Ngạo Thiên Cuồng Tôn
Chương 262: Phong Vân Chi Tượng

Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 262: Phong Vân Chi Tượng

“Là rất mạnh. Nhưng mọi sự vạn vật cũng có lợi có hại. Trong hai năm thời gian, nàng ở thế tục giới có thể tấn thăng đến Nguyên Anh cảnh hậu kỳ, ít nhất có thể nói rõ nàng có một đời là đã vượt qua Nguyên Anh cảnh. Chỉ có lúc tốc độ tiến cảnh nàng chậm đi, phải dựa vào chính mình lĩnh ngộ mới là đến cực hạn của nàng. Lúc đó cũng chỉ có thể dựa vào chính nàng. Mà chịu luân hồi lực ảnh hưởng, cảnh giới cao nhất nàng có thể cũng liền ở cảnh giới lúc luân hồi lực hao hết, ngược lại biến thành gông xiềng của nàng... May mà nàng có ngươi, cũng không cần quá lo lắng..."

“Có ý tứ gì?"

“Đại Luân Hồi Thuật! Chờ lúc nàng chịu chế ước, ngươi có thể truyền nàng Đại Luân Hồi Thuật. Người khác có thể không thể luyện thành, nhưng người đã thức tỉnh luân hồi lực lại tương đối đơn giản hơn nhiều, tỷ lệ luyện thành rất lớn. Một khi luyện thành, nàng liền có thể lấy bản thân luân hồi nối tiếp luân hồi đại đạo, thành tựu không thể hạn lượng!"

...

“Ồ? Đến rồi!"

Hoàng cung đế quốc Tuyên Võ, quốc vương đế quốc Mục Thanh cùng với Triệu Tinh Thần vương quốc Trấn Nguyên bọn đại nhân vật đang chờ đợi tin tức Bách Triều bảng, sau khi nhìn thấy trên truyền tống trận bỗng nhiên lóng lánh ra khí tức huyền ảo, từng người lộ ra vẻ mặt kích động.

Không hề nghi ngờ Bách Triều bảng hẳn là đã chấm dứt.

Nhưng...

Sau khi một trận hào quang hiện lên, mọi người lại mở to hai mắt nhìn.

“Trần Hạo... Trần chân nhân?"

Mọi người tưởng Thiên Binh Các phụ trách Bách Triều bảng lần này đến đưa tin, căn bản không nghĩ đến giờ phút này xuất hiện ở trong truyền tống trận lại là Trần Hạo. Trên mặt từng người lộ ra biểu cảm kinh ngạc cùng kinh hỉ.

Toàn bộ đế quốc Tuyên Võ sau khi Trần Hạo bước vào tu luyện giới, khí tức hoàng mạch trở nên mạnh bao nhiêu, không có ai so với người ở đây rõ ràng hơn. Nhất là khí tức huyết mạch của Trần Hạo, ngắn ngủn hai năm thời gian, lấy tốc độ không thể tuởng tượng tăng trưởng. Khiến cho số mệnh của toàn bộ đế quốc Tuyên Võ cũng tăng lên kinh người.

“Tham kiến Trần chân nhân!"

Sau kinh ngạc ngắn ngủi, đám người quốc vương đế quốc, Mục Thanh cùng với Triệu Tinh Thần, không có một ai ngoại lệ, đều khom người hành lễ với Trần Hạo. Thần thái rất cung kính, mang theo một tia tôn sùng phát ra từ trong lòng. Sự tích Trần Hạo ở tu luyện giới, lần này thời điểm Bách Triều bảng bắt đầu chuẩn bị, đệ tử tu luyện giới tới, bọn họ đã đạt được một số tin tức, tuy không phải toàn bộ, nhưng cũng đủ bọn họ kinh ngạc. Một siêu cấp thiên tài như vậy, có thể mang cho đế quốc số mệnh như vậy. Không ai có thể tuởng tượng ra.

“Các vị... Không cần đa lễ. Ta lần này trở về là muốn về gia tộc một chuyến, làm chút việc riêng. Bách Triều bảng hẳn là ngày mai sẽ kết thúc." Nhìn vẻ mặt mọi người, Trần Hao cứng rắn đem hai chữ “Tiền bối" đè ép xuống, nói.

“Trần chân nhân, có gì cần chúng ta hỗ trợ không?" Đế vương đế quốc Tuyên Võ vội vàng hỏi.

Trần Hạo lắc lắc đầu, mỉm cười, nói: “Ta chỉ là thăm cha mẹ một chút. Chỉ có thời gian một ngày, sẽ không nhiều lời với các vị. Bách Triều bảng lần này, các ngươi không cần lo lắng. Quán quân tất nhiên là Hách Liên Vũ Tử, Mặc Vũ Dật cùng Ðông Phương Tuấn không có gì bất ngờ xảy ra có thể đạt được top năm. Hai người khác cũng đều là ưu tú..."

Nghe được Trần Hạo nói, tâm tình mọi người kích động, tuy đã sớm có thể xác định thành tích Bách Triều bảng lần này tất nhiên rất tốt, nhưng không nghĩ đến sẽ tốt đến trình độ như thế. Nhất là Triệu Tinh Thần của vương quốc Trấn Nguyên, nét mặt già nua càng thêm kích động rối tinh rối mù.

Trần Hạo ở dưới sự nhiệt tình của mọi người, hàn huyên vài câu, liền rời khỏi.

...

Hai canh giờ sau.

Vương quốc Trấn Nguyên, thành Vân Châu, một bóng người tuấn dật xuất trần nhanh như tia chớp xuất hiện ở trên hư không.

Bóng người này chính là Trần Hạo.

“Về thế tục giới một lần đã là hai trăm vạn viên linh đan cấp tám, người tu luyện bình thường thật đúng là không góp nổi... Đây còn là mượn dùng truyền tống trận của đế quốc Tuyên Võ..."

Trần Hạo có chút cảm thán nói. Tu luyện giới cùng thế tục giới tồn tại không chỉ là vách ngăn thiên đạo pháp tắc chế ước, còn tồn tại biên giới tu luyện hiệp ước thúc, một khi sai trái, bất luận kẻ nào cũng phải chịu trừng phạt, hơn nữa tông môn không thể che chở. Bởi vì đó là công ước toàn bộ tu luyện giới liên hợp chế định. Chỉ có Bách Triều bảng nối liền thế tục giới cùng tu luyện giới mới có đặc quyền tiến vào thế tục giới. Tựa như lúc trước đám người Tuyên Huyên cùng Đông Phương Đình. Trần Hạo vốn chính là đệ tử Bách Triều bảng, có thể mượn dùng truyền tống trận của đế quốc tương ứng, thật ra tiết kiệm một món phí dụng. Nhưng dù là như thế, đối với người tu luyện bình thường cũng thừa nhận không nổi.

...

Trần Hạo đã từ trong miệng Đông Phương Ðình đạt được tình hình gần đây của Tiêu gia. Nhưng giờ phút này cảm ứng được khí tức của Tiêu gia, vẫn hơi kinh ngạc. Tuy không thể cùng tu luyện giới so sánh, nhưng loại khí tức này lại mơ hồ có khí thế bao phủ qua kinh thành của đế quốc Tuyên Võ. Nhất là huyết mạch Trần Hạo vốn là thông qua hoàng mạch đế quốc, cùng vương quốc Trấn Nguyên, Vân Châu, Tiêu gia có ngàn vạn tia liên hệ, hắn có thể rõ ràng cảm ứng được một cỗ hoàng mạch chi khí so với trước khi hắn rời khỏi đây nồng hậu hơn vô số lần, tràn ngập ở phía dưới Tiêu gia, khiến cho thiên địa linh khí phạm vi mấy vạn dặm đều tự hướng về nơi này hội tụ, rất có vương giả chi khí vạn phật triều tông, dãy núi cúng bái.

“Hoàng mạch trên thực tế là một loại số mệnh đến từ huyết mạch... Mặc đù là cảnh giới ta bây giờ, căn bản không thể bắt giữ huyền ảo của nó..." Trần Hạo thầm nghĩ, thu liễm khí tức của mình. Lần nữa trở về thế tục giới, hắn không muốn dẫn lên chấn động quá lớn. Hơn nữa thời gian cấp bách, thăm cha mẹ một chút, liền phải rời khỏi. Mục đích quan trọng nhất là đem ký ức tinh thạch của Vô danh lão nhân giao cho phụ thân.

“Tình huống mẫu thân ta, hy vọng ngươi có thể giúp ta tra xét rõ ràng..." Trần Hạo sau khi tập trung vị trí cha mẹ, ở trong đầu nói.

“Tận sức đi... Ta là pháp bảo của ngươi, chịu cảnh giới của ngươi chế ước, bây giờ duy nhất mạnh hơn ngươi là kiến thức. Thứ có liên quan sinh mệnh, linh hồn, linh hồn lạc ấn, chỉ có chờ ngươi tấn thăng đến Tạo Vật cảnh mới có thể chạm đến, cho nên bây giờ mặc dù ta có thể cảm ứng được cái gì cũng là không có cách nào..."

“Ta hiểu. Nhưng ta muốn làm được trong lòng có tính toán. Phụ thân ông ấy không nhất định sẽ nói với ta..." Trần Hạo nói.

...

Ngay tại thời điểm Trần Hạo xuất hiện ở trên không Vân Châu, đang ở trong tiểu viện đình, cùng mẫu thân thưởng thức trà ngắm hoa, phụ thân khẽ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía hư không.

“Làm sao vậy A Hải?"

Mẫu thân Trần Hạo phát hiện Trần Hải khác thường, hỏi.

“Không có gì... Bỗng nhiên cảm giác Thiên Tứ của chúng ta giống như sắp về rồi..." Trần Hải mỉm cười nói.

“Thực sao? Chàng cũng không nên gạt ta..." Mẫu thân Trần Hạo nhất thời kích động hỏi. Không biết từ lúc nào bắt đầu, Trần Hài ở trong lòng mẫu thân Trần Hạo biến thành nhân vật như bán tiên, như là có thể bấm ngón tay tính toán. Mỗi lần nói có điều cảm ứng, liền tuyệt đối sẽ biến thành thực. Cũng chính bởi vì như thế, sau khi nghe được Trần Hải nói, nàng mới kích động như thế.
Tác giả : Ô Sơn Vân Vũ
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại