Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 108: Đáng Trách? Thương Cảm?

Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 108: Đáng Trách? Thương Cảm?

Lưu Vi cũng không biết mẹ của mình và Lý Dật có ước hẹn ba năm, thấy hai người xung đột, nhất thời ngây ngẩn cả người. Sau đÓ nàng có chút Sốt ruột nói: “Đại Ca ca, anh..."

Thấy dáng dấp Sốt ruột của Lưu Vi, Lý Dật buông lỏng tay Lưu Tư Cầm mà Lưu Tư Cầm thấy Chung quanh có người đưa ánh mắt nhìn tới, lạnh lùng nói: “Chúng ta đổi chỗ khác nói."

Lý Dật vốn không muốn cùng Lưu Tư Cầm đẩy đưa. chỉ là cảm thấy nữ nhân này muốn làm ra hiện tình cao cao tại thượng. cùng với thủ đoạn Xử sự tự cho là đúng làm cho hắn cảm thấy thập phần khó Chịu, lúc này nghe được Lưu Tư Cầm nói, thấy biểu tình không phụC của Lưu Tư Cầm, Lý Dật cười lạnh một tiếng:" Được"

Thấy Lý Dật đáp ứng thẳng thắn, Lưu Tư Cầm cười nhạt một chút, Sau đó nàng ta quay đầu nói với Lưu Vi: “Vi Vi, Con ở đây chờ mẹ, mẹ đi nói Chút Chuyện với hắn."

“Mẹ, mẹ và đại Ca ca không thể nói ngay chỗ này hay Sao?" Thấy hai người không hề tranh chấp, Lưu Vi thỞ phào nhẹ nhõm, Con ngươi trong suốt nghi hoặc nhìn Lưu Tư Cầm

“Ở đây không tiện lắm." Lưu Tư Cầm thấy Con gái như vậy, giọng nói mềm đi vài phần, sau đó hung hăng trừng mắt liếc Lý Dật, bỎ ra hướng bên ngoài biệt thự.

Lý Dật vỗ vai Lưu Vi, mỉm cười nói: “Vi Vi. cô ở chỗ này chờ tôi, một hồi tôi mang Cô đi Xin chữ ký Mộ Dung Tuyết."

Lưu Vi gật đầu, thế nhưng trong con ngươi toát ra ánh mắt lo lắng.

Tiệc rượu đã chính thức bắt đầu. Toàn bộ Tiêu gia trang viên đều phủ trong ánh Sáng rực rỡ. Những nhóm tinh anh trẻ tuổi của Thiên Tự Ðầu Mãnh Hổ Bang Xuyên tỏa bên trong trang viên. phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn phát sinh. Bởi những khách nhân đến tụ tập bên trong biệt thự số một, bởi vậy những địa phượng khác trong trang viên ngoại trừ những tinh anh Thiên Tự Ðầu Mãnh Hổ Bang đi tuần tra, không có những người khác. Nhưng thật ra có vẻ có Chút an tĩnh, sO với biệt thự số một hình thành sự đối lập hoàn toàn.

Có thể do lo lắng mình và Lý Dật tranh chấp sẽ khiến cho người khác chú ý. Lưu Tư Cầm đi tới một nơi không có bóng người mới chịu dừng lại.

Gió nhẹ buổi tối thổi qua, thổi bay Chiếc váy màu đen của Lưu Tư Cầm, lộ ra đôi đùi đẹp mê người. Nhìn tư thế lắC mông rất tự nhiên của Lưu Tư Cầm, trong lòng Lý Dật tuy rằng khó chịu với loại nữ nhân như Lưu Tư Cầm nhưng hắn phải thừa nhận Lưu Tư Cầm là một nữ nhân phi thường mê hoặc.

Nàng tạ đã hơn ba mươi tuổi nhưng hôm nay thoạt nhìn chỉ Chưa tới ba mươi. Vóc người bảo dưỡng tốt đến phi thường, phối hợp với cổ khí chất của một người đàn bà thành thục, phảng phất giống như một trái mật dâu, làm người ta rung động.

Nhận thấy được ánh mắt của Lý Dật, biểu tình Lưu Tư Cầm càng lạnh hơn. Chỉ là nàng ta có chút kỳ quái chính là, nàng cũng không hề nhìn thấy hai chữ dục vọng trong đôi mắt của Lý Dật. Lưu Tư Cầm đầu tiên là lấy trong túi ra một gói thuốc là dành cho phụ nữ, đốt Xong hút một hơi thật mạnh. không khách khí nói với Lý Dật: “Cậu hẳn là nhớ kỹ. Lúc trước tôi và cậu đánh đố. tiền đặt cược cũng không phải cho cậu và con gái tôi gặp gỡ. Cho nên mặc dù trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi mà Cậu đã có được thành tựu hôm nay. thế nhưng tôi vẫn như cũ không muốn cũng không cho phép cậu tiếp Xúc với con gái tôi. cậu hiểu rõ chưa?"

Thấy biểu tình hổn hển của Lưu Tư Cầm, nghe lời nói ngang ngược không chút giảng đạo lý của nàng ta, Lý Dật đột nhiện nở nụ cười

Giờ khắc này, hắn bỗng nhiên nghĩ, chính mình vì Sao phải lãng phỉ nước bọt với nữ nhân này, lãng phí thời gian với nàng ta là một Sai lầm hoàn toàn. Trước đây khi mình chưa có thân phận. nàng ta dùng một loại ánh mắt cao cao tại thượng nhìn mình, miệt thị Chà đạp mình, hôm nay, khi mình đã có thân phận và địa vị nhất định, nàng ta lại nói điều này không có liên quan gì tới thân phận và địa vị!

“Lưu Tư Cầm, có phải đời trước ta từng đào móc phần mộ tổ tiên của Lưu gia cô không?" Lý Dật tức giận nói.

Ngạc nhiên nghe được Lý Dật nói. cả người Lưu Tư Cầm chấn động. ngón tay cầm điếu thuốc chỉ Lý Dật, thân thể run lên nói: “cậu...cậu nói cái gì?"

“Tôi hỏi cô, là tôi chưa từng đà0 phần mộ tổ tiên của Lưu gia cô." Lý Dật cười nhạo nói: “Nếu như tôi có đào qua, cô đối với tôi như vậy tôi cũng nhận thức đi. Thế nhưng then chốt chính là, tôi cũng không có đào qua phải không? Thậm chí, trước khi nhận thức Lưu Vi, ngay cả cô là thần thánh phương nào tôi cũng không biết. Trước đây, cô nói tôi không có thân phận. cô lợi thế. khinh thường tôi, không cho tôi và con gái cô gặp gỡ. Thế nhưng hiện tại thì sao. cô lại đưa ra lời ngang ngược càn quấy. rốt cục là cô muốn làm gì?"

“Tôi muốn cậu cách con gái tôi Xa một chút." Tuy rằng lời Lý Dật nói rất khó nghe, thế nhưng Lưu Tư Cầm cũng không Suy nghĩ tới, đồng thời tựa hồ nàng ta lại nhớ ra cái gì, chẳng đáng nói: “Hừ! Thân phận hiện tại của cậu, chỉ là đi *** chó vận, trở thành con trai của Tiêu Thanh Sơn. Nếu như không phải điểm này. cậu cho là cậu có khả năng thượng vị sao? Mặt khác. cho tới bây giờ. nhìn qua thì Xem như cậu thành người nối nghiệp của Tiêu Thanh Sơn, thế nhưng kết quả cuối cùng ai biết được? Chớ quên, Đái Hồ hắn cũng không phải là kẻ ngu Si, hắn có thể dễ dàng tha thứ những hành động suốt bao năm nay của Tiêu Thanh Sơn, chính bởi vì người đàn bà của Tiêu Thanh Sơn có quan hệ huyết thống với Đái gia của hắn. nếu như không có những thứ này. đao mỗ của Đái Hồ đã Sớm chỉ vào Tiêu Thanh Sơn. Cho nên tôi nói, kết quả thật không biết thế nào, cậu có Tiêu Thanh Sơn làm chỗ dựa, Tiêu Cường có Đái lão gia tử, cậu Xác định rốt cục cậu có thể thắng được hắn sao?"

Nói Xong lời cuối cùng, Lưu Tư Cầm nở nụ cười, thế nhưng cười Xong, nàng ta phát hiện, Lý Dật chỉ lẳng lặng nhìn nàng ta nói Xong những lời này, trên mặt không hề có chút dấu hiệu tức giận.

Tuy rằng trong lòng có một loại phản cảm khó hiểu đối với Lý Dật, thế nhưng Lưu Tư Cầm hiểu rõ, trình độ ẩn nhẫn của Lý Dật Xác thực đáng sợ. “Nói hết rồi sao?" Lý Dật vừa nói vừa tiến lên một bước, giật lấy hộp thuốc lá trong tay Lưu Tư Cầm, rút một điếu. đốt lên rít vài hơi, lại nói: “Nếu như đã nói Xong, chúng ta trở về. tôi sợ con gái của cô lo lắng giữa chúng ta sẽ phát sinh Xung đột. Nếu như cô còn chưa Châm chọc đã ghiền. còn muốn tiếp tục dùng phương thức này để phát tiết những gì trong lòng cô, tôi cho cô thêm hai phút, cô tranh thủ thời gian."

Lời Lý Dật nói làm Lưu Tư Cầm chợt trầm mặc. Nàng ta đột nhiên nghĩ người thanh niên trước mặt tựa hồ cũng không có chỗ nào từng đắc tội mình. hƠn nữa còn luôn luôn suy nghĩ cho con gái của mình. Trước khi tham gia lễ mừng của tập đoàn Hoa Thanh, Lưu Tư Cầm đối với những hướng đi trong khoảng thời gian này của Lý Dật rõ như lòng bàn tay, nàng ta tự nhiên rõ ràng hiện Lý Dật có thể nhanh chóng thượng vị như vậy. then chốt chính là nhờ vào một trận đánh sinh tử trước đó.

Mắt thấy Lưu Tư Cầm cũng không nói Lý Dật Xoay người bỏ đi, thế nhưng phía sau lại truyền đến thanh âm của Lưu Tư Cầm: “Cậu...chờ một chút!"

“Lại đổi ý sao?" Lý Dật nở nụ cười

Lưu Tư Cầm kiệt lực điều chỉnh tình tự của mình một phen. nói: “Cậu quan tâm con gái của tôi như thế rốt cục là vì sao?"

“Kỳ thực cô muốn hỏi, tôi lao lực tâm tư đi tiếp cận con gái của cô là vì sao đúng không?" Giọng nói của Lý Dật có vẻ tà khí: “Yên tâm, tôi tiếp cận cô ấy, một không tham uy thế nhà của cô, hai không có mưu đồ với thân thể của cô ấy."

“Thưc sự?" Lưu Tư Cầm tựa hồ có chút không tin. những kinh lịch trải qua trong đời khiến nàng ta luôn có một cổ oán niệm đối với nam nhân.

“Tuy rằng tôi không thể trở thành người nối nghiệp của Thiên Tự Đầu Mãnh Hổ Bang, thế nhưng tựa hồ tôi cũng không hề thiếu tiền tiêu đi?" Lý Dật trào phúng nhìn Lưu Tư Cầm: “Về phần mưu đồ thân thể của con gái cô. tôi nghĩ, thân thể của cô So với của cô ấy càng thêm mê người."

Nói Xong lời cuối cùng. Lý Dật quay hướng Lưu Tư Cầm lộ ra tia cười tà dị, đồng thời không chút hảo ý nhìn lướt qua bộ ngực cao cao thẳng khởi của nàng ta.

Lý Dật nói làm Lưu Tư Cầm vừa giận vừa thẹn. nàng ta định phản bác gì đó, thế nhưng nghẹn hồi lâu mới nặng ra được ba chữ: “Cậu hạ lưu!"

“Nếu như cô muốn tôi hạ lưu, tôi không ngại cùng cô phát sinh mối quan hệ Siêu hữu nghị." Lý Dật mới tủm tỉm đưa thân thể gần kề. hướng Lưu Tư Cầm thổi một hơi. trong con ngươi tràn ngập hai chữ dục vọng.

Nhìn dục vọng trần trụi trong con ngươi của Lý Dật, Lưu Tư Cầm chỉ cảm thấy tim mình bỗng nhiên đập nhanh hơn, trái tim giống như muốn nhảy ra ngoài, nàng ta lập tức dùng tay bảo vệ bộ ngực của mình, Sau đÓ lui về phía Sau một bước.

“Lẽ nào mấy năm nay cô đều một mực thủ tiết sao?" Phản ứng kịch liệt của Lưu Tư Cầm làm cho Lý Dật như đoán được điều gì. Sau đó thấy Lưu Tư Cầm không phản bác, hắn cười ha hả hai tiếng, Sau đó không đợi Lưu Tư Cầm đáp lời tiếp tục Xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng cuồng vọng của Lý Dật. bên tai quanh quẩn lời Lý Dật nói, khuôn mặt vốn đang đỏ lên của Lưu Tư Cầm đột nhiên trở nên tái nhợt đến cực điểm, thân thể nàng ta không thể khống chế chợt run rẩy lên, thậm chí ngay đầu ngón tay cũng run lên, điếu thuốc lá kẹp giữa hai ngón tay cũng đánh rơi Xuống mặt đất.

“Lý Dật hỗn đản!" Giờ khắc này, Lưu Tư Cầm mới có phản ứng, Lý Dật là đang châm chọc nàng ta.

Lý Dật cũng không quay đầu lại, đúng như lời Lưu Tư Cầm, hắn chính là muốn dùng phương thức châm chọc Lưu Tư Cầm để phát tiết Oán niệm tích góp trong lòng. Dù sao hắn rõ ràng. có Lưu Vi hắn không thể làm gì Lưu Tư Cầm bằng không sẽ làm nàng bị thương tâm.

Đó là điều mà hắn không muốn thấy.

Dần dần bóng dáng Lý Dật tiêu thất trong tầm mắt Lưu Tư Cầm, Lưu Tư Cầm vẫn không nhúc nhích ngồi Xổm trên mặt đất, hai tay ôm vai. Giờ khắc này, biểu tình của nàng tái nhợt như tờ giấy, trong con ngươi toát ra ánh mắt bất lực cô độc, thương cảm như một con Sơn dương bị thụ thương.

Lúc Lý Dật trở lại tiệc rượu. tiệc rượu cơ bản đã kết thúc. dù sao đối với kẻ có tiền mà nói, tiệc rượu chỉ là một loại hình thức, với thân phận bọn họ muốn ăn cái gì, chỉ cần một cú điện thoại là Xong. Những khách nhân túm năm tụm ba hướng bên ngoài biệt thự đi đến, đi tới mặt cỏ hướng đông nam của trang viên, nƠi đÓ có tổ chức vũ hội tối hôm nay.

Lý Dật mỉm cười gật đầu chào những khách nhân rỒi đi, đồng thời nhìn thấy Lưu Vi nha đầu đang ngồi một mình trên bàn, vẻ mặt lo lắng nhìn ra cửa biệt thự.

Sau khi nhìn thấy bóng dáng của Lý Dật, trên mặt tiểu nha đầu lộ ra biểu tình kích động. bỗng nhiên từ chỗ ngồi đứng lên. nhìn Lý Dật vẫy tay: “Ðại ca ca!"

Lý Dật nhanh chân đi tới bên người Lưu Vi, Lưu Vi trực tiếp nhào vào trong lòng hắn. chăm chú ôm hắn. nhẹ giọng nói: “Ðại ca ca, em không biết giữa anh và mẹ em Xảy ra chuyện gì. thế nhưng em không muốn thấy hai người như vậy. như vậy em sẽ rất thương tâm."

Nói đến đây. Con ngươi trong suốt của Lưu Vi bắt đầu tràn nước mắt, nàng ngây người nhìn Lý Dật. dùng ánh mắt khẩn cầu nói: “Ðại ca đáp ứng em đừng nên cãi nhau với mẹ em được chứ?"

"Ân" Lý Dật kiên định gật đầu, Sau đó vuốt ve vùng trán tiểu nha đầu. trong lòng cũng thầm than. Lưu Tư Cầm có được một đứa con gái hiểu chuyện nhu thuận như thế. cũng không biết phải che chở, sớm muộn sẽ hối hận.

“Ðại ca ca đối Vi Vi thật tốt." Thấy Lý Dật gật đầu, tiểu nha đầu nở nụ cười, hòa lẫn cùng nước mắt chảy ra.

Lý Dật nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt Lưu Vi, nói: “Vi Vi không khóc, đại ca ca mang em đi đến gặp Mộ Dung Tuyết Xin chữ ký"

Lưu Vi nhẹ nhàng gật đầu.

Cùng lúc đó. phía đông bắc sân, Tiêu Cường cầm một ly rượu trong tay. cúi đầu uống rượu đồng thời cũng dùng khóe mắt quan Sát Lý Dật, khi thấy dáng dấp thân mật của Lý Dật và Lưu Vi, gương mặt vốn đang âm trầm của hắn đột nhiều lộ ra dáng tươi cười Sáng lạn.

Dưới ngọn dèn, dáng tươi cười kia vô cùng âm trầm
Tác giả : Điên Phong
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại