Ngạo Thiên Cuồng Tôn
Chương 256: Đồn Đại
Đúng lúc này, trên kiến trúc hình thù kỳ lạ chỗ trung tâm, phù văn dày đặc bỗng nhiên bắt đầu chậm rãi vận chuyển, hào quang màu trắng ngà nhàn nhạt phiêu đãng ra, chiếu xạ trên hai người.
Chỉ trong nháy mắt, hai người liền cảm giác được hào quang màu trắng ngà này là một loại năng lượng cực kỳ tinh thuần ôn hòa, tự nhiên liền dung nhập đến trong cơ thể hai người, nhất thời liền rõ ràng cảm giác được tinh khí thần lấy tốc độ kinh người khôi phục...
“Quang thuộc tính chân lý?"
Trần Hạo cùng Trần Tuyết đông thời cả kinh. Đến bọn họ loại cảnh giới này, ngũ hành năng lượng và năng lượng diễn sinh của nó hoặc ít hoặc nhiều đều có nắm giữ, nhưng muốn nắm giữ toàn bộ thuộc tính chân lý lại không làm được. Hào quang màu trắng ngà nhàn nhạt này cũng không chỉ đơn thuần năng lượng quang thuộc tính, mà là quang cực hạn, chân lý, pháp tắc. Hơn nữa tuyệt không phải phạm trù chân lý sơ cấp. Nếu không, quả quyết không có khả năng có được công năng thần kỳ như thế.
“Ðộng phủ cấp bốn lại cường đại như thế... Trần Hạo. Thả ta xuống đi..." Vốn không có bất cứ khí lực gì, chỉ thời gian một hơi thở, Trần Tuyết liền có được lực lượng hành động. Tuy đan điền như trước không có bất cứ năng lượng gì, hơn nữa thân thể cũng đang bị thương nặng, nhưng tinh khí thần khôi phục lại có thể lực cơ bản nhất, hơn nữa thương thế trong cơ thể cũng đang nhanh chóng khôi phuc.
“Ừm. Ði, chúng ta vào xem!"
Nghe được Trần Tuyết nói, Trần Hạo vội đem thân thể mềm mại uyển chuyển trong lòng buông xuống. Cầm bàn tay nhỏ của Trần Tuyêt, hướng về kiến trúc hình thù lạ đi đến.
Theo hai người dần dần tiếp cận, hào quang màu trắng ngà trở nên càng lúc càng đậm, tốc độ khôi phục của hai người cũng càng lúc càng nhanh, nhất là Trần Hạo, vốn đã có được năng lực khôi phuc biến thái, lúc mới tiến lên nghìn trượng khoảng cách, thân thể bị thương cực kỳ nghiêm trọng đã hoàn toàn khôi phục, thiếu là chân nguyên.
Khi hai người như dắt tay bước chậm vượt qua bốn ngàn năm trăm trượng, đi tới phụ cận kiến trúc hình thù kỳ lạ, ngay cả trên người Trần Tuyêt bị thương nặng cũng hoàn toàn khôi phục.
Ông...
Ở nháy mắt hai người lòng có linh tê, cùng lúc đưa tay chạm đến trên kiến trúc hình thù kỳ lạ, dị biến chợt phát sinh, phù văn trên kiến trúc nhất thời tản mát ra hào quang càng thêm rực rỡ, kịch liệt chấn động một cái, Trần Hạo và Trần Tuyết liền biến mất ở tại chỗ, nhập vào trong đó.
...
Đây là quang thế giới.
Hào quang màu trắng ngà nồng hậu đến cực điểm, như ngưng tu thành trạng thái dịch, phiêu đãng ở quanh thân hai người, huyền ảo quang thuộc tính chân lý tràn ngập trong đó. Tản mát ra quang mang màu trắng sữa này là một viên tinh thạch hình tròn màu trắng đường kính chừng một thước trước mắt.
“Đây là cái gì?"
Trần Tuyết kinh ngạc há cái miệng nhỏ nhắn, tràn ngập kinh ngạc nói.
“Cái gì không quan trọng, nhanh chóng bắt đầu tu luyện mới là quan trọng nhất. Thứ này ẩn chứa năng lượng quang thuộc tính thuần túy, đã bắt đầu khởi động, không biết có thể duy trì thời gian bao lâu... Ta vừa lúc cần bế quan!"
“Ồ..."
Hai người liếc lẫn nhau một cái, thân hình Trần Hạo nhoáng lên một cái liền đến một bên khác của quả cầu, khoanh chân ngồi xuống, đắm chìm đến trong tu luyện.
Trần Tuyết hít một hơi thật sâu, cũng không dám lãng phí thời gian quý giá khó được, nháy mắt liền đắm chìm đến trong hào quang huyền ảo.
Không hề nghi ngờ, đây là hoàn cảnh tuyệt hảo lĩnh ngộ quang thuộc tính chân lý. Có thể lĩnh ngộ hay không thì phải xem chính mình.
...
Bảy ngày sau.
Hào quang màu trắng ngà bắt đầu chậm rãi yếu bớt, ngắn ngủn không đến hai canh giờ, tinh cầu màu trắng liền răng rắc một tiếng vỡ vụn biến thành bột.
Mà Trần Hạo cùng Trần Tuyết lại chưa từ trạng thái tu luyện đi ra, quanh thân hai người lóng lánh hào quang màu trắng ngà nhàn nhạt, một cỗ khí tức thánh khiết siêu nhiên bao phủ trên hai người. Da thịt lõa lồ bên ngoài của hai người như biến thành tinh thạch sáng lên, trong suốt, có thể rõ ràng nhìn thấy hào quang lưu chuyển trong đó.
Sau khi giằng co như thế ba ngày, hào quang quanh thân Trần Tuyết tan hết, thở ra một hơi thật dài, mở mắt.
“Hô... Thành công lĩnh ngộ quang thuộc tính chân lý, đáng tiếc, so sánh với khí tức tinh cầu, ta lĩnh ngộ vẫn chỉ là da lông... Xem ra bất cứ một loại thiên địa pháp tắc nào cũng không phải đơn giản như vậy..."
Trần Tuyết cảm ứng lực lượng mãnh liệt mênh mông trong cơ thể, thầm nghĩ, một đôi mắt đẹp nhìn về phía Trần Hạo.
“A?"
Ở nháy mắt nhìn thấy Trần Hạo, Trần Tuyết kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, tuy không dám phát ra tâm thần tra xét, sợ ảnh hưởng đến Trần Hạo, nhưng giờ phút này trong cơ thể Trần Hạo ẩn chứa năng lượng quang thuộc tính nồng hậu lại làm Trần Tuyết khiếp sợ vô cùng. Phải biết rằng tinh cầu đã vỡ vụn ước chừng ba ngày. Năng lượng quang thuộc tính dung nhập đến trong cơ thể nói như thế nào cũng nên là rèn luyện không còn lại mấy. Nhưng năng lượng quang thuộc tính trong cơ thể Trần Hạo so với thời khắc đỉnh phong của Trần Tuyết còn hùng hồn hơn mấy lần.
“Sao có thể so với ta hùng hồn hơn nhiều như vậy? Không nên... Ta đã là Kim Đan hậu kỳ, tuy không có thân thể cường hãn như hắn, nhưng cũng không đến mức chênh lệch to lớn như thế... Chẳng lẽ... Hắn lĩnh ngộ so với ta càng nhiều hơn?"
Trần Tuyết tràn ngập kinh ngạc chăm chú nhìn Trần Hạo, thầm nghĩ.
“Mỗi lần đều bị hắn vượt qua... Lần sau ta nhất định mạnh hơn hắn!" Trần Tuyết nhìn khuôn mặt tuấn tú của Trần Hạo, cắn cắn môi, nói. Nàng bởi vì duyên cớ mẫu thân phong ấn ở trong bụng trên trăm năm, tiên thiên linh hồn lực vượt xa người thường gấp mười gấp trăm lần, cũng chính bởi vì như thế, ngộ tính, thiên phú của nàng, căn bản không phải bạn cùng lứa tuổi có thể so sánh. Từ trước nàng cũng không biết tất cả cái này, chỉ biết là bất cứ công pháp tuyệt học nào nàng tu luyện lên đều dễ dàng, bao gồm lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc đều có ưu thế vượt qua người thường rất nhiều. Bạn cùng lứa tuổi, không ai có thể sánh bằng.
Nhưng lần này cùng lúc tiến vào động phủ với Trần Hạo, chiến lực không bằng Trần Hạo cũng có thể chấp nhận được, nhưng ngay cả lĩnh ngộ cũng thua...
Khóe miệng hơi cong lên, Trần Tuyết trừng mắt nhìn mắt Trần Hạo, chợt lại lộ ra một tia mỉm cười, mặc dù có chút bị đả kích, nhưng trong lòng nàng ngược lại có chút cao hứng.
Kiến trúc hình thù kỳ lạ ở thời điểm quả cầu vỡ vụn cũng cùng lúc biến mất. Lặng yên không một tiếng động đứng dậy, Trần Tuyết đi về phía đỉnh núi xa xa.
“Đó hẳn là lối ra..." Trần Tuyết sau khi đi tới trước một chỗ xoáy như cửa vào mỗi tầng của động cổ Hắc Phong, thấp giọng nói: “Vẫn là chờ hắn cùng nhau đi, hẳn là không cần bao lâu..."
Trần Tuyết nhìn váy dài màu lam có chút rách nát trên người, khẽ nhíu mày, chợt tế ra bảo kiếm, dung nhập đến trong thiên địa vạn Vật, lặng yên không một tiếng động ở trên đỉn núi bằng phẳng đào ra một cái hang, chui vào, nhanh chóng cởi ra quần áo quanh thân.
Thân thể mềm mại uyển chuyển linh lung xuất hiện toàn bộ.
Tuy không có bất cứ vết bẩn nào, nhưng Trần Tuyết vẫn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra lọ đựng nước sạch, ào ào giội ở trên thân thể mềm mại trơn bóng như ngọc, thẳng đến sau khi trong lòng cảm thấy sạch sẽ, mới dùng năng lượng hong khô mái tóc, nhanh chóng mặc vào quần áo mới tinh. Như trước là một cái váy lam. Không mang khăn che mặt, bất cứ nam nhân nào nhìn thấy nàng chỉ sợ phải dao động tâm tình. Nhất là nàng đã lĩnh ngộ quang thuộc tính chân lý, giờ phút này khí tức quanh thân đã xảy ra biến hóa vi diệu, mang theo một tia thánh khiết, càng thêm bất khả phương vật.
Ðeo khăn che mặt, Trần Tuyết bước ra khỏi hang, khoanh chân ngồi cách Trần Hạo xa xa, cũng tiến vào trạng thái tu luyện.
...
“Lưu sư huynh, ngươi cuối cùng là tới rồi, chỉ thiếu một mình ngươi nữa!"
“Tin tức là thật hay giả?"
“Đương nhiên là thật. Ðã đi rất nhiều nhóm người rồi. Ngay cả siêu cấp thiên tài của bốn đại cửu phẩm tông môn cũng đã đi vào, lần này động cổ Hắc Phong là náo nhiệt rồi, chẳng qua còn chưa có ai tìm được Xích Viêm Thú, chúng ta vẫn có cơ hội..."
“Tốt, vậy thì lập tức xuất phát! Có thể cướp được Xích Viêm Thú tất nhiên tốt nhất, không tranh được chính là kiến thức một chút siêu cấp thiên tài của cửu phẩm tông môn cũng không tệ!"
“Phải đó phải đó. Lưu sư huynh, ngươi cũng không kém hơn siêu cấp thiên tài của cửu phẩm tông môn, một năm sau, đó là thi đấu giao lưu tông môn mười năm một lần, lấy chiến lực của Lưu sư huynh, đến lúc đó tất nhiên tỏa sáng kỳ quang!"
“So với mười tên tuyệt đỉnh thiên tài của mười đại tông môn, ta vẫn là kém một chút, chẳng qua một năm sau ta cũng có lòng tin chiến một trận! Trái lại là các ngươi, phải thật cố gắng, tranh thủ sớm ngày bước vào Nguyên Anh cảnh, có thể xem mặt cuộc đời một chút cũng là tốt... Nghe nói Trích Tinh Môn xuất hiện một thiên tài thật sự?" Đệ tử được xưng là Lưu sư huynh, quanh thân tản ra khí tức cường hãn, rõ ràng là thực lực Nguyên Anh cảnh hậu kỳ đỉnh phong.
“Vâng. Tiểu tử đó tên Trần Hạo. Không biết là thật hay giả, nghe nói tu vi chỉ là Kim Ðan cảnh hậu kỳ, nhưng đã chém giết siêu cấp thiên tài Phạm Phóng của Ngự Kiếm Tông... Nếu là thật, tiểu tử này nói không chừng còn có thể đuổi ở trước khi tông môn giao lưu, bước vào Nguyên Anh cảnh..."
“Ngự Kiếm Tông sợ là sẽ không bỏ qua hắn nhỉ?" Lưu sư huynh mỉm cười nói.
“Lưu sư huynh, Ngự Kiếm Tông không dám xằng bậy. Trần Hạo kia cùng Phạm Phóng là quyết đấu công bằng, hơn nữa nghe nói Trần Hạo ở trong động cổ Hắc Phong, từ trong tay Xích Viêm Thú đã cứu huyết mạch đích hệ tông chủ Lăng Thiên tông Hạ Lan Lan cùng siêu cấp thiên tài Đoàn Dự Phi. Cho nên thiếu chủ Lăng Thiên tông Hạ Nam Thiên phát tan ra tin tức, Ngự Kiếm Tông dám không dựa theo quy củ đến, Lăng Thiên tông bọn họ liền sẽ nhúng tay. Rất rõ ràng, Trần Hạo siêu cấp thiên tài như vậy, đã khiến cho Lăng Thiên tông ưu ái..."
...
Đắm chìm ở trong tu luyện, Trần Hạo không biết sự tích hắn ở động cổ Hắc Phong, ở trong ngắn ngủn hai ngày thời gian đã ở Hắc Thiết thành truyền ra. Không đến nửa tháng, toàn bộ đông đại lục đều truyền ồn ào huyên náo.
Ban đầu cao thủ Ngự Kiếm Tông còn canh giữ ở phụ cận truyền tống trận động cổ Hắc Phong, ở dưới Hạ Nam Thiên đồn đãi cảnh cáo, đều nghẹn khuất tiến vào động cổ Hắc Phong, tìm Xích Viêm Thú phát tiết.
Tương tự, Trần Hạo không biết là Hạ Nam Thiên mang theo muội muội Hạ U U, đường muội Hạ Lan Lan cùng với Đoàn Dự Phi, cũng đã tiến vào trong động cổ Hắc Phong.
Mà Hạ Nam Thiên sở dĩ truyền ra tin túc, nguyên nhân chủ yếu đó là không chịu nổi Hạ U U dây dưa, đương nhiên cũng phải được tông chủ Hạ Lăng Phong, cũng là ông nội nàng cho phép. Sự thật xác thực giống như đồn đãi, Trần Hạo siêu cấp thiên tài như vậy khiến cho Lăng Thiên tông ưu ái.
Lúc trước Hạ Lăng Phong sở dĩ ngăn cản Hạ Ngọc Đường chém giết Trần Hạo, đó là nghĩ tới loại khả năng này.
Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là bởi vì Hạ U U. Ðã hơn hai năm, vốn tưởng rằng thời gian có thể phai nhạt, Hạ U U cùng Trần Hạo gặp gỡ bất ngờ, nhưng bây giờ, dù nhìn từ phương diện gì, Trần Hạo đã trở thành khúc mắc của Hạ U U. Hạ Lan Lan cho rằng Hạ U U đối với Trần Hạo nhớ mãi không quên là bởi Hạ U U chưa tiếp xúc đệ tử siêu cấp thiên tài khác, nhưng Hạ Lăng Phong lại biết, tâm pháp Hạ U U tu luyện vốn là vô tình chi đạo ẩn chứa thanh tâm quả dục, bây giờ tấn thăng đến Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong cũng chưa phai nhạt, ý nghĩa...
Nếu không, chỉ bằng Trần Hạo bây giờ bày ra mũi nhọn, còn chưa đủ để cho Hạ Lăng Phong ngầm đồng ý Hạ Nam Thiên phát ra tin tức.
Đáng tiếc là Hạ Lăng Phong chung quy là chưa thể hiểu biết tính cách của Trần Hạo.
...
“Hô..."
Quanh thân Trần Hạo lóng lánh hào quang màu xanh nhạt, thở phào nhẹ nhõm, từ trong trạng thái tu luyện tỉnh táo lại.
“Hai tháng... Tu luyện chi đạo, muốn một miếng ăn thành mập hiển nhiên không có khả năng, chiến lực bây giờ của ta, gặp lại Đằng Tỉnh Xuyên mà nói, căn bản không đủ gây sợ hãi cho ta. Mặc dù là cao thủ Nguyên Anh sơ kỳ cảnh, hẳn là cũng có sức đánh một trận chứ?"
Trần Hạo thầm nghĩ. Trần Tuyết ở sau khi Trần Hạo rèn luyện xong năng lượng quang thuộc tính, biết được Trần Hạo muốn ở trong này bế quan tu luyện, liền rời khỏi trước. Mà Trần Hạo suốt hai tháng thời gian, chỉ ở nơi này bế quan. Ðánh một trận với Đằng Tỉnh Xuyên, làm Trần Hạo nhận thức được hắn phải bắt đầu tu luyện Ðạo Tạng Bí Yếu. Nếu không phải trùng hợp đạt được bộ Mạt Nhật Bảo Giáp, một khắc cuối cùng thi triển ra Ám Hắc Phong Tai, một Huyết Phách Quyết cùng lĩnh vực không gian nho nhỏ đã có thể lấy mạng hắn. Về sau lại gặp thần thông cường đại cũng không phải là mỗi lần đều có thể may mắn như vậy...
Chỉ là công pháp Đạo Tạng Bí Yếu ghi lại, đối với Trần Hạo quá mức cao thâm. Lấy cảnh giới bây giờ của hắn thử vô số loại đều căn bản không thể lĩnh ngộ ảo diệu của nó. Ý tứ mặt chữ đều hiểu, phương thức tu luyện cũng hiểu, nhưng tu luyện lên, mỗi lần đều là hộc máu chấm dứt. Cảnh giới hắn quá thấp...
May mắn tồn tại thần bí trong đầu ở lúc hắn thử ước chừng hơn ba mươi loại, chuẩn bị từ bỏ, báo hắn thử Đại Ngũ Hành Thuật.
Ðại Ngũ Hành Thuật chính là tuyệt học chí cao xếp top mười ba ngàn đại đạo, Trần Hạo thử đều là xếp hạng cuối cùng. Căn bản đã không có tính toán thử Đại Ngũ Hành Thuật. Nhưng không thể không nói kiến thức của tồn tại thần bí xa không phải Trần Hạo có thể so sánh.
Đại Ngũ Hành Thuật tổng cộng có năm loại công pháp trụ cột, Thanh Mộc Đế Vương Công, Thiên Hỏa Ðại Nhật Quyền, Bạch Kim Phá Thiên Trảm, Hắc Thủy Chí Tôn Chưởng, Hậu Thổ Bính Sơn Quyết. Chỉ có đem năm loại công pháp trụ cột tu luyện đến cực điểm mới có thể xem như bước đầu luyện thành Đại Ngũ Hành Thuật, chờ thật sự lĩnh ngộ ý nghĩa thâm ảo của nó mới có thể phát huy ra uy lực thật sự của nó.
Chỉ trong nháy mắt, hai người liền cảm giác được hào quang màu trắng ngà này là một loại năng lượng cực kỳ tinh thuần ôn hòa, tự nhiên liền dung nhập đến trong cơ thể hai người, nhất thời liền rõ ràng cảm giác được tinh khí thần lấy tốc độ kinh người khôi phục...
“Quang thuộc tính chân lý?"
Trần Hạo cùng Trần Tuyết đông thời cả kinh. Đến bọn họ loại cảnh giới này, ngũ hành năng lượng và năng lượng diễn sinh của nó hoặc ít hoặc nhiều đều có nắm giữ, nhưng muốn nắm giữ toàn bộ thuộc tính chân lý lại không làm được. Hào quang màu trắng ngà nhàn nhạt này cũng không chỉ đơn thuần năng lượng quang thuộc tính, mà là quang cực hạn, chân lý, pháp tắc. Hơn nữa tuyệt không phải phạm trù chân lý sơ cấp. Nếu không, quả quyết không có khả năng có được công năng thần kỳ như thế.
“Ðộng phủ cấp bốn lại cường đại như thế... Trần Hạo. Thả ta xuống đi..." Vốn không có bất cứ khí lực gì, chỉ thời gian một hơi thở, Trần Tuyết liền có được lực lượng hành động. Tuy đan điền như trước không có bất cứ năng lượng gì, hơn nữa thân thể cũng đang bị thương nặng, nhưng tinh khí thần khôi phục lại có thể lực cơ bản nhất, hơn nữa thương thế trong cơ thể cũng đang nhanh chóng khôi phuc.
“Ừm. Ði, chúng ta vào xem!"
Nghe được Trần Tuyết nói, Trần Hạo vội đem thân thể mềm mại uyển chuyển trong lòng buông xuống. Cầm bàn tay nhỏ của Trần Tuyêt, hướng về kiến trúc hình thù lạ đi đến.
Theo hai người dần dần tiếp cận, hào quang màu trắng ngà trở nên càng lúc càng đậm, tốc độ khôi phục của hai người cũng càng lúc càng nhanh, nhất là Trần Hạo, vốn đã có được năng lực khôi phuc biến thái, lúc mới tiến lên nghìn trượng khoảng cách, thân thể bị thương cực kỳ nghiêm trọng đã hoàn toàn khôi phục, thiếu là chân nguyên.
Khi hai người như dắt tay bước chậm vượt qua bốn ngàn năm trăm trượng, đi tới phụ cận kiến trúc hình thù kỳ lạ, ngay cả trên người Trần Tuyêt bị thương nặng cũng hoàn toàn khôi phục.
Ông...
Ở nháy mắt hai người lòng có linh tê, cùng lúc đưa tay chạm đến trên kiến trúc hình thù kỳ lạ, dị biến chợt phát sinh, phù văn trên kiến trúc nhất thời tản mát ra hào quang càng thêm rực rỡ, kịch liệt chấn động một cái, Trần Hạo và Trần Tuyết liền biến mất ở tại chỗ, nhập vào trong đó.
...
Đây là quang thế giới.
Hào quang màu trắng ngà nồng hậu đến cực điểm, như ngưng tu thành trạng thái dịch, phiêu đãng ở quanh thân hai người, huyền ảo quang thuộc tính chân lý tràn ngập trong đó. Tản mát ra quang mang màu trắng sữa này là một viên tinh thạch hình tròn màu trắng đường kính chừng một thước trước mắt.
“Đây là cái gì?"
Trần Tuyết kinh ngạc há cái miệng nhỏ nhắn, tràn ngập kinh ngạc nói.
“Cái gì không quan trọng, nhanh chóng bắt đầu tu luyện mới là quan trọng nhất. Thứ này ẩn chứa năng lượng quang thuộc tính thuần túy, đã bắt đầu khởi động, không biết có thể duy trì thời gian bao lâu... Ta vừa lúc cần bế quan!"
“Ồ..."
Hai người liếc lẫn nhau một cái, thân hình Trần Hạo nhoáng lên một cái liền đến một bên khác của quả cầu, khoanh chân ngồi xuống, đắm chìm đến trong tu luyện.
Trần Tuyết hít một hơi thật sâu, cũng không dám lãng phí thời gian quý giá khó được, nháy mắt liền đắm chìm đến trong hào quang huyền ảo.
Không hề nghi ngờ, đây là hoàn cảnh tuyệt hảo lĩnh ngộ quang thuộc tính chân lý. Có thể lĩnh ngộ hay không thì phải xem chính mình.
...
Bảy ngày sau.
Hào quang màu trắng ngà bắt đầu chậm rãi yếu bớt, ngắn ngủn không đến hai canh giờ, tinh cầu màu trắng liền răng rắc một tiếng vỡ vụn biến thành bột.
Mà Trần Hạo cùng Trần Tuyết lại chưa từ trạng thái tu luyện đi ra, quanh thân hai người lóng lánh hào quang màu trắng ngà nhàn nhạt, một cỗ khí tức thánh khiết siêu nhiên bao phủ trên hai người. Da thịt lõa lồ bên ngoài của hai người như biến thành tinh thạch sáng lên, trong suốt, có thể rõ ràng nhìn thấy hào quang lưu chuyển trong đó.
Sau khi giằng co như thế ba ngày, hào quang quanh thân Trần Tuyết tan hết, thở ra một hơi thật dài, mở mắt.
“Hô... Thành công lĩnh ngộ quang thuộc tính chân lý, đáng tiếc, so sánh với khí tức tinh cầu, ta lĩnh ngộ vẫn chỉ là da lông... Xem ra bất cứ một loại thiên địa pháp tắc nào cũng không phải đơn giản như vậy..."
Trần Tuyết cảm ứng lực lượng mãnh liệt mênh mông trong cơ thể, thầm nghĩ, một đôi mắt đẹp nhìn về phía Trần Hạo.
“A?"
Ở nháy mắt nhìn thấy Trần Hạo, Trần Tuyết kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, tuy không dám phát ra tâm thần tra xét, sợ ảnh hưởng đến Trần Hạo, nhưng giờ phút này trong cơ thể Trần Hạo ẩn chứa năng lượng quang thuộc tính nồng hậu lại làm Trần Tuyết khiếp sợ vô cùng. Phải biết rằng tinh cầu đã vỡ vụn ước chừng ba ngày. Năng lượng quang thuộc tính dung nhập đến trong cơ thể nói như thế nào cũng nên là rèn luyện không còn lại mấy. Nhưng năng lượng quang thuộc tính trong cơ thể Trần Hạo so với thời khắc đỉnh phong của Trần Tuyết còn hùng hồn hơn mấy lần.
“Sao có thể so với ta hùng hồn hơn nhiều như vậy? Không nên... Ta đã là Kim Đan hậu kỳ, tuy không có thân thể cường hãn như hắn, nhưng cũng không đến mức chênh lệch to lớn như thế... Chẳng lẽ... Hắn lĩnh ngộ so với ta càng nhiều hơn?"
Trần Tuyết tràn ngập kinh ngạc chăm chú nhìn Trần Hạo, thầm nghĩ.
“Mỗi lần đều bị hắn vượt qua... Lần sau ta nhất định mạnh hơn hắn!" Trần Tuyết nhìn khuôn mặt tuấn tú của Trần Hạo, cắn cắn môi, nói. Nàng bởi vì duyên cớ mẫu thân phong ấn ở trong bụng trên trăm năm, tiên thiên linh hồn lực vượt xa người thường gấp mười gấp trăm lần, cũng chính bởi vì như thế, ngộ tính, thiên phú của nàng, căn bản không phải bạn cùng lứa tuổi có thể so sánh. Từ trước nàng cũng không biết tất cả cái này, chỉ biết là bất cứ công pháp tuyệt học nào nàng tu luyện lên đều dễ dàng, bao gồm lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc đều có ưu thế vượt qua người thường rất nhiều. Bạn cùng lứa tuổi, không ai có thể sánh bằng.
Nhưng lần này cùng lúc tiến vào động phủ với Trần Hạo, chiến lực không bằng Trần Hạo cũng có thể chấp nhận được, nhưng ngay cả lĩnh ngộ cũng thua...
Khóe miệng hơi cong lên, Trần Tuyết trừng mắt nhìn mắt Trần Hạo, chợt lại lộ ra một tia mỉm cười, mặc dù có chút bị đả kích, nhưng trong lòng nàng ngược lại có chút cao hứng.
Kiến trúc hình thù kỳ lạ ở thời điểm quả cầu vỡ vụn cũng cùng lúc biến mất. Lặng yên không một tiếng động đứng dậy, Trần Tuyết đi về phía đỉnh núi xa xa.
“Đó hẳn là lối ra..." Trần Tuyết sau khi đi tới trước một chỗ xoáy như cửa vào mỗi tầng của động cổ Hắc Phong, thấp giọng nói: “Vẫn là chờ hắn cùng nhau đi, hẳn là không cần bao lâu..."
Trần Tuyết nhìn váy dài màu lam có chút rách nát trên người, khẽ nhíu mày, chợt tế ra bảo kiếm, dung nhập đến trong thiên địa vạn Vật, lặng yên không một tiếng động ở trên đỉn núi bằng phẳng đào ra một cái hang, chui vào, nhanh chóng cởi ra quần áo quanh thân.
Thân thể mềm mại uyển chuyển linh lung xuất hiện toàn bộ.
Tuy không có bất cứ vết bẩn nào, nhưng Trần Tuyết vẫn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra lọ đựng nước sạch, ào ào giội ở trên thân thể mềm mại trơn bóng như ngọc, thẳng đến sau khi trong lòng cảm thấy sạch sẽ, mới dùng năng lượng hong khô mái tóc, nhanh chóng mặc vào quần áo mới tinh. Như trước là một cái váy lam. Không mang khăn che mặt, bất cứ nam nhân nào nhìn thấy nàng chỉ sợ phải dao động tâm tình. Nhất là nàng đã lĩnh ngộ quang thuộc tính chân lý, giờ phút này khí tức quanh thân đã xảy ra biến hóa vi diệu, mang theo một tia thánh khiết, càng thêm bất khả phương vật.
Ðeo khăn che mặt, Trần Tuyết bước ra khỏi hang, khoanh chân ngồi cách Trần Hạo xa xa, cũng tiến vào trạng thái tu luyện.
...
“Lưu sư huynh, ngươi cuối cùng là tới rồi, chỉ thiếu một mình ngươi nữa!"
“Tin tức là thật hay giả?"
“Đương nhiên là thật. Ðã đi rất nhiều nhóm người rồi. Ngay cả siêu cấp thiên tài của bốn đại cửu phẩm tông môn cũng đã đi vào, lần này động cổ Hắc Phong là náo nhiệt rồi, chẳng qua còn chưa có ai tìm được Xích Viêm Thú, chúng ta vẫn có cơ hội..."
“Tốt, vậy thì lập tức xuất phát! Có thể cướp được Xích Viêm Thú tất nhiên tốt nhất, không tranh được chính là kiến thức một chút siêu cấp thiên tài của cửu phẩm tông môn cũng không tệ!"
“Phải đó phải đó. Lưu sư huynh, ngươi cũng không kém hơn siêu cấp thiên tài của cửu phẩm tông môn, một năm sau, đó là thi đấu giao lưu tông môn mười năm một lần, lấy chiến lực của Lưu sư huynh, đến lúc đó tất nhiên tỏa sáng kỳ quang!"
“So với mười tên tuyệt đỉnh thiên tài của mười đại tông môn, ta vẫn là kém một chút, chẳng qua một năm sau ta cũng có lòng tin chiến một trận! Trái lại là các ngươi, phải thật cố gắng, tranh thủ sớm ngày bước vào Nguyên Anh cảnh, có thể xem mặt cuộc đời một chút cũng là tốt... Nghe nói Trích Tinh Môn xuất hiện một thiên tài thật sự?" Đệ tử được xưng là Lưu sư huynh, quanh thân tản ra khí tức cường hãn, rõ ràng là thực lực Nguyên Anh cảnh hậu kỳ đỉnh phong.
“Vâng. Tiểu tử đó tên Trần Hạo. Không biết là thật hay giả, nghe nói tu vi chỉ là Kim Ðan cảnh hậu kỳ, nhưng đã chém giết siêu cấp thiên tài Phạm Phóng của Ngự Kiếm Tông... Nếu là thật, tiểu tử này nói không chừng còn có thể đuổi ở trước khi tông môn giao lưu, bước vào Nguyên Anh cảnh..."
“Ngự Kiếm Tông sợ là sẽ không bỏ qua hắn nhỉ?" Lưu sư huynh mỉm cười nói.
“Lưu sư huynh, Ngự Kiếm Tông không dám xằng bậy. Trần Hạo kia cùng Phạm Phóng là quyết đấu công bằng, hơn nữa nghe nói Trần Hạo ở trong động cổ Hắc Phong, từ trong tay Xích Viêm Thú đã cứu huyết mạch đích hệ tông chủ Lăng Thiên tông Hạ Lan Lan cùng siêu cấp thiên tài Đoàn Dự Phi. Cho nên thiếu chủ Lăng Thiên tông Hạ Nam Thiên phát tan ra tin tức, Ngự Kiếm Tông dám không dựa theo quy củ đến, Lăng Thiên tông bọn họ liền sẽ nhúng tay. Rất rõ ràng, Trần Hạo siêu cấp thiên tài như vậy, đã khiến cho Lăng Thiên tông ưu ái..."
...
Đắm chìm ở trong tu luyện, Trần Hạo không biết sự tích hắn ở động cổ Hắc Phong, ở trong ngắn ngủn hai ngày thời gian đã ở Hắc Thiết thành truyền ra. Không đến nửa tháng, toàn bộ đông đại lục đều truyền ồn ào huyên náo.
Ban đầu cao thủ Ngự Kiếm Tông còn canh giữ ở phụ cận truyền tống trận động cổ Hắc Phong, ở dưới Hạ Nam Thiên đồn đãi cảnh cáo, đều nghẹn khuất tiến vào động cổ Hắc Phong, tìm Xích Viêm Thú phát tiết.
Tương tự, Trần Hạo không biết là Hạ Nam Thiên mang theo muội muội Hạ U U, đường muội Hạ Lan Lan cùng với Đoàn Dự Phi, cũng đã tiến vào trong động cổ Hắc Phong.
Mà Hạ Nam Thiên sở dĩ truyền ra tin túc, nguyên nhân chủ yếu đó là không chịu nổi Hạ U U dây dưa, đương nhiên cũng phải được tông chủ Hạ Lăng Phong, cũng là ông nội nàng cho phép. Sự thật xác thực giống như đồn đãi, Trần Hạo siêu cấp thiên tài như vậy khiến cho Lăng Thiên tông ưu ái.
Lúc trước Hạ Lăng Phong sở dĩ ngăn cản Hạ Ngọc Đường chém giết Trần Hạo, đó là nghĩ tới loại khả năng này.
Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là bởi vì Hạ U U. Ðã hơn hai năm, vốn tưởng rằng thời gian có thể phai nhạt, Hạ U U cùng Trần Hạo gặp gỡ bất ngờ, nhưng bây giờ, dù nhìn từ phương diện gì, Trần Hạo đã trở thành khúc mắc của Hạ U U. Hạ Lan Lan cho rằng Hạ U U đối với Trần Hạo nhớ mãi không quên là bởi Hạ U U chưa tiếp xúc đệ tử siêu cấp thiên tài khác, nhưng Hạ Lăng Phong lại biết, tâm pháp Hạ U U tu luyện vốn là vô tình chi đạo ẩn chứa thanh tâm quả dục, bây giờ tấn thăng đến Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong cũng chưa phai nhạt, ý nghĩa...
Nếu không, chỉ bằng Trần Hạo bây giờ bày ra mũi nhọn, còn chưa đủ để cho Hạ Lăng Phong ngầm đồng ý Hạ Nam Thiên phát ra tin tức.
Đáng tiếc là Hạ Lăng Phong chung quy là chưa thể hiểu biết tính cách của Trần Hạo.
...
“Hô..."
Quanh thân Trần Hạo lóng lánh hào quang màu xanh nhạt, thở phào nhẹ nhõm, từ trong trạng thái tu luyện tỉnh táo lại.
“Hai tháng... Tu luyện chi đạo, muốn một miếng ăn thành mập hiển nhiên không có khả năng, chiến lực bây giờ của ta, gặp lại Đằng Tỉnh Xuyên mà nói, căn bản không đủ gây sợ hãi cho ta. Mặc dù là cao thủ Nguyên Anh sơ kỳ cảnh, hẳn là cũng có sức đánh một trận chứ?"
Trần Hạo thầm nghĩ. Trần Tuyết ở sau khi Trần Hạo rèn luyện xong năng lượng quang thuộc tính, biết được Trần Hạo muốn ở trong này bế quan tu luyện, liền rời khỏi trước. Mà Trần Hạo suốt hai tháng thời gian, chỉ ở nơi này bế quan. Ðánh một trận với Đằng Tỉnh Xuyên, làm Trần Hạo nhận thức được hắn phải bắt đầu tu luyện Ðạo Tạng Bí Yếu. Nếu không phải trùng hợp đạt được bộ Mạt Nhật Bảo Giáp, một khắc cuối cùng thi triển ra Ám Hắc Phong Tai, một Huyết Phách Quyết cùng lĩnh vực không gian nho nhỏ đã có thể lấy mạng hắn. Về sau lại gặp thần thông cường đại cũng không phải là mỗi lần đều có thể may mắn như vậy...
Chỉ là công pháp Đạo Tạng Bí Yếu ghi lại, đối với Trần Hạo quá mức cao thâm. Lấy cảnh giới bây giờ của hắn thử vô số loại đều căn bản không thể lĩnh ngộ ảo diệu của nó. Ý tứ mặt chữ đều hiểu, phương thức tu luyện cũng hiểu, nhưng tu luyện lên, mỗi lần đều là hộc máu chấm dứt. Cảnh giới hắn quá thấp...
May mắn tồn tại thần bí trong đầu ở lúc hắn thử ước chừng hơn ba mươi loại, chuẩn bị từ bỏ, báo hắn thử Đại Ngũ Hành Thuật.
Ðại Ngũ Hành Thuật chính là tuyệt học chí cao xếp top mười ba ngàn đại đạo, Trần Hạo thử đều là xếp hạng cuối cùng. Căn bản đã không có tính toán thử Đại Ngũ Hành Thuật. Nhưng không thể không nói kiến thức của tồn tại thần bí xa không phải Trần Hạo có thể so sánh.
Đại Ngũ Hành Thuật tổng cộng có năm loại công pháp trụ cột, Thanh Mộc Đế Vương Công, Thiên Hỏa Ðại Nhật Quyền, Bạch Kim Phá Thiên Trảm, Hắc Thủy Chí Tôn Chưởng, Hậu Thổ Bính Sơn Quyết. Chỉ có đem năm loại công pháp trụ cột tu luyện đến cực điểm mới có thể xem như bước đầu luyện thành Đại Ngũ Hành Thuật, chờ thật sự lĩnh ngộ ý nghĩa thâm ảo của nó mới có thể phát huy ra uy lực thật sự của nó.
Tác giả :
Ô Sơn Vân Vũ