Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương Phi
Chương 25
Tin loan truyền cực nhanh: đệ nhất tài nữ Hoàng thành đánh Hoàng hậu vỡ đầu... hiện tại ngất, đang trong Thanh Ngân cung dưỡng thương. Bị hoàng thượng phán: dám chửi tam vương phi và suýt.... đánh nàng, là vật hòa bình cho 2 nước, ko có quy củ, vào lãnh cung.
Uyển Như Loan Loan ngoan hiền, xinh đẹp, nết na,dịu dàng trước kia hoàn toàn biến mất trong lòng mọi người. Thay vào đó là tam vương phi xinh đẹp, lãnh huyết, cao ngạo. Quyền lực của Hoàng Bảo triều do hoàng thượng cao nhất, nhưng xem ra, hoàng thượng là cũng sợ nàng. 1 phần do tam vương gia và Uyển tướng phủ đứng sau cổ vũ. 1 phần là tam vương phi hiện tại là so về võ thuật, nàng cao hơn hắn nhiều. Chỉ Hoàng Lam Phương hiện tại là trị được nàng.
Tam vương phủ - cẩm hoa cư
- Aizzz.............. ĐAU QUÁ!!! - Loan Loan gào thét trên giường
- đợi chút, sắp được rồi! Sắp vào rồi!! - Hoàng Lam Phương hắn trên trán rịn ra 1 lớp mồ hôi mỏng, khẽ mấp máy môi
- đừng, dừng lại đi! Đau quá - nàng tiếp tục quằn quại hét lớn
- Trời ạ, sắp được rồi!!! - hắn nhíu mày, mệt mỏi nói
- KO! - nàng đẩy hắn xuống giường
_ PHỊCH _
- Trời ơi, nàng làm cái gì vậy hả? - hắn ngồi dưới đất than thở
- thực sự rất đau!!! - nàng vô tội, vẻ mặt trong sáng nói nhỏ
- thế là ai đi nổ cung người ta, rồi trật xương đầu gối, đến về phủ mới biết hả!!! - hắn gào ầm lên
Là do lúc đá Nhâm Ngọc Trinh 1 cú, nàng ta bay xa hơn hai mươi mét, ai dè thân thể đệ nhất tài nữ này mềm như cọng bún vậy a! Đá phát trật xương đầu gối. Trong khi đó thân thể nàng mà đá chắc bay hơn kilomet quá nha!
Về hắn bôi thuốc cho nàng xong, hắn gối đầu vào đùi nàng nhẹ 1 cái, tiếng xương kêu răng rắc, nàng mới hét 1 cái inh cả phủ tam vương gia!!!
Nãy hắn chỉnh xương cho nàng nhưng đây là thực đau nha!!!
- nhưng rất đau, ô ô ô ô.... - Nàng nằm ngửa trên giường, khóc, mắt đẹp tràn nước mắt.
- được, ta liền 1 phát xong luôn! - hắn xoa xoa tay, tiến tới chỗ nàng
- thật ư? - Nàng trợn mắt, lộ vẻ vui sướng
- ừ! - hắn cười xinh đẹp, tay chạm nhẹ vào chân nàng
CRẮC.......CRẮC.........CRẮC
- AAAAAAAAAAAAAAAA! HOÀNG LAM PHƯƠNG!!!!!!!!!!
Hắn là dám bẻ chân nàng 1 phát mạnh như vậy...... rồi chạy mất??? Được lắm, ngươi về đây sẽ chết với cô nãi nãi ta............!
Uyển Như Loan Loan ngoan hiền, xinh đẹp, nết na,dịu dàng trước kia hoàn toàn biến mất trong lòng mọi người. Thay vào đó là tam vương phi xinh đẹp, lãnh huyết, cao ngạo. Quyền lực của Hoàng Bảo triều do hoàng thượng cao nhất, nhưng xem ra, hoàng thượng là cũng sợ nàng. 1 phần do tam vương gia và Uyển tướng phủ đứng sau cổ vũ. 1 phần là tam vương phi hiện tại là so về võ thuật, nàng cao hơn hắn nhiều. Chỉ Hoàng Lam Phương hiện tại là trị được nàng.
Tam vương phủ - cẩm hoa cư
- Aizzz.............. ĐAU QUÁ!!! - Loan Loan gào thét trên giường
- đợi chút, sắp được rồi! Sắp vào rồi!! - Hoàng Lam Phương hắn trên trán rịn ra 1 lớp mồ hôi mỏng, khẽ mấp máy môi
- đừng, dừng lại đi! Đau quá - nàng tiếp tục quằn quại hét lớn
- Trời ạ, sắp được rồi!!! - hắn nhíu mày, mệt mỏi nói
- KO! - nàng đẩy hắn xuống giường
_ PHỊCH _
- Trời ơi, nàng làm cái gì vậy hả? - hắn ngồi dưới đất than thở
- thực sự rất đau!!! - nàng vô tội, vẻ mặt trong sáng nói nhỏ
- thế là ai đi nổ cung người ta, rồi trật xương đầu gối, đến về phủ mới biết hả!!! - hắn gào ầm lên
Là do lúc đá Nhâm Ngọc Trinh 1 cú, nàng ta bay xa hơn hai mươi mét, ai dè thân thể đệ nhất tài nữ này mềm như cọng bún vậy a! Đá phát trật xương đầu gối. Trong khi đó thân thể nàng mà đá chắc bay hơn kilomet quá nha!
Về hắn bôi thuốc cho nàng xong, hắn gối đầu vào đùi nàng nhẹ 1 cái, tiếng xương kêu răng rắc, nàng mới hét 1 cái inh cả phủ tam vương gia!!!
Nãy hắn chỉnh xương cho nàng nhưng đây là thực đau nha!!!
- nhưng rất đau, ô ô ô ô.... - Nàng nằm ngửa trên giường, khóc, mắt đẹp tràn nước mắt.
- được, ta liền 1 phát xong luôn! - hắn xoa xoa tay, tiến tới chỗ nàng
- thật ư? - Nàng trợn mắt, lộ vẻ vui sướng
- ừ! - hắn cười xinh đẹp, tay chạm nhẹ vào chân nàng
CRẮC.......CRẮC.........CRẮC
- AAAAAAAAAAAAAAAA! HOÀNG LAM PHƯƠNG!!!!!!!!!!
Hắn là dám bẻ chân nàng 1 phát mạnh như vậy...... rồi chạy mất??? Được lắm, ngươi về đây sẽ chết với cô nãi nãi ta............!
Tác giả :
Phụng Phụng