Ngạo Thiên Cuồng Tôn
Chương 99: Ngươi Khốn Kiếp
“Thiên phú của Ðông Phương Kiếm quả nhiên kinh người, năm nay thi đấu cuối năm hắn là càng thêm đặc sắc rồi..."
“Ừm, Đông Phương Kiếm của điện Liệt Dượng, Bách Lí Hề của điện Lãnh Nguyệt, Triệu Vân Long của điện Hàn Tinh, đại đệ tử Tân Tú đường chúng ta, không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là một trong ba người. Tạm thời xem ra Triệu Vân Long hy vọng lớn nhất, nhưng còn nửa năm thời gian, Ðông Phương Kiếm này cũng không thể xem nhẹ! Ðáng tiếc, ba người so với Ðông Phương Đình vẫn còn có chênh lệch, chỉ sợ vẫn là không thể đạt tới điều kiện tiến vào một tầng thứ khác..."
Sau khi Trần Hạo rời đi, cách đó không xa trên tầng đỉnh một tòa cung điện, hai lão giả cường đại khí tức siêu nhiên, chăm chú nhìn người đang tản đi. Hai người này chính là đường chủ và một gã trong ba đại phó đường chủ Tân Tú đường lúc chọn điện xuất hiện.
“Phải, thật là đáng tiếc. Vương quốc Trấn Nguyên chúng ta chung quy là quá nhỏ quá cằn cỗi. Chẳng qua..."
“Sao?"
“Đông Phương Tuấn trái lại có khả năng. Có Đông Phương Đình tầng quan hệ này, hơn nữa, hai năm trước Ðông Phương Đình trở về, không tiếc hao phí vô thượng chân nguyên cùng cực phẩm linh đan, tẩy kinh phạt tủy, thoát thai hoán cốt cho Ðông Phương Tuấn, có thể nói, trước khi đến cửu phẩm võ đế, hắn hẳn là không có bất cứ vách ngăn gì. Lúc này mới ngắn ngủn hai năm thời gian vốn bình thường, hắn đã từ tứ phẩm võ sĩ vọt lên tới cửu phẩm võ hoàng, còn có hơn năm năm thời gian, tấn thăng đến võ thánh không phải không có hy vọng!"
“Ài..." Ðường chủ lắc lắc đầu, nhíu mày, nói: “Có thể đạt tới tất nhiên là tốt, nhưng một Ðông Phương Ðình đã làm Ðông Phương gia như thế, nếu ra thêm một Ðông Phương Tuấn, chỉ sợ dù là hoàng thất cũng không kiềm chế được Ðông Phương gia...."
“Cũng phải. Ðông Phương gia thật là..., Ðường chủ, vừa rồi tiểu tử tên Trần Hạo kia như thế nào? Thoạt nhìn bộ dáng mười sáu mười bảy tuổi, thực tế chỉ mười ba tuổi. Hoàng Khởi rất xem trọng hắn, ta cũng cảm thấy rất có hy vọng...." Phó đường chủ nói.
“Hoàng Khởi cũng từng nói với ta tiểu tử đó, còn cần thời gian quan sát. Thể chất ý võ song tu, tuy hiếm thấy, nhưng có lẽ cũng không phải chuyện gì tốt. Nhìn bộ dáng hắn, hắn là lựa chọn chủ tu vô đạo, trái lại coi như sáng suốt. Có thể mười ba tuổi tấn thăng đến tứ phẩm võ hoàng lại có được chiến lực như thế, tuyệt đối xem như thiên tài cực kỳ khó được, so với Ðông Phương Kiếm, Bách Lí Hề cùng Triệu Vân Long cũng không kém. Nếu trong hai năm có thể tấn thăng đến lục phẩm võ đế, còn có hy vọng. Nếu không được, nhiều nhất có thể trình độ bọn ba người Đông Phương Kiếm mà thôi, dù sao sau võ đế, mỗi một tầng vách ngăn đều có thể kẹt lại một năm rưỡi thậm chí càng hơn..." Đường chủ khẽ lắc lắc đầu, nói.
“Đường chủ, ngươi có thể không biết một điểm...."
“Ồ?" Đường chủ khẽ nhíu mày: “Cái gì?"
“Hám Tinh Quyền, tiểu gia hỏa này đã tu luyện đến cực hạn!" Phó đường chủ nói.
“Cái này ta nhìn ra rồi, Hám Tinh Quyền tàn quyển này rất khó lĩnh ngộ, nhưng Tân Tú đường chúng ta tu luyện đến mức tận cùng nhân số cũng có vài người, chẳng có gì lạ...."
“Ha ha, ngươi đại đường chủ này có thể không có tinh lực quan tâm một số việc nhỏ. Ngươi đại khái không biết, tiểu gia hỏa này mượn bí tịch Hám Tinh Quyền mới hai tháng thời gian nhỉ?"
“Cái gì?" Đường chủ Tân Tú đường rõ ràng cả kinh, nói: “Ngươi là nói, tiểu từ này chỉ dùng hai tháng đã đem Hám Tinh Quyền tàn quyển tu luyện đến cực hạn?"
“Ðúng thế!"
Trần Hạo căn bản không biết, bởi vì Hoàng Khởi, hắn đã đi vào tầm mắt cao tầng của Tân Tú đường.
“Trần Hạo!"
“Ừm? Phương sư tỷ, ngươi sao lại đã trở về rồi?"
Thời điểm Trần Hạo vừa hướng nhiệm vụ đại điện đi ra không bao xa, làm hắn kinh ngạc là Phương Tình cùng mấy người vừa rồi từ phía sau hắn đuổi theo.
“Vừa rồi không đi thật xa đã biết được có người khiêu chiến, không nghĩ tới là ngươi...." Đôi mắt Phương Tình phảng phất bao phủ sương khói, giờ phút này rõ ràng mang theo một tia kinh ngạc nói: “Chiến lực ngươi thế mà mạnh như thế! Bị thương lợi hại không?"
“Bị thương ngoài da, không việc gì" Trần Hạo khẽ lắc đầu nói.
“Theo chúng ta cùng nhau làm nhiệm vụ, như thế nào? Chúng ta đã nhận một cái nhiệm vu nhiều người. Hơn nữa, ngươi là lần đầu tiên làm nhiệm vụ, khó tránh khỏi rất nhiều thứ không quen thuộc, không bằng cũng nhận nhiệm vụ này? Lúc có tình huống cũng dễ có thể chiếu cố lẫn nhau" Phương Tình nói ra mục đích của nàng.
Phương Tình vốn là vì gia gia nhắc tới Trần Hạo, trong ngôn ngữ rất có tán thưởng, cho nên lúc gặp Trần Hạo, nàng mới tỏ ra thiện ý. Nhưng chỉ như thế mà thôi. Dù sao, thực lực giữa Trần Hạo và nàng còn có chênh lệch không nhỏ. Nhưng vừa rồi Trần Hạo hạ đo ván Ðông Phương Triển, lại làm cho Phương Tình khiếp sợ, mới chính thức nổi lên lòng mượn sức.
“Cấp bậc gì? Nhiệm vụ gì?" Trần Hạo hỏi.
Thực lực đám người Phương Tình, linh hồn cảm giác sâu sắc của Trần Hạo sớm tra xét qua, trong đó Phương Tình cùng một thiếu niên khác là ý giả, cũng có thể là hai người thực lực mạnh nhất trong đội bọn hắn, tuy ý giả sau khi thu liễm khí tức rất khó để người ta nhìn thấu, nhưng Trần Hạo lại có thể phán đoán ra, hai người hẳn là đều đã đến cảnh giới bát phẩm ý hoàng. Hai nam một nữ khác đều là võ giả, thất phẩm võ hoàng.
“Không có cấp bậc, là nhiệm vụ đặc thù, tìm kiếm di tích!"
“Khai quật di tích?"
“Ừm, đệ tử Tân Tú đường chúng ta lịch lãm, vẫn là đi di tích, giống các ngươi lần trước đi thành cổ Huyền Hoàng, đại đa số đó là thông qua loại nhiệm vụ này phát hiện. Nếu có thể tìm được chỗ cửa vào di tích, đạt được ban thưởng sẽ rất dày. Chẳng qua tỷ lệ có thể phát hiện rất xa vời, cho nên, cơ bản có thể không cần để ý ban thưởng. Nhưng đệ tử nhận loại nhiệm vụ này lại rất nhiều!"
Phương Tình nói đến chỗ này, hơi dừng một chút, nói tiếp: “Nhất là vì loại nhiệm vụ này không cần thực lực quá cường đại, chỉ cần có thể chống đỡ yêu thú trong khu vực là có thể tiếp nhận, hơn nữa có tìm được cửa vào di tích hay không cùng thực lực quan hệ không lớn, quan trọng nhất là số mệnh cùng cơ duyên của bản thân.
Cho nên, rất nhiều người đều muốn thử thời vận. Hai là, có thể kiến thức thực lực đệ tử quốc gia khác. Loại nhiệm vụ này bình thường thiên tài đệ tử quốc gia chung quanh cũng sẽ tham dự. Cho nên, loại nhiệm vụ này cũng tồn tại nguy hiểm rất lớn, đương nhiên, nếu tránh đi đệ tử quốc gia khác, không xảy ra xung đột mà nói, thì không có nguy hiểm gì lớn... Ngươi đi hay không? Ði mà nói, chúng ta liền chờ ngươi, không đi, chúng ta sẽ xuất phát!"
“Cái này..., ta nghĩ một chút nữa. Sư tỷ, các ngươi đừng chờ ta, đi trước đi! Nếu tìm không thấy nhiệm vụ thích hợp, ta lần nữa đuổi theo các ngươi!" Trần Hạo tựa như có chút do dự nói.
“Ðược rồi! Vậy chúng ta đi trước! Nhớ rõ đừng nhận nhiệm vụ quá cao cấp! Trước làm nhiệm vu đơn giản quen thuộc đã...."
“Ừm, đa tạ sư tỷ!"
Từ biệt đám người Phương Tình, đôi mắt Trần Hạo lóng lánh ra một chút tinh quang, thân hình nhoáng lên một cái liền rất nhanh đi hướng đại điện nhiệm vụ.
Chỉ chốc lát sau, liền ở trên bản tuyên bố nhiệm vụ đặc thù cấp mười chín tìm được nhiệm vụ tìm kiếm di tích.
Ðịa điểm: Dãy núi Ma Vân. Vương quốc Trấn Nguyên, vương quốc Ðại Kiền, vương quốc Cảnh Vân, vương quốc Ðại Ðiên, khu vực giáp giới của bốn đại vương quốc.
Thời gian nhiệm vụ: Dự tính trong hai tháng khí tức di tích xuất hiện nhiều lần.
Nhiệm vu thưởng: Tu luyện động Tụ Linh của Tân Tú đường nửa năm, tuyệt học linh cấp của Tân Tú đường tùy ý chọn ba loại, một cái nhẫn trữ vật trung cấp, mười gốc linh dược cấp tám, linh dược cấp bảy ngàn gốc, linh được cấp sáu vạn gốc.
“Hư..."
Nhìn đến cái ban thưởng này Trần Hạo hít ngược một ngụm khí lạnh, trong đó bất cứ một hạng này cũng cực kỳ kinh người, động Tụ Linh ở thời điểm đến Tân Tú đường, Trần Hạo đã hiểu, chỉ có đạt được thủ tịch đại đệ tử sơ cấp đệ tử ba đại điện mới có tư cách vào tu luyện một tháng, thủ tịch đại đệ tử của trung cấp đệ tử là hai tháng, thủ tịch đại đệ tử cao cấp đệ tử là ba tháng, thủ tịch đại đệ tử Tân Tú đường là nửa năm đây chính là ban thưởng thật lớn tương đương với đạt được thủ tịch đại đệ tử của Tân Tú đường còn có thể đạt được.
Mà tuyệt học linh cấp càng là vượt qua tuyệt học bình thường vừa đến phạm vi cửu cấp, hơn nữa là tùy ý chọn ba loại!
Kém cỏi nhất ngược lại là nhẫn trữ vật trung cấp cùng ban thưởng linh dược. Nhưng mặc dù là hai hạng này đối với Trần Hạo mà nói, đều có sức thật lớn hấp dẫn.
Đương nhiên, Trần Hạo cũng hiểu, nhiệm vụ này cần cơ duyên và khí vận thật lớn, muôố đạt được, cũng không phải một việc đơn giản. Nếu không quả quyết giải thưởng sẽ không lớn như thế.
“Ngươi cũng không nên ôm hy vọng quá lớn, phàm mọi di tích đều là siêu cấp cao thủ lưu lại, bố trí phong ấn cực kỳ cường đại, ta tuy đối với linh bảo có cảm ứng trên bình thường, nhưng cũng không cách nào xuyên qua loại phong ấn ẩn chứa pháp tắc chí cao này cảm ứng. Ðây là đại cơ duyên cùng đại khí vận viễn cổ cao thủ lưu lại, chỉ có người có loại cơ duyên và khí vận này mới có thể phát hiện... Chẳng qua, dãy núi Ma Vân xuyên qua mấy đại quốc gia, trong đó linh dược, yêu thú vô số, ngươi coi như đi vào tu luyện cũng không phải không thể...."
Đúng lúc này, tham bảo kiếm linh ở trong đầu Trần Hạo nói.
“Ừm! Thử thời vận đi! Khí tức di tích hẳn là hàng năm thời gian cố định đều sẽ hiện ra, nhưng vẫn chưa có ai phát hiện cửa vào, tự nhiên không phải đơn giản như vậy.
Vận khí tốt có thể tìm được mà nói, tự nhiên tốt nhất. Tìm không thấy cũng không quan trọng, đi dãy núi Ma Vân cũng rất thích hợp lịch lãm, hơn nữa còn có thể kiến thức một chút đệ tử thiên tài quốc gia khác..." Ở trong đầu Trần Hạo nói. Vừa nói, liền đi về phía cửa sổ tiếp nhận nhiệm vu.
Rất nhanh liền lĩnh tư liệu nói rõ chi tiết về nhiệm vụ cùng một tấm lệnh bài đặc thù cổ sắc cổ hương.
Làm Trần Hạo hơi kinh ngạc là lệnh bài này lại là phù văn đưa tin thần kỳ. Chỉ cần đem nguyên lực rót vào trong đó, liền có thể đem tin tức dùng tốc độ nhanh nhât truyền về hoàng gia Tân Tú đường, phi thường trân quý, cũng chỉ có loại nhiệm vụ đặc thù này mới có thể phát theo.
Trần Hạo sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, bởi vì thời gian nhiệm vụ quan hệ, lần nữa về tới ký túc xá.
“Dậy.., thùng... Thùng thùng...."
Trần Hạo liền đi tới cửa của Hách Liên Vũ Tử, dựa theo phương thức gõ cửa ước định của hắn cùng Mặc Vũ Dật ba người, gõ lên. Nghe được tiết tấu gõ cửa ước định này, Hách Liên Vũ Tử liền sẽ biết là Trần Hạo.
“Kẹt..."
“Đợi chút!"
Trong phòng truyền đến tiếng nước bì bõm, cùng với tiếng Hách Liên Vũ Tử, những người khác có lẽ không nghe thấy, nhưng thính lực Trần Hạo vượt xa người thường, lại nghe rõ ràng một hai.
“Nha đầu kia đang tắm rửa?" Trần Hạo khẽ nhíu mày, lắc lắc đầu, dứt bỏ một chút ý nghĩ không sạch trong đầu. Cũng tính thực sắc, Trần Hạo vốn là có được một trái tim nam nhân trưởng thành, mà bây giờ theo tuổi tăng trưởng, thân thể từ từ thành thục, đối mặt Hách Liên Vũ Tử loại thiếu nữ tuyệt sắc này, sinh ra dục vọng nào đó, cũng là chuyện bình thường. Chỉ là, bây giờ Trần Hạo lại đem mọi ý nghĩ của mình gạt bỏ.
Ôn nhu hương, mồ chôn anh hùng. Đạo lý này, hắn biết.
“Kẹt...."
Sau một lát, Hách Liên Vũ Tử tóc ướt sũng, như là hoa sen mới nở, khuôn mặt nhỏ tuyệt mỹ mang theo một tia ửng hồng sau khi tắm, chói lọi, quanh thân tản ra hương xử nữ nhàn nhạt, xuất hiện ở trước mặt Trần Hạo.
“Sao lại trở về rồi?" Hách Liên Vũ Tử có chút kinh ngạc hỏi.
“Ta đã nhận một cái nhiệm vụ, đi về có thể cần ba tháng thời gian, trở về nói một tiếng với các ngươi. Hai trăm viên ngũ hành linh đan này, trong đó một trăm viên kim thuộc tính cho Tiểu Mặc, để hắn luyện hóa lĩnh ngộ. Một trăm viên thủy thuộc tính diễn sinh vụ thuộc tính, tự ngươi luyện hóa lĩnh ngộ. Ta không trở về, các ngươi cứ bế quan tu luyện đi, đừng đi tiếp nhận nhiệm vụ. Biết không?"
“Ồ..."
“Ngũ hành linh đan còn có rất nhiều. Ta đi đến thương hội thành Đại Thiên đổi một ít linh dược nữa. Thuận tiện nhìn xem có thể hay không giúp các ngươi mua được nhẫn trữ vật. Ngươi nói lại cho Tiểu Mặc. Ta đi đây!"
Trần Hao chỉ là hờ hững nhìn thoáng qua Hách Liên Vũ Tử, liền xoay người đi, khoảnh khắc xoay người, nhẹ nhàng nói: “Lần sau tắm rửa, mặc kệ là ai, mở cửa nhớ rõ mặc quần áo trước, ta nói là nội y...."
“Nội y?" Hách Liên Vũ Tử hơi sửng sốt, cúi đầu nhìn nhìn quần áo mình, nhưng lập tức khuôn mặt nhỏ nóng lên, nàng cũng là nghe được Trần Hạo gõ cửa, nghĩ đến có việc gấp, mới dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo, đã đi ra, căn bản vốn không cần nhắc đến cái khác, nhưng ai có thể nghĩ đến chính là mình cũng có thể nhìn thấy hai cái điểm nhỏ rõ ràng nhô lên, như thế nào như vậy? Khi nào trở nên lớn như vậy rồi? Nghĩ đến bị Trần Hạo nhìn thấy, còn quở trách nàng, nhất thời thân thể mềm mại run run, vung nắm tay hồng đối với bóng lưng Trần Hạo, mắng: “Ngươi khốn kiếp!"
***
Ở trong ánh mắt kinh ngốc của Hoàng Khởi lão gia hỏa này, Trần Hạo trả lại bốn quyển bí tịch, liền hướng lối ra vào của hoàng gia Tân Tú đường đi như tia chớp.
Ði ra cửa lớn của hoàng gia Tân Tú đường, trước mắt liền lần nữa xuất hiện sương khói xám xịt trôi dạt, rõ ràng cửa lớn ngay tại bên người, nhưng không bắt giữ được bất cứ bóng dáng gì nữa, một tia khí tức huyền ảo vẫn như cũ tràn ngập ở trong sương khói, tuy là lần thứ hai nhìn thấy, như lần đầu làm cho Trần Hạo kinh ngạc.
Nhận thức chuẩn phương hướng, thân hình Trần Hạo nhoáng lên một cái, liền như tia chớp biến mất ở trong sương khói... Trời cao mặc chim bay, biển rộng cá bơi lội.
Một mình Trần Hạo vừa ra khỏi hoàng gia Tân Tú đường, tâm linh như là chim nhỏ ra khỏi lồng, không có bất cứ cố kỵ gì nữa, thân hình nhanh như tia chớp, tiến tới ở trong dãy núi hoang vu của cấm khu, ven đường không ít đệ tử ra ngoài làm nhiệm vụ đều bị hắn vượt qua. Mấy canh giờ sau, rốt cuộc đi tới trên đường cái.
“Ừm, Đông Phương Kiếm của điện Liệt Dượng, Bách Lí Hề của điện Lãnh Nguyệt, Triệu Vân Long của điện Hàn Tinh, đại đệ tử Tân Tú đường chúng ta, không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là một trong ba người. Tạm thời xem ra Triệu Vân Long hy vọng lớn nhất, nhưng còn nửa năm thời gian, Ðông Phương Kiếm này cũng không thể xem nhẹ! Ðáng tiếc, ba người so với Ðông Phương Đình vẫn còn có chênh lệch, chỉ sợ vẫn là không thể đạt tới điều kiện tiến vào một tầng thứ khác..."
Sau khi Trần Hạo rời đi, cách đó không xa trên tầng đỉnh một tòa cung điện, hai lão giả cường đại khí tức siêu nhiên, chăm chú nhìn người đang tản đi. Hai người này chính là đường chủ và một gã trong ba đại phó đường chủ Tân Tú đường lúc chọn điện xuất hiện.
“Phải, thật là đáng tiếc. Vương quốc Trấn Nguyên chúng ta chung quy là quá nhỏ quá cằn cỗi. Chẳng qua..."
“Sao?"
“Đông Phương Tuấn trái lại có khả năng. Có Đông Phương Đình tầng quan hệ này, hơn nữa, hai năm trước Ðông Phương Đình trở về, không tiếc hao phí vô thượng chân nguyên cùng cực phẩm linh đan, tẩy kinh phạt tủy, thoát thai hoán cốt cho Ðông Phương Tuấn, có thể nói, trước khi đến cửu phẩm võ đế, hắn hẳn là không có bất cứ vách ngăn gì. Lúc này mới ngắn ngủn hai năm thời gian vốn bình thường, hắn đã từ tứ phẩm võ sĩ vọt lên tới cửu phẩm võ hoàng, còn có hơn năm năm thời gian, tấn thăng đến võ thánh không phải không có hy vọng!"
“Ài..." Ðường chủ lắc lắc đầu, nhíu mày, nói: “Có thể đạt tới tất nhiên là tốt, nhưng một Ðông Phương Ðình đã làm Ðông Phương gia như thế, nếu ra thêm một Ðông Phương Tuấn, chỉ sợ dù là hoàng thất cũng không kiềm chế được Ðông Phương gia...."
“Cũng phải. Ðông Phương gia thật là..., Ðường chủ, vừa rồi tiểu tử tên Trần Hạo kia như thế nào? Thoạt nhìn bộ dáng mười sáu mười bảy tuổi, thực tế chỉ mười ba tuổi. Hoàng Khởi rất xem trọng hắn, ta cũng cảm thấy rất có hy vọng...." Phó đường chủ nói.
“Hoàng Khởi cũng từng nói với ta tiểu tử đó, còn cần thời gian quan sát. Thể chất ý võ song tu, tuy hiếm thấy, nhưng có lẽ cũng không phải chuyện gì tốt. Nhìn bộ dáng hắn, hắn là lựa chọn chủ tu vô đạo, trái lại coi như sáng suốt. Có thể mười ba tuổi tấn thăng đến tứ phẩm võ hoàng lại có được chiến lực như thế, tuyệt đối xem như thiên tài cực kỳ khó được, so với Ðông Phương Kiếm, Bách Lí Hề cùng Triệu Vân Long cũng không kém. Nếu trong hai năm có thể tấn thăng đến lục phẩm võ đế, còn có hy vọng. Nếu không được, nhiều nhất có thể trình độ bọn ba người Đông Phương Kiếm mà thôi, dù sao sau võ đế, mỗi một tầng vách ngăn đều có thể kẹt lại một năm rưỡi thậm chí càng hơn..." Đường chủ khẽ lắc lắc đầu, nói.
“Đường chủ, ngươi có thể không biết một điểm...."
“Ồ?" Đường chủ khẽ nhíu mày: “Cái gì?"
“Hám Tinh Quyền, tiểu gia hỏa này đã tu luyện đến cực hạn!" Phó đường chủ nói.
“Cái này ta nhìn ra rồi, Hám Tinh Quyền tàn quyển này rất khó lĩnh ngộ, nhưng Tân Tú đường chúng ta tu luyện đến mức tận cùng nhân số cũng có vài người, chẳng có gì lạ...."
“Ha ha, ngươi đại đường chủ này có thể không có tinh lực quan tâm một số việc nhỏ. Ngươi đại khái không biết, tiểu gia hỏa này mượn bí tịch Hám Tinh Quyền mới hai tháng thời gian nhỉ?"
“Cái gì?" Đường chủ Tân Tú đường rõ ràng cả kinh, nói: “Ngươi là nói, tiểu từ này chỉ dùng hai tháng đã đem Hám Tinh Quyền tàn quyển tu luyện đến cực hạn?"
“Ðúng thế!"
Trần Hạo căn bản không biết, bởi vì Hoàng Khởi, hắn đã đi vào tầm mắt cao tầng của Tân Tú đường.
“Trần Hạo!"
“Ừm? Phương sư tỷ, ngươi sao lại đã trở về rồi?"
Thời điểm Trần Hạo vừa hướng nhiệm vụ đại điện đi ra không bao xa, làm hắn kinh ngạc là Phương Tình cùng mấy người vừa rồi từ phía sau hắn đuổi theo.
“Vừa rồi không đi thật xa đã biết được có người khiêu chiến, không nghĩ tới là ngươi...." Đôi mắt Phương Tình phảng phất bao phủ sương khói, giờ phút này rõ ràng mang theo một tia kinh ngạc nói: “Chiến lực ngươi thế mà mạnh như thế! Bị thương lợi hại không?"
“Bị thương ngoài da, không việc gì" Trần Hạo khẽ lắc đầu nói.
“Theo chúng ta cùng nhau làm nhiệm vụ, như thế nào? Chúng ta đã nhận một cái nhiệm vu nhiều người. Hơn nữa, ngươi là lần đầu tiên làm nhiệm vụ, khó tránh khỏi rất nhiều thứ không quen thuộc, không bằng cũng nhận nhiệm vụ này? Lúc có tình huống cũng dễ có thể chiếu cố lẫn nhau" Phương Tình nói ra mục đích của nàng.
Phương Tình vốn là vì gia gia nhắc tới Trần Hạo, trong ngôn ngữ rất có tán thưởng, cho nên lúc gặp Trần Hạo, nàng mới tỏ ra thiện ý. Nhưng chỉ như thế mà thôi. Dù sao, thực lực giữa Trần Hạo và nàng còn có chênh lệch không nhỏ. Nhưng vừa rồi Trần Hạo hạ đo ván Ðông Phương Triển, lại làm cho Phương Tình khiếp sợ, mới chính thức nổi lên lòng mượn sức.
“Cấp bậc gì? Nhiệm vụ gì?" Trần Hạo hỏi.
Thực lực đám người Phương Tình, linh hồn cảm giác sâu sắc của Trần Hạo sớm tra xét qua, trong đó Phương Tình cùng một thiếu niên khác là ý giả, cũng có thể là hai người thực lực mạnh nhất trong đội bọn hắn, tuy ý giả sau khi thu liễm khí tức rất khó để người ta nhìn thấu, nhưng Trần Hạo lại có thể phán đoán ra, hai người hẳn là đều đã đến cảnh giới bát phẩm ý hoàng. Hai nam một nữ khác đều là võ giả, thất phẩm võ hoàng.
“Không có cấp bậc, là nhiệm vụ đặc thù, tìm kiếm di tích!"
“Khai quật di tích?"
“Ừm, đệ tử Tân Tú đường chúng ta lịch lãm, vẫn là đi di tích, giống các ngươi lần trước đi thành cổ Huyền Hoàng, đại đa số đó là thông qua loại nhiệm vụ này phát hiện. Nếu có thể tìm được chỗ cửa vào di tích, đạt được ban thưởng sẽ rất dày. Chẳng qua tỷ lệ có thể phát hiện rất xa vời, cho nên, cơ bản có thể không cần để ý ban thưởng. Nhưng đệ tử nhận loại nhiệm vụ này lại rất nhiều!"
Phương Tình nói đến chỗ này, hơi dừng một chút, nói tiếp: “Nhất là vì loại nhiệm vụ này không cần thực lực quá cường đại, chỉ cần có thể chống đỡ yêu thú trong khu vực là có thể tiếp nhận, hơn nữa có tìm được cửa vào di tích hay không cùng thực lực quan hệ không lớn, quan trọng nhất là số mệnh cùng cơ duyên của bản thân.
Cho nên, rất nhiều người đều muốn thử thời vận. Hai là, có thể kiến thức thực lực đệ tử quốc gia khác. Loại nhiệm vụ này bình thường thiên tài đệ tử quốc gia chung quanh cũng sẽ tham dự. Cho nên, loại nhiệm vụ này cũng tồn tại nguy hiểm rất lớn, đương nhiên, nếu tránh đi đệ tử quốc gia khác, không xảy ra xung đột mà nói, thì không có nguy hiểm gì lớn... Ngươi đi hay không? Ði mà nói, chúng ta liền chờ ngươi, không đi, chúng ta sẽ xuất phát!"
“Cái này..., ta nghĩ một chút nữa. Sư tỷ, các ngươi đừng chờ ta, đi trước đi! Nếu tìm không thấy nhiệm vụ thích hợp, ta lần nữa đuổi theo các ngươi!" Trần Hạo tựa như có chút do dự nói.
“Ðược rồi! Vậy chúng ta đi trước! Nhớ rõ đừng nhận nhiệm vụ quá cao cấp! Trước làm nhiệm vu đơn giản quen thuộc đã...."
“Ừm, đa tạ sư tỷ!"
Từ biệt đám người Phương Tình, đôi mắt Trần Hạo lóng lánh ra một chút tinh quang, thân hình nhoáng lên một cái liền rất nhanh đi hướng đại điện nhiệm vụ.
Chỉ chốc lát sau, liền ở trên bản tuyên bố nhiệm vụ đặc thù cấp mười chín tìm được nhiệm vụ tìm kiếm di tích.
Ðịa điểm: Dãy núi Ma Vân. Vương quốc Trấn Nguyên, vương quốc Ðại Kiền, vương quốc Cảnh Vân, vương quốc Ðại Ðiên, khu vực giáp giới của bốn đại vương quốc.
Thời gian nhiệm vụ: Dự tính trong hai tháng khí tức di tích xuất hiện nhiều lần.
Nhiệm vu thưởng: Tu luyện động Tụ Linh của Tân Tú đường nửa năm, tuyệt học linh cấp của Tân Tú đường tùy ý chọn ba loại, một cái nhẫn trữ vật trung cấp, mười gốc linh dược cấp tám, linh dược cấp bảy ngàn gốc, linh được cấp sáu vạn gốc.
“Hư..."
Nhìn đến cái ban thưởng này Trần Hạo hít ngược một ngụm khí lạnh, trong đó bất cứ một hạng này cũng cực kỳ kinh người, động Tụ Linh ở thời điểm đến Tân Tú đường, Trần Hạo đã hiểu, chỉ có đạt được thủ tịch đại đệ tử sơ cấp đệ tử ba đại điện mới có tư cách vào tu luyện một tháng, thủ tịch đại đệ tử của trung cấp đệ tử là hai tháng, thủ tịch đại đệ tử cao cấp đệ tử là ba tháng, thủ tịch đại đệ tử Tân Tú đường là nửa năm đây chính là ban thưởng thật lớn tương đương với đạt được thủ tịch đại đệ tử của Tân Tú đường còn có thể đạt được.
Mà tuyệt học linh cấp càng là vượt qua tuyệt học bình thường vừa đến phạm vi cửu cấp, hơn nữa là tùy ý chọn ba loại!
Kém cỏi nhất ngược lại là nhẫn trữ vật trung cấp cùng ban thưởng linh dược. Nhưng mặc dù là hai hạng này đối với Trần Hạo mà nói, đều có sức thật lớn hấp dẫn.
Đương nhiên, Trần Hạo cũng hiểu, nhiệm vụ này cần cơ duyên và khí vận thật lớn, muôố đạt được, cũng không phải một việc đơn giản. Nếu không quả quyết giải thưởng sẽ không lớn như thế.
“Ngươi cũng không nên ôm hy vọng quá lớn, phàm mọi di tích đều là siêu cấp cao thủ lưu lại, bố trí phong ấn cực kỳ cường đại, ta tuy đối với linh bảo có cảm ứng trên bình thường, nhưng cũng không cách nào xuyên qua loại phong ấn ẩn chứa pháp tắc chí cao này cảm ứng. Ðây là đại cơ duyên cùng đại khí vận viễn cổ cao thủ lưu lại, chỉ có người có loại cơ duyên và khí vận này mới có thể phát hiện... Chẳng qua, dãy núi Ma Vân xuyên qua mấy đại quốc gia, trong đó linh dược, yêu thú vô số, ngươi coi như đi vào tu luyện cũng không phải không thể...."
Đúng lúc này, tham bảo kiếm linh ở trong đầu Trần Hạo nói.
“Ừm! Thử thời vận đi! Khí tức di tích hẳn là hàng năm thời gian cố định đều sẽ hiện ra, nhưng vẫn chưa có ai phát hiện cửa vào, tự nhiên không phải đơn giản như vậy.
Vận khí tốt có thể tìm được mà nói, tự nhiên tốt nhất. Tìm không thấy cũng không quan trọng, đi dãy núi Ma Vân cũng rất thích hợp lịch lãm, hơn nữa còn có thể kiến thức một chút đệ tử thiên tài quốc gia khác..." Ở trong đầu Trần Hạo nói. Vừa nói, liền đi về phía cửa sổ tiếp nhận nhiệm vu.
Rất nhanh liền lĩnh tư liệu nói rõ chi tiết về nhiệm vụ cùng một tấm lệnh bài đặc thù cổ sắc cổ hương.
Làm Trần Hạo hơi kinh ngạc là lệnh bài này lại là phù văn đưa tin thần kỳ. Chỉ cần đem nguyên lực rót vào trong đó, liền có thể đem tin tức dùng tốc độ nhanh nhât truyền về hoàng gia Tân Tú đường, phi thường trân quý, cũng chỉ có loại nhiệm vụ đặc thù này mới có thể phát theo.
Trần Hạo sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, bởi vì thời gian nhiệm vụ quan hệ, lần nữa về tới ký túc xá.
“Dậy.., thùng... Thùng thùng...."
Trần Hạo liền đi tới cửa của Hách Liên Vũ Tử, dựa theo phương thức gõ cửa ước định của hắn cùng Mặc Vũ Dật ba người, gõ lên. Nghe được tiết tấu gõ cửa ước định này, Hách Liên Vũ Tử liền sẽ biết là Trần Hạo.
“Kẹt..."
“Đợi chút!"
Trong phòng truyền đến tiếng nước bì bõm, cùng với tiếng Hách Liên Vũ Tử, những người khác có lẽ không nghe thấy, nhưng thính lực Trần Hạo vượt xa người thường, lại nghe rõ ràng một hai.
“Nha đầu kia đang tắm rửa?" Trần Hạo khẽ nhíu mày, lắc lắc đầu, dứt bỏ một chút ý nghĩ không sạch trong đầu. Cũng tính thực sắc, Trần Hạo vốn là có được một trái tim nam nhân trưởng thành, mà bây giờ theo tuổi tăng trưởng, thân thể từ từ thành thục, đối mặt Hách Liên Vũ Tử loại thiếu nữ tuyệt sắc này, sinh ra dục vọng nào đó, cũng là chuyện bình thường. Chỉ là, bây giờ Trần Hạo lại đem mọi ý nghĩ của mình gạt bỏ.
Ôn nhu hương, mồ chôn anh hùng. Đạo lý này, hắn biết.
“Kẹt...."
Sau một lát, Hách Liên Vũ Tử tóc ướt sũng, như là hoa sen mới nở, khuôn mặt nhỏ tuyệt mỹ mang theo một tia ửng hồng sau khi tắm, chói lọi, quanh thân tản ra hương xử nữ nhàn nhạt, xuất hiện ở trước mặt Trần Hạo.
“Sao lại trở về rồi?" Hách Liên Vũ Tử có chút kinh ngạc hỏi.
“Ta đã nhận một cái nhiệm vụ, đi về có thể cần ba tháng thời gian, trở về nói một tiếng với các ngươi. Hai trăm viên ngũ hành linh đan này, trong đó một trăm viên kim thuộc tính cho Tiểu Mặc, để hắn luyện hóa lĩnh ngộ. Một trăm viên thủy thuộc tính diễn sinh vụ thuộc tính, tự ngươi luyện hóa lĩnh ngộ. Ta không trở về, các ngươi cứ bế quan tu luyện đi, đừng đi tiếp nhận nhiệm vụ. Biết không?"
“Ồ..."
“Ngũ hành linh đan còn có rất nhiều. Ta đi đến thương hội thành Đại Thiên đổi một ít linh dược nữa. Thuận tiện nhìn xem có thể hay không giúp các ngươi mua được nhẫn trữ vật. Ngươi nói lại cho Tiểu Mặc. Ta đi đây!"
Trần Hao chỉ là hờ hững nhìn thoáng qua Hách Liên Vũ Tử, liền xoay người đi, khoảnh khắc xoay người, nhẹ nhàng nói: “Lần sau tắm rửa, mặc kệ là ai, mở cửa nhớ rõ mặc quần áo trước, ta nói là nội y...."
“Nội y?" Hách Liên Vũ Tử hơi sửng sốt, cúi đầu nhìn nhìn quần áo mình, nhưng lập tức khuôn mặt nhỏ nóng lên, nàng cũng là nghe được Trần Hạo gõ cửa, nghĩ đến có việc gấp, mới dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo, đã đi ra, căn bản vốn không cần nhắc đến cái khác, nhưng ai có thể nghĩ đến chính là mình cũng có thể nhìn thấy hai cái điểm nhỏ rõ ràng nhô lên, như thế nào như vậy? Khi nào trở nên lớn như vậy rồi? Nghĩ đến bị Trần Hạo nhìn thấy, còn quở trách nàng, nhất thời thân thể mềm mại run run, vung nắm tay hồng đối với bóng lưng Trần Hạo, mắng: “Ngươi khốn kiếp!"
***
Ở trong ánh mắt kinh ngốc của Hoàng Khởi lão gia hỏa này, Trần Hạo trả lại bốn quyển bí tịch, liền hướng lối ra vào của hoàng gia Tân Tú đường đi như tia chớp.
Ði ra cửa lớn của hoàng gia Tân Tú đường, trước mắt liền lần nữa xuất hiện sương khói xám xịt trôi dạt, rõ ràng cửa lớn ngay tại bên người, nhưng không bắt giữ được bất cứ bóng dáng gì nữa, một tia khí tức huyền ảo vẫn như cũ tràn ngập ở trong sương khói, tuy là lần thứ hai nhìn thấy, như lần đầu làm cho Trần Hạo kinh ngạc.
Nhận thức chuẩn phương hướng, thân hình Trần Hạo nhoáng lên một cái, liền như tia chớp biến mất ở trong sương khói... Trời cao mặc chim bay, biển rộng cá bơi lội.
Một mình Trần Hạo vừa ra khỏi hoàng gia Tân Tú đường, tâm linh như là chim nhỏ ra khỏi lồng, không có bất cứ cố kỵ gì nữa, thân hình nhanh như tia chớp, tiến tới ở trong dãy núi hoang vu của cấm khu, ven đường không ít đệ tử ra ngoài làm nhiệm vụ đều bị hắn vượt qua. Mấy canh giờ sau, rốt cuộc đi tới trên đường cái.
Tác giả :
Ô Sơn Vân Vũ