Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 158: Mỗi người mang tâm tư

Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 158: Mỗi người mang tâm tư



Từ trong giọng nói của Kroff, Lý Dật biết được, hôm nay tại Los Angeles, ngoại trừ ủy ban mafia, bốn đại hắc bang theo thực lực mạnh yếu sắp xếp chính là Sơn Khẩu Tổ, Hoa Nhân Bang, Phi Châu Bang, Lạp Đinh(Châu Mỹ Latinh) Bang. Mà một ít tiểu bang hội khác chỉ làm một ít sinh ý về nữ nhân thuận tiện thu tiền bảo hộ, căn bản không có tư cách làm buôn lậu sinh ý.
Theo cách nói của Kroff, ủy ban mafia trong vòng ba năm sẽ không đụng chạm đến buôn lậu sinh ý, thứ nhất, thực lực của bốn bang hội cũng không yếu, nếu chân chính trở mặt với ủy ban mafia, cũng đủ làm cho ủy ban mafia đau đầu. Còn nữa, ủy ban mafia do năm đại gia tộc mafia của nước Mỹ cấu thành, nếu muốn chân chính đối phó bốn đại bang hội, kế hoạch cụ thể, cùng lợi ích sau khi tiêu diệt bốn bang hội phải chia như thế nào cũng là một chuyện vô cùng đau đầu, dù sao, năm đại gia tộc mafia cũng không đoàn kết.
Mà trong trí nhớ của Lý Dật, ủy ban mafia của nước Mỹ nội trong năm nay sẽ phát sinh chính biến thật lớn. Bất quá, bởi hắn sớm tiết lộ bí mật này, để Andrew Luofu sớm chú ý tới tên nội quỷ trong gia tộc, song song tăng mạnh phòng bị, điều này rất có thể sẽ làm cuộc chính biến chậm lại.
Bởi vì…Hôm nay thực lực của Gambino gia tộc tại ủy ban mafia nước Mỹ cực mạnh, quyền nói chuyện cũng lớn hơn rất nhiều.
….
Mắt thấy sắp đến khu phố Tàu, Kroff vỗ vỗ vai Lý Dật, nói: “Lý, người bạn thân ái của tôi, hiện nay tôi chỉ có thể giúp anh được như vậy, anh có thể thành công báo thù hay không, cần nhờ vào chính anh nỗ lực. Bất quá ngày sau nếu như anh cần tình báo, có thể tìm tôi, về giá tiền có thể ưu đãi." Dứt lời, Kroff gian trá cười cười.
Tuy rằng Kroff thoạt nhìn là một tên lưu manh điển hình, thế nhưng khi lần đầu tiên Kroff gọi ba chữ “lão bằng hữu", điều này làm cho Lý Dật đối với người có mặt ngoài luôn có vẻ thương cảm nhỏ yếu, thực tế lại có năng lực không nhỏ này lại có thêm một ít hảo cảm.
“Cậu giúp tôi lưu ý một người tên là Jester, là người Đức, hiện tại khả năng hắn còn chưa tới Los Angeles, nếu như hắn đến Los Angeles, lập tức cho tôi biết." Lý Dật nghiêm mặt nói: “Phương diện này anh có thể yên tâm."
“Jester? Một cái tên thật xa lạ." Kroff có chút cổ quái liếc mắt nhìn Lý Dật, nhưng không hỏi Lý Dật vì sao muốn hắn lưu ý tới người này, chỉ cười nói: “Hợp tác với cậu tôi sẽ rất yên tâm, bởi vì cậu trả thù lao rất sảng khoái!"
Lý Dật cười cười, không nói gì.
Hắn muốn Kroff lưu ý Jester, mục đích thập phần giản đơn, hắn muốn kiến tạo một tổ chức sát thủ.
Bởi vì với tình huống hiện tại mà xem, tổ chức Hắc Dạ vẫn chưa được thành lập.
Ở trong trí nhớ của hắn, vào lúc Jester mới tiến nhập vào Los Angeles, cũng không lập tức kiến tạo tổ chức sát thủ, mà sau một đoạn thời gian trải qua cuộc sống nghèo túng, mới nghĩ ra chủ ý như vậy.
Đối với việc này, theo Lý Dật xem ra, nếu như có thể ngay lúc Jester còn nghèo túng mà giúp đỡ hắn, sau đó để Jester đi tổ kiến tổ chức sát thủ, theo quỹ tích phát triển của lịch sử mà xem, tổ chức sát thủ mà hắn kiến tạo chính là Hắc Dạ của ngày sau, mà tổ chức sát thủ này cũng sẽ trở thành vương bài chân chính trong tay hắn!
Mà trước việc này, hắn cần dùng thời gian ngắn nhất, ở tại Los Angeles đứng vững gót chân, vì kế hoạch ngày sau tạo nên cơ sở thật kiên cố.
Ở thời gian kiếp trước, Lý Dật từng nhiều lần tới khu phố Tàu tại Los Angeles, khi đó khu phố tàu đã mất đi hương vị vốn có của nó, phong cách kiến trúc của khu phố Tàu và những địa phương khác tại Los Angeles cũng không có gì khác nhau.
Mà sau khi sống lại lần nữa đi tới khu phố Tàu, Lý Dật cũng kinh ngạc phát hiện, đại bộ phận kiến trúc của khu phố Tàu đều theo phong cách Đông Phương, thậm chí, Lý Dật còn nhìn thấy ở trước cửa một nhà hàng Trung Quốc thấy được đèn lồng đỏ rực, điều này làm cho hắn cảm thấy vô cùng thân thiết.
Khu phố Tàu là khu tụ tập của người Hoa tại Los Angeles, buổi tối phi thường náo nhiệt, người đi trên đường, tỷ lệ người Hoa rõ ràng cao hơn người da trắng và người da đen.
Mà có thể duyên cớ là vì hoài niệm tổ quốc, những con đường tại khu phố Tàu có rất nhiều loại xe có rèm che kiểu trong nước, thậm chí cả bản thân Đường Hổ cũng không mua loại xe Âu Mỹ, mà mua một chiếc hồng kỳ.
Điều này không khỏi làm Lý Dật nhớ tới, người trong quốc nội tựa hồ đều thích mua xe của nước ngoài.
Hai bên tựa hồ hình thành sự đối lập thật rõ ràng.
Toàn bộ khu phố Tàu ngoại trừ đủ loại nhà hàng cùng quán trà Trung Hoa đủ kiểu dáng, còn có võ quán.
Xe của Đường Hổ dừng lại trước cửa một nhà hàng có tên là Túy Xuân Lâu.
Phong cách kiến trúc của Túy Xuân Lâu mang theo phong vị của Trung Hoa thật đậm đà, rất có điểm giống Vương Phủ Tỉnh của Bắc Kinh, nữ tiếp tân ngoài cửa ăn mặc sườn xám chính tông, phía trên cửa còn có bốn chiếc đèn lồng đỏ rực.
Sau khi xe dừng lại, Đường Hổ mỉm cười đi xuống xe, cũng không đi vào trước, mà đứng ngoài cửa chờ Lý Dật.
Ước chừng nửa phút sau, Kroff lái chiếc xe cũ nát của hắn đi tới trước cửa Túy Xuân Lâu, cùng Lý Dật đi xuống xe.
“Đường, trạng thái hôm nay của tôi không sai, anh dự định chuẩn bị mấy cô gái cho tôi đây?" Kroff vừa xuống xe cười tủm tỉm nhìn Đường Hổ hỏi.
“Kroff, ở đây có một hạng phục vụ gọi là Bát Long Hí Châu, tôi nghĩ, sẽ làm anh thỏa mãn." Đường Hổ cười nói.
Kroff nao nao, nhìn Lý Dật hỏi: “Bát Long Hí Châu, có ý gì?"
“Được rồi, Kroff, anh không cần hỏi Lý huynh đệ, một hồi chính anh thể nghiệm là được." Đường Hổ không đợi Lý Dật mở miệng liền nói trước, sau đó nhìn Lý Dật nói: “Lý huynh đệ, trước tiên cho các huynh đệ đi vào chuẩn bị cơm nước đêm nay, tôi mang anh đi gặp cha tôi một chút."
Cha của Đường Hổ đương nhiên chính là long đầu của Hoa Nhân Bang tại Los Angeles, Đường Hải.
“Lý, khác với tên Đường Hổ ngu ngốc này, cha của Đường Hổ, Đường Hải là một nhân vật thập phần âm hiểm, ngày sau cậu giao tiếp với hắn ngàn vạn lần phải cẩn thận."
Nghe được Đường Hổ nói, Lý Dật vô ý thức nhớ tới lời căn dặn trước kia của Kroff.
Thấy Lý Dật không nói lời nào, Đường Hổ có chút xấu hổ nói: “Lý huynh đệ, thập phần xin lỗi, tôi vốn dự định trước tiên đưa anh và các huynh đệ cùng nhau ăn bữa cơm, sau đó đi gặp cha tôi. Bất quá vừa rồi lúc còn trên xe khi tôi gọi điện cho cha tôi, cha tôi muốn tôi đưa anh đi gặp ông ấy trước."
“Có thể." Lý Dật không có chút nào bất mãn.
Kroff cười hắc hắc nói: “Đường, nếu như cha anh chướng mắt Lý, thỉnh nói trước cho tôi biết."
“Kroff, anh đừng có nằm mộng." Kroff nói vẫn không làm Đường Hổ tức giận, nhưng vẻ mặt vẫn thoải mái vui đùa với Kroff, sau đó lôi kéo Lý Dật đi lên chiếc hồng kỳ của hắn.
Đường Hổ ở phía tây khu phố Tàu, là một biệt thự mang theo phong cách Trung Hoa rất đậm, bề ngoài biệt thự thoạt nhìn cũng không xa hoa, so sánh với diện tích của Tiêu gia trang viên thì nhỏ hơn rất nhiều.
Từ chi tiết này, Lý Dật nhìn ra được, cha của Đường Hổ hẳn là một người phi thường niệm cựu.
Có thể vì nghĩ đến một hồi còn muốn cùng Lý Dật đi ăn và uống rượu, Đường Hổ cũng không cho xe vào đại viện, mà đứng ngoài cửa.
“Đi, huynh đệ, cha tôi hẳn là ở trong phòng sách chờ chúng ta." Sau khi xuống xe, Đường Hổ thân thiết vỗ vai Lý Dật, nói: “Anh không nên quá mức câu thúc, cứ xem ở đây như nhà mình là được. Cha tôi nghe nói anh đánh rất giỏi, thế nhưng rất muốn gặp anh đó."
Lý Dật mặt ngoài gật đầu, trong lòng cũng cười thầm, với thực lực của hắn, bất luận là một đại ca hắc bang nào cũng đều sẽ hoan nghênh.
Mà song song, bất luận là một đại ca hắc bang nào cũng không thể yên tâm đối với hắn, Tiêu Thanh Sơn chính là vết xe đổ.
Cũng như bên ngoài biệt thự, thiết bị lắp đặt bên trong biệt thự cũng không xa hoa, thoạt nhìn có chút đơn giản, bất quá những gia cụ này đều là gia cụ đã có bốn năm mươi năm, nhìn qua rất cổ xưa.
“Cha tôi là một người hoài cổ, những gia cụ này đều do ông ấy bảo lưu lại, nói gì cũng không đổi." Đường Hổ thấy Lý Dật lưu ý gia cụ trong nhà, nhịn không được nói.
Lý Dật cười hỏi: “Vậy cha anh có phải rất muốn về nước hay không?"
“Chuyện này không có, ha hả." Đường Hổ cười lắc đầu.
Đường Hổ trả lời nằm trong suy đoán của Lý Dật, dù sao, Los Angeles là địa bàn của Đường Hải, cho dù Đường Hải có hoài cổ, cũng sẽ không buông tha sản nghiệp lớn như vậy ở bên này, đi quốc nội làm rùa đen rút đầu.
Khi Đường Hổ mang theo Lý Dật đi tới phòng sách, trong phòng sách có một lão nhân chừng hơn năm mươi tuổi đang ngồi. Dáng dấp của lão nhân và Đường Hổ có vài phần giống nhau, tóc bạc, trên trán có vài nếp nhăn, thế nhưng sắc mặt thập phần hồng nhuận, ánh mắt thập phần sắc bén, chỉ đơn giản ngồi nơi đó, liền cho người ta cảm thấy được một loại khí thế không giận mà uy.
Vô luận là kiếp trước hay là kiếp này, Lý Dật đã gặp qua rất nhiều đại lão, vì thế, khi đối mặt ánh mắt chăm chú của Đường Hải, hắn cũng không hề biểu hiện vẻ khẩn trương, mà sắc mặt bình tĩnh đón nhận ánh mắt Đường Hải, khi Đường Hải quan sát hắn, hắn cũng đang quan sát Đường Hải.
“Là Lý Dật phải không, ngồi." Hai giây sau, Đường Hải dời ánh mắt, khóe mắt thoáng nhảy lên vài cái, sau đó nói với Đường Hổ: “Hổ tử, đi pha hai ly trà tới."
“Dạ, cha." Đường Hổ cung kính lui ra ngoài.
Mà Lý Dật cũng ngồi xuống sô pha trong phòng sách, trầm mặc không nói.
“Chuyện của cậu tôi đã nghe Hổ tử nói, nguyên bản, người tài giỏi như cậu gia nhập vào Hoa Nhân Bang chúng ta, ta phải giơ cả hai tay hoan nghênh." Đường Hải nói đến đây dừng lại một chút, ánh mắt cũng trở nên lợi hại rất nhiều: “Bất quá, tôi nghĩ, với năng lực của cậu muốn hỗn miếng cơm ăn tại nước Mỹ, quả thực dễ dàng, vì sao muốn gia nhập vào Hoa Nhân Bang chúng ta?"
Nhận thấy được ánh mắt sắc bén của Đường Hải, Lý Dật hiểu rõ, nếu vấn đề này hắn trả lời không tốt, sợ rằng Đường Hải sẽ không cho hắn tiến vào Hoa Nhân Bang.
Vô luận là một đại ca hắc bang nào, bọn họ đúng là thích nhân tài, thế nhưng bọn họ đồng dạng không thích nuôi hổ làm hoạn.
“Bởi vì tôi muốn báo thù." Lý Dật mặt không đổi sắc đón nhận ánh mắt Đường Hải, âm trầm đáp.
Nghe được Lý Dật trả lời, Đường Hải không lập tức nói, mà lẳng lặng nhìn Lý Dật chằm chằm, cuối cùng, Đường Hải lộ ra dáng tươi cười, dáng tươi cười thập phần sáng lạn.
“Người thanh niên, hoan nghênh cậu gia nhập Hoa Nhân Bang." Đường Hải đứng dậy, mỉm cười vươn tay phải.
Lý Dật không chút hoang mang đứng lên, đi tới đối diện Đường Hải, cầm tay Đường Hải, cũng không nói gì.
Đường Hải cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Lý Dật nói: “Người thanh niên, tôi thích sự thẳng thắn thành khẩn của cậu. Tôi tin tưởng với năng lực của cậu, quật khởi chỉ là vấn đề thời gian. Tôi rất chờ mong có một ngày, cậu có thể đại biểu cho Hoa Nhân Bang đánh trở về quốc nội, đoạt lại những thứ nguyên bản thuộc về chúng ta."
Hiển nhiên, Đường Hải đã biết thân phận đích thực của Lý Dật.
Đối với điểm này, Lý Dật cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao hiện tại hắn cũng không cải trang, mà giữ nguyên khuôn mặt thật sự của mình.
“Cảm tạ Đường thúc thâu nhận." Lý Dật cười đáp, trong lòng cũng thầm nghĩ, nếu vừa rồi mình không nói ra nguyên nhân chân thực, Đường Hải chắc sẽ dùng một loại biểu tình khác nói chuyện với mình đi?
“Cậu không cần cảm tạ tôi. Tôi luôn luôn thích thanh niên có thực lực. Thế giới này có chính là tiền, một người kiếm cũng là kiếm, mọi người cùng nhau kiếm cũng là kiếm." Đường Hải cười rút tay lại, đồng thời cười nói: “Tôi có thể làm chính là cung cấp ngôi cao cho cậu, về phần cậu có thể phát triển đến mức nào, đó là chuyện của chính cậu."
Ông thích thanh niên có thực lực dùng để làm cây súng cho ông thôi phải không?
Trong lòng Lý Dật cười lạnh một tiếng, nhưng mặt ngoài cũng không hề có biểu hiện.
Tác giả : Điên Phong
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại