Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 285: Đêm nay em chỉ muốn làm nữ nhân của anh

Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 285: Đêm nay em chỉ muốn làm nữ nhân của anh

Dưới ánh đèn, nước da màu bánh mật làm cho toàn thân nàng tràn ngập một loại mỹ cảm khỏe khoắn, càng nhiều còn lại chính là cỗ hấp lực ngỗ ngược!

Hai tòa núi đôi vểnh ngược sang hai bên như cặp sừng trâu, đập vào trong mắt khiến cho Lý Dật không dám thở mạnh.

Lý Dật không phải thánh nhân, đối diện với thân hình hoàn mỹ trước mắt, hắn lập tức xảy ra phản ứng theo bản năng của một nam nhân, cây thương dưới hạ thân độn cao lên, thậm chí tựu ngay cả đồng tử cũng phóng đại hơn một chút!

Có lẽ cảm nhận được sự dị thường dưới hạ thân Lý Dật, Trần Lâm cúi người ôm cổ hắn, khiêu khích nói: “Như thế nào? Chẳng lẽ không dám sao? Đây không phải là phong cách của anh nha!"

Lúc này, trên khuôn mặt Trần Lâm mang biểu tình khiêu khích, giống như một vị nữ vương cao cao tại thượng, làm cho người ta sản sinh ra một loại dục vọng mãnh liệt, muốn chinh phục!

Dục hỏa trong cơ thể dùng xu thế khủng bố lan tràn, lý trí hắn chậm rãi bị thân hình hoàn mỹ trước mắt này cắn nuốt. Ánh mắt Lý Dật không tự chủ được, dán vào hai tòa nhũ phong trước ngực của Trần Lâm.

Bất quá nghe Trần Lâm nói như vậy, Lý Dật lại ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn nàng một cái.

Cùng lúc mới rồi bất đồng, cái nhìn này không chứa bất kỳ chút dục vọng nào đáng nói.

Trần Lâm không hề úy kị đón nhận ánh mắt của Lý Dật, sau khi chứng kiến trong mắt hắn đã không còn nửa điểm dục vọng. Nàng giống như sợ bị người ta nhìn thấu bí mật ở trong lòng, theo bản năng chuyển dời ánh mắt đi, không dám đối diện trực tiếp với đôi con ngươi đen nhánh kia, nàng cảm giác, giờ khắc này giống như Lý Dật có thể nhìn thấu được suy nghĩ trong nội tâm của nàng.

Trên thực tế Lý Dật nào đâu có phép thần thông quảng đại như trong tưởng tượn của Trần Lâm, chính là do nội tâm của nàng có quỷ mà thôi. Lý Dật chỉ cảm thấy biểu hiện lúc này của Trần Lâm tương phản quá lớn, cho nên hắn mới nảy sinh ra có chút tò mò.

Mà lúc này chứng kiến ánh mắt trốn tránh cảu Trần Lâm, hắn cơ hồ dám khẳng định, Trần Lâm đang muốn giấu diếm sự tình gì đó.

Phát hiện này làm cho dục hỏa trong cơ thể Lý Dật bay vút lên chín tầng mây, hoặc giống như bị một chậu nước lạnh dội lên đầu, dục hỏa lập tức biến mất không còn nhìn thấy tăm hơi bóng dáng.

Hắn khẽ nhăn mày, sau đó cúi người nhặt chiếc khăn tắm lên, cố gắng đứng dậy mặc vào người Trần Lâm.

Nhưng Trần Lâm không đợi cho hắn kịp hành động, hai tay giữ chặt bờ vai của hắn, trừng mắt hoi: “Như thế nào? Chướng mắt lão nương sao?"

“Trần Lâm, đừng hồ nháo nữa." Lý Dật thở dài, tuy rằng nàng che dấu vô cùng hoàn mỹ, nhưng hắn vẫn phát hiện ra cảm xúc dao động trong đôi mắt nàng.

Trần Lâm chẳng những không nghe lời, ngược lại còn trực tiếp ngồi lên trên đùi Lý Dật, nhất thời hắn cảm thấy trên đùi truyền đến một cỗ cảm giác ấm áp, còn mang theo chút nhiệt ý.

“Lão nương thực lòng muốn quan hệ cùng anh, như thế nào lại kêu là hồ nháo?" Trần Lâm vẻ mặt sính cường, không chịu bỏ qua.

Nghe Trần Lâm nói trắng trợn như thế, Lý Dật cũng vươn tay đặt ở đôi vai ngọc ngà của nàng, dừng trên khuôn mặt xem ra trần ngập ngỗ ngược kia: “Trần Lâm, tôi không phải thánh nhân, cũng chẳng phải cái gì chính nhân quân tử, phương diện này càng không có vấn đề. Mà cô là một nữ nhân có lực sát thương rất cao, không một nam nhân nào dưới tình huống cô trần truồng như thế này, mà có khả năng bảo trì được bình tĩnh, ngay cả tôi cũng vậy."

Có lẽ cảm nhận được ngữ khí của Lý Dật có chút ngưng trọng, biểu tình Trần Lâm hơi biến đổi.

“Trần Lâm, tôi biết, cô tuy rằng ngay thẳng cương trực, nhưng nhất định không phải một nữ nhân tùy tiện!"

Những lời này khiến cho sắc mặt Trần Lâm lại biến đổi, khóe mắt cũng không tự chủ được mà khẽ run rẩy lên vài cái.

“Nói đi, rốt cuộc làm sao vậy?" Lý Dật ngữ khí ôn hòa.

Trần Lâm dùng thời gian ngắn nhất điều chỉnh cảm xúc một chút, khiêu khích nói: “Quan hệ mà còn cần phải có lý do sao? Thích thì làm luôn! Lề mề như vậy làm cái gì?"

Lý Dật trầm mặc.

Có lẽ nhìn trên gương mặt Lý Dật đã không còn chút dục vọng nào, bỗng nhiên Trần Lâm phun ra một ngụm tức khí, trầm giọng nói: “Anh đã không muốn, vậy thì hãy ra ngoài đi."

Nói dứt câu, Trần Lâm dựt chiếc khăn tắm trong tay Lý Dật, choàng lên người. Động tác của nàng thực tùy tiện, đừng nói muốn giấu đi, ngay cả bộ phận mấu chốt đều không có che khuất.

Lý Dật im lặng nhìn Trần Lâm choàng khăn tắm lên người, bỗng nhiên duỗi tay giữ chặt cánh tay của nàng.

Hành động bất thình lình của Lý Dật, khiến cho cả người Trần Lâm chấn động mạnh mẽ, nàng theo bản năng liếc nhìn hắn một cái.

Biểu tình của Lý Dật mười phần bình tĩnh, giống như mặt hồ không có một chút gợn sóng nào. Khi Trần Lâm đang liếc mắt nhìn, thì Lý Dật giữ chặt nàng, đồng thời dùng cánh tay còn lại ôm vòng qua eo thon, kéo Trần Lâm rúc vào trong lòng mình.

Bình sinh lần đầu tiên bị Lý Dật kéo vào trong lòng, tim Trần Lâm không khỏi đập rộn ràng lên, tựu ngay cả thân mình cũng run rẩy.

Nhìn biểu tình của Trần Lâm hơi có vẻ khẩn trương, Lý Dật không khỏi nhớ lại những kỉ niệm đã qua giữa hai người.

Lý Dật còn nhớ, khi mới đến thế giới này, bởi vô tình ở trong quán Net đã phá giải một siêu vi-rut, Trần Lâm thân là đặc cảnh, tự tiện xâm nhập vào nhà, dùng tư thế cường ngạnh mời hắn gia nhập đội ngũ chuyên viên kỹ thuật ngành điện tử của quân đội.

Vài thứ nữa, hắn và Trần Lâm lần đầu giao thủ, giữa hai người lúc đó sản sinh ra địch ý.

Sau này, Trần Lâm đối với Lý Dật sinh ra lòng tò mò, không ngừng xâm lấn vào cuộc sống của Lý Dật, địch ý giữa song phương cũng giảm đi vài phần.

Có một hôm Hạ Vũ Đình mua phải bình đun nước giả, Lý Dật đưa Hạ Vũ Đình đi đòi lại công đạo, kết quả lão chủ quán đó liên thủ cùng tay cảnh sát tham ô, khi dễ hai người.

Cùng lúc đó, Lý Dật gọi điện thoại cho Trần Lâm, theo sau thái độ của tay cánh sát trưởng và lão chủ quán đồ điện kia, xảy ra biến hóa ba trăm sáu mươi độ. Chẳng những bồi thường tổn thất, mà còn cấp miễn phí rất nhiều vật dụng cho phúc lợi viện Đông Phương.

Tiếp nữa, Trần Diêm Vương đã nhìn ra tiềm lực của Lý Dật, cố gắng vươn tay nghênh đón, muốn hắn trở thành con rể Trần gia. Thế nhưng, hắn cự tuyệt hảo ý Trần Diêm Vương!

Trần Diêm Vương mười phần căm tức, nếu không phai lúc đo có mặt Trần Phong anh trai của Trần Lâm, chỉ sợ lão già kia đã trực tiếp bạt súng ra rồi!

…..

“Lão nương vốn cũng rất quyến rũ, chỉ là người ta mắt mù không nhìn ra mà thôi. Hơn nữa, anh có quyền cự tuyệt yêu tôi, nhưng lại không thể ngăn cản tôi theo đuổi anh, hi vọng anh không bao giờ ngã xuống dưới váy của tôi!"

Lý Dật nhớ rõ ràng ngày đó khi nói ra những lời này, một giọt lệ châu trong suốt chảy ra từ vành mắt của Trần Lâm, nhưng cuối cùng nàng quật cường không để cho nó rơi xuống!

Đồng dạng, Lý Dật còn nhớ như in, ngày đó khi hắn thượng đài sinh tử chiến đấu cùng Điền Đằng Cương, Trần Lâm ôm ngực khóc ròng.

Sau, Trần Lâm lại nói cho Lý Dật biết, nếu như ngày đó hắn thật sự chết ở trên lôi đài, vậy thì nàng nhất định sẽ rút súng ra bắn chết Tiêu Thanh Sơn! Lấy tính tình của Trần Lâm, tự nhiên không phải xuất khẩu cuông ngôn.

Chuyện cũ dần dần hiện lên trong, như mới xảy ra ngay tại hôm qua.

Nếu nói ngay từ khi gặp mặt, Lý Dật đối với con mẫu bạo long này không có một chút … hảo cảm nào, có chăng chính là địch ý nồng đậm. Như vậy theo thời gian trôi qua, nữ nhân tính tình cương cường này, để cho hắn thấy thực hiếu kỳ!

Có lẽ đối với Lý Dật mà nói, cảm tình giữa hắn và Trần Lâm giống như một mớ bòng bong, rất loạn, cũng rất kỳ quặc.

Lý Dật đang nhớ lại, đồng dạng Trần Lâm cũng như thế. Ngắm nhìn nam nhân trầm ổn trước mắt này, khí thế cường ngạnh trên người nàng cũng chậm rãi tiêu thất.

Tính cách từ thuở nhỏ đã bị chúng bạn bè cùng lứa đem trở thành cọp mẹ, sau lại đổi tiểu danh hiệu là mẫu bạo long này. Tính tình thẳng thắn, thân thủ khủng bố, thân phận bối cảnh cường đại, hết thảy những điều này khiến cho Trần Lâm thực vô duyên với hai chữ tình yêu.

Nhưng hiện giờ, tựu ngay cả Trần Lâm cũng không hiểu tại sao, bản thân mình đã yêu Lý Dật từ lúc nào? Nàng chỉ biết nam nhân trước mắt này đã cướp mất trái tim nàng, cho dù biết hắn có nữ nhân bên cạnh rồi, nhưng nàng vẫn không chịu lựa chọn buông tha!

Chẳng qua cuộc sống luôn luôn tàn khốc, có một số việc lại không thể như người mong muốn.

“Lý Dật…" Phã vỡ bầu không khí trầm mặc chính là Trần Lâm, ngữ khí của nàng không còn vẻ cường hãn như thường ngày, mà tựa hồ hết sức phức tạp

Lý Dật bị thanh âm của Trần Lâm kéo trở về hiện thực. Hắn nhẹ nhàng đáp một tiếng, đồng thời ngẩn ngơ nhìn nữ nhân trước mắt này.

“Tôi nguyện ý đem lần đầu tiên của mình cho anh, hơn nữa tuyệt đối sẽ 0 bắt anh phải chịu trách nhiệm!" Đôi thu mâu xinh đẹp kia trợn trừng nhìn lên Lý Dật, gằng từng chữ nói: “Có muốn không?"

Nếu ở tình huống bình thường, hai người ngẫu nhiên bùng phát hỏa dục, Lý Dật sẽ không chút do dự đáp ứng Trần Lâm. Nhưng khi phát hiện ra cỗ cảm xúc dao động tận sâu trong đôi con ngươi của nàng. Lý Dật đã không còn nửa điểm tâm tư.

“Vì cái gì?" Lý Dật nhịn không được hỏi.

Trần Lâm nhẹ nhàng lắc đầu: “Đừng hỏi em cái gì, đêm nay, em chỉ muốn làm nữ nhân của anh."

Khi nói chuyện, đồng thời Trần Lâm trực tiếp tìm đến đôi môi của Lý Dật.

Nụ hôn này vừa bất ngờ, lại vừa bá đạo!

Trong khi hôn môi, cả người Trần Lâm giống như bạch tuộc nhào vào trong lòng Lý Dật, hai tòa nhũ phong đầy đặn ép chặt lên trên ngực hắn.

Lý Dật bị hành động bất thình lình này, khiến cho trở tay không kịp. Mặc dù tâm tình đang rối loạn, tuy nhiên lại không có cự tuyệt nụ hôn nồng nhiệt này, nhưng cũng không có ý tứ hùa theo.

“Lý Dật, em và anh đều rõ ràng, đời này, chúng ta nhất định sẽ không thể ở cùng một chỗ với nhau, anh có Vũ Đình mà em cũng có nguyên do của mình." Hơn mười giây đồng hồ sau, Trần Lâm rời hôn môi, nhẹ giọng nói.

Bỗng nhiên nghe Trần Lâm nói như vậy, trong lòng Lý Dật không khỏi hung hăng chấn động! Bởi vì hắn biết, nàng nói rất đúng sự thật.

Trần Lâm xuất thân không giống người bình thường, nàng xuất thân từ Trần gia, mà Trần gia ở trong quân đội có vô số lực ảnh hưởng. Dưới tình huống này, nếu như giữa Trần Lâm và Lý Dật có mối quan hệ mờ ám, đối với Trần gia mà nói, đều không phải là hảo sự gì!

Đến hôm nay Lý Dật cũng là một ông trùm trong giới hắc đạo, tại vịnh biển tây của nước Mỹ! Thế nhưng lại có mối quan hệ lợi ích cùng gia tộc Heyde Gus. Người quen thuộc Lý Dật đều biết, hắn sẽ không bao giờ làm chuyện gì tổn hại đến lợi ích của quốc gia, nhưng người khác thì sao? Những người khác ai sẽ tin đây?

Nếu Trần Lâm và Lý Dật phát sinh quan hệ tình ái, sẽ khó tránh khỏi bị người khác nói xấu, thậm chí hắn còn nắm được nhược điểm uy hiếp Trần gia! Chuyện này, tự nhiên Trần Lâm không nguyện ý thấy qua.

“Lý Dật, em không gạt anh đâu, trước khi anh trở về quốc nội, hôm nay chính là lần cuối cùng hai chúng ta gặp mặt, cho dù ngày sau anh có trở về, chúng ta còn được gặp nhau nữa hay không, cũng rất khó nói." Trần Lâm diễn cảm cực kỳ phức tạp, đồng thời cắn chặt môi nói: “Yêu em một lần đi… nếu không em sẽ hận anh cả đời!"

Hóa ra nàng lo sợ, ngày sau không thể cùng mình ở chung một chỗ? Lý Dật thầm nghĩ, tiếp theo mỉm cười noi: “Yên tâm, hôm nay tuyệt đối sẽ không phải lần gặp mặt cuối cùng!"

Tại Lý Dật xem ra, đợi đến khi quay trở về quốc nội, cùng Trần Diêm Vương thương lượng bút giao dịch kia, lão già này nhất định sẽ không phản đối, việc Trần Lâm kết giao với hắn! điều này, Lý Dật phi thường tin tưởng.

Nhưng hắn nằm mơ cũng thật không ngờ là, hắn không nhìn ra được nỗi khổ tâm chân chính của Trần Lâm.

Lúc này Lý Dật lại không hề có ý tứ muốn cự tuyệt. Đúng như hắn nói lúc trước, trên phương diện này không hề xảy ra vấn đề gì. Lúc trước sở dĩ cự tuyệt chính là vì cảm thấy hành động của Trần Lâm hơi khác thường. Hiện giờ biết được nguyên nhân rõ ràng, tâm tình cũng buông lỏng ra rồi!

Trong lúc, Trần Lâm điên cuồng xé rách quần áo trên người Lý Dật, đồng thời hắn cũng chậm rãi đứng lên, hai tay nâng cặp mông săn chắc kia, chủ động tìm đến môi, hôn nàng!

So sánh cùng kỹ thuật hôn môi của Trần Lâm, Lý Dật điêu luyện hơn rất nhiều.

Lúc trước bị Trần Lâm trêu chọc cả nửa ngày, lúc này da thịt chạm nhau, dục hỏa trong cơ thể đã hoàn toàn bị thiêu đốt. Một bên hôn môi cuồng nhiệt, đồng thời một bên cởi bỏ chiếc khăn tắm phong phanh trên người Trần Lâm ra, tay phải như ngựa quen đường cũ, mò mẫm lên ngọn núi đôi trước ngực nàng. Tức thì, lòng bàn tay truyền đến một cỗ cảm giác đẫy đà.

Còn Trần Lâm lại cảm giác thấy giống như có một luồng điện chạy dọc sống lưng, một cỗ khoái cảm chưa bao giờ thể nghiệm tràn ngập khắp toàn thân. Khiến thân thể của nàng nhịn không được, mà phải nhẹ nhàng run rẩy.

Lúc này, trong đầu của Trần Lâm trống rỗng, nàng nhăm mắt tận tình hưởng thụ cái loại cảm giác này. Đồng thời, Trần Lâm thô lỗ xé rách quần áo trên người Lý Dật, hai tay không ngừng vuốt ve cơ thể nóng rực như hòn than của hắn.

Tựa hồ, hai người đã hoàn toàn mê muội ở bên trong biển dục, điên cuồng vuốt ve lên người đối phương.

“Hơ… hơ…"

Rốt cuộc Trần Lâm chịu không nổi khoái cảm xâm chiếm, nàng theo bản năng chuyển môi đi, ngửa đầu phát ra một tiếng rên rỉ, theo sau thuận thế ngã xuống giường, hai chân thực tự nhiên xoắn lấy hông Lý Dật, kéo Lý Dật chồm tới.

Lý Dật thân mình hung hăng đổi lên người Trần Lâm, cây thương trong quần chạm vào hoa viên thần bí, nhất thời chuyển đến một cỗ cảm giác ướt át, loại cảm giác này thiếu chút nữa làm cho Lý Dật nổi điên.

Nhịp hô hấp của Trần Lâm trở nên cực kỳ dồn dập, cả khuôn mặt phiếm hồng dọa người. Hai tay nàng gắt gao ôm chặt cổ Lý Dật, tùy tiện để cho hắn hưởng dụng hai tòa núi đôi chưa bị ai khai phá kia. Cùng lúc đó, đôi chân ngọc ngà quấn vòng quanh hông Lý Dật, không ngừng ưỡn phía dưới hạ thân lên chà xát.

Chưa bao giờ từng được hưởng thụ loại cảm xúc này, cả người Trần Lâm phát hỏa, dòng suối nhỏ lan tràn ướt cỏ dại ở khu hoa viên thần bí, đồng thời cũng nhiễm ướt sũng quần của Lý Dật.

Liên miên không ngừng mơn trớn kích thích, Lý Dật hai mắt đục ngầu, dục hỏa trong nội thể đã tới điểm cực han, cây thương dưới hạ thân trở nên cứng ngắc!

Giờ khắc này nó muốn tìm một địa phương dịu mát để phóng thích nhục dục!

Trong tiếng rên rỉ của Trần Lâm, Lý Dật đã cởi quần, lập tức kê thương hướng thẳng vào khu rừng rậm thần bí.

“A!" Thanh âm cao vút theo trong miệng Trần Lâm vang lên, đồng thời một giọt lệ châu từ vành mắt nàng chảy ra, lướt trên khuôn mặt ửng hồng, tràn vào khóe môi.

Mặn, đắng, ngọt.

Lần đầu tiên Trần Lâm biết, nguyên lai nước mắt lại có ba hương vị bất đồng như thế.

Nhưng nàng không có tâm tư suy nghĩ về bai loại hương vị khác nhau này, mà nhắm mắt lại, nắm chặt bả vai Lý Dật, lắc lư thân mình, dùng loại phương thức này nghênh hợp cùng Lý Dật!

Mặc dù thoạt nhìn động tác của nàng thập phần mới là, nhưng nhiều năm qua rèn luyện chăm chỉ, lực lượng phần eo đã vô cùng khủng bố, mỗi lần nghênh đón, cũng đều khiến cho Lý Dật có cảm giác muốn cướp cò.

Bỗng nhiên Trần Lâm mở mắt, trong đôi con ngươi mê ly kia sản sinh loại nhãn tình cường thế. Nàng mạnh mẽ ngồi vực dậy, sau đó dưới sự kinh ngạc của Lý Dật, nàng trực tiếp đem Lý Dật đặt ở dưới thân.

Trong ánh đèn mông lung huyền ảo, Trần Lâm cưỡi trên người Lý Dật, điên cuồng lắc vòng eo. Nửa phía dưới truyền đến một cỗ khoái cảm và đau đớn cùng hòa trộn. Khiến cho nàng phát ra từng chuỗi thanh âm rên rỉ trầm thấp mà liêu nhân. T

Nhìn khuôn mặt phiếm hồng của nàng ướt đẫm mồ hội, biểu tình trên mặt gần như là điên cuồng, tựa hồ đã hoàn toàn chìm vào trong biển dục, da thịt trơn nhẵn nổi lên những tầng ửng đỏ. Nguyên bản chiếc đệm trắng tinh cũng bị nhuốm vết máu, thân thể hai người gắn kết sít sao, cùng nhau nghênh hợp để bước lên đỉnh dục vọng.

Thân là một nữ nhân trường kỳ rèn luyện, thể lực cảu Trần Lâm mười phần dồi dào, thậm chí còn có thể hình dung đến mức khủng bố.

Nàng giống như là đã hoàn toàn chìm vào trong cảnh giới vô ngã. Hoặc giả như nàng muốn dùng phương thức này để phát tiết nội tâm.

Khi ngồi lên người Lý Dật tung hoành cưỡi ngựa, đồng thời Trần Lâm chủ động nắm bàn tay Lý Dật, đưa lên hai tòa núi đôi của chính mình, tận tình mặc cho hắn vuốt ve mơn trớn. Còn nàng ngửa đầu ra phía sau, không ngừng lắc lư phần eo.

Đối với Lý Dật luôn luôn có thói quen chiếm thế chủ động mà nói, bị Trần Lâm coi là ngựa khi dễ khoảng mười phút đồng hồ sau. Rốt cuộc hắn không cam lòng yếu thế bò dậy, đồng thời vươn tay vỗ mạnh lên cặp mông nở nang kia của Trần Lâm, đổ xuống người nàng, vác đôi chân ngọc ngà kia lên vai mà ra sức trùng kích.

Không biết trải qua bao nhiêu lâu, trong phòng ngủ vang vọng tiếng nữ nhân rên rỉ cao vút, cùng tiếng gầm gừ trầm thấp của nam nhân.

Những chuỗi thanh âm trầm bổng qua đi, hai cơ thể trần truồng ở trên giường đình chỉ động tác. Vận động một hồi kịch liệt xong, Trần Lâm khẽ nhắm hai mắt lại, thân mình run run, theo mỗi nhịp run, tòa nhũ phong trước ngực cũng nhấp nhô lên xuống không thôi. Lúc này, khí lực toàn thân nàng giống như bị tháo nước, cả đầu ngón tay đều tê dại không thể cử động nổi.

So ra mà nói thì Lý Dật cũng không khá hơn chút nào. Mặc dù tố chất thân thể của hắn rất biến thái, thể lực kinh người, nhưng đối phó với Trần Lâm, quả thật không thua gì lúc trước đánh nhau cùng Jester.

Liên tục hít sâu vài ngụm không khí, Lý Dật nhặt chiếc khăn tắm lên, nhẹ nhàng giúp Trần Lâm lau mồ hôi bám ở trên người.

Trải qua vài phút nghỉ ngơi, Trần Lâm tựa hồ khôi phục được một chút khí lực, nàng chậm rãi mở to mắt, lẳng lặng nhìn nhất cử nhất động của Lý Dật, diễn cảm phảng phất như muốn đem hình ảnh nam nhân này in sâu vào trong lòng.
Tác giả : Điên Phong
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại