Ngẫu Ngộ Thành Tiên
Chương 6: Cổ đỉnh dị biến
C6. Cổ đỉnh dị biến.
Hoàng Trần trở về tông môn thì trời đã là nhá nhem tối ngày thứ 3. Vì tông môn đang diễn ra kỳ tuyển chọn đệ tử nên việc vắng mặt của hắn cũng không ai quan tâm. Hắn nhanh chóng trở lại động phủ.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, hắn quyết định phải ngủ một giấc thật ngon trước khi tiếp tục tu luyện.
Hơn hai tháng tu tiên gian khổ đây là lần đầu Hoàng Trần có cảm giác tâm tình thoải mái một chút.
Khi hắn tỉnh dậy thì đã là sáng ngày hôm sau, việc đầu tiên là hắn kiểm tra và chăm sóc dược viên, công việc này hắn sớm đã quen, làm đến giữa trưa thì đã xong. Hắn đến thư phòng của Dược phòng để tìm hiểu công dụng của Địa hỏa sâm.
Mất gần hai canh giờ tìm tòi các điển tịch cuối cùng hắn cũng tìm được một trang viết về địa hỏa sâm:
Địa hỏa sâm là loại linh dược sinh sống trong khu vực hoạt động của núi lửa, điều kiện càng khắc nghiệt thì công dụng càng lớn. Địa hỏa sâm đạt đến trăm tuổi thì đối với luyện khí kỳ có hỏa linh căn có công dụng trực tiếp hỗ trợ đề tăng tu vi cảnh giới. nếu làm dược liệu chủ dược để luyện chế Tẩy cốt đan cho người hỏa linh căn phục dụng sẽ hỗ trợ đột phá cảnh giới.
Nếu đạt tới năm trăm năm thì có thể hỗ trợ cải tạo linh căn, tăng tính tinh thuần của người có hỏa linh căn, điều chế đan dược hỗ trợ tăng tiến tu vi cho cảnh giới trúc cơ kỳ.
Nếu đã trên nghìn năm thì vô cùng quý hiếm, có thể dùng làm dược vật điều chế đan dược hỗ trợ tu sỹ trúc cơ đột phá kết đan…
Nhưng điều khó khăn duy nhất là Địa hỏa sâm sau khi hái sẽ bị xói mòn dược tính rất nhanh, nếu không sử dụng ngay thì phải bảo quản trong hộp làm từ địa hỏa thạch vô cùng trân qúy.
Sau khi nghiên cứu các thông tin về Địa hỏa sâm, Hoàng Trần trầm tư rời thư phòng trở về động phủ.
Đóng chặt cửa, từ trong lòng hắn lấy ra một cây Địa hỏa sâm đỏ rực, sau khi suy nghĩ, hắn định hay là mang sang để xin ý kiến của sư phụ, nhưng hắn sợ không biết giải thích như thế nào. Mà nói thật hắn cũng muốn dùng nó để tu luyện. Có điều dược tính của nó lớn như thế phải dùng như thế nào đây…
Là một thạc sỹ ngành dược lâm sàng, hắn không lạ gì công dụng và cách sử dụng các loại thảo dược. sau một thời gian suy tính hắn quyết định sử dụng Địa hỏa sâm như là người dân thường thái lát sâm ra để ngậm vậy. Hắn thật không muốn dược lực của cây thuốc quý cứ thế mất đi.
Nghĩ là làm hắn sử dụng dụng cụ rồi mang của sâm thái lát ra từ lát mỏng như hắn đã từng làm với sâm ngọc linh vậy. Sau 1 canh giờ toàn bộ của nhân sâm đã được hắn chế biến thành từng lát mỏng để gọn gàng trong hộp.
Khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, chuẩn bị trạng thái tốt nhất cho cơ thể, sau nửa canh giờ điều chỉnh trạng thái, hắn thò tay lấy một lát Địa hỏa sâm nhét vào trong miệng để dược lực ngấm từ từ vào sau đó bắt đầu điều động linh lực trong cơ thể.
Chỉ thấy dược lực rất nhanh tản ra khắp thân thể.
Ầm! Một cỗ nhiệt lưu nồng hậu từ đan điền tản về kỳ kinh bắt mạch khiến Hoàng Trần cảm thấy toàn thân như đang ở trong một lò lửa vậy. Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, toàn thân hắn ướt đẫm mồ hôi.
Trước kia luyện hóa máu huyết đại bàng thì nhiệt lưu đâu bá đạo thế này song thần sắc Hoàng Trần không chút hoảng hốt. Độ nhiệt này tuy cao nhưng chưa thể làm hắn sợ. Hắn khẽ thả lỏng người để dòng nhiệt lưu tùy ý lưu chuyển trong tứ chi bách hải, thần thức chăm chú quan sát đan điền, bảo trì linh đài ở trạng thái sáng tỏ.
Ước chừng hai canh giờ sau, cỗ nhiệt lưu kia từ từ tan ra chuyển thành từng tia nhiệt lực khiến toàn thân hắn vô cùng ấm áp.
Cùng lúc này linh lực trong đan điền bạo tăng, giống như được nạp thêm một lượng gấp đôi.
Hoàng Trần thao túng linh lực lưu chuyển trong kinh mạch làm một đại chu thiên tuần hoàn. Trước kia quá trình này rất khó, tốc độ cũng rất chậm song bây giờ dễ dàng và nhanh chóng hơn nhiều, đã là luyện khí kỳ tầng 1 cuối kỳ.
Hắn nhìn trời, bây giờ đã là cuối canh 3, còn hơn hai canh giờ nữa là trời sáng, hắn muốn tiếp tục phục dụng một lát địa hỏa nữa để tranh thủ thời gian, nếu thuận lợi biết đâu đấy có thể đột phá tầng 2 Luyện Khí Kỳ. Có chút thuận lợi hơn tưởng tượng song Hoàng Trần cũng không nóng vội, qua một thời gian nửa canh giờ để ổn định thân thể hắn mới tiếp tục ném 1 lát Địa hỏa sâm vào mồm.
Nhưng chỉ một lát sau vẻ mặt hắn trở lên ngưng trọng, thân hình bất động giống như lão tăng đang nhập định vậy, thân thể từ đỏ bừng bừng chuyển sang bắt đầu tái đi, hắn không thể khống chế được linh lực trong cơ thể, có thể do dược lực của Địa hỏa sâm quá mạnh, hắn lại liên tiếp phục dụng 2 phần, trong khi cơ thể mới đột phá Luyện Khí Kỳ tầng 1 được 2 ngày.
Hắn đã quá nóng vội, dục tốc bất đạt, hắn muốn hối hận thì đã không kịp, linh lực trong cơ thể đang tán loạn, hắn không thể nào điều chỉnh để quy tụ chúng về đan điền, nếu cứ tiếp tục hắn sẽ rơi vào tình trạng tẩu hỏa nhập ma, thất khiếu chảy máu mà chết.
Đúng lúc nguy cấp nhất thì dị biến sảy ra, hắn thấy từ trong phong ấn cổ đỉnh tại đan điền một luồng hồng quang êm dịu lóe lên, rồi dường như một sức mạnh kỳ diệu nào đó nhanh chóng hấp thu toàn bộ dược lực dư thừa đang oanh tạc trong cơ thể hắn. Linh lực dần ổn định trở lại, hắn nhanh chóng điều động linh lực vận hành theo đúng lộ tuyến vận công để hồi phục cơ thể. Sau một canh giờ, cơ thể đã bình ổn trở lại, bây giờ hắn vẫn dừng lại ở luyện khí kỳ tầng một, nhưng sau khi nội thị kiểm tra thì hắn thấy vị trí phong ấn Cổ đỉnh có thay đổi, trước đây chỉ là một đạo phong ấn mờ nhạt như mây, thì nay đã rõ ràng hơn, phia trong đám mây đó rõ ràng xuất hiện một đạo linh lực thuần khiết mầu đỏ rực, tuy rất nhỏ nhưng sống động vô cùng.
Hoàng Trần cố tình dùng linh lực tiếp cận phong ấn nhưng không được, tuy nhiên hắn nhanh chóng nhận ra khi hắn luyện công, cứ mỗi vòng chu thiên thì từ trong phong ấn đạo linh lực kia lại phóng ra một tia linh lực cực nhỏ hòa nhập vào kinh mạch của Hoàng Trần. Vốn thông minh, hắn có một phỏng đoán táo bạo, phải chăng cổ đỉnh có khả năng tích trữ năng lượng dư thừa trong quá trình luyện hóa dược lực rồi dần dần bổ cung cấp lại cho hắn trong khi tu luyện sau này.
Nếu quả thật như thế thì hắn thực đã tìm được một bảo bối vô giá. Tuy nhiên hắn cũng chưa giám thử nghiệm ngay, vì vừa mới thoát tai nạn, hắn muốn hảo hảo tu luyện ổn định cảnh giới một thời gian rồi sẽ thử nghiệm cũng chưa muộn. Ít ra thì khi hắn đạt Luyện Khí Kỳ tầng 2 thì khả năng hấp thụ dược lực sẽ tốt hơn và thử nghiệm sẽ an toàn hơn.
Trời đã gần sáng, Hoàng Trần vẫn quyết định ngủ một giấc rồi sau đó sẽ tìm sư phụ hỏi thêm một số vấn đề về luyện đan và nhân tiện cũng muốn xin một số đan phương đơn giản để nghiên cứu phối dược. Hắn muốn tìm hiểu điều phối một số đan dược hỗ trợ tăng cường sức khỏe của phàm nhân để sau này có việc dùng đến.
Hoàng Trần trở về tông môn thì trời đã là nhá nhem tối ngày thứ 3. Vì tông môn đang diễn ra kỳ tuyển chọn đệ tử nên việc vắng mặt của hắn cũng không ai quan tâm. Hắn nhanh chóng trở lại động phủ.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, hắn quyết định phải ngủ một giấc thật ngon trước khi tiếp tục tu luyện.
Hơn hai tháng tu tiên gian khổ đây là lần đầu Hoàng Trần có cảm giác tâm tình thoải mái một chút.
Khi hắn tỉnh dậy thì đã là sáng ngày hôm sau, việc đầu tiên là hắn kiểm tra và chăm sóc dược viên, công việc này hắn sớm đã quen, làm đến giữa trưa thì đã xong. Hắn đến thư phòng của Dược phòng để tìm hiểu công dụng của Địa hỏa sâm.
Mất gần hai canh giờ tìm tòi các điển tịch cuối cùng hắn cũng tìm được một trang viết về địa hỏa sâm:
Địa hỏa sâm là loại linh dược sinh sống trong khu vực hoạt động của núi lửa, điều kiện càng khắc nghiệt thì công dụng càng lớn. Địa hỏa sâm đạt đến trăm tuổi thì đối với luyện khí kỳ có hỏa linh căn có công dụng trực tiếp hỗ trợ đề tăng tu vi cảnh giới. nếu làm dược liệu chủ dược để luyện chế Tẩy cốt đan cho người hỏa linh căn phục dụng sẽ hỗ trợ đột phá cảnh giới.
Nếu đạt tới năm trăm năm thì có thể hỗ trợ cải tạo linh căn, tăng tính tinh thuần của người có hỏa linh căn, điều chế đan dược hỗ trợ tăng tiến tu vi cho cảnh giới trúc cơ kỳ.
Nếu đã trên nghìn năm thì vô cùng quý hiếm, có thể dùng làm dược vật điều chế đan dược hỗ trợ tu sỹ trúc cơ đột phá kết đan…
Nhưng điều khó khăn duy nhất là Địa hỏa sâm sau khi hái sẽ bị xói mòn dược tính rất nhanh, nếu không sử dụng ngay thì phải bảo quản trong hộp làm từ địa hỏa thạch vô cùng trân qúy.
Sau khi nghiên cứu các thông tin về Địa hỏa sâm, Hoàng Trần trầm tư rời thư phòng trở về động phủ.
Đóng chặt cửa, từ trong lòng hắn lấy ra một cây Địa hỏa sâm đỏ rực, sau khi suy nghĩ, hắn định hay là mang sang để xin ý kiến của sư phụ, nhưng hắn sợ không biết giải thích như thế nào. Mà nói thật hắn cũng muốn dùng nó để tu luyện. Có điều dược tính của nó lớn như thế phải dùng như thế nào đây…
Là một thạc sỹ ngành dược lâm sàng, hắn không lạ gì công dụng và cách sử dụng các loại thảo dược. sau một thời gian suy tính hắn quyết định sử dụng Địa hỏa sâm như là người dân thường thái lát sâm ra để ngậm vậy. Hắn thật không muốn dược lực của cây thuốc quý cứ thế mất đi.
Nghĩ là làm hắn sử dụng dụng cụ rồi mang của sâm thái lát ra từ lát mỏng như hắn đã từng làm với sâm ngọc linh vậy. Sau 1 canh giờ toàn bộ của nhân sâm đã được hắn chế biến thành từng lát mỏng để gọn gàng trong hộp.
Khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, chuẩn bị trạng thái tốt nhất cho cơ thể, sau nửa canh giờ điều chỉnh trạng thái, hắn thò tay lấy một lát Địa hỏa sâm nhét vào trong miệng để dược lực ngấm từ từ vào sau đó bắt đầu điều động linh lực trong cơ thể.
Chỉ thấy dược lực rất nhanh tản ra khắp thân thể.
Ầm! Một cỗ nhiệt lưu nồng hậu từ đan điền tản về kỳ kinh bắt mạch khiến Hoàng Trần cảm thấy toàn thân như đang ở trong một lò lửa vậy. Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, toàn thân hắn ướt đẫm mồ hôi.
Trước kia luyện hóa máu huyết đại bàng thì nhiệt lưu đâu bá đạo thế này song thần sắc Hoàng Trần không chút hoảng hốt. Độ nhiệt này tuy cao nhưng chưa thể làm hắn sợ. Hắn khẽ thả lỏng người để dòng nhiệt lưu tùy ý lưu chuyển trong tứ chi bách hải, thần thức chăm chú quan sát đan điền, bảo trì linh đài ở trạng thái sáng tỏ.
Ước chừng hai canh giờ sau, cỗ nhiệt lưu kia từ từ tan ra chuyển thành từng tia nhiệt lực khiến toàn thân hắn vô cùng ấm áp.
Cùng lúc này linh lực trong đan điền bạo tăng, giống như được nạp thêm một lượng gấp đôi.
Hoàng Trần thao túng linh lực lưu chuyển trong kinh mạch làm một đại chu thiên tuần hoàn. Trước kia quá trình này rất khó, tốc độ cũng rất chậm song bây giờ dễ dàng và nhanh chóng hơn nhiều, đã là luyện khí kỳ tầng 1 cuối kỳ.
Hắn nhìn trời, bây giờ đã là cuối canh 3, còn hơn hai canh giờ nữa là trời sáng, hắn muốn tiếp tục phục dụng một lát địa hỏa nữa để tranh thủ thời gian, nếu thuận lợi biết đâu đấy có thể đột phá tầng 2 Luyện Khí Kỳ. Có chút thuận lợi hơn tưởng tượng song Hoàng Trần cũng không nóng vội, qua một thời gian nửa canh giờ để ổn định thân thể hắn mới tiếp tục ném 1 lát Địa hỏa sâm vào mồm.
Nhưng chỉ một lát sau vẻ mặt hắn trở lên ngưng trọng, thân hình bất động giống như lão tăng đang nhập định vậy, thân thể từ đỏ bừng bừng chuyển sang bắt đầu tái đi, hắn không thể khống chế được linh lực trong cơ thể, có thể do dược lực của Địa hỏa sâm quá mạnh, hắn lại liên tiếp phục dụng 2 phần, trong khi cơ thể mới đột phá Luyện Khí Kỳ tầng 1 được 2 ngày.
Hắn đã quá nóng vội, dục tốc bất đạt, hắn muốn hối hận thì đã không kịp, linh lực trong cơ thể đang tán loạn, hắn không thể nào điều chỉnh để quy tụ chúng về đan điền, nếu cứ tiếp tục hắn sẽ rơi vào tình trạng tẩu hỏa nhập ma, thất khiếu chảy máu mà chết.
Đúng lúc nguy cấp nhất thì dị biến sảy ra, hắn thấy từ trong phong ấn cổ đỉnh tại đan điền một luồng hồng quang êm dịu lóe lên, rồi dường như một sức mạnh kỳ diệu nào đó nhanh chóng hấp thu toàn bộ dược lực dư thừa đang oanh tạc trong cơ thể hắn. Linh lực dần ổn định trở lại, hắn nhanh chóng điều động linh lực vận hành theo đúng lộ tuyến vận công để hồi phục cơ thể. Sau một canh giờ, cơ thể đã bình ổn trở lại, bây giờ hắn vẫn dừng lại ở luyện khí kỳ tầng một, nhưng sau khi nội thị kiểm tra thì hắn thấy vị trí phong ấn Cổ đỉnh có thay đổi, trước đây chỉ là một đạo phong ấn mờ nhạt như mây, thì nay đã rõ ràng hơn, phia trong đám mây đó rõ ràng xuất hiện một đạo linh lực thuần khiết mầu đỏ rực, tuy rất nhỏ nhưng sống động vô cùng.
Hoàng Trần cố tình dùng linh lực tiếp cận phong ấn nhưng không được, tuy nhiên hắn nhanh chóng nhận ra khi hắn luyện công, cứ mỗi vòng chu thiên thì từ trong phong ấn đạo linh lực kia lại phóng ra một tia linh lực cực nhỏ hòa nhập vào kinh mạch của Hoàng Trần. Vốn thông minh, hắn có một phỏng đoán táo bạo, phải chăng cổ đỉnh có khả năng tích trữ năng lượng dư thừa trong quá trình luyện hóa dược lực rồi dần dần bổ cung cấp lại cho hắn trong khi tu luyện sau này.
Nếu quả thật như thế thì hắn thực đã tìm được một bảo bối vô giá. Tuy nhiên hắn cũng chưa giám thử nghiệm ngay, vì vừa mới thoát tai nạn, hắn muốn hảo hảo tu luyện ổn định cảnh giới một thời gian rồi sẽ thử nghiệm cũng chưa muộn. Ít ra thì khi hắn đạt Luyện Khí Kỳ tầng 2 thì khả năng hấp thụ dược lực sẽ tốt hơn và thử nghiệm sẽ an toàn hơn.
Trời đã gần sáng, Hoàng Trần vẫn quyết định ngủ một giấc rồi sau đó sẽ tìm sư phụ hỏi thêm một số vấn đề về luyện đan và nhân tiện cũng muốn xin một số đan phương đơn giản để nghiên cứu phối dược. Hắn muốn tìm hiểu điều phối một số đan dược hỗ trợ tăng cường sức khỏe của phàm nhân để sau này có việc dùng đến.
Tác giả :
Phạm lão tiên sinh