Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương Phi
Chương 55
Nàng thấy đi khá xa với nhóm Uyển Minh Phong, liền lấy chân thúc bụng ngựa chạy lên.
6 người họ đã xuống ngựa, bâu quanh 1 cái gì đó. Chả lẽ vụng trộm làm việc xấu sao?
- nè, mấy người làm gì đó? - Nàng vỗ vai Uyển Minh Phong, ngó lại xem. Thì ra là 1 đứa bé trai khoảng 3, 4 tuổi gì đó, thương tích đầy người, khuôn mặt cực kì babykute, trông rất đáng thương đang xỉu. Bách Liên hiện tại đang trị thương cho nó.
- đứa nhỏ này bị sao vậy? - Nàng hỏi
- ko biết nữa, nó bị thương rất nặng, như thể bị tra tấn vậy - Bách Liên khó hiểu nói
- vậy cứu nó đi, khi nào tỉnh dậy hỏi chuyện sau - nàng quay người, leo lên lưng ngựa
1 tiếng sau _ Hưng Thuận thành _ thành gần nhất Kim Tỏa quốc
Tiểu tử kia mới tỉnh dậy, đôi mắt bạch kim xinh đẹp lướt qua 1 hồi đám người trước mắt. Tiểu tử này thật là xinh đẹp nha, có lẽ sau này nối dõi Phương về khoản đệ nhất mỹ nam được đấy.
- tiểu đệ, ngươi tê gì? - Ngọc Di dịu dàng hỏi
- ta... tên Bạch Ly! - hắn thỏ thẻ đáp
- Hahaaaa!!! Đúng quá, giống y hồ ly trắng ấy!!! - Di Di ôm bụng cười. Tất cả nhìn Di Di với con mắt hình viên đạn. Loan Loan ngồi bên cạnh, thuận tay đập vào đầu nàng 1 cái
- a... mẫu thân...! - Bạch Ly ngây thơ nhìn phía trước, chỉ tay.
Mọi người theo hướng tay hắn chỉ, chỉ soi đến... chỗ Loan Loan nàng???
- Tiểu muội, ngươi... lại có con riêng ư? - Uyển Minh Phong mấp máy môi nhìn nàng
- đồ đần, ta là loại nữ nhi như vậy sao? - Nàng sử dụng thuật, 1 cánh hoa tử la lan xẹt qua mặt Uyển Minh Phong, vương tơ máu
- haha, ta đùa mà - hắn cười trừ, lùi lại mấy bước.
Nàng đến bên cạnh Bạch Ly, cúi người
- tiểu đệ, ta ko phải mẫu thân ngươi
- mẫu thân, người ghét Ly nhi như vậy sao...??? - hắn nước mắt tràn khóe my, môi nhỏ nhợt nhạt cắn chặt, khuôn mặt đáng thương đến tội nghiệp
- nhưng ta....
- mẫu thân... ta sợ lắm, đừng bỏ rơi ta mà....!!!!- hắn nhảy xuống giường, ôm chân nàng khóc thảm thương
- được, được, mau nín đi, con là nhi tử của ta, được rồi chứ? - Nàng khuôn mặt vặn vẹo, ôm Bạch Ly lên
- mẫu thân!!! - hắn cười trong sáng nhìn nàng, nhưng ai sẽ nghĩ được trong nụ cười đó, ấp ủ bao tham vọng và mưu mô tính toán???
6 người họ đã xuống ngựa, bâu quanh 1 cái gì đó. Chả lẽ vụng trộm làm việc xấu sao?
- nè, mấy người làm gì đó? - Nàng vỗ vai Uyển Minh Phong, ngó lại xem. Thì ra là 1 đứa bé trai khoảng 3, 4 tuổi gì đó, thương tích đầy người, khuôn mặt cực kì babykute, trông rất đáng thương đang xỉu. Bách Liên hiện tại đang trị thương cho nó.
- đứa nhỏ này bị sao vậy? - Nàng hỏi
- ko biết nữa, nó bị thương rất nặng, như thể bị tra tấn vậy - Bách Liên khó hiểu nói
- vậy cứu nó đi, khi nào tỉnh dậy hỏi chuyện sau - nàng quay người, leo lên lưng ngựa
1 tiếng sau _ Hưng Thuận thành _ thành gần nhất Kim Tỏa quốc
Tiểu tử kia mới tỉnh dậy, đôi mắt bạch kim xinh đẹp lướt qua 1 hồi đám người trước mắt. Tiểu tử này thật là xinh đẹp nha, có lẽ sau này nối dõi Phương về khoản đệ nhất mỹ nam được đấy.
- tiểu đệ, ngươi tê gì? - Ngọc Di dịu dàng hỏi
- ta... tên Bạch Ly! - hắn thỏ thẻ đáp
- Hahaaaa!!! Đúng quá, giống y hồ ly trắng ấy!!! - Di Di ôm bụng cười. Tất cả nhìn Di Di với con mắt hình viên đạn. Loan Loan ngồi bên cạnh, thuận tay đập vào đầu nàng 1 cái
- a... mẫu thân...! - Bạch Ly ngây thơ nhìn phía trước, chỉ tay.
Mọi người theo hướng tay hắn chỉ, chỉ soi đến... chỗ Loan Loan nàng???
- Tiểu muội, ngươi... lại có con riêng ư? - Uyển Minh Phong mấp máy môi nhìn nàng
- đồ đần, ta là loại nữ nhi như vậy sao? - Nàng sử dụng thuật, 1 cánh hoa tử la lan xẹt qua mặt Uyển Minh Phong, vương tơ máu
- haha, ta đùa mà - hắn cười trừ, lùi lại mấy bước.
Nàng đến bên cạnh Bạch Ly, cúi người
- tiểu đệ, ta ko phải mẫu thân ngươi
- mẫu thân, người ghét Ly nhi như vậy sao...??? - hắn nước mắt tràn khóe my, môi nhỏ nhợt nhạt cắn chặt, khuôn mặt đáng thương đến tội nghiệp
- nhưng ta....
- mẫu thân... ta sợ lắm, đừng bỏ rơi ta mà....!!!!- hắn nhảy xuống giường, ôm chân nàng khóc thảm thương
- được, được, mau nín đi, con là nhi tử của ta, được rồi chứ? - Nàng khuôn mặt vặn vẹo, ôm Bạch Ly lên
- mẫu thân!!! - hắn cười trong sáng nhìn nàng, nhưng ai sẽ nghĩ được trong nụ cười đó, ấp ủ bao tham vọng và mưu mô tính toán???
Tác giả :
Phụng Phụng