Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 300: Kỳ nữ tử
Lý Dật không biết chính là. hành động của hắn tại Los Angeles, cùng thái độ cường ngạnh của hắn khi đối mặt Nick làm lão đầu Edward biến hóa đánh giá đối với hắn không nhỏ. Đã từng, trên người Lý Dật mang theo danh hiệu minh hữu trung thành của gia tộc Gambino, hai chữ trung thành kia rốt cục có phân lượng lớn bao nhiêu. điều nầy cũng chỉ có lão đầu Edward rõ ràng. Mà hôm nay, hai chữ trung thành nầy đã gia tăng thêm phân lượng của nó rất lớn.
Rất nhanh, Lý Dật mang theo Mộ Dung Tuyết đi tới trước người Andrew, mỉm cuời nói: “Sao em lại tới đây?"
Vừa nói, Lý Dật vừa dùng ánh mắt chào hỏi Nissen, Nissen lộ ra dáng tươi cười hiền lành, hiển nhiên, ngày hôm nay, người da đen lạnh lùng nầy đã hoàn toàn tiếp nhận Lý Dật, thái độ đối với Lý Dật so sánh với ngày trước đã Xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trong lúc Lý Dật và Nissen chào hỏi bằng mắt, ánh mắt Mộ Dung Tuyết cũng không hề bảo lưu dừng lại trên người Andrew Luofu, chỉ là trong ánh mắt đã không còn tình tự dị dạng như trước đó. về phần Anh Hoa vẫn còn biểu tình lạnh lùng như trước, tựa hồ nàng nhìn thấy bất luận kẻ nào cũng đều là như vậy.
So sánh mà nói, biểu tình ẻo lả có chút quái dị.
Thẳng tới nay, bởi vì thụ hưởng giới tinh đặc thù, đối với nữ nhân hầu như không có bất luận hứng thú gì, nữ nhân dù có đẹp tới đâu ở trong mắt ẻo lả cũng không có bất luận cảm giác gì khác. Lúc nầy nhìn thấy nữ nhân được Xưng tụng hoàn mỹ nhất trong thế giới thượng lưu đang đứng trước mặt, trong con ngươi ẻo lả lộ ra ánh mắt thưởng thức.
“Cha em biết được anh đã đến, muốn gặp mặt anh." Andrew lộ ra một dáng tươi cười thật gượng ép trên mặt.
Dáng tươi cười gượng ép của Andrew làm Lý Dật có loại cảm giác Xót Xa yêu thương, khi hắn nhìn thấy vành mắt đen nhàn nhạt của Andrew. loại cảm giác nầy càng mãnh liệt trong lòng, hắn biết, khoảng thời gian nầy Andrew trải qua cũng không tốt lắm
“A Khải, anh nói tiểu Tuyết ngồi Xe của bảo tiêu Andrew Luofu tiểu thư rời đi. Tôi muốn đến trang viên gia tộc Gambino một chuyến." Suy nghĩ một chút, Lý Dật làm ra quyết định.
Không đợi ẻo lả đáp lời, Mộ Dung Tuyết hiểu ý nói; “Anh đi làm chính sự đi, không cần Xen vào chúng ta, chúng tôi tự ngồi Xe về là tốt rồi."
Nguyên bản. Lý Dật để Trương Đức Khôn bí mật phái người âm thầm bảo hộ Mộ Dung Tuyết, chỉ là những người đó đều giả trang nhân viên của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, nên những người đó cũng không cùng đi với Lý Dật trở về New York.
“Gần đây New York không yên ổn. ngồi Xe của bảo tiêu tôi đi." Andrew mỉm cười nhìn Mộ Dung Tuyết nói một câu, sau đó nhìn Nissen làm một thủ thế, Nissen hiểu ý lập tức đưa tay mời Mộ Dung Tuyết.
Mộ Dung Tuyết thấy Lý Dật gật đầu, thân mật nhìn Andrew cười nói: “Cảm Ơn cô. Andrew Luofu tiểu thư."
Sau đó. A Khải cùng Mộ Dung Tuyết chui vào một chiếc Xe có rèm che, Xe rất nhanh khởi động, trực tiếp rời khỏi sân bay.
Nhìn theo chiếc Xe rời đi. Andrew nói: “Đi thôi. vào Xe trò chuyện."
Lý Dật gật đầu, theo Andrew đi tới chiếc Rolls Royce Silver, vốn định gọi Anh Hoa cùng đi, nhưng phát hiện Anh Hoa đã chủ động vào một chiếc Xe còn lại. Sau khi vào trong Xe, Andrew lấy ra một chai rượu. rót cho hai người hai ly. Sau đó đưa một ly cho Lý Dật, Lý Dật tiếp ly rượu cụng ly của Andrew một chút, sau đó nhấp một ngụm
“Annie, trạng thái tinh thần của em thoạt nhìn không tốt lắm, cần nghỉ ngơi nhiều hơn." Lý Dật có chút lo lắng nhìn Andrew, vốn định nói cho nàng biết cách Thụy Miên Pháp( cách ngủ say). thế nhưng loại phương pháp dỗ giấc ngủ nầy cần thời gian dài rèn luyện. nhất thời khó có thể học được, đành phải thôi.
Andrew nhàn nhạt nói: “Em không sao."
Mặc dù lúc nầy Andrew đang cười, thế nhưng Lý Dật lại cảm giác dáng tươi cười khi nàng đối mặt với hắn trong dĩ vãng có khác nhau rất lớn. Lần đó hai người tìm được đường sống trong chỗ chết ở Las Vegas, đây đó đã Xảy ra đột phá thực chất. Andrew sảng khoái nói cho Lý Dật, nổ lực nếm trải nhân sinh quan, thế nhưng thình lình Xảy ra chính biến ủy ban mafia vô hình chung đã thay đổi tất cả.
Tựa hồ Andrew lại khôi phục lại loại thái độ trước kia, chính Xác ra. còn hơn chứ không kém
Thấy Lý Dật không nói lời nào. Andrew đột nhiên hỏi: “Vì sao đột nhiện lại tới đây? có chuyện gì cần Xử lý?"
“Ân" Lý Dật gật đầu: “Anh ở tại Las Vegas gặp Từ Tiến con trai của hội trưởng thương hội người Hoa, dự định cũng họ bàn một vụ làm ăn. Mặt khác, trong nội bộ Toàn Cầu Ảnh Nghiệp Xuất hiện một ít vấn đề, anh cần XỬ lý một chút."
“Nội bộ Toàn Cầu Ảnh Nghiệp Xuất hiện vấn đề?" Andrew có chút kinh ngạc, sau đó suy tư vài giây, hỏi: “Chẳng lẽ là Jeffrey cùng Lưu Tư Cầm sản sinh mâu thuẫn?"
Nghe được câu hỏi của Andrew, Lý Dật phải thừa nhận trí tuệ của Andrew phi thường Xuất sắc mà người bình thường không sao bằng được. chỉ trong nháy mắt liền hiểu được mấu chốt của vấn đề.
“Ân" Lý Dật làm bộ thoải mái cười: “có điểm Xung đột, bất quá hẳn là có thể giải quyết."
Lúc nầy đây, Andrew cũng không phát biểu cái nhìn, mà nhợt nhạt uống một ngụm rượu vang. Tuy rằng Andrew không giống như em trai Johnson của mình luôn thích dùng lễ nghi quý tộc yêu cầu chính mình. Thế nhưng từ nhỏ nàng đã được gia tộc giáo dục những lễ nghi tốt đẹp, nên khi uống rượu phi thường ưu nhã. phối hợp với khí chất cao quý. làm cho người ta có loại cảm giác cao không thể với tới. Có thể, từ ngày Andrew được sinh ra đã được định sẵn được người ngưỡng vọng.
“Lý, kinh nghiệm về chuyện thương nghiệp của anh không nhiều." Andrew do dự một chút. lần thứ hai mở miệng, thế nhưng nàng cũng không giống như lần trước Xưng hô Lý Dật là anh yêu: “Chuyện nầy nhìn như là chuyện nhỏ, thế nhưng nếu Xử lý không tốt. sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với Toàn cầu Ảnh Nghiệp."
“Vì sao vậy?" Lý Dật biết Andrew nói không sai, hắn cũng mơ hồ nghĩ đây không phải là chuyện nhỏ. hơn nữa trong lòng cũng không có biện pháp hoàn mỹ để Xử lý. chỉ là trước đó nhìn thấy trạng thái tinh thần của Andrew không tốt, biết rõ thời gian này nàng quá mức mệt nhọc, không muốn làm phiền nàng thêm mà thôi. Hôm nay nghe được Andrew một châm thấy máu nói ngay vấn đề, liền khiêm tốn thỉnh giáo.
“Một công ty có thể đưa ra thị trường cũng không dễ dàng. cần rất nhiều nhân tố. Mà người lãnh đạo công ty là nhân tố rất trọng yếu." Andrew không vội không nóng nói: “Xí nghiệp tam lưu bán sản phẩm, Xí nghiệp nhị lưu bán độc quyền, Xí nghiệp nhất lưu bán tiêu chuẩn. đây đó chênh lệch to lớn như vậy, ngoại trừ thực lực của bản thân công ty, cùng tầm mắt của người lãnh đạo cũng có quan hệ rất lớn. Dù sao. bất luận công ty nào cũng phải bắt đầu từ nhỏ tới lớn. Mà quyết định tất cả chính là người lãnh đạo. Cho nên nói, người lãnh đạo của một công ty quyết định tương lai của công ty, lời này cũng không khoa trương."
Đã từng, lúc còn ở Thượng Hải, Gia Cát Minh Nguyệt cũng từng dạy tri thức này cho Lý Dật, chỉ là không nói được thấu triệt như Andrew.
“Mâu thuẫn của Jeffrey và Lưu Tư Cầm thoạt nhìn cũng không phải là chuyện lớn gì, thế nhưng em hỏi anh, anh dự định XỬ lý như thế nào?" Andrew đột nhiên hỏi.
Đối với chuyện này, trong lòng Lý Dật cũng chưa nghỉ ra, bị Andrew hỏi như thế. lập tức không biết trả lời, nhất thời không đưa ra được đáp án.
“Theo tính tình của anh, hơn phân nữa sẽ ân uy cùng ra với Jeffrey. hơn nữa với quan hệ của anh và Lưu Tư Cầm, sỢ rằng uy sẽ mạnh hơn rất nhiều." Andrew khe khẽ thở dài, sau đó nhìn chằm chằm Lý Dật: “Em nói đúng chứ?"
Lý Dật bất đắc dĩ gật đầu. đúng như lời Andrew, Lý Dật lúc đầu dự định sẽ làm như thế, chỉ là chi tiết cụ thể còn chưa nghĩ Xong.
“Lý, không phải em hù dọa anh, nếu như chuyện này anh Xử lý như vậy, kết quả sẽ rất không Xong." Giọng nói của Andrew trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.
Vùng lông mày của Lý Dật hơi nhướng lên: “Vì sao?"
Hiển nhiên. trước đó Lý Dật cũng không nghĩ tới điểm này, tuy rằng dùng ân uy cùng lúc cũng rất bình thường, thế nhưng thập phần dùng được, lần nào cũng đúng, trước đó hắn từng Xử lý như vậy đối với mâu thuẫn giữa Yến Phong và Milich.
“Được, em hỏi lại anh. ân của anh là gì?" Andrew lại hỏi.
Lý Dật chần chờ một chút, đang định mở miệng, đã thấy Andrew cười nhẹ, hời hợt nói: “Tiền, không sai phải không?"
Lý Dật lộ ra dáng cười khổ bất đắc dĩ, lúc đối mặt với Andrew, luôn có cảm giác không có sức lực, Andrew phảng phất như nhìn thấu tâm tư của hắn.
“Lý, Jeffiey hắn không thiếu tiền." Andrew trầm giọng nói: “Anh từng nói với em, sở dĩ Jeffrey chịu đi ăn máng khác gia nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp là bởi vì trả nhân tình. Mà trước đó. Jeffrey là nhân vật linh hồn của Dreams Work. trong quá khứ. hắn đã kiếm được rồi, cho nên lực mê hoặc của tiền tài đối với hắn rất nhỏ rất nhỏ."
Nói đến đây, Andrew lại nhấp một ngụm rượu vang, sau đó lại nói: “Mặt khác. hắn cũng không thiếu danh khí. Hắn bằng vào năng lực Xuất sắc làm Dreams Work phát triển cấp tốc trong mấy năm, hắn ở tại Hollywood đã vô cùng nổi tiếng. không ai hoài nghi năng lực của hắn, cũng không ai quên được địa vị của hắn tại Hollywood. Trước em nói với anh dùng ân uy không Xong là vì hai điểm này. Hắn đã không thiếu tiền và danh tiếng. anh không cấp được ân huệ cho hắn. thế nhưng anh còn cho hắn uy. ở dưới tình hình này. anh cho rằng hắn sẽ làm như thế nào?"
“Ði ăn máng khác." Lý Dật thở dài, hiển nhiên hắn cũng không nguyện ý mất đi nhân tài như Jeffiey. tầm quan trọng của Jeffrey đối với Toàn Cầu Ảnh Nghiệp không thể hoài nghi. nhất là giai đoạn hiện nay.
“Không sai! Nếu như anh làm như vậy, Jeffrey sẽ lập tức từ chức rời đi!" Andrew vẻ mặt nghiêm túc nói: “Hơn nữa với năng lực và sức ảnh hưởng của hắn, một khi hắn rời khỏi Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, thì mấy công ty điện ảnh khác lập tức mời chào hắn, hơn nữa điều kiện tuyệt đối không kém hơn anh."
“với hắn mà nói, hắn có thể vì trả nhân tình mà rời khỏi Dreams Work. tuyệt đối sẽ không ngại vì bất mãn anh mà rời khỏi Toàn Cầu Ảnh Nghiệp. Với năng lực của hắn, mặc dù rời đi, cũng sẽ hỗn rất tốt trong lĩnh vực này." Nói đến đây, Andrew khe khẽ thở dài: “Mà với trạng thái hiện nay của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, nếu Jeffrey rời đi. không thể nghi ngờ là một tai nạn! Em cũng không phải hoài nghi năng lực của Lưu Tư Cầm, ngược lại ngay trước đó em đề cử cô ấy cho anh. Năng lực của nàng tốt, nàng vừa tham gia lập tức hòa nhập vào hành nghiệp này, đồng thời làm ra thành tích không nhỏ là có thể nhìn ra, thế nhưng điều này Xa Xa còn chưa đủ."
“Với khả năng quen thuộc của Lưu Tư Cầm hiện tại với lĩnh vực này, nàng còn chưa có thể hiểu được quy luật của vòng quay bánh Xe chiến thuyền Toàn Cầu Ảnh Nghiệp. Điều này cần thời gian, chí ít hai năm, hai năm sau nàng mới có thể một mình lại mẫu hạm chiến thuyền này, hiện tại, nàng không được!"
“Lý, em nói có chút trực tiếp mong muốn anh đừng lưu ý." Có thể nghĩ mình nói chuyện quá trực tiếp, Andrew bổ sung.
Lý Dật cười khổ lắc đầu: “Annie, em muốn tốt cho anh, sao anh lại lưu ý."
Lý Dật nói lời từ nội tâm, hắn biết rõ tính cách của Andrew. nếu đổi lại người khác, Andrew tuyệt đối sẽ không làm như vậy, phải biết tính tình của Andrew và Anh Hoa đều giống nhau, một chữ ngàn vàng, chỉ là cách làm có chút khác nhau mà thôi.
Lý Dật nói như vậy làm Andrew thoáng thở nhẹ.
“Annie, em nói nhiều như vậy, hẳn là có biện pháp Xử lý chuyện này chứ?" Lý Dật có chút chờ mong nhìn Andrew.
Andrew gật đầu, tiếp tục nói: “Jeffrey hiện tại không thiếu tiền và danh. thế nhưng hắn thiếu một thứ."
“Cái gì?" Lý Dật vô ý thức hỏi.
“Lý tưởng." Andrew chậm rãi nói ra hai chữ. sau đó châm chọc cười nói: “Mỗi người đều có lý tưởng, chỉ là tuyệt đại đa số mọi người đều vì nguyên nhân hiện thực bị ép buông tha lý tưởng, khuất phục trước hiện thực, lý tưởng trong lòng sẽ chậm rãi bị ăn mòn, cuối cùng sẽ biến mất không gặp."
“Cuộc sống của con người rất ngắn, người có thể thực hiện lý tưởng cũng rất ít rất ít. Bọn họ cơ bản phân ra hai loại, một loại vì lý tưởng có thể buông tha tất cả. Người như thế thuộc loại cố chấp cuồng, bọn họ dám vì thực hiện lý tưởng buông tha tất cả, thậm chí cả sinh mạng. Luôn chấp nhất và kiên trì thực hiện lý tưởng. Đương nhiên người như thế không nhiều lắm, Vả lại người như thế rất khó thực hiện được lý tưởng vì hiện thực tàn khốc." Andrew nghiêm mặt nói: “So sánh mà nói, loại thứ hai may mắn hơn một chút. Những người này lúc còn trẻ cũng giống như người thường. đều có lý tưởng, đồng dạng bọn họ cũng như tuyệt đại đa số người, khuất phục trước hiện thực, chỉ là khuất phục như vẫn bảo lưu lại lý tưởng. Bọn họ đại đa số người có thể phấn đấu vì lý tưởng, nhưng cuối cùng không thành công, cũng có người may mắn trải qua nỗ lực sáng chế một mãnh trời đất. bọn họ quá phấn đấu có được tiền tài và thân phận sang quý. sau khi có tất cả. bọn họ đã có vốn liếng ngẩng đầu trước sự thực tàn khốc, đồng dạng bọn họ cũng có vốn liếng thực hiện lý tưởng."
Andrew nói làm trong lòng Lý Dật khẽ động, trong nháy mắt hắn dường như hiểu ra điều gì.
Biểu tình biến hóa của Lý Dật bị Andrew thu hết vào trong đáy mắt: “Jeffrey thuộc loại người may mắn thứ hai, hiện tại hắn không thiếu tiền và thân phận. chỉ thiếu lý tưởng!"
New York vào buổi tối tuy rằng không Xuất hiện tình huống kẹt Xe như ban ngày, thế nhưng đông Xe cộ vẫn rất nhiều, vì thế con đường chỉ cần đi bốn mươi phút phải dùng tới một giờ hai mươi phút mới chạy tới.
Rất nhanh, Lý Dật mang theo Mộ Dung Tuyết đi tới trước người Andrew, mỉm cuời nói: “Sao em lại tới đây?"
Vừa nói, Lý Dật vừa dùng ánh mắt chào hỏi Nissen, Nissen lộ ra dáng tươi cười hiền lành, hiển nhiên, ngày hôm nay, người da đen lạnh lùng nầy đã hoàn toàn tiếp nhận Lý Dật, thái độ đối với Lý Dật so sánh với ngày trước đã Xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trong lúc Lý Dật và Nissen chào hỏi bằng mắt, ánh mắt Mộ Dung Tuyết cũng không hề bảo lưu dừng lại trên người Andrew Luofu, chỉ là trong ánh mắt đã không còn tình tự dị dạng như trước đó. về phần Anh Hoa vẫn còn biểu tình lạnh lùng như trước, tựa hồ nàng nhìn thấy bất luận kẻ nào cũng đều là như vậy.
So sánh mà nói, biểu tình ẻo lả có chút quái dị.
Thẳng tới nay, bởi vì thụ hưởng giới tinh đặc thù, đối với nữ nhân hầu như không có bất luận hứng thú gì, nữ nhân dù có đẹp tới đâu ở trong mắt ẻo lả cũng không có bất luận cảm giác gì khác. Lúc nầy nhìn thấy nữ nhân được Xưng tụng hoàn mỹ nhất trong thế giới thượng lưu đang đứng trước mặt, trong con ngươi ẻo lả lộ ra ánh mắt thưởng thức.
“Cha em biết được anh đã đến, muốn gặp mặt anh." Andrew lộ ra một dáng tươi cười thật gượng ép trên mặt.
Dáng tươi cười gượng ép của Andrew làm Lý Dật có loại cảm giác Xót Xa yêu thương, khi hắn nhìn thấy vành mắt đen nhàn nhạt của Andrew. loại cảm giác nầy càng mãnh liệt trong lòng, hắn biết, khoảng thời gian nầy Andrew trải qua cũng không tốt lắm
“A Khải, anh nói tiểu Tuyết ngồi Xe của bảo tiêu Andrew Luofu tiểu thư rời đi. Tôi muốn đến trang viên gia tộc Gambino một chuyến." Suy nghĩ một chút, Lý Dật làm ra quyết định.
Không đợi ẻo lả đáp lời, Mộ Dung Tuyết hiểu ý nói; “Anh đi làm chính sự đi, không cần Xen vào chúng ta, chúng tôi tự ngồi Xe về là tốt rồi."
Nguyên bản. Lý Dật để Trương Đức Khôn bí mật phái người âm thầm bảo hộ Mộ Dung Tuyết, chỉ là những người đó đều giả trang nhân viên của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, nên những người đó cũng không cùng đi với Lý Dật trở về New York.
“Gần đây New York không yên ổn. ngồi Xe của bảo tiêu tôi đi." Andrew mỉm cười nhìn Mộ Dung Tuyết nói một câu, sau đó nhìn Nissen làm một thủ thế, Nissen hiểu ý lập tức đưa tay mời Mộ Dung Tuyết.
Mộ Dung Tuyết thấy Lý Dật gật đầu, thân mật nhìn Andrew cười nói: “Cảm Ơn cô. Andrew Luofu tiểu thư."
Sau đó. A Khải cùng Mộ Dung Tuyết chui vào một chiếc Xe có rèm che, Xe rất nhanh khởi động, trực tiếp rời khỏi sân bay.
Nhìn theo chiếc Xe rời đi. Andrew nói: “Đi thôi. vào Xe trò chuyện."
Lý Dật gật đầu, theo Andrew đi tới chiếc Rolls Royce Silver, vốn định gọi Anh Hoa cùng đi, nhưng phát hiện Anh Hoa đã chủ động vào một chiếc Xe còn lại. Sau khi vào trong Xe, Andrew lấy ra một chai rượu. rót cho hai người hai ly. Sau đó đưa một ly cho Lý Dật, Lý Dật tiếp ly rượu cụng ly của Andrew một chút, sau đó nhấp một ngụm
“Annie, trạng thái tinh thần của em thoạt nhìn không tốt lắm, cần nghỉ ngơi nhiều hơn." Lý Dật có chút lo lắng nhìn Andrew, vốn định nói cho nàng biết cách Thụy Miên Pháp( cách ngủ say). thế nhưng loại phương pháp dỗ giấc ngủ nầy cần thời gian dài rèn luyện. nhất thời khó có thể học được, đành phải thôi.
Andrew nhàn nhạt nói: “Em không sao."
Mặc dù lúc nầy Andrew đang cười, thế nhưng Lý Dật lại cảm giác dáng tươi cười khi nàng đối mặt với hắn trong dĩ vãng có khác nhau rất lớn. Lần đó hai người tìm được đường sống trong chỗ chết ở Las Vegas, đây đó đã Xảy ra đột phá thực chất. Andrew sảng khoái nói cho Lý Dật, nổ lực nếm trải nhân sinh quan, thế nhưng thình lình Xảy ra chính biến ủy ban mafia vô hình chung đã thay đổi tất cả.
Tựa hồ Andrew lại khôi phục lại loại thái độ trước kia, chính Xác ra. còn hơn chứ không kém
Thấy Lý Dật không nói lời nào. Andrew đột nhiên hỏi: “Vì sao đột nhiện lại tới đây? có chuyện gì cần Xử lý?"
“Ân" Lý Dật gật đầu: “Anh ở tại Las Vegas gặp Từ Tiến con trai của hội trưởng thương hội người Hoa, dự định cũng họ bàn một vụ làm ăn. Mặt khác, trong nội bộ Toàn Cầu Ảnh Nghiệp Xuất hiện một ít vấn đề, anh cần XỬ lý một chút."
“Nội bộ Toàn Cầu Ảnh Nghiệp Xuất hiện vấn đề?" Andrew có chút kinh ngạc, sau đó suy tư vài giây, hỏi: “Chẳng lẽ là Jeffrey cùng Lưu Tư Cầm sản sinh mâu thuẫn?"
Nghe được câu hỏi của Andrew, Lý Dật phải thừa nhận trí tuệ của Andrew phi thường Xuất sắc mà người bình thường không sao bằng được. chỉ trong nháy mắt liền hiểu được mấu chốt của vấn đề.
“Ân" Lý Dật làm bộ thoải mái cười: “có điểm Xung đột, bất quá hẳn là có thể giải quyết."
Lúc nầy đây, Andrew cũng không phát biểu cái nhìn, mà nhợt nhạt uống một ngụm rượu vang. Tuy rằng Andrew không giống như em trai Johnson của mình luôn thích dùng lễ nghi quý tộc yêu cầu chính mình. Thế nhưng từ nhỏ nàng đã được gia tộc giáo dục những lễ nghi tốt đẹp, nên khi uống rượu phi thường ưu nhã. phối hợp với khí chất cao quý. làm cho người ta có loại cảm giác cao không thể với tới. Có thể, từ ngày Andrew được sinh ra đã được định sẵn được người ngưỡng vọng.
“Lý, kinh nghiệm về chuyện thương nghiệp của anh không nhiều." Andrew do dự một chút. lần thứ hai mở miệng, thế nhưng nàng cũng không giống như lần trước Xưng hô Lý Dật là anh yêu: “Chuyện nầy nhìn như là chuyện nhỏ, thế nhưng nếu Xử lý không tốt. sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với Toàn cầu Ảnh Nghiệp."
“Vì sao vậy?" Lý Dật biết Andrew nói không sai, hắn cũng mơ hồ nghĩ đây không phải là chuyện nhỏ. hơn nữa trong lòng cũng không có biện pháp hoàn mỹ để Xử lý. chỉ là trước đó nhìn thấy trạng thái tinh thần của Andrew không tốt, biết rõ thời gian này nàng quá mức mệt nhọc, không muốn làm phiền nàng thêm mà thôi. Hôm nay nghe được Andrew một châm thấy máu nói ngay vấn đề, liền khiêm tốn thỉnh giáo.
“Một công ty có thể đưa ra thị trường cũng không dễ dàng. cần rất nhiều nhân tố. Mà người lãnh đạo công ty là nhân tố rất trọng yếu." Andrew không vội không nóng nói: “Xí nghiệp tam lưu bán sản phẩm, Xí nghiệp nhị lưu bán độc quyền, Xí nghiệp nhất lưu bán tiêu chuẩn. đây đó chênh lệch to lớn như vậy, ngoại trừ thực lực của bản thân công ty, cùng tầm mắt của người lãnh đạo cũng có quan hệ rất lớn. Dù sao. bất luận công ty nào cũng phải bắt đầu từ nhỏ tới lớn. Mà quyết định tất cả chính là người lãnh đạo. Cho nên nói, người lãnh đạo của một công ty quyết định tương lai của công ty, lời này cũng không khoa trương."
Đã từng, lúc còn ở Thượng Hải, Gia Cát Minh Nguyệt cũng từng dạy tri thức này cho Lý Dật, chỉ là không nói được thấu triệt như Andrew.
“Mâu thuẫn của Jeffrey và Lưu Tư Cầm thoạt nhìn cũng không phải là chuyện lớn gì, thế nhưng em hỏi anh, anh dự định XỬ lý như thế nào?" Andrew đột nhiên hỏi.
Đối với chuyện này, trong lòng Lý Dật cũng chưa nghỉ ra, bị Andrew hỏi như thế. lập tức không biết trả lời, nhất thời không đưa ra được đáp án.
“Theo tính tình của anh, hơn phân nữa sẽ ân uy cùng ra với Jeffrey. hơn nữa với quan hệ của anh và Lưu Tư Cầm, sỢ rằng uy sẽ mạnh hơn rất nhiều." Andrew khe khẽ thở dài, sau đó nhìn chằm chằm Lý Dật: “Em nói đúng chứ?"
Lý Dật bất đắc dĩ gật đầu. đúng như lời Andrew, Lý Dật lúc đầu dự định sẽ làm như thế, chỉ là chi tiết cụ thể còn chưa nghĩ Xong.
“Lý, không phải em hù dọa anh, nếu như chuyện này anh Xử lý như vậy, kết quả sẽ rất không Xong." Giọng nói của Andrew trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.
Vùng lông mày của Lý Dật hơi nhướng lên: “Vì sao?"
Hiển nhiên. trước đó Lý Dật cũng không nghĩ tới điểm này, tuy rằng dùng ân uy cùng lúc cũng rất bình thường, thế nhưng thập phần dùng được, lần nào cũng đúng, trước đó hắn từng Xử lý như vậy đối với mâu thuẫn giữa Yến Phong và Milich.
“Được, em hỏi lại anh. ân của anh là gì?" Andrew lại hỏi.
Lý Dật chần chờ một chút, đang định mở miệng, đã thấy Andrew cười nhẹ, hời hợt nói: “Tiền, không sai phải không?"
Lý Dật lộ ra dáng cười khổ bất đắc dĩ, lúc đối mặt với Andrew, luôn có cảm giác không có sức lực, Andrew phảng phất như nhìn thấu tâm tư của hắn.
“Lý, Jeffiey hắn không thiếu tiền." Andrew trầm giọng nói: “Anh từng nói với em, sở dĩ Jeffrey chịu đi ăn máng khác gia nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp là bởi vì trả nhân tình. Mà trước đó. Jeffrey là nhân vật linh hồn của Dreams Work. trong quá khứ. hắn đã kiếm được rồi, cho nên lực mê hoặc của tiền tài đối với hắn rất nhỏ rất nhỏ."
Nói đến đây, Andrew lại nhấp một ngụm rượu vang, sau đó lại nói: “Mặt khác. hắn cũng không thiếu danh khí. Hắn bằng vào năng lực Xuất sắc làm Dreams Work phát triển cấp tốc trong mấy năm, hắn ở tại Hollywood đã vô cùng nổi tiếng. không ai hoài nghi năng lực của hắn, cũng không ai quên được địa vị của hắn tại Hollywood. Trước em nói với anh dùng ân uy không Xong là vì hai điểm này. Hắn đã không thiếu tiền và danh tiếng. anh không cấp được ân huệ cho hắn. thế nhưng anh còn cho hắn uy. ở dưới tình hình này. anh cho rằng hắn sẽ làm như thế nào?"
“Ði ăn máng khác." Lý Dật thở dài, hiển nhiên hắn cũng không nguyện ý mất đi nhân tài như Jeffiey. tầm quan trọng của Jeffrey đối với Toàn Cầu Ảnh Nghiệp không thể hoài nghi. nhất là giai đoạn hiện nay.
“Không sai! Nếu như anh làm như vậy, Jeffrey sẽ lập tức từ chức rời đi!" Andrew vẻ mặt nghiêm túc nói: “Hơn nữa với năng lực và sức ảnh hưởng của hắn, một khi hắn rời khỏi Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, thì mấy công ty điện ảnh khác lập tức mời chào hắn, hơn nữa điều kiện tuyệt đối không kém hơn anh."
“với hắn mà nói, hắn có thể vì trả nhân tình mà rời khỏi Dreams Work. tuyệt đối sẽ không ngại vì bất mãn anh mà rời khỏi Toàn Cầu Ảnh Nghiệp. Với năng lực của hắn, mặc dù rời đi, cũng sẽ hỗn rất tốt trong lĩnh vực này." Nói đến đây, Andrew khe khẽ thở dài: “Mà với trạng thái hiện nay của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, nếu Jeffrey rời đi. không thể nghi ngờ là một tai nạn! Em cũng không phải hoài nghi năng lực của Lưu Tư Cầm, ngược lại ngay trước đó em đề cử cô ấy cho anh. Năng lực của nàng tốt, nàng vừa tham gia lập tức hòa nhập vào hành nghiệp này, đồng thời làm ra thành tích không nhỏ là có thể nhìn ra, thế nhưng điều này Xa Xa còn chưa đủ."
“Với khả năng quen thuộc của Lưu Tư Cầm hiện tại với lĩnh vực này, nàng còn chưa có thể hiểu được quy luật của vòng quay bánh Xe chiến thuyền Toàn Cầu Ảnh Nghiệp. Điều này cần thời gian, chí ít hai năm, hai năm sau nàng mới có thể một mình lại mẫu hạm chiến thuyền này, hiện tại, nàng không được!"
“Lý, em nói có chút trực tiếp mong muốn anh đừng lưu ý." Có thể nghĩ mình nói chuyện quá trực tiếp, Andrew bổ sung.
Lý Dật cười khổ lắc đầu: “Annie, em muốn tốt cho anh, sao anh lại lưu ý."
Lý Dật nói lời từ nội tâm, hắn biết rõ tính cách của Andrew. nếu đổi lại người khác, Andrew tuyệt đối sẽ không làm như vậy, phải biết tính tình của Andrew và Anh Hoa đều giống nhau, một chữ ngàn vàng, chỉ là cách làm có chút khác nhau mà thôi.
Lý Dật nói như vậy làm Andrew thoáng thở nhẹ.
“Annie, em nói nhiều như vậy, hẳn là có biện pháp Xử lý chuyện này chứ?" Lý Dật có chút chờ mong nhìn Andrew.
Andrew gật đầu, tiếp tục nói: “Jeffrey hiện tại không thiếu tiền và danh. thế nhưng hắn thiếu một thứ."
“Cái gì?" Lý Dật vô ý thức hỏi.
“Lý tưởng." Andrew chậm rãi nói ra hai chữ. sau đó châm chọc cười nói: “Mỗi người đều có lý tưởng, chỉ là tuyệt đại đa số mọi người đều vì nguyên nhân hiện thực bị ép buông tha lý tưởng, khuất phục trước hiện thực, lý tưởng trong lòng sẽ chậm rãi bị ăn mòn, cuối cùng sẽ biến mất không gặp."
“Cuộc sống của con người rất ngắn, người có thể thực hiện lý tưởng cũng rất ít rất ít. Bọn họ cơ bản phân ra hai loại, một loại vì lý tưởng có thể buông tha tất cả. Người như thế thuộc loại cố chấp cuồng, bọn họ dám vì thực hiện lý tưởng buông tha tất cả, thậm chí cả sinh mạng. Luôn chấp nhất và kiên trì thực hiện lý tưởng. Đương nhiên người như thế không nhiều lắm, Vả lại người như thế rất khó thực hiện được lý tưởng vì hiện thực tàn khốc." Andrew nghiêm mặt nói: “So sánh mà nói, loại thứ hai may mắn hơn một chút. Những người này lúc còn trẻ cũng giống như người thường. đều có lý tưởng, đồng dạng bọn họ cũng như tuyệt đại đa số người, khuất phục trước hiện thực, chỉ là khuất phục như vẫn bảo lưu lại lý tưởng. Bọn họ đại đa số người có thể phấn đấu vì lý tưởng, nhưng cuối cùng không thành công, cũng có người may mắn trải qua nỗ lực sáng chế một mãnh trời đất. bọn họ quá phấn đấu có được tiền tài và thân phận sang quý. sau khi có tất cả. bọn họ đã có vốn liếng ngẩng đầu trước sự thực tàn khốc, đồng dạng bọn họ cũng có vốn liếng thực hiện lý tưởng."
Andrew nói làm trong lòng Lý Dật khẽ động, trong nháy mắt hắn dường như hiểu ra điều gì.
Biểu tình biến hóa của Lý Dật bị Andrew thu hết vào trong đáy mắt: “Jeffrey thuộc loại người may mắn thứ hai, hiện tại hắn không thiếu tiền và thân phận. chỉ thiếu lý tưởng!"
New York vào buổi tối tuy rằng không Xuất hiện tình huống kẹt Xe như ban ngày, thế nhưng đông Xe cộ vẫn rất nhiều, vì thế con đường chỉ cần đi bốn mươi phút phải dùng tới một giờ hai mươi phút mới chạy tới.
Tác giả :
Điên Phong