanh, ngay khi quái vật kia vừa xuất hiện, chỉ trong một cái hô hấp, hai người Vật Tiên Đạo Nhân đã lần theo khí tức quái vật kia để lại mà dịch chuyển đến, mà hai người vừa đến quái vật đó cũng liền phát hiện, nó ngay lập tức ra tay với Lý Phi Yến, cũng trong một cái hô hấp, vòng xoáy kia xuất hiện hút lấy ba người Lý Phi Yến, sau đó biến mất không còn tung tích, mà vòng xoáy vừa biến mất, hai người Vật Tiên Đạo Nhân cũng vừa lúc đến đây.
Phải nói hai người Vật Tiên Đạo Nhân đứng trước mặt quái vật kia trông thực nhỏ bé, nhưng khí tức của bọn họ lại không hề yếu hơn nó chút nào, Vật Tiên Đạo Nhân thần sắc lạnh nhạt, cuối đầu nhìn La Triệt đang thê thảm từ dưới đất gắng sức bò dậy, hắn vừa di chuyển một chút đã không kềm được há mồm phun máu không ngừng, nhưng hai mắt của hắn lại đỏ ngầu điên cuồng như không cảm thấy đau đớn, Vật Tiên Đạo Nhân thấy vậy mày hơi nhíu lại.
Đứng bên cạnh Vật Tiên Đạo Nhân là một nữ tử tuyệt diễm một thân lam y chẳng khác nào tiên nữ, nữ tử kia dung mạo trẻ trung chỉ khoảng hơn hai mươi, toàn thân nữ tử này toát ra khí chất lạnh nhạt cao quý, nàng cười khẽ một tiếng, tiếng cười trong trẻo cực kỳ ngọt ngào dễ nghe, tuy nhiên trong mắt nàng lại không có ý cười.
Trong lúc đó con quái vật kia đang dùng ánh mắt vừa oán độc vừa cảnh giác nhìn hai người bọn hắn, nó mở miệng, vẫn cái kiểu nói chuyện không rành mạch như trước.
“Các ngươi… Không phải… Đối thủ… Của ta."
Yêu thú và nhân loại vốn đã là đại địch, bởi vì nhân loại thường săn giết yêu thú, yêu thú cũng ăn thịt nhân loại, cừu hận vốn đã sâu nặng, hiện tại quái vật này lại không ra tay ngay mà còn muốn nói chuyện, chứng tỏ nó kiên kỵ hai người này, nữ tử cười nhạt lắc đầu nói:
“Nếu lúc ngươi toàn thịnh, ta còn kém hơn ngươi một chút, nhưng hiện tại ngươi bị Hồng yêu vương làm trọng thương, phải hấp thu tinh nguyên của Thiên Sinh Linh Thụ áp chế thương thế, ta cho rằng chính ngươi bây giờ mới không phải là đối thủ của ta, Xích Huyết Thiên Mãn, ta khuyên ngươi, thả ba tiểu bối kia ra, thần phục Hỗn Độn Tiên Ma Tông chúng ta, ngươi sẽ được sống."
Quái vật nghe vậy đột nhiên phẩn nộ há miệng rít lên một tiếng, chỉ một tiếng rít nhưng lại như một làng sóng xung kích ầm ầm cuống về phía hai người đối diện, đối với công kích sóng âm của quái vật, hai người Vật Tiên Đạo Nhân vẫn đứng yên trên không trung, mặt kệ sóng âm lướt qua, bên ngoài thân thể bọn họ như có một bức màng ngăn cách không gian, công kích của quái thú không có tác dụng, toàn thân nó đột nhiên nổi lên lớp lớp hồng quang, đồng thời trên đỉnh đầu của nó tích tụ một quả cầu yêu lực màu đen đang lớn dần lên, đôi mắt âm u của nó cực kỳ lạnh lẽo khóa vào hai người, Vật Tiên Đạo Nhân cực nhanh xuất hiện bên cạnh La Triệt, một màng chằng linh lực hùng hậu như một cái bác bao phủ phạm vi ba trượng xung quanh La Triệt, dưới công kích cực mạnh của yêu thú hóa linh kỳ, nếu không được bảo vệ La Triệt chắc chắn không kiên trì được một hơi đã tan nát thành tro bụi.
Trong lúc đó nữ tử kia ở trên không trung một mình đối mặt Xích Huyết Thiên Mãn, sắc mặt ngưng trọng nhưng không hề lùi bước chút nào, hai mắt nữ tử ngược lại lộ ra chiến ý, nàng giơ ngọc thủ lên, từ trong tay áo nàng một vật dài như sợ chỉ từ bên trong lũ lượt bay ra, khiến người ta khó tin chính là sợ chỉ kia dài gần như không thấy điểm cuối, chỉ trong chớp mắt nó đã để lộ độ dài gần ngàn trượng nhưng độ dài của nó vẫn không ngừng tăng lên, tiếp tục từ trong tay áo nữ tử kéo dài ra, bồng bềnh uống lượn quanh thân nữ tử, ánh trăng sáng trên không trung rọi xuống chiếu lên thân sợi chỉ kia khiến nó ánh lên tia sáng màu lam huyền ảo, cùng lúc đó cầu đen chứa đầy yêu lực của của Xích Huyết Thiên Mãn cũng thành hình hoàn chỉnh, một quả cầu đen óng lớn mười thước dùng tốc độ mắt thường không thể theo kịp phóng về phía nữ tử, tuy nhiên mắt người thường không theo kịp tốc độ công kích của Xích Huyết Thiên Mãn nhưng không có nghĩa là nữ tử kia cũng không thể, ngay khi quả cầu đen khổng lồ kia vừa phóng đến sợi tơ nhìn như yếu ớt đang trôi nỗi bồng bềnh kia đột nhiên động, chúng như vật chết đột nhiên sống lại, phát ra tiếng vù vù, bằng tốc độ khó tin lao về phía quả cầu đen kia, vì tốc độ công kích của hai bên quá nhanh, cho nên người bình thường rất khó nhìn ra được quá trình công kích, chỉ biết bằng cách nào đó hai bên vừa va chạm quả cầu yêu lực khủng bố kia đã nát bấy, yêu lực bị áp xúc đồng loạt bộc phát, từ xa nhìn lại chỉ nhìn thấy một đóm đen lóe lên rồi đột nhiên:
Âm!
Một khu vực chừng trăm dặm trong Thiên Sinh Sâm Lâm bị bao phủ trong vòng công kích của yêu lực tán loạn, không gian run động kịch liệt, mặt đất cũng chấn động run lắc dữ dội, ngay cả người trong Ngoại Vi Đường cũng có thể cạm nhận được dư ba của công kích khủng bố kia.
Khi vụ bùng nổ yêu lực kết thúc, trong phạm vi trăm dặm không còn cành cây ngọn cỏ nào, ngoài phạm vi ba trượng được Vật Tiên Đạo Nhân bảo vệ ra, tất cả đều bị hủy diệt, trên mặt đất hình thành một cái hố to kinh người, sâu đến hơn chục thước, đợi thời gian qua đi, những cơn mưa rơi xuống, tại vị trí này sau vài năm sẽ là một cái hồ rộng trăm dặm với một cái đảo nổi duy nhất bé tẹo chỉ có ba thước.
Vật Tiên Đạo Nhân ngẩng đầu nhìn lên không trung, chỉ thấy thân ảnh dài trăm thước cả con cự mãn kia đã biến mất không tung tích, chỉ còn một thân ảnh màu lam không chút thương tổn đứng nguyên nơi đó, Vật Tiên Đạo Nhân liền lạnh nhạt nói:
“Huyền Linh, mau đuổi theo, nó bắt mất ba đứa sư điệt của ngươi rồi."
Nữ tử gọi Huyền Linh mỉm cười gật đầu rồi thân ảnh cũng lập tức trống rỗng biến mất.
VntHoaTinhKhoi.
Ngay lúc này, toàn bộ Thiên Sinh sâm lâm đột nhiên yên lặng đến một tiếng gió thổi cỏ lay cũng không có, Lý Phi Yến mặt đã không còn chút huyết sắc, hai mắt mở to tràn đầy kinh khiếp nhìn vật phía sau hai con yêu thú cấp ba kia, một cái đầu rắn khổng lồ xuất hiện đột ngột không một tiếng động, một đôi mắt to khủng bố ánh lên tia sáng lạnh lẽo ác liệt đang nhìn chầm chầm bọn họ, Lý Phi Yến cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như rơi xuống hầm băng vạn trượng.
Con quái vật đang lơ lửng trên bầu trời, nó liếc qua những sinh linh nhỏ yếu bên dưới, sau đó lập tức khóa vào Lý Phi Yến, đột nhiên một giọng nói khàn khàn khó nghe và không ràng mạch phát ra từ miệng nó:
“Huyết… Mạch… Long… Tộc."
Ánh mắt của nó nhìn Lý Phi Yến lộ ra một tia tham lam và thèm khát cực kỳ, đột nhiên nó có vẻ giật mình một cái, ngẩng đầu nhìn về một phía, chính là hướng Thiên Sinh Linh Thụ, ánh mắt của nó lộ ra một tia lo lắng.
Trong lúc này, trên khoảng không bên cạnh Thiên Sinh Linh Thụ, Vật Tiên Đạo Nhân và một thân ảnh màu lam trống rỗng xuất hiện, hai người kia chứng kiến Thiên Sinh Linh Thụ bị quái thú gây thương tổn không nhẹ, toàn thân lam quang ảm đạm, đều nhíu mày quay đầu đưa mắt nhìn về phía xa, dù vị trí hai bên cách nhau đến vài trăm dặm, nhưng với thần thức của tu sĩ hóa thần kỳ thì vẫn có thể chạm đến vị trí của đối phương, đồng thời thần thức của hai người Vật Tiên Đạo Nhân cũng phát hiện mấy người Lý Phi Yến, sắc mặt Vật Tiên Đạo Nhân liền biến đổi.
Quái thú vừa nhìn thấy hai người, nó lập tức quay lại nhìn về phía Lý Phi Yến, Lý Phi Yến kinh hãi trong lòng, nhưng chưa kịp có phản ứng gì thì đột nhiên trước mặt nàng xuất hiện một vòng xoáy đen, sau đó nàng liền bị hút vào vòng xoáy kia, Hứa Vô Tình ở bên cạnh nàng, vòng xoáy đen lớn chừng hai thước kia cũng ở trước mặt hắn, thế cho nên hắn cũng bị hút vào theo, mà Tư Không Tử Tình đang bị hắn ôm trong tay, cũng cùng chung số phận, chỉ có La Triệt trọng thương nằm ở sau lưng bọn họ là thoát nạn.
Nói thì chậm nhưng sự việc diễn ra cực kỳ nhanh, ngay khi quái vật kia vừa xuất hiện, chỉ trong một cái hô hấp, hai người Vật Tiên Đạo Nhân đã lần theo khí tức quái vật kia để lại mà dịch chuyển đến, mà hai người vừa đến quái vật đó cũng liền phát hiện, nó ngay lập tức ra tay với Lý Phi Yến, cũng trong một cái hô hấp, vòng xoáy kia xuất hiện hút lấy ba người Lý Phi Yến, sau đó biến mất không còn tung tích, mà vòng xoáy vừa biến mất, hai người Vật Tiên Đạo Nhân cũng vừa lúc đến đây.
Phải nói hai người Vật Tiên Đạo Nhân đứng trước mặt quái vật kia trông thực nhỏ bé, nhưng khí tức của bọn họ lại không hề yếu hơn nó chút nào, Vật Tiên Đạo Nhân thần sắc lạnh nhạt, cuối đầu nhìn La Triệt đang thê thảm từ dưới đất gắng sức bò dậy, hắn vừa di chuyển một chút đã không kềm được há mồm phun máu không ngừng, nhưng hai mắt của hắn lại đỏ ngầu điên cuồng như không cảm thấy đau đớn, Vật Tiên Đạo Nhân thấy vậy mày hơi nhíu lại.
Đứng bên cạnh Vật Tiên Đạo Nhân là một nữ tử tuyệt diễm một thân lam y chẳng khác nào tiên nữ, nữ tử kia dung mạo trẻ trung chỉ khoảng hơn hai mươi, toàn thân nữ tử này toát ra khí chất lạnh nhạt cao quý, nàng cười khẽ một tiếng, tiếng cười trong trẻo cực kỳ ngọt ngào dễ nghe, tuy nhiên trong mắt nàng lại không có ý cười.
Trong lúc đó con quái vật kia đang dùng ánh mắt vừa oán độc vừa cảnh giác nhìn hai người bọn hắn, nó mở miệng, vẫn cái kiểu nói chuyện không rành mạch như trước.
“Các ngươi… Không phải… Đối thủ… Của ta."
Yêu thú và nhân loại vốn đã là đại địch, bởi vì nhân loại thường săn giết yêu thú, yêu thú cũng ăn thịt nhân loại, cừu hận vốn đã sâu nặng, hiện tại quái vật này lại không ra tay ngay mà còn muốn nói chuyện, chứng tỏ nó kiên kỵ hai người này, nữ tử cười nhạt lắc đầu nói:
“Nếu lúc ngươi toàn thịnh, ta còn kém hơn ngươi một chút, nhưng hiện tại ngươi bị Hồng yêu vương làm trọng thương, phải hấp thu tinh nguyên của Thiên Sinh Linh Thụ áp chế thương thế, ta cho rằng chính ngươi bây giờ mới không phải là đối thủ của ta, Xích Huyết Thiên Mãn, ta khuyên ngươi, thả ba tiểu bối kia ra, thần phục Hỗn Độn Tiên Ma Tông chúng ta, ngươi sẽ được sống."
Quái vật nghe vậy đột nhiên phẩn nộ há miệng rít lên một tiếng, chỉ một tiếng rít nhưng lại như một làng sóng xung kích ầm ầm cuống về phía hai người đối diện, đối với công kích sóng âm của quái vật, hai người Vật Tiên Đạo Nhân vẫn đứng yên trên không trung, mặt kệ sóng âm lướt qua, bên ngoài thân thể bọn họ như có một bức màng ngăn cách không gian, công kích của quái thú không có tác dụng, toàn thân nó đột nhiên nổi lên lớp lớp hồng quang, đồng thời trên đỉnh đầu của nó tích tụ một quả cầu yêu lực màu đen đang lớn dần lên, đôi mắt âm u của nó cực kỳ lạnh lẽo khóa vào hai người, Vật Tiên Đạo Nhân cực nhanh xuất hiện bên cạnh La Triệt, một màng chằng linh lực hùng hậu như một cái bác bao phủ phạm vi ba trượng xung quanh La Triệt, dưới công kích cực mạnh của yêu thú hóa linh kỳ, nếu không được bảo vệ La Triệt chắc chắn không kiên trì được một hơi đã tan nát thành tro bụi.
Trong lúc đó nữ tử kia ở trên không trung một mình đối mặt Xích Huyết Thiên Mãn, sắc mặt ngưng trọng nhưng không hề lùi bước chút nào, hai mắt nữ tử ngược lại lộ ra chiến ý, nàng giơ ngọc thủ lên, từ trong tay áo nàng một vật dài như sợ chỉ từ bên trong lũ lượt bay ra, khiến người ta khó tin chính là sợ chỉ kia dài gần như không thấy điểm cuối, chỉ trong chớp mắt nó đã để lộ độ dài gần ngàn trượng nhưng độ dài của nó vẫn không ngừng tăng lên, tiếp tục từ trong tay áo nữ tử kéo dài ra, bồng bềnh uống lượn quanh thân nữ tử, ánh trăng sáng trên không trung rọi xuống chiếu lên thân sợi chỉ kia khiến nó ánh lên tia sáng màu lam huyền ảo, cùng lúc đó cầu đen chứa đầy yêu lực của của Xích Huyết Thiên Mãn cũng thành hình hoàn chỉnh, một quả cầu đen óng lớn mười thước dùng tốc độ mắt thường không thể theo kịp phóng về phía nữ tử, tuy nhiên mắt người thường không theo kịp tốc độ công kích của Xích Huyết Thiên Mãn nhưng không có nghĩa là nữ tử kia cũng không thể, ngay khi quả cầu đen khổng lồ kia vừa phóng đến sợi tơ nhìn như yếu ớt đang trôi nỗi bồng bềnh kia đột nhiên động, chúng như vật chết đột nhiên sống lại, phát ra tiếng vù vù, bằng tốc độ khó tin lao về phía quả cầu đen kia, vì tốc độ công kích của hai bên quá nhanh, cho nên người bình thường rất khó nhìn ra được quá trình công kích, chỉ biết bằng cách nào đó hai bên vừa va chạm quả cầu yêu lực khủng bố kia đã nát bấy, yêu lực bị áp xúc đồng loạt bộc phát, từ xa nhìn lại chỉ nhìn thấy một đóm đen lóe lên rồi đột nhiên:
Âm!
Một khu vực chừng trăm dặm trong Thiên Sinh Sâm Lâm bị bao phủ trong vòng công kích của yêu lực tán loạn, không gian run động kịch liệt, mặt đất cũng chấn động run lắc dữ dội, ngay cả người trong Ngoại Vi Đường cũng có thể cạm nhận được dư ba của công kích khủng bố kia.
Khi vụ bùng nổ yêu lực kết thúc, trong phạm vi trăm dặm không còn cành cây ngọn cỏ nào, ngoài phạm vi ba trượng được Vật Tiên Đạo Nhân bảo vệ ra, tất cả đều bị hủy diệt, trên mặt đất hình thành một cái hố to kinh người, sâu đến hơn chục thước, đợi thời gian qua đi, những cơn mưa rơi xuống, tại vị trí này sau vài năm sẽ là một cái hồ rộng trăm dặm với một cái đảo nổi duy nhất bé tẹo chỉ có ba thước.
Vật Tiên Đạo Nhân ngẩng đầu nhìn lên không trung, chỉ thấy thân ảnh dài trăm thước cả con cự mãn kia đã biến mất không tung tích, chỉ còn một thân ảnh màu lam không chút thương tổn đứng nguyên nơi đó, Vật Tiên Đạo Nhân liền lạnh nhạt nói:
“Huyền Linh, mau đuổi theo, nó bắt mất ba đứa sư điệt của ngươi rồi."
Nữ tử gọi Huyền Linh mỉm cười gật đầu rồi thân ảnh cũng lập tức trống rỗng biến mất.
VntHoaTinhKhoi.
Tác giả :
Hoa Tinh Khôi