Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 184: Chồn chúc tết cho gà
Trương Thiết Trụ qua kính chiếu hậu nhìn thấy hình dạng của Lý Dật, sắc mặt đại biến, lập tức chậm lại tốc độ xe nói: “Dật ca, anh làm sao vậy?"
“Không có việc gì." Lý Dật chậm rãi mở mắt, biểu tình một lần nữa khôi phục bình tĩnh, thậm chí khóe miệng còn mang theo vẻ tươi cười, nhưng trong dáng tươi cười có chút khổ sáp.
Nghe Lý Dật vừa nói như thế, Trương Thiết Trụ nga một tiếng, nhưng cũng không nhanh thêm tốc độ xe.
Lý Dật phun ra một hơi phiền muộn, ánh mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ, rõ ràng nhìn thấy trên áp phích viết, ba ngày sau, Mộ Dung Tuyết sẽ đến Los Angeles biểu diễn.
Thấy những chữ này, Lý Dật không khỏi cười khổ, nàng tựa hồ càng ngày càng nổi tiếng.
Đúng như Lý Dật suy nghĩ, hôm nay Mộ Dung Tuyết cực kỳ nổi tiếng, một nghệ sĩ Trung Quốc có thể biểu diễn tại Los Angeles, đây là kỳ tích trong giới nghệ sĩ người Hoa!
Phải biết rằng Los Angeles là căn cứ địa của Hollywood.
Lời nói khó nghe, tại Los Angeles, dù là ngôi sao cũng không dám tự xưng mình là ngôi sao, bởi vì ngôi sao thật sự là quá nhiều!
Chỉ là Lý Dật không biết chính là, Mộ Dung Tuyết có thể nổi tiếng như bây giờ toàn bộ đều do hắn ban tặng. Mà ngày sau, Mộ Dung Tuyết còn có thể càng nổi tiếng, thẳng đến trở thành nữ thần âm nhạc toàn cầu!
Nhìn dáng tươi cười mê người của Mộ Dung Tuyết trên áp phích, biểu tình Lý Dật có chút phức tạp, tựa hồ như đang làm ra điều gì giãy dụa.
Sau đó Lý Dật thở dài, thu hồi ánh mắt.
Vài phút sau, Trương Thiết Trụ lái xe đưa Lý Dật tới nơi ở của Đường Hải.
“Thiết Trụ, cậu ở chỗ này chờ tôi." Lúc này Lý Dật đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh. Nhìn Trương Thiết Trụ căn dặn một câu, trực tiếp đi xuống xe.
Để biểu thị sự tôn trọng đối với Lý Dật, lão Quỷ tự mình đứng ngay cửa chờ Lý Dật, thấy Lý Dật xuống xe, vội vã tới đón, nói: “Hải ca ở trong phòng sách chờ cậu, cậu trực tiếp vào đi thôi."
Mặc dù biết lão Quỷ là tâm phúc tuyệt đối của Đường Hải, thế nhưng Lý Dật vẫn nhìn lão Quỷ mỉm cười gật đầu. Làm một sát thủ xuất sắc, Lý Dật rất giỏi ngụy trang chính mình, không cho người khác nhìn trộm ý nghĩ thực sự ở sâu trong nội tâm.
Lúc Lý Dật đi vào phòng sách, Đường Hải đang lười biếng ngồi tựa lưng trên ghế suy tư gì đó, thấy Lý Dật đi vào, lập tức mỉm cười vẫy vẫy tay, nói: “Tiểu Dật, đến, mau vào."
Lý Dật mặt mang vẻ mỉm cười đi tới đối diện Đường Hải ngồi xuống, nói: “ Khí sắc Hải thúc thoạt nhìn rất không tệ."
Lý Dật nói làm Đường Hải có chút không biết nói gì, mấy ngày nay hắn đối với chuyện của Lý Dật luôn ăn ngủ không an ổn, ăn không vô, tóc cũng rụng không ít. Khí sắc kém đến muốn chết, hôm nay Lý Dật nói khí sắc hắn không tệ?
Trong lòng mặc dù rất căm tức, thế nhưng Đường Hải cũng mỉm cười chuyển hướng trọng tâm câu chuyện: “Tiểu Dật, thế nào? Thích ứng sinh hoạt hiện tại không?"
“Cũng tốt." Lý Dật cười cười, nói: “ Nhưng ngày tháng thật quá bình tĩnh."
“Tiểu Dật, tôi biết cậu vội vã báo thù, thế nhưng điều này cũng phát triển giống như xây nhà, nền phải vững chắc, bằng không tòa lầu rất dễ sập." Đường Hải thật kỳ lạ cảm thán một câu, sau đó nói: “Tôi nghe nói mấy ngày trước, người của cậu và Lạp Đinh Bang xảy ra xung đột?"
Lý Dật gật đầu, nói: “Ân, người của Lạp Đinh Bang chạy đến bãi của chúng ta gây nháo, kết quả bị người của chúng ta đánh. Bất quá sự tình đã xử lý, một đầu mục của Lạp Đinh Bang bồi thường phí tổn thất."
“Vậy là tốt rồi." Đường Hải suy nghĩ một chút, lạnh nhạt nói: “ Người của Lạp Đinh Bang thức thời thì thôi, nếu như bọn họ dám tiếp tục khiêu khích, cậu cứ xử lý, sự tình có nháo lớn cũng có Hải thúc gánh cho cậu! Chúng ta ngay đám hắc quỷ Phi Châu còn dám đánh, huống hồ bọn họ?"
Chỉ sợ ngươi ước gì võ quán cùng người của Lạp Đinh Bang khai chiến, lão bất tử ngươi sẽ thủ lợi ngư ông đi?
Trong lòng Lý Dật thầm mắng một câu, mặt ngoài cũng thoáng kích động gật đầu nói: “ Cảm tạ Hải thúc."
“Tiểu Dật." Đường Hải bỗng nhiên thở dài. Sau đó lấy ra một điếu xì gà, đợi Lý Dật châm lửa cho hắn, vẻ mặt chân thành nói: “ Hải thúc biết trong lòng cậu có định kiến đối với Hải thúc. Kỳ thực Hải thúc cũng không có ý tứ chèn ép cậu! Hai tháng trước, cậu muốn sáu con đường, Hải thúc ngày trước cũng là có nỗi khổ. Dù sao trong tay ta có một đám huynh đệ phải ăn cơm, ta không thể quá thiên vị cậu! Có thể cậu nói, cậu lập công lao rất lớn, thế nhưng có thể trở thành thành viên trung tâm của bang hội, người nào không phải dựa vào chính đôi tay của mình hợp lại đi ra! Lúc đó tôi làm khó cậu là bởi vì cậu gia nhập bang hội thời gian quá ngắn, tôi sợ đưa mấy con đường cho cậu, sẽ khiến cho những người khác bất mãn. Bất quá may là bọn họ đều rất phục cậu, cũng không có câu nào oán hận."
Nghe được lời nói của Đường Hải, trong lòng Lý Dật nở nụ cười.
Câu nói này nếu nói cho người như Trương Thiết Trụ nghe, tất nhiên sẽ làm đối phương cảm động đến rối tinh rối mù.
Thậm chí, nếu như ngay từ đầu Đường Hải đừng xem Lý Dật như một tay súng, Lý Dật nhiều ít sẽ cảm động. Thế nhưng hiện tại, Lý Dật tự nhiên sẽ không tin tưởng lời dối trá của Đường Hải.
“Hải thúc, tôi hiểu được nỗi khổ của chú." Lý Dật rít một hơi thuốc, nhẹ giọng nói.
“Tôi già rồi, thế giới là của thanh niên các cậu." Đường Hải nói tới đó thân thể nghiêng về phía trước, thẳng ngoắc ngoắc nhìn Lý Dật nói: “ Lý Dật, tôi thừa nhận tôi có chèn ép cậu. Bất quá, tôi đã nghĩ thông, tôi ở vị trí này ngồi cũng không thêm được bao ngày tháng, ngày sau tôi còn phải đem vị trí này giao cho Hổ tử. Hổ tử tuổi trẻ xung động, không thích hợp làm lão đại."
Nghe được phiên nói của Đường Hải, Lý Dật cũng nghi hoặc, lẽ nào lão già này muốn đem vị trí lão đại truyền cho ta?
Trong lòng vừa toát ra ý niệm hoang đường kia, Lý Dật lập tức phủ nhận, hắn thà rằng tin tưởng thế giới này có quỷ, cũng không tin tưởng Đường Hải sẽ làm như vậy!
“Tiểu Dật, nếu như cậu đáp ứng tôi một việc, như vậy ngày sau tôi tuyệt đối sẽ không cản đường cậu." Giọng nói Đường Hải phá lệ nghiêm túc: “Ngược lại, tôi cảm thấy đã mệt…Tôi muốn cho cậu cơ hội thượng vị, cho cậu kết giao nhân vật thượng lưu của Los Angeles, giúp cho cậu một chút để nhanh báo thù."
Đường Hải nói làm trong lòng Lý Dật sản sinh cảnh giác, bất quá hắn vẫn hỏi: “ Chuyện gì?"
“Vĩnh viễn đừng làm địch nhân với Hổ tử." Đường Hải gắt gao nhìn chằm chằm con mắt Lý Dật, nói: “ Cậu muốn báo thù, chỉ dựa vào Hoa Nhân Bang của Los Angeles là hoàn toàn không làm được, có thể nói, nếu như cậu muốn báo thù, chí ít phải làm long đầu của Hoa Nhân Bang toàn nước Mỹ! Nếu như lúc cậu có thể ở vị trí đó mà không làm ảnh hưởng địa vị của Hổ tử trong Hoa Nhân Bang Los Angeles, đồng thời chịu giúp hắn một tay, tôi bảo chứng tuyệt đối sau này sẽ không chèn ép cậu!"
“Hải thúc, tôi là do Đường Hổ kéo vào bang hội. Tuy rằng tôi không phải là người tốt gì, thế nhưng cũng hiểu được phải báo ân." Lý Dật vẻ mặt chân thành, trong lòng cũng thầm mắng chính mình dối trá, kế hoạch kế tiếp của hắn chính là đưa Đường Hổ vào vực sâu.
Đường Hải không biết ý nghĩ trong lòng Lý Dật. Khi hắn thấy Lý Dật dùng giọng nói thành khẩn nói ra những lời này, hắn hoảng hốt, thậm chí hắn có chút tin tưởng Lý Dật nói chính là thực sự!
Thế nhưng đi qua những hành động của Lý Dật, cùng với tâm lý ích kỷ của hắn, hắn tự nhủ, Lý Dật đang gạt hắn.
“Tốt." Trong lòng thầm nghĩ, Đường Hải lại hung hăng vỗ bàn: “ Có những lời này của cậu, Hải thúc an tâm! Để biểu thị thành ý của Hải thúc, tối mai ta sẽ mang cậu đi dự một buổi tiệc tư nhân do Gambino gia tộc tổ chức."
Buổi tiệc tư nhân của Gambino gia tộc?
Nghe mấy tên này, trong lòng Lý Dật chấn động, trong đầu không khỏi hiện ra gương mặt hại nước hại dân của Andrew Luofu, cũng nhớ tới chuyện bị truy sát cùng với Andrew.
Thấy Lý Dật có chút thất thần, Đường Hải cho rằng mánh lới này đã chấn động Lý Dật, lại tiếp tục nói: “ Gambino gia tộc là gia tộc trong ủy ban mafia cường đại nhất nước Mỹ, trong ủy ban mafia, thành viên Gambino gia tộc là nhiều nhất. Mà hiện nay chủ tịch ủy ban mafia là tộc trưởng hiện giờ của gia tộc Gambino."
“Cảm tạ Hải thúc." Ngoài miệng nói như vậy, Lý Dật cũng cười thầm, nói đến các đại gia tộc mafia tại nước Mỹ, hắn tự nhận còn hiểu biết sâu sắc hơn Đường Hải, thậm chí hắn còn biết ủy ban mafia năm nay sẽ phát sinh chính biến, chỉ bất quá vì ngày trước hắn giúp Andrew nên để lộ bí mật, khả năng sẽ làm ảnh hưởng đến thời gian và kết quả cuộc chính biến.
Đường Hải cực kỳ tiêu sái khoát tay: “Tiểu Dật, tôi nói rồi, từ hôm nay trở đi tôi sẽ không tiếp tục chèn ép cậu, ngược lại, còn có thể trợ giúp cậu một tay. Cậu không cần cảm tạ tôi! Đương nhiên, tôi vẫn là câu nói kia, sân khấu tôi cung cấp cho cậu, còn diễn tới trình độ nào, toàn bộ phải nhờ vào bản lĩnh của cậu."
Nghe được những lời này của Đường Hải, Lý Dật thoáng lộ ra biểu tình như kích động.
“Tiểu Dật, cậu từng ở trong Mãnh Hổ Bang, cũng biết buổi tiệc trong xã hội thượng lưu yêu cầu thập phần nghiêm ngặt." Đường Hải có chút giống như am hiểu ý người: “Sáu con đường của cậu tuy rằng thu nhập không ít, thế nhưng thủ hạ của cậu cũng có một đám huynh đệ, bọn họ ăn uống đều cần tiền. Như vậy đi, một hồi tôi cho người đặt cho cậu một bộ tây trang, ngày mai đưa tới cho cậu thay."
Nếu như nói trước đó những lời Đường Hải thốt ra Lý Dật cho rằng Đường Hải đang diễn kịch, như vậy giờ này khắc này nghe được Đường Hải nói, hắn chợt thấy nghi hoặc.
Theo Lý Dật xem ra, tây trang đi tham gia xã hội thượng lưu, giá tiền một bộ cũng không thấp, Đường Hải bỏ được số tiền này, tuyệt đối không có lửa làm sao có khói, trong đó khẳng định đang có âm mưu.
Dung tục mà nói, đây là chồn đi chúc tết cho gà, không chút lòng tốt.
Trong lòng tuy rằng nghi hoặc, thế nhưng Lý Dật không biết Đường Hải rốt cục đang làm cái quỷ gì, hơn nữa lúc này Đường Hải ngay trước mắt, cũng không còn thời gian suy nghĩ. Đơn giản đem nghi vấn chôn trong lòng, trước tiên đáp tạ Đường Hải.
Sau đó, Đường Hải lại tùy ý cùng Lý Dật hàn huyên một ít chuyện khác, liền để Lý Dật rời đi.
Lúc Lý Dật đi ra biệt thự, Trương Thiết Trụ đang ngồi đờ ra trong ghế tài xế.
Có thể nói, Trương Thiết Trụ ở trong đám thủ hạ của Mạnh Thục là một trong số ít những người không hút thuốc lá, bình thường không có việc gì làm, hắn sẽ ngồi ngây ra.
Lý Dật từng hỏi hắn cứ ngây ra như vậy đang nghĩ việc gì, hắn gãi gãi đầu nói cho Lý Dật, nhớ nhà.
Trương Thiết Trụ cũng là đào phạm chạy tới Los Angeles. Trước khi rời khỏi quốc nội, hắn là tội phạm giết người bị truy nã trọng điểm của cảnh sát.
Theo Trương Thiết Trụ nói, trước khi hắn đến Los Angeles đã từng giết hết người trong một gia đình.
Lý Dật không hỏi nguyên nhân, thế nhưng Lý Dật nhìn ra, Trương Thiết Trụ cũng không phải loại người đầu óc nóng lên liền cầm dao giết người lung tung, trong này khẳng định có điều gì khó nói.
Từ phương diện nào đó mà nói, Trương Thiết Trụ cũng giống như Lý Dật, đều có nhà mà không thể quay về.
Ngày trước, sau khi nghe được câu trả lời của Trương Thiết Trụ, Lý Dật từng vỗ vai hắn lời thề son sắt nói: “ Thiết Trụ, chỉ cần cậu hảo hảo đi theo Dật ca, một ngày nào đó, Dật ca sẽ mang theo cậu uy phong lừng lẫy quay trở về nước."
Trương Thiết Trụ là một nhân vật ở tầng thấp nhất rõ đầu rõ đuôi, hắn đối với những chuyện cao hơn một tầng cũng không hiểu biết nhiều lắm, lúc đó, nghe được Lý Dật nói, hắn còn ngây ngô hỏi một câu: “Có thể sao?"
Lúc đó, Lý Dật nhìn Trương Thiết Trụ gật đầu, nhưng không nói cụ thể sẽ làm thế nào.
“Thiết Trụ, lại nhớ nhà sao?" Lý Dật mở cửa xe, cười cười nói: “ Lái xe về thôi."
Trương Thiết Trụ xấu hổ sờ sờ đầu, cười ngây ngô một chút, sau đó khởi động máy.
Mà Lý Dật lại nhắm mắt dựa vào lưng ghế, trong đầu nhớ lại Đường Hải nói, thầm nghĩ trong lòng: Ngày mai đi tham gia buổi tiệc của Gambino gia tộc, có gặp Andrew Luofu không?
“Không có việc gì." Lý Dật chậm rãi mở mắt, biểu tình một lần nữa khôi phục bình tĩnh, thậm chí khóe miệng còn mang theo vẻ tươi cười, nhưng trong dáng tươi cười có chút khổ sáp.
Nghe Lý Dật vừa nói như thế, Trương Thiết Trụ nga một tiếng, nhưng cũng không nhanh thêm tốc độ xe.
Lý Dật phun ra một hơi phiền muộn, ánh mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ, rõ ràng nhìn thấy trên áp phích viết, ba ngày sau, Mộ Dung Tuyết sẽ đến Los Angeles biểu diễn.
Thấy những chữ này, Lý Dật không khỏi cười khổ, nàng tựa hồ càng ngày càng nổi tiếng.
Đúng như Lý Dật suy nghĩ, hôm nay Mộ Dung Tuyết cực kỳ nổi tiếng, một nghệ sĩ Trung Quốc có thể biểu diễn tại Los Angeles, đây là kỳ tích trong giới nghệ sĩ người Hoa!
Phải biết rằng Los Angeles là căn cứ địa của Hollywood.
Lời nói khó nghe, tại Los Angeles, dù là ngôi sao cũng không dám tự xưng mình là ngôi sao, bởi vì ngôi sao thật sự là quá nhiều!
Chỉ là Lý Dật không biết chính là, Mộ Dung Tuyết có thể nổi tiếng như bây giờ toàn bộ đều do hắn ban tặng. Mà ngày sau, Mộ Dung Tuyết còn có thể càng nổi tiếng, thẳng đến trở thành nữ thần âm nhạc toàn cầu!
Nhìn dáng tươi cười mê người của Mộ Dung Tuyết trên áp phích, biểu tình Lý Dật có chút phức tạp, tựa hồ như đang làm ra điều gì giãy dụa.
Sau đó Lý Dật thở dài, thu hồi ánh mắt.
Vài phút sau, Trương Thiết Trụ lái xe đưa Lý Dật tới nơi ở của Đường Hải.
“Thiết Trụ, cậu ở chỗ này chờ tôi." Lúc này Lý Dật đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh. Nhìn Trương Thiết Trụ căn dặn một câu, trực tiếp đi xuống xe.
Để biểu thị sự tôn trọng đối với Lý Dật, lão Quỷ tự mình đứng ngay cửa chờ Lý Dật, thấy Lý Dật xuống xe, vội vã tới đón, nói: “Hải ca ở trong phòng sách chờ cậu, cậu trực tiếp vào đi thôi."
Mặc dù biết lão Quỷ là tâm phúc tuyệt đối của Đường Hải, thế nhưng Lý Dật vẫn nhìn lão Quỷ mỉm cười gật đầu. Làm một sát thủ xuất sắc, Lý Dật rất giỏi ngụy trang chính mình, không cho người khác nhìn trộm ý nghĩ thực sự ở sâu trong nội tâm.
Lúc Lý Dật đi vào phòng sách, Đường Hải đang lười biếng ngồi tựa lưng trên ghế suy tư gì đó, thấy Lý Dật đi vào, lập tức mỉm cười vẫy vẫy tay, nói: “Tiểu Dật, đến, mau vào."
Lý Dật mặt mang vẻ mỉm cười đi tới đối diện Đường Hải ngồi xuống, nói: “ Khí sắc Hải thúc thoạt nhìn rất không tệ."
Lý Dật nói làm Đường Hải có chút không biết nói gì, mấy ngày nay hắn đối với chuyện của Lý Dật luôn ăn ngủ không an ổn, ăn không vô, tóc cũng rụng không ít. Khí sắc kém đến muốn chết, hôm nay Lý Dật nói khí sắc hắn không tệ?
Trong lòng mặc dù rất căm tức, thế nhưng Đường Hải cũng mỉm cười chuyển hướng trọng tâm câu chuyện: “Tiểu Dật, thế nào? Thích ứng sinh hoạt hiện tại không?"
“Cũng tốt." Lý Dật cười cười, nói: “ Nhưng ngày tháng thật quá bình tĩnh."
“Tiểu Dật, tôi biết cậu vội vã báo thù, thế nhưng điều này cũng phát triển giống như xây nhà, nền phải vững chắc, bằng không tòa lầu rất dễ sập." Đường Hải thật kỳ lạ cảm thán một câu, sau đó nói: “Tôi nghe nói mấy ngày trước, người của cậu và Lạp Đinh Bang xảy ra xung đột?"
Lý Dật gật đầu, nói: “Ân, người của Lạp Đinh Bang chạy đến bãi của chúng ta gây nháo, kết quả bị người của chúng ta đánh. Bất quá sự tình đã xử lý, một đầu mục của Lạp Đinh Bang bồi thường phí tổn thất."
“Vậy là tốt rồi." Đường Hải suy nghĩ một chút, lạnh nhạt nói: “ Người của Lạp Đinh Bang thức thời thì thôi, nếu như bọn họ dám tiếp tục khiêu khích, cậu cứ xử lý, sự tình có nháo lớn cũng có Hải thúc gánh cho cậu! Chúng ta ngay đám hắc quỷ Phi Châu còn dám đánh, huống hồ bọn họ?"
Chỉ sợ ngươi ước gì võ quán cùng người của Lạp Đinh Bang khai chiến, lão bất tử ngươi sẽ thủ lợi ngư ông đi?
Trong lòng Lý Dật thầm mắng một câu, mặt ngoài cũng thoáng kích động gật đầu nói: “ Cảm tạ Hải thúc."
“Tiểu Dật." Đường Hải bỗng nhiên thở dài. Sau đó lấy ra một điếu xì gà, đợi Lý Dật châm lửa cho hắn, vẻ mặt chân thành nói: “ Hải thúc biết trong lòng cậu có định kiến đối với Hải thúc. Kỳ thực Hải thúc cũng không có ý tứ chèn ép cậu! Hai tháng trước, cậu muốn sáu con đường, Hải thúc ngày trước cũng là có nỗi khổ. Dù sao trong tay ta có một đám huynh đệ phải ăn cơm, ta không thể quá thiên vị cậu! Có thể cậu nói, cậu lập công lao rất lớn, thế nhưng có thể trở thành thành viên trung tâm của bang hội, người nào không phải dựa vào chính đôi tay của mình hợp lại đi ra! Lúc đó tôi làm khó cậu là bởi vì cậu gia nhập bang hội thời gian quá ngắn, tôi sợ đưa mấy con đường cho cậu, sẽ khiến cho những người khác bất mãn. Bất quá may là bọn họ đều rất phục cậu, cũng không có câu nào oán hận."
Nghe được lời nói của Đường Hải, trong lòng Lý Dật nở nụ cười.
Câu nói này nếu nói cho người như Trương Thiết Trụ nghe, tất nhiên sẽ làm đối phương cảm động đến rối tinh rối mù.
Thậm chí, nếu như ngay từ đầu Đường Hải đừng xem Lý Dật như một tay súng, Lý Dật nhiều ít sẽ cảm động. Thế nhưng hiện tại, Lý Dật tự nhiên sẽ không tin tưởng lời dối trá của Đường Hải.
“Hải thúc, tôi hiểu được nỗi khổ của chú." Lý Dật rít một hơi thuốc, nhẹ giọng nói.
“Tôi già rồi, thế giới là của thanh niên các cậu." Đường Hải nói tới đó thân thể nghiêng về phía trước, thẳng ngoắc ngoắc nhìn Lý Dật nói: “ Lý Dật, tôi thừa nhận tôi có chèn ép cậu. Bất quá, tôi đã nghĩ thông, tôi ở vị trí này ngồi cũng không thêm được bao ngày tháng, ngày sau tôi còn phải đem vị trí này giao cho Hổ tử. Hổ tử tuổi trẻ xung động, không thích hợp làm lão đại."
Nghe được phiên nói của Đường Hải, Lý Dật cũng nghi hoặc, lẽ nào lão già này muốn đem vị trí lão đại truyền cho ta?
Trong lòng vừa toát ra ý niệm hoang đường kia, Lý Dật lập tức phủ nhận, hắn thà rằng tin tưởng thế giới này có quỷ, cũng không tin tưởng Đường Hải sẽ làm như vậy!
“Tiểu Dật, nếu như cậu đáp ứng tôi một việc, như vậy ngày sau tôi tuyệt đối sẽ không cản đường cậu." Giọng nói Đường Hải phá lệ nghiêm túc: “Ngược lại, tôi cảm thấy đã mệt…Tôi muốn cho cậu cơ hội thượng vị, cho cậu kết giao nhân vật thượng lưu của Los Angeles, giúp cho cậu một chút để nhanh báo thù."
Đường Hải nói làm trong lòng Lý Dật sản sinh cảnh giác, bất quá hắn vẫn hỏi: “ Chuyện gì?"
“Vĩnh viễn đừng làm địch nhân với Hổ tử." Đường Hải gắt gao nhìn chằm chằm con mắt Lý Dật, nói: “ Cậu muốn báo thù, chỉ dựa vào Hoa Nhân Bang của Los Angeles là hoàn toàn không làm được, có thể nói, nếu như cậu muốn báo thù, chí ít phải làm long đầu của Hoa Nhân Bang toàn nước Mỹ! Nếu như lúc cậu có thể ở vị trí đó mà không làm ảnh hưởng địa vị của Hổ tử trong Hoa Nhân Bang Los Angeles, đồng thời chịu giúp hắn một tay, tôi bảo chứng tuyệt đối sau này sẽ không chèn ép cậu!"
“Hải thúc, tôi là do Đường Hổ kéo vào bang hội. Tuy rằng tôi không phải là người tốt gì, thế nhưng cũng hiểu được phải báo ân." Lý Dật vẻ mặt chân thành, trong lòng cũng thầm mắng chính mình dối trá, kế hoạch kế tiếp của hắn chính là đưa Đường Hổ vào vực sâu.
Đường Hải không biết ý nghĩ trong lòng Lý Dật. Khi hắn thấy Lý Dật dùng giọng nói thành khẩn nói ra những lời này, hắn hoảng hốt, thậm chí hắn có chút tin tưởng Lý Dật nói chính là thực sự!
Thế nhưng đi qua những hành động của Lý Dật, cùng với tâm lý ích kỷ của hắn, hắn tự nhủ, Lý Dật đang gạt hắn.
“Tốt." Trong lòng thầm nghĩ, Đường Hải lại hung hăng vỗ bàn: “ Có những lời này của cậu, Hải thúc an tâm! Để biểu thị thành ý của Hải thúc, tối mai ta sẽ mang cậu đi dự một buổi tiệc tư nhân do Gambino gia tộc tổ chức."
Buổi tiệc tư nhân của Gambino gia tộc?
Nghe mấy tên này, trong lòng Lý Dật chấn động, trong đầu không khỏi hiện ra gương mặt hại nước hại dân của Andrew Luofu, cũng nhớ tới chuyện bị truy sát cùng với Andrew.
Thấy Lý Dật có chút thất thần, Đường Hải cho rằng mánh lới này đã chấn động Lý Dật, lại tiếp tục nói: “ Gambino gia tộc là gia tộc trong ủy ban mafia cường đại nhất nước Mỹ, trong ủy ban mafia, thành viên Gambino gia tộc là nhiều nhất. Mà hiện nay chủ tịch ủy ban mafia là tộc trưởng hiện giờ của gia tộc Gambino."
“Cảm tạ Hải thúc." Ngoài miệng nói như vậy, Lý Dật cũng cười thầm, nói đến các đại gia tộc mafia tại nước Mỹ, hắn tự nhận còn hiểu biết sâu sắc hơn Đường Hải, thậm chí hắn còn biết ủy ban mafia năm nay sẽ phát sinh chính biến, chỉ bất quá vì ngày trước hắn giúp Andrew nên để lộ bí mật, khả năng sẽ làm ảnh hưởng đến thời gian và kết quả cuộc chính biến.
Đường Hải cực kỳ tiêu sái khoát tay: “Tiểu Dật, tôi nói rồi, từ hôm nay trở đi tôi sẽ không tiếp tục chèn ép cậu, ngược lại, còn có thể trợ giúp cậu một tay. Cậu không cần cảm tạ tôi! Đương nhiên, tôi vẫn là câu nói kia, sân khấu tôi cung cấp cho cậu, còn diễn tới trình độ nào, toàn bộ phải nhờ vào bản lĩnh của cậu."
Nghe được những lời này của Đường Hải, Lý Dật thoáng lộ ra biểu tình như kích động.
“Tiểu Dật, cậu từng ở trong Mãnh Hổ Bang, cũng biết buổi tiệc trong xã hội thượng lưu yêu cầu thập phần nghiêm ngặt." Đường Hải có chút giống như am hiểu ý người: “Sáu con đường của cậu tuy rằng thu nhập không ít, thế nhưng thủ hạ của cậu cũng có một đám huynh đệ, bọn họ ăn uống đều cần tiền. Như vậy đi, một hồi tôi cho người đặt cho cậu một bộ tây trang, ngày mai đưa tới cho cậu thay."
Nếu như nói trước đó những lời Đường Hải thốt ra Lý Dật cho rằng Đường Hải đang diễn kịch, như vậy giờ này khắc này nghe được Đường Hải nói, hắn chợt thấy nghi hoặc.
Theo Lý Dật xem ra, tây trang đi tham gia xã hội thượng lưu, giá tiền một bộ cũng không thấp, Đường Hải bỏ được số tiền này, tuyệt đối không có lửa làm sao có khói, trong đó khẳng định đang có âm mưu.
Dung tục mà nói, đây là chồn đi chúc tết cho gà, không chút lòng tốt.
Trong lòng tuy rằng nghi hoặc, thế nhưng Lý Dật không biết Đường Hải rốt cục đang làm cái quỷ gì, hơn nữa lúc này Đường Hải ngay trước mắt, cũng không còn thời gian suy nghĩ. Đơn giản đem nghi vấn chôn trong lòng, trước tiên đáp tạ Đường Hải.
Sau đó, Đường Hải lại tùy ý cùng Lý Dật hàn huyên một ít chuyện khác, liền để Lý Dật rời đi.
Lúc Lý Dật đi ra biệt thự, Trương Thiết Trụ đang ngồi đờ ra trong ghế tài xế.
Có thể nói, Trương Thiết Trụ ở trong đám thủ hạ của Mạnh Thục là một trong số ít những người không hút thuốc lá, bình thường không có việc gì làm, hắn sẽ ngồi ngây ra.
Lý Dật từng hỏi hắn cứ ngây ra như vậy đang nghĩ việc gì, hắn gãi gãi đầu nói cho Lý Dật, nhớ nhà.
Trương Thiết Trụ cũng là đào phạm chạy tới Los Angeles. Trước khi rời khỏi quốc nội, hắn là tội phạm giết người bị truy nã trọng điểm của cảnh sát.
Theo Trương Thiết Trụ nói, trước khi hắn đến Los Angeles đã từng giết hết người trong một gia đình.
Lý Dật không hỏi nguyên nhân, thế nhưng Lý Dật nhìn ra, Trương Thiết Trụ cũng không phải loại người đầu óc nóng lên liền cầm dao giết người lung tung, trong này khẳng định có điều gì khó nói.
Từ phương diện nào đó mà nói, Trương Thiết Trụ cũng giống như Lý Dật, đều có nhà mà không thể quay về.
Ngày trước, sau khi nghe được câu trả lời của Trương Thiết Trụ, Lý Dật từng vỗ vai hắn lời thề son sắt nói: “ Thiết Trụ, chỉ cần cậu hảo hảo đi theo Dật ca, một ngày nào đó, Dật ca sẽ mang theo cậu uy phong lừng lẫy quay trở về nước."
Trương Thiết Trụ là một nhân vật ở tầng thấp nhất rõ đầu rõ đuôi, hắn đối với những chuyện cao hơn một tầng cũng không hiểu biết nhiều lắm, lúc đó, nghe được Lý Dật nói, hắn còn ngây ngô hỏi một câu: “Có thể sao?"
Lúc đó, Lý Dật nhìn Trương Thiết Trụ gật đầu, nhưng không nói cụ thể sẽ làm thế nào.
“Thiết Trụ, lại nhớ nhà sao?" Lý Dật mở cửa xe, cười cười nói: “ Lái xe về thôi."
Trương Thiết Trụ xấu hổ sờ sờ đầu, cười ngây ngô một chút, sau đó khởi động máy.
Mà Lý Dật lại nhắm mắt dựa vào lưng ghế, trong đầu nhớ lại Đường Hải nói, thầm nghĩ trong lòng: Ngày mai đi tham gia buổi tiệc của Gambino gia tộc, có gặp Andrew Luofu không?
Tác giả :
Điên Phong