Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 183: Các nàng vẫn tốt chứ?
Trên con đường cạnh biển có một chiếc hồng kỳ đang đỗ, bên trong xe, ánh mắt Trương Thiết Trụ cực nóng nhìn bóng dáng mạnh mẽ dưới biển.
Theo ánh mắt Trương Thiết Trụ có thể rõ ràng nhìn thấy, bóng dáng đang đứng trong nước biển kia, đang đánh một bộ quyền pháp giống như quân thể quyền. Thân ảnh kia mỗi một lần ra quyền đều có thể kích lên một đạo bọt nước, dưới ánh mặt trời, đạo bóng dáng giống như một cây thương đang đứng thẳng tắp.
Làm tài xế riêng cho Lý Dật, mỗi ngày khi thời gian còn chưa sáng Trương Thiết Trụ đã rời giường, theo Lý Dật ra biển luyện tập.
Nguyên bản, thời gian dĩ vãng Trương Thiết Trụ cũng đi theo Lý Dật rèn đúc thân thể, thế nhưng cả ngày hắn cũng không thể làm ra động tác có yêu cầu cao độ nghiêng cả phần eo như thế, ngày hôm nay hắn chỉ đành đứng xa xa quan sát.
Tuy rằng Trương Thiết Trụ đã đem bộ quân thể quyền mỗi một chiêu thức đều ghi tạc trong lòng, thậm chí Lý Dật còn tự mình giảng giải cho hắn nghe một ít ảo diệu trong đó, thế nhưng Trương Thiết Trụ cũng chỉ học xong được động tác mà không lĩnh hội được quyền ý.
Chẳng qua bao lâu, vầng mặt trời đỏ phương đông đã chậm rãi thoát ly ngoài khơi, mà Lý Dật cũng dừng luyện tập, bước chậm hướng xe đi tới.
Dưới ánh mặt trời, Lý Dật chỉ mặc một chiếc quần luyện quyền, toàn thân tràn ngập lực lượng bạo tạc hoàn toàn bại lộ bên ngoài, phối hợp với làn da màu đồng cổ, Lý Dật tuyệt đối là một nam nhân có lực sát thương trí mạng với phụ nữ, hơn nữa còn là trí mạng đối với những phụ nữ có dục vọng sinh lý cường liệt.
“Dật ca." Khi Lý Dật đến gần xe thì Trương Thiết Trụ cầm lấy khăn mặt cùng y phục đi xuống xe đưa cho Lý Dật.
Lý Dật tiếp nhận khăn mặt lau đi nước biển trên người, quan tâm hỏi thăm: “Thương thế thế nào rồi?"
“Không nghiêm trọng lắm, dưỡng hai ngày thì tốt rồi." Trương Thiết Trụ lộ ra dáng tươi cười hàm hậu.
Lý Dật gật đầu, đưa khăn cho Trương Thiết Trụ, sau đó tiếp nhận y phục, mặc ngay tại chỗ.
Đợi Lý Dật mặc xong quần áo, Trương Thiết Trụ nói: “Dật ca, Đường Hải vừa gọi điện thoại tới, muốn anh sáng nay qua một chuyến." Trương Thiết Trụ nói làm Lý Dật hơi nhíu mày, cũng chưa nói gì.
Lý Dật đã đi tới Los Angeles ba tháng, tháng thứ nhất hắn dựa vào năng lực bản thân đứng vững gót chân tại Hoa Nhân Bang, đồng thời được Haise Lin giúp đỡ, chiếm được sáu con đường, đã bắt đầu có thế lực riêng mình.
Hai tháng sau, Lý Dật cũng không có hành động gì mới, mà kiệt lực lo tạo dựng thực lực bản thân thật vững chắc. Dưới sự nỗ lực của hắn, Phòng Tam cùng tiểu Thất chính thức hòa hợp làm một, mà Lý Dật thu mua lòng người, riêng làm mấy bộ dụng cụ rèn đúc. Đồng thời tự mình chỉ đạo đám người Phòng Tam thuật giết người, đem đám người Phòng Tam vững vàng cột vào trên chiến thuyền của chính mình.
Có thể không chút nào khoa trương mà nói, hôm nay địa vị của Lý Dật trong lòng đám người Phòng Tam còn vượt hơn cả Mạnh Thục ngày trước, chỉ cao hơn chứ không thấp.
Bởi hai hạng sinh ý chất độc cùng sòng bạc bị các gia tộc mafia chia cắt, nên Lý Dật tuy có sáu con đường sinh ý cũng không tệ, hơn nữa rất phồn hoa, thế nhưng thu nhập có hạn, mỗi tháng đại khái chỉ có thể nhập sổ được chừng vài vạn Mỹ kim.
Bất quá Lý Dật cũng không nóng lòng kiếm tiền, nếu như hắn muốn kiếm tiền, có rất nhiều phương pháp, trong khoảng thời gian này hắn ngoại trừ khôi phục việc huấn luyện với cường độ cao ra, còn đem toàn bộ tinh lực dồn vào việc quản lý bang hội.
Lý Dật lúc còn ở quốc nội từng có thời gian đi theo Gia Cát Minh Nguyệt học qua việc kinh doanh, đối với đại thể luật kinh doanh cũng thập phần rõ ràng, cộng thêm tư liệu do Kroff cung cấp thập phần toàn diện, vì thế học vào thập phần dễ dàng. Trong phương diện quản lý bang hội, Lý Dật đem điểm chú trọng đặt vào việc buôn lậu và tẩy trắng.
Buôn lậu là sinh ý kiếm tiền nhất của Hoa Nhân Bang hiện nay, ngày sau nếu hắn muốn tiếp nhận Hoa Nhân Bang, thì sinh ý này không thể bỏ qua.
Về phần tẩy trắng, đây là bất luận hắc bang nào cũng phải đi qua, vô luận là Mãnh Hổ Bang quốc nội hay gia tộc mafia nước Mỹ, đều kiệt lực muốn tẩy trắng, vì chính phủ phủ thêm một kiện quần áo thật sạch sẽ, sau đó ở trong bóng tối làm những hoạt động không dám ra gặp người.
Trong thời gian hai tháng, Lý Dật cơ bản không gặp mặt Đường Hải mấy lần.
Bởi vì Kroff từng nói cho Lý Dật, với năng lực của Đường Hải ở trong thời gian ngắn không cách nào tra rõ được tin tức, căn cứ Kroff phỏng chừng, Đường Hải chí ít phải phí ba tháng thời gian mới biết được bí mật trong đó.
Chuyện trên biển đã ảnh hưởng không nhỏ đối với quân đội Mỹ, quân đội dù là để lộ tin tức, cũng phải đợi sự tình triệt để bị mọi người quên lãng mới dám phóng xuất tin tức.
Lúc này, Lý Dật nghe Trương Thiết Trụ nói Đường Hải muốn tìm mình, nhịn không được thầm nghĩ, lẽ nào Đường Hải đã tra ra cái gì?
Khu phố Tàu, trong biệt thự của Đường Hải.
Đường Hải ngồi trong phòng sách, trên tay cầm một điếu xì gà, biểu tình âm trầm nhìn lão Quỷ hỏi: “Còn không tra ra được thế lực sau lưng Lý Dật sao?"
“Không có." Lão Quỷ lắc đầu nói: “ Bất quá có thể xác định, hắn ở cảnh giới không có hậu trường, hậu trường đến từ chính quân đội."
“Nga?" Đường Hải nhíu mày, có chút nghi hoặc: “Vì sao nói như vậy?"
“Căn cứ tôi điều tra, Lý Dật từng lén tiếp xúc với Locke, đồng thời đi qua Locke và cảnh giới Los Angeles gặp qua Schneider." Lão Quỷ có chút lo lắng nói: “Schneider là một con cáo già, với thân phận của hắn kiên quyết sẽ không gặp mặt Lý Dật, cho nên tôi đoán, hẳn là người của quân đội đã sớm có lời với Schneider." Sắc mặt lão Quỷ trở nên càng thêm xấu xí: “Tên Schneider này là một con sói đói ăn tươi nuốt sống, thật rất khó giao tiếp với hắn."
Đường Hải từng nhiều lần tiếp cận Schneider, kết quả tuy mất nhiều thứ tốt, nhưng lại không có được bất luận bảo chứng gì của Schneider. Thậm chí, chuyện về Phi Châu Bang lần trước, Schneider cũng không hề đứng về phía Hoa Nhân Bang.
“Tên tiểu tử Lý Dật đã lén đem thủ hạ của Mạnh Thục và tiểu Thất phân ra ngoài, phía sau lại có tên đầu lĩnh tình báo Kroff không nói, còn có hậu trường quân đội thần bí, hôm nay lại được cảnh sát bang trợ. Đôi cánh đã triệt để cứng rắn!" Đường Hải nheo mắt, thở dài, giọng nói tràn ngập vẻ tiếc nuối: “Tôi thông minh một đời, nhưng không nghĩ đến lúc tuổi già lại dưỡng hổ gây họa!"
Lão Quỷ thấy Đường Hải lộ ra biểu tình bất đắc dĩ như vậy, nhịn không được kiến nghị nói: “Hải ca, không bằng chúng ta…"
Nói, lão Quỷ làm tư thế như chém xuống.
“Ông nắm chắc không có người phát hiện sao?" Đường Hải có chút vô lực hỏi thăm.
Vấn đề của Đường Hải làm lão Quỷ có chút hơi khó khăn. Hắn liên hệ tổ chức sát thủ tuy rằng chuyên nghiệp, thế nhưng không ai có thể bảo chứng có thoát qua được con mắt của quân đội nước Mỹ hay không.
“Với chuyện của Phi Châu Bang lúc đầu cùng tiểu tử tiếp xúc với Schneider mà xem, hậu trường tại quân đội của hắn có thực lực không kém." Đường Hải thở dài nói: “Chúng ta tìm người ám sát hắn, nếu như tiết lộ tin tức, dù thành công cũng sẽ rước lấy phiền phức thật lớn, đến lúc đó ăn trộm gà không được còn bị mất nắm thóc, sẽ không đáng giá."
Mặc dù trong lòng lão Quỷ rất không phục, thế nhưng hắn không thể không thừa nhận Đường Hải nói không sai, vì vậy có chút phiền muộn: “Hải ca, vậy anh nói kế tiếp nên làm gì bây giờ?"
“Mượn đao giết người." Lúc nói đến bốn chữ này, con ngươi Đường Hải lóe ra sát ý lạnh lẽo: “Tôi từ nội bộ cảnh sát xong được tin tức. Cuộc càn quét đã kết thúc, chúng ta có thể mượn tay người khác để đối phó Lý Dật, tuy rằng đến lúc đó cảnh sát sẽ trách tội lên đầu Hoa Nhân Bang chúng ta, thế nhưng chỉ cần không phải thời kỳ tảo hắc thì chúng ta có thể bãi bình."
“Hải ca là muốn lợi dụng bọn Lạp Đinh Bang?" Lão Quỷ chợt nhớ tới sáu con đường của Lý Dật cùng địa bàn của Phi Châu Bang mà đám Lạp Đinh Bang chiếm giữ ở cách nhau không xa. Tuần trước, người của Lý Dật từng cùng người của Lạp Đinh Bang xảy ra xung đột, bất quá sau đó Lý Dật tự mình đứng ra giải quyết với đầu mục của Lạp Đinh Bang trong khu vực đó nên sự tình được hóa giải.
Đường Hải gật đầu: “Không sai! Mấy ngày hôm trước chuyện kia tuy rằng hóa giải, thế nhưng chúng ta có thể âm thầm phái người hạ thủ với người của Lạp Đinh Bang, vu oan Lý Dật, làm Lý Dật bọn hắn hợp đấu với Lạp Đinh Bang. Ngươi chết ta sống, chúng ta ngồi yên làm ngư ông thủ lợi."
“Chủ ý này không tệ, dù sao, người của Lạp Đinh Bang cũng không biết Lý Dật có hậu trường quân đội làm chỗ dựa." Trước mắt lão Quỷ sáng ngời.
Đường Hải suy nghĩ một chút nói: “Đêm mai Gambino gia tộc tổ chức một buổi tiệc tư nhân, đêm mai tôi đưa tiểu tử đi theo, bề ngoài tỏ ý tốt với hắn, cho hắn làm quen giới xã hội thượng lưu Los Angeles, mà ông dẫn người đi tập kích bọn Lạp Đinh Bang, nhớ kỹ, nhất định phải làm cho bí ẩn một chút, ngàn vạn lần đừng cho bọn Lạp Đinh Bang biết là chúng ta làm!"
“Hải ca yên tâm, tôi sẽ làm tốt chuyện này." Lão Quỷ trịnh trọng gật đầu.
Trong lúc Đường Hải cùng lão Quỷ cùng nhau lập mưu, Lý Dật cũng không hề hay biết.
Làm tài xế riêng của Lý Dật, Trương Thiết Trụ đối với đường phố tại Los Angeles có thể nói là thập phần quen thuộc, để tránh bị kẹt xe, hắn không tuyển những con đường chính, mà tuyển mấy con đường hẻo lánh, kết quả cũng không bị kẹt xe, rất thuận lợi đi tới khu phố Tàu.
Mắt thấy xe đã đi tới khu phố Tàu, Lý Dật dập tàn thuốc, bỏ vào trong gạt tàn trên xe, sau đó ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ. Đối với Lý Dật mà nói, khu phố Tàu này chứa đựng phong vị Trung Quốc thật đậm, mỗi khi nhìn thấy kiến trúc hắn đều cảm thấy trong lòng một mảnh rung động.
Bỗng nhiên…
Lý Dật tại lối vào khu phố Tàu nhìn thấy được một tấm áp phích lớn quen thuộc, trên áp phích, một nghệ sĩ mặc lễ phục màu trắng gương mặt mỉm cười đang ngồi trước một cây đàn dương cầm.
Trên áp phích, nghệ sĩ kia chỉ trang điểm thật nhạt, mái tóc dài buộc lên, dáng tươi cười nơi khóe miệng đầy tự tin mà lại mê người.
Mộ Dung Tuyết.
Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, Lý Dật ngây ra, trong lòng không khỏi lập tức nhớ tới hình ảnh điên cuồng cùng Mộ Dung Tuyết trên thiên thai tập đoàn Thiên Đạt tại Hong Kong.
Ngày đó Lý Dật bắt cóc Tiêu Cường liền trực tiếp rời khỏi biệt thự Mộ Dung Tuyết, đi tới Los Angeles cũng không từng liên hệ với Mộ Dung Tuyết, thậm chí, Lý Dật cũng không liên hệ bất kỳ người nào.
Không phải Lý Dật không muốn, mà là không dám!
Đúng, không sai, là không dám!
Tuy rằng hôm nay Lý Dật ở Los Angeles cũng có thế lực của chính mình, thế nhưng thế lực còn quá yếu, không chỉ nói so sánh với Mãnh Hổ Bang, dù là Hoa Nhân Bang ở Los Angeles cũng không bằng được.
Ở dưới tình hình này, Lý Dật có thể liên hệ đến người bên cạnh mình sao?
Liên hệ được thì làm thế nào đây? Về nước?
Với thế lực hiện tại của Lý Dật, về nước cũng chỉ tiếp tục bị truy sát.
Hay đưa họ tới bên người mình?
Theo Lý Dật xem ra, hôm nay hắn ở tại Los Angeles có năng lực chỉ đủ miễn cưỡng tự bảo vệ mình, đưa các nàng tới bên người, chẳng khác nào gián tiếp nói cho địch nhân sự uy hiếp đối với hắn, chuyện Lưu Vi chính là vết xe đổ.
Ánh mắt dừng lại trên áp phích của Mộ Dung Tuyết, trong đầu hiện lên bóng dáng của mọi người, Lý Dật chậm rãi nhắm mắt lại, trong lòng thầm hỏi chính mình: Vũ Đình, Vi Vi, mọi người vẫn tốt chứ?
Theo ánh mắt Trương Thiết Trụ có thể rõ ràng nhìn thấy, bóng dáng đang đứng trong nước biển kia, đang đánh một bộ quyền pháp giống như quân thể quyền. Thân ảnh kia mỗi một lần ra quyền đều có thể kích lên một đạo bọt nước, dưới ánh mặt trời, đạo bóng dáng giống như một cây thương đang đứng thẳng tắp.
Làm tài xế riêng cho Lý Dật, mỗi ngày khi thời gian còn chưa sáng Trương Thiết Trụ đã rời giường, theo Lý Dật ra biển luyện tập.
Nguyên bản, thời gian dĩ vãng Trương Thiết Trụ cũng đi theo Lý Dật rèn đúc thân thể, thế nhưng cả ngày hắn cũng không thể làm ra động tác có yêu cầu cao độ nghiêng cả phần eo như thế, ngày hôm nay hắn chỉ đành đứng xa xa quan sát.
Tuy rằng Trương Thiết Trụ đã đem bộ quân thể quyền mỗi một chiêu thức đều ghi tạc trong lòng, thậm chí Lý Dật còn tự mình giảng giải cho hắn nghe một ít ảo diệu trong đó, thế nhưng Trương Thiết Trụ cũng chỉ học xong được động tác mà không lĩnh hội được quyền ý.
Chẳng qua bao lâu, vầng mặt trời đỏ phương đông đã chậm rãi thoát ly ngoài khơi, mà Lý Dật cũng dừng luyện tập, bước chậm hướng xe đi tới.
Dưới ánh mặt trời, Lý Dật chỉ mặc một chiếc quần luyện quyền, toàn thân tràn ngập lực lượng bạo tạc hoàn toàn bại lộ bên ngoài, phối hợp với làn da màu đồng cổ, Lý Dật tuyệt đối là một nam nhân có lực sát thương trí mạng với phụ nữ, hơn nữa còn là trí mạng đối với những phụ nữ có dục vọng sinh lý cường liệt.
“Dật ca." Khi Lý Dật đến gần xe thì Trương Thiết Trụ cầm lấy khăn mặt cùng y phục đi xuống xe đưa cho Lý Dật.
Lý Dật tiếp nhận khăn mặt lau đi nước biển trên người, quan tâm hỏi thăm: “Thương thế thế nào rồi?"
“Không nghiêm trọng lắm, dưỡng hai ngày thì tốt rồi." Trương Thiết Trụ lộ ra dáng tươi cười hàm hậu.
Lý Dật gật đầu, đưa khăn cho Trương Thiết Trụ, sau đó tiếp nhận y phục, mặc ngay tại chỗ.
Đợi Lý Dật mặc xong quần áo, Trương Thiết Trụ nói: “Dật ca, Đường Hải vừa gọi điện thoại tới, muốn anh sáng nay qua một chuyến." Trương Thiết Trụ nói làm Lý Dật hơi nhíu mày, cũng chưa nói gì.
Lý Dật đã đi tới Los Angeles ba tháng, tháng thứ nhất hắn dựa vào năng lực bản thân đứng vững gót chân tại Hoa Nhân Bang, đồng thời được Haise Lin giúp đỡ, chiếm được sáu con đường, đã bắt đầu có thế lực riêng mình.
Hai tháng sau, Lý Dật cũng không có hành động gì mới, mà kiệt lực lo tạo dựng thực lực bản thân thật vững chắc. Dưới sự nỗ lực của hắn, Phòng Tam cùng tiểu Thất chính thức hòa hợp làm một, mà Lý Dật thu mua lòng người, riêng làm mấy bộ dụng cụ rèn đúc. Đồng thời tự mình chỉ đạo đám người Phòng Tam thuật giết người, đem đám người Phòng Tam vững vàng cột vào trên chiến thuyền của chính mình.
Có thể không chút nào khoa trương mà nói, hôm nay địa vị của Lý Dật trong lòng đám người Phòng Tam còn vượt hơn cả Mạnh Thục ngày trước, chỉ cao hơn chứ không thấp.
Bởi hai hạng sinh ý chất độc cùng sòng bạc bị các gia tộc mafia chia cắt, nên Lý Dật tuy có sáu con đường sinh ý cũng không tệ, hơn nữa rất phồn hoa, thế nhưng thu nhập có hạn, mỗi tháng đại khái chỉ có thể nhập sổ được chừng vài vạn Mỹ kim.
Bất quá Lý Dật cũng không nóng lòng kiếm tiền, nếu như hắn muốn kiếm tiền, có rất nhiều phương pháp, trong khoảng thời gian này hắn ngoại trừ khôi phục việc huấn luyện với cường độ cao ra, còn đem toàn bộ tinh lực dồn vào việc quản lý bang hội.
Lý Dật lúc còn ở quốc nội từng có thời gian đi theo Gia Cát Minh Nguyệt học qua việc kinh doanh, đối với đại thể luật kinh doanh cũng thập phần rõ ràng, cộng thêm tư liệu do Kroff cung cấp thập phần toàn diện, vì thế học vào thập phần dễ dàng. Trong phương diện quản lý bang hội, Lý Dật đem điểm chú trọng đặt vào việc buôn lậu và tẩy trắng.
Buôn lậu là sinh ý kiếm tiền nhất của Hoa Nhân Bang hiện nay, ngày sau nếu hắn muốn tiếp nhận Hoa Nhân Bang, thì sinh ý này không thể bỏ qua.
Về phần tẩy trắng, đây là bất luận hắc bang nào cũng phải đi qua, vô luận là Mãnh Hổ Bang quốc nội hay gia tộc mafia nước Mỹ, đều kiệt lực muốn tẩy trắng, vì chính phủ phủ thêm một kiện quần áo thật sạch sẽ, sau đó ở trong bóng tối làm những hoạt động không dám ra gặp người.
Trong thời gian hai tháng, Lý Dật cơ bản không gặp mặt Đường Hải mấy lần.
Bởi vì Kroff từng nói cho Lý Dật, với năng lực của Đường Hải ở trong thời gian ngắn không cách nào tra rõ được tin tức, căn cứ Kroff phỏng chừng, Đường Hải chí ít phải phí ba tháng thời gian mới biết được bí mật trong đó.
Chuyện trên biển đã ảnh hưởng không nhỏ đối với quân đội Mỹ, quân đội dù là để lộ tin tức, cũng phải đợi sự tình triệt để bị mọi người quên lãng mới dám phóng xuất tin tức.
Lúc này, Lý Dật nghe Trương Thiết Trụ nói Đường Hải muốn tìm mình, nhịn không được thầm nghĩ, lẽ nào Đường Hải đã tra ra cái gì?
Khu phố Tàu, trong biệt thự của Đường Hải.
Đường Hải ngồi trong phòng sách, trên tay cầm một điếu xì gà, biểu tình âm trầm nhìn lão Quỷ hỏi: “Còn không tra ra được thế lực sau lưng Lý Dật sao?"
“Không có." Lão Quỷ lắc đầu nói: “ Bất quá có thể xác định, hắn ở cảnh giới không có hậu trường, hậu trường đến từ chính quân đội."
“Nga?" Đường Hải nhíu mày, có chút nghi hoặc: “Vì sao nói như vậy?"
“Căn cứ tôi điều tra, Lý Dật từng lén tiếp xúc với Locke, đồng thời đi qua Locke và cảnh giới Los Angeles gặp qua Schneider." Lão Quỷ có chút lo lắng nói: “Schneider là một con cáo già, với thân phận của hắn kiên quyết sẽ không gặp mặt Lý Dật, cho nên tôi đoán, hẳn là người của quân đội đã sớm có lời với Schneider." Sắc mặt lão Quỷ trở nên càng thêm xấu xí: “Tên Schneider này là một con sói đói ăn tươi nuốt sống, thật rất khó giao tiếp với hắn."
Đường Hải từng nhiều lần tiếp cận Schneider, kết quả tuy mất nhiều thứ tốt, nhưng lại không có được bất luận bảo chứng gì của Schneider. Thậm chí, chuyện về Phi Châu Bang lần trước, Schneider cũng không hề đứng về phía Hoa Nhân Bang.
“Tên tiểu tử Lý Dật đã lén đem thủ hạ của Mạnh Thục và tiểu Thất phân ra ngoài, phía sau lại có tên đầu lĩnh tình báo Kroff không nói, còn có hậu trường quân đội thần bí, hôm nay lại được cảnh sát bang trợ. Đôi cánh đã triệt để cứng rắn!" Đường Hải nheo mắt, thở dài, giọng nói tràn ngập vẻ tiếc nuối: “Tôi thông minh một đời, nhưng không nghĩ đến lúc tuổi già lại dưỡng hổ gây họa!"
Lão Quỷ thấy Đường Hải lộ ra biểu tình bất đắc dĩ như vậy, nhịn không được kiến nghị nói: “Hải ca, không bằng chúng ta…"
Nói, lão Quỷ làm tư thế như chém xuống.
“Ông nắm chắc không có người phát hiện sao?" Đường Hải có chút vô lực hỏi thăm.
Vấn đề của Đường Hải làm lão Quỷ có chút hơi khó khăn. Hắn liên hệ tổ chức sát thủ tuy rằng chuyên nghiệp, thế nhưng không ai có thể bảo chứng có thoát qua được con mắt của quân đội nước Mỹ hay không.
“Với chuyện của Phi Châu Bang lúc đầu cùng tiểu tử tiếp xúc với Schneider mà xem, hậu trường tại quân đội của hắn có thực lực không kém." Đường Hải thở dài nói: “Chúng ta tìm người ám sát hắn, nếu như tiết lộ tin tức, dù thành công cũng sẽ rước lấy phiền phức thật lớn, đến lúc đó ăn trộm gà không được còn bị mất nắm thóc, sẽ không đáng giá."
Mặc dù trong lòng lão Quỷ rất không phục, thế nhưng hắn không thể không thừa nhận Đường Hải nói không sai, vì vậy có chút phiền muộn: “Hải ca, vậy anh nói kế tiếp nên làm gì bây giờ?"
“Mượn đao giết người." Lúc nói đến bốn chữ này, con ngươi Đường Hải lóe ra sát ý lạnh lẽo: “Tôi từ nội bộ cảnh sát xong được tin tức. Cuộc càn quét đã kết thúc, chúng ta có thể mượn tay người khác để đối phó Lý Dật, tuy rằng đến lúc đó cảnh sát sẽ trách tội lên đầu Hoa Nhân Bang chúng ta, thế nhưng chỉ cần không phải thời kỳ tảo hắc thì chúng ta có thể bãi bình."
“Hải ca là muốn lợi dụng bọn Lạp Đinh Bang?" Lão Quỷ chợt nhớ tới sáu con đường của Lý Dật cùng địa bàn của Phi Châu Bang mà đám Lạp Đinh Bang chiếm giữ ở cách nhau không xa. Tuần trước, người của Lý Dật từng cùng người của Lạp Đinh Bang xảy ra xung đột, bất quá sau đó Lý Dật tự mình đứng ra giải quyết với đầu mục của Lạp Đinh Bang trong khu vực đó nên sự tình được hóa giải.
Đường Hải gật đầu: “Không sai! Mấy ngày hôm trước chuyện kia tuy rằng hóa giải, thế nhưng chúng ta có thể âm thầm phái người hạ thủ với người của Lạp Đinh Bang, vu oan Lý Dật, làm Lý Dật bọn hắn hợp đấu với Lạp Đinh Bang. Ngươi chết ta sống, chúng ta ngồi yên làm ngư ông thủ lợi."
“Chủ ý này không tệ, dù sao, người của Lạp Đinh Bang cũng không biết Lý Dật có hậu trường quân đội làm chỗ dựa." Trước mắt lão Quỷ sáng ngời.
Đường Hải suy nghĩ một chút nói: “Đêm mai Gambino gia tộc tổ chức một buổi tiệc tư nhân, đêm mai tôi đưa tiểu tử đi theo, bề ngoài tỏ ý tốt với hắn, cho hắn làm quen giới xã hội thượng lưu Los Angeles, mà ông dẫn người đi tập kích bọn Lạp Đinh Bang, nhớ kỹ, nhất định phải làm cho bí ẩn một chút, ngàn vạn lần đừng cho bọn Lạp Đinh Bang biết là chúng ta làm!"
“Hải ca yên tâm, tôi sẽ làm tốt chuyện này." Lão Quỷ trịnh trọng gật đầu.
Trong lúc Đường Hải cùng lão Quỷ cùng nhau lập mưu, Lý Dật cũng không hề hay biết.
Làm tài xế riêng của Lý Dật, Trương Thiết Trụ đối với đường phố tại Los Angeles có thể nói là thập phần quen thuộc, để tránh bị kẹt xe, hắn không tuyển những con đường chính, mà tuyển mấy con đường hẻo lánh, kết quả cũng không bị kẹt xe, rất thuận lợi đi tới khu phố Tàu.
Mắt thấy xe đã đi tới khu phố Tàu, Lý Dật dập tàn thuốc, bỏ vào trong gạt tàn trên xe, sau đó ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ. Đối với Lý Dật mà nói, khu phố Tàu này chứa đựng phong vị Trung Quốc thật đậm, mỗi khi nhìn thấy kiến trúc hắn đều cảm thấy trong lòng một mảnh rung động.
Bỗng nhiên…
Lý Dật tại lối vào khu phố Tàu nhìn thấy được một tấm áp phích lớn quen thuộc, trên áp phích, một nghệ sĩ mặc lễ phục màu trắng gương mặt mỉm cười đang ngồi trước một cây đàn dương cầm.
Trên áp phích, nghệ sĩ kia chỉ trang điểm thật nhạt, mái tóc dài buộc lên, dáng tươi cười nơi khóe miệng đầy tự tin mà lại mê người.
Mộ Dung Tuyết.
Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, Lý Dật ngây ra, trong lòng không khỏi lập tức nhớ tới hình ảnh điên cuồng cùng Mộ Dung Tuyết trên thiên thai tập đoàn Thiên Đạt tại Hong Kong.
Ngày đó Lý Dật bắt cóc Tiêu Cường liền trực tiếp rời khỏi biệt thự Mộ Dung Tuyết, đi tới Los Angeles cũng không từng liên hệ với Mộ Dung Tuyết, thậm chí, Lý Dật cũng không liên hệ bất kỳ người nào.
Không phải Lý Dật không muốn, mà là không dám!
Đúng, không sai, là không dám!
Tuy rằng hôm nay Lý Dật ở Los Angeles cũng có thế lực của chính mình, thế nhưng thế lực còn quá yếu, không chỉ nói so sánh với Mãnh Hổ Bang, dù là Hoa Nhân Bang ở Los Angeles cũng không bằng được.
Ở dưới tình hình này, Lý Dật có thể liên hệ đến người bên cạnh mình sao?
Liên hệ được thì làm thế nào đây? Về nước?
Với thế lực hiện tại của Lý Dật, về nước cũng chỉ tiếp tục bị truy sát.
Hay đưa họ tới bên người mình?
Theo Lý Dật xem ra, hôm nay hắn ở tại Los Angeles có năng lực chỉ đủ miễn cưỡng tự bảo vệ mình, đưa các nàng tới bên người, chẳng khác nào gián tiếp nói cho địch nhân sự uy hiếp đối với hắn, chuyện Lưu Vi chính là vết xe đổ.
Ánh mắt dừng lại trên áp phích của Mộ Dung Tuyết, trong đầu hiện lên bóng dáng của mọi người, Lý Dật chậm rãi nhắm mắt lại, trong lòng thầm hỏi chính mình: Vũ Đình, Vi Vi, mọi người vẫn tốt chứ?
Tác giả :
Điên Phong